Sở Lạc Nhất nhìn câu nói trong khung trò chuyện, cô gọi thẳng qua bên đó.
“Ý em là sao?” Sở Lạc Nhất lên tiếng hỏi.
“Cái cô ngôi sao nhỏ ấy tìm được vài trang web nhỏ, đang mạnh miệng rêu rao rằng trong thời gian nhậm chức, người đàn ông của chị ra vào khu vực cấm của họ.”
Sở Lạc Nhất khựng lại, đưa tay cầm lấy máy tính bảng, sau đó khởi động máy, bắt đầu lên mạng.
“Cô ta làm vậy là phạm pháp.” Sở Lạc Nhất nhíu mày nói.
“Nhưng chuyện ba năm trước của chồng chị không thể nói lộ ra bên ngoài được, trên ghi chép của anh ấy cũng ghi là thời gian nhậm chức.” Kiều Vi Nhã nghiêm túc nói, “Em vừa hỏi mẹ em rồi. Mẹ em bảo bên phía mẹ em cũng nhận được thông tin rồi. Mà vấn đề bây giờ là quân đội không có lập trường gì để bảo vệ anh ấy, cũng không thể quang minh chính đại đi bắt con đàn bà ti tiện kia được.”
Sắc mặt Sở Lạc Nhất càng lúc càng khó coi, phạm vi ảnh hưởng của thông tin này không rộng lắm, dù sao thì cũng liên quan đến pháp luật, cho nên không mấy ai dám chia sẻ đi.
“Đây là trang web gì vậy?”
“Ai mà biết được, một trang web nhỏ xíu xiu.” Kiều Vi Nhã bật cười chế giễu, “Chắc cũng cần chút tin tức giật gân để giúp họ kéo về một tí nổi tiếng.”
Sở Lạc Nhất nhìn tiêu để bên dưới trang web kia, quả thực chưa từng nghe đến bao giờ.
“Chuyện này có ảnh hưởng gì tới Cố Tử Thành không?” Sở Lạc Nhất hỏi.
“Ảnh hưởng lớn thì chắc không có, dù gì hiện tại anh ấy vẫn đang chấp hành nhiệm vụ, nhưng theo ý của mẹ em, chắc chắn vẫn bị xử lý, ít nhất là sẽ bị xử lý trước khi nắm được thóp của cô ta.” Kiều Vi Nhã nói với vẻ bất đắc dĩ, “Dù gì anh ấy thật sự cũng không thể nào giải thích được, cấp trên nói họ cũng cần cho người khác một lời giải thích.”
“Chị biết rồi.” Sở Lạc Nhất hít một hơi thật sâu, cúp điện thoại rồi nhìn thông tin của trang web kia.
Không biết bây giờ Cố Tử Thành thế nào rồi? Phương án xử lý của họ chắc sẽ có nhanh thôi.
Tuy rằng chuyện này không phải lỗi của Cố Tử Thành, nhưng chắc chắn sẽ có ảnh hưởng tới anh.
Lương Tâm Khiết dám làm thật đấy nhỉ. Sở Lạc Nhất siết chặt điện thoại trong tay, khẽ mím môi. Cô hơi lo cho Cố Tử Thành.
Mà lúc này Cố Tử Thành cũng đã về tới quấn doanh, trong phòng làm việc của anh có thêm vài vị lãnh đạo.
Trong chuyện này, họ nhất trí cho rằng Cố Tử Thành đã có lỗi với người phụ nữ kia, yêu cầu Cố Tử Thành nhanh chóng giải quyết. Bên phía quân doanh sẽ không có sự trừng phạt nào cho anh.
Cố Tử Thành đứng thẳng đơ, tận đến khi tiễn các lãnh đạo đi rồi vẫn không ngồi xuống.
“Chuyện gì thế?” Một Đoàn trưởng vào phòng làm việc cùng anh không khỏi cất tiếng hỏi, “Sao lại gây sóng gió rồi?”
“Không sao.” Cố Tử Thành nói rồi cúi đầu nhìn thời gian, “Tôi ra ngoài một chút đã. Qua mấy hôm nữa là đến thời gian loại người rồi. Đợt này loại khá nhiều đấy, thời gian này không được phép sơ suất.”
Đoàn trưởng kia gật đầu, nhìn Cố Tử Thành ra ngoài mà cũng nhíu mày theo. Đây là tai bay vạ gió mà người ta vẫn kể trong truyền thuyết đấy à?
Sau khi rời khỏi quân doanh, Cố Tử Thành không đi đâu khác mà đến tìm thẳng Lương Tâm Khiết, hỏi xem cô ta có ý gì.
Lương Tâm Khiết nhận được điện thoại của anh, có vẻ hơi kích động, nhưng sau khi nghe những lời Cô Ti Thành nói, cô ta khựng lại, tò mò hỏi, “Cố Tử Thành, anh có ý gì vậy? Sao em lại hại anh được?”
Cố Tử Thành nghe cô ta nói vậy mà khẽ nhếch môi, “Có thời gian không? Chúng ta gặp mặt đi, tôi có vài chuyện muốn nói với cô.”
Bình luận facebook