Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 166
Các bạn đang đọc truyện Ấm áp có em, ngọt ngào có anh – Chương 166 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 166ANH CẢ SẼ GIẾT EM!
Không chỉ Bùi Vũ Đường mà kể cả mấy người nam nữ bên cạnh Tống Diệu Nam cũng có vẻ mặt rất ba chấm, ngay cả đội viên của Speed cũng nhíu mày.
Lâm Yên đi tới vỗ nhẹ lên bả vai Bùi Vũ Đường, giọng điệu như đang trao trách nhiệm nặng nề: “Vất vả rồi.”
“Con bà nó chứ Tống Diệu Nam! Mày bị bệnh à, cút xa tao ra một chút, đừng có lại gần tao!” Bùi Vũ Đường chỉ thẳng vào Tống Diệu Nam mà mắng.
Vốn dĩ Tống Diệu Nam còn không phát giác ra vấn đề, thế nhưng khi gã nhìn thấy vẻ mặt của những người khác thì mới hiểu ra.
Gã nói ngủ một đêm là nói với Lâm Yên chứ không phải nói Bùi Vũ Đường, còn nhìn về phía Bùi Vũ Đường chẳng qua là để khiêu khích! Lâm Yên không phải tình nhân của Bùi Vũ Đường sao! Rốt cuộc đám người này có đầu óc hay không, đến việc này mà cũng không hiểu?
“Bùi Vũ Đường! Tao nói tình nhân của mày chứ không nói mày!” Tống Diệu Nam sửa.
“Muốn chị ấy ngủ với mày một đêm?” Bùi Vũ Đường nhìn Lâm Yên, sau đó cả người run lên bần bật.
Không được! Tuyệt đối không được! Nếu mà thua thì anh cả sẽ băm cậu ta với Tống Diệu Nam thành thịt băm! Là băm thành thịt băm thật đó, tuyệt đối không phải đang nói chơi đâu!
“Mày nói cái rắm chó gì thế, mày nghĩ mày xứng à!” Bùi Vũ Đường chỉ vào mũi Tống Diệu Nam chửi ầm lên, “Sao mày không soi cái mặt mày vào bãi nước tiểu xem mày là cái loại nào?”
“Ồ, sao? Sợ à? Lại biến thành kẻ hèn nhát rồi à? Không dám cược cũng không sao, nhận mày là thằng hèn là được rồi!” Tống Diệu Nam lạnh giọng cười nói.
“Mày…!!!”
Bùi Vũ Đường tức đến mức đỏ bừng cả mặt, thế nhưng không đợi cậu ta nói tiếp, Lâm Yên đã bước lên nhếch mép nói: “Được thôi, tôi chấp nhận vụ đánh cược này.”
“Đừng đừng đừng! Chị đừng có xúc động!”
Bùi Vũ Đường thấy Lâm Yên đồng ý với Tống Diệu Nam thì hít ngược vào một hơi.
Đây không phải chuyện đùa, đám người của Tống Diệu Nam không phải hạng vừa, xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sao?
Lỡ Lâm Yên mà thua thì chắc chắn sẽ kinh động đến anh cả, đến lúc đó… tất cả mọi người đều xong đời!
“Bùi Vũ Đường, liên quan gì tới mày không? Đây là đánh cược giữa tao với cô ấy, hiểu không?” Tống Diệu Nam liếc mắt nhìn Bùi Vũ Đường.
“Cậu còn chưa nói cậu thua thì thế nào.” Lâm Yên nhìn chằm chằm Tống Diệu Nam.
“À, nếu tôi thua thì cô muốn gì cũng được.” Tống Diệu Nam cười, đáp.
“Nếu tôi thắng… lần này tôi muốn hai cái động cơ!” Lâm Yên nói.
Tống Diệu Nam: “…”
Bùi Vũ Đường: “…”
Tống Diệu Nam ngoài cười nhưng trong không cười nhìn cô, chẳng lẽ người phụ nữ này cho rằng lần này vẫn sẽ lại thắng hay sao? Lại còn muốn hai cái động cơ!
“Được, hai cái động cơ! Chỉ cần cô thắng, cô có thể tùy ý chọn trong những động cơ ở đây!” Tống Diệu Nam nói.
“Ok!” Lâm Yên gật đầu.
Bùi Vũ Đường lập tức kéo Lâm Yên đến một góc: “Chị… chị dâu cả… ba à… ba đừng có làm con sợ! Nếu như anh cả mà biết thì chắc chắc sẽ quy mọi tội lên đầu em, sẽ giết chết em đấy!”
Lâm Yên liếc mắt nhìn Bùi Vũ Đường, chẳng phải cậu ta cứng rắn đòi cô tới sao, lại còn có chuyện này?
“Yên tâm, chuyện này không có liên quan gì tới cậu, hơn nữa anh cả của cậu cũng sẽ không biết.” Lâm Yên nói. Vietwriter.vn
“Không biết? Chị đùa cái gì thế! Đội xe của Tống Diệu nam không thắng được ZH1 nhưng thắng chị… chẳng phải là dễ như ăn bánh sao?” Bùi Vũ Đường phát hoảng.
“Sợ cái gì, bình tĩnh nào! Sơn nhân tự có diệu kế*!” Lâm Yên đáp.
(*) Sơn nhân tự có diệu kế: câu nói của Gia Cát Lượng – Khổng Minh, ám chỉ người nói có biện pháp.
“Chị Yên, chị làm ơn nín nhịn cho em! Chờ lát nữa tới lúc thi đấu thì chị chạy trước đi! Chuyện phía sau để em giải quyết!” Bùi Vũ Đường nói.
“Được rồi, tôi biết rồi!” Lâm Yên phất phất tay với Bùi Vũ Đường.
Bình luận facebook