• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (27 Viewers)

  • cuong-tham-1118

Chương 1118: Chiến đấu khi bị mù!




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
87291.png

Xem ảnh 2
87291_2.png
Suốt cả một ngày, Triệu Ngọc và Tô Kim Muội đều cố gắng hết sức tìm kiếm tung tích của Miêu Anh.



Lần này là lần tìm kiếm vô cùng đặc thù. Mặc dù hai người bọn họ đang tìm người nhưng lại không thể để lộ cho bất kỳ người nào biết bọn họ đang tìm ai. Để đảm bảo an toàn, bọn họ còn không thể đưa ảnh chụp của Miêu Anh cho ai xem.



Dưới tình hình khó khăn như thế, bọn họ chỉ có một biện pháp duy nhất, đó là thu thập các video giám sát ở khắp mọi nơi. Từ những video này, theo dõi hành động của Miêu Anh và hướng đi của cô ấy.



Cũng may, hầu hết các chủ cửa hàng trên phố đều khá thân thiện. Khi Tô Kim Muội sử dụng mấy điệu bộ dễ thương, đáng yêu năn nỉ, những chủ cửa hàng này cơ bản đều thoải mái cung cấp tư liệu camera giám sát cho bọn họ.



Chỉ có điều, để không gây ra nhiều nghi ngờ, Triệu Ngọc không đến từng nhà giống như những lần phá án trước đây nữa mà chọn những cửa hàng ở vị trí quan trọng nhất trên phố. Những cửa hàng này nằm ở mọi hướng của con phố, nếu cẩn thận xem xét có thể sẽ nắm bắt được hướng đi của Miêu Anh.



Bởi vì tốn rất nhiều thời gian và nước bọt để xin được các video tư liệu, hơn nữa dung lượng các video này lại lớn, phải mất rất nhiều thời gian để sao chép, cho nên khi hai người Triệu Ngọc thu thập tương đối đủ các video thì trời đã tối rồi.



Tiếp đó, bọn họ liền mang những video này về phòng khách sạn bắt đầu xem xét từng video một. Để tiết kiệm thời gian, Triệu Ngọc nói Tô Kim Muội đặt đồ ăn tại khách sạn, bảo người phục vụ trực tiếp đưa đồ ăn lên phòng.



Sau khi vội vã ăn xong, hai người lại bắt đầu cẩn thận xem xét các video.



Thực ra, từ sau khi Triệu Ngọc xuyên không trở thành cảnh sát, đúng là rất ít khi hắn làm công việc kiểm tra video giám sát như thế này. Bất kể là ở phân cục Dung Dương hay là ở tổ điều tra đặc biệt sau này, tất cả đều có chuyên gia phụ trách, bình thường không cần phải tới lượt hắn.



Triệu Ngọc đương nhiên biết, xem video là công việc khó khăn khổ cực thế nào, không chỉ là việc phải chú ý từng chi tiết trên màn hình trong thời gian dài, còn phải dựa vào video để đưa ra phân tích phán đoán của chính mình, vì thế không thể bỏ qua bất cứ hình ảnh nào.



Lúc này mới xem video chưa tới hai giờ, hắn đã có cảm giác mắt hoa cả lên rồi.



Kết quả, ngay lúc hắn tranh thủ nghỉ ngơi thì chuông cửa lại đột ngột vang lên.



Hử?



Triệu Ngọc vội nhìn đồng hồ, lúc này mới sực nhớ, hiện tại đã tới thời gian xảy ra phó bản Kỳ Ngộ của ngày hôm nay.



Bởi vì kỳ ngộ của hôm nay sẽ xảy ra ở trong phòng của Triệu Ngọc nên hắn nghĩ tiếng chuông cửa lúc này chắc chắn có liên quan đến phó bản Kỳ Ngộ.



Nhưng mà, khi hắn mở cửa phòng lại thấy một gương mặt quen thuộc. Thật không nghĩ tới, người gõ cửa lại là hướng dẫn viên Hàn Đức Vượng.



“Anh Triệu, anh đã xem tin nhắn tôi gửi cho anh chưa?” Hàn Đức Vượng đứng ở ngoài cửa lịch sự hỏi. “Ngày mai anh có sắp xếp gì không? Để tôi còn chuẩn bị trước!”



“À... thật xin lỗi...” Lúc này Triệu Ngọc mới nhớ tới, đúng là hắn có nhận được tin nhắn của Hàn Đức Vượng, nhưng vì chuyện Miêu Anh mà lại quên mất nên vội vàng xin lỗi. “Tạm thời không có, lại làm mất công anh phải chạy qua đây! Như thế này đi, anh chỉ cần luôn luôn mở điện thoại là được rồi, khi nào có việc gì cần tôi sẽ gọi điện trước cho anh!”



“Ừm... chỉ là...” Có vẻ như Hàn Đức Vượng còn lo lắng việc gì đó nên vẫn đứng ở cửa không đi.



“Anh yên tâm đi!” Triệu Ngọc hiểu được ý anh ta, ngay lập tức cười nói. “Tiền công, tiền boa, nếu mà chuyện của tôi thuận lợi, còn có phong bì dày! Anh coi như là đang nghỉ phép, cứ nghỉ ngơi đi nha!”



“Ừm... có điều...” Ai ngờ, Hàn Đức Vượng vẫn không nhúc nhích mà còn do dự nói. “Anh Triệu, tiền gì gì đó không phải là vấn đề, tôi cũng chỉ là muốn giúp một chút thôi! Ừm... là thế này, tôi biết, mọi người đến Landing Island là để tìm người, cho nên, tôi muốn hỏi một chút, người mà mọi người muốn tìm có phải là người này không?”



Nói xong, Hàn Đức Vượng lấy di động của mình ra, giơ ảnh chụp trong di động cho hắn xem.



Cái gì?



Hành động của Hàn Đức Vượng ngay lập tức khiến cho Tô Kim Muội chú ý, cô vội vàng chạy lại. Cùng lúc đó, Triệu Ngọc cũng vô cùng bất ngờ, hắn nhìn xung quanh rồi kéo Hàn Đức Vượng vào trong phòng nói chuyện.



Vào phòng xong, hắn vội vàng đóng cửa.



“Ừm...” Thấy dáng vẻ khẩn trương vội vã của hai người Triệu Ngọc, Hàn Đức Vượng cũng không kìm được mà lo lắng hỏi han. “Anh Triệu, tôi... tôi không biết, có phải tôi đã lo chuyện bao đồng rồi không? Nếu đúng như vậy, anh cứ nói thẳng với tôi là được rồi! Tôi... tôi cũng chỉ là muốn giúp anh mới...”



“Suỵt...”



Triệu Ngọc ra hiệu chớ có lên tiếng, lúc này mới cầm di động của Hàn Đức Vượng lên xem. Tô Kim Muội cũng tò mò đi tới, mắt mở to cẩn thận nhìn xem.



“Không phải... đây... ai vậy?” Tô Kim Muội nhìn ảnh chụp một người trên màn hình di động, nhất thời lắc đầu nói. “Hướng dẫn viên Hàn à, người phụ nữ này là ai vậy? Da đen như thế, nhìn không giống người Trung Quốc lắm? Anh cho chúng tôi xem cái này để làm gì?”



“Ồ... thì ra... không phải hả... à” Hàn Đức Vượng có chút khẩn trương nói: “Tôi còn nghĩ người mọi người muốn tìm là người này chứ!”



“Mọi người? Chúng tôi... chuyện này...” Triệu Ngọc không hiểu, vội hỏi: “Anh từ từ nói rõ ràng cho chúng tôi nghe xem!”



“À... được được!” Hàn Đức Vượng ổn định cảm xúc, sắp xếp câu chữ nói lại lần nữa. “Là thế này, không phải tôi nói với anh, hiện tại tôi đang ở nhà một người bạn sao?”



“Tôi ấy à, lúc nói chuyện phiếm liền kể với anh ta chuyện mọi người đang tìm người. Bỗng nhiên anh ta liền nhớ tới một chuyện, mấy ngày trước, cũng có vài người đến trên đảo tìm người!” Nói xong, Hàn Đức Vượng trượt đến ảnh chụp trong di động. “Đây, người cần tìm chính là cô gái này!”



“Cô gái này là sinh viên Học viện nghiên cứu Auckland, hai người nói đúng rồi, cô ấy là người Thái Lan, tên là Susie. Những người đến tìm cô ấy đều là bạn cùng lớp của cô ấy. Họ nói Susie một mình đến Landing Island điều tra nghiên cứu, sau đó không thấy trở về, cứ như vậy mất tích!”



“Nghe nói, cảnh sát đã lập án tìm kiếm, không biết bây giờ đã tìm được chưa...” Hàn Đức Vượng nói: “Ngày hôm qua tôi thấy anh Triệu rất sốt ruột, còn tưởng rằng, hai người cũng tới tìm cô gái này! Cho nên mới tới đây hỏi hai người chút!”



“Không thể nào, đùa cái gì vậy chứ? Chúng tôi là người Trung Quốc, tìm cô gái người Thái Lan làm cái gì?” Tô Kim Muội lắc đầu.



“Không phải, không phải!” Hàn Đức Vượng vội vàng giải thích. “Hai người không biết thôi, Ở Auckland rất ít khi xảy ra chuyện mất tích! Ở trên Landing Island lại càng ít hơn, cho nên, tôi mới cảm thấy người hai người muốn tìm có thể chính là cô gái này!”



“Ừm, thật là ngại quá, là tôi nghĩ nhiều rồi! Tôi cũng chỉ có ý tốt, hy vọng hai người đừng để bụng!”



Triệu Ngọc lại cầm di động lên nhìn lại bức ảnh một lần nữa. Tuy rằng cô gái này hơi đen nhưng lại vô cùng xinh đẹp, hắn liền hỏi Hàn Đức Vượng. “Cô gái này mất tích vào lúc nào?”



“Ừ... Bạn tôi nói, cô gái kia đã tới Landing Island một tuần trước! Bạn học của cô ấy khoảng ba bốn ngày trước tới đây tìm người. Lúc ấy, bọn họ dán rất nhiều ảnh chụp trên đảo, rất nhiều người đều biết đến chuyện này!” Hàn Đức Vượng nhớ lại một chút. “Bạn học của cô ấy nói, bởi vì lý do của học viện, nên Susie mới tới trên đảo nghiên cứu du lịch kinh tế gì gì đó...”



“Được rồi, được rồi, anh gửi ảnh chụp cho chúng tôi đi!” Triệu Ngọc nói. “Nếu trong lúc tìm kiếm, chúng tôi phát hiện tung tích của cô ấy sẽ báo cho anh biết!”



“Ừm... chuyện này không cần, thực sự không cần đâu, tôi chỉ là muốn giúp đỡ hai người mà thôi. Nếu không phải người mà hai người muốn tìm, vậy thôi bỏ đi!” Hàn Đức Vượng cúi đầu nói. “Thật ngại quá, tôi cũng chỉ là sốt ruột thôi. Nếu anh Triệu còn có yêu cầu gì thì cứ bảo tôi! Tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để làm, vậy bây giờ... tôi đi về nhé!”



Nói xong, Hàn Đức Vượng không chờ tiễn, vội vã đi về, còn cẩn thận đóng cửa phòng.



Sau khi anh ta rời đi, lúc này Tô Kim Muội mới nhìn ảnh chụp trong điện thoại, nghi hoặc nói. “Sư phụ à, hướng dẫn viên du lịch này cũng thật là lạ, đưa ảnh cô gái Thái Lan cho chúng ta xem làm gì? Mà nói thật... cô gái này đúng là rất xinh đẹp nha!”



“Hừ!” Triệu Ngọc cũng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nhắc nhở. “Nhưng tôi nghe nói, ở Thái Lan, con gái càng xinh đẹp thì càng có khả năng không phải là con gái đâu...”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom