Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 423: Trái tim chứa đựng dũng khí và nghị lực
"Trái tim là hệ thống năng lượng của tuần hoàn máu, cho phép máu...”
Đối với kiến thức y học cơ bản thậm chí còn không tình là trình độ nhập môn này, Trần Tiểu Túy không cần nghĩ ngợi gì mà nói thẳng ra”.
"Không”.
Diệp Vĩnh Khang quay đầu lại, chỉ vào vị trí tim của Trần Tiểu Túy, bình tĩnh nói: "Trong tim ẩn giấu linh hồn, dũng khí, ý chí của một người!"
"Mà nhiệm vụ của trái tim là đẩy những thứ này đi ra, để mỗi tế bào trong cơ thể của chủ nhân đều tràn ngập bởi những thứ này!"
"Một người có ý chí và lòng dũng cảm trong trái tim mình được gọi là người bình thường”.
"Mà một cường giả chân chính, ý chí và lòng dũng cảm, từ lâu đã dung nhập vào xương máu, vào từng tế bào trong cơ thể của họ!"
Nói xong, anh đột nhiên quay đầu, lạnh lùng nói với đám người Tần Phong: "Còn một phút, không giải quyết được đối thủ thì lần kiểm tra lần này coi như thất bại!"
Trần Tiểu Túy há hốc mồm, nhưng cuối cùng cô ấy không nói lời nào, bởi vì cô ấy cũng không biết nên nói gì vào lúc này.
"Nào, tiếp tục!"
Sư Tử Hà Đông điên cuồng gào thét với đám người Tần Phong, mái tóc màu hạt dẻ dựng đứng lên, cùng với vẻ mặt tức giận, quả thực rất giống một con sư tử đang phát điên.
"Đồ chó, ông đây...”
Mê Long vừa định tiếp tục xông lên liều mạng, nhưng lại bị Tần Phong đột nhiên túm lại.
"Mẹ nó, anh túm tôi lại làm gì, chúng ta không thể sợ...”
Mê Long chưa nói được nửa câu, đột nhiên nhìn thấy ánh mắt Tần Phong không đúng lắm, sau khi phản ứng lại, trong mắt bỗng lóe lên vẻ hung ác: "Cứ làm như vậy đi!"
Yên Vĩ Điệp đứng bên cạnh cũng nhẹ nhàng gật đầu.
Tần Phong không nói bọn họ phải làm gì, nhưng giữa ba người bọn họ đã có sự ăn ý ngầm với nhau, chỉ cần một ánh mắt là đủ.
"Lại đây, lại đây, lại đây nào!"
Sư Tử Hà Đông vẫn đang bên cạnh gầm thét điên cuồng, âm thanh phát ra như một con thú khát máu.
"Thằng nhãi con, ai anh em với mày, ông đây cho mày kiêu ngạo này!"
Mê Long chợt quát một tiếng, dẫn đầu lao về phía Sư Tử Hà Đông.
Yên Vĩ Điệp và Tần Phong lại sững sờ tại chỗ, đợi Mê Long lao ra chừng ba bước thì họ cũng lao lên theo một trái một phải.
"Hai người này đang giở trò”.
Trần Tiểu Túy nhíu mày, bất mãn với hành động này của Tần Phong và Yên Vĩ Điệp.
Tuy nhiên, Diệp Vĩnh Khang và Sử Nam Bắc ở bên cạnh lại hiểu ý mỉm cười: "Bọn họ đã vượt qua bài kiểm tra”.
"Ý gì?"
Trần Tiểu Túy khó hiểu, cô ấy biết với nhãn lực của Diệp Vĩnh Khang, không thể không nhìn ra vừa rồi Tần Phong và Yên Vĩ Điệp cố tình dừng lại nửa giây, rõ ràng là lui lại để cho Mê Long xông lên đi chịu chết trước.
"Đợi lát nữa em sẽ biết”.
Diệp Vĩnh Khang cười khẽ.
Hự...
Lúc này, Mê Long đã lao đến trước mặt Sư Tử Hà Đông, hét lớn một tiếng, giáng một đòn đánh tay sau cực mạnh về phía mặt Sư Tử Hà Đông.
"Có chút tài mọn vậy thôi sao?"
Sư Tử Hà Đông khinh thường hừ một tiếng, hoàn toàn không xem đòn đánh bình thường này ra gì.
Khi nắm đấm của Mê Long cách mặt ông ta khoảng nửa mét, Sư Tử Hà Đông bất ngờ nghiêng người rồi hung hăng đâm một nhát dao phía dưới nách của Mê Long.
Đồng thời, tay còn lại của ông ta cũng hung hăng đập vai Mê Long một phát.
Chiêu này của Sư Tử Hà Đông là sự kết hợp điển hình giữa tấn công và phòng thủ. Bên trái đâm dao vào dưới nách của Mê Long để buộc đối phương chuyển từ tấn công sang phòng thủ và hóa giải đòn tấn công của đối thủ.
Mà một chưởng bên phải đập xuống vai của Mê Long mới thật sự là đòn tấn công.
Trước đây Sư Tử Hà Đông luôn sử dụng phương pháp kết hợp giữa tấn công và phòng thủ này, cũng đánh bại đám người Tần Phong không biết bao nhiêu lần.
Nhưng lúc định lặp lại thủ đoạn cũ, ông ta đột nhiên phát hiện có gì đó không đúng lắm, sau khi nhận ra thì đồng tử bỗng co rút lại!
Bởi vì ông ta phát hiện Mê Long không để ý tới con dao đâm vào dưới nách, còn cú đấm tay sau không những không giảm lực tấn công mà còn đột ngột tăng tốc!
Điều này khiến Sư Tử Hà Đông không kịp phòng bị, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ông ta!
Dưới nách con người có một huyệt chết, cho nên khi đánh nhau, chỉ cần kẻ nào có chút hiểu biết về võ thuật nhất định sẽ bảo vệ kỹ phần này.
Chưa bao giờ thấy bất cứ ai xem nhẹ nó!
Bộp!
Sư Tử Hà Đông lại mất cảnh giác, mũi lập tức bị ăn cú đấm trời giáng từ Mê Long.
Mũi là một trong những cơ quan dễ bị tổn thương nhất của con người, ngay cả những kẻ côn đồ ngoài đường cũng biết, trong lúc đánh nhau phải đánh vào mũi đối phương trước, nếu như mũi ai đó đã bị đập trúng thì chỉ cần một cú đấm là có thể phân định thắng thua.
Cho dù là Sư Tử Hà Đông dũng mãnh, khi mũi bị đấm trúng thì cũng xuất hiện triệu chứng choáng váng trong thời gian ngắn.
Nhưng cái giá Mê Long phải trả cũng rất thảm.
Bởi vì hoàn toàn từ bỏ phòng ngự, anh ta đã bị Sư Tử Hà Đông chém một nhát dao vào dưới nách, cảm giác giống như điện giật tràn ngập khắp người, tiếp theo sau đó đầu óc bắt đầu choáng váng, cơ thể mềm nhũn không kiểm soát được ngã xuống.
"Gừ...”
Sư Tử Hà Đông bị đánh một đòn như vậy, tuy rằng không đến mức hoàn toàn mất đi sức phản kháng, nhưng cũng hoa mắt chóng mặt, không khỏi tức giận đến cùng cực.
Soạt...
Chính vào lúc này, trước mắt chợt lóe lên một bóng người.
Ngay sau đó, một cú đập cùi chỏ dữ dội lao thẳng vào cổ họng Sư Tử Hà Đông.
Sư Tử Hà Đông lại theo bản năng một lần nữa dùng chiêu Hắc Hổ Đào Tim móc tay về vị trí tim của đối phương, đồng thời tay kia nắm chặt lấy hạ xuống cằm đối phương.
Đây lại là một chiêu vừa kết hợp tấn công và phòng thủ khác.
Chỉ là ngay sau khi chiêu này vừa xuất ra, Sư Tử Hà Đông đã lập tức hối hận.
Bởi vì ông ta nhìn thấy một nụ cười vô cùng sâu xa trên khuôn mặt của người kia.
Khi nhìn thấy nụ cười này, ông ta đã hiểu ra tất cả.
Đám người này điên rồi, còn điên cuồng hơn cả ông ta, điên cuồng đến mức để đánh ông ta mà ngay cả mạng sống cũng không cần!
Dưới tình huống bình thường, khi gặp phải chiêu thức tấn công này của Sư Tử Hà Đông, theo bản năng, đều sẽ lựa chọn rút đòn tấn công trước để bảo vệ tim của mình.
Một đòn móc vào hàm nhiều lắm cũng chỉ bị trọng thương, nhưng nếu bị đánh trúng tim thì rất có thể mất mạng!
Sư Tử Hà Đông cũng chỉ coi cách đánh liều mạng ban nãy của Mê Long là một ngoại lệ.
Cho đến lúc này, ông ta mới biết đây là chiến thuật của đám người này, chiến thuật liều mạng!
Bịch!
Khuỷu tay của Tần Phong đập mạnh vào cổ họng Sư Tử Hà Đông.
Còn bản thân cậu ta đã bị chiêu Hắc Hổ Đào Tim của Sư Tử Hà Đông đánh vào tim, lập tức ngả người ra sau.
Khụ, khụ...
Cổ họng của Sư Tử Hà Đông bị thương nặng, phát ra hai tiếng ho khan.
Nhưng vào lúc này, một bóng người đột nhiên từ bên cạnh đánh úp tới!
Phượng Nhãn Quyền của Yên Vĩ Điệp, một lần nữa nhắm thẳng đến cổ họng của Sư Tử Hà Đông!
Sư Tử Hà Đông vội vàng quay đầu né tránh, nhanh chóng tránh được cú đánh của Yên Vĩ Điệp.
"Chúng mày cho rằng tao sẽ ba lần liên tiếp trúng kế sao?"
Sư Tử Hà Đông tức giận gầm lên, cảm thấy mình bị sỉ nhục cực lớn.
Trong trường hợp hai lần thua liên tiếp, bọn họ lại tiếp tục lặp lại thủ đoạn tương tự, điều này hoàn toàn xúc phạm chỉ số thông minh của ông ta.
Vì vậy, lần này ông ta không tiếp tục sử dụng chiêu thức kết hợp tấn công và phòng thủ ông ta quen thuộc và giỏi nhất nữa, mà chọn né tránh.
Yên Vĩ Điệp không đánh trúng, cũng không hề để ý, cô ấy xoay người, tiếp tục dùng Phượng Nhãn Quyền nhắm thẳng vào cổ họng của Sư Tử Hà Đông.
"Tự tìm đến cái chết!"
Sư Tử Hà Đông tức giận đến mức sắp nổ tung, vừa nãy đánh lén, chiêu này cũng chẳng thể làm được gì ông ta.
Bây giờ, đối mặt như vậy, cô ấy vẫn định sử dụng chiêu tương tự ư?
Quả thật là coi ông ta là một tên ngốc!
A...
Sư Tử Hà Đông hét lớn, chuẩn bị giết chết người phụ nữ trước mặt bằng một đòn.
Thế nhưng, vừa định tiến lên, ông ta đột nhiên phát hiện một sự việc rất kỳ lạ!
Đối với kiến thức y học cơ bản thậm chí còn không tình là trình độ nhập môn này, Trần Tiểu Túy không cần nghĩ ngợi gì mà nói thẳng ra”.
"Không”.
Diệp Vĩnh Khang quay đầu lại, chỉ vào vị trí tim của Trần Tiểu Túy, bình tĩnh nói: "Trong tim ẩn giấu linh hồn, dũng khí, ý chí của một người!"
"Mà nhiệm vụ của trái tim là đẩy những thứ này đi ra, để mỗi tế bào trong cơ thể của chủ nhân đều tràn ngập bởi những thứ này!"
"Một người có ý chí và lòng dũng cảm trong trái tim mình được gọi là người bình thường”.
"Mà một cường giả chân chính, ý chí và lòng dũng cảm, từ lâu đã dung nhập vào xương máu, vào từng tế bào trong cơ thể của họ!"
Nói xong, anh đột nhiên quay đầu, lạnh lùng nói với đám người Tần Phong: "Còn một phút, không giải quyết được đối thủ thì lần kiểm tra lần này coi như thất bại!"
Trần Tiểu Túy há hốc mồm, nhưng cuối cùng cô ấy không nói lời nào, bởi vì cô ấy cũng không biết nên nói gì vào lúc này.
"Nào, tiếp tục!"
Sư Tử Hà Đông điên cuồng gào thét với đám người Tần Phong, mái tóc màu hạt dẻ dựng đứng lên, cùng với vẻ mặt tức giận, quả thực rất giống một con sư tử đang phát điên.
"Đồ chó, ông đây...”
Mê Long vừa định tiếp tục xông lên liều mạng, nhưng lại bị Tần Phong đột nhiên túm lại.
"Mẹ nó, anh túm tôi lại làm gì, chúng ta không thể sợ...”
Mê Long chưa nói được nửa câu, đột nhiên nhìn thấy ánh mắt Tần Phong không đúng lắm, sau khi phản ứng lại, trong mắt bỗng lóe lên vẻ hung ác: "Cứ làm như vậy đi!"
Yên Vĩ Điệp đứng bên cạnh cũng nhẹ nhàng gật đầu.
Tần Phong không nói bọn họ phải làm gì, nhưng giữa ba người bọn họ đã có sự ăn ý ngầm với nhau, chỉ cần một ánh mắt là đủ.
"Lại đây, lại đây, lại đây nào!"
Sư Tử Hà Đông vẫn đang bên cạnh gầm thét điên cuồng, âm thanh phát ra như một con thú khát máu.
"Thằng nhãi con, ai anh em với mày, ông đây cho mày kiêu ngạo này!"
Mê Long chợt quát một tiếng, dẫn đầu lao về phía Sư Tử Hà Đông.
Yên Vĩ Điệp và Tần Phong lại sững sờ tại chỗ, đợi Mê Long lao ra chừng ba bước thì họ cũng lao lên theo một trái một phải.
"Hai người này đang giở trò”.
Trần Tiểu Túy nhíu mày, bất mãn với hành động này của Tần Phong và Yên Vĩ Điệp.
Tuy nhiên, Diệp Vĩnh Khang và Sử Nam Bắc ở bên cạnh lại hiểu ý mỉm cười: "Bọn họ đã vượt qua bài kiểm tra”.
"Ý gì?"
Trần Tiểu Túy khó hiểu, cô ấy biết với nhãn lực của Diệp Vĩnh Khang, không thể không nhìn ra vừa rồi Tần Phong và Yên Vĩ Điệp cố tình dừng lại nửa giây, rõ ràng là lui lại để cho Mê Long xông lên đi chịu chết trước.
"Đợi lát nữa em sẽ biết”.
Diệp Vĩnh Khang cười khẽ.
Hự...
Lúc này, Mê Long đã lao đến trước mặt Sư Tử Hà Đông, hét lớn một tiếng, giáng một đòn đánh tay sau cực mạnh về phía mặt Sư Tử Hà Đông.
"Có chút tài mọn vậy thôi sao?"
Sư Tử Hà Đông khinh thường hừ một tiếng, hoàn toàn không xem đòn đánh bình thường này ra gì.
Khi nắm đấm của Mê Long cách mặt ông ta khoảng nửa mét, Sư Tử Hà Đông bất ngờ nghiêng người rồi hung hăng đâm một nhát dao phía dưới nách của Mê Long.
Đồng thời, tay còn lại của ông ta cũng hung hăng đập vai Mê Long một phát.
Chiêu này của Sư Tử Hà Đông là sự kết hợp điển hình giữa tấn công và phòng thủ. Bên trái đâm dao vào dưới nách của Mê Long để buộc đối phương chuyển từ tấn công sang phòng thủ và hóa giải đòn tấn công của đối thủ.
Mà một chưởng bên phải đập xuống vai của Mê Long mới thật sự là đòn tấn công.
Trước đây Sư Tử Hà Đông luôn sử dụng phương pháp kết hợp giữa tấn công và phòng thủ này, cũng đánh bại đám người Tần Phong không biết bao nhiêu lần.
Nhưng lúc định lặp lại thủ đoạn cũ, ông ta đột nhiên phát hiện có gì đó không đúng lắm, sau khi nhận ra thì đồng tử bỗng co rút lại!
Bởi vì ông ta phát hiện Mê Long không để ý tới con dao đâm vào dưới nách, còn cú đấm tay sau không những không giảm lực tấn công mà còn đột ngột tăng tốc!
Điều này khiến Sư Tử Hà Đông không kịp phòng bị, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ông ta!
Dưới nách con người có một huyệt chết, cho nên khi đánh nhau, chỉ cần kẻ nào có chút hiểu biết về võ thuật nhất định sẽ bảo vệ kỹ phần này.
Chưa bao giờ thấy bất cứ ai xem nhẹ nó!
Bộp!
Sư Tử Hà Đông lại mất cảnh giác, mũi lập tức bị ăn cú đấm trời giáng từ Mê Long.
Mũi là một trong những cơ quan dễ bị tổn thương nhất của con người, ngay cả những kẻ côn đồ ngoài đường cũng biết, trong lúc đánh nhau phải đánh vào mũi đối phương trước, nếu như mũi ai đó đã bị đập trúng thì chỉ cần một cú đấm là có thể phân định thắng thua.
Cho dù là Sư Tử Hà Đông dũng mãnh, khi mũi bị đấm trúng thì cũng xuất hiện triệu chứng choáng váng trong thời gian ngắn.
Nhưng cái giá Mê Long phải trả cũng rất thảm.
Bởi vì hoàn toàn từ bỏ phòng ngự, anh ta đã bị Sư Tử Hà Đông chém một nhát dao vào dưới nách, cảm giác giống như điện giật tràn ngập khắp người, tiếp theo sau đó đầu óc bắt đầu choáng váng, cơ thể mềm nhũn không kiểm soát được ngã xuống.
"Gừ...”
Sư Tử Hà Đông bị đánh một đòn như vậy, tuy rằng không đến mức hoàn toàn mất đi sức phản kháng, nhưng cũng hoa mắt chóng mặt, không khỏi tức giận đến cùng cực.
Soạt...
Chính vào lúc này, trước mắt chợt lóe lên một bóng người.
Ngay sau đó, một cú đập cùi chỏ dữ dội lao thẳng vào cổ họng Sư Tử Hà Đông.
Sư Tử Hà Đông lại theo bản năng một lần nữa dùng chiêu Hắc Hổ Đào Tim móc tay về vị trí tim của đối phương, đồng thời tay kia nắm chặt lấy hạ xuống cằm đối phương.
Đây lại là một chiêu vừa kết hợp tấn công và phòng thủ khác.
Chỉ là ngay sau khi chiêu này vừa xuất ra, Sư Tử Hà Đông đã lập tức hối hận.
Bởi vì ông ta nhìn thấy một nụ cười vô cùng sâu xa trên khuôn mặt của người kia.
Khi nhìn thấy nụ cười này, ông ta đã hiểu ra tất cả.
Đám người này điên rồi, còn điên cuồng hơn cả ông ta, điên cuồng đến mức để đánh ông ta mà ngay cả mạng sống cũng không cần!
Dưới tình huống bình thường, khi gặp phải chiêu thức tấn công này của Sư Tử Hà Đông, theo bản năng, đều sẽ lựa chọn rút đòn tấn công trước để bảo vệ tim của mình.
Một đòn móc vào hàm nhiều lắm cũng chỉ bị trọng thương, nhưng nếu bị đánh trúng tim thì rất có thể mất mạng!
Sư Tử Hà Đông cũng chỉ coi cách đánh liều mạng ban nãy của Mê Long là một ngoại lệ.
Cho đến lúc này, ông ta mới biết đây là chiến thuật của đám người này, chiến thuật liều mạng!
Bịch!
Khuỷu tay của Tần Phong đập mạnh vào cổ họng Sư Tử Hà Đông.
Còn bản thân cậu ta đã bị chiêu Hắc Hổ Đào Tim của Sư Tử Hà Đông đánh vào tim, lập tức ngả người ra sau.
Khụ, khụ...
Cổ họng của Sư Tử Hà Đông bị thương nặng, phát ra hai tiếng ho khan.
Nhưng vào lúc này, một bóng người đột nhiên từ bên cạnh đánh úp tới!
Phượng Nhãn Quyền của Yên Vĩ Điệp, một lần nữa nhắm thẳng đến cổ họng của Sư Tử Hà Đông!
Sư Tử Hà Đông vội vàng quay đầu né tránh, nhanh chóng tránh được cú đánh của Yên Vĩ Điệp.
"Chúng mày cho rằng tao sẽ ba lần liên tiếp trúng kế sao?"
Sư Tử Hà Đông tức giận gầm lên, cảm thấy mình bị sỉ nhục cực lớn.
Trong trường hợp hai lần thua liên tiếp, bọn họ lại tiếp tục lặp lại thủ đoạn tương tự, điều này hoàn toàn xúc phạm chỉ số thông minh của ông ta.
Vì vậy, lần này ông ta không tiếp tục sử dụng chiêu thức kết hợp tấn công và phòng thủ ông ta quen thuộc và giỏi nhất nữa, mà chọn né tránh.
Yên Vĩ Điệp không đánh trúng, cũng không hề để ý, cô ấy xoay người, tiếp tục dùng Phượng Nhãn Quyền nhắm thẳng vào cổ họng của Sư Tử Hà Đông.
"Tự tìm đến cái chết!"
Sư Tử Hà Đông tức giận đến mức sắp nổ tung, vừa nãy đánh lén, chiêu này cũng chẳng thể làm được gì ông ta.
Bây giờ, đối mặt như vậy, cô ấy vẫn định sử dụng chiêu tương tự ư?
Quả thật là coi ông ta là một tên ngốc!
A...
Sư Tử Hà Đông hét lớn, chuẩn bị giết chết người phụ nữ trước mặt bằng một đòn.
Thế nhưng, vừa định tiến lên, ông ta đột nhiên phát hiện một sự việc rất kỳ lạ!
Bình luận facebook