Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-1114
Chương 1114: Phanh lại theo cách truyền thống
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Ù…
Vù…
Trên đường quốc lộ, động cơ ô tô phát ra tiếng nổ đùng đùng thật lớn, vang dội khắp nơi.
Vào lúc này, những chiếc xe đánh vào từ xung quanh đã dồn xe của Triệu Ngọc vào chính giữa, chiếc xe cảnh sát ở đầu xe không những tắt động cơ mà còn không ngừng giẫm phanh lại, muốn làm cho Triệu Ngọc ngừng xe lại.
Triệu Ngọc thì vẫn đang dồn sức đạp ga, liều mạng đẩy cho nó tiếp tục gian nan đi về phía trước. Bánh xe xình xịch xoay vòng, ma sát với mặt đất tạo nên tia lửa, từng trận cót két, pô xe cũng bốc ra từng trận khói dày đặc…
Sau khi các cảnh sát trong hai chiếc xe lớn tiếng kêu gọi đầu hàng, cuối cùng cũng mất kiên nhẫn, toàn bộ đều nhắm súng vào hai người Triệu Ngọc.
Cái gì!?
200 điểm…
Đây là đang ăn cướp đấy à?
Ai ngờ, vào lúc sống chết căng thẳng như vậy, Triệu Ngọc lại vẫn đang liên hệ với hệ thống. Hóa ra, hắn đang nâng cấp cho một đạo cụ gọi là thuốc tăng năng lượng.
Vốn dĩ, loại thuốc này chỉ có thể làm tăng năng lượng của sinh vật, có tác dụng với cơ thể con người và động vật. Nhưng Triệu Ngọc lại thử ứng dụng nó vào trên ô tô, muốn dùng nó để tăng mã lực của xe.
Hóa ra, lúc hệ thống nâng cấp lần thứ hai, Triệu Ngọc đã nghiên cứu tính khả thi của hạng mục này từ sớm rồi.
Hắn muốn thử một chút xem trong những đạo cụ mà hệ thống gửi, có thể mở ra được lối đi nào khác, có thể nâng cấp ra một vài đạo cụ có tính công kích nào được nữa hay không? Thế là hắn nghĩ đến chuyện đó. Nếu như có thể dùng thuốc tăng năng lượng cho xe, vậy thì không thể nghi ngờ gì là sẽ làm cho xe trở nên lợi hại hơn rồi!
Nhưng mà, chuyện này nói ra cũng hơi bất đắc dĩ. Bởi vì máy tăng tốc tàng hình của Triệu Ngọc đã hết, tuy rằng vẫn còn một máy bật nhảy, nhưng một cái máy bật nhảy vốn không có cách nào giải quyết được nhiều chiếc xe như vậy được!
Tính đến hiện tại, tổng số điểm tích lũy mà Triệu Ngọc đạt được chỉ có 460 điểm mà thôi. Tuy rằng, thoáng cái đã xài mất 200 điểm cũng hơi đau lòng, nhưng hiển nhiên là hắn đã không còn bất kỳ đường lui nào đáng nói nữa rồi.
Thế là, hắn lập tức chọn nâng cấp đạo cụ, đập vào 200 điểm tích lũy, gần như là trong chớp mắt thì đã nâng cấp xong. Sau khi nâng cấp, thuốc tăng năng lượng đã có thể có tác dụng với xe rồi.
Mắt thấy đối phương muốn nổ súng, Triệu Ngọc cũng không do dự, trực tiếp đem đạo cụ đặt lên chiếc xe hắn đang điều khiển.
Vù…
Trong nháy mắt, chiếc xe lập tức có phản ứng, âm thanh của mô tơ thay đổi, phát ra một loại âm thanh giống như là tiếng rít gào của dã thú, pô xe vẫn bốc ra từng trận khói đen dày đặc! Triệu Ngọc có thể cảm giác được rõ ràng ga xe trở nên nặng hơn, cần phải dùng rất nhiều sức thì mới có thể giẫm xuống để khởi động được!
“Yes!” Cảm nhận được sự biến hóa từ mô tơ của xe, Triệu Ngọc hưng phấn phun ra một câu tiếng Anh, trong khóe mắt cũng hiện lên một tia hưng phấn.
Đến nào!
Đi thôi nào!
Sau khi Triệu Ngọc hung hăng giẫm ga, chiếc xe vốn đã không còn lại một chút năng lượng nào, gần như là đã ngừng lại bỗng nhiên phát ra năng lượng, phóng về phía trước!
Tài xế lái chiếc xe cảnh sát phụ trách chặn đường ở phía trước vốn nghĩ rằng đã xong việc rồi. Lại không nghĩ đến, chiếc xe phía sau bỗng có một luồng năng lượng lớn đẩy xe của anh ta về phía trước lần nữa.
Dưới sự hoảng sợ, tài xế vội dồn sức phanh xe lại nhưng chiếc xe cũng đã mất kiểm soát hoàn toàn, bị xe của Triệu Ngọc đẩy lên ngày càng nhanh.
“What? What…”
“Oh my god!!!”
Dưới tình thế cấp bách, tài xế không những dồn sức phanh xe lại mà còn hạ thắng tay xuống. Kết quả, bởi vì đột nhiên thắng xe, lại không có cách nào khống chế được xung lực vô cùng lớn phía sau, đầu chiếc xe cảnh sát đó lập tức bị ghìm xuống, lại bị đầu xe của Triệu Ngọc đẩy lên làm cho đuôi xe cũng bị vểnh lên cao!
Lúc này vừa thấy đồng bọn gặp phải nguy hiểm, đám cảnh sát ở hai bên đã nổ súng vào xe của Triệu Ngọc. Phập… Kính xe cảnh sát cũng không phải là loại kính chống đạn, dưới tiếng nổ của súng đã bị vỡ loảng xoảng!
Á...
Tô Kim Muội bị dọa đến mức bịt tai lại, nằm sấp trong xe, Triệu Ngọc thì dồn sức xoay tay lái, đồng thời dùng sức giẫm ga, đâm xe về phía bên phải!
Chỉ thấy xe của hắn giống như là một chiếc Transformers phát ra năng lượng mạnh mẽ, chỉ oành một tiếng là đã đẩy chiếc SUV nặng nề kia đến cống nước bên cạnh!
Ngay sau đó, Triệu Ngọc lại rẽ sang hướng ngược lại, một chiếc xe cảnh sát khác bị dọa đến vội tránh ra, lao đến nhà dân bên đường, đâm vào sân của người ta!
Triệu Ngọc đâm trái đâm phải vừa mạnh lại vừa nhanh, gần như là xong trong nháy mắt. Nhân lúc có khoảng trống này, xe cảnh sát phía trước đã nhếch đuôi xe lên, lại rầm một tiếng rơi xuống một cách nặng nề, sau đó, trượt dọc về trước.
Lúc này đã không còn sự uy hiếp của đạn, tinh thần của Triệu Ngọc càng phấn khởi hơn, mạnh mẽ lao xe vào đuôi xe của chiếc xe phía trước. Sau khi chiếc xe cảnh sát đấy đã bị đâm đến bay khỏi mặt đất, xoay vòng 160 độ trên không, chỉ thấy đỉnh xe rơi xuống mặt đất trong nháy mắt.
Nhưng mà, bởi vì lực va chạm và quán tính của xe quá lớn, tuy rằng đỉnh xe đã rơi xuống đất, nhưng mà chiếc xe này vẫn trượt dài trên đường một đoạn rất xa. Cuối cùng thì dựa theo vỉa hè, đâm vào bức tường của một gia đình nào đó. Trên bức tường còn có một con mèo, Triệu Ngọc thậm chí có thể nghe thấy một tiếng kêu đầy hoảng sợ của con mèo đó, méo…
Ba chiếc xe cảnh sát trong chớp mắt đã bị Triệu Ngọc giải quyết. Lúc này, chỉ còn lại hai chiếc cuối cùng là vẫn đang đuổi theo sát phía sau.
“Hừ…”
Triệu Ngọc cười khẩy một tiếng, cũng không tăng ga chạy trốn mà là trực tiếp gạt cần số ngược lại, lái xe trở lại!
Hả!?
Tô Kim Muội ngơ cả người, hoàn toàn ngơ, ngơ đến nỗi chỉ cho rằng Triệu Ngọc đang điên rồi!
Nhưng mà, hiển nhiên, lái xe của hai chiếc xe cảnh sát phía sau càng ngơ đến không thể ngơ hơn được nữa. Bọn họ sao cũng không ngờ được là Triệu Ngọc sẽ lái xe quay trở lại!
Xe của Triệu Ngọc vừa mạnh vừa nhanh, trong nháy mắt thì đã lao đến trước mặt, một lái xe của chiếc xe cảnh sát đối diện bị dọa sợ, vội vàng đổi hướng trốn tránh.
Kết quả, đuôi xe của Triệu Ngọc hung hăng đâm vào xe của anh ta, đẩy nó xoay tròn ra ngoài, đâm sầm vào thân cây!
“Á!?”
Lái xe của chiếc xe cảnh sát sau cùng chưa từng gặp tên lưu manh ngang ngược như thế này, anh ta cũng vội xoay tay lái, muốn chạy khỏi hiện trường rồi nói tiếp.
“Ô ha ha…” Triệu Ngọc sớm đã trở nên quá điên cuồng, hắn cười to một tiếng. Chiếc xe bị đẩy đi khỏi chỗ cũ, sau khi đầu xe bị đâm mạnh, “đùng” một tiếng đẩy lên trên cửa hông của chiếc xe cảnh sát sau cùng.
Két két két…
Cửa của chiếc xe cảnh sát đó lập tức bị móp vào, thân xe đều bị xoay vòng, cảnh sát bên trong bị dọa đến la to lên.
Triệu Ngọc lại cười ha ha, đầu tiên là lùi lại cách ra một đoạn, sau đó lại tăng tốc đâm vào. Lần thứ hai đâm vào cùng một vị trí.
Lần này, chiếc xe cảnh sát đó cũng không thể chịu nổi nữa, lập tức bị Triệu Ngọc đụng một cái xoay vòng tại chỗ, rơi lại bên đường.
“Hừ! Con bà nó chứ! Lão hổ không phát uy, còn nghĩ tao là mèo bệnh để sai bảo thật à?” Triệu Ngọc mắng nhiếc rêu rao một tiếng, lúc này mới vững vàng giẫm ga, lái chiếc xe cảnh sát đã thay đổi hoàn toàn đi ra xa!
Cho đến khi hắn đã lái xe đi rất xa rồi, Tô Kim Muội mới buông lỏng cánh tay đang ôm đầu ra, nghiêng đầu ra ngoài cửa sổ nhìn lại. Nhưng mà, sau khi cô ấy phát hiện Triệu Ngọc đã giải quyết được tất cả những chiếc xe đó thì cũng không có chút cảm giác mừng vui nào cả.
Ngược lại, cô ấy có vẻ còn lo lắng hơn cả lúc trước.
“Xong rồi, xong rồi!” Tô Kim Muội chán nản thở dài: “Sư phụ à, lần này, chúng ta thật sự đã gặp phải phiền phức lớn rồi đấy… Ôi…”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Vù…
Trên đường quốc lộ, động cơ ô tô phát ra tiếng nổ đùng đùng thật lớn, vang dội khắp nơi.
Vào lúc này, những chiếc xe đánh vào từ xung quanh đã dồn xe của Triệu Ngọc vào chính giữa, chiếc xe cảnh sát ở đầu xe không những tắt động cơ mà còn không ngừng giẫm phanh lại, muốn làm cho Triệu Ngọc ngừng xe lại.
Triệu Ngọc thì vẫn đang dồn sức đạp ga, liều mạng đẩy cho nó tiếp tục gian nan đi về phía trước. Bánh xe xình xịch xoay vòng, ma sát với mặt đất tạo nên tia lửa, từng trận cót két, pô xe cũng bốc ra từng trận khói dày đặc…
Sau khi các cảnh sát trong hai chiếc xe lớn tiếng kêu gọi đầu hàng, cuối cùng cũng mất kiên nhẫn, toàn bộ đều nhắm súng vào hai người Triệu Ngọc.
Cái gì!?
200 điểm…
Đây là đang ăn cướp đấy à?
Ai ngờ, vào lúc sống chết căng thẳng như vậy, Triệu Ngọc lại vẫn đang liên hệ với hệ thống. Hóa ra, hắn đang nâng cấp cho một đạo cụ gọi là thuốc tăng năng lượng.
Vốn dĩ, loại thuốc này chỉ có thể làm tăng năng lượng của sinh vật, có tác dụng với cơ thể con người và động vật. Nhưng Triệu Ngọc lại thử ứng dụng nó vào trên ô tô, muốn dùng nó để tăng mã lực của xe.
Hóa ra, lúc hệ thống nâng cấp lần thứ hai, Triệu Ngọc đã nghiên cứu tính khả thi của hạng mục này từ sớm rồi.
Hắn muốn thử một chút xem trong những đạo cụ mà hệ thống gửi, có thể mở ra được lối đi nào khác, có thể nâng cấp ra một vài đạo cụ có tính công kích nào được nữa hay không? Thế là hắn nghĩ đến chuyện đó. Nếu như có thể dùng thuốc tăng năng lượng cho xe, vậy thì không thể nghi ngờ gì là sẽ làm cho xe trở nên lợi hại hơn rồi!
Nhưng mà, chuyện này nói ra cũng hơi bất đắc dĩ. Bởi vì máy tăng tốc tàng hình của Triệu Ngọc đã hết, tuy rằng vẫn còn một máy bật nhảy, nhưng một cái máy bật nhảy vốn không có cách nào giải quyết được nhiều chiếc xe như vậy được!
Tính đến hiện tại, tổng số điểm tích lũy mà Triệu Ngọc đạt được chỉ có 460 điểm mà thôi. Tuy rằng, thoáng cái đã xài mất 200 điểm cũng hơi đau lòng, nhưng hiển nhiên là hắn đã không còn bất kỳ đường lui nào đáng nói nữa rồi.
Thế là, hắn lập tức chọn nâng cấp đạo cụ, đập vào 200 điểm tích lũy, gần như là trong chớp mắt thì đã nâng cấp xong. Sau khi nâng cấp, thuốc tăng năng lượng đã có thể có tác dụng với xe rồi.
Mắt thấy đối phương muốn nổ súng, Triệu Ngọc cũng không do dự, trực tiếp đem đạo cụ đặt lên chiếc xe hắn đang điều khiển.
Vù…
Trong nháy mắt, chiếc xe lập tức có phản ứng, âm thanh của mô tơ thay đổi, phát ra một loại âm thanh giống như là tiếng rít gào của dã thú, pô xe vẫn bốc ra từng trận khói đen dày đặc! Triệu Ngọc có thể cảm giác được rõ ràng ga xe trở nên nặng hơn, cần phải dùng rất nhiều sức thì mới có thể giẫm xuống để khởi động được!
“Yes!” Cảm nhận được sự biến hóa từ mô tơ của xe, Triệu Ngọc hưng phấn phun ra một câu tiếng Anh, trong khóe mắt cũng hiện lên một tia hưng phấn.
Đến nào!
Đi thôi nào!
Sau khi Triệu Ngọc hung hăng giẫm ga, chiếc xe vốn đã không còn lại một chút năng lượng nào, gần như là đã ngừng lại bỗng nhiên phát ra năng lượng, phóng về phía trước!
Tài xế lái chiếc xe cảnh sát phụ trách chặn đường ở phía trước vốn nghĩ rằng đã xong việc rồi. Lại không nghĩ đến, chiếc xe phía sau bỗng có một luồng năng lượng lớn đẩy xe của anh ta về phía trước lần nữa.
Dưới sự hoảng sợ, tài xế vội dồn sức phanh xe lại nhưng chiếc xe cũng đã mất kiểm soát hoàn toàn, bị xe của Triệu Ngọc đẩy lên ngày càng nhanh.
“What? What…”
“Oh my god!!!”
Dưới tình thế cấp bách, tài xế không những dồn sức phanh xe lại mà còn hạ thắng tay xuống. Kết quả, bởi vì đột nhiên thắng xe, lại không có cách nào khống chế được xung lực vô cùng lớn phía sau, đầu chiếc xe cảnh sát đó lập tức bị ghìm xuống, lại bị đầu xe của Triệu Ngọc đẩy lên làm cho đuôi xe cũng bị vểnh lên cao!
Lúc này vừa thấy đồng bọn gặp phải nguy hiểm, đám cảnh sát ở hai bên đã nổ súng vào xe của Triệu Ngọc. Phập… Kính xe cảnh sát cũng không phải là loại kính chống đạn, dưới tiếng nổ của súng đã bị vỡ loảng xoảng!
Á...
Tô Kim Muội bị dọa đến mức bịt tai lại, nằm sấp trong xe, Triệu Ngọc thì dồn sức xoay tay lái, đồng thời dùng sức giẫm ga, đâm xe về phía bên phải!
Chỉ thấy xe của hắn giống như là một chiếc Transformers phát ra năng lượng mạnh mẽ, chỉ oành một tiếng là đã đẩy chiếc SUV nặng nề kia đến cống nước bên cạnh!
Ngay sau đó, Triệu Ngọc lại rẽ sang hướng ngược lại, một chiếc xe cảnh sát khác bị dọa đến vội tránh ra, lao đến nhà dân bên đường, đâm vào sân của người ta!
Triệu Ngọc đâm trái đâm phải vừa mạnh lại vừa nhanh, gần như là xong trong nháy mắt. Nhân lúc có khoảng trống này, xe cảnh sát phía trước đã nhếch đuôi xe lên, lại rầm một tiếng rơi xuống một cách nặng nề, sau đó, trượt dọc về trước.
Lúc này đã không còn sự uy hiếp của đạn, tinh thần của Triệu Ngọc càng phấn khởi hơn, mạnh mẽ lao xe vào đuôi xe của chiếc xe phía trước. Sau khi chiếc xe cảnh sát đấy đã bị đâm đến bay khỏi mặt đất, xoay vòng 160 độ trên không, chỉ thấy đỉnh xe rơi xuống mặt đất trong nháy mắt.
Nhưng mà, bởi vì lực va chạm và quán tính của xe quá lớn, tuy rằng đỉnh xe đã rơi xuống đất, nhưng mà chiếc xe này vẫn trượt dài trên đường một đoạn rất xa. Cuối cùng thì dựa theo vỉa hè, đâm vào bức tường của một gia đình nào đó. Trên bức tường còn có một con mèo, Triệu Ngọc thậm chí có thể nghe thấy một tiếng kêu đầy hoảng sợ của con mèo đó, méo…
Ba chiếc xe cảnh sát trong chớp mắt đã bị Triệu Ngọc giải quyết. Lúc này, chỉ còn lại hai chiếc cuối cùng là vẫn đang đuổi theo sát phía sau.
“Hừ…”
Triệu Ngọc cười khẩy một tiếng, cũng không tăng ga chạy trốn mà là trực tiếp gạt cần số ngược lại, lái xe trở lại!
Hả!?
Tô Kim Muội ngơ cả người, hoàn toàn ngơ, ngơ đến nỗi chỉ cho rằng Triệu Ngọc đang điên rồi!
Nhưng mà, hiển nhiên, lái xe của hai chiếc xe cảnh sát phía sau càng ngơ đến không thể ngơ hơn được nữa. Bọn họ sao cũng không ngờ được là Triệu Ngọc sẽ lái xe quay trở lại!
Xe của Triệu Ngọc vừa mạnh vừa nhanh, trong nháy mắt thì đã lao đến trước mặt, một lái xe của chiếc xe cảnh sát đối diện bị dọa sợ, vội vàng đổi hướng trốn tránh.
Kết quả, đuôi xe của Triệu Ngọc hung hăng đâm vào xe của anh ta, đẩy nó xoay tròn ra ngoài, đâm sầm vào thân cây!
“Á!?”
Lái xe của chiếc xe cảnh sát sau cùng chưa từng gặp tên lưu manh ngang ngược như thế này, anh ta cũng vội xoay tay lái, muốn chạy khỏi hiện trường rồi nói tiếp.
“Ô ha ha…” Triệu Ngọc sớm đã trở nên quá điên cuồng, hắn cười to một tiếng. Chiếc xe bị đẩy đi khỏi chỗ cũ, sau khi đầu xe bị đâm mạnh, “đùng” một tiếng đẩy lên trên cửa hông của chiếc xe cảnh sát sau cùng.
Két két két…
Cửa của chiếc xe cảnh sát đó lập tức bị móp vào, thân xe đều bị xoay vòng, cảnh sát bên trong bị dọa đến la to lên.
Triệu Ngọc lại cười ha ha, đầu tiên là lùi lại cách ra một đoạn, sau đó lại tăng tốc đâm vào. Lần thứ hai đâm vào cùng một vị trí.
Lần này, chiếc xe cảnh sát đó cũng không thể chịu nổi nữa, lập tức bị Triệu Ngọc đụng một cái xoay vòng tại chỗ, rơi lại bên đường.
“Hừ! Con bà nó chứ! Lão hổ không phát uy, còn nghĩ tao là mèo bệnh để sai bảo thật à?” Triệu Ngọc mắng nhiếc rêu rao một tiếng, lúc này mới vững vàng giẫm ga, lái chiếc xe cảnh sát đã thay đổi hoàn toàn đi ra xa!
Cho đến khi hắn đã lái xe đi rất xa rồi, Tô Kim Muội mới buông lỏng cánh tay đang ôm đầu ra, nghiêng đầu ra ngoài cửa sổ nhìn lại. Nhưng mà, sau khi cô ấy phát hiện Triệu Ngọc đã giải quyết được tất cả những chiếc xe đó thì cũng không có chút cảm giác mừng vui nào cả.
Ngược lại, cô ấy có vẻ còn lo lắng hơn cả lúc trước.
“Xong rồi, xong rồi!” Tô Kim Muội chán nản thở dài: “Sư phụ à, lần này, chúng ta thật sự đã gặp phải phiền phức lớn rồi đấy… Ôi…”
Bình luận facebook