Hai tay của Sở Ninh Dực vòng ra sau lưng, thầm mở cúc tay áo, yên lặng chờ Thủy An Lạc lên tiếng.
Tên Hàng Giả cũng vẫn nhìn chằm chằm Sở Ninh Dực, không biết hắn đang muốn nhìn ra điều gì ở anh nữa.
“Là thế này, tôi có biết một bí mật về người cải tạo gen, tôi dùng nó để trao đổi một bí mật của anh thì thế nào?” Thủy An Lạc tỏ vẻ cô rất công bằng mà nhìn Janis.
“Cô thì biết cái gì?” Janis không tin.
“Tối biết tại sao Hạ Lăng lại chết đột ngột. Đây chính là vấn đề mà các người muốn biết nhất!” Thủy An Lạc nhìn sắc mặt thay đổi đột ngột của Janis liền hiểu rõ, đây chính là vấn đề lớn nhất mà nghiên cứu đang gặp phải.
Trong hầm băng, hai Công chúa Delia giống hệt nhau đang cùng nằm trên giường băng, chú Hạng cùng Lawrence đang hợp tác làm phẫu thuật cấy ghép tim cho bọn họ.
Băng Tuyết canh giữa ở cửa, trong tai nghe đột nhiên vang lên âm thanh của Thủy An Lạc.
Cái mà cô nói không phải cái gì khác, mà chính là: Tôi biết lý do vì sao Hạ Lăng chết đột ngột.
Băng Tuyết không dám chậm trễ một phút nào, cô ta mặc trang phục vô khuẩn, đeo khẩu trang vô trùng tiến tới phía sau chú Hạng, sau đó thấp giọng nói: “Cô Long gặp Janis rồi, đang đàm phán với Janis. Cô Long nói cô ấy biết nguyên nhân gây ra cái chết đột ngột của Hạ Lăng!”
Chú Hạng lập tức dừng tay lại, ngay cả Lawrence cũng ngẩng đầu nhìn Băng Tuyết.
Chú Hạng nhìn người đang được phẫu thuật, trong mắt ánh lên vẻ phức tạp.
Mặt trời buổi chiều ngả về phía Tây, Thủy An Lạc vẫn đứng trước mặt Janis: “Thế nào? Giao dịch này anh cũng không lỗ mà, vừa nhìn đã biết tên Hàng Giả này với anh Sở nhà tôi không phân cao thấp được. Hai người họ vừa mới đánh nhau xong, nữ thần băng giá nhà anh có thể làm chứng. Mà về phần tôi thì bất cứ ai trong bốn người các anh cũng đều có thể dùng một đầu ngón tay để nghiền nát! Các người còn sợ bọn tôi có thể chạy được sao?” Thủy An Lạc chớp chớp mắt nhìn Janis, chờ đợi câu trả lời của hắn.
Janis nhìn cô, hắn không tin Thủy An Lạc, cô gái này quá gian xảo.
Thủy An Lạc dùng ánh mắt chân thành nhìn hắn, quả thực bọn họ chạy không thoát, nhưng mà trong tay anh Sở có quân át chủ bài mà, vừa có thể nói cho đồng đội của bọn họ, lại có thể liên hệ cho kẻ địch của bọn họ, một quân bài dùng tốt cho cả hai phương hướng.
Chỉ tiếc là cái tên Hàng Giả kia còn không biết cúc áo của mình đã bị cô trộm mất.
Thủy An Lạc không nóng không vội chờ một câu trả lời.
Cuộc phẫu thật diễn ra nhanh chóng, chú Hạng tiếp tục làm phẫu thuật nhưng lại mở miệng, nói một cách lạnh lùng: “Sở Ninh Dực chạy rồi? Cậu ta chạy rồi sao?”
Băng Tuyết dừng một chút, không dám mở miệng.
Thủy An Lạc ngẩng đầu lên nhìn trời, lúc này mặt trời đã ngả về phía Tây, ráng chiều vàng rực nổi bật ở phía chân trời xa xa, cảnh tượng rất đẹp.
Sở Ninh Dực cũng ngẩng đầu nhìn bầu trời, lúc này mấy người kia tuyệt đối đừng kích động. Một khi vào hầm băng, phá hỏng cuộc phẫu thuật của chú Hạng, ép chú Hạng đến bước đường cùng thì hậu quả kia không phải là điều mà anh có thể tưởng tượng ra được.
“Ui chao, thời tiết thay đổi kìa.” Thủy An Lạc nhìn về những đám mây đen nơi xa, chậc lưỡi nói.
Sở Ninh Dực cũng nhìn những đám mây đen kia, rồi quay đầu nhìn về phía đài phun nước, chân mày khẽ nhíu lại.
“Thế nào, đã nghĩ kỹ chưa?” Thủy An Lạc nói.
“Cô muốn hỏi cách để mở được phòng nghiên cứu người cải tạo gen?” Janis nói.
Thủy An Lạc búng tay một cái, khi thấy Janis trưng ra vẻ mặt “tôi biết ngay mà”, cô liền nói: “Không phải!”
Cú bẻ lái này có hơi nhanh, khiến hắn đen cả mặt.
Mà lúc này, cuộc phẫu thuật của Công chúa Delia đã đi đến giai đoạn khâu vết thương.
Băng Tuyết vẫn đứng phía sau chú Hạng.
Còn người đang nấp trong cống thoát nước dường như đang chờ một cơ hội để phá tung sàn nhà.
Bình luận facebook