Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 923-926
Chương 923
Dựa vào đâu? Ông đừng quên, ông đã nói cho cả thế giới biết về lai lịch của tôi, bây giờ tôi không có bất kỳ cái cán nào để ông lợi dụng nữa. Và tôi cũng sẽ không bao giờ để ông thao túng nữa”
Hạ Linh siết chặt nắm đấm, nghĩ đến việc ngày mai mình không phải là con gái ruột của cha sẽ bị đưa lên trang đầu bài báo, sau đó áp lực của dư luận nhất định sẽ khiến cô ấy thở không nổi.
Cảm giác rơi từ trên mây xuống đáy vực đều là do Jackson ban cho. Hơn nữa cho dù cha có phải đã biết mình là con gái ruột của ông ấy hay không, thì sau khi ông ấy tỉnh lại cũng sẽ biết thôi.
Đến lúc đó, cô ấy còn mặt mũi nào để gặp cha mình nữa, nghĩ đến mọi hậu quả, trái tim cô ấy trở nên chai sạn.
“Thật sao? Hạ Linh, cô có thể suy nghĩ kỷ! Hôm qua cô cũng đã nhìn thấy rồi đấy, nếu như cô thúc ép tôi, thì việc gì tôi cũng có thể làm ra đấy, đến lúc đó, cha của cô không chỉ đơn giản là hôn mê đâu”
Thay vào đó là những lời chế nhạo của .Jackson, Hạ Linh không to gan như vậy, chỉ cần hù dọa một chút thì cũng có thể dỗ dành cô ấy, nhưng không ngờ răng cô ấy lại dám nói với mình như thế này.
“Ý ông là gì?” Khuôn mặt của Hạ Linh lập tức tái nhợt, nghĩ đến vết máu trên đầu cha ngày hôm qua và trạng thái hấp hối của ông ấy, cho dù không phải là con gái ruột của ông ấy, nhưng tình cảm gắn bó mấy chục năm cũng không thể nói không là không được.
Nếu như mình thực sự là một đứa trẻ mồ côi, thì cha chính là người thân duy nhất của mình, là người đã cho mình cuộc sống thứ hai, và cũng chỉ có ông ấy xem mình như là châu báu ngọc ngà. Thì mình làm sao có thể nhẫn tâm để ông ấy chịu tổn thương chứ?
“Tôi nghĩ Hạ Linh nhà chúng ta vẫn rất thông minh đấy! Nên sẽ nghe hiểu ý nghĩ của tôi thôi!”
“Đê hèn!” Hạ Linh tức giận đến mức nói ra những lời này.
“Đê hèn, trong từ điển của tôi không có từ đê hèn này, mà chỉ có lợi ích” Jackson bật cười, một đứa trẻ như Hạ Linh vẫn còn hơi trẻ, trên đời này chưa bao giờ nói câu đê hèn này, kẻ thắng làm vua kẻ thua làm giặc, lịch sử luôn được viết bởi những con người chiến thắng.
“Trong lòng ông không có tình, mà chỉ có lợi ích, ông vốn dĩ hoàn toàn không phải là người, rồi ông cũng sẽ gặp quả báo thôi!”
“Nói gì thì nói, đây là lời khuyên cuối cùng rồi, nên cô tự nghĩ kỷ lựa chọn thế nào đi” Jackson lạnh lùng nói rồi cúp điện thoại.
“Alo… Hạ Linh lo lắng dậm chân, nhưng trong điện thoại đã kêu lên tiếng bíp bíp bíp cúp máy, Hạ Linh nhẹ nhàng dựa vào cột đá bên cạnh.
Gô ấy ôm lấy cột đá, rồi dựa đầu vào cột, nước mắt tuôn rơi, cả người run lên: “Tôi phải làm sao đây, tôi phải làm sao đây?”
Giọng nói cô ấy trở nên nghẹn ngào, cô ấy bắt đầu nói với chính mình, Jackson làm việc mờ ám, nếu mình nói chân tướng cho họ biết, thế thì rất có khả năng lão ta sẽ làm ra chuyện bất lợi cho cha.
Nhưng nếu không nói cho họ biết mình không phải con gái ruột của cha, ngay khi biết tin, đến lúc đó Jackson sẽ lợi dụng việc cha hôn mê, mượn cớ công ty như rắn mất đầu mà tiếp quản công ty.
LX là tâm huyết cả đời của cha, nếu như rơi vào tay kẻ khác thì sau khi cha tỉnh lại, mình biết giải thích với ông ấy thế nào đây!
Trái tim Hạ Linh như một mớ hỗn độn, nhất thời không biết phải làm sao mới tốt.
“Hạ Linh!”
Giọng nói của Lê Nhật Linh vọng đến, Hạ Linh đang đứng dựa vào cột đá che khuất người cô ấy, nhanh chóng lau đi nước mắt, hít mấy hơi thật sâu rồi bước ra ngoài, giả vờ cười với vẻ thoải mái: “Sao vậy?”
“Thấy nửa ngày rồi mà cô chưa qua, nên tôi qua đây thăm cô. Cô sao thế, mắt cô đỏ hoe kìa, vừa khóc sao? Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không?” Giác quan thứ sáu của một người phụ nữ đã mách bảo cô, chắc chắn Hạ Linh đã có chuyện gì đó mà không nói với mọi người.
Lê Nhật Linh đặt tay lên vai cô ấy để cố gắng an ủi.
Nhưng chuyện này không an ủi thì không được, có được sự an ủi rồi, thì nước mắt của Hạ Linh lại chợt dâng trào, cô ấy khóc rối rít.
Chương 924
“Rốt cuộc có chuyện gì vậy?”
Nhìn thấy tình cảnh này, Lê Nhật Linh rất kinh hãi, xem ra chuyện này không nhỏ đâu? Nên mới khiến cho Hạ Linh khóc thành ra thế này.
Hạ Linh không lên tiếng, mà cứ ngồi xổm xuống, tiếng huhuhu khiến người ta cảm thấy không khỏi xót xa.
Nhưng điều mà cô không biết là những nỗi đau mà Hạ Linh phải chịu, chỉ là một nửa trong số những gì cô biết thôi.
Con người thực sự là một loài sinh vật vĩ đại, và mỗi cơ thể đều mang trong mình những bí mật hoặc nỗi đau mà người ngoài không biết được.
Nhưng những cơ thể trông có vẻ mỏng manh mà bạn và tôi nhìn thấy được thì trên thực tế có thể thường mang lại cho.
mọi người những bất ngờ lớn, nội tâm của họ có thể chứa một †âm hồn kiên định, và chứa đầy những điều mà người ta không ngờ tới.
Khóc được khoảng mười phút, thì tiếng nức nở dần dần kết thúc, Hạ Linh dựa vào Lê Nhật Linh mà không nói gì.
Thấy cô ấy đã ngừng khóc, thì Lê Nhật Linh ngồi xổm xuống.
“Thế nào? Đỡ hơn chút nào chưa?”
“Ừm” Hạ Linh gật đầu, liếc nhìn Lê Nhật Linh với vẻ cảm kích.
ồi, không sao cả, nếu gặp khó khăn gì thì cô vẫn có tôi, có Lâm Quân, Hà Dĩ Phong, Lê Minh Nguyệt. Chúng tôi đầu là chỗ dựa của cô. Tôi nói cho cô biết họ đều rất tốt đấy: Giọng nói nhẹ nhàng cẩn thận của Lê Nhật Linh khiến Hạ Linh nhẹ nhõm hơn rất nhiều, rồi cô đưa một tờ giấy cho Hạ Linh.
“Ừm”
“Đi thôi, tôi muốn đi gặp cha”
Nhìn Hạ Linh đã hồi phục tinh thần, cô biết vừa nãy chỉ cần để cô ấy khóc cũng có tác dụng.
Hạ Linh gật đầu, trong lòng cảm thấy có chút ấm áp, Lê Nhật Linh không phải chị gái ruột của mình mà lại đối xử với mình như vậy, nhưng mình lại không thể nói cho cô ấy biết thân thế của cô ấy, thì cũng cảm thấy có lỗi, chỉ có thể cúi đầu nhẹ giọng nói: “Được.”
“Đi nào”
Lê Nhật Linh đứng dậy rồi kéo Hạ Linh lên.
Chương 925
“Chân tê quá!” Hạ Linh đứng dậy, dưới chân có chút lảo đảo.
“Ai bảo cô cứ ngồi xổm trên đất lâu như vậy chứ” Lê Nhật Linh cau mày, ngồi xổm xuống rồi xoa xoa mắt cá chân cho ấy.
Hạ Linh nhìn Lê Nhật Linh ngồi xổm trên mặt đất, thì trong lòng nóng lên một nỗi mơ hồ, nếu từ nhỏ đến lớn mình có một người chị gái như vậy ở bên cạnh, thì hạnh phúc hẳn là tràn ngập lắm!
Nhưng bây giờ mình vì cha và mọi người, nên vẫn phải giấu giếm thân thế của mình, nếu không mình sẽ hại chị ấy và không được gặp người cha mà mình tâm niệm, và sau này LX cũng có thể sẽ rơi vào tình cảnh khó khăn thì cô ấy sẽ tự trách mình mất?
“Được rồi, không còn tê nữa, chúng ta đi thôi!”
Lê Nhật Linh liếc nhìn Hạ Linh, thì cảm thấy cô ấy có chút chần chừ không nói nên lời, nhưng cô cũng không hỏi thêm.
“Lâm Quân!”
“Ừ”
“Sao anh cũng tới thăm cha vậ Lê Nhật Linh nhìn thấy Lâm Quân đang ở cạnh giường Lê ‘Vân Hàng và đi tới khoác tay ông một cách thân thiết.
Hạ Linh vừa nhìn thấy Lâm Quân thì lập tức lơ đi chỗ khác.
Cũng không biết đang xảy ra chuyện gì, cô ấy luôn cảm thấy ánh mắt của Lâm Quân giống như một chiếc máy ra-đa, có thể nhìn thấu suy nghĩ của người khác.
“Hạ Linh!”
“Hải”
Hạ Linh đang suy nghĩ liền bị Lâm Quân cắt ngang, tần số lớn hơn một chút.
“Nhẹ tay chút, mấy ngày nay trạng thái Hạ Linh không được tốt, vừa nãy còn mới khóc” Lê Nhật Linh cố ý tức giận vỗ Lâm Quân một cái, mà nhìn Hạ Linh với vẻ đau khổ.
“Em đừng lo lắng, anh chỉ có vài vấn đề muốn hỏi cô ấy”
Lâm Quân nhướng mày, Lê Nhật Linh như vậy, có thể mình sẽ bị cô ấy ghen mất.
“Ô, được rồi! Vậy hai người cứ nói chuyện đi, em sẽ đợi” Lê Nhật Linh gật đầu nhìn Lâm Quân và Hạ Linh, nhưng Lâm Quân không để cô rời đi, chứng tỏ cô vẫn có thể nghe được chuyện này.
“Sao thế? Anh có chuyện muốn hỏi tôi sao?” Hạ Linh vốn đã thất thần, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Cô khóc cái gì vậy?”
“Không có gì cả, một người bạn gọi điện hỏi thăm tình hình gần đây của tôi, rồi tôi nghĩ đến mấy việc phiền muộn dạo gần đây thôi” Hạ Linh liền tìm cớ nói qua loa cho xong chuyện.
“ồ”
Mặc dù Lâm Quân không biết tại sao Hạ Linh lại khóc, nhưng anh biết rõ Hạ Linh đang nói dối, bởi vì vừa nấy Hạ Linh vừa ngắt ngang cuộc gọi ngay trước mặt hai người, rõ ràng là người mà cô ấy không muốn liên lạc.
“Việc anh muốn hỏi là cái này sao?”
“Tất nhiên không phải vừa nãy đang ở hành lang có phải cô còn lời vẫn chưa nói xong phải không?”
Hai mắt Lâm Quân nhìn chằm chăm vào cô ấy như lúc cô ấy mới bước vào, cảm giác bị người ta nhìn thấu nhanh chóng như vậy khiến cô ấy thấy khó chịu.
“Không có” Cô ấy dời ánh mắt sang chỗ khác rồi thản nhiên trả lời.
Thực ra trong lòng cô ấy đã hỗn loạn từ lâu.
Chương 926
“Tôi chỉ muốn biết mấy người có cách gì có thể giúp công ty LX vượt qua cơn đại họa lần này không. LX là công sức cả đời của cha, cho dù bây giờ tôi không phải là con gái ruột của ông ấy, tôi cũng không hy vọng nó bị hủy hoại trong chốc lát như vậy.”
Mặc dù Jackson đã uy hiếp cô ấy không được nói ra thân thế của Lê Nhật Linh, nhưng với khả năng của Lâm Quân, thì bây giờ cô ấy chỉ có thể hy vọng vào anh thôi.
“Cô tin tôi có thể cứu vãn được công ty LX sao?”
“Tôi không biết.”
Hạ Linh thực sự không biết, nhưng trong ánh mắt cô ấy tràn đây sự mong đợi đối với Lâm Quân. Nếu những người bên cạnh không có cách bảo toàn cho LX trong lúc cha cô ấy đang hôn mê, thì cô ấy có thể làm được gì? Đối đầu với Jackson như lấy trứng chọi đá, thì cha phải làm thế nào?
“Tôi sẽ nghĩ cách, nhưng cuối cùng có thể giúp được mấy người hay không thì còn tùy thuộc vào sự may mắn!”
“Nhưng……
“Không có nhưng nhị gì hết. Trước đây tôi đã hứa với Jackson sẽ không can thiệp vào chuyện của mấy người nữa rồi”
“Anh lật kèo với lão ta sao?” Hạ Linh trừng to mắt nhìn Lâm Quân, có phần khó hiểu.
“Nếu tôi không đáng tin cậy như lão ta, thì tôi có khác gì lão ta đâu chứ! Bây giờ Nhật Linh đã khỏi bệnh, tôi sẽ sớm thực hiện lời hứa của mình thôi.”
“Lời hứa nào cơ?”
Lần này đến lượt Lê Nhật Linh trở nên căng thẳng, mình thoát khỏi cơn bệnh nặng, Lâm Quân chỉ nói rằng mình đã lấy thuốc giải, nhưng lại không nói cho cô biết thuốc giải đến từ đâu.
Chẳng lẽ anh và Jackson đã có giao kèo gì sao.
“Đừng lo lắng, trước đây tôi đã lấy được một vài bằng chứng căn bản để uy hiếp được .Jackson và bắt lão ta đổi nó lấy thuốc giải, tôi đã hứa với lão ta rằng nếu em khỏi bệnh, thì anh sẽ giao đống bằng chứng này lại cho lão ta, bây giờ khỏi bệnh, thì anh cũng nên thực hiện lời hứa của mình r “Cái gì, anh đang nắm thót của .Jackson sao!”
Hạ Linh ngẩn người ra, anh mắtcô ấy lóe lên một tia hy vọng.
“Anh nên giữ chúng lại để làm bằng chứng lật đổ Jackson!”
“Không thể được, anh có nguyên tắc làm người của riêng mình”
“Jackson đúng thật là đáng khinh, mà anh lại còn nói nguyên tắc với lão ta, Lâm Quân, anh có điên không vậy!”
Trong giờ phút quan trọng này, mà vẻ mặt Lâm Quân vẫn tỏ ra chính nghĩa nghiêm nghị, bên trái thì nguyên tắc, bên phải thì đạo lý, khiến Hạ Linh thấy rất khó chịu.
Lê Nhật Linh cũng cau mày, nhưng không biết nên nói gì mới tốt, Lâm Quân phải tuân theo nguyên tắc của mình, chuyện này cũng không có gì sai, nếu nói Lâm Quân không phải loại người như vậy, nói không chừng mình cũng sẽ không thích nổi anh ấy.
Nhưng Lâm Quân không ngốc đến nỗi dâng hiến mọi thứ cho kẻ khác, và trưng mắt nhìn Jackson thôn tính LX như vậy?
Lâm Quân hẳn là có suy nghĩ của riêng mình, nhưng rốt cuộc là gì, thì Lê Nhật Linh thấy mình cũng không thể nhìn thấu được suy nghĩ của anh.
Tuy nhiên, chỉ cần cô có thể chắc chắn một điều, đó là Lâm Quân sẽ không làm bất cứ điều gì gây bất lợi cho cô là ổn rồi.
Cô tin tưởng anh vô điều kiện.
Dựa vào đâu? Ông đừng quên, ông đã nói cho cả thế giới biết về lai lịch của tôi, bây giờ tôi không có bất kỳ cái cán nào để ông lợi dụng nữa. Và tôi cũng sẽ không bao giờ để ông thao túng nữa”
Hạ Linh siết chặt nắm đấm, nghĩ đến việc ngày mai mình không phải là con gái ruột của cha sẽ bị đưa lên trang đầu bài báo, sau đó áp lực của dư luận nhất định sẽ khiến cô ấy thở không nổi.
Cảm giác rơi từ trên mây xuống đáy vực đều là do Jackson ban cho. Hơn nữa cho dù cha có phải đã biết mình là con gái ruột của ông ấy hay không, thì sau khi ông ấy tỉnh lại cũng sẽ biết thôi.
Đến lúc đó, cô ấy còn mặt mũi nào để gặp cha mình nữa, nghĩ đến mọi hậu quả, trái tim cô ấy trở nên chai sạn.
“Thật sao? Hạ Linh, cô có thể suy nghĩ kỷ! Hôm qua cô cũng đã nhìn thấy rồi đấy, nếu như cô thúc ép tôi, thì việc gì tôi cũng có thể làm ra đấy, đến lúc đó, cha của cô không chỉ đơn giản là hôn mê đâu”
Thay vào đó là những lời chế nhạo của .Jackson, Hạ Linh không to gan như vậy, chỉ cần hù dọa một chút thì cũng có thể dỗ dành cô ấy, nhưng không ngờ răng cô ấy lại dám nói với mình như thế này.
“Ý ông là gì?” Khuôn mặt của Hạ Linh lập tức tái nhợt, nghĩ đến vết máu trên đầu cha ngày hôm qua và trạng thái hấp hối của ông ấy, cho dù không phải là con gái ruột của ông ấy, nhưng tình cảm gắn bó mấy chục năm cũng không thể nói không là không được.
Nếu như mình thực sự là một đứa trẻ mồ côi, thì cha chính là người thân duy nhất của mình, là người đã cho mình cuộc sống thứ hai, và cũng chỉ có ông ấy xem mình như là châu báu ngọc ngà. Thì mình làm sao có thể nhẫn tâm để ông ấy chịu tổn thương chứ?
“Tôi nghĩ Hạ Linh nhà chúng ta vẫn rất thông minh đấy! Nên sẽ nghe hiểu ý nghĩ của tôi thôi!”
“Đê hèn!” Hạ Linh tức giận đến mức nói ra những lời này.
“Đê hèn, trong từ điển của tôi không có từ đê hèn này, mà chỉ có lợi ích” Jackson bật cười, một đứa trẻ như Hạ Linh vẫn còn hơi trẻ, trên đời này chưa bao giờ nói câu đê hèn này, kẻ thắng làm vua kẻ thua làm giặc, lịch sử luôn được viết bởi những con người chiến thắng.
“Trong lòng ông không có tình, mà chỉ có lợi ích, ông vốn dĩ hoàn toàn không phải là người, rồi ông cũng sẽ gặp quả báo thôi!”
“Nói gì thì nói, đây là lời khuyên cuối cùng rồi, nên cô tự nghĩ kỷ lựa chọn thế nào đi” Jackson lạnh lùng nói rồi cúp điện thoại.
“Alo… Hạ Linh lo lắng dậm chân, nhưng trong điện thoại đã kêu lên tiếng bíp bíp bíp cúp máy, Hạ Linh nhẹ nhàng dựa vào cột đá bên cạnh.
Gô ấy ôm lấy cột đá, rồi dựa đầu vào cột, nước mắt tuôn rơi, cả người run lên: “Tôi phải làm sao đây, tôi phải làm sao đây?”
Giọng nói cô ấy trở nên nghẹn ngào, cô ấy bắt đầu nói với chính mình, Jackson làm việc mờ ám, nếu mình nói chân tướng cho họ biết, thế thì rất có khả năng lão ta sẽ làm ra chuyện bất lợi cho cha.
Nhưng nếu không nói cho họ biết mình không phải con gái ruột của cha, ngay khi biết tin, đến lúc đó Jackson sẽ lợi dụng việc cha hôn mê, mượn cớ công ty như rắn mất đầu mà tiếp quản công ty.
LX là tâm huyết cả đời của cha, nếu như rơi vào tay kẻ khác thì sau khi cha tỉnh lại, mình biết giải thích với ông ấy thế nào đây!
Trái tim Hạ Linh như một mớ hỗn độn, nhất thời không biết phải làm sao mới tốt.
“Hạ Linh!”
Giọng nói của Lê Nhật Linh vọng đến, Hạ Linh đang đứng dựa vào cột đá che khuất người cô ấy, nhanh chóng lau đi nước mắt, hít mấy hơi thật sâu rồi bước ra ngoài, giả vờ cười với vẻ thoải mái: “Sao vậy?”
“Thấy nửa ngày rồi mà cô chưa qua, nên tôi qua đây thăm cô. Cô sao thế, mắt cô đỏ hoe kìa, vừa khóc sao? Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không?” Giác quan thứ sáu của một người phụ nữ đã mách bảo cô, chắc chắn Hạ Linh đã có chuyện gì đó mà không nói với mọi người.
Lê Nhật Linh đặt tay lên vai cô ấy để cố gắng an ủi.
Nhưng chuyện này không an ủi thì không được, có được sự an ủi rồi, thì nước mắt của Hạ Linh lại chợt dâng trào, cô ấy khóc rối rít.
Chương 924
“Rốt cuộc có chuyện gì vậy?”
Nhìn thấy tình cảnh này, Lê Nhật Linh rất kinh hãi, xem ra chuyện này không nhỏ đâu? Nên mới khiến cho Hạ Linh khóc thành ra thế này.
Hạ Linh không lên tiếng, mà cứ ngồi xổm xuống, tiếng huhuhu khiến người ta cảm thấy không khỏi xót xa.
Nhưng điều mà cô không biết là những nỗi đau mà Hạ Linh phải chịu, chỉ là một nửa trong số những gì cô biết thôi.
Con người thực sự là một loài sinh vật vĩ đại, và mỗi cơ thể đều mang trong mình những bí mật hoặc nỗi đau mà người ngoài không biết được.
Nhưng những cơ thể trông có vẻ mỏng manh mà bạn và tôi nhìn thấy được thì trên thực tế có thể thường mang lại cho.
mọi người những bất ngờ lớn, nội tâm của họ có thể chứa một †âm hồn kiên định, và chứa đầy những điều mà người ta không ngờ tới.
Khóc được khoảng mười phút, thì tiếng nức nở dần dần kết thúc, Hạ Linh dựa vào Lê Nhật Linh mà không nói gì.
Thấy cô ấy đã ngừng khóc, thì Lê Nhật Linh ngồi xổm xuống.
“Thế nào? Đỡ hơn chút nào chưa?”
“Ừm” Hạ Linh gật đầu, liếc nhìn Lê Nhật Linh với vẻ cảm kích.
ồi, không sao cả, nếu gặp khó khăn gì thì cô vẫn có tôi, có Lâm Quân, Hà Dĩ Phong, Lê Minh Nguyệt. Chúng tôi đầu là chỗ dựa của cô. Tôi nói cho cô biết họ đều rất tốt đấy: Giọng nói nhẹ nhàng cẩn thận của Lê Nhật Linh khiến Hạ Linh nhẹ nhõm hơn rất nhiều, rồi cô đưa một tờ giấy cho Hạ Linh.
“Ừm”
“Đi thôi, tôi muốn đi gặp cha”
Nhìn Hạ Linh đã hồi phục tinh thần, cô biết vừa nãy chỉ cần để cô ấy khóc cũng có tác dụng.
Hạ Linh gật đầu, trong lòng cảm thấy có chút ấm áp, Lê Nhật Linh không phải chị gái ruột của mình mà lại đối xử với mình như vậy, nhưng mình lại không thể nói cho cô ấy biết thân thế của cô ấy, thì cũng cảm thấy có lỗi, chỉ có thể cúi đầu nhẹ giọng nói: “Được.”
“Đi nào”
Lê Nhật Linh đứng dậy rồi kéo Hạ Linh lên.
Chương 925
“Chân tê quá!” Hạ Linh đứng dậy, dưới chân có chút lảo đảo.
“Ai bảo cô cứ ngồi xổm trên đất lâu như vậy chứ” Lê Nhật Linh cau mày, ngồi xổm xuống rồi xoa xoa mắt cá chân cho ấy.
Hạ Linh nhìn Lê Nhật Linh ngồi xổm trên mặt đất, thì trong lòng nóng lên một nỗi mơ hồ, nếu từ nhỏ đến lớn mình có một người chị gái như vậy ở bên cạnh, thì hạnh phúc hẳn là tràn ngập lắm!
Nhưng bây giờ mình vì cha và mọi người, nên vẫn phải giấu giếm thân thế của mình, nếu không mình sẽ hại chị ấy và không được gặp người cha mà mình tâm niệm, và sau này LX cũng có thể sẽ rơi vào tình cảnh khó khăn thì cô ấy sẽ tự trách mình mất?
“Được rồi, không còn tê nữa, chúng ta đi thôi!”
Lê Nhật Linh liếc nhìn Hạ Linh, thì cảm thấy cô ấy có chút chần chừ không nói nên lời, nhưng cô cũng không hỏi thêm.
“Lâm Quân!”
“Ừ”
“Sao anh cũng tới thăm cha vậ Lê Nhật Linh nhìn thấy Lâm Quân đang ở cạnh giường Lê ‘Vân Hàng và đi tới khoác tay ông một cách thân thiết.
Hạ Linh vừa nhìn thấy Lâm Quân thì lập tức lơ đi chỗ khác.
Cũng không biết đang xảy ra chuyện gì, cô ấy luôn cảm thấy ánh mắt của Lâm Quân giống như một chiếc máy ra-đa, có thể nhìn thấu suy nghĩ của người khác.
“Hạ Linh!”
“Hải”
Hạ Linh đang suy nghĩ liền bị Lâm Quân cắt ngang, tần số lớn hơn một chút.
“Nhẹ tay chút, mấy ngày nay trạng thái Hạ Linh không được tốt, vừa nãy còn mới khóc” Lê Nhật Linh cố ý tức giận vỗ Lâm Quân một cái, mà nhìn Hạ Linh với vẻ đau khổ.
“Em đừng lo lắng, anh chỉ có vài vấn đề muốn hỏi cô ấy”
Lâm Quân nhướng mày, Lê Nhật Linh như vậy, có thể mình sẽ bị cô ấy ghen mất.
“Ô, được rồi! Vậy hai người cứ nói chuyện đi, em sẽ đợi” Lê Nhật Linh gật đầu nhìn Lâm Quân và Hạ Linh, nhưng Lâm Quân không để cô rời đi, chứng tỏ cô vẫn có thể nghe được chuyện này.
“Sao thế? Anh có chuyện muốn hỏi tôi sao?” Hạ Linh vốn đã thất thần, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Cô khóc cái gì vậy?”
“Không có gì cả, một người bạn gọi điện hỏi thăm tình hình gần đây của tôi, rồi tôi nghĩ đến mấy việc phiền muộn dạo gần đây thôi” Hạ Linh liền tìm cớ nói qua loa cho xong chuyện.
“ồ”
Mặc dù Lâm Quân không biết tại sao Hạ Linh lại khóc, nhưng anh biết rõ Hạ Linh đang nói dối, bởi vì vừa nấy Hạ Linh vừa ngắt ngang cuộc gọi ngay trước mặt hai người, rõ ràng là người mà cô ấy không muốn liên lạc.
“Việc anh muốn hỏi là cái này sao?”
“Tất nhiên không phải vừa nãy đang ở hành lang có phải cô còn lời vẫn chưa nói xong phải không?”
Hai mắt Lâm Quân nhìn chằm chăm vào cô ấy như lúc cô ấy mới bước vào, cảm giác bị người ta nhìn thấu nhanh chóng như vậy khiến cô ấy thấy khó chịu.
“Không có” Cô ấy dời ánh mắt sang chỗ khác rồi thản nhiên trả lời.
Thực ra trong lòng cô ấy đã hỗn loạn từ lâu.
Chương 926
“Tôi chỉ muốn biết mấy người có cách gì có thể giúp công ty LX vượt qua cơn đại họa lần này không. LX là công sức cả đời của cha, cho dù bây giờ tôi không phải là con gái ruột của ông ấy, tôi cũng không hy vọng nó bị hủy hoại trong chốc lát như vậy.”
Mặc dù Jackson đã uy hiếp cô ấy không được nói ra thân thế của Lê Nhật Linh, nhưng với khả năng của Lâm Quân, thì bây giờ cô ấy chỉ có thể hy vọng vào anh thôi.
“Cô tin tôi có thể cứu vãn được công ty LX sao?”
“Tôi không biết.”
Hạ Linh thực sự không biết, nhưng trong ánh mắt cô ấy tràn đây sự mong đợi đối với Lâm Quân. Nếu những người bên cạnh không có cách bảo toàn cho LX trong lúc cha cô ấy đang hôn mê, thì cô ấy có thể làm được gì? Đối đầu với Jackson như lấy trứng chọi đá, thì cha phải làm thế nào?
“Tôi sẽ nghĩ cách, nhưng cuối cùng có thể giúp được mấy người hay không thì còn tùy thuộc vào sự may mắn!”
“Nhưng……
“Không có nhưng nhị gì hết. Trước đây tôi đã hứa với Jackson sẽ không can thiệp vào chuyện của mấy người nữa rồi”
“Anh lật kèo với lão ta sao?” Hạ Linh trừng to mắt nhìn Lâm Quân, có phần khó hiểu.
“Nếu tôi không đáng tin cậy như lão ta, thì tôi có khác gì lão ta đâu chứ! Bây giờ Nhật Linh đã khỏi bệnh, tôi sẽ sớm thực hiện lời hứa của mình thôi.”
“Lời hứa nào cơ?”
Lần này đến lượt Lê Nhật Linh trở nên căng thẳng, mình thoát khỏi cơn bệnh nặng, Lâm Quân chỉ nói rằng mình đã lấy thuốc giải, nhưng lại không nói cho cô biết thuốc giải đến từ đâu.
Chẳng lẽ anh và Jackson đã có giao kèo gì sao.
“Đừng lo lắng, trước đây tôi đã lấy được một vài bằng chứng căn bản để uy hiếp được .Jackson và bắt lão ta đổi nó lấy thuốc giải, tôi đã hứa với lão ta rằng nếu em khỏi bệnh, thì anh sẽ giao đống bằng chứng này lại cho lão ta, bây giờ khỏi bệnh, thì anh cũng nên thực hiện lời hứa của mình r “Cái gì, anh đang nắm thót của .Jackson sao!”
Hạ Linh ngẩn người ra, anh mắtcô ấy lóe lên một tia hy vọng.
“Anh nên giữ chúng lại để làm bằng chứng lật đổ Jackson!”
“Không thể được, anh có nguyên tắc làm người của riêng mình”
“Jackson đúng thật là đáng khinh, mà anh lại còn nói nguyên tắc với lão ta, Lâm Quân, anh có điên không vậy!”
Trong giờ phút quan trọng này, mà vẻ mặt Lâm Quân vẫn tỏ ra chính nghĩa nghiêm nghị, bên trái thì nguyên tắc, bên phải thì đạo lý, khiến Hạ Linh thấy rất khó chịu.
Lê Nhật Linh cũng cau mày, nhưng không biết nên nói gì mới tốt, Lâm Quân phải tuân theo nguyên tắc của mình, chuyện này cũng không có gì sai, nếu nói Lâm Quân không phải loại người như vậy, nói không chừng mình cũng sẽ không thích nổi anh ấy.
Nhưng Lâm Quân không ngốc đến nỗi dâng hiến mọi thứ cho kẻ khác, và trưng mắt nhìn Jackson thôn tính LX như vậy?
Lâm Quân hẳn là có suy nghĩ của riêng mình, nhưng rốt cuộc là gì, thì Lê Nhật Linh thấy mình cũng không thể nhìn thấu được suy nghĩ của anh.
Tuy nhiên, chỉ cần cô có thể chắc chắn một điều, đó là Lâm Quân sẽ không làm bất cứ điều gì gây bất lợi cho cô là ổn rồi.
Cô tin tưởng anh vô điều kiện.
Bình luận facebook