• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyện Ấm áp có em ngọt ngào có anh Full 2024 (1 Viewer)

  • Chương 169

Các bạn đang đọc truyện Ấm áp có em, ngọt ngào có anh – Chương 169 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​




Chương 169NGƯỢC CHO XANH MẮT
Lâm Yên quan sát, trên đường đua hiện giờ chỉ có một đội viên của Speed đang tụt lại vì bị Thần Z chặn, còn những đội viên khác đều đang có trạng thái rất tốt. Nếu như ZH1 có thể dùng khoảng thời gian không nhiều còn lại để đuổi kịp và vượt qua các thành viên của Speed thì mới có thể thắng được, thế nhưng hiển nhiên điều này là không thực tế.


Dù sao sự chênh lệch về thực lực vẫn bày ở trước mắt.


Kì thực, không cần Lâm Yên phải giải thích rõ ràng, chính bản thân Bùi Vũ Đường cũng biết rõ tình hình trên đường đua hiện tại nguy khốn như thế nào.


“Chị Yên, nếu tiếp tục như vậy ZH1 sẽ thua mất… em cũng coi như xong đời, có cách gì cứu vãn được không?” Bùi Vũ Đường cực kì lo lắng.


“Không có đâu!” Lâm Yên lắc đầu.


“Chẳng lẽ đội xe của em phải giải tán thật sao, lại còn phải chui qua đũng quần của tên khốn Tống Diệu Nam kia nữa… Không được, tuyệt đối không được! Nếu để anh cả biết, chắc chắn anh ấy sẽ đánh chết em mất, về sau sẽ không cho em tiếp tục đua xe nữa…” Mặt mũi Bùi Vũ Đường tái nhợt, trên trán không ngừng đổ mồ hôi lạnh.


Lâm Yên nghe vậy liền quay sang nhìn Bùi Vũ Đường, nói vậy thì… rốt cuộc thằng nhóc ngứa đòn này sợ thua là vì không muốn giải tán đội xe với chui qua đũng quần của Tống Diệu Nam hay là vì sợ sẽ bị anh cả đánh chết?


Không đợi Lâm Yên lên tiếng, trên khán đài đột nhiên vang lên những tiếng kinh hô của người xem.


Lâm Yên và Bùi Vũ Đường cùng nhìn về phía đường đua, chỉ thấy một đội viên của Speed đã lao qua vạch đích, tháo mũ bảo hiểm, sau đó vẫy tay bốn phương tám hướng.


“Con bà nó… đã để một đội viên của Speed về đích rồi! Làm cái gì vậy chứ?” Bùi Vũ Đường tức nghiến răng nghiến lợi.


Bùi Vũ Đường vừa dứt lời, lại có một đội viên của Speed lao nhanh như chớp qua vạch đích.


Thấy người thứ hai về đích, sắc mặt của Bùi Vũ Đường lập tức xám ngoét như tro bụi, như thế này có nghĩa là cuộc đua đã kết thúc.


Xét từ số lượng thành viên của hai đội thì cho dù tất cả các thành viên của ZH1 đều về đích trước tất cả các đội viên còn lại của Speed thì bọn họ vẫn cứ thua cuộc.


Người về đích thứ ba là Thần Z, nhưng đối với Bùi Vũ Đường mà nói đã chẳng còn ý nghĩa gì, cậu ta đã hoàn toàn bại dưới tay Tống Diệu Nam.


“Em muốn chết… hãy để em chết đi…” Bùi Vũ Đường thất thần nói.


Lâm Yên thấy vậy bèn níu vai giữ cậu ta lại.


“Chị Yên, chị đừng kéo em nữa, hãy để em chết đi! Anh cả em nhất định sẽ biết chuyện này, nhất định sẽ đánh chết em…” Bùi Vũ Đường nói.


“Vậy cũng được thôi.” Lâm Yên thả lỏng tay ra.


Bùi Vũ Đường ngây ngốc nhìn Lâm Yên: “Chị Yên! Sao chị có thể tàn nhẫn như vậy chứ? Chẳng lẽ chị thật sự trơ mắt nhìn em đi vào chỗ chết mà vẫn khoanh tay đứng nhìn?”


Lâm Yên: “…” Chẳng phải chính cậu bảo tôi buông tay sao?


“Chị Yên! Lần này chị nhất định phải cứu em!” Bùi Vũ Đường khóc nức nở nói, “Chỉ có chị mới có thể khuyên nhủ anh của em mà thôi!”


“Vậy ra đối với cậu mà nói thì chuyện giải tán đội xe và chui qua đũng quần của Tống Diệu Nam cũng chẳng có vấn đề gì?” Lâm Yên hơi tò mò nhìn Bùi Vũ Đường.


Thật không ngờ cậu ta lại là một “đại trượng phu” dám làm dám chịu, đã cá cược ắt sẽ chịu nhận thua. Trước giờ cô đúng là đã xem nhẹ cậu ta.


“Đúng rồi… cũng không được, bảo em chui qua đũng quần của Tống Diệu Nam thì em thà đập đầu chết đi còn hơn!” Lúc này Bùi Vũ Đường mới nhớ tới chuyện mình cá cược với Tống Diệu Nam. Đọc truyện tại Vietwriter.vn


Lâm Yên: “…”


Trận thi đấu đã kết thúc, không cần phải nghĩ nhiều, ZH1 đã bị Speed “ngược” cho xanh mắt, thực lực hai đội vốn đã không cùng một đằng cấp.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom