-
CÔNG CHÚA ALLERLEIRAUH
Ngày xửa ngày xưa, ở vương quốc nọ có một đức vua anh dũng vô song. Ông kết hôn với tình yêu của mình, một hoàng hậu tuyệt trần xinh đẹp. Cả hai người chung sống hạnh phúc bên nhau trong một lâu đài tráng lệ, không ngừng mong ngóng tin vui về một mụn con nối dõi tông đường.
Rồi hoàng hậu cũng hoài thai. Người dân chốn chốn khấp khởi chờ đợi trong vui mừng. Nếu là một hoàng tử, hẳn cậu nhóc sẽ anh tuấn như phụ hoàng. Nếu là một công chúa, hẳn cô bé sẽ đáng yêu như mẫu hậu.
Nhưng rồi, tin vui tới cũng là lúc mà điều xấu xảy ra. Hoàng hậu đáng thương sinh khó và ra đi về miền đất hứa không lâu sau khi sau khi công chúa chào đời. Trong cơn hấp hối, bà cầu xin chồng phải thề với mình: không được lấy một người vợ kế có tham vọng và hãy yêu thương công chúa như đã yêu thương mình. Đức vua khóc và hứa rằng ông sẽ hết mực yêu thương công chúa và sẽ chỉ kết hôn với một người phụ nữ đẹp và nhân hậu như bà.
Nghe được những lời hứa chân thành ấy, hoàng hậu hạnh phúc mà nhắm mắt xuôi tay. Đức vua quỳ lặng bên xác người thương một hồi lâu, trước khi tiếng khóc của công chúa nhỏ đánh thức ông trở về với thực tại. Lòng đầy cay đắng, ông hét to lên rằng từ bây giờ ông chẳng còn là một vị vua nữa, mà chỉ là một kẻ điên.
Và đúng là từ đó, ông trở thành một kẻ điên thật sự. Công chúa nhỏ lớn lên trong sự đối xử nghiệt ngã của cha mình. Đức vua vừa yêu thương, lại vừa căm ghét con gái với cái ý nghĩ rằng nàng vừa là một phần của mẹ nàng, lại vừa là nguyên nhân cái chết của bà ấy. Ông luôn gầm gừ “Unending à…” với con mắt hằn học mỗi khi nói chuyện với nàng, dù tên nàng Allerleirauh. Ông coi nàng như người thừa của hoàng tộc, tựa một gánh nặng mà mình phải mang theo trong cuộc đời vì lời hứa, nhưng cũng là một sợi dây liên lạc vô hình với hoàng hậu quá cố. Hiển nhiên, công chúa nhỏ đáng thương cũng cảm nhận được thái độ kì quặc đó. Nàng tin rằng cuộc đời đã bỏ rơi mình...
Cả vương quốc, có lẽ chỉ có hai người cảm thấy bị cuộc đời bỏ rơi. Người thứ nhất là công chúa Allerleirauh. Người thứ hai là nàng hầu cũ của hoàng hậu, Nanny. Thủa ấy, Nanny và hoàng hậu yêu nhau say đắm. Nhưng sự ra đời của công chúa đã vĩnh viễn cướp đi hoàng hậu của đời cô. Vì thế, cô căm ghét cả đức vua lẫn công chúa – một phần của cha nàng. Cô đau khổ mà nguyền rủa rằng sẽ không dừng lại chừng nào chưa đem đến sự trả giá cho dòng dõi của tên đức vua khốn kiếp. Ý định báo thù luôn nung nấu đằng sâu bộ mặt hiền lành niềm nở của người hầu gái cô độc ấy…
Lại nói về Allerleirauh, càng lớn, nàng càng trở nên quyến rũ, giống nữ hoàng quá cố tựa như hai giọt nước. Chứng kiến sự đổi thay ấy, Nanny bỗng nảy ra một ý tưởng vô cùng thâm độc... Nhân một bữa tiệc hoàng gia, cô đến bảo với Allerleirauh rằng: “Thưa công chúa của tôi, tôi sẽ làm cho người 3 bộ cánh dạ hội. Cái đầu tiên sẽ có màu vàng như mặt trời, cái thứ hai màu bạc như mặt trăng và cái thứ ba sẽ tỏa sáng lấp lánh như những vì sao!”. Nghe vậy, công chúa ngây thơ liền vui vẻ đồng ý mà không biết rằng những bộ trang phục này sẽ khiến vua cha nhớ về mẫu hậu quá cố của nàng ...
Rồi đêm vũ hội tới. Đúng như toan tính của Nanny, ngắm bóng hồng trong 3 bộ cánh vàng, bạc và lấp lánh đang khiêu vũ trước mặt, nhà vua bỗng thấy tuổi thanh xuân đã trở lại với mình. Ông cảm giác dường như hoàng hậu quá cố đã hồi sinh bên trong con gái. Và ông gầm lên, tuyên bố trước tất cả mọi người rằng mình sẽ kết duyên với nàng. Ngày thành hôn đã được ấn định và #khalachackeo không ai có thể cản trở việc này.
Tin tức nóng hổi vừa thổi vừa nghe nhanh chóng lan ra toàn vương quốc. Những linh mục chính trực khắp nơi cho rằng hành động của nhà vua là đã làm ô uế thanh danh hoàng tộc và gắng sức ngăn chặn hôn lễ diễn ra. Nhưng điều đó chỉ khiến nhà vua càng thêm phần cương quyết và bí mật ra tay thanh trừng bọn họ. Nhiều người xấu số đi bán muối trong giấc ngủ, một số khác may mắn hơn thì được phát vé một chiều lên giàn hỏa thiêu. Kết quả, chẳng còn ai dám phàn nàn về hôn sự dị thường này nữa.
Còn công chúa? Nàng quyết định im lặng, thuận theo lời phán quyết của đức vua. Nàng đã mong mỏi được cha yêu thương từ rất lâu, và đây là cơ hội duy nhất để nàng có được điều ấy, dù việc này có trái với đạo lí luân thường.
Hôn lễ diễn ra trước sự hân hoan của toàn thể nhân dân. Người con gái chính thức trở thành vợ của cha mình. Từ đó, hàng ngày, công chúa luôn luôn âu yếm gần gũi với đức vua, không phải với tư cách một người con, mà là một người vợ mẫu mực. Cũng từ đó, hàng đêm, nàng làm dịu đi trên giường con mãnh thú bao năm đói khát hơi ấm đàn bà.
Giống như hoàng hậu trước kia, công chúa nhanh chóng dính bầu. Và cũng giống như mẹ mình, nàng trút hơi thở cuối cùng không lâu sau khi đứa con nàng cất tiếng khóc đầu tiên.
Lần này, không còn thấy đức vua tỏ vẻ u sầu. Ông cười lớn. Nanny cũng tủm tỉm cười. Tiểu công chúa mới sinh thật đáng yêu, hệt như mẹ của nó. Và đức vua biết rằng ông sẽ phải đợi thêm chính xác 13 năm nữa cho lần tái hôn tiếp theo …
#Backturn
Rồi hoàng hậu cũng hoài thai. Người dân chốn chốn khấp khởi chờ đợi trong vui mừng. Nếu là một hoàng tử, hẳn cậu nhóc sẽ anh tuấn như phụ hoàng. Nếu là một công chúa, hẳn cô bé sẽ đáng yêu như mẫu hậu.
Nhưng rồi, tin vui tới cũng là lúc mà điều xấu xảy ra. Hoàng hậu đáng thương sinh khó và ra đi về miền đất hứa không lâu sau khi sau khi công chúa chào đời. Trong cơn hấp hối, bà cầu xin chồng phải thề với mình: không được lấy một người vợ kế có tham vọng và hãy yêu thương công chúa như đã yêu thương mình. Đức vua khóc và hứa rằng ông sẽ hết mực yêu thương công chúa và sẽ chỉ kết hôn với một người phụ nữ đẹp và nhân hậu như bà.
Nghe được những lời hứa chân thành ấy, hoàng hậu hạnh phúc mà nhắm mắt xuôi tay. Đức vua quỳ lặng bên xác người thương một hồi lâu, trước khi tiếng khóc của công chúa nhỏ đánh thức ông trở về với thực tại. Lòng đầy cay đắng, ông hét to lên rằng từ bây giờ ông chẳng còn là một vị vua nữa, mà chỉ là một kẻ điên.
Và đúng là từ đó, ông trở thành một kẻ điên thật sự. Công chúa nhỏ lớn lên trong sự đối xử nghiệt ngã của cha mình. Đức vua vừa yêu thương, lại vừa căm ghét con gái với cái ý nghĩ rằng nàng vừa là một phần của mẹ nàng, lại vừa là nguyên nhân cái chết của bà ấy. Ông luôn gầm gừ “Unending à…” với con mắt hằn học mỗi khi nói chuyện với nàng, dù tên nàng Allerleirauh. Ông coi nàng như người thừa của hoàng tộc, tựa một gánh nặng mà mình phải mang theo trong cuộc đời vì lời hứa, nhưng cũng là một sợi dây liên lạc vô hình với hoàng hậu quá cố. Hiển nhiên, công chúa nhỏ đáng thương cũng cảm nhận được thái độ kì quặc đó. Nàng tin rằng cuộc đời đã bỏ rơi mình...
Cả vương quốc, có lẽ chỉ có hai người cảm thấy bị cuộc đời bỏ rơi. Người thứ nhất là công chúa Allerleirauh. Người thứ hai là nàng hầu cũ của hoàng hậu, Nanny. Thủa ấy, Nanny và hoàng hậu yêu nhau say đắm. Nhưng sự ra đời của công chúa đã vĩnh viễn cướp đi hoàng hậu của đời cô. Vì thế, cô căm ghét cả đức vua lẫn công chúa – một phần của cha nàng. Cô đau khổ mà nguyền rủa rằng sẽ không dừng lại chừng nào chưa đem đến sự trả giá cho dòng dõi của tên đức vua khốn kiếp. Ý định báo thù luôn nung nấu đằng sâu bộ mặt hiền lành niềm nở của người hầu gái cô độc ấy…
Lại nói về Allerleirauh, càng lớn, nàng càng trở nên quyến rũ, giống nữ hoàng quá cố tựa như hai giọt nước. Chứng kiến sự đổi thay ấy, Nanny bỗng nảy ra một ý tưởng vô cùng thâm độc... Nhân một bữa tiệc hoàng gia, cô đến bảo với Allerleirauh rằng: “Thưa công chúa của tôi, tôi sẽ làm cho người 3 bộ cánh dạ hội. Cái đầu tiên sẽ có màu vàng như mặt trời, cái thứ hai màu bạc như mặt trăng và cái thứ ba sẽ tỏa sáng lấp lánh như những vì sao!”. Nghe vậy, công chúa ngây thơ liền vui vẻ đồng ý mà không biết rằng những bộ trang phục này sẽ khiến vua cha nhớ về mẫu hậu quá cố của nàng ...
Rồi đêm vũ hội tới. Đúng như toan tính của Nanny, ngắm bóng hồng trong 3 bộ cánh vàng, bạc và lấp lánh đang khiêu vũ trước mặt, nhà vua bỗng thấy tuổi thanh xuân đã trở lại với mình. Ông cảm giác dường như hoàng hậu quá cố đã hồi sinh bên trong con gái. Và ông gầm lên, tuyên bố trước tất cả mọi người rằng mình sẽ kết duyên với nàng. Ngày thành hôn đã được ấn định và #khalachackeo không ai có thể cản trở việc này.
Tin tức nóng hổi vừa thổi vừa nghe nhanh chóng lan ra toàn vương quốc. Những linh mục chính trực khắp nơi cho rằng hành động của nhà vua là đã làm ô uế thanh danh hoàng tộc và gắng sức ngăn chặn hôn lễ diễn ra. Nhưng điều đó chỉ khiến nhà vua càng thêm phần cương quyết và bí mật ra tay thanh trừng bọn họ. Nhiều người xấu số đi bán muối trong giấc ngủ, một số khác may mắn hơn thì được phát vé một chiều lên giàn hỏa thiêu. Kết quả, chẳng còn ai dám phàn nàn về hôn sự dị thường này nữa.
Còn công chúa? Nàng quyết định im lặng, thuận theo lời phán quyết của đức vua. Nàng đã mong mỏi được cha yêu thương từ rất lâu, và đây là cơ hội duy nhất để nàng có được điều ấy, dù việc này có trái với đạo lí luân thường.
Hôn lễ diễn ra trước sự hân hoan của toàn thể nhân dân. Người con gái chính thức trở thành vợ của cha mình. Từ đó, hàng ngày, công chúa luôn luôn âu yếm gần gũi với đức vua, không phải với tư cách một người con, mà là một người vợ mẫu mực. Cũng từ đó, hàng đêm, nàng làm dịu đi trên giường con mãnh thú bao năm đói khát hơi ấm đàn bà.
Giống như hoàng hậu trước kia, công chúa nhanh chóng dính bầu. Và cũng giống như mẹ mình, nàng trút hơi thở cuối cùng không lâu sau khi đứa con nàng cất tiếng khóc đầu tiên.
Lần này, không còn thấy đức vua tỏ vẻ u sầu. Ông cười lớn. Nanny cũng tủm tỉm cười. Tiểu công chúa mới sinh thật đáng yêu, hệt như mẹ của nó. Và đức vua biết rằng ông sẽ phải đợi thêm chính xác 13 năm nữa cho lần tái hôn tiếp theo …
#Backturn
Bình luận facebook