Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1420-1422
"Anh Đường, tôi nói thật lòng, tôi nói cho anh biết hiện tại tình hình của anh rất nguy hiểm, Karoo thật sự có thể giết chết anh bất cứ lúc nào, người Quỷ Vực Chi Thành cũng có thể tiêu diệt tất cả thế lực của các anh ở nước R bất cứ lúc nào."
Đường Lăng cười nhạt không nói, anh không có gì để nói với người như vậy, cũng lười nói nhiều.
Đương nhiên anh còn đang đợi Dụ Đạt đưa ra một câu trả lời thuyết phục về chuyện của anh và Quỷ Vực Chi Thành, hiện tại kết quả vẫn chưa có, anh cũng không muốn nói nhiều.
"Đại vương tử, tôi thấy có lẽ chúng ta cần hủy bỏ bữa cơm này." Đường Lăng không để ý đến đại nhân kia, anh nhìn về phía Đại vương tử, trong tình hình này chắc chắn không ăn nổi nữa.
Nếu không phải bởi vì Lâm Bối ở chỗ này, Đường Lăng đã sớm đứng dậy đi rồi!!
"Anh Đường, tôi rất xin lỗi, tôi thật lòng mời anh Đường, không nghĩ tới..."
Đại vương tử cảm thấy rất xấu hổ, anh ta thật sự không ngờ chuyện này lại biến thành như vậy, nhưng người kia là người ở bên cạnh Quốc vương, hơn nữa Quốc vương vô cùng coi trọng người kia, anh ta cũng không thể làm gì người kia.
"Anh Đường, hay là chúng ta hẹn ngày khác." Đại vương tử là người thông minh, biết hiện tại cố giữ Đường Lăng lại cũng không thích hợp, không bằng hẹn ngày khác.
Đường Lăng không trả lời Đại vương tử, mà đưa mắt về nhìn phía Lâm Bối.
Đại vương tử thấy Đường Lăng nhìn về phía Lâm Bối, nhanh chóng nói thêm một câu: "Đúng rồi, vừa rồi anh Đường nhắc đến Lâm Bối, đến lúc đó để Lâm Bối đi anh Đường trò chuyện thêm một chút."
Đường Lăng không thích người hoàng thất nhưng anh rất chào đón Lâm Bối.
Tuy rằng lúc trước anh uy hiếp Lâm Bối, nói Lâm Bối ở bên cạnh mình mọi lúc mọi nơi, nhưng anh hiểu rõ Lâm Bối, anh biết Lâm Bối sẽ không đồng ý.
Trước đó anh làm cho cô khóc nên Đường Lăng cũng không dám ép cô quá đáng, hiện tại Đại vương tử cho anh một cơ hội như vậy, anh phải dùng thật tốt.
"Được, tôi vừa đến đây nên không quá quen thuộc, mấy ngày tiếp theo sẽ phải làm phiền Tiểu vương tử đưa tôi đi dạo, làm quen tình hình ở đây, không biết ý của Tiểu vương tử thế nào?" Mặc dù Đường Lăng có vẻ đang hỏi Lâm Bối, nhưng rõ ràng anh nói cho Đại vương tử nghe.
"Đương nhiên là có thể, không có vấn đề gì." Quả nhiên Đại vương tử không đợi Lâm Bối mở miệng đã đồng ý, anh ta lo lắng Đường Lăng sẽ không đồng ý, hiện tại Đường Lăng muốn Lâm Bối đi chung, vậy sau này sẽ có rất nhiều cơ hội!!
Lâm Bối thầm thở dài, cô biết Đường Lăng cố ý, nhưng Đại vương tử đã đồng ý rồi, cô không thể phản bác lại Đại vương tử ở trước mặt nhiều người như vậy.
"Anh Đường còn dám đi dạo khắp nơi, lá gan của anh Đường đúng là lớn, chỉ sợ anh Đường vừa ra khỏi cửa thì mạng nhỏ cũng không còn, anh Đường đắc tội với Karoo, sắp chết đến nơi còn không biết, đúng là ngu ngốc." Đại nhân kia không nhịn được mở miệng châm chọc.
Đôi mắt của Lâm Bối hơi trầm xuống, hôm nay đại nhân này uống lộn thuốc à?
Ông ta cho rằng Đường Lăng là thương nhân bình thường cầu xin bọn họ làm việc, để bọn họ bắt nạt, để bọn họ xâu xé sao?
Lâm Bối cảm thấy người này đang tìm đường chết.
"Đô đại nhân, ông nên nói ít lại mấy câu đi." Lâm Bối thật lòng muốn nhắc nhở Đô đại nhân.
"Ở đây có chỗ cho cậu nói chuyện nào? Hơn nữa tôi nói sự thật, anh Đường này đắc tội với Karoo, Karoo là ai? Quỷ Vực Chi Thành là thế lực gì? Sợ là anh Đường không sống nổi đến ngày mai." Đô đại nhân không nể mặt Đại vương tử nên càng không nể mặt Lâm Bối.
Con ngươi Đường Lăng trầm xuống, Đô đại nhân nói anh thế nào cũng không sao, nhưng anh ta dám nói Lâm Bối?!
Người phụ nữ của anh có thể dễ dàng cho người ta bắt nạt sao?!
Đường Lăng ngước mắt nhìn về phía Đô đại nhân, trong con ngươi lạnh lẽo, mang theo sát ý.
Đô đại nhân nhìn vào mắt Đường Lăng thì cả người bản năng run rẩy, trong lòng đột nhiên có chút lạnh run, có chút sợ hãi, nhưng ông ta nghĩ ở đây là nước R, ông ta là tâm phúc của Quốc vương, cho nên ông ta lập tức có tự tin: "Anh nhìn cái gì, tôi nói câu nào cũng là thật, không phải dọa anh, Karoo có thể giết chết anh bất cứ lúc nào, Quỷ Vực Chi Thành sẽ tiêu diệt mấy người thành từng mảnh nhỏ bất cứ lúc nào."
Đôi mắt Đường Lăng càng lạnh hơn, khóe môi anh khẽ nhúc nhích định nói chuyện.
Nhưng đúng lúc này có tiếng gõ cửa, một người đi vào.
"Đại vương tử, bên ngoài có người muốn gặp." Đại vương tử ngây người, có chút bất ngờ, lúc này ai sẽ đến đây gặp anh ta?
"Nói là người của Quỷ Vực Chi Thành đến gặp anh Đường." Trong giọng nói của người kia mang theo sự sợ hãi, lúc nói chuyện còn cẩn thận nhìn Đường Lăng một cái.
"Người Quỷ Vực Chi Thành? Bọn họ muốn gặp anh Đường?" Đại vương tử khiếp sợ trong lòng, người Quỷ Vực Chi Thành tìm đến cửa nhanh như vậy sao?
Hơn nữa có rất nhiều người biết chuyện anh ta mở tiệc đãi Đường Lăng, người Quỷ Vực Chi Thành không thể không biết, nhưng người Quỷ Vực Chi Thành lại chọn thời điểm này đến tìm Đường Lăng, rõ ràng không kiêng dè hoàng thất của bọn họ.
"Ồ, tôi nói không sai chứ? Người Quỷ Vực Chi Thành tới thật là nhanh." Đô đại nhân nghe thấy người Quỷ Vực Chi Thành đến thì cũng hoảng sợ, nhưng sau đó ông ta nghĩ người đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành là anh Đường này, không phải là mình, Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn tìm anh Đường tính sổ.
"Lần này anh chết chắc rồi." Đô đại nhân nhìn về phía Đường Lăng, trên mặt đầy vui sướng khi người gặp họa.
Lúc Đô đại nhân nói lời này thì nhanh chóng đứng dậy, kéo dài khoảng cách với Đường Lăng, sợ lát nữa người Quỷ Vực Chi Thành tới tìm Đường Lăng tính sổ, ông ta lại nằm không cũng trúng đạn.
Đại vương tử không vui nhìn Đô đại nhân một cái, nhưng với tình hình hiện tại thì anh ta cũng không quan tâm chuyện đó, hiện tại quan trọng nhất là làm cách nào đuổi người Quỷ Vực Chi Thành đi.
"Có biết người nào của Quỷ Vực Chi Thành đến không?" Đại vương tử coi như còn bình tĩnh, không hoảng loạn, cũng không định trốn tránh.
"Người tới nói mình là Dụ Đạt." Người đi vào báo tin nhanh chóng nói một câu.
"Dụ Đạt? Không phải là người đứng thứ hai của Quỷ Vực Chi Thành sao? Địa vị của anh ta ở Quỷ Vực Chi Thành chỉ đứng sau Karoo, hơn nữa Karoo rất tin tưởng anh ta, Dụ Đạt tự mình đến đây, xem ra Quỷ Vực Chi Thành thật sự ra tay." Trên mặt Đô đại nhân mang theo vẻ kinh ngạc, ông ta lại nhìn phía Đường Lăng, mang theo sự đồng cảm: "Anh Đường, xem ra lần này anh không chỉ chết chắc, sợ là đến lúc đó xương cốt cũng không còn."
Vẻ mặt Đường Lăng không thay đổi, không để ý đến ông ta, nói thật Đường Lăng cũng không nghĩ tới Dụ Đạt tìm mình nhanh như vậy, hơn nữa anh ta còn đích thân đến đây.
Nhưng nếu Dụ Đạt tìm anh nhanh như thế thì rõ ràng đã nghĩ kỹ, có lẽ sẽ đưa cho anh một câu trả lời thuyết phục.
"Anh Đường, tôi cho người đưa anh rời đi trước, tôi sẽ nghĩ cách chặn người Quỷ Vực Chi Thành." Lúc này vẻ mặt của Đại vương tử coi thường cái chết, anh ta cũng sợ người Quỷ Vực Chi Thành, cũng sợ Karoo, nhưng anh ta không thể để Đường Lăng xảy ra chuyện gì ở đây.
Đường Lăng có chút bất ngờ, không nhịn được nhìn Đại vương tử một cái, Đại vương tử thiếu một chút tài năng và sự quyết đoán, nhưng ngược lại rất có nghĩa khí!!
"Cảm ơn ý tốt của Đại vương tử, nhưng không cần đâu, anh cứ cho bọn họ vào đi, tôi ở đây chờ bọn họ." Đường Lăng đương nhiên biết vì sao Dụ Đạt đến đây, cho nên anh không sợ, đương nhiên cho dù anh không giết chết Karoo, cho dù bây giờ Karoo tìm đến cửa thì anh cũng sẽ không sợ.
Càng không bỏ chạy, Đường Lăng sẽ không làm chuyện như thế, huống chi hiện tại người phụ nữ của anh còn ở đây.
"Anh Đường, lúc này không phải là lúc làm theo cảm tính, Quỷ Vực Chi Thành thật sự... Khụ, thật sự rất đáng sợ, hay là anh cứ tránh đi trước." Đại vương tử sợ xảy ra chuyện lớn, cho nên anh ta không thể để Đường Lăng ở lại chỗ này.
"Đại vương tử, anh làm người tốt gì chứ, nếu hiện tại anh thả anh Đường chạy đi, đến lúc đó người Quỷ Vực Chi Thành tìm chúng ta gây phiền phức thì sao? Anh không muốn sống nữa nhưng chúng tôi vẫn muốn sống, anh đừng hại chúng ta nữa." Đô đại nhân không đồng ý với cách làm của Đại vương tử, Karoo là người không nói lý, nếu anh ta biết bọn họ thả anh Đường đi thì đến lúc đó sẽ trút giận lên người bọn họ.
Tuy rằng ông ta không phải là người thả anh Đường đi, nhưng hiện tại ông ta ở đây, với tính cách của Karoo thì rất có thể sẽ giết chết tất cả.
"Anh Đường, mời anh đi trước, hôm nay tôi mời anh Đường đến đây nên tôi không thể để anh xảy ra chuyện." Đại vương tử không quan tâm đến ông Đô, trên mặt càng thêm kiên định.
"Đại vương tử, anh không thể thả anh ta đi, tôi không đồng ý, tuyệt đối không thể để anh ta đi." Đô đại nhân đứng lên, ngăn cản Đại vương tử: "Nếu hôm nay anh thả anh ta đi thì chúng ta sẽ phải chết."
"Được rồi, vậy cho bọn họ vào đây đi." Đường Lăng cong khóe môi, trên mặt mang theo ý cười, anh cũng không ngại xem trò hay đâu.
"Được rồi, vậy cho bọn họ vào đây đi." Đường Lăng cong khóe môi, trên mặt mang theo ý cười, anh cũng không ngại xem trò hay đâu.
"Anh Đường, anh vừa đến đây nên có lẽ không biết rõ tình huống ở đây, chuyện của Quỷ Vực Chi Thành cần phải tìm hiểu tình hình một chút, không thể vội vàng được." Trong lòng Đại vương tử cũng kiêng dè Quỷ Vực Chi Thành, anh ta biết rõ những việc làm của Karoo với hoàng thất trong mấy năm nay, hoàng thất thật sự không có năng lực đối phó với Karoo.
Nhưng Đại vương tử khuyên Đường Lăng dễ nghe hơn nhiều Đô đại nhân!!
"Đại vương tử, anh sao vậy? Chuyện này vốn là chuyện của bọn họ và Quỷ Vực Chi Thành, không liên quan đến hoàng thất của chúng ta, Quốc vương vốn còn muốn đứng về phía anh Đường, nhưng anh Đường không thèm, vừa rồi còn từ chối, Đại vương tử cần gì phải xen vào việc của người khác, hơn nữa hiện tại người Quỷ Vực Chi Thành đã tìm đến cửa, anh có thể ngăn cản được sao? Đến lúc đó ngay cả mạng của mình cũng không giữ được, anh cũng biết rõ Quỷ Vực Chi Thành là thế lực gì, Karoo là ai." Đô đại nhân không thể hiểu được cách làm của Đại vương tử, người Quỷ Vực Chi Thành đã tìm đến cửa, rõ ràng nhắm vào Đường Lăng tới, Đại vương tử còn dám che chở?
Đại vương tử điên rồi sao?
"Đô đại nhân có thể khoanh tay đứng nhìn, nhưng tôi làm gì thì không đến lượt ông xen vào." Đại vương tử đã nhịn rất lâu, lúc này anh ta không muốn nhịn nữa, những người bên cạnh Quốc vương đều là đồ đê tiện, bắt nạt kẻ yếu và nịnh nọt mà thôi.
Bình thường anh ta khinh thường những người này!!
"Ồ, Đại vương tử muốn xen vào thì có thể xen vào sao? Đó là người Quỷ Vực Chi Thành, đó là Karoo, Đại vương tử cảm thấy mình có năng lực đó không?" Lời nói của Đô đại nhân mang theo sự châm chọc: "Đáng tiếc Đại vương tử vốn không có năng lực đó, đến lúc đó chỉ sợ Đại vương tử không thể tự bảo vệ mình, còn liên lụy đến hoàng thất, sợ là Đại vương tử không thể giải thích được với Quốc vương."
Đô đại nhân là người bên cạnh Quốc vương, rất được Quốc vương tin tưởng, hơn nữa Đô đại nhân cũng không ủng hộ Đại vương tử, cho nên từ trước đến nay ông ta chưa từng tôn trọng Đại vương tử, nhưng bình thường cũng quá đáng như thế.
Sở dĩ lúc này Đô đại nhân không nể mặt như vậy là vì chắc chắn Đại vương tử sẽ đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành vì chuyện hôm nay, nếu Đại vương tử đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành.
Không chỉ có người Quỷ Vực Chi Thành sẽ không bỏ qua Đại vương tử, ngay cả Quốc vương cũng sẽ không che chở Đại vương tử, dù sao Quốc vương không dám đắc tội với Karoo, không dám đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành!!
Sắc mặt Đại vương tử trầm xuống, anh ta cũng biết tính nghiêm trọng của chuyện này, anh ta cũng biết năng lực của mình vốn không thể đối đầu với Quỷ Vực Chi Thành, không chỉ có anh không có năng lực đó, ngay cả toàn bộ hoàng thất cũng không có năng lực đó, nếu không thì mấy năm nay hoàng thất cũng không phải chịu sự uy hiếp của Karoo.
Quốc vương nhượng bộ cũng bởi vì thế lực của bọn họ yếu kém.
Nhưng mặc dù như thế thì anh ta cũng không thể để Đường Lăng xảy ra chuyện ở đây được, anh ta mời Đường Lăng đến, nếu bởi vì anh ta mà Đường Lăng xảy ra chuyện gì, không chỉ sau này không thể nói chuyện hợp tác mà trong lòng anh ta cũng áy náy.
"Tôi sẽ giải thích chuyện này với Quốc vương." Đại vương tử cắn chặt răng quyết tâm, trên mặt càng thêm quyết đoán: "Đưa anh Đường rời đi bằng cửa sau."
"Đại vương tử, anh cho người Quỷ Vực Chi Thành dễ gạt như vậy à, anh cảm thấy bọn họ sẽ cho anh có cơ hội đưa người đi sao? Đại vương tử đúng là ngày càng ngây thơ." Trên mặt Đô đại nhân đầy châm chọc: "Karoo vô cùng gian xảo, từ trước đến nay anh ta làm việc rất cẩn thận, nếu hôm nay anh ta cho người đến tìm anh Đường thì chắc chắn làm được, sao có thể để anh Đường chạy thoát được chứ."
"Đại vương tử, Đô đại nhân nói cũng có lý, nếu người Quỷ Vực Chi Thành đã tìm đến cửa thì khẳng định sẽ không dễ dàng để anh Đường chạy thoát đâu." Một người khác cũng không nhịn được nói với Đại vương tử, tuy rằng lời nói của Đô đại nhân châm chọc Đại vương tử, nhưng Đô đại nhân nói đúng tình hình thực tế!!
"Đại vương tử, dưới tình huống này, chúng ta mạo hiểm đưa anh Đường rời đi thì càng nguy hiểm, anh Đường nguy hiểm, Đại vương tử cũng rất nguy hiểm." Người kia lại nhanh chóng nói thêm một câu: "Cho nên mong Đại vương tử suy nghĩ lại."
"Dưới tình huống này còn suy nghĩ lại sao? Hoặc là giao người ra, hoàng thất của chúng ta vạch rõ quan hệ, hoặc là mấy người cùng chịu chết, hôm nay người Quỷ Vực Chi Thành tìm đến cửa, sao có thể tay trắng quay về, sẽ mang theo mấy mạng người, nếu Đại vương tử muốn dâng đầu của mình cho Quỷ Vực Chi Thành thì tôi không ngăn cản, chỉ hy vọng Đại vương tử đừng liên luỵ đến chúng tôi, đừng liên luỵ đến hoàng thất."
"Đại vương tử, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, sau này Quốc vương sẽ trách cứ." Người bên cạnh Đại vương tử cũng không nhịn được nhắc nhở Đại vương tử, nhưng người này nói rất khéo léo, bọn họ cũng biết được, nếu hôm nay thật sự xảy ra chuyện gì, Quốc vương sẽ trách cứ, Quốc vương không muốn đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, nói không chừng sẽ giao Đại vương tử cho Quỷ Vực Chi Thành.
Quốc vương thật sự sợ Quỷ Vực Chi Thành, thật sự sợ Karoo, mấy năm nay Karoo đưa ra điều kiện ngày càng quá đáng, nhưng Quốc vương vẫn luôn đồng ý, ở trên địa bàn nước R nhưng mỗi năm Quốc vương luôn cho Karoo rất nhiều thứ và rất nhiều điều kiện có lợi.
Nói khó nghe một chút, cũng không biết ai mới là Quốc vương thật sự của nước R.
Năm trước Quốc vương cưới thêm một vợ bé lại bị Karoo coi trọng, lúc ấy Quốc vương rất cưng chiều vợ bé kia, nhưng vẫn đưa vợ bé đó cho Karoo.
Tuy rằng nói phụ nữ như quần áo, đối với người đàn ông như Quốc vương cũng không là gì, nhưng chuyện đó liên quan đến danh dự của một người đàn ông.
Dưới uy quyền của Karoo, Quốc vương còn từ bỏ danh dự của một người đàn ông thì sao có thể quan tâm sự an toàn của một đứa con trai chứ.
Dù sao Quốc vương không chỉ có Đại vương tử là con trai, hiện tại trong hoàng thất có mấy vương tử, hơn nữa còn chưa tính những người chưa nhập vào hoàng thất, giống như Tiểu vương tử mới nhập vào hoàng thất sau này mà thôi.
Nhưng sau khi tiểu vương tử nhập vào hoàng thất, mấy người phụ nữ của Quốc vương không còn sinh con nữa, không có ai sinh cả, chẳng những không có vương tử, mà công chúa cũng không có.
Nếu không thì sợ là hiện tại hoàng thất không chứa hết vương tử và công chúa!!
Sắc mặt Đại vương tử thay đổi, thở dài một hơi, anh ta hiểu rõ ba của mình, từ trước đến nay người kia rất ích kỷ, cho nên Đại vương tử biết rõ nếu tối hôm nay mình đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành thì sẽ có hậu quả gì.
Cho dù tối hôm nay người Quỷ Vực Chi Thành tha cho anh ta một mạng, nói không chừng ba anh ta muốn thể hiện thái độ với Karoo mà giết chết anh ta!!
Đại vương tử nghĩ vậy thì trong lòng có chút chua xót, Đại vương tử đúng là vô dụng!!
Mấy năm nay anh ta cố gắng xây dựng thế lực của mình lớn mạnh, hy vọng phát triển nước R ngày càng tốt, hy vọng người dân nước R có được cuộc sống tốt.
Nhưng sau khi Karoo biết được thì thỉnh thoảng chèn ép anh ta, hơn nữa ba anh ta cũng chèn ép anh ta khắp nơi, sợ anh ta làm chuyện ngu ngốc.
Đại vương tử cảm thấy có lẽ ba anh ta đang chờ cơ hội này để tiêu diệt anh ta!
Đại vương tử đột nhiên cảm thấy bất lực, Đại vương tử thật sự không có năng lực bảo vệ Đường Lăng, Đô đại nhân nói không dễ nghe nhưng lại đúng với tình hình thực tế, anh ta còn không bảo vệ được bản thân mình.
"Đại vương tử, cho người Quỷ Vực Chi Thành vào đi." Lâm Bối vốn im lặng đột nhiên lên tiếng, tuy rằng cô không biết anh đi gặp Karoo đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô biết lúc này người Quỷ Vực Chi Thành đến đây không phải tìm Đường Lăng tính sổ.
Hơn nữa vừa rồi Đường Lăng cũng nói cho người Quỷ Vực Chi Thành đi vào, rõ ràng Đường Lăng không hề sợ người Quỷ Vực Chi Thành.
Lâm Bối đi theo Đại vương tử mấy năm nay cũng hiểu rõ Đại vương tử, cô cũng biết Đại vương tử khó xử, cho nên cô không đành lòng nhìn Đại vương tử rối rắm.
Lâm Bối biết cứ giằng co như vậy cũng không phải là cách, vẫn phải giải quyết vấn đề, hơn nữa bọn họ do dự cũng kéo dài không ít thời gian, với phong cách của Quỷ Vực Chi Thành sẽ không ngoan ngoãn chờ đợi ở bên ngoài như thế, sợ là đã sớm chạy vào bắt người.
Nhưng thời gian trôi qua lâu như thế, bên ngoài lại không có tiếng động nào, Lâm Bối biết chuyện này không nghiêm trọng như bọn họ nghĩ.
"Cho, cho bọn họ đi vào?!" Đại vương tử nghe Lâm Bối nói thì sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn cô: "Em cũng muốn cho người Quỷ Vực Chi Thành đi vào, bọn họ, bọn họ là..."
Đại vương tử kinh ngạc trong lòng, bản năng nhìn về phía Đường Lăng, anh ta không nói rõ, nhưng ai cũng hiểu!!
Người Quỷ Vực Chi Thành đến tìm Đường Lăng tính sổ!!
Người Quỷ Vực Chi Thành đến tìm Đường Lăng tính sổ!!
Dưới tình huống này cho người Quỷ Vực Chi Thành đi vào thì có nghĩa là bán đứng Đường Lăng!
"Anh Đường cũng nói cho bọn họ vào, chúng ta nên tôn trọng ý kiến của anh Đường, có lẽ anh Đường có cách giải quyết." Lâm Bối nói câu này không phải nói suông, dù sao cô biết trước đó Đường Lăng đi gặp Karoo!!
"Anh ta có cách giải quyết? Anh ta có cách giải quyết thì không cần cầu xin hoàng thất chúng ta giúp đỡ, hơn nữa anh ta như vậy thì chỉ có thế lực của bọn họ mới có cách giải quyết, Tiểu vương tử không hiểu thì đừng nói bậy, đừng làm trò cười cho người khác." Đô đại nhân không để Đại vương tử vào trong mắt, đối với Tiểu vương tử chưa từng được Quốc vương liếc mắt thì càng không hề tôn trọng.
Con ngươi của Đường Lăng nheo lại, anh định mở miệng nói chuyện.
"Đô đại nhân, ông không thể giải quyết nhưng chưa chắc người khác không thể giải quyết, ông sợ nhưng chưa chắc người khác sợ, không thể bởi vì mình sợ hãi mà nghĩ người khác cũng sợ hãi giống như mình." Lâm Bối nhìn về phía Đô đại nhân, trong con ngươi mang theo sự lạnh lẽo.
Sau khi Lâm Bối trở lại hoàng thất thì luôn dè dặt, cẩn thận, cũng không nhiều lời, cũng không xảy ra xích mích với người khác, trước kia có rất nhiều người bắt nạt cô, cô cũng có thể nhẫn nhịn.
Trước kia ngay cả những người hầu bắt nạt cô thì cô cũng không đáp trả lại như thế.
Đô đại nhân là người tâm phúc của Quốc vương, Lâm Bối lại chống đối Đô đại nhân.
Người trong phòng khiếp sợ, Đại vương tử cũng khiếp sợ, anh ta thật sự không nghĩ tới Lâm Bối sẽ cãi lại Đô đại nhân.
Sau khi Đại vương tử kinh ngạc thì thầm khen ngợi trong lòng, nói tốt lắm!!
Đường Lăng cong môi, anh biết rõ Lâm Bối, anh cũng biết Lâm Bối vất vả ở trong hoàng thất thế nào, cho nên cô vẫn luôn ăn nói cẩn thận, anh nhìn vẻ kinh ngạc của những người đó thì biết trước kia cô chưa từng làm như thế.
Cho nên có phải cô làm như vậy là vì anh hay không? Dù sao vừa rồi cô cãi lại Đô đại nhân là vì bảo vệ anh.
Đường Lăng nghĩ vậy thì trong lòng vô cùng thoải mái, ừ, cảm giác có người bảo vệ đúng là không tệ!!
Huống chi người bảo vệ anh là người phụ nữ của anh!!
"Tiểu vương tử, cậu quay về hoàng thất đã mười mấy năm, sao lại không hiểu chuyện như thế, đúng là buồn cười." Đô đại nhân nhìn Tiểu vương tử rồi lắc đầu, dáng vẻ hoàn toàn chướng mắt: "Quốc vương nhận một đứa con trai như vậy đúng là..."
Đô đại nhân nói chưa nói xong thì một chiếc đũa nhanh chóng bay về phía ông ta, tốc độ của chiếc đũa quá nhanh, ông ta vốn không kịp tránh đi, hơn nữa bởi vì ông ta quá kinh ngạc nên mở miệng ra.
Chiếc đũa cắm vào trong miệng ông ta, bởi vì lực quá mạnh nên cắm vào trong cổ họng, nếu không có hàm răng ngăn lại một chút thì có lẽ chiếc đũa kia có thể bay xuống bụng ông ta.
Tuy rằng hàm răng ngăn lại, nhưng lực chiếc đũa vẫn mạnh, cắm vào cổ họng Đô đại nhân, khóe môi Đô đại nhân nhanh chóng chảy ra máu.
"Đô đại nhân, ông không sao chứ." Người trong phòng nhìn thấy cảnh này thì khiếp sợ, nhất thời choáng váng.
Có người muốn mưu sát Đô đại nhân, chẳng lẽ người Quỷ Vực Chi Thành đã vào được, nhưng cho dù người Quỷ Vực Chi Thành vào được thì cũng phải tìm Đường Lăng tính sổ, không thể nào ra tay với Đô đại nhân.
"Ai? Là... Là ai đánh lén tôi?" Đô đại nhân rút chiếc đũa ra, máu trong miệng chảy ra càng nhanh, lúc này Đô đại nhân không quan tâm người ta cười nhạo mình, khuôn mặt của anh ta bị dọa đến trắng bệch, giọng nói cũng yếu ớt.
"Đô đại nhân, không lẽ là người Quỷ Vực Chi Thành?" Có người cẩn thận nói một câu.
Sắc mặt Đô đại nhân càng trắng, nuốt xuống lời chất vấn, không dám nói lời nào, nếu thật sự là người Quỷ Vực Chi Thành thì ông ta chỉ có thể nhịn.
"Tôi xin lỗi, tôi chơi không cẩn thận nên lỡ tay." Đường Lăng cười khẽ ra tiếng, tay anh đang quay chiếc đũa, cho nên mọi người lập tức hiểu ý của anh.
Anh là người phóng đũa vào cổ họng Đô đại nhân, nhưng anh nói không cẩn thận nên lỡ tay, nếu anh thật sự không cẩn thận thì sao có thể trùng hợp bay vào miệng của Đô đại nhân chứ?
Người này rõ ràng cố ý, trước đó Đô đại nhân nói nhiều lời châm chọc anh như thế nhưng anh không hề ra tay, hiện tại Đô đại nhân không châm chọc anh, vì sao anh lại như thế?!
"Anh? Là anh? Không ngờ là anh? Anh thật to gan?" Đô đại nhân nghe thấy Đường Lăng làm, không phải là người Quỷ Vực Chi Thành thì lập tức nổi giận.
"Đường Lăng, anh đắc tội với người Quỷ Vực Chi Thành, hiện tại lại đắc tội với hoàng thất chúng tôi, anh chết chắc rồi, chết chắc rồi." Đô đại nhân không quan tâm cổ họng đau đớn, dùng sức gào lên.
"Ý của Đô đại nhân là ông có thể đại diện cho hoàng thất?" Đường Lăng cười nhạo, người bên cạnh Quốc vương là người như thế? Khó trách mấy năm nay nước R ngày càng hỗn loạn!!
Đô đại nhân nghe thấy Đường Lăng nói thì ngẩn ra, sắc mặt khẽ thay đổi, anh ta cũng ý thức được mình vừa nói sai.
"Quốc vương nói tôi đến đây, tôi đại diện cho ý của Quốc vương." Đô đại nhân suy nghĩ cũng rất nhanh, lập tức trả lời.
"Đại vương tử, người Quỷ Vực Chi Thành vẫn đang chờ ở bên ngoài?" Người báo tin không nhịn được nhắc nhở một câu, thời gian trôi qua như vậy vẫn không có kết quả, cũng không thể để người Quỷ Vực Chi Thành chờ như thế?
Nhưng đó là người Quỷ Vực Chi Thành, không ai có thể đắc tội nổi!!
"Cho bọn họ đi vào." Lâm Bối lại lên tiếng, hiện tại Lâm Bối càng thêm chắc chắn người Quỷ Vực Chi Thành không phải tới tìm Đường Lăng tính sổ.
Đại vương tử nhìn về phía Lâm Bối, anh ta nhìn thái độ kiên định của Lâm Bối, dường như vô cùng chắc chắn, Đại vương tử lại nhìn về phía Đường Lăng, vẻ mặt của Đường Lăng rất bình tĩnh, không hề sợ hãi, Đại vương tử suy nghĩ, sau đó trầm giọng nói: "Được, vậy cho bọn họ vào đi."
Chuyện gì nên tới thì sẽ tới, nên đối mặt thì phải đối mặt.
Đô đại nhân vừa nói một câu không sai, với năng lực của anh ta cũng không thể giấu được người Quỷ Vực Chi Thành chuyện thả Đường Lăng đi.
Không bằng cho người Quỷ Vực Chi Thành vào trước, đến lúc đó lỡ có chuyện gì cũng có thể tùy cơ ứng biến.
"... Vâng." Người báo tin ngẩn người, sau đó mới đi ra ngoài.
Căn phòng nhất thời thời yên tĩnh, không có ai nói chuyện, ngay cả Đô đại nhân cũng im lặng.
Chẳng qua ngoại trừ Đường Lăng thì vẻ mặt của mấy người vô cùng nghiêm túc, trên mặt mang theo lo lắng và sợ hãi.
Ngay cả trong lòng Lâm Bối cũng lo lắng, cô không nhịn được ngước mắt nhìn về phía Đường Lăng, trùng hợp đối diện với ánh mắt của Đường Lăng.
Đường Lăng cười cười với cô, trái tim hoảng loạn của Lâm Bối lập tức bình tĩnh lại.
Cô biết có Đường Lăng ở đây thì chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Miệng của Đô đại nhân vẫn còn chảy máu, nhưng ông ta không quan tâm nhiều như vậy, bản năng lùi về phía sau, tránh ra xa, sợ đến lúc đó mình bị liên lụy.
Mấy người khác đứng bên cạnh Đại vương tử, dáng vẻ bảo vệ Đại vương tử, bọn họ luôn đề phòng ở mức độ cao.
"Mấy người đi qua đó bảo vệ anh Đường, tôi không sao, mục đích của Quỷ Vực Chi Thành cũng không phải là tôi." Mặc dù trong lòng Đại vương tử sợ hãi, vô cùng sợ hãi, nhưng anh ta nghĩ người Quỷ Vực Chi Thành nhắm vào Đường Lăng, hiện tại người nguy hiểm nhất là Đường Lăng, hiện tại người nên được bảo vệ là Đường Lăng.
"Đại vương tử, chúng tôi..." Mấy người khiếp sợ, có chút do dự, bọn họ là người của Đại vương tử, bọn họ đương nhiên phải bảo vệ sự an toàn cho Đại vương tử trước.
"Cứ làm theo lời của tôi nói." Đại vương tử cắt ngang lời bọn họ, dưới tình huống này, Đại vương tử không còn nghĩ đến vấn đề hợp tác, anh ta thật sự không muốn Đường Lăng xảy ra chuyện, Đại vương tử vốn là người nghĩa khí, anh ta và Quốc vương hoàn toàn khác nhau.
Lâm Bối cũng không quá bất ngờ, Lâm Bối đi theo bên cạnh Đại vương tử mấy năm nay, cô hiểu rõ Đại vương tử cho nên trong tình huống này Đại vương tử đưa ra quyết định như thế thì cô cũng không bất ngờ.
Đường Lăng cũng không nói gì, chỉ nhìn Đại vương tử một cái, Đường Lăng biết rõ hơn bất cứ ai, anh sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Anh nghĩ người không gặp nguy hiểm nhất ở đây chính là mình!!
Sau khi chuyện hôm nay xảy ra thì anh tin Dụ Đạt chắc chắn không dám làm bậy!!
Anh biết rõ lần này Dụ Đạt đến đây để đưa cho anh một câu trả lời thuyết phục, đương nhiên trước đó Đường Lăng đã nói câu trả lời này phải làm cho anh hài lòng mới được!!
Nhưng Đường Lăng không biết Dụ Đạt sẽ đưa cho anh một câu trả lời thuyết phục thế nào trong thời gian ngắn như vậy?
Anh cũng có một chút mong đợi, xem ra chuyện tiếp theo sẽ rất đặc sắc!!
Đường Lăng cười nhạt không nói, anh không có gì để nói với người như vậy, cũng lười nói nhiều.
Đương nhiên anh còn đang đợi Dụ Đạt đưa ra một câu trả lời thuyết phục về chuyện của anh và Quỷ Vực Chi Thành, hiện tại kết quả vẫn chưa có, anh cũng không muốn nói nhiều.
"Đại vương tử, tôi thấy có lẽ chúng ta cần hủy bỏ bữa cơm này." Đường Lăng không để ý đến đại nhân kia, anh nhìn về phía Đại vương tử, trong tình hình này chắc chắn không ăn nổi nữa.
Nếu không phải bởi vì Lâm Bối ở chỗ này, Đường Lăng đã sớm đứng dậy đi rồi!!
"Anh Đường, tôi rất xin lỗi, tôi thật lòng mời anh Đường, không nghĩ tới..."
Đại vương tử cảm thấy rất xấu hổ, anh ta thật sự không ngờ chuyện này lại biến thành như vậy, nhưng người kia là người ở bên cạnh Quốc vương, hơn nữa Quốc vương vô cùng coi trọng người kia, anh ta cũng không thể làm gì người kia.
"Anh Đường, hay là chúng ta hẹn ngày khác." Đại vương tử là người thông minh, biết hiện tại cố giữ Đường Lăng lại cũng không thích hợp, không bằng hẹn ngày khác.
Đường Lăng không trả lời Đại vương tử, mà đưa mắt về nhìn phía Lâm Bối.
Đại vương tử thấy Đường Lăng nhìn về phía Lâm Bối, nhanh chóng nói thêm một câu: "Đúng rồi, vừa rồi anh Đường nhắc đến Lâm Bối, đến lúc đó để Lâm Bối đi anh Đường trò chuyện thêm một chút."
Đường Lăng không thích người hoàng thất nhưng anh rất chào đón Lâm Bối.
Tuy rằng lúc trước anh uy hiếp Lâm Bối, nói Lâm Bối ở bên cạnh mình mọi lúc mọi nơi, nhưng anh hiểu rõ Lâm Bối, anh biết Lâm Bối sẽ không đồng ý.
Trước đó anh làm cho cô khóc nên Đường Lăng cũng không dám ép cô quá đáng, hiện tại Đại vương tử cho anh một cơ hội như vậy, anh phải dùng thật tốt.
"Được, tôi vừa đến đây nên không quá quen thuộc, mấy ngày tiếp theo sẽ phải làm phiền Tiểu vương tử đưa tôi đi dạo, làm quen tình hình ở đây, không biết ý của Tiểu vương tử thế nào?" Mặc dù Đường Lăng có vẻ đang hỏi Lâm Bối, nhưng rõ ràng anh nói cho Đại vương tử nghe.
"Đương nhiên là có thể, không có vấn đề gì." Quả nhiên Đại vương tử không đợi Lâm Bối mở miệng đã đồng ý, anh ta lo lắng Đường Lăng sẽ không đồng ý, hiện tại Đường Lăng muốn Lâm Bối đi chung, vậy sau này sẽ có rất nhiều cơ hội!!
Lâm Bối thầm thở dài, cô biết Đường Lăng cố ý, nhưng Đại vương tử đã đồng ý rồi, cô không thể phản bác lại Đại vương tử ở trước mặt nhiều người như vậy.
"Anh Đường còn dám đi dạo khắp nơi, lá gan của anh Đường đúng là lớn, chỉ sợ anh Đường vừa ra khỏi cửa thì mạng nhỏ cũng không còn, anh Đường đắc tội với Karoo, sắp chết đến nơi còn không biết, đúng là ngu ngốc." Đại nhân kia không nhịn được mở miệng châm chọc.
Đôi mắt của Lâm Bối hơi trầm xuống, hôm nay đại nhân này uống lộn thuốc à?
Ông ta cho rằng Đường Lăng là thương nhân bình thường cầu xin bọn họ làm việc, để bọn họ bắt nạt, để bọn họ xâu xé sao?
Lâm Bối cảm thấy người này đang tìm đường chết.
"Đô đại nhân, ông nên nói ít lại mấy câu đi." Lâm Bối thật lòng muốn nhắc nhở Đô đại nhân.
"Ở đây có chỗ cho cậu nói chuyện nào? Hơn nữa tôi nói sự thật, anh Đường này đắc tội với Karoo, Karoo là ai? Quỷ Vực Chi Thành là thế lực gì? Sợ là anh Đường không sống nổi đến ngày mai." Đô đại nhân không nể mặt Đại vương tử nên càng không nể mặt Lâm Bối.
Con ngươi Đường Lăng trầm xuống, Đô đại nhân nói anh thế nào cũng không sao, nhưng anh ta dám nói Lâm Bối?!
Người phụ nữ của anh có thể dễ dàng cho người ta bắt nạt sao?!
Đường Lăng ngước mắt nhìn về phía Đô đại nhân, trong con ngươi lạnh lẽo, mang theo sát ý.
Đô đại nhân nhìn vào mắt Đường Lăng thì cả người bản năng run rẩy, trong lòng đột nhiên có chút lạnh run, có chút sợ hãi, nhưng ông ta nghĩ ở đây là nước R, ông ta là tâm phúc của Quốc vương, cho nên ông ta lập tức có tự tin: "Anh nhìn cái gì, tôi nói câu nào cũng là thật, không phải dọa anh, Karoo có thể giết chết anh bất cứ lúc nào, Quỷ Vực Chi Thành sẽ tiêu diệt mấy người thành từng mảnh nhỏ bất cứ lúc nào."
Đôi mắt Đường Lăng càng lạnh hơn, khóe môi anh khẽ nhúc nhích định nói chuyện.
Nhưng đúng lúc này có tiếng gõ cửa, một người đi vào.
"Đại vương tử, bên ngoài có người muốn gặp." Đại vương tử ngây người, có chút bất ngờ, lúc này ai sẽ đến đây gặp anh ta?
"Nói là người của Quỷ Vực Chi Thành đến gặp anh Đường." Trong giọng nói của người kia mang theo sự sợ hãi, lúc nói chuyện còn cẩn thận nhìn Đường Lăng một cái.
"Người Quỷ Vực Chi Thành? Bọn họ muốn gặp anh Đường?" Đại vương tử khiếp sợ trong lòng, người Quỷ Vực Chi Thành tìm đến cửa nhanh như vậy sao?
Hơn nữa có rất nhiều người biết chuyện anh ta mở tiệc đãi Đường Lăng, người Quỷ Vực Chi Thành không thể không biết, nhưng người Quỷ Vực Chi Thành lại chọn thời điểm này đến tìm Đường Lăng, rõ ràng không kiêng dè hoàng thất của bọn họ.
"Ồ, tôi nói không sai chứ? Người Quỷ Vực Chi Thành tới thật là nhanh." Đô đại nhân nghe thấy người Quỷ Vực Chi Thành đến thì cũng hoảng sợ, nhưng sau đó ông ta nghĩ người đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành là anh Đường này, không phải là mình, Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn tìm anh Đường tính sổ.
"Lần này anh chết chắc rồi." Đô đại nhân nhìn về phía Đường Lăng, trên mặt đầy vui sướng khi người gặp họa.
Lúc Đô đại nhân nói lời này thì nhanh chóng đứng dậy, kéo dài khoảng cách với Đường Lăng, sợ lát nữa người Quỷ Vực Chi Thành tới tìm Đường Lăng tính sổ, ông ta lại nằm không cũng trúng đạn.
Đại vương tử không vui nhìn Đô đại nhân một cái, nhưng với tình hình hiện tại thì anh ta cũng không quan tâm chuyện đó, hiện tại quan trọng nhất là làm cách nào đuổi người Quỷ Vực Chi Thành đi.
"Có biết người nào của Quỷ Vực Chi Thành đến không?" Đại vương tử coi như còn bình tĩnh, không hoảng loạn, cũng không định trốn tránh.
"Người tới nói mình là Dụ Đạt." Người đi vào báo tin nhanh chóng nói một câu.
"Dụ Đạt? Không phải là người đứng thứ hai của Quỷ Vực Chi Thành sao? Địa vị của anh ta ở Quỷ Vực Chi Thành chỉ đứng sau Karoo, hơn nữa Karoo rất tin tưởng anh ta, Dụ Đạt tự mình đến đây, xem ra Quỷ Vực Chi Thành thật sự ra tay." Trên mặt Đô đại nhân mang theo vẻ kinh ngạc, ông ta lại nhìn phía Đường Lăng, mang theo sự đồng cảm: "Anh Đường, xem ra lần này anh không chỉ chết chắc, sợ là đến lúc đó xương cốt cũng không còn."
Vẻ mặt Đường Lăng không thay đổi, không để ý đến ông ta, nói thật Đường Lăng cũng không nghĩ tới Dụ Đạt tìm mình nhanh như vậy, hơn nữa anh ta còn đích thân đến đây.
Nhưng nếu Dụ Đạt tìm anh nhanh như thế thì rõ ràng đã nghĩ kỹ, có lẽ sẽ đưa cho anh một câu trả lời thuyết phục.
"Anh Đường, tôi cho người đưa anh rời đi trước, tôi sẽ nghĩ cách chặn người Quỷ Vực Chi Thành." Lúc này vẻ mặt của Đại vương tử coi thường cái chết, anh ta cũng sợ người Quỷ Vực Chi Thành, cũng sợ Karoo, nhưng anh ta không thể để Đường Lăng xảy ra chuyện gì ở đây.
Đường Lăng có chút bất ngờ, không nhịn được nhìn Đại vương tử một cái, Đại vương tử thiếu một chút tài năng và sự quyết đoán, nhưng ngược lại rất có nghĩa khí!!
"Cảm ơn ý tốt của Đại vương tử, nhưng không cần đâu, anh cứ cho bọn họ vào đi, tôi ở đây chờ bọn họ." Đường Lăng đương nhiên biết vì sao Dụ Đạt đến đây, cho nên anh không sợ, đương nhiên cho dù anh không giết chết Karoo, cho dù bây giờ Karoo tìm đến cửa thì anh cũng sẽ không sợ.
Càng không bỏ chạy, Đường Lăng sẽ không làm chuyện như thế, huống chi hiện tại người phụ nữ của anh còn ở đây.
"Anh Đường, lúc này không phải là lúc làm theo cảm tính, Quỷ Vực Chi Thành thật sự... Khụ, thật sự rất đáng sợ, hay là anh cứ tránh đi trước." Đại vương tử sợ xảy ra chuyện lớn, cho nên anh ta không thể để Đường Lăng ở lại chỗ này.
"Đại vương tử, anh làm người tốt gì chứ, nếu hiện tại anh thả anh Đường chạy đi, đến lúc đó người Quỷ Vực Chi Thành tìm chúng ta gây phiền phức thì sao? Anh không muốn sống nữa nhưng chúng tôi vẫn muốn sống, anh đừng hại chúng ta nữa." Đô đại nhân không đồng ý với cách làm của Đại vương tử, Karoo là người không nói lý, nếu anh ta biết bọn họ thả anh Đường đi thì đến lúc đó sẽ trút giận lên người bọn họ.
Tuy rằng ông ta không phải là người thả anh Đường đi, nhưng hiện tại ông ta ở đây, với tính cách của Karoo thì rất có thể sẽ giết chết tất cả.
"Anh Đường, mời anh đi trước, hôm nay tôi mời anh Đường đến đây nên tôi không thể để anh xảy ra chuyện." Đại vương tử không quan tâm đến ông Đô, trên mặt càng thêm kiên định.
"Đại vương tử, anh không thể thả anh ta đi, tôi không đồng ý, tuyệt đối không thể để anh ta đi." Đô đại nhân đứng lên, ngăn cản Đại vương tử: "Nếu hôm nay anh thả anh ta đi thì chúng ta sẽ phải chết."
"Được rồi, vậy cho bọn họ vào đây đi." Đường Lăng cong khóe môi, trên mặt mang theo ý cười, anh cũng không ngại xem trò hay đâu.
"Được rồi, vậy cho bọn họ vào đây đi." Đường Lăng cong khóe môi, trên mặt mang theo ý cười, anh cũng không ngại xem trò hay đâu.
"Anh Đường, anh vừa đến đây nên có lẽ không biết rõ tình huống ở đây, chuyện của Quỷ Vực Chi Thành cần phải tìm hiểu tình hình một chút, không thể vội vàng được." Trong lòng Đại vương tử cũng kiêng dè Quỷ Vực Chi Thành, anh ta biết rõ những việc làm của Karoo với hoàng thất trong mấy năm nay, hoàng thất thật sự không có năng lực đối phó với Karoo.
Nhưng Đại vương tử khuyên Đường Lăng dễ nghe hơn nhiều Đô đại nhân!!
"Đại vương tử, anh sao vậy? Chuyện này vốn là chuyện của bọn họ và Quỷ Vực Chi Thành, không liên quan đến hoàng thất của chúng ta, Quốc vương vốn còn muốn đứng về phía anh Đường, nhưng anh Đường không thèm, vừa rồi còn từ chối, Đại vương tử cần gì phải xen vào việc của người khác, hơn nữa hiện tại người Quỷ Vực Chi Thành đã tìm đến cửa, anh có thể ngăn cản được sao? Đến lúc đó ngay cả mạng của mình cũng không giữ được, anh cũng biết rõ Quỷ Vực Chi Thành là thế lực gì, Karoo là ai." Đô đại nhân không thể hiểu được cách làm của Đại vương tử, người Quỷ Vực Chi Thành đã tìm đến cửa, rõ ràng nhắm vào Đường Lăng tới, Đại vương tử còn dám che chở?
Đại vương tử điên rồi sao?
"Đô đại nhân có thể khoanh tay đứng nhìn, nhưng tôi làm gì thì không đến lượt ông xen vào." Đại vương tử đã nhịn rất lâu, lúc này anh ta không muốn nhịn nữa, những người bên cạnh Quốc vương đều là đồ đê tiện, bắt nạt kẻ yếu và nịnh nọt mà thôi.
Bình thường anh ta khinh thường những người này!!
"Ồ, Đại vương tử muốn xen vào thì có thể xen vào sao? Đó là người Quỷ Vực Chi Thành, đó là Karoo, Đại vương tử cảm thấy mình có năng lực đó không?" Lời nói của Đô đại nhân mang theo sự châm chọc: "Đáng tiếc Đại vương tử vốn không có năng lực đó, đến lúc đó chỉ sợ Đại vương tử không thể tự bảo vệ mình, còn liên lụy đến hoàng thất, sợ là Đại vương tử không thể giải thích được với Quốc vương."
Đô đại nhân là người bên cạnh Quốc vương, rất được Quốc vương tin tưởng, hơn nữa Đô đại nhân cũng không ủng hộ Đại vương tử, cho nên từ trước đến nay ông ta chưa từng tôn trọng Đại vương tử, nhưng bình thường cũng quá đáng như thế.
Sở dĩ lúc này Đô đại nhân không nể mặt như vậy là vì chắc chắn Đại vương tử sẽ đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành vì chuyện hôm nay, nếu Đại vương tử đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành.
Không chỉ có người Quỷ Vực Chi Thành sẽ không bỏ qua Đại vương tử, ngay cả Quốc vương cũng sẽ không che chở Đại vương tử, dù sao Quốc vương không dám đắc tội với Karoo, không dám đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành!!
Sắc mặt Đại vương tử trầm xuống, anh ta cũng biết tính nghiêm trọng của chuyện này, anh ta cũng biết năng lực của mình vốn không thể đối đầu với Quỷ Vực Chi Thành, không chỉ có anh không có năng lực đó, ngay cả toàn bộ hoàng thất cũng không có năng lực đó, nếu không thì mấy năm nay hoàng thất cũng không phải chịu sự uy hiếp của Karoo.
Quốc vương nhượng bộ cũng bởi vì thế lực của bọn họ yếu kém.
Nhưng mặc dù như thế thì anh ta cũng không thể để Đường Lăng xảy ra chuyện ở đây được, anh ta mời Đường Lăng đến, nếu bởi vì anh ta mà Đường Lăng xảy ra chuyện gì, không chỉ sau này không thể nói chuyện hợp tác mà trong lòng anh ta cũng áy náy.
"Tôi sẽ giải thích chuyện này với Quốc vương." Đại vương tử cắn chặt răng quyết tâm, trên mặt càng thêm quyết đoán: "Đưa anh Đường rời đi bằng cửa sau."
"Đại vương tử, anh cho người Quỷ Vực Chi Thành dễ gạt như vậy à, anh cảm thấy bọn họ sẽ cho anh có cơ hội đưa người đi sao? Đại vương tử đúng là ngày càng ngây thơ." Trên mặt Đô đại nhân đầy châm chọc: "Karoo vô cùng gian xảo, từ trước đến nay anh ta làm việc rất cẩn thận, nếu hôm nay anh ta cho người đến tìm anh Đường thì chắc chắn làm được, sao có thể để anh Đường chạy thoát được chứ."
"Đại vương tử, Đô đại nhân nói cũng có lý, nếu người Quỷ Vực Chi Thành đã tìm đến cửa thì khẳng định sẽ không dễ dàng để anh Đường chạy thoát đâu." Một người khác cũng không nhịn được nói với Đại vương tử, tuy rằng lời nói của Đô đại nhân châm chọc Đại vương tử, nhưng Đô đại nhân nói đúng tình hình thực tế!!
"Đại vương tử, dưới tình huống này, chúng ta mạo hiểm đưa anh Đường rời đi thì càng nguy hiểm, anh Đường nguy hiểm, Đại vương tử cũng rất nguy hiểm." Người kia lại nhanh chóng nói thêm một câu: "Cho nên mong Đại vương tử suy nghĩ lại."
"Dưới tình huống này còn suy nghĩ lại sao? Hoặc là giao người ra, hoàng thất của chúng ta vạch rõ quan hệ, hoặc là mấy người cùng chịu chết, hôm nay người Quỷ Vực Chi Thành tìm đến cửa, sao có thể tay trắng quay về, sẽ mang theo mấy mạng người, nếu Đại vương tử muốn dâng đầu của mình cho Quỷ Vực Chi Thành thì tôi không ngăn cản, chỉ hy vọng Đại vương tử đừng liên luỵ đến chúng tôi, đừng liên luỵ đến hoàng thất."
"Đại vương tử, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, sau này Quốc vương sẽ trách cứ." Người bên cạnh Đại vương tử cũng không nhịn được nhắc nhở Đại vương tử, nhưng người này nói rất khéo léo, bọn họ cũng biết được, nếu hôm nay thật sự xảy ra chuyện gì, Quốc vương sẽ trách cứ, Quốc vương không muốn đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, nói không chừng sẽ giao Đại vương tử cho Quỷ Vực Chi Thành.
Quốc vương thật sự sợ Quỷ Vực Chi Thành, thật sự sợ Karoo, mấy năm nay Karoo đưa ra điều kiện ngày càng quá đáng, nhưng Quốc vương vẫn luôn đồng ý, ở trên địa bàn nước R nhưng mỗi năm Quốc vương luôn cho Karoo rất nhiều thứ và rất nhiều điều kiện có lợi.
Nói khó nghe một chút, cũng không biết ai mới là Quốc vương thật sự của nước R.
Năm trước Quốc vương cưới thêm một vợ bé lại bị Karoo coi trọng, lúc ấy Quốc vương rất cưng chiều vợ bé kia, nhưng vẫn đưa vợ bé đó cho Karoo.
Tuy rằng nói phụ nữ như quần áo, đối với người đàn ông như Quốc vương cũng không là gì, nhưng chuyện đó liên quan đến danh dự của một người đàn ông.
Dưới uy quyền của Karoo, Quốc vương còn từ bỏ danh dự của một người đàn ông thì sao có thể quan tâm sự an toàn của một đứa con trai chứ.
Dù sao Quốc vương không chỉ có Đại vương tử là con trai, hiện tại trong hoàng thất có mấy vương tử, hơn nữa còn chưa tính những người chưa nhập vào hoàng thất, giống như Tiểu vương tử mới nhập vào hoàng thất sau này mà thôi.
Nhưng sau khi tiểu vương tử nhập vào hoàng thất, mấy người phụ nữ của Quốc vương không còn sinh con nữa, không có ai sinh cả, chẳng những không có vương tử, mà công chúa cũng không có.
Nếu không thì sợ là hiện tại hoàng thất không chứa hết vương tử và công chúa!!
Sắc mặt Đại vương tử thay đổi, thở dài một hơi, anh ta hiểu rõ ba của mình, từ trước đến nay người kia rất ích kỷ, cho nên Đại vương tử biết rõ nếu tối hôm nay mình đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành thì sẽ có hậu quả gì.
Cho dù tối hôm nay người Quỷ Vực Chi Thành tha cho anh ta một mạng, nói không chừng ba anh ta muốn thể hiện thái độ với Karoo mà giết chết anh ta!!
Đại vương tử nghĩ vậy thì trong lòng có chút chua xót, Đại vương tử đúng là vô dụng!!
Mấy năm nay anh ta cố gắng xây dựng thế lực của mình lớn mạnh, hy vọng phát triển nước R ngày càng tốt, hy vọng người dân nước R có được cuộc sống tốt.
Nhưng sau khi Karoo biết được thì thỉnh thoảng chèn ép anh ta, hơn nữa ba anh ta cũng chèn ép anh ta khắp nơi, sợ anh ta làm chuyện ngu ngốc.
Đại vương tử cảm thấy có lẽ ba anh ta đang chờ cơ hội này để tiêu diệt anh ta!
Đại vương tử đột nhiên cảm thấy bất lực, Đại vương tử thật sự không có năng lực bảo vệ Đường Lăng, Đô đại nhân nói không dễ nghe nhưng lại đúng với tình hình thực tế, anh ta còn không bảo vệ được bản thân mình.
"Đại vương tử, cho người Quỷ Vực Chi Thành vào đi." Lâm Bối vốn im lặng đột nhiên lên tiếng, tuy rằng cô không biết anh đi gặp Karoo đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô biết lúc này người Quỷ Vực Chi Thành đến đây không phải tìm Đường Lăng tính sổ.
Hơn nữa vừa rồi Đường Lăng cũng nói cho người Quỷ Vực Chi Thành đi vào, rõ ràng Đường Lăng không hề sợ người Quỷ Vực Chi Thành.
Lâm Bối đi theo Đại vương tử mấy năm nay cũng hiểu rõ Đại vương tử, cô cũng biết Đại vương tử khó xử, cho nên cô không đành lòng nhìn Đại vương tử rối rắm.
Lâm Bối biết cứ giằng co như vậy cũng không phải là cách, vẫn phải giải quyết vấn đề, hơn nữa bọn họ do dự cũng kéo dài không ít thời gian, với phong cách của Quỷ Vực Chi Thành sẽ không ngoan ngoãn chờ đợi ở bên ngoài như thế, sợ là đã sớm chạy vào bắt người.
Nhưng thời gian trôi qua lâu như thế, bên ngoài lại không có tiếng động nào, Lâm Bối biết chuyện này không nghiêm trọng như bọn họ nghĩ.
"Cho, cho bọn họ đi vào?!" Đại vương tử nghe Lâm Bối nói thì sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn cô: "Em cũng muốn cho người Quỷ Vực Chi Thành đi vào, bọn họ, bọn họ là..."
Đại vương tử kinh ngạc trong lòng, bản năng nhìn về phía Đường Lăng, anh ta không nói rõ, nhưng ai cũng hiểu!!
Người Quỷ Vực Chi Thành đến tìm Đường Lăng tính sổ!!
Người Quỷ Vực Chi Thành đến tìm Đường Lăng tính sổ!!
Dưới tình huống này cho người Quỷ Vực Chi Thành đi vào thì có nghĩa là bán đứng Đường Lăng!
"Anh Đường cũng nói cho bọn họ vào, chúng ta nên tôn trọng ý kiến của anh Đường, có lẽ anh Đường có cách giải quyết." Lâm Bối nói câu này không phải nói suông, dù sao cô biết trước đó Đường Lăng đi gặp Karoo!!
"Anh ta có cách giải quyết? Anh ta có cách giải quyết thì không cần cầu xin hoàng thất chúng ta giúp đỡ, hơn nữa anh ta như vậy thì chỉ có thế lực của bọn họ mới có cách giải quyết, Tiểu vương tử không hiểu thì đừng nói bậy, đừng làm trò cười cho người khác." Đô đại nhân không để Đại vương tử vào trong mắt, đối với Tiểu vương tử chưa từng được Quốc vương liếc mắt thì càng không hề tôn trọng.
Con ngươi của Đường Lăng nheo lại, anh định mở miệng nói chuyện.
"Đô đại nhân, ông không thể giải quyết nhưng chưa chắc người khác không thể giải quyết, ông sợ nhưng chưa chắc người khác sợ, không thể bởi vì mình sợ hãi mà nghĩ người khác cũng sợ hãi giống như mình." Lâm Bối nhìn về phía Đô đại nhân, trong con ngươi mang theo sự lạnh lẽo.
Sau khi Lâm Bối trở lại hoàng thất thì luôn dè dặt, cẩn thận, cũng không nhiều lời, cũng không xảy ra xích mích với người khác, trước kia có rất nhiều người bắt nạt cô, cô cũng có thể nhẫn nhịn.
Trước kia ngay cả những người hầu bắt nạt cô thì cô cũng không đáp trả lại như thế.
Đô đại nhân là người tâm phúc của Quốc vương, Lâm Bối lại chống đối Đô đại nhân.
Người trong phòng khiếp sợ, Đại vương tử cũng khiếp sợ, anh ta thật sự không nghĩ tới Lâm Bối sẽ cãi lại Đô đại nhân.
Sau khi Đại vương tử kinh ngạc thì thầm khen ngợi trong lòng, nói tốt lắm!!
Đường Lăng cong môi, anh biết rõ Lâm Bối, anh cũng biết Lâm Bối vất vả ở trong hoàng thất thế nào, cho nên cô vẫn luôn ăn nói cẩn thận, anh nhìn vẻ kinh ngạc của những người đó thì biết trước kia cô chưa từng làm như thế.
Cho nên có phải cô làm như vậy là vì anh hay không? Dù sao vừa rồi cô cãi lại Đô đại nhân là vì bảo vệ anh.
Đường Lăng nghĩ vậy thì trong lòng vô cùng thoải mái, ừ, cảm giác có người bảo vệ đúng là không tệ!!
Huống chi người bảo vệ anh là người phụ nữ của anh!!
"Tiểu vương tử, cậu quay về hoàng thất đã mười mấy năm, sao lại không hiểu chuyện như thế, đúng là buồn cười." Đô đại nhân nhìn Tiểu vương tử rồi lắc đầu, dáng vẻ hoàn toàn chướng mắt: "Quốc vương nhận một đứa con trai như vậy đúng là..."
Đô đại nhân nói chưa nói xong thì một chiếc đũa nhanh chóng bay về phía ông ta, tốc độ của chiếc đũa quá nhanh, ông ta vốn không kịp tránh đi, hơn nữa bởi vì ông ta quá kinh ngạc nên mở miệng ra.
Chiếc đũa cắm vào trong miệng ông ta, bởi vì lực quá mạnh nên cắm vào trong cổ họng, nếu không có hàm răng ngăn lại một chút thì có lẽ chiếc đũa kia có thể bay xuống bụng ông ta.
Tuy rằng hàm răng ngăn lại, nhưng lực chiếc đũa vẫn mạnh, cắm vào cổ họng Đô đại nhân, khóe môi Đô đại nhân nhanh chóng chảy ra máu.
"Đô đại nhân, ông không sao chứ." Người trong phòng nhìn thấy cảnh này thì khiếp sợ, nhất thời choáng váng.
Có người muốn mưu sát Đô đại nhân, chẳng lẽ người Quỷ Vực Chi Thành đã vào được, nhưng cho dù người Quỷ Vực Chi Thành vào được thì cũng phải tìm Đường Lăng tính sổ, không thể nào ra tay với Đô đại nhân.
"Ai? Là... Là ai đánh lén tôi?" Đô đại nhân rút chiếc đũa ra, máu trong miệng chảy ra càng nhanh, lúc này Đô đại nhân không quan tâm người ta cười nhạo mình, khuôn mặt của anh ta bị dọa đến trắng bệch, giọng nói cũng yếu ớt.
"Đô đại nhân, không lẽ là người Quỷ Vực Chi Thành?" Có người cẩn thận nói một câu.
Sắc mặt Đô đại nhân càng trắng, nuốt xuống lời chất vấn, không dám nói lời nào, nếu thật sự là người Quỷ Vực Chi Thành thì ông ta chỉ có thể nhịn.
"Tôi xin lỗi, tôi chơi không cẩn thận nên lỡ tay." Đường Lăng cười khẽ ra tiếng, tay anh đang quay chiếc đũa, cho nên mọi người lập tức hiểu ý của anh.
Anh là người phóng đũa vào cổ họng Đô đại nhân, nhưng anh nói không cẩn thận nên lỡ tay, nếu anh thật sự không cẩn thận thì sao có thể trùng hợp bay vào miệng của Đô đại nhân chứ?
Người này rõ ràng cố ý, trước đó Đô đại nhân nói nhiều lời châm chọc anh như thế nhưng anh không hề ra tay, hiện tại Đô đại nhân không châm chọc anh, vì sao anh lại như thế?!
"Anh? Là anh? Không ngờ là anh? Anh thật to gan?" Đô đại nhân nghe thấy Đường Lăng làm, không phải là người Quỷ Vực Chi Thành thì lập tức nổi giận.
"Đường Lăng, anh đắc tội với người Quỷ Vực Chi Thành, hiện tại lại đắc tội với hoàng thất chúng tôi, anh chết chắc rồi, chết chắc rồi." Đô đại nhân không quan tâm cổ họng đau đớn, dùng sức gào lên.
"Ý của Đô đại nhân là ông có thể đại diện cho hoàng thất?" Đường Lăng cười nhạo, người bên cạnh Quốc vương là người như thế? Khó trách mấy năm nay nước R ngày càng hỗn loạn!!
Đô đại nhân nghe thấy Đường Lăng nói thì ngẩn ra, sắc mặt khẽ thay đổi, anh ta cũng ý thức được mình vừa nói sai.
"Quốc vương nói tôi đến đây, tôi đại diện cho ý của Quốc vương." Đô đại nhân suy nghĩ cũng rất nhanh, lập tức trả lời.
"Đại vương tử, người Quỷ Vực Chi Thành vẫn đang chờ ở bên ngoài?" Người báo tin không nhịn được nhắc nhở một câu, thời gian trôi qua như vậy vẫn không có kết quả, cũng không thể để người Quỷ Vực Chi Thành chờ như thế?
Nhưng đó là người Quỷ Vực Chi Thành, không ai có thể đắc tội nổi!!
"Cho bọn họ đi vào." Lâm Bối lại lên tiếng, hiện tại Lâm Bối càng thêm chắc chắn người Quỷ Vực Chi Thành không phải tới tìm Đường Lăng tính sổ.
Đại vương tử nhìn về phía Lâm Bối, anh ta nhìn thái độ kiên định của Lâm Bối, dường như vô cùng chắc chắn, Đại vương tử lại nhìn về phía Đường Lăng, vẻ mặt của Đường Lăng rất bình tĩnh, không hề sợ hãi, Đại vương tử suy nghĩ, sau đó trầm giọng nói: "Được, vậy cho bọn họ vào đi."
Chuyện gì nên tới thì sẽ tới, nên đối mặt thì phải đối mặt.
Đô đại nhân vừa nói một câu không sai, với năng lực của anh ta cũng không thể giấu được người Quỷ Vực Chi Thành chuyện thả Đường Lăng đi.
Không bằng cho người Quỷ Vực Chi Thành vào trước, đến lúc đó lỡ có chuyện gì cũng có thể tùy cơ ứng biến.
"... Vâng." Người báo tin ngẩn người, sau đó mới đi ra ngoài.
Căn phòng nhất thời thời yên tĩnh, không có ai nói chuyện, ngay cả Đô đại nhân cũng im lặng.
Chẳng qua ngoại trừ Đường Lăng thì vẻ mặt của mấy người vô cùng nghiêm túc, trên mặt mang theo lo lắng và sợ hãi.
Ngay cả trong lòng Lâm Bối cũng lo lắng, cô không nhịn được ngước mắt nhìn về phía Đường Lăng, trùng hợp đối diện với ánh mắt của Đường Lăng.
Đường Lăng cười cười với cô, trái tim hoảng loạn của Lâm Bối lập tức bình tĩnh lại.
Cô biết có Đường Lăng ở đây thì chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Miệng của Đô đại nhân vẫn còn chảy máu, nhưng ông ta không quan tâm nhiều như vậy, bản năng lùi về phía sau, tránh ra xa, sợ đến lúc đó mình bị liên lụy.
Mấy người khác đứng bên cạnh Đại vương tử, dáng vẻ bảo vệ Đại vương tử, bọn họ luôn đề phòng ở mức độ cao.
"Mấy người đi qua đó bảo vệ anh Đường, tôi không sao, mục đích của Quỷ Vực Chi Thành cũng không phải là tôi." Mặc dù trong lòng Đại vương tử sợ hãi, vô cùng sợ hãi, nhưng anh ta nghĩ người Quỷ Vực Chi Thành nhắm vào Đường Lăng, hiện tại người nguy hiểm nhất là Đường Lăng, hiện tại người nên được bảo vệ là Đường Lăng.
"Đại vương tử, chúng tôi..." Mấy người khiếp sợ, có chút do dự, bọn họ là người của Đại vương tử, bọn họ đương nhiên phải bảo vệ sự an toàn cho Đại vương tử trước.
"Cứ làm theo lời của tôi nói." Đại vương tử cắt ngang lời bọn họ, dưới tình huống này, Đại vương tử không còn nghĩ đến vấn đề hợp tác, anh ta thật sự không muốn Đường Lăng xảy ra chuyện, Đại vương tử vốn là người nghĩa khí, anh ta và Quốc vương hoàn toàn khác nhau.
Lâm Bối cũng không quá bất ngờ, Lâm Bối đi theo bên cạnh Đại vương tử mấy năm nay, cô hiểu rõ Đại vương tử cho nên trong tình huống này Đại vương tử đưa ra quyết định như thế thì cô cũng không bất ngờ.
Đường Lăng cũng không nói gì, chỉ nhìn Đại vương tử một cái, Đường Lăng biết rõ hơn bất cứ ai, anh sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Anh nghĩ người không gặp nguy hiểm nhất ở đây chính là mình!!
Sau khi chuyện hôm nay xảy ra thì anh tin Dụ Đạt chắc chắn không dám làm bậy!!
Anh biết rõ lần này Dụ Đạt đến đây để đưa cho anh một câu trả lời thuyết phục, đương nhiên trước đó Đường Lăng đã nói câu trả lời này phải làm cho anh hài lòng mới được!!
Nhưng Đường Lăng không biết Dụ Đạt sẽ đưa cho anh một câu trả lời thuyết phục thế nào trong thời gian ngắn như vậy?
Anh cũng có một chút mong đợi, xem ra chuyện tiếp theo sẽ rất đặc sắc!!
Bình luận facebook