• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu - Hàn Thanh Nhã (38 Viewers)

  • Chương 1423-1428

Anh cũng có một chút mong đợi, xem ra chuyện tiếp theo sẽ rất đặc sắc!!

Lúc này trong phòng vô cùng yên tĩnh, không có ai nói chuyện, ngay cả tiếng hít thở cũng đè nén xuống, quá mức yên tĩnh làm cho người ta không hít thở nổi.

Ngoại trừ Đường Lăng, những người khác nhìn chằm chằm về phía cửa phòng, thời gian chờ đợi càng dài thì vẻ mặt của mỗi người càng cứng lại.

Vẻ đắc ý kiêu ngạo của Đô đại nhân hoàn toàn biến mất, không dám làm gì cả, cũng không dám thở mạnh!!

Người Quỷ Vực Chi Thành tới rất nhanh, không lâu sau người vừa báo tin cũng đưa người vào, người đến là Dụ Đạt, đương nhiên còn có hai người khác đi cùng Dụ Đạt, hai người này có vẻ không dễ chọc.

Mấy người ở đây đều biết Dụ Đạt, bởi vì trước kia Karoo đến hoàng thất không chỉ một lần, mà lần nào Dụ Đạt cũng đi theo.

Cửa phòng vừa mở ra, Dụ Đạt và hai người không đi vào, Đô đại nhân nhìn thấy Dụ Đạt thì lập tức lùi về phía sau vài bước, sau đó chỉ vào Đường Lăng, lớn tiếng nói: "Người mấy người muốn tìm ở đó, anh ta là Đường Lăng, mấy người tìm anh ta tính sổ, không liên quan đến chúng tôi, không có liên quan hoàng thất."

Phản ứng đầu tiên của Đô đại nhân là nhanh chóng phủi sạch quan hệ, sợ bị Đường Lăng liên luỵ, sợ người Quỷ Vực Chi Thành cũng giết chết mình.

Dụ Đạt vừa định bước vào, anh ta nghe Đô đại nhân nói thì bước chân dừng lại, đôi mắt nâng lên nhìn Đường Lăng một cái, anh ta thấy Đường Lăng ngồi yên, vẻ mặt lạnh nhạt.

Sau đó Dụ Đạt lại đưa mắt nhìn về phía Đô đại nhân, ánh mắt kia giống như nhìn một tên ngốc!!

Đô đại nhân nhìn ánh mắt của Dụ Đạt thì cảm thấy kỳ lạ, nhưng ông ta cũng không nghĩ nhiều, đương nhiên cho dù ông ta suy nghĩ cũng không hiểu.

"Dụ đại nhân, Đường Lăng là người các anh muốn tìm, chuyện này không hề liên quan đến hoàng thất của chúng ta, Đại vương tử và Đường Lăng có quen biết, Quốc vương của chúng tôi vẫn luôn đứng về phía các anh." Đô đại nhân xác định rõ thái độ, dùng một câu đã tách biệt lập trường của Quốc vương và Đại vương tử ra.

Đô đại nhân cảm thấy dưới tình huống này Đại vương tử chắc chắn sẽ xong đời, người Quỷ Vực Chi Thành sẽ không bỏ qua cho Đại vương tử, với phong cách bình bình thường của Karoo thì rất có thể sẽ giết Đại vương tử!!

Cho nên lúc này Đô đại nhân không chút do dự đẩy Đại vương tử ra ngoài, bữa tiệc này vốn do Đại vương tử sắp xếp, mở tiệc đãi Đường Lăng cũng là ý của Đại vương tử, người Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn đã sớm biết điều này!!

Dụ Đạt lại nhìn Đô đại nhân một cái, khóe môi mím lại không nói gì, nhưng khi con ngươi nhìn về phía Đại vương tử thì có thêm vẻ hữu nghị, thậm chí còn có chút nhiệt tình!!

Hiện tại anh ta đến tìm Đường Lăng, dựa theo lời của Đường Lăng thì đến đây cho Đường Lăng một câu trả lời, nhưng lúc trước thái độ của Đường Lăng rất cứng rắn, Dụ Đạt biết chuyện đàm phán chắc chắn sẽ không thuận lợi, nếu Đại vương tử có thể làm người trung gian hoặc là nói tốt một chút cũng được.

Dụ Đạt cất bước đi vào phòng, hai người có vẻ không dễ chọc bên cạnh anh ta cũng đi theo.

Thế trận này làm cho mấy người ở trong phòng vốn giống như chim sợ cành cong lập tức căng thẳng, tập trung cao độ.




Có người còn đặt tay ở bên hông, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.

Đô đại nhân bị dọa nuốt nước miếng, lại lùi về phía sau, nhưng căn phòng vốn chỉ lớn như thế, ông ta lùi lại đến khi đụng phải bức tường thì không thể lùi được nữa.

Lúc này khuôn mặt của Đô đại nhân đã trắng bệch, ông ta cảm thấy việc có thể làm duy nhất là đẩy Đường Lăng ra, tay vẫn chỉ về phía Đường Lăng, chỉ là giờ phút này ngón tay rõ ràng có chút phát run: "Dụ đại nhân, anh ta, anh ta là Đường Lăng..."

Đô đại nhân sợ người Quỷ Vực Chi Thành tìm nhầm người, sợ liên luỵ đến mình, nhưng lại quên mất dưới tình huống này thì cách làm của người thông minh là im lặng không nói, cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình.

"Đô đại nhân vừa cùng anh Đường ăn cơm sao?" Dụ Đạt vốn không muốn để ý tới Đô đại nhân, chỉ tiếc Đô đại nhân làm trò quá nhiều, Dụ Đạt lại nhìn về phía Đô đại nhân, giả vờ tùy tiện hỏi một câu.

"Không, không phải, không có." Đô đại nhân lắc đầu liên tục, sắc mặt nhất thời trắng bệch: "Dụ đại nhân đừng hiểu lầm, Đại vương tử sắp xếp, Đại vương tử mở tiệc đãi khách, tôi đại diện cho Quốc vương đến đây, Dụ đại nhân biết Quốc vương của chúng tôi có thái độ gì, tôi đến đây để phòng ngừa bọn họ gây bất lợi cho Quỷ Vực Chi Thành." Đô đại nhân bị dọa đến mất cả hồn vía, ông ta chỉ biết hiện tại không thể để Dụ đại nhân hiểu lầm.

"Dụ đại nhân, vừa rồi Đường Lăng suýt nữa chạy trốn, là tôi ngăn lại giúp mấy người." Đô đại nhân còn không quên tranh công lao cho bản thân.

Đại vương tử lạnh lùng liếc Đô đại nhân một cái, đúng là trơ trẽn.

Vẻ mặt Đường Lăng không thay đổi, không nhìn ra bất cứ cảm xúc gì.

Mặc dù Lâm Bối chưa biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra, nhưng cô thấy sau khi Dụ Đạt đi vào thì không có bất cứ hành động gì, còn nói chuyện phiếm với Đô đại nhân, hoàn toàn không có ý định ra tay với Đường Lăng, mà Đường Lăng vẫn ngồi yên ở chỗ đó.

Lâm Bối còn phát hiện vừa rồi khi Dụ Đạt nhìn về phía Đường Lăng thì trong mắt mang theo sự kiêng dè! Lâm Bối biết Dụ Đạt chắc chắn không phải tới tìm Đường Lăng tính sổ!!

Cho nên Lâm Bối nghe Đô đại nhân nói thì trong lòng có chút buồn cười.

"Ồ, thật sao?" Dụ Đạt nhàn nhạt lên tiếng, sau đó lại liếc Đô đại nhân một cái, vẫn là ánh mắt nhìn một tên ngốc.

"Phải, phải, Dụ đại nhân nhất định phải tin tưởng tôi, chuyện này hoàn toàn là ý của Đại vương tử, không liên quan gì tới tôi, cũng không liên quan đến Quốc vương của chúng tôi, nhân vật nhỏ như Đường Lăng, thế lực của bọn họ nhỏ như thế, Quốc vương không để vào mắt, bọn họ đắc tội với mấy người, mấy người muốn làm gì thì cứ làm, hoàng thất sẽ đứng về phía mấy người." Đô đại nhân vẫn nhìn không hiểu ánh mắt của Dụ Đạt, Đô đại nhân chỉ nghĩ làm sao để bảo vệ bản thân.

Sắc mặt Dụ Đạt thoáng cứng đờ, hơi có chút khó coi, Quốc vương của bọn họ không đặt ở trong mắt, nhưng bọn họ Quỷ Vực Chi Thành để vào mắt.

Bọn họ không những để vào mắt, bọn họ còn tới xin lỗi, bọn họ không chỉ xin lỗi, mà còn phải có tấm lòng, còn phải cắt đất bồi thường.

Cho dù như vậy thì vẫn không biết Đường Lăng có hài lòng hay không?!




"Dụ đại nhân, Đường Lăng ở đó, mấy người muốn làm gì thì cứ làm, đương nhiên Dụ đại nhân tự ra tay thì Đường Lăng chắc chắn không trốn thoát được." Đô đại nhân nhìn vẻ mặt Dụ đại nhân trầm xuống thì thầm hít một hơi, sợ mình đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành.

Dụ Đạt lại nhìn Đô đại nhân, khóe môi khẽ nhúc nhích muốn nói lại thôi, sau đó thở dài một hơi, cuối cùng vẫn nhìn Đô đại nhân như tên ngốc!!

Dụ Đạt nhìn về phía Đường Lăng, thái độ lập tức biến cung kính: "Anh Đường..." Dụ Đạt cẩn thận mở miệng, xưng hô rất cung kính, thái độ càng cung kính, lúc Dụ Đạt gọi tiếng anh Đường, vốn đứng thẳng trước mặt Đường Lăng thì lưng hơi cong xuống.

Sự thay đổi chóng mặt này khiến người trong phòng sợ ngây người, một đám mở ra hai mắt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Dụ Đạt và Đường Lăng.

Ai cũng không hiểu chuyện gì xảy ra?

Vì sao Dụ Đạt lại có thái độ như thế?

Anh ta vừa cung kính vừa tôn trọng, còn có chút cẩn thận?

Đây là Dụ Đạt của Quỷ Vực Chi Thành, người đứng thứ hai của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R, bình thường Dụ Đạt cũng không cung kính với Karoo, vì sao lại cung kính với Đường Lăng như thế?

Rốt cuộc chuyện gì thế này?!

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Lâm Bối đã sớm biết Đường Lăng đi tìm Karoo, nhưng lúc này cô vẫn khiếp sợ, rốt cuộc Đường Lăng đã nói gì với Karoo mà có thể làm cho Dụ Đạt và Quỷ Vực Chi Thành có thái độ này?!

Đại vương tử cũng hoàn toàn ngây người, vẫn chưa lấy lại tinh thần, có cảm giác không biết mình đang ở đâu.

Anh ra nhìn Dụ Đạt đi đến trước mặt Đường Lăng, vốn còn muốn cho người bảo vệ Đường Lăng, anh ta luôn đề phòng Dụ Đạt sẽ ra tay với Đường Lăng, không ngờ lại như vậy...

Đô đại nhân càng hoàn toàn ngây người, nhất thời đứng ngơ ngác ở đó, hoàn toàn ngẩn người, anh ta hoàn toàn không thể tin được được, không thể tin được những gì mình thấy, anh ta cảm thấy hai mắt của mình có vấn đề.

"Ừ." Đường Lăng nhàn nhạt quét Dụ Đạt liếc mắt một cái, thấp thấp lên tiếng, không nói nhiều.

Đường Lăng không hỏi có phải Dụ Đạt sẽ đưa cho anh một câu trả lời thuyết phục hay không.

Đường Lăng không hỏi, Dụ Đạt cảm giác áp lực càng lớn hơn, anh ta biết Đường Lăng càng như thế, bọn họ nhất định phải đưa ra tấm lòng lớn hơn nữa, càng phải nhượng bộ nhiều hơn.

Dụ Đạt thầm suy nghĩ trong lòng, nhất thời không nói gì, anh ta nghĩ xem phải nói với Đường Lăng thế nào mới tốt!!
Đô đại nhân lấy lại tinh thần, ông ta nhìn Dụ Đạt đứng trước mặt Đường Lăng không nói gì, Đô đại nhân cảm thấy Dụ Đạt cung kính với Đường Lăng chỉ là ảo giác của bọn họ, sao Dụ Đạt có thể sẽ cung kính với Đường Lăng Dụ Đạt không trực tiếp giết Đường Lăng đã không tệ rồi.

Đô đại nhân cảm thấy nói không chừng sau đó Dụ Đạt sẽ ra tay với Đường Lăng.

Đô đại nhân dán cơ thể mình lên bức tường, cố gắng tránh đi.

Đô đại nhân chờ Dụ Đạt ra tay với Đường Lăng, đánh bể đầu? Hay là cắt cổ?

Tóm lại Đường Lăng chắc chắn sẽ không có kết cục tốt, đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, đắc tội với Karoo thì không có ai có kết cục tốt!!

Những người khác cũng có suy nghĩ giống như Đô đại nhân, ngoại trừ Lâm Bối thì người khác đều có suy nghĩ như thế, bao gồm cả Đại vương tử, Đại vương tử thầm ra hiệu tay với người của mình, đề phòng người của Dụ Đạt ra tay!!

"Tôi đến đây xin lỗi anh Đường." Nhưng đúng lúc này Dụ Đạt khom người với Đường Lăng, thái độ càng cung kính, trên mặt còn nở nụ cười.

Hơn nữa Dụ Đạt nói rất rõ ràng, ai cũng hiểu câu xin lỗi này.

Dụ Đạt nói xong thì người trong phòng càng khiếp sợ, lần này còn nhiều hơn vừa rồi, có mấy người sắp rớt mắt ra ngoài.

Đại vương tử thở ra một hơi, dùng sức nhéo đùi mình một cái, sau đó đau đến mức suýt kêu lên, lúc này Đại vương tử mới tin đây là thật, không phải nằm mơ.

Dụ Đạt không phải tìm Đường Lăng tính sổ, mà là đến xin lỗi Đường Lăng?!

Xin lỗi? Dụ Đạt lại xin lỗi Đường Lăng sao?

Quỷ Vực Chi Thành lại xin lỗi người khác?

"Dụ đại nhân, anh, anh nói cái gì?" Đô đại nhân hoàn toàn không thể tin được, tuy rằng ông ta sợ muốn chết, nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu, không biết bởi vì quá mức kinh ngạc hay bởi vì quá mức sợ hãi, ông ta nói lắp bắp.

"Anh Đường, lúc trước anh nói Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi đưa ra một câu trả lời thuyết phục trong thời gian một ngày, hiện tại chúng ta đã thương lượng xong, cho nên cố ý đến đây xin lỗi anh Đường." Dụ Đạt không để ý đến Đô đại nhân, lần này anh ta không thèm ném cho Đô đại nhân một ánh mắt.

Hiện tại anh ta chỉ muốn làm cho Đường Lăng hài lòng, chỉ cần Đường Lăng hài lòng, chuyện này mới có thể giải quyết, anh ta mới có thể yên tâm.

Sau khi anh ta trở về thì đã cho người điều tra Đường Lăng, cũng thuận tiện điều tra người đàn ông trầm tĩnh bên cạnh Đường Lăng.

Phần lớn thông tin của Đường Lăng đã được bảo mật, không điều tra được gì, nhưng lại điều tra được một chút thông tin về người đàn ông kia.

Nghe nói người kia muốn điều tra chuyện gì thì không thể không điều tra được, người anh muốn tìm thì không thể nào không tìm thấy, nghe nói cho dù người anh muốn tìm trốn vào hang chuột thì cũng có thể cho người bắt lại.

Dụ Đạt nhớ tới lời nói của người đàn ông kia lúc rời đi thì không nhịn được sợ hết hồn hết vía.

Dụ Đạt biết nếu người đàn ông kia muốn tìm anh ta, muốn giết anh ta thì có thể làm được bất cứ lúc nào!!

Cho nên Dụ Đạt cũng không muốn chờ thêm một ngày, anh ta biết chuyện này càng nhanh chóng giải quyết thì càng tốt!!




Dụ Đạt biết tối nay Đại vương tử ở đây mở tiệc đãi Đường Lăng, cho nên anh ta lập tức đến đây.

Dụ Đạt nói xong thì khiến mọi người khiếp sợ, Dụ Đạt không chỉ tới xin lỗi mà còn phải cho Đường Lăng một câu trả lời thuyết phục?

Quỷ Vực Chi Thành phải cho Đường Lăng một câu trả lời thuyết phục?

Một một câu trả lời thuyết phục gì?!

Rốt cuộc chuyện này là thế nào?!

"Ừ." Vẻ mặt Đường Lăng vẫn nhàn nhạt, trong giọng nói cũng không ra được cảm xúc gì.

"Đầu tiên tôi Quỷ Vực Chi Thành của chúng tôi sẽ xin lỗi với quý công ty, Quỷ Vực Chi Thành sẽ bồi thường mười lần những tổn thất đã tạo cho quý công ty." Nếu Dụ Đạt đến xin lỗi thì sẽ mang theo tấm lòng, cũng đã nghĩ kỹ rồi.

Đường Lăng ngước mắt nhìn anh ta một cái nhưng không nói gì.

Dụ Đạt cũng không để ý thái độ của Đường Lăng, anh ta biết vẫn chưa đủ, Đường Lăng không phải là người thiếu tiền, tám gia tộc lớn cũng không thiếu tiền, anh ta bồi thường chỉ là thể hiện thái độ cơ bản nhất mà thôi, dù sao Quỷ Vực Chi Thành đã gây tổn thất cho tám gia tộc lớn.

"Thứ hai, tôi bảo đảm với anh Đường, sau này Quỷ Vực Chi Thành tuyệt đối không tạo ra mâu thuẫn với quý công ty, nếu xảy ra tình huống xung đột thì Quỷ Vực Chi Thành sẽ chủ động nhượng bộ." Vẻ mặt của Dụ Đạt rất nghiêm túc, không thể không nói anh ta rất chân thành.

Anh ta nói câu này có nghĩa là sau này cho dù có xung đột ích lợi thì cũng sẽ không có ai tranh giành với Đường Lăng.

Bọn họ cùng phát triển ở nước R, nước R cũng không phải là quốc gia lớn, ích lợi có hạn, nếu không tranh không giành thì nhiều lúc rất khó mở rộng.

Cuối cùng trên mặt Đường Lăng cũng có cảm xúc, ánh mắt nhìn về phía Dụ Đạt, nhưng Đường Lăng vẫn không nói thêm gì, chỉ thấp giọng lên tiếng: "Ừ."

Tâm trạng của Đại vương tử không thể miêu tả được bằng từ gì, hơn nữa anh ta cũng không tìm thấy tiếng nói của mình, có ai có thể nói cho anh ta biết chuyện gì đã xảy ra không?

Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?!!!

Quỷ Vực Chi Thành không những không tìm Đường Lăng tính sổ, mà còn nhượng bộ lớn như thế?

Rốt cuộc là vì sao chứ?

Ở nước R, Quỷ Vực Chi Thành đã từng xin lỗi người khác chưa?

Ở nước R, Quỷ Vực Chi Thành đã từng nhượng bộ người khác chưa?

Hơn nữa còn nhượng bộ lớn như thế?

Mặc dù Lâm Bối đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng vẻ mặt vẫn kinh ngạc và khó tin, rốt cuộc hôm nay Đường Lăng đi gặp Karoo đã làm gì?




Đô đại nhân càng hận không móc mắt của mình ra, ông ta đã nhìn thấy cái gì? Rốt cuộc đã nhìn thấy gì vậy?

Sao có thể? Sao có thể như vậy?

"Dụ đại nhân, Karoo có biết anh làm như vậy không? Karoo đồng ý sao?" Đô đại nhân thật sự quá kinh ngạc và khó tin, anh ta không thể tin được chuyện này, cho nên anh ta nghĩ tới Karoo, người như Karoo chắc chắn không đồng ý điều kiện như thế.

Dụ Đạt nhìn về phía Đô đại nhân, ánh mắt vẫn giống như nhìn một tên ngốc, nhưng lần này Dụ Đạt trả lời Đô đại nhân: "Hôm nay anh Đường đến địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành tìm Karoo bàn bạc, Karoo và anh Đường so tài với nhau, bởi vì Karoo không đấu lại được anh Đường nên đã chết."

Dụ Đạt nói câu này vô cùng khéo léo, anh ta không nói Đường Lăng đã ra tay khi Karoo chưa chuẩn bị xong, anh ta nói thành hai người so tài, mà Karoo thua cho nên đã chết.

Hơn nữa Dụ Đạt còn cố ý nói ở địa bàn Quỷ Vực Chi Thành, mọi người hiểu rõ ý câu này, cũng nhanh chóng giải thích được.

Đối với bọn họ mà nói thì chết là chuyện rất bình thường, cho nên lúc Dụ Đạt đang nói câu này thì không có quá nhiều cảm xúc.

Nhưng Dụ Đạt nói xong thì người trong phòng lại khiếp sợ!!

Karoo đã chết, hơn nữa còn bị Đường Lăng giết chết?!

Đường Lăng lại giết chết Karoo?!

Hơn nữa còn ở trên địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành?!

Ở nước R, Karoo giống như Diêm Vương ở dưới địa ngục, ai cũng sợ hãi, ai cũng kiêng dè, hơn nữa Karoo rất gian xảo, rất cẩn thận, thế lực của Quỷ Vực Chi Thành vô cùng mạnh, lúc Karoo ra ngoài luôn mang theo ba mươi mấy vệ sĩ.

Mỗi người của Quỷ Vực Chi Thành có võ nghệ rất lợi hại, Karoo càng lựa chọn tỉ mỉ, cho nên không có ai có thể đến gần Karoo.

Cho dù Karoo ở nhà thì bên cạnh luôn có mấy vệ sĩ, cho nên có thể nói muốn giết chết Karoo khó như lên trời.

Nhiều năm qua, Karoo giết nhiều người như thế, không phải không có ai muốn giết Karoo, nhưng lại thất bại, không giết được.

Không nghĩ tới ngày đầu tiên Đường Lăng đến nước R đã giết chết Karoo?

Sao có thể?

Sao có thể?!!!

Lúc này mọi người cảm thấy không thể nào, nhưng Dụ Đạt chính miệng nói chuyện này, Dụ Đạt tuyệt đối sẽ không nói giỡn chuyện này, hơn nữa hôm nay Karoo không xuất hiện, Dụ Đạt dùng dáng vẻ người đứng đầu đến nói chuyện với Lăng, nếu Karoo vẫn còn sống thì chắc chắn không có tình huống này.

"Chết? Đã chết? Karoo đã chết? Đường Lăng đã giết Karoo?" Sau khi Đô đại nhân lấy lại tinh thần thì cả người không nhịn được phát run, lúc này anh ta lại nhìn về phía Đường Lăng thì không còn có sự khinh thường và châm chọc, chỉ còn sự sợ hãi không khống chế được.

Đúng vậy, ông ta sợ hãi, sợ Đường Lăng, Karoo hung ác, tàn nhẫn như vậy, Đường Lăng vừa đến nước R đã giết chết Karoo, hơn nữa Đường Lăng còn ở trên địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành, ở trên địa bàn của Karoo giết chết Karoo.

Trên địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành tất nhiên chỉ có người Quỷ Vực Chi Thành, từ trước đến nay Karoo luôn cẩn thận, hơn nữa còn ngang ngược, tình huống đó vô cùng bất lợi cho Đường Lăng, nhưng Đường Lăng lại có thể giết chết người ta!!
Trên địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành tất nhiên chỉ có người Quỷ Vực Chi Thành, từ trước đến nay Karoo luôn cẩn thận, hơn nữa còn ngang ngược, tình huống đó vô cùng bất lợi cho Đường Lăng, nhưng Đường Lăng lại có thể giết chết người ta!!

Đường Lăng còn là người sao?!!!

Chuyện này có thể không làm cho người ta sợ hãi sao?!

Đương nhiên lúc này không chỉ có Đô đại nhân thay đổi ánh mắt nhìn về phía Đường Lăng, người khác nhìn về phía Đường Lăng thì ánh mắt cũng thay đổi, đương nhiên cũng bao gồm Đại vương tử.

Tin tức này quá khủng khiếp!!

Lâm Bối nhất thời cũng hoàn toàn kinh sợ, cô biết Đường Lăng đi gặp Karoo, nhưng cô không ngờ Đường Lăng giết chết Karoo.

Cô biết rõ tình huống cụ thể, cho nên cô biết tình huống đó bất lợi cho Đường Lăng thế nào, người khác khiếp sợ Đường Lăng quá lợi hại, thậm chí quá khủng bố.

Nhưng Lâm Bối nghĩ đến chuyện lúc đó nguy hiểm, tình huống đó bất lợi cho Đường Lăng như vậy, Đường Lăng muốn giết Karoo thì chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm rất lớn, may là Đường Lăng không sao!!

"Karoo thật sự đã chết? Vậy hiện tại Quỷ Vực Chi Thành do Dụ đại nhân làm chủ sao?" Đô đại nhân lấy lại tinh thần từ trong kinh ngạc, Karoo đã chết, tình hình của Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn sẽ có thay đổi, nhìn thái độ của Dụ Đạt thì có vẻ hiện tại Quỷ Vực Chi Thành do Dụ Đạt làm chủ.

Vậy thì những lời nói của Dụ Đạt là thật!!

"Phải, tôi sẽ tạm thời quản lý chuyện ở nước R." Dụ Đạt nói rất khiêm tốn, không hề kiêu ngạo ngang ngược như Karoo, đương nhiên nguyên nhân chính là vì Đường Lăng ở đây.

Dù sao Dụ Đạt đi theo bên cạnh Karoo nhiều năm như vậy, Dụ Đạt nhìn thấy những chuyện Karoo làm, thậm chí nhiều lần tham gia vào, thậm chí có lúc Dụ Đạt đưa ra ý kiến, một người như vậy không thể nào thật sự khiêm tốn được!!

Đô đại nhân sửng sốt, vậy là tình hình của Quỷ Vực Chi Thành thật sự có thay đổi.

"Chúc mừng Dụ đại nhân, sau này Dụ đại nhân quản lý Quỷ Vực Chi Thành, Quốc vương của chúng tôi chắc chắn vẫn ủng hộ Dụ đại nhân như trước kia." Đô đại nhân nhanh chóng phản ứng, lập tức tỏ rõ thái độ của Quốc vương.

"Nếu Dụ đại nhân nể mặt, hay là tôi..." Đô đại nhân không có năng lực gì, những rất thông thạo năng lực nịnh bợ nịnh hót.

"Hôm nay tôi đến đây vì anh Đường." Dụ Đạt nhìn thấy vẻ mặt Đô đại nhân nịnh nọt, nghe Đô đại nhân nịnh hót, trong lòng rất hài lòng, trước kia anh ta chỉ có thể đi theo bên cạnh Karoo, người khác chỉ nhìn Karoo, hiện tại anh ta mới thật sự ra mặt.

Anh ta thật sự muốn cảm ơn Đường Lăng về chuyện này, cho nên đây cũng là lý do anh ta vội vã tới tìm Đường Lăng.

"Được, được, Dụ đại nhân và anh Đường nói chuyện trước đi, hai người cứ nói chuyện, tôi không quấy rầy nữa." Đô đại nhân cười cười, khom lưng một cách cẩn thận, Đô đại nhân lại nhìn về phía Đường Lăng, không còn sự châm chọc, chỉ có vẻ mặt cung kính, anh dám giết cả Karoo, người Quỷ Vực Chi Thành cũng cung kính anh, ông ta dám vô lễ sao?




Lúc này Đô đại nhân vô cùng hối hận về thái độ của mình với Đường Lăng trước đó, nếu ông ta biết sớm như vậy thì chắc chắn sẽ không châm chọc Đường Lăng, ông ta nhất định sẽ lấy lòng Đường Lăng.

Không biết hiện tại còn kịp hay không.

Dụ Đạt lại nhìn về phía Đường Lăng, thái độ lập tức cung kính: "Anh Đường, tôi thật sự mang thành ý đến đây..."

Cho tới bây giờ Dụ Đạt vẫn chưa nghe câu trả lời trực tiếp của Đường Lăng, Dụ Đạt cũng không biết Đường Lăng có hài lòng hay không, anh ta nhớ tới người đàn ông trầm tĩnh có mặt lúc giết Karoo, đồng thời cũng nhớ tới tốc độ và vẻ hung ác của Đường Lăng khi giết Karoo, Dụ Đạt biết mình chọc ai cũng không thể chọc Đường Lăng, cho nên anh ta nhất định phải gánh vác trách nhiệm thuyết phục anh.

Hiện tại anh ta cần phải nhượng bộ, nếu anh ta đã đến thì nhất định phải nhượng bộ đến khi Đường Lăng hài lòng.

Không có gì quan trọng hơn tính mạng, nếu tính mạng không còn thì những thứ khác cũng không có ý nghĩa gì, trước đó không lâu mới anh ta đã chứng kiến Karoo khỏe như rồng như hổ lại bị Đường Lăng bắn một phát mất mạng.

Mấy năm nay không có ai quản lý thế lực của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R, thành chủ đã sớm không quan tâm chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, hơn nữa mấy năm gần đây thế lực của bọn họ mới phát triển ở nước R, Karoo và anh ta cùng nhau phát triển.

Thành thiếu chủ còn trẻ tuổi, hơn nữa chuyện của Quỷ Vực Chi Thành có quá nhiều, thành thiếu chủ cũng không đặt thế lực ở đây vào trong mắt, cho nên chưa từng quan tâm chuyện bên này.

Nhưng trước đó không lâu người phụ trách ở trụ sở chính Quỷ Vực Chi Thành đột nhiên liên lạc với Karoo, nói Karoo phối hợp làm một chút chuyện.

Đương nhiên người phụ trách cho Karoo không ít chỗ tốt.

Karoo vốn kiêu ngạo, không sợ trời không sợ đất, Karoo rất bằng lòng đối phó với Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu.

Anh ta từng khuyên Karoo, nhưng Karoo không nghe.

Anh ta không phải là Karoo, không tàn bạo như Karoo, cũng không có dã tâm như Karoo, anh ta chỉ nghĩ muốn thế lực ở nước R, không hy vọng xa vời những chuyện khác, cho nên lần này anh ta cũng không liên lạc với người phụ trách ở trụ sở chính, mà trực tiếp tới tìm Đường Lăng nói chuyện.

Từ lúc đó, anh ta rất nhiều quyền quyết định, dù sao hiện tại Karoo không còn nữa, anh ta là người quyết định chuyện ở đây.

Dụ Đạt thấy Đường Lăng vẫn không nói chuyện thì lại nói: "Sau này người Quỷ Vực Chi Thành nhìn thấy anh Đường thì sẽ lịch sự với anh Đường, đương nhiên Dụ Đạt cũng sẽ lịch sự với anh Đường."

Lúc Dụ Đạt nói lời này thì người trong phòng người lại sửng sốt, Dụ Đạt nói chuyện uyển chuyển, nhưng ý trong lời nói làm cho người ta kinh ngạc.

Sau này người Quỷ Vực Chi Thành lịch sự với Đường Lăng, có nghĩa là sẽ không tìm Đường Lăng gây phiền phức, chẳng những không gây phiền phức mà còn phải lịch sự, nhượng bộ.

Quỷ Vực Chi Thành ở nước R không đặt hoàng thất vào trong mắt, làm gì có nhún nhường người khác, nhưng hiện tại Đường Lăng lại có đãi ngộ như thế.




Đường Lăng nhíu mày, con ngươi nhìn về phía Dụ Đạt, anh thấy Dụ Đạt rất chân thành, anh vốn cho rằng Dụ Đạt sẽ không trả lời anh nhanh như thế, anh cho rằng Dụ Đạt phải xin phép phía trên, nếu anh ta xin phép thì với tính kiêu ngạo của Quỷ Vực Chi Thành sẽ không đồng ý nhiều điều kiện như thế.

Cho nên đây là ý của Dụ Đạt.

Vậy là thế lực của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R không chịu sự quản lý của trụ sở chính Quỷ Vực Chi Thành.

Không chịu sự quản lý của thành chủ, cũng không chịu quản lý của thành thiếu chủ.

Đối với thế lực không quan tâm lại phải đối phó với người của anh và Tầm Chiêu? Mà hiện tại Karoo đã chết, Dụ Đạt lập tức thay đổi thái độ?

Chuyện này thật là thú vị!!

Đường Lăng suy nghĩ trong lòng, cho nên chỉ nhìn Dụ Đạt cũng không nói gì.

Dụ Đạt lại cho rằng Đường Lăng vẫn không hài lòng, lập tức nói thêm một câu: "Anh Đường, sau này nếu anh có chuyện cần giúp đỡ thì tôi chắc chắn không từ chối."

Có thể nói Dụ Đạt đã hạ mình xuống thấp nhất, chỉ thiếu nói ra sau này Quỷ Vực Chi Thành phục tùng Đường Lăng mà thôi.

Đường Lăng cũng không phải là người được voi đòi tiên, hơn nữa Đường Lăng cũng hiểu không thể ép người quá đáng, nhất là thế lực của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R không chịu sự quản lý của trụ sở chính Quỷ Vực Chi Thành, thiếu đi sự giúp đỡ đồng thời cũng ít ràng buộc, anh dồn ép những người này cũng không được lợi gì.

Hơn nữa Dụ Đạt đưa ra điều kiện không tệ, đã vượt qua mong muốn của anh.

"Được rồi, cứ như vậy đi." Cuối cùng Đường Lăng cũng mở miệng, mặc dù giọng nói vẫn nhàn nhạt, nhưng cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện.

"Được, được, anh Đường đúng là rộng lượng!!" Dụ Đạt thở phào nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng chuyện này cũng được giải quyết, nếu không thì anh ta lo lắng mạng nhỏ của mình có thể biến mất bất cứ lúc nào!!

"Vậy anh Đường cứ làm việc, tôi không quấy rầy anh Đường nữa, ngày mai tôi sẽ cho người đưa bồi thường đến quý công ty." Dụ Đạt thấy chuyện này đã được giải quyết, cũng không muốn ở lại lâu, anh ta nhớ trước đó Đường Lăng giết chết Karoo nên trong lòng Dụ Đạt vừa kính trọng vừa sợ hãi Đường Lăng, anh ta không muốn ở chung với Đường Lăng, anh ta sợ Đường Lăng không vui thì đột nhiên lấy súng ra giải quyết anh ta!!

Hiện tại Karoo đã chết, sau này anh ta là người đứng đầu Quỷ Vực Chi Thành, anh ta thật sự không muốn chết.

"Chuyện này, chuyện này cứ kết thúc?" Đại vương tử lấy lại tinh thần, vẻ mặt khó tin, ánh mắt nhìn Đường Lăng một cái, lại nhìn về phía Dụ Đạt: "Như thế sao?"

"Anh Đường đã đồng ý, chuyện này đã được giải quyết." Thái độ của Dụ Đạt với Đại vương tử khá tốt, tốt hơn nhiều so với Đô đại nhân, nhưng Dụ Đạt cũng không nhiều lời, chỉ có thể coi là một câu trả lời!!

"Không phải... Làm sao lại..." Đại vương tử không hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh ta chỉ cảm thấy mình đang nằm mơ vậy.
"Không phải... Làm sao lại..." Đại vương tử không hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh ta chỉ cảm thấy mình đang nằm mơ vậy.

Không, nằm mơ cũng không như vậy, thật sự làm cho người ta khó tin!!

"Đại vương tử là bạn của anh Đường, hy vọng sau này chúng ta có thể hợp tác." Dụ Đạt là người thông minh, cũng là người khéo léo, anh biết tối nay Đại vương tử mở tiệc đãi Đường Lăng.

Lúc trước ai cũng biết Quỷ Vực Chi Thành và Đường Lăng đối đầu nhau, ai cũng biết Karoo muốn tìm Đường Lăng gây phiền phức, nhưng dưới tình huống này Đại vương tử còn dám mở tiệc đãi Đường Lăng, chứng tỏ quan hệ của Đại vương tử và Đường Lăng không tệ, hơn nữa chứng tỏ Đại vương tử là người nghĩa khí.

Dụ Đạt biết Đường Lăng là người lạnh lùng, không dễ nói chuyện, nhưng Đại vương tử lại dễ đối phó hơn nhiều, sau này có thể xuống tay từ chỗ Đại vương tử.

"À, à..." Đại vương tử vốn kinh ngạc chuyện của Đường Lăng, lúc này anh ta nghe Dụ Đạt nói như thế thì nhất thời chưa lấy lại tinh thần.

Mấy năm nay Quỷ Vực Chi Thành vẫn luôn không đặt hoàng thất vào mắt, Quốc vương nghe theo Karoo rất nhiều chuyện, tình hình như vậy không gọi là hợp tác.

Nhưng Đại vương tử nghe ra được Dụ Đạt nói hợp tác là hợp tác thật sự.

"Dụ đại nhân, anh muốn hợp tác với hoàng thất thì tôi có thể đưa anh đi gặp Quốc vương, đến lúc đó..." Đô đại nhân nghe Dụ Đạt nói thì ngẩn người, nhưng Đô đại nhân phản ứng rất nhanh, lập tức đi tới nịnh nọt lấy lòng.

Đô đại nhân đương nhiên cũng nghe ra được lời hợp tác chân thành của Dụ Đạt, nếu chuyện hợp tác này do anh ta nói ra thì đến lúc đó Quốc vương chắc chắn càng thêm khen ngợi mình.

"Không phải Quỷ Vực Chi Thành của chúng tôi vẫn luôn hợp tác với hoàng thất sao?" Dụ Đạt nhìn về phía Đô đại nhân thì sắc mặt trầm xuống, lúc Dụ Đạt nói câu này thì nhấn mạnh ở hai chữ hợp tác, ý nghĩa quá rõ ràng.

Quỷ Vực Chi Thành và hoàng thất vẫn giống hợp tác như trước kia, không có gì thay đổi.

Dụ Đạt nói hợp tác mới là muốn hợp tác với Đại vương tử.

Đô đại nhân bị chặn một câu đến không nói nên lời, sắc mặt vô cùng khó coi.

"Anh Đường, tạm biệt." Dụ Đạt không quan tâm tới Đô đại nhân, sau đó rời đi nhưng không quên nói một tiếng với Đường Lăng.

"Ừ." Đường Lăng khẽ gật đầu.

"Đường Lăng, chuyện này là thế nào? Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?" Sau khi Dụ Đạt rời đi, Đại vương tử đi tới trước mặt Đường Lăng, có lẽ bởi vì quá mức kích động, cũng không gọi là anh Đường mà gọi thẳng tên Đường Lăng.

"Anh cũng nhìn thấy rồi đó." Trên mặt Đường Lăng cũng không có gì khác thường, dường như chỉ nói một chuyện bình thường.

"Tôi cũng nhìn thấy rồi đó là thế nào? Tôi thấy người Quỷ Vực Chi Thành đến xin lỗi anh, còn nhượng bộ anh nữa, nhưng vì sao chứ? Sao chuyện này lại biến thành như vậy?" Đại vương tử có chút kích động, cho nên giọng nói hơi lớn.




Đô đại nhân cũng chỉ nhìn chằm chằm Đường Lăng, muốn nghe Đương Lăng nói thế nào.

"Tóm lại chuyện này đã được giải quyết như thế." Nhưng Đường Lăng cũng không muốn nói nhiều, giọng điệu vẫn lạnh nhạt.

"Anh chạy tới địa bàn Quỷ Vực Chi Thành giết chết Karoo, sau đó bình yên vô sự quay về, sau đó Dụ Đạt còn tự mình tìm đến cửa xin lỗi anh, nói nhiều điều kiện nhượng bộ như thế, rốt cuộc vì sao Đường Lăng cậu làm được vậy?" Đường Lăng không nhiều lời, nhưng Đại vương cũng biết một chút từ lời nói của Dụ Đạt.

Nhưng những chuyện đó thật sự làm cho Đại vương tử không thể tin được.

Rốt cuộc vì sao Đường Lăng làm được vậy.

Đường Lăng không nói thêm gì, từ trước đến nay anh không phải là người khoe khoang.

Nếu không thì trước đó anh cũng sẽ không đến mức không nhắc đến chuyện đi tìm Karoo và giết chết Karoo!!

"Anh Đường, anh quá lợi hại." Đô đại nhân đã hoàn toàn lấy lại tinh thần, Đô đại nhân đi đến trước mặt Đường Lăng, vẻ mặt nịnh nọt.

Hiện tại người Quỷ Vực Chi Thành sợ Đường Lăng, Dụ Đạt nói rất rõ sau này người Quỷ Vực Chi Thành nhìn thấy Đường Lăng thì phải lễ phép ba phần, hơn nữa Dụ Đạt còn nói nếu Đường Lăng cần giúp đỡ thì nhất định sẽ giúp.

Dưới tình huống này, Đô đại nhân sẽ muốn lấy lòng Đường Lăng.

"Anh Đường, Quốc vương của chúng tôi kính nể nhất là anh hùng như anh Đường, lần đầu tiên anh Đường đến nước R, hay là chúng tôi sẽ đón tiếp anh với tư cách là chủ nhà, tôi đại diện Quốc vương mời..." Đô đại nhân suy nghĩ rất nhanh, ông ta biết rõ, với thái độ của Quỷ Vực Chi Thành đối với Đường Lăng thì Quốc vương chắc chắn đồng ý gặp mặt Đường Lăng.

Hiện tại thái độ của Quỷ Vực Chi Thành với Đường Lăng như vậy, nói không chừng có thể giúp bọn họ giải quyết một số vấn đề của Quỷ Vực Chi Thành.

Đương nhiên Đường Lăng có thể khiến người Quỷ Vực Chi Thành sợ như vậy thì chứng tỏ năng lực của Đường Lăng chắc chắn không tầm thường, người như vậy không thể đắc tội, nhất định phải quan tâm thật tốt.

Đô đại nhân đi theo Quốc vương nhiều năm, anh ta biết rõ Quốc vương, cho nên lúc này Đô đại nhân không cần hỏi ý của Quốc vương đã có thể quyết định.

Đường Lăng không nhìn Đô đại nhân một cái, anh đứng lên, con ngươi nhìn về phía Lâm Bối, nhẹ giọng nói: "Đi thôi."

Trước đó Đường Lăng vốn muốn đi, nhưng bởi vì người Quỷ Vực Chi Thành đến cắt ngang, hiện tại Đường Lăng không muốn ở đây lãng phí thời gian.

"Anh Đường, hiện tại anh muốn đi sao? Anh còn chưa ăn bữa tối, nếu anh Đường không hài lòng chỗ này thì chúng ta có thể mặt ở chỗ khác, anh Đường thích chỗ thế nào thì chúng tôi cũng có thể thỏa mãn anh Đường." Đô đại nhân bị coi nhẹ nhưng trên mặt cũng không tức giận, ngược lại càng cười nịnh nọt.

Hiện tại Đô đại nhân vô cùng hối hận thái độ của mình với Đường Lăng trước đó, hối hận đã nói mấy lời đó với Đường Lăng, cho nên hiện tại anh ta cũng bù đắp.

Đại vương tử không vui trừng mắt nhìn Đô đại nhân một cái, sau đó nhìn về phía Đường Lăng thử nói: "Đường Lăng, hay là chúng ta đổi qua chỗ khác?"




Đại vương tử nói rất ngắn gọn, nhưng người trong phòng đều hiểu, Đại vương tử nói đổi chỗ khác có nghĩa là muốn đổi một nơi không có Đô đại nhân.

Đường Lăng chỉ nhìn Lâm Bối, anh thấy Lâm Bối ngồi im thì con ngươi lóe lên: "Ngồi ở đó làm gì? Vẫn không đi sao?"

Lúc trước Đường Lăng nói câu đi thôi, tuy rằng anh nhìn Lâm Bối nói, nhưng người ở trong phòng cho rằng Đường Lăng nói với mọi người, cho nên không nghĩ nhiều.

Nhưng hiện tại những lời này của Đường Lăng là nói với Lâm Bối.

Đường Lăng không để ý tới Đô đại nhân, không để ý tới Đại vương tử, nhưng đối với Tiểu vương tử lại...

Chuyện này có chút kỳ lạ!!

Đại vương tử ngẩn người, có chút kinh ngạc, nhưng sau đó trên mặt đầy ý cười: "Lâm Bối, nếu anh Đường muốn đi thì em tiễn anh ấy đi, em giúp anh Đường sắp xếp mọi chuyện cần thiết thật tốt, anh Đường có yêu cầu gì thì em cũng phải làm."

Đại vương tử cũng không tức giận bởi vì Đường Lăng từ chối, ngược lại Đại vương tử rất vui vẻ, anh ta rất tin tưởng Lâm Bối, hơn nữa Lâm Bối là người của anh ta.

Hiện tại Đường Lăng chỉ định Lâm Bối đưa mình đi, vậy thì có rất nhiều chuyện sẽ dễ làm!!

Đương nhiên hiện tại Đường Lăng tự mình giải quyết chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, cho nên Đại vương tử cũng không thể dùng chuyện này để bàn bạc hợp tác với Đường Lăng.

Nhưng chuyện này không thành công thì bọn họ còn có thể nói chuyện khác. Nước R rối loạn nhiều năm như vậy, Đại vương tử thật sự rất muốn quản lý nước R thật tốt.

Đại vương tử biết rõ trong lòng, nếu quản lý nước R thật tốt thì nhất định phải nghĩ cách hợp tác với người như Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu.

Đại vương tử vốn lo lắng bên Quốc vương, nhưng hiện tại thái độ của Quỷ Vực Chi Thành đối với Đường Lăng như vậy, Đại vương tử biết mình không cần phải lo lắng nữa!!

Hiện tại anh ta để Lâm Bối tiếp đón Đường Lăng thì những chuyện khác dễ xử lý hơn, Đại vương tử vô cùng tin tưởng năng lực của Lâm Bối.

Lâm Bối sửng sốt, hai mắt ngước lên nhìn Đại vương tử một cái, Đại vương tử muốn bẫy chết cô sao?

Cô trăm phương nghìn kế muốn kéo khoảng cách với Đường Lăng, phủi sạch quan hệ, hiện tại một câu nói của Đại vương tử đã phá hỏng kế hoạch của cô.

"Đại vương tử, em đã nói với anh, muốn xin nghỉ mấy ngày." Lâm Bối thật sự không dám có nhiều tiếp xúc với Đường Lăng, cho nên cô chỉ có thể nhắm mắt từ chối Đại vương tử.

"Chuyện em xin nghỉ sẽ nói sau, khi nào chuyện này được giải quyết, sau khi anh Đường rời đi thì em muốn nghỉ bao lâu cũng được, nhưng hiện tại không được." Đại vương tử không cần suy nghĩ đã từ chối Lâm Bối, Đường Lăng vốn không để ý tới người khác, chỉ đích danh Lâm Bối. Truyện Việt Nam

Tuy rằng Đại vương tử cũng không biết vì sao Đường Lăng làm như vậy, nhưng Đại vương tử không muốn bỏ qua cơ hội này!! Hơn nữa Lâm Bối là người của anh ta, anh ta cũng rất vui khi nhìn thấy kết quả như vậy!!
Tuy đại vương tử cũng không biết Đường Lăng tại sao làm như vậy, nhưng cơ hội như này đại vương tử không muốn bỏ lỡ rồi! Hơn nữa Lâm Bối là người của anh ta, anh ta cũng rất vui lòng nhìn thấy kết quả như vậy!

“Hôm qua em đã xin anh nghỉ rồi.” Lâm Bối trước đây ở trước mặt của bất kỳ ai đều ngoan ngoãn nghe theo, càng chưa từng làm trái ý của đại vương tử, nhưng lần này cô không thể đồng ý, tuyệt đối không thể đồng ý.

Cô biết, cô một khi đồng ý rồi, cô một khi tiếp tục tiếp xúc với Đường Lăng, hậu quả chỉ sợ...

Cô sợ Đường Lăng phát hiện chuyện cô mang thai, cô cũng sợ... cũng sợ không kiểm soát được người của mình.

Sáng nay, sự dịu dàng của Đường Lăng, sự tôn trọng mà Đường Lăng đối với cô, sự quan tâm Đường Lăng dành cho cô, đã khiến cô có hơi bắt đầu...

Không, không thể, không thể như thế, tuyệt đối không thể, cho nên, cô bắt buộc phải từ chối.

Đường Lăng đối với lời từ chối của cô không có bất ngờ, anh biết cô muốn trốn, muốn tránh né anh.

Mắt của Đường Lăng luôn nhìn Lâm Bối, khóe miệng của anh hơi mím lại, không có nói chuyện, chỉ là ánh mắt đó lại khiến người ta cảm thấy một loại đè nén sắp không thở được.

“Anh Đường nếu như muốn người đi cùng, đại vương tử có thể sắp xếp khác.” Lâm Bối quay đầu, tránh né ánh mắt của Đường Lăng, trong lòng cô lúc này vẫn căng thẳng, nhưng vẫn cứng đầu từ chối.

“Tiểu vương tử chê bai tôi như vậy sao?” Đường Lăng đột nhiên mỉm cười, tiếng người đó rất nhạt, rất khẽ, thấp thoáng giống như mang theo vài phần tự giễu: “Tôi có chỗ nào đắc tội với tiểu vương tử, hoặc tôi làm sai chuyện gì chọc tiểu vương tử không vui sao?”

Nếu như nghe kỹ, dường như còn có thể từ trong giọng nói lúc này của Đường Lăng nghe ra vài phần uất ức.

Đúng, chính là uất ức.

Lâm Bối kinh ngạc trong lòng, thân thể rõ ràng đã cứng đờ, sau đó đầu của cô có hơi cứng nhắc từ từ quay lại, nhìn sang Đường Lăng lần nữa, sau đó cô liền chạm vào nụ cười ở khóe môi còn hơi cong lên của Đường Lăng.

Lâm Bối thầm hít thở một hơi, cô biết Đường Lăng là cố ý, tuyệt đối là cố ý!

Trong loại tình cảnh này, Đường Lăng nói ra lời lẽ như này, đây là muốn mạng của cô?!

Vừa rồi người của Quỷ Vực Chi Thành đích thân đến xin lỗi Đường Lăng, người của Quỷ Vực Chi Thành cung kính đối với Đường Lăng như vậy, bây giờ tất cả mọi người đều kinh sợ Đường Lăng.

Đường Lăng của hiện nay ai dám đắc tội chứ? Ai dám chọc anh tức giận chứ?

Lâm Bối nói với bản thân không nên tức giận, không nên kích động, cô sớm đã biết bộ mặt thật của Đường Lăng, anh vốn dĩ không biết xấu hổ, vốn dĩ là mặt dày bỉ ổi.

Lâm Bối không ngừng nói bản thân phải bình tĩnh, nhưng cô lại cảm thấy lồng ngực của mình như thiêu đốt một ngọn lửa, hơn nữa ngọn lửa đó còn càng cháy càng lớn.




“Sao có thể chứ? Anh Đường tuyệt đối đừng hiểu lầm, Lâm Bối sao lại chê bai anh Đường được chứ, Lâm Bối khoảng thời gian này quả thật thân thể có hơi không khỏe, Lâm Bối hôm qua cũng quả thật đã xin nghỉ với tôi.” Đại vương tử hít ngược một hơi, vội vàng giải thích, đại vương tử dù sao là người nói đạo lý, lúc này rõ ràng vẫn che chở cho Lâm Bối.

Lâm Bối nghe thấy lời của đại vương tử, trong lòng ngược lại có chút cảm động, ở trong hoàng thất, cũng chỉ có đại vương tử đối với cô còn có vài phần quan tâm thật.

“Lâm Bối, em bây giờ thân thể đã không có gì đáng ngại rồi, nếu thân thể còn không thoải mái, lát nữa anh cho bác sĩ đến kiểm tra giúp em.” Đại vương tử nhìn sang Lâm Bối, trên mặt mang theo vài phần quan tâm, đương nhiên lời này của đại vương tử cũng coi như là nói cho Đường Lăng nghe, cũng muốn giúp Lâm Bối.

Đại vương tử cũng biết Lâm Bối khoảng thời gian này thật sự không khỏe, mấy ngày trước khi gặp mặt, mặt của Lâm Bối trắng như tờ giấy, nếu bác sĩ đến kiểm tra, thật sự kiểm tra ra thân thể của Lâm Bối không khỏe, Đường Lăng cũng không tiện trách Lâm Bối.

Có điều, anh ta nhìn khí sắc hôm nay của Lâm Bối thấy không tệ, tốt hơn mấy ngày trước nhiều rồi.

“Không, không cần đâu.” Lâm Bối chắc chắn không dám để bác sĩ đến kiểm tra cho cô, cô sợ đại vương tử thật sự gọi bác sĩ đến, cho nên vội từ chối.

“Lâm Bối, thân thể không thoải mái thì phải khám bác sĩ, em không thể cứ trì hoãn như vậy.” Lông mày của đại vương tử nhíu lại, đối với điểm này của Lâm Bối anh ta luôn rất bất mãn: “Anh bây giờ liên lạc bác sĩ cho em.”

“Không cần, em không sao. Thân thể của em không có vấn đề gì.” Lâm Bối nhìn thấy đại vương tử rút điện thoại muốn gọi điện thoại, lập tức khẩn trương, cô biết nếu như cô không giải thích nữa, đại vương tử khả năng thật sự sẽ gọi bác sĩ đến.

Đường Lăng tự nhiên biết Lâm Bối tại sao không để bác sĩ kiểm tra, có điều lúc này anh không có nói chuyện, không có giúp Lâm Bối giải vây.

“Em sao?” Đại vương tử sững ra, hai mắt nhanh chóng nhìn sang Đường Lăng, nhìn thấy Đường Lăng dường như không có tức giận, đại vương tử thầm thở phào nhẹ nhõm.

“Nếu thân thể của em không có vấn đề gì, nếu Đường Lăng tin em như vậy, tiếp theo, em cố gắng đi cùng anh Đường, tất cả mọi chuyện của anh Đường đều do em sắp xếp.” Đại vương tử vốn cho rằng Lâm Bối thật sự là bởi vì thân thể không thoải mái, nếu Lâm Bối thân thể không có vấn đề, hơn nữa bây giờ cũng không có lý do từ chối Đường Lăng rồi, Đường Lăng vừa rồi là trực tiếp điểm danh kêu Lâm Bối đi cùng, vậy chỉ có thể do Lâm Bối tới giải quyết chuyện này.

Lâm Bối tức tối, trong lòng bất mãn, nhưng lúc này lại không nói ra nổi một câu.

Cô biết cô bây giờ đã không có lý do từ chối, hơn nữa cô cũng không thể lần nữa làm trái ý của đại vương tử được.

Nhưng cô không cam lòng, thật sự rất không cam lòng, tại sao lần nào người bị bắt nạt cũng là cô chứ?!

“Tiểu vương tử, có thể đi cùng nhân vật anh hùng như cậu Đường là vinh hạnh của người, bên phía quốc vương chắc chắn cũng sẽ đồng ý sự sắp xếp như vậy.” Đô đại nhân thật sự sợ người khác quên mất ông ta, thỉnh thoảng bộc lộ một chút cảm giác tồn tại.

Sắc mặt của Lâm Bối hơi thay đổi, lời này của Đô đại nhân ngược lại đã nhắc nhở cô.

Chuyện xảy ra tối nay chắc chắn rất nhanh sẽ truyền đến tai của quốc vương, đến lúc đó sau khi quốc vương biết thái độ của Quỷ Vực Chi Thành đối với Đường Lăng, chắc chắn sẽ vô cùng cung kính đối với Đường Lăng.

Cô bây giờ có thể từ chối đại vương tử, nhưng cô lại không thể từ chối quốc vương, hơn nữa nếu cô bây giờ từ chối rồi, ngày mai quốc vương sau khi biết được còn không biết sẽ đối với cô như nào.




Lâm Bối dùng sức hít thở một hơi, sau đó cất lực đè cơn giận trong lòng ngực xuống.

“Đi, tôi đưa anh trở về.” Lâm Bối đứng dậy, trực tiếp lườm Đường Lăng một cái, tuy lúc này Lâm Bối cật lực đè nén lửa giận, nhưng ngữ khí đó thật sự không tính là tốt.

“Lâm Bối...” Đại vương tử sợ Lâm Bối chọc giận Đường Lăng, không kìm được mà nhắc nhở.

“Tiểu vương tử, người đây là thái độ gì, cậu Đường là khách quý của nước R chúng ta, người không cố gắng chiêu đãi, thế nào còn tùy hứng bừa bãi, người như này nếu để quốc vương biết...” Đô đại nhân đối với thái độ của Lâm Bối rất là bất mãn.

“Vậy ông đi nói với quốc vương đi.” Lâm Bối lúc này đang mang một bụng lửa giận không có chỗ xả, cô không thể nổi giận với đại vương tử, đương nhiên bình thường cô chắc chắn cũng không dám đối với Đô đại nhân như vậy.

Dù sao Đô đại nhân là trợ thủ đắc lực bên cạnh quốc vương, ngay cả đại vương tử cũng không dám đắc tội với Đô đại nhân, bởi vì sợ Đô Đại Nhân nói lời không tốt trước mặt quốc vương.

Bình thường Lâm Bối đều luôn nhịn, đương nhiên những năm nay cô luôn nhịn rất tốt, vừa rồi không biết như nào thì không nhịn được, nhất thời trực tiếp buột miệng nói ra lời kia.

Lâm Bối sau khi nói ra lời đó thì bản thân sững ra, trong lòng cũng có hơi hối hận, nhưng lời nói ra thì như bát nước hắt đi, chắc chắn không thu lại được.

Khóe miệng của Lâm Bối mím chặt, trong lòng càng buồn bực, đều là Đường Lăng hại.

Lúc Đường Lăng chưa đến, cô rõ ràng đều luôn nhịn rất tốt, trước giờ sẽ không thất thố ở trước mặt của những người này.

Nhưng từ sau khi Đường Lăng đến, tất cả mọi thứ đều thay đổi.

Mắt của Đường Lăng lóe lên, khóe miệng từ từ nhếch lên, vừa rồi anh vốn muốn mở miệng, chỉ là không ngờ Lâm Bối mở miệng trước.

Anh biết cô ở hoàng thất đều luôn cẩn trọng cẩn thận, cô cũng luôn nén giận, cho nên anh thật sự không ngờ cô sẽ nói như vậy.

Có điều, người phụ nữ của anh không nên nén giận, người phụ nữ của anh không thể chịu ủy khuất, anh thích cô như vậy, giống như một con mèo giơ móng vuốt, nhiều thêm vài phần hung hăng, cũng nhiều thêm vài phần sức sống.

Đô đại nhân hoàn toàn ngây ra, mặt mày khó tin nhìn tiểu vương tử, ông ta rõ ràng không ngờ tiểu vương tử vậy mà dám chống đối ông ta.

“Tiểu vương tử, người đây là đang nói chuyện với tôi sao?” Đô đại nhân nhất thời không thể tin tiểu vương tử bình thường luôn trầm mặc không nói luôn nén giận vậy mà ở trước mặt mọi người mà chống đối ông ta.

Lâm Bối lúc này đã hoàn hồn lại, cô không muốn gây phiền phức, bởi vì ở trong hoàng thất cô không có bất kỳ địa vị gì, cô có thể tùy ý, nhưng đến lúc đó chỉ sợ sẽ hại mẹ của cô.

Cho nên Lâm Bối không có trực tiếp đáp trả lời của Đô đại nhân.

Khi Lâm Bối nhìn sang Đường Lăng, vừa hay nhìn thấy nụ cười còn chưa thu lại của Đường Lăng, Lâm Bối càng tức, lửa giận vừa đè xuống lần nữa bùng lên, một chút bình tĩnh vừa mới khôi phục cũng trong nháy mắt bị lửa giận nuốt chửng.
Cô lúc này đứng ở bên cạnh Đường Lăng, cô đứng đó, Đường Lăng còn ngồi, chân của Đường Lăng để ngang đó.

Cô không nhịn được mà nhấc chân, trực tiếp đạp một cước vào Đường Lăng, giọng điệu càng đanh hơn vài phần: “Không phải muốn đi sao? Còn ngồi đó làm gì?”

Nhìn thấy hành vi này của Lâm Bói, người trong phòng đều hít ngược một hơi khí lạnh.

Đó là Đường Lăng.

Là Đường Lăng đã giết Karoo trên địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành.

Là Đường Lăng khiến thủ lĩnh hiện nay của Quỷ Vực Chi Thành vừa mới đến xin lỗi.

Là Đường Lăng khiến người của Quỷ Vực Chi Thành sau khi gặp mặt đều phải nhún nhường.

Là Đường Lăng khiến Đô đại nhân vừa cật lực lấy lòng cũng không lay động được.

Đường Lăng vừa rồi đối với Đô đại nhân, đối với đại vương tử cũng không có nhìn thẳng một cái.

Bây giờ tiểu vương tử vậy mà trực tiếp dùng chân đạp người ta?

Đây là điên rồi sao?

Đường Lăng ngay cả Karoo cũng giết rồi, cái thân thể nhỏ bé này của tiểu vương tử, Đường Lăng liệu có khi nào một cái tát thì đánh chết tiểu vương tử không.

Đường Lăng rõ ràng cũng không ngờ Lâm Bội lại đạp anh, nhất thời cũng sững ra.

Đại vương tử hít ngược một hơi khí lạnh, sau đó bèn định đi lên, muốn cản ở trước mặt Lâm Bối, đại vương tử cũng sợ Đường Lăng thật sự tức giận trực tiếp đánh chết Lâm Bối!

“Tiểu vương tử, người điên rồi sao.” Đô đại nhân sau khi hoàn hồn thì lập tức sửng sốt thốt lên: “Người sao có thể đối với cậu Đường như vậy, cậu Đường là khách quý của chúng ta, ngay cả người của Quỷ Vực Chi Thành đều cung kính với cậu Đường, quốc vương của chúng ta cũng rất tôn trọng người anh hùng như cậu Đường, người sao dám đối với cậu Đường như vậy, người có từng nghĩ hậu quả khi làm như vậy không, người thật sự không biết nặng nhẹ.”

Đô đại nhân không hề khách sáo mà chỉ trích Lâm Bối, tuy miệng gọi tiểu vương tử, nhưng đối với Lâm Bối lại không có chút tôn trọng nào.

Lâm Bối sa sầm mặt mày, khóe môi mím chặt, nhất thời không có nói chuyện, chỉ là khi nhìn sang Đường Lăng, trong mắt nhiều thêm vài phần lửa giận.

Đều là Đường Lăng hại!!

“Cậu Đường, cậu đừng tức giận, tiểu vương tử không hiểu chuyện, đắc tội với cậu, chuyện này tôi sẽ nói với quốc vương của chúng tôi, đến lúc đó quốc vương của chúng tôi nhất định sẽ xử lý nghiêm chuyện này.” Đô đại nhân sợ Đường Lăng sẽ tức giận, vội vàng nhận lỗi với Đường Lăng.

Đường Lăng của bây giờ không còn là nhân vật nhỏ không đáng để ý nữa, Đường Lăng của bây giờ là anh hùng giết Karoo, khiến người của Quỷ Vực Chi Thành kính sợ, là người tuyệt đối không thể đắc tội.

Ánh mắt của Đường Lăng nhìn sang Đô đại nhân, ánh mắt rất lạnh, lạnh đến mức khiến Đô đại nhân không kìm được mà run rẩy.

“Cậu Đường cậu đừng tức giận, tiểu vương tử đối với cậu như vậy...” Đô đại nhân chạm vào ánh mắt của Đường Lăng, nhất thời cảm thấy cả người run rẩy, không kìm được mà muốn lùi lại, ông ta đã kìm chế, mới không lùi lại.

“Tôi vui lòng, cần ông quản sao.” Đường Lăng cuối cùng cũng lên tiếng, giọng điệu đó rất tùy hứng, vào lúc mấu chốt nhất, giọng điệu đó dường như còn mang theo vài phần kiêu ngạo, còn có một chút vui vẻ.

Đô đại nhân ngây ra, ngây ngốc nhìn Đường Lăng, nhất thời hoàn toàn chưa hoàn hồn, hoàn toàn không hiểu Đường Lăng đây là có ý gì.

Đường Lăng đứng dậy, khi nhìn sang Lâm Bối, trong đôi mắt hiện rõ ý cười, không có sự lạnh lùng khi nhìn sang Đô đại nhân của vừa rồi, chỉ có sự dịu dàng như nước xuân: “Ừm, chúng ta đi.”




Rất rõ ràng, anh đây là đáp lại lời vừa rồi của Lâm Bối.

Đô đại nhân ngẩn ra, lúc này càng sốc, tình huống gì vậy, Lâm Bối vừa rồi đối với Đường Lăng như vậy, Lâm Bối vừa rồi đã đá Đường Lăng rồi, Đường Lăng vậy mà không tức giận, hơn nữa thái độ của Đường Lăng đối với Lâm Bối vẫn tốt như vậy?

Đường Lăng đều không để ý ông ta, cũng không để tâm đại vương tử, tại sao lại có thái độ tốt như vậy đối với tiểu vương tử?!

Lúc này, không chỉ một mình Đô đại nhân sốc, lúc này tất cả mọi người trong phòng đều sốc.

Bao gồm cả đại vương tử.

Đại vương tử cũng không hiểu đây rốt cuộc là chuyện gì?

Đại vương tử cũng nghĩ không thông chuyện này là vì sao?

Đường Lăng đã cất bước đi ra ngoài, mấy người vốn đứng ở bên cạnh Đường Lăng vội nhường đường.

Đường Lăng đưa mắt nhìn Lâm Bối, khẽ mỉm cười với cô, không có nói gì nhiều, sau đó tiếp tục đi ra ngoài.

Lâm Bối thầm hít thở một hơi, cô biết loại tình huống này, cô hoàn toàn không thể từ chối, càng huống chi cô vừa rồi còn đạp Đường Lăng một cước, nếu như bây giờ cô không tiễn Đường Lăng, nói không chừng Đường Lăng vừa rời đi, Đô đại nhân sẽ ép cô đi gặp quốc vương.

Đến lúc đó quốc vương chắc chắn sẽ tức giận, sẽ trách tội cô, đến lúc đó cô và mẹ đều sẽ chịu trừng phạt.

Lâm Bối tuy trong lòng có hơi ảo não, có điều nghĩ đến lời trước đó Đường Lăng nói với Đô đại nhân, trong lòng lại có chút cảm xúc kỳ lạ.

Câu trả lời vừa rồi của Đường Lăng nghe thì có hơi trẻ con, có hơi tùy hứng, nghe nói hình tượng của Đường Lăng ở bên ngoài đều luôn rất điềm tĩnh, như Đường Lăng vừa rồi, là vì cô nhỉ?!

Khóe miệng của Lâm Bối mím càng chặt, lý trí nói cho cô biết, cô bắt buộc phải cách xa Đường Lăng, không thể có tiếp xúc với Đường Lăng được nữa, nhưng một vài việc mà Đường Lăng làm lại thỉnh thoảng có thể chạm vào đáy lòng của cô, khiến cô... khiến cô dường như có hơi không kiểm soát được...

Trong đầu của Lâm Bối lúc này có quá nhiều suy nghĩ, cô thầm hít thở một hơi, sau đó cất bước đi theo đằng sau Đường Lăng.

Sau khi Đường Lăng cảm nhận được động tác của Lâm Bối, khóe miệng rõ ràng nhoẻn lên, trong đôi mắt tuyệt đẹp đó cũng mang theo ý cười, còn có sự dịu dàng mà ngay cả bản thân anh cũng không phát hiện.

Đại vương tử lúc này đứng ở đối diện Đường Lăng, anh ta bởi vì chuyện vừa rồi mà quá kinh ngạc, trong lòng cũng có quá nhiều nghi hoặc, cho nên đôi mắt của đại vương tử đều luôn nhìn Đường Lăng.

Khi đại vương tử nhìn thấy nụ cười trên khóe miệng của Đường Lăng rõ ràng đã sững ra, khi đại vương tử nhìn thấy sự dịu dàng sắp say chết người đó của Đường Lăng, cơ thể của đại vương tử hiển nhiên cứng đờ.

Không, không phải chứ?

Thần sắc như này của Đường Lăng...

Đường Lăng sẽ không phải là thích Lâm Bối rồi chứ?!

Lẽ nào? Lẽ nào Đường Lăng cũng thích đàn ông?!!

Bản thân đại vương tử chính là thích đàn ông, cho nên điểm này đối với đại vương tử mà nói ngược lại không có không chấp nhận.

Mà một khi sau khi chấp nhận chuyện như này, đại vương tử liền cảm thấy càng nghĩ càng có khả năng.

Đường Lăng đối với ai cũng mang vẻ lạnh băng băng, đối với ai cũng không để ý, đối với Dụ Đạt của Quỷ Vực Chi Thành là như vậy, đối với Đô đại nhân là như vậy, đối với anh ta cũng là như vậy.




Nhưng Đường Lăng chỉ đối với Lâm Bối là khác.

Đường Lăng điểm danh muốn Lâm Bối đi cùng anh, Lâm Bối quát Đường Lăng, Lâm Bối thậm chí còn đạp Đường Lăng, Đường Lăng cũng không tức giận.

Đúng rồi, Đường Lăng vừa rồi nói cái gì?

Đường Lăng nói anh vui lòng!!

Đúng, Đường Lăng nói vui lòng, vui lòng bị Lâm Bối đạp.

Nếu thích một người, tự nhiên sẽ vui lòng bị đạp, chỉ giữa người yêu mới thích loại lạc thú bị đánh mắng yêu như này!

Cho nên Đường Lăng chắc chắn là thích Lâm Bối!

Đường Lăng thích Lâm Bối, vậy Lâm Bối thì sao?

Lâm Bối đi theo bên cạnh anh ta cũng được mấy năm rồi, anh ta biết Lâm Bối không thích đàn ông.

Loại vấn đề này không thể miễn cưỡng!

Nếu giữa một nam một nữ, chung đụng lâu rồi, nói không chừng có thể lâu ngày sinh tình, nhưng vấn đề giới tính này không thay đổi được, cũng không cưỡng ép được.

Đường Lăng nếu như thích anh ta, anh ta ngược lại có thể chấp nhận, anh ta không để ý từ từ bồi dưỡng tình cảm với Đường Lăng.

Nhưng Lâm Bối lại không thích đàn ông, chuyện này hoàn toàn không có cách!

Trong lòng đại vương tử lúc này có hơi khẩn trương, đại vương tử cảm thấy rất có lỗi với Lâm Bối, anh ta cảm thấy anh ta không thể ném Lâm Bối vào miệng hổ không quản như vậy được.

Cho nên khi Đường Lăng đi đến bên cạnh đại vương tử, cơ thể của đại vương tử hơi nghiêng về trước, tiến sát bên người Đường Lăng, thấp giọng nói: “Đường Lăng, nếu không tôi đi cùng anh.”

Lúc này câu nói này của đại vương tử đè hơi thấp, nhưng âm điệu hơi nâng lên, rõ ràng pha tạp tỏa ra vài phần ám muội, nếu Đường Lăng thích Lâm Bối, rõ ràng Đường Lăng thích đàn ông.

Vậy thì Đường Lăng chắc chắn hiểu được ý của anh ta, nói cho cùng, anh ta cũng không kém Lâm Bối.

Anh ta tuy không có trông tinh tế như Lâm Bối, nhưng dáng mạo cũng không tệ.

Bước chân của Đường Lăng khựng lại, đôi mắt vốn mang ý cười nhanh chóng chuyển sang đại vương tử, nhìn thẳng đại vương tử, nhìn thấy nụ cười thâm ý đó của đại vương tử, Đường Lăng sững ra, sau đó lập tức hiểu ý của đại vương tử.

Liên quan đến chuyện đại vương tử thích đàn ông, Đường Lăng biết, bởi vì chuyện lần trước ở khách sạn, anh đã tra được điểm này.

Lúc này, Đường Lăng chỉ cảm thấy một loại cảm giác sét đánh ngang tai, Đường Lăng trước giờ luôn vui buồn không thể hiện ra mặt vào lúc này mặt mày rõ ràng có hơi khó coi rồi.

Giọng nói vừa rồi của đại vương tử tuy đè rất thấp, người khác trong phòng không có nghe thấy, nhưng Lâm Bối vừa đi theo bên cạnh Đường Lăng lại nghe thấy rồi.

Lâm Bối cũng sững ra, cô hiểu ý của đại vương tử nhanh hơn Đường Lăng một bước, sau khi sững sờ, Lâm Bối không kìm được mà khẽ bật cười thành tiếng!

Cô lúc này không có nhìn thấy sắc mặt của Đường Lăng, đều có thể tưởng tượng ra tâm trạng của anh lúc này.

Đáng đời, ai kêu cứ bắt nạt cô, lần này, cũng để Đường Lăng nếm thử loại cảm giác nói không ra lời như này!
Cô lúc này đứng ở bên cạnh Đường Lăng, cô đứng đó, Đường Lăng còn ngồi, chân của Đường Lăng để ngang đó.

Cô không nhịn được mà nhấc chân, trực tiếp đạp một cước vào Đường Lăng, giọng điệu càng đanh hơn vài phần: “Không phải muốn đi sao? Còn ngồi đó làm gì?”

Nhìn thấy hành vi này của Lâm Bói, người trong phòng đều hít ngược một hơi khí lạnh.

Đó là Đường Lăng.

Là Đường Lăng đã giết Karoo trên địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành.

Là Đường Lăng khiến thủ lĩnh hiện nay của Quỷ Vực Chi Thành vừa mới đến xin lỗi.

Là Đường Lăng khiến người của Quỷ Vực Chi Thành sau khi gặp mặt đều phải nhún nhường.

Là Đường Lăng khiến Đô đại nhân vừa cật lực lấy lòng cũng không lay động được.

Đường Lăng vừa rồi đối với Đô đại nhân, đối với đại vương tử cũng không có nhìn thẳng một cái.

Bây giờ tiểu vương tử vậy mà trực tiếp dùng chân đạp người ta?

Đây là điên rồi sao?

Đường Lăng ngay cả Karoo cũng giết rồi, cái thân thể nhỏ bé này của tiểu vương tử, Đường Lăng liệu có khi nào một cái tát thì đánh chết tiểu vương tử không.

Đường Lăng rõ ràng cũng không ngờ Lâm Bội lại đạp anh, nhất thời cũng sững ra.

Đại vương tử hít ngược một hơi khí lạnh, sau đó bèn định đi lên, muốn cản ở trước mặt Lâm Bối, đại vương tử cũng sợ Đường Lăng thật sự tức giận trực tiếp đánh chết Lâm Bối!

“Tiểu vương tử, người điên rồi sao.” Đô đại nhân sau khi hoàn hồn thì lập tức sửng sốt thốt lên: “Người sao có thể đối với cậu Đường như vậy, cậu Đường là khách quý của chúng ta, ngay cả người của Quỷ Vực Chi Thành đều cung kính với cậu Đường, quốc vương của chúng ta cũng rất tôn trọng người anh hùng như cậu Đường, người sao dám đối với cậu Đường như vậy, người có từng nghĩ hậu quả khi làm như vậy không, người thật sự không biết nặng nhẹ.”

Đô đại nhân không hề khách sáo mà chỉ trích Lâm Bối, tuy miệng gọi tiểu vương tử, nhưng đối với Lâm Bối lại không có chút tôn trọng nào.

Lâm Bối sa sầm mặt mày, khóe môi mím chặt, nhất thời không có nói chuyện, chỉ là khi nhìn sang Đường Lăng, trong mắt nhiều thêm vài phần lửa giận.

Đều là Đường Lăng hại!!

“Cậu Đường, cậu đừng tức giận, tiểu vương tử không hiểu chuyện, đắc tội với cậu, chuyện này tôi sẽ nói với quốc vương của chúng tôi, đến lúc đó quốc vương của chúng tôi nhất định sẽ xử lý nghiêm chuyện này.” Đô đại nhân sợ Đường Lăng sẽ tức giận, vội vàng nhận lỗi với Đường Lăng.

Đường Lăng của bây giờ không còn là nhân vật nhỏ không đáng để ý nữa, Đường Lăng của bây giờ là anh hùng giết Karoo, khiến người của Quỷ Vực Chi Thành kính sợ, là người tuyệt đối không thể đắc tội.

Ánh mắt của Đường Lăng nhìn sang Đô đại nhân, ánh mắt rất lạnh, lạnh đến mức khiến Đô đại nhân không kìm được mà run rẩy.

“Cậu Đường cậu đừng tức giận, tiểu vương tử đối với cậu như vậy...” Đô đại nhân chạm vào ánh mắt của Đường Lăng, nhất thời cảm thấy cả người run rẩy, không kìm được mà muốn lùi lại, ông ta đã kìm chế, mới không lùi lại.

“Tôi vui lòng, cần ông quản sao.” Đường Lăng cuối cùng cũng lên tiếng, giọng điệu đó rất tùy hứng, vào lúc mấu chốt nhất, giọng điệu đó dường như còn mang theo vài phần kiêu ngạo, còn có một chút vui vẻ.

Đô đại nhân ngây ra, ngây ngốc nhìn Đường Lăng, nhất thời hoàn toàn chưa hoàn hồn, hoàn toàn không hiểu Đường Lăng đây là có ý gì.

Đường Lăng đứng dậy, khi nhìn sang Lâm Bối, trong đôi mắt hiện rõ ý cười, không có sự lạnh lùng khi nhìn sang Đô đại nhân của vừa rồi, chỉ có sự dịu dàng như nước xuân: “Ừm, chúng ta đi.”




Rất rõ ràng, anh đây là đáp lại lời vừa rồi của Lâm Bối.

Đô đại nhân ngẩn ra, lúc này càng sốc, tình huống gì vậy, Lâm Bối vừa rồi đối với Đường Lăng như vậy, Lâm Bối vừa rồi đã đá Đường Lăng rồi, Đường Lăng vậy mà không tức giận, hơn nữa thái độ của Đường Lăng đối với Lâm Bối vẫn tốt như vậy?

Đường Lăng đều không để ý ông ta, cũng không để tâm đại vương tử, tại sao lại có thái độ tốt như vậy đối với tiểu vương tử?!

Lúc này, không chỉ một mình Đô đại nhân sốc, lúc này tất cả mọi người trong phòng đều sốc.

Bao gồm cả đại vương tử.

Đại vương tử cũng không hiểu đây rốt cuộc là chuyện gì?

Đại vương tử cũng nghĩ không thông chuyện này là vì sao?

Đường Lăng đã cất bước đi ra ngoài, mấy người vốn đứng ở bên cạnh Đường Lăng vội nhường đường.

Đường Lăng đưa mắt nhìn Lâm Bối, khẽ mỉm cười với cô, không có nói gì nhiều, sau đó tiếp tục đi ra ngoài.

Lâm Bối thầm hít thở một hơi, cô biết loại tình huống này, cô hoàn toàn không thể từ chối, càng huống chi cô vừa rồi còn đạp Đường Lăng một cước, nếu như bây giờ cô không tiễn Đường Lăng, nói không chừng Đường Lăng vừa rời đi, Đô đại nhân sẽ ép cô đi gặp quốc vương.

Đến lúc đó quốc vương chắc chắn sẽ tức giận, sẽ trách tội cô, đến lúc đó cô và mẹ đều sẽ chịu trừng phạt.

Lâm Bối tuy trong lòng có hơi ảo não, có điều nghĩ đến lời trước đó Đường Lăng nói với Đô đại nhân, trong lòng lại có chút cảm xúc kỳ lạ.

Câu trả lời vừa rồi của Đường Lăng nghe thì có hơi trẻ con, có hơi tùy hứng, nghe nói hình tượng của Đường Lăng ở bên ngoài đều luôn rất điềm tĩnh, như Đường Lăng vừa rồi, là vì cô nhỉ?!

Khóe miệng của Lâm Bối mím càng chặt, lý trí nói cho cô biết, cô bắt buộc phải cách xa Đường Lăng, không thể có tiếp xúc với Đường Lăng được nữa, nhưng một vài việc mà Đường Lăng làm lại thỉnh thoảng có thể chạm vào đáy lòng của cô, khiến cô... khiến cô dường như có hơi không kiểm soát được...

Trong đầu của Lâm Bối lúc này có quá nhiều suy nghĩ, cô thầm hít thở một hơi, sau đó cất bước đi theo đằng sau Đường Lăng.

Sau khi Đường Lăng cảm nhận được động tác của Lâm Bối, khóe miệng rõ ràng nhoẻn lên, trong đôi mắt tuyệt đẹp đó cũng mang theo ý cười, còn có sự dịu dàng mà ngay cả bản thân anh cũng không phát hiện.

Đại vương tử lúc này đứng ở đối diện Đường Lăng, anh ta bởi vì chuyện vừa rồi mà quá kinh ngạc, trong lòng cũng có quá nhiều nghi hoặc, cho nên đôi mắt của đại vương tử đều luôn nhìn Đường Lăng.

Khi đại vương tử nhìn thấy nụ cười trên khóe miệng của Đường Lăng rõ ràng đã sững ra, khi đại vương tử nhìn thấy sự dịu dàng sắp say chết người đó của Đường Lăng, cơ thể của đại vương tử hiển nhiên cứng đờ.

Không, không phải chứ?

Thần sắc như này của Đường Lăng...

Đường Lăng sẽ không phải là thích Lâm Bối rồi chứ?!

Lẽ nào? Lẽ nào Đường Lăng cũng thích đàn ông?!!

Bản thân đại vương tử chính là thích đàn ông, cho nên điểm này đối với đại vương tử mà nói ngược lại không có không chấp nhận.

Mà một khi sau khi chấp nhận chuyện như này, đại vương tử liền cảm thấy càng nghĩ càng có khả năng.

Đường Lăng đối với ai cũng mang vẻ lạnh băng băng, đối với ai cũng không để ý, đối với Dụ Đạt của Quỷ Vực Chi Thành là như vậy, đối với Đô đại nhân là như vậy, đối với anh ta cũng là như vậy.




Nhưng Đường Lăng chỉ đối với Lâm Bối là khác.

Đường Lăng điểm danh muốn Lâm Bối đi cùng anh, Lâm Bối quát Đường Lăng, Lâm Bối thậm chí còn đạp Đường Lăng, Đường Lăng cũng không tức giận.

Đúng rồi, Đường Lăng vừa rồi nói cái gì?

Đường Lăng nói anh vui lòng!!

Đúng, Đường Lăng nói vui lòng, vui lòng bị Lâm Bối đạp.

Nếu thích một người, tự nhiên sẽ vui lòng bị đạp, chỉ giữa người yêu mới thích loại lạc thú bị đánh mắng yêu như này!

Cho nên Đường Lăng chắc chắn là thích Lâm Bối!

Đường Lăng thích Lâm Bối, vậy Lâm Bối thì sao?

Lâm Bối đi theo bên cạnh anh ta cũng được mấy năm rồi, anh ta biết Lâm Bối không thích đàn ông.

Loại vấn đề này không thể miễn cưỡng!

Nếu giữa một nam một nữ, chung đụng lâu rồi, nói không chừng có thể lâu ngày sinh tình, nhưng vấn đề giới tính này không thay đổi được, cũng không cưỡng ép được.

Đường Lăng nếu như thích anh ta, anh ta ngược lại có thể chấp nhận, anh ta không để ý từ từ bồi dưỡng tình cảm với Đường Lăng.

Nhưng Lâm Bối lại không thích đàn ông, chuyện này hoàn toàn không có cách!

Trong lòng đại vương tử lúc này có hơi khẩn trương, đại vương tử cảm thấy rất có lỗi với Lâm Bối, anh ta cảm thấy anh ta không thể ném Lâm Bối vào miệng hổ không quản như vậy được.

Cho nên khi Đường Lăng đi đến bên cạnh đại vương tử, cơ thể của đại vương tử hơi nghiêng về trước, tiến sát bên người Đường Lăng, thấp giọng nói: “Đường Lăng, nếu không tôi đi cùng anh.”

Lúc này câu nói này của đại vương tử đè hơi thấp, nhưng âm điệu hơi nâng lên, rõ ràng pha tạp tỏa ra vài phần ám muội, nếu Đường Lăng thích Lâm Bối, rõ ràng Đường Lăng thích đàn ông.

Vậy thì Đường Lăng chắc chắn hiểu được ý của anh ta, nói cho cùng, anh ta cũng không kém Lâm Bối.

Anh ta tuy không có trông tinh tế như Lâm Bối, nhưng dáng mạo cũng không tệ.

Bước chân của Đường Lăng khựng lại, đôi mắt vốn mang ý cười nhanh chóng chuyển sang đại vương tử, nhìn thẳng đại vương tử, nhìn thấy nụ cười thâm ý đó của đại vương tử, Đường Lăng sững ra, sau đó lập tức hiểu ý của đại vương tử.

Liên quan đến chuyện đại vương tử thích đàn ông, Đường Lăng biết, bởi vì chuyện lần trước ở khách sạn, anh đã tra được điểm này.

Lúc này, Đường Lăng chỉ cảm thấy một loại cảm giác sét đánh ngang tai, Đường Lăng trước giờ luôn vui buồn không thể hiện ra mặt vào lúc này mặt mày rõ ràng có hơi khó coi rồi.

Giọng nói vừa rồi của đại vương tử tuy đè rất thấp, người khác trong phòng không có nghe thấy, nhưng Lâm Bối vừa đi theo bên cạnh Đường Lăng lại nghe thấy rồi.

Lâm Bối cũng sững ra, cô hiểu ý của đại vương tử nhanh hơn Đường Lăng một bước, sau khi sững sờ, Lâm Bối không kìm được mà khẽ bật cười thành tiếng!

Cô lúc này không có nhìn thấy sắc mặt của Đường Lăng, đều có thể tưởng tượng ra tâm trạng của anh lúc này.

Đáng đời, ai kêu cứ bắt nạt cô, lần này, cũng để Đường Lăng nếm thử loại cảm giác nói không ra lời như này!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom