Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 144
Các bạn đang đọc truyện Ấm áp có em, ngọt ngào có anh – Chương 144 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 144ĐÀN ÔNG MÀ!
Chị Yên…
Lâm Yên: “…???”
Đa Đa: “…!”
Lúc này, Đa Đa ngây người sững sờ đứng một bên nhìn đến mức trợn tròn cả hai mắt.
Chuyện.. chuyện… chuyện… chuyện gì đây?
Vì sao Vệ Từ Phong lại đột nhiên như biến thành một người khác thế này?
Cảm giác này… giống như một con chó ngao Tây Tạng đột nhiên biến thành một con Samoyed ngoan ngoãn đáng yêu.
Nếu như Vệ Từ Phong mà có cái đuôi sau mông thì e rằng lúc này anh ta đã lắc đến bay cả người lên rồi!
Đa Đa kinh hoàng nuốt nước bọt: “Chuyện… chuyện gì đây?”
Kevin đứng bên cạnh liếc nhìn Vệ Từ Phong, khẽ nhíu mày rồi hừ một tiếng đầy khinh thường, nói: “Còn là chuyện gì được nữa… đàn ông mà…”
Đa Đa: “…???”
Không chỉ có một mình Đa Đa khiếp sợ, mà Tưởng Tư Phi và Hạ San San đứng bên càng khiếp sợ hơn.
Hôm chụp ảnh tạo hình quảng bá cho phim, vì Tưởng Tư Phi cố tình kéo dài thời gian cho nên Lâm Yên không thể chụp hình được. Vậy nên hôm nay chính là ngày đầu tiên Lâm Yên có tạo hình chính thức.
Tưởng Tư Phi không thể ngờ được rằng sau khi Lâm Yên trang điểm lại tuyệt vời đến như vậy!
Ngay cả chính bản thân cô ta cũng không thể không thừa nhận rằng, khoảnh khắc nhìn thấy Lâm Yên cô ta đã ghen tị đến phát điên.
Đối với một người luôn để ý đến ngoại hình như Tưởng Tư Phi thì đây chẳng khác nào đang đâm kim vào tim cô ta.
Nhưng mà kể cả cho Lâm Yên có đẹp hơn nữa cũng vô ích mà thôi!
Tưởng Tư Phi thấy nhà sản xuất Phùng và Vệ Từ Phong đi tới chỗ Lâm Yên thì vội vàng chạy qua, Hạ San San thấy vậy cũng vội vàng đuổi theo xem kịch vui.
Tưởng Tư Phi đi tới, tỏ thái độ như một kẻ bề trên nói: “Nhà sản xuất Phùng, bây giờ chẳng phải nên cho Lâm Yên rời khỏi đoàn làm phim sao?”
Hạ San San nghe vậy lập tức phụ họa theo: “Đúng vậy sản xuất Phùng, vừa rồi anh Phong cũng đã lên tiếng rồi! Chẳng lẽ các ông định giữ loại người này lại để làm bẩn mắt anh Phong sao?”
Trong nháy mắt hai người họ đi tới, gương mặt ngoan ngoãn đáng yêu của Vệ Từ Phong lập tức trầm xuống. Chẳng qua anh ta ngại Lâm Yên vẫn còn ở đây nên cố nhịn xuống, bèn nheo mắt liếc về phía Phùng An Hoa.
Cái liếc mắt nồng nặc sát khí này thật sự khiến Phùng An Hoa sợ đến hồn bay phách tán.
Ông ta vội vàng kéo Tưởng Tư Phi và Hạ San San qua một bên nói chuyện. Vietwriter.vn
“Sản xuất Phùng! Ông kéo chúng tôi tới đây là có ý gì? Rốt cuộc bao giờ cô ta mới rời đi?” Hạ San San không vui chất vấn, hiển nhiên lúc này cô ta đã hết kiên nhẫn.
Hạ San San luôn cho rằng vừa rồi Vệ Từ Phong lén lút trò chuyện với Phùng An Hoa và Khương Nhất Minh là để bàn bạc chuyện đuổi Lâm Yên rời khỏi đoàn làm phim. Mà Phùng An Hoa và Khương Nhất Minh vẫn nhất quyết muốn giữ Lâm Yên lại.
“Rời đi?” Phùng An Hoa cười lạnh một tiếng, “Ai bảo Lâm Yên sẽ rời đi, cô tự lo cho mình trước đi, đừng có mà nhiều chuyện!”
“Ông… sản xuất Phùng! Ông biết ông đang nói chuyện với ai không?” Hạ San San nổi giận.
Tưởng Tư Phi cũng nhíu mày nói, “Sản xuất Phùng, tốt nhất là ông hãy nghĩ cho kĩ, vì một người như Lâm Yên liệu có đáng hay không?”
Phùng An Hoa đã có chỗ dựa, nào còn để tâm tới hai người họ, ông ta liếc họ một cái rồi cười đầy ẩn ý: “Ảnh hậu Tưởng, cô đừng uy hiếp tôi như vậy! Với vai diễn của cô mà tôi muốn tìm một người khác để thay thế thì quá dễ dàng! Nếu cô muốn rời đi xin cứ tự nhiên!”
Tiếp đó, ông nhìn về phía Hạ San San: “Tất nhiên cô Hạ San San đây cũng vậy!”
Phùng An Hoa nói xong rồi thản nhiên chắp tay sau mông rời đi, để lại Tưởng Tư Phi cùng Hạ San San đứng ngơ ngác tại chỗ, mắt to trừng mắt nhỏ.
Bình luận facebook