Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 179
Các bạn đang đọc truyện Ấm áp có em, ngọt ngào có anh – Chương 179 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 179TÌM ĐƯỢC MỘT CAO THỦ
“Không cần đầu.” Lâm Yên đáp.
“Không cần?” Thần Z sững sờ.
“Chẳng phải anh đã nói hết rồi còn gì, tôi rất khó thắng! Nếu đã không thắng được thì xem tư liệu về hắn ta làm gì, mất thời gian.” Lâm Yên cười nói.
“Đội trưởng, cô Lâm nói cũng có lý.” Mộc Mộc nói với Thần Z.
Không đợi Thần Z nói thêm, cửa ra vào bị người ta đá văng rồi vang lên một tiếng “rầm”, tiếp đó là một thân hình to cao mập mạp, hai tay nhét trong túi quần nghênh ngang đi tới.
“Ồ, không tệ nhỉ?”
Gã mập quét mắt nhìn tất cả, cuối cùng nhìn vào Lâm Yên: “Không ngờ Bùi Vũ Đường lại còn tìm được một cao thủ.”
“Tống Tử Nghĩa?”
Bùi Vũ Đường thấy gã mập thì lập tức nhíu mày lại.
Gã mập này tên là Tống Tử Nghĩa, là anh trai của Tống Diệu Nam, nổi tiếng là một kẻ ăn chơi trác táng.
Mấy năm trước gã dẫn người tới quán bar giành gái với người ta rồi đánh đối phương trọng thương. Sau đó bèn im hơi lặng tiếng mấy năm, không ngờ bây giờ gã lại xuất hiện trở lại.
“Anh, từ từ, chờ em!” Tống Diệu Nam dẫn theo mười mấy thanh niên đuổi theo.
“Đồ phế vật!” Tống Tử Nghĩa lạnh lùng liếc Tống Diệu Nam, “Ngay một con đàn bà cũng không giải quyết được, sao tao lại có thẳng em vô dụng như mày chứ!”
Tống Diệu Nam bị nói vậy thì hơi tủi thân, nhỏ giọng oán thầm: “Cũng đâu thể trách em chứ.”
Tống Tử Nghĩa cười lạnh một tiếng rồi sờ cằm nhìn Lâm Yên, cô gái này không tồi lại nhìn khá quen mắt, hình như giống nữ nghệ sĩ nào đó nhưng mà so với nữ nghệ sĩ kia thì xinh đẹp hơn.
Đột nhiên, gã chỉ ngón tay vào Lâm Yên, nói: “Cô em, tối nay cô không cần theo em trai tôi, hầu hạ tôi là được rồi.”
“Mày nói cái gì?” Bùi Vũ Đường nổi giận định lao lên.
WebTru yenOn linez . com
Nhưng mà Lâm Yên đã kéo Bùi Vũ Đường lại, cười nói với Tống Tử Nghĩa: “Cứ thắng tôi trước đã rồi nói.”
“Ồ, kiêu ngạo nhỉ? Cô em nghĩ cô em rất trâu sao? Thắng được vài tên đội viên của Speech đã to mồm? Ngay cả Không Quân cũng không thèm để vào mắt?” Tống Tử Nghĩa nhếch mép.
Đội viên của Speed nghe Tống Tử Nghĩa nói vậy lập tức đổi sắc mặt, thế nhưng bọn họ cũng không nói gì. Bốn người họ là đội viên của Speed vậy mà lại thua một cô gái, dù cho có tức hơn nữa cũng chẳng còn mặt mũi nào lên tiếng, thật sự quá mất mặt. Không những mất mặt của Speed mà còn mất mặt của đội trưởng Không Quân.
“Cô em, để Không Quân đá cô em ra khỏi đường đua e rằng chẳng cần tới một phút đâu, người lớn rồi phải tự biết giới hạn của mình.” Tống Tử Nghĩa nói.
“Lợi hại như vậy sao…” Lâm Yên khẽ gật đầu, “Được rồi… vậy anh dẫn Không Quân tới đây đi.”
“Cô Lâm đừng xúc động!” Thần Z vội vàng bước lên, nhìn thẳng vào mắt Lâm Yên, nói nhỏ: “Cô Lâm, tôi rất hiểu tâm trạng của cô nhưng trước hết cô phải biết một việc.”
“Chuyện gì?’ Lâm Yên hỏi.
“Đối thủ của cô là đội trưởng Không Quân của đội Speed! Hắn ta đã từng đối đầu với đồ đệ Lãng Mãng của Tử thần đường đua – Yeva trong giải đua hạng hai thế giới.” Thần Z cau mày nói.
“Lợi hại vậy à, rồi sao?” Lâm Yên cười.
“Kết quả là… cái này không quan trọng! Quan trọng là Không Quân đứng top 8 của giải hạng hai thế giới! Vốn dĩ với thực lực của Speed hoàn toàn không có tư cách tham gia giải hạng hai thế giới nhưng chính nhờ tên Không Quân đó, chỉ một mình hắn ta đã kéo Speed lên…”
Bình luận facebook