Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 17
Các bạn đang đọc truyện Ấm áp có em, ngọt ngào có anh – Chương 17 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 17KHÔNG CÓ GÌ CẢ, CHỈ CÓ MỘT LÒNG KIẾM TIỀN
Chiếc xe ô tô màu đen chạy vun vút trên đường, cảnh vật bên ngoài cửa sổ nhanh chóng lùi về sau. Rất nhanh, tòa biệt thự xa hoa dần dần biến mất trong tầm mắt.
Lâm Yên có cảm giác như mình vừa nằm mơ một giấc mơ hoang đường, cuối cùng cũng tỉnh lại.
Tỉnh dậy thấy mình đang nằm trên giường anh trai của nam thầm…
Tối qua còn được nam thần đưa về…
Thật là đáng tiếc!
Thế mà lúc đó cô không có một chút ý thức nào.
Tiếp đó, rốt cuộc cô cũng nhớ ra người nào đó bị mình bỏ quên.
“Alo, Cẩu tử…”
Lâm Yên vừa mới gọi tới thì đầu bên kia đã nhận cuộc gọi gần như ngay lập tức, sau đó là âm thanh “kích động” của Uông Cảnh Dương: “Con bà nó chứ! Lâm Yên! Bà chính là kẻ thấy sắc quên tình nghĩa bạn bè, rốt cuộc cũng biết gọi điện lại cho tôi rồi à!”
Lâm Yên: “Ông vẫn chưa tỉnh rượu à? Mới sáng sớm đã nói mấy lời kỳ quái thế?”
Uông Cảnh Dương: “Kỳ quái? Rõ ràng là tối qua bà nói với tôi như thế?”
Lâm Yên: “Tối qua tôi nói gì kỳ quái với ông à?”
Uông Cảnh Dương: “Đâu chỉ có kỳ quái, phải là đáng sợ mới đúng! Tối qua tôi hỏi bà có muốn qua chỗ tôi ở hay không thì bà nói là có chỗ để đi rồi. Còn nói đó là chỗ bạn trai bà! Cho nên… bà khai báo mau, rốt cuộc bà có bạn trai từ khi nào?”
Lâm Yên sửng sốt, không nghĩ rằng hôm qua cô lại nói những lời như vậy: “Tôi có nói vậy sao?”
Uông Cảnh Dương: “Đương nhiên! Đây chính là lời từ mồm bà nói tối hôm qua!”
Lâm Yên chỉ nghĩ do mình uống say nên cũng không nghĩ nhiều, bèn đáp: “Tôi say nói lung tung mà ông cũng tin?”
Uông Cảnh Dương ngây ngốc: “Má nó chứ Lâm Yên! Bà hại tôi mất ngủ cả đêm mà bây giờ bà lại bảo bà nói lung tung? Lúc nói bà rất tỉnh đấy!”
Lâm Yên cạn lời: “Chỉ vì thế mà ông mất ngủ cả đêm? Ông cần gì phải như thế?”
Uông Cảnh Dương chột dạ ho khan: “Tôi như thế là vì tò mò chứ sao…”
WebTru yenOn linez . com
Dường như cậu ta vẫn không an lòng, lại hỏi tiếp: “Bây giờ bà đã tỉnh táo chưa? Bà không có bạn trai thật đấy chứ?”
Lâm Yên: “Không có! Hiện giờ tôi không có gì cả, chỉ có một lòng kiếm tiền!”
Uông Cảnh Dương: “…” Lời này, cậu ta tin.
Lâm Yên: “Không nói chuyện với ông nữa! Tôi phải đi tìm việc đây. Tháng sau tôi vẫn còn không đóng nổi tiền nhà thì đành phải qua chỗ ông nương tựa vậy.”
Cúp máy, Lâm Yên hít sâu một hơi rồi quét sạch những suy nghĩ đang ngổn ngang ra khỏi đầu.
Hồ đồ ngu ngốc lâu như vậy rồi cũng nên tỉnh lại đi thôi.
Bình luận facebook