• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang (3 Viewers)

  • Chương 56: Đụng phải lửa

"Hạ Huyền Trúc, con tiện nhân, đợi lát nữa ông đây xem mày quỳ xuống cầu xin tao như nào!"

Lúc này, với băng gạc quấn quanh đầu, Trình Phi đang ngồi trên ghế sô pha và chửi bới xa xả vào bức ảnh của Hạ Huyền Trúc trên màn hình điện thoại.

Hắn chơi bời trăng hoa quen thói, dựa vào địa vị của bản thân, chỉ cần là người phụ nữ hắn thích, ai mà lại không ngoan ngoãn chủ động lao vào vòng tay của hắn chứ?

Hôm nay là lần đầu tiên hắn bị từ chối, đầu còn bị đập một cái, đúng là không thể nuốt trôi cục tức này mà.

Tuy nhiên hắn tin rằng, chẳng mấy chốc Hạ Huyền Trúc sẽ phải chủ động tìm đến hắn, ngoan ngoãn quỳ gối cầu xin hắn, sau đó hiển nhiên hắn sẽ thoải mái mà xả cái cục tức này ra.

Ding dong-- Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer

Lúc này chuông cửa đột nhiên vang lên.

"Mau mở cửa ra, hẳn là con tiện nhân đấy đến đấy, haha!"

Trình Phi bật cười, trong mắt hiện lên sự dâm dục.

Một cô gái nóng bỏng đang ngồi xổm dưới đất giúp hắn đấm bóp chân liền đứng dậy ra mở cửa.

Một lúc sau, cô gái đó bước vào phòng cùng một người.

Nhưng người này không phải Hạ Huyền Trúc, mà là một thanh niên có vẻ ngoài bình thường.

"Mày là ai?"

Trình Phi thấy đối phương không phải Hạ Huyền Trúc, chán ghét nói: "Mày đến đây cầu xin tao giúp mày à, mau cút đi, cậu đây hôm nay tâm tình không tốt, không có thời gian để lo những việc khác!"

Hự--

Huỵch!

Trình Phi chưa kịp nói xong, thân hình của đối phương chợt lóe lên, tiếp theo là một cú đấm móc tàn nhẫn, trực tiếp đánh Trình Phi ngã xuống đất.

Cằm của Trình Phi trực tiếp bị đập nát, còn chưa kịp nói gì thì đã nhận thêm mấy cú đấm vào mặt, toàn bộ khuôn mặt trong phút chốc biến dạng.

Bản thân hắn còn đau đớn hơn, hắn hét lên: "Người đâu, người đâu!"

Ngay sau đó một nhóm vệ sĩ xông tới, nhưng những người này đơn giản chỉ là con sâu cái kiến trước mặt đối phương, tiếp vài chiêu đã nằm la liệt trên mặt đất.

"Dừng lại, mày rốt cuộc là ai!"

Trình Phi cố chịu đựng cơn đau nhói trên người: "Có phải tìm nhầm người rồi không!"

Đối phương cuối cùng cũng nhẹ giọng nói: "Tao tên là Diệp Vĩnh Khang, là chồng của Hạ Huyền Trúc!"

"Mày chính là thằng ăn mày..".

Trình Phi vừa mới nói được nửa chừng, chợt nhận ra tình cảnh bất lợi trước mắt của mình, vội nói: "Mày xong rồi, mày có biết bố tao là ai không? Bố tao là Trình Văn Đống đấy!"

"Nếu bây giờ mày lập tức rời đi, tao có thể coi như chuyện hôm nay không xảy ra!"

Lúc này, Trình Phi chỉ có thể dùng phương pháp hoãn binh, người đàn ông trước mặt hắn chính là một kẻ mất trí, dù có muốn chặt anh ra thành trăm mảnh thì cũng phải đợi anh rời đi đã rồi tính tiếp.

Không ngờ, Diệp Vĩnh Khang đã nhặt lấy điện thoại của Trình Phi rơi trên mặt đất, ném về phía đối phương, nhẹ giọng nói: “Gọi ngay cho ông ta đi, bảo ông ta nhanh đến đây, tao còn đang muốn hỏi xem ông ta đã đào tạo ra một đứa con trai khốn nạn như vậy bằng cách nào đấy! "

Trình Phi sửng sốt một chút, sau đó vui mừng khôn xiết, người này lại dám để cho hắn gọi viện binh?

Hắn vội vàng bấm điện thoại: "Bố, có người ở nhà muốn giết con, bố mau mang người tới cứu con đi!"

Lúc này Trình Văn Đống đang uống trà với Đường Văn Nguyên trong một quán trà.

"Ông Đường, giờ tôi đang hối hận phát điên. Tôi thậm chí còn không biết rằng ngoài việc là chủ tịch Ngân hàng Kim Kỳ, anh Diệp còn có xuất thân như vậy!"

"Các chỉ huy cao nhất của ba chiến đoàn Giang Bắc trước mặt anh ấy đều kính nể một vành, còn dùng nghi thức cấp cao nhất của Cục tác chiến!"

"Vinh hạnh này, cho dù là chỉ huy cao nhất của Cục tác chiến tỉnh tới, cũng sẽ không được hưởng nghi thức này. Xuất thân của anh Diệp kia thật không thể tưởng tượng nổi!"

Với hai quầng thâm dưới mắt, Trình Văn Đống cay đắng nói với Đường Văn Nguyên.

Vào bữa tối lần trước, ông ta muốn sử dụng quan hệ của mình với Cục tác chiến, hơn nữa nhìn thấy Diệp Vĩnh Khang còn trẻ như vậy, muốn vượt mặt anh.

Tuy nhiên, ông ta không ngờ mình đã đùa với lửa rồi, thân thế và lai lịch của anh Diệp này lớn đến mức ông ta không thể tưởng tượng nổi.

Kể từ hôm đó, ông ta hầu như không có đêm nào ngon giấc, suốt ngày lo lắng và sợ hãi tột độ, tóc cũng rụng từng sợi một.

Ông ta đặc biệt lo lắng rằng anh Diệp sẽ để bụng điều đó, dựa vào bối cảnh của anh, muốn bóp chết ông ta còn dễ hơn bóp chết một con kiến.

"Này, ông Trình, lần trước ông bất cẩn quá, nhưng trước đó, tôi cũng không biết ngoài danh chủ tịch ngân hàng Kim Kỳ ra anh Diệp còn có lai lịch đáng sợ như vậy".

"Nhưng ông không cần phải nghĩ nhiều đâu. Dựa vào sự hiểu biết của tôi về anh Diệp, tôi không nghĩ anh ấy là người hẹp hòi đâu".

"Nhưng sau này ông vẫn nên để tâm hơn. Ông nên chú ý đến chuyện của anh Diệp hơn và cố gắng thể hiện thật tốt vào!"

Đường Văn Nguyên cũng thở dài ngao ngán, từ bữa ăn lần trước ông ta vừa sợ hãi, nhưng cũng mừng thầm, may mà lúc đó không ra vẻ với anh Diệp cùng Trình Văn Đống.

Tiếp theo, cả hai bắt đầu nghĩ cách làm thế nào để lấy lòng anh Diệp.

Rinh rinh——

Đúng lúc này, điện thoại của Trình Văn Đống đột ngột vang lên.

Thoạt nhìn, là cuộc gọi của đứa con trai: "Có chuyện gì vậy?"

Giọng Trình Phi lập tức truyền đến từ đầu dây bên kia: "Bố, có người ở nhà muốn giết con, bố mau mang người đến cứu con đi!"

"Cái gì, chờ đấy, bố sẽ qua ngay!"

Trình Văn Đống đứng lên và nói với vẻ mặt trầm mặc: "Tôi phải về trước đây. Có người muốn giết con trai tôi!"

"Ai mà to gan quá vậy, tôi sẽ đi cùng ông!"

Đường Văn Nguyên cũng rất sợ hãi, ông ta cũng biết Trình Phi, mặc dù không thích Trình Phi cho lắm, nhưng dù sao hắn cũng là con trai của Trình Văn Đống, nếu thật sự xảy ra chuyện thì không phải là đang nói đùa đâu.

Lúc này, Diệp Vĩnh Khang đang thoải mái dựa vào lưng ghế sô pha, trong tay cầm điện thoại di động, chăm chú xem một bộ tiểu thuyết trên mạng.

Diệp Vĩnh Khang chưa từng đọc những thứ này, nhưng lại tình cờ bắt gặp được bộ tiểu thuyết trên mạng này.

Cuốn tiểu thuyết trên mạng này rất đặc biệt, cập nhật không liên tục, có khi vài chương một ngày, đôi khi cả tuần mới có một chương.

Nội dung cũng lộn xộn, không có kết cấu gì, đương nhiên không ai đọc loại tiểu thuyết này, từ đầu đến giờ cũng chỉ có một người đọc.

Mà độc giả này là Diệp Vĩnh Khang, thậm chí có đôi khi Diệp Vĩnh Khang cũng không biết tại sao luôn không ngó lơ được bộ tiểu thuyết này.

Nhưng mỗi khi có bản cập nhật, anh luôn đọc chương đó sớm nhất có thể.

Trình Phi nằm bên cạnh, toàn bộ khuôn mặt của hắn đã bị lõm xuống thành nhiều mảng lớn bởi những cú đấm của anh, trông đặc biệt kinh khủng.

Một lúc sau, ngoài cửa có tiếng bước chân dồn dập, Trình Văn Đống bước vào với một đám đàn em trông vô cùng hùng hổ.

"Bố, cứu con!"

Khi Trình Phi nhìn thấy Trình Văn Đống, sự thấp thỏm lo âu trong lòng hắn cuối cùng cũng biến mất, chỉ vào Diệp Vĩnh Khang đang ngồi trên sô pha tức giận nói: "Là thằng này, bố giúp con giết hắn đi!"

Khi Trình Văn Đống nhìn thấy tình cảnh bi đát của Trình Phi, ông ta cũng rất tức giận.

Mặc dù bình thường ông ta rất thất vọng về đứa con tán gia bại sản của mình, nhưng xét cho cùng thì hắn vẫn là con ruột của ông ta.

Vừa định lên cơn, ông ta đột nhiên nhìn thấy người ngồi trên sô pha, sắc mặt liền trắng bệch.

Đường Văn Nguyên cũng giật mình toát mồ hôi lạnh, vội vàng bước lên trước: "Anh ... anh Diệp…"

"Tôi đang đọc sách, đừng làm phiền tôi".

Diệp Vĩnh Khang thản nhiên nói, giờ anh đang rất tập trung, đến đầu cũng không thèm ngẩng lên.

Đường Văn Nguyên nhanh chóng quay đầu trừng mắt nhìn Trình Phi: "Chuyện này là thế nào vậy?"

Trình Phi vẻ mặt buồn bực nói: "Chú Đường, chú cũng ở đây rồi, chú phải giúp cháu!"

"Hôm nay cháu muốn chơi một con nhỏ. Con nhỏ này không biết điều lại còn dùng gạt tàn thuốc lá đánh vào đầu cháu".

"Thằng ngu này là chồng của con nhỏ đó. Vừa bước vào đã muốn giết cháu, chú Đường, chú phải ra mặt giúp cháu!"

"Cái gì, mày…"

Đường Văn Nguyên nghe xong liền rùng mình một cái, chân mềm nhũn ra suýt chút nữa đã ngã xuống đất.

Mà Trình Văn Đống bên cạnh lại càng tái nhợt hơn, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên mặt, toàn thân như thể đang run rẩy vậy!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

[Zhihu] Diễm thi trở về
  • Đang cập nhật..
Chương 4 END
[Zhihu] Thiên kim trở về
  • 天格 - Thiên Cách
Phần 3 END
Ngạo Thế: Tiên Đế Trở Về
TRỌNG SINH TRỞ VỀ VỊ TRÍ CŨ
  • Cuồng Thượng Gia Cuồng
Chương 217

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom