• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyện Ấm áp có em ngọt ngào có anh Full 2024 (2 Viewers)

  • Chương 153

Các bạn đang đọc truyện Ấm áp có em, ngọt ngào có anh – Chương 153 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​




Chương 153TRỞ MẶT CÒN NHANH HƠN LẬT SÁCH
Lâm Yên ho nhẹ một tiếng: “Đó là vì… là vì tôi cũng đã từng nghe đến cái tên này! Chuyện nữ tay đua này dùng thuốc cấm bị đồn khắp giới đua xe, hơn nữa, không phải cô ấy bị cấm thi đấu vĩnh viễn rồi sao?”


Vệ Từ Phong nghe Lâm Yên nói vậy lập tức đổi sắc mặt, nhiệt độ cháy bỏng nơi đáy mắt lập tức đông lại thành băng: “Câm miệng! Cô thì biết cái gì? Dựa vào đâu mà dám nói chị ấy như vậy? Tin đồn vớ vẩn! Cái gì mà thuốc cấm! Bọn họ có tận mắt trông thấy không? Chị ấy luôn thi đấu quên mình, cả năm chỉ bay tới bay lui tham gia tranh tài các giải. Đã tham gia tổng cộng tất cả là 168 trận lớn nhỏ! Tất cả các trận đều giành chức vô địch! Thi đấu thế giới có 37 trận thì 30 lần giành quán quân, 5 lần giành á quân, 2 lần giành huy chương đồng… Một người đứng ở đỉnh cao thế giới như vậy, với thực lực của chị ấy mà còn cần phải dùng đến thuốc kích thích sao? Xuyên suốt chặng đường đua các tay đua cần đảm bảo giữ vững sự tỉnh táo, nếu như kích động quá mức sẽ rất dễ xảy ra sự cố nên sao chị ấy có thể chủ động dùng các loại thuốc kích thích được chứ? Chuyện này chỉ có những tay đua không đủ thể lực và tinh thần mới làm thôi! Mặc dù Yeva là nữ giới nhưng dù là thể lực hay tinh thần hoặc kinh nghiệm cũng như kỹ thuật của chị ấy đều đè bẹp mấy tên khốn khiếp kia! C** m* đứa nào tung tin vịt, còn có đầu óc còn có hiểu biết hay không?”


Vệ Từ Phong càng nói càng kích động, đến cuối cùng hai mắt đều đỏ lên.


Nghe từng câu từng chữ nỗi lòng của Vệ Từ Phong, trong lòng Lâm Yên có một cảm giác không nói nên lời.


Cô có quá nhiều kẻ địch, lúc chuyện xấu kia được truyền ra thì gần như ai nấy đều nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng…


Không ngờ thời gian trôi qua lâu như vậy rồi mà cô lại có thể được nghe những lời như vậy từ miệng của Vệ Từ Phong.


“Xin lỗi.” Lâm Yên nói.


Vệ Từ Phong hít sâu một hơi, có vẻ như cậu ta đã lấy lại bình tĩnh. Cậu ta không nói một lời nào ôm đầu ngồi xổm xuống bên cạnh ghế sofa.


Lâm Yên vò đầu, nhặt quần áo dưới đất lên: “Trước hết mặc quần áo vào đi đã!”


Vệ Từ Phong ngẩng đầu lên, hung hăng trừng Lâm Yên: “Cô không phải là chị ấy, vì sao lại giả mạo chị ấy? Cô cố ý đúng không? Có phải cô mơ ước thân thể của ông đây đúng không!”


Lâm Yên cứng đờ khóe miệng, vị thiếu gia này, sao cậu trở mặt còn nhanh hơn lật sách như vậy?


Lâm Yên: “Hình như là chính cậu tự nhận tôi là Yeva, cũng chính cậu tự cởi quần áo cho tôi nhìn…”


“Câm miệng! Loại người như cô không xứng đáng gọi tên chị ấy!” Vệ Từ Phong nhìn chằm chằm vào cô, “Cô dựa vào đâu mà dám có đôi mắt giống với chị ấy, dựa vào đâu mà ngay cả ánh mắt cũng giống! Ai cho phép!”


Mặt Vệ Từ Phong lúc này như đều viết mấy chữ “cô không xứng”, “tôi không cho phép” lên, chỉ còn kém nước moi mắt cô ra.


Lâm Yên bất đắc dĩ thở dài, vị tổ tông này quả nhiên là một người không biết nói lý.


Lâm Yên đang định lên tiếng thì Vệ Từ Phong lại vùi đầu vào gối.


Qua một lúc lâu sau, tiếng nói khàn khàn ồm ồm của Vệ Từ Phong truyền đến: “Chị ấy đã mất tích kể từ sau trận đấu đó! Có người nói chị ấy quay về nước, tôi đã tìm kiếm rất lâu nhưng vẫn không tìm được! Rốt cuộc chị ấy đã đi đâu, liệu chị ấy có làm chuyện điên rồ gì không…”


Lâm Yên giật khóe miệng: “Cô ấy lớn như vậy rồi thì có thể xảy ra chuyện gì được chứ, không đua xe có thể làm nghề khác mà! Cậu xem, nói không chừng… tôi chính là Yeva thì sao?”
Bạn đang đọc truyện tại Vietwriter.vn
Vệ Từ Phong quay lại trừng cô: “Câm miệng! Không cho phép cô sỉ nhục nữ thần của tôi! Nếu như cô mà là chị ấy thì tôi sẽ nhảy xuống từ cái cửa sổ này!”


Lâm Yên: “…” Ồ…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom