Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 925
*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Nếu Lâm Yên thật sự là nữ ma đầu kia thì chắc chắn anh ta sẽ không để Bùi Duật Thành gặp chuyện không may.
Đương nhiên là3 với điều kiện tiên quyết, anh ta không đắc tội với nữ ma đầu, nếu không ngay cả anh ta cũng xong
đời.
“Nhị gia có muốn 1trao đổi với Bùi Duật Thành một chút không? Nếu Lâm Yên thật sự là nữ ma đầu sợ rằng sẽ gây
ra họa lớn” Cậu thanh niên nhíu mày,9 nói.
Bùi Trạch lắc đầu: “Không cần, cứ ngồi im quan sát là được.” Hôm nay khi ở Vân Gian Thủy Trang, sao anh ta có
thể 3không nhìn ra được tình cảm của Bùi Duật Thành đối với Lâm Yên.
Nếu như anh ta nói cho Bùi Duật Thành biết nghi ngờ của 8anh ta, chỉ sợ sẽ thành phản ứng ngược, khiến Bùi Duật
Thành không tin anh ta, mà có khi còn cho rằng anh ta đang giúp đỡ Đường Dung.
“Anh họ nhất định phải bảo trọng, người cuối cùng có thể tranh đoạt quyền thừa kế của nhà họ Bùi với em…
chỉ có thể là anh.” Bùi Trạch thì thào tự nói với chính mình
Vân Gian Thủy Trang.
Trong căn phòng có thể nghe được tiếng mèo ngáy như có như không.
Lâm Yên nằm trên giường nhưng bộ đồ ngủ của cô lúc này đã ướt đẫm, đôi chân mày nhíu chặt, vẻ mặt vô cùng
thống khổ.
Những hình ảnh trong giấc mơ khiến cô sợ hãi, dường như cô đang bay trên trời, lại giống như đang chìm dưới
biển sâu, một vài gương mặt tươi cười xuất hiện rồi biến thành vẻ kinh hoàng, những tiếng hét đầy tuyệt vọng…
Đột nhiên có một quầng sáng nhàn nhạt xuất hiện bao xung quanh cô.
Trong nháy mắt, tất cả những hình ảnh đau khổ kia đều bị nghiền nát chỉ còn lại những gì tốt đẹp.
Một lát sau Lâm Yên mở mắt, xem thời gian mới chỉ là nửa đêm.
“…”
Lâm Yên ngồi dậy uống một ngụm nước, vẻ mặt hơi khó hiểu.
Cô không thể nhớ được giấc mơ vừa rồi của mình, nhưng chẳng biết tại sao mà sau khi tỉnh lại, cô lại rất muốn gặp
Bùi Duật Thành, chẳng biết giờ này anh đã ngủ chưa.
Lâm Yên thay bộ đồ khác đi ra phòng khách, nhưng khi tới thư phòng thì cô phát hiện Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ
Đường cũng đang ở đây.
“Còn chưa ngủ à?” Bùi Duật Thành trông thấy Lâm Yên thì dịu giọng hỏi.
“Mới tỉnh.” Lâm Yên cười, đáp lại.
“Mới tỉnh?” Bùi Vũ Đường kinh ngạc nhìn Lâm Yên.
“Chị Yên, chị làm việc và nghỉ ngơi theo phong cách cú đêm đấy à?” “Sao hai người còn chưa đi nghỉ đi?” Lâm Yên
khó hiểu.
“Đã muộn thể này còn chạy tới làm phiền anh cả của hai người.” Điệu bộ bao che khuyết điểm này của Lâm Yên
hiển nhiên đã ném cho Bùi Vũ Đường và Bùi Nam Nhứ thêm một bát thức ăn cho chó.
Bùi Duật Thành xoa đầu cô: “Không sao, vốn dĩ cũng không ngủ được.” Lâm Yên chớp mắt, lo lắng hỏi han: “Anh
không ngủ được? Sao thế? Bị mất ngủ à? Có cần gọi bác sĩ tới kiểm tra không?” Bùi Duật Thành bật cười nhưng
không nói gì, chỉ im lặng nhìn cô.
Lúc này Lâm Yên mới nhận ra, liệu có phải vì đêm nay cô thừa nhận cô thích anh rồi, nên anh mới kích động đến
mức không ngủ được hay không…
Bùi Vũ Đường không hiểu chuyện, còn hưng phấn nói: “Chị Yên, lúc này còn ngủ nghê gì nữa.” Sau khi biết nhà họ
Bùi là gia tộc tiến hóa lại biết Bùi Duật Thành cũng là người tiến hóa thì Bùi Vũ Đường và Bùi Nam Nhứ lại càng hi
vọng có thể biết nhiều hơn một chút, Tuy bọn họ chỉ là người bình thường, bị “lưu Vong” từ nhỏ nhưng dẫu sao
vẫn là người nhà họ Bùi, chuyện này không cách nào thay đổi được.
“Anh cả, anh mau cho em với anh hai biết năng lực tiến hóa của anh là gì được không? Anh có thể bay không? Có
thể chui xuống đất không?” Bùi Vũ Đường hưng phấn nhìn Bùi Duật Thành.
Bùi Duật Thành: “…” Lâm Yên nhìn Bùi Vũ Đường, quả nhiên đầu óc thằng nhóc này chắc chắn thuộc tính ngu đần.
“Không thể” Bùi Duật Thành đáp.
“Hà? Sao lại không? Em còn đang định để anh dắt em bay lên trời một vòng đấy.” Bùi Vũ Đường thở dài, mất mát nói.
Bùi Nam Nhứ vẫn trầm ngâm không lên tiếng, đột nhiên nghiêm túc nhìn Bùi Duật Thành, hỏi: “Anh cả biết ẩn thân không?” “Không
biết.” Bùi Duật Thành đáp.
Bùi Nam Nhứ: “…”
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Xem ảnh 1
Nếu Lâm Yên thật sự là nữ ma đầu kia thì chắc chắn anh ta sẽ không để Bùi Duật Thành gặp chuyện không may.
Đương nhiên là3 với điều kiện tiên quyết, anh ta không đắc tội với nữ ma đầu, nếu không ngay cả anh ta cũng xong
đời.
“Nhị gia có muốn 1trao đổi với Bùi Duật Thành một chút không? Nếu Lâm Yên thật sự là nữ ma đầu sợ rằng sẽ gây
ra họa lớn” Cậu thanh niên nhíu mày,9 nói.
Bùi Trạch lắc đầu: “Không cần, cứ ngồi im quan sát là được.” Hôm nay khi ở Vân Gian Thủy Trang, sao anh ta có
thể 3không nhìn ra được tình cảm của Bùi Duật Thành đối với Lâm Yên.
Nếu như anh ta nói cho Bùi Duật Thành biết nghi ngờ của 8anh ta, chỉ sợ sẽ thành phản ứng ngược, khiến Bùi Duật
Thành không tin anh ta, mà có khi còn cho rằng anh ta đang giúp đỡ Đường Dung.
“Anh họ nhất định phải bảo trọng, người cuối cùng có thể tranh đoạt quyền thừa kế của nhà họ Bùi với em…
chỉ có thể là anh.” Bùi Trạch thì thào tự nói với chính mình
Vân Gian Thủy Trang.
Trong căn phòng có thể nghe được tiếng mèo ngáy như có như không.
Lâm Yên nằm trên giường nhưng bộ đồ ngủ của cô lúc này đã ướt đẫm, đôi chân mày nhíu chặt, vẻ mặt vô cùng
thống khổ.
Những hình ảnh trong giấc mơ khiến cô sợ hãi, dường như cô đang bay trên trời, lại giống như đang chìm dưới
biển sâu, một vài gương mặt tươi cười xuất hiện rồi biến thành vẻ kinh hoàng, những tiếng hét đầy tuyệt vọng…
Đột nhiên có một quầng sáng nhàn nhạt xuất hiện bao xung quanh cô.
Trong nháy mắt, tất cả những hình ảnh đau khổ kia đều bị nghiền nát chỉ còn lại những gì tốt đẹp.
Một lát sau Lâm Yên mở mắt, xem thời gian mới chỉ là nửa đêm.
“…”
Lâm Yên ngồi dậy uống một ngụm nước, vẻ mặt hơi khó hiểu.
Cô không thể nhớ được giấc mơ vừa rồi của mình, nhưng chẳng biết tại sao mà sau khi tỉnh lại, cô lại rất muốn gặp
Bùi Duật Thành, chẳng biết giờ này anh đã ngủ chưa.
Lâm Yên thay bộ đồ khác đi ra phòng khách, nhưng khi tới thư phòng thì cô phát hiện Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ
Đường cũng đang ở đây.
“Còn chưa ngủ à?” Bùi Duật Thành trông thấy Lâm Yên thì dịu giọng hỏi.
“Mới tỉnh.” Lâm Yên cười, đáp lại.
“Mới tỉnh?” Bùi Vũ Đường kinh ngạc nhìn Lâm Yên.
“Chị Yên, chị làm việc và nghỉ ngơi theo phong cách cú đêm đấy à?” “Sao hai người còn chưa đi nghỉ đi?” Lâm Yên
khó hiểu.
“Đã muộn thể này còn chạy tới làm phiền anh cả của hai người.” Điệu bộ bao che khuyết điểm này của Lâm Yên
hiển nhiên đã ném cho Bùi Vũ Đường và Bùi Nam Nhứ thêm một bát thức ăn cho chó.
Bùi Duật Thành xoa đầu cô: “Không sao, vốn dĩ cũng không ngủ được.” Lâm Yên chớp mắt, lo lắng hỏi han: “Anh
không ngủ được? Sao thế? Bị mất ngủ à? Có cần gọi bác sĩ tới kiểm tra không?” Bùi Duật Thành bật cười nhưng
không nói gì, chỉ im lặng nhìn cô.
Lúc này Lâm Yên mới nhận ra, liệu có phải vì đêm nay cô thừa nhận cô thích anh rồi, nên anh mới kích động đến
mức không ngủ được hay không…
Bùi Vũ Đường không hiểu chuyện, còn hưng phấn nói: “Chị Yên, lúc này còn ngủ nghê gì nữa.” Sau khi biết nhà họ
Bùi là gia tộc tiến hóa lại biết Bùi Duật Thành cũng là người tiến hóa thì Bùi Vũ Đường và Bùi Nam Nhứ lại càng hi
vọng có thể biết nhiều hơn một chút, Tuy bọn họ chỉ là người bình thường, bị “lưu Vong” từ nhỏ nhưng dẫu sao
vẫn là người nhà họ Bùi, chuyện này không cách nào thay đổi được.
“Anh cả, anh mau cho em với anh hai biết năng lực tiến hóa của anh là gì được không? Anh có thể bay không? Có
thể chui xuống đất không?” Bùi Vũ Đường hưng phấn nhìn Bùi Duật Thành.
Bùi Duật Thành: “…” Lâm Yên nhìn Bùi Vũ Đường, quả nhiên đầu óc thằng nhóc này chắc chắn thuộc tính ngu đần.
“Không thể” Bùi Duật Thành đáp.
“Hà? Sao lại không? Em còn đang định để anh dắt em bay lên trời một vòng đấy.” Bùi Vũ Đường thở dài, mất mát nói.
Bùi Nam Nhứ vẫn trầm ngâm không lên tiếng, đột nhiên nghiêm túc nhìn Bùi Duật Thành, hỏi: “Anh cả biết ẩn thân không?” “Không
biết.” Bùi Duật Thành đáp.
Bùi Nam Nhứ: “…”
Bình luận facebook