Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 933
*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
“Vùng cái gì mà vùng, vùng cái rắm! Có phải em xem phim nhiều quá không hả, vùng với chả dậy…” Trương Tam
trừng Lý Tứ.
“Không phả3i là xác chết vùng dậy thì tại sao gà chết rét còn ngỗng thì không?” Lý Tứ khó hiểu.
Trương Tam nhìn Lâm Yên: “Chủ nhân nhân từ, đ1ã tha chết cho ngỗng.” Lâm Yên mỉm cười, lắc đầu.
“Không đúng? Tao biết ngay là không phải mà, sao chủ nhân có thể là người mềm lò9ng chứ.” Trương Tam xấu hổ
cười.
“Ngỗng chịu lạnh tốt hơn gà chăng?” Lý Tứ vẫn chưa từ bỏ.
“Đừng phá đám nữa.” Trương Tam 3không nhịn được phải thốt lên.
Một lát sau, ánh mắt của Trương Tam đột nhiên sáng lên, lão nhìn chằm chằm Lâm Yên rồi nói: “Tao bi8ết rồi,
ngỗng là ngỗng tiến hóa…
tiến hóa rồi cho nên nó không thể chết vì lạnh được.” “Ông Trương Tam, ông chắc chắn chứ?” Lâm Yên hỏi.
“Tao chắc chắn, chắc chắn!”.
“Vậy ông trả lời sai rồi, ngỗng không phải ngỗng tiến hóa.” Lâm Yên thở dài đầy tiếc nuối.
“Mày nói cái gì? Không phải tiến hóa? Thể dựa vào gì?” Trương Tam lập tức hỏi.
“Bởi vì đó là chim cánh cụt.” Lâm Yên nhếch môi.
“Chim cánh cụt?” Trương Tam đen mặt: “Mày chơi xấu! Mày nói ngỗng mà sao bây giờ lại biến thành chim cánh
cụt là thế nào?” Lâm Yên khó hiểu nhìn Trương Tam: “Ông Trương Tam, chim cánh cụt (xí ngay không phải là
ngỗng (nga) sao?” (*) Cánh cụt là Bo (xí nga), ngỗng làHà (nga).
Lâm Yên lợi dụng chữ8% (ngay để chơi Trương Tam.
“Chim cánh cụt sao có thể là ngỗng được!” Trương Tam vẫn không chấp nhận sự thật.
“Nếu chim cánh cụt (xí ngay không phải ngỗng (nga) thì tại sao lại gọi là chim cánh cụt (xí ngay chứ.” Lâm Yên
cười.
“Đó là vì..” Trương Tam nghĩ mãi cũng không nghĩ ra được cái gì để phản bác.
Đúng thế, chim cánh cụt (xí nga) cũng gọi là ngỗng (nga) mà, nhưng như vậy chẳng phải là hãm hại lão hay sao, tên
là cái gì không được mà lại tên là chim cánh cụt (xí nga) chứ, gọi là vịt (xí áp) không được sao? “Rượu để cũng là
rượu đúng không?” Lâm Yên hỏi tiếp.
“Bia (ti tửu) cũng là rượu (tửu) đúng không?” “Rượu dùng để nấu ăn cũng là rượu đúng không?” “Đúng.” Trương
Tam đáp “Vậy tại sao chim cánh cụt (xí ngay không thể là ngỗng (nga)?” “Hừ, không đúng, chim cánh cụt bị nhốt
vào tủ lạnh nào?” Trương Tam nói.
“Tủ lạnh nhà tôi, làm sao?” Lâm Yên khó hiểu.
“Thế thì lại càng không đúng, chim cánh cụt ở Nam Cực chứ sao ở tủ lạnh nhà máy được?” Trương Tam nói.
Lâm Yên: “…”
Quả nhiên là logic của những kẻ ngu đều rất kỳ quặc.
“Tôi bắt.” Lâm Yên đáp.
“Mày bắt chim cánh cụt làm gì?” “Tôi thích thì tôi bắt, không chỉ chim cánh cụt mà tôi còn bắt cả gấu Bắc Cực đấy.
Thế nào, không được chắc?” Lâm Yên hùng hổ đáp.
“Đúng đấy anh, nó muốn bắt gì thì nó bắt, đây là chuyện của nó mà.” Lý Tứ nói.
“Em câm miệng cho anh!” Trương Tam trợn mắt nhìn Lý Tứ, sau đó không phục nói tiếp.
“Chim cánh cụt to như thế sao bỏ vào tủ lạnh được?” “Tôi có tiền, tôi mua tủ lạnh to có được không.” Lâm Yên nói.
“Cái đổ ngang ngược…
coi như mày có tiền…
mày có dám hỏi lại câu khác nữa không?!” Trương Tam la lên.
“Ông Trương Tam, có phải ông nên thực hiện lời hứa lúc trước của mình hay không?” Lâm Yên bật cười khanh
khách.
“Bà nội!!!” Trương Tam nghiến răng nghiến lợi gọi Lâm Yên.
“Ừ, ngoan lắm.” Lâm Yên gật đầu.
“Vậy tôi hỏi một câu khác nhé, một cộng một bằng mấy?” “Một cộng một bằng mấy?” Trương Tam sững sờ, thầm nghĩ câu hỏi này
chắc chắn có bẫy.
“Anh, ngay cả thăng ngu cũng biết một cộng một bằng hai mà!” Lý Tứ nói.
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
trừng Lý Tứ.
“Không phả3i là xác chết vùng dậy thì tại sao gà chết rét còn ngỗng thì không?” Lý Tứ khó hiểu.
Trương Tam nhìn Lâm Yên: “Chủ nhân nhân từ, đ1ã tha chết cho ngỗng.” Lâm Yên mỉm cười, lắc đầu.
“Không đúng? Tao biết ngay là không phải mà, sao chủ nhân có thể là người mềm lò9ng chứ.” Trương Tam xấu hổ
cười.
“Ngỗng chịu lạnh tốt hơn gà chăng?” Lý Tứ vẫn chưa từ bỏ.
“Đừng phá đám nữa.” Trương Tam 3không nhịn được phải thốt lên.
Một lát sau, ánh mắt của Trương Tam đột nhiên sáng lên, lão nhìn chằm chằm Lâm Yên rồi nói: “Tao bi8ết rồi,
ngỗng là ngỗng tiến hóa…
tiến hóa rồi cho nên nó không thể chết vì lạnh được.” “Ông Trương Tam, ông chắc chắn chứ?” Lâm Yên hỏi.
“Tao chắc chắn, chắc chắn!”.
“Vậy ông trả lời sai rồi, ngỗng không phải ngỗng tiến hóa.” Lâm Yên thở dài đầy tiếc nuối.
“Mày nói cái gì? Không phải tiến hóa? Thể dựa vào gì?” Trương Tam lập tức hỏi.
“Bởi vì đó là chim cánh cụt.” Lâm Yên nhếch môi.
“Chim cánh cụt?” Trương Tam đen mặt: “Mày chơi xấu! Mày nói ngỗng mà sao bây giờ lại biến thành chim cánh
cụt là thế nào?” Lâm Yên khó hiểu nhìn Trương Tam: “Ông Trương Tam, chim cánh cụt (xí ngay không phải là
ngỗng (nga) sao?” (*) Cánh cụt là Bo (xí nga), ngỗng làHà (nga).
Lâm Yên lợi dụng chữ8% (ngay để chơi Trương Tam.
“Chim cánh cụt sao có thể là ngỗng được!” Trương Tam vẫn không chấp nhận sự thật.
“Nếu chim cánh cụt (xí ngay không phải ngỗng (nga) thì tại sao lại gọi là chim cánh cụt (xí ngay chứ.” Lâm Yên
cười.
“Đó là vì..” Trương Tam nghĩ mãi cũng không nghĩ ra được cái gì để phản bác.
Đúng thế, chim cánh cụt (xí nga) cũng gọi là ngỗng (nga) mà, nhưng như vậy chẳng phải là hãm hại lão hay sao, tên
là cái gì không được mà lại tên là chim cánh cụt (xí nga) chứ, gọi là vịt (xí áp) không được sao? “Rượu để cũng là
rượu đúng không?” Lâm Yên hỏi tiếp.
“Bia (ti tửu) cũng là rượu (tửu) đúng không?” “Rượu dùng để nấu ăn cũng là rượu đúng không?” “Đúng.” Trương
Tam đáp “Vậy tại sao chim cánh cụt (xí ngay không thể là ngỗng (nga)?” “Hừ, không đúng, chim cánh cụt bị nhốt
vào tủ lạnh nào?” Trương Tam nói.
“Tủ lạnh nhà tôi, làm sao?” Lâm Yên khó hiểu.
“Thế thì lại càng không đúng, chim cánh cụt ở Nam Cực chứ sao ở tủ lạnh nhà máy được?” Trương Tam nói.
Lâm Yên: “…”
Quả nhiên là logic của những kẻ ngu đều rất kỳ quặc.
“Tôi bắt.” Lâm Yên đáp.
“Mày bắt chim cánh cụt làm gì?” “Tôi thích thì tôi bắt, không chỉ chim cánh cụt mà tôi còn bắt cả gấu Bắc Cực đấy.
Thế nào, không được chắc?” Lâm Yên hùng hổ đáp.
“Đúng đấy anh, nó muốn bắt gì thì nó bắt, đây là chuyện của nó mà.” Lý Tứ nói.
“Em câm miệng cho anh!” Trương Tam trợn mắt nhìn Lý Tứ, sau đó không phục nói tiếp.
“Chim cánh cụt to như thế sao bỏ vào tủ lạnh được?” “Tôi có tiền, tôi mua tủ lạnh to có được không.” Lâm Yên nói.
“Cái đổ ngang ngược…
coi như mày có tiền…
mày có dám hỏi lại câu khác nữa không?!” Trương Tam la lên.
“Ông Trương Tam, có phải ông nên thực hiện lời hứa lúc trước của mình hay không?” Lâm Yên bật cười khanh
khách.
“Bà nội!!!” Trương Tam nghiến răng nghiến lợi gọi Lâm Yên.
“Ừ, ngoan lắm.” Lâm Yên gật đầu.
“Vậy tôi hỏi một câu khác nhé, một cộng một bằng mấy?” “Một cộng một bằng mấy?” Trương Tam sững sờ, thầm nghĩ câu hỏi này
chắc chắn có bẫy.
“Anh, ngay cả thăng ngu cũng biết một cộng một bằng hai mà!” Lý Tứ nói.
Bình luận facebook