Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1349
Chương 1349 : Chương 1349
CUỒNG BINH TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG (2)
Chỉ một thoáng, trong máy bay chỉ còn lại có một mình phi công, hắn ta vẫn đang giơ cánh tay lên thật cao, dùng súng chỉ vào chỗ Triệu Ngọc xuất hiện lúc nãy.
Giờ phút này, chỗ đó trừ không khí ra thì không có thứ gì khác. Nếu không phải tay bắn súng máy đã rớt xuống khỏi máy bay thì hắn ta thậm chí không thể tin vào hai mắt của mình, cho rằng tất cả mọi chuyện chỉ là ảo giác.
Chuyện vừa xảy ra khi nãy, mặc cho ai cũng sẽ ngơ ngác một lúc, hoảng hốt một lúc...
Tích tích... Tích tích...
Lúc này, máy bay đã đổi hướng của thân máy bay xong, lên tới độ cao tương đối cao, nghe tiếng vang trên bàn điều khiển, phi công muốn xoay người lại để điều khiển máy bay.
Nhưng mà, cơ thể của hắn ta còn chưa kịp động đậy thì đã kinh ngạc thấy được một cảnh tượng đáng sợ khác, chỉ thấy Triệu Ngọc vừa rồi lại vù một tiếng, bay trở về cabin, đứng ngay chỗ hắn đứng vừa nãy, không thay đổi chút nào.
“A!” Phi công sợ tới mức sắp nổi điên, vội vàng nổ súng bắn Triệu Ngọc.
Ầm ầm ầm...
Ầm ầm ầm...
Trong buồng máy bay vang lên tiếng súng nổ, phi công cũng vô cùng ngoan độc, phát nào cũng bắn về phía đầu, mặt và mắt của Triệu Ngọc...
Nhưng mà chuyện khủng khiếp vẫn còn đang tiếp diễn, Triệu Ngọc trước mắt hắn ta vẫn còn nguyên lành, không bị thương gì, cứ như thể làn đạn bay tới chẳng là gì vậy.
Ngay lúc phi công liều mạng xạ kích thì Triệu Ngọc lại kéo khẩu súng máy hạng nặng kia qua, nhắm họng súng về phía chuồng ngựa bên dưới!
Giờ phút này, một đám binh sĩ đi xuống khỏi xe điện, đang tìm kiếm thi thể của Triệu Ngọc trong chuồng ngựa, nếu bây giờ Triệu Ngọc mà nổ súng với bọn họ thì chắc chắn không ai sống nổi!
“Hả?” Phi công nhận ra ý đồ của Triệu Ngọc, nhanh nhẹn thả súng lục của mình xuống, xoay người lại, kéo mạnh cần điều khiển máy bay.
Vù...
Máy bay trực thăng tức khắc xoay vòng giữa không trung, Triệu Ngọc bị vòng xoay mạnh mẽ này lung lay một phen, không thể đứng vững. Vì không muốn mình lại bị quăng ra khỏi máy bay, hắn liều mạng bắt lấy báng của súng máy.
Tích tích tích... Tích tích tích...
Trên bàn điều khiển của máy bay vang lên cảnh báo màu đỏ rõ ràng, kêu loạn liên tục. Phi công sợ máy bay rơi xuống, đành phải đè cần điều khiển lại, thoáng ổn định máy bay.
Thừa dịp này, cuối cùng Triệu Ngọc cũng ấn ngón tay lên cò súng máy.
“Ha ha ha... Đi chết đi, đám rùa con này!” Triệu Ngọc cao giọng hô to, nhưng sau khi bóp cò súng, súng máy hạng nặng to như vậy lại không có phản ứng gì, cũng không phát ra ngọn lửa ngập trời và tiếng gầm điếc tai như trong tưởng tượng.
Chuyện này...
Triệu Ngọc nghiêng đầu nhìn, lúc này mới hiểu, hóa ra súng máy người ta vừa mới bắn hết một băng đạn, bây giờ cần phải đổi một băng đạn mới được!
Hắn chưa từng sử dụng vũ khí cao cấp như vậy, đương nhiên không thể nào biết phải đổi băng đạn như thế nào rồi?
Nhưng mà, phi công máy bay cũng không biết chuyện cần thay băng đạn! Hắn ta vừa thấy Triệu Ngọc lại muốn nổ súng, vội vàng kéo mạnh cần điều khiển, khiến máy bay trực thăng chuyển hướng.
Kết quả, bởi vì máy bay đang xoay tròn với tốc độ cao, làm như vậy càng khiến máy bay không thể khống chế được, giống như một con quay bắt đầu rơi xuống đất!
A!
Phi công kinh hãi, gắng sức khống chế máy bay, nhưng dưới sự lay động và xóc nảy mạnh thế này, hắn ta rất khó có thể khống chế máy bay.
Mà trong tình huống như vậy, Triệu Ngọc không thành thật đã lẻn từ phía sau lên phía trước xem náo nhiệt rồi!
Hắn vốn đến để phá hoại mà, thấy máy bay sắp gặp tai nạn, trong lòng hắn đang vô cùng chờ mong mà! Vì thế, hắn dùng một chiêu cá nhảy vọt lên, nhảy tới chỗ phi công đang đứng, bắt đầu đánh hắn ta một trận.
Bốp bốp...
Hắn múa may quả đấm sắt cuồng bạo của mình, đập mạnh lên đầu phi công. Cho dù phi công có mang mũ giáp, nhưng vẫn bị đánh đến mức đầu óc choáng váng.
Có điều phi công cũng không phải kẻ vô dụng, dưới tình thế cấp bách, hắn ta rút dao găm của mình ra, đâm về phía Triệu Ngọc.
Trên người Triệu Ngọc có mặc áo chống đạn, không sợ đạn nhưng sợ dao. Mắt thấy dao găm đâm tới, hắn muốn bắt lấy cổ tay của đối phương, không cho đối phương thực hiện được.
Cứ như vậy, hai người anh tới tôi đi, bắt đầu chiến đấu trong khoang điều khiển nhỏ hẹp.
Lúc này, máy bay càng ngày càng xoay tròn nhanh hơn, Triệu Ngọc chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, những thứ mà mắt thường nhìn thấy giống như bị đánh Mosaic vậy, trở nên rất mờ ảo!
Mà trong những mảnh nhỏ mờ ảo này, hắn bỗng dưng thấy được một thứ làm hắn vui sướng, chỉ thấy trên bàn điều khiển máy bay có một cái nút màu đỏ, cái nút này còn được một vòng kính trong suốt bao lại!
Hửm?
Trước kia Triệu Ngọc có thấy thứ này trong phim điện ảnh rồi, mấy cái nút màu đỏ kiểu này chắc là nút phóng đạn đạo của máy bay!
Có rồi!
Đột nhiên nhìn thấy thứ này, tinh thần của Triệu Ngọc nhất thời tỉnh táo lại, hắn cố gắng nhìn thoáng qua phía bên ngoài máy bay, sau khi nhìn thấy góc độ thích hợp thì vỗ một tát tới chỗ cái nút kia!
A!
Phi công nhìn thấy Triệu Ngọc ra tay với nút phóng đạn đạo thì sợ tới mức mặt không có chút máu, thất thanh kêu to.
Dựa theo trình tự thông thường mà nói, nếu không có khởi động trình tự phóng đạn đạo mà ấn vào nút phóng thì đương nhiên là vô ích.
Nhưng không may là, vừa rồi vì truy kích Triệu Ngọc chạy xe motor nên phi công đã sớm bật trình tự phóng đạn đạo rồi, hắn ta dự định, một khi bắn phá bằng súng máy không thành thì hắn ta sẽ sử dụng đạn đạo tập kích, nhưng sau cùng chưa dùng được.
Nói cách khác, bây giờ đạn đạo đang trong trạng thái sẵn sàng phóng ra, chỉ cần Triệu Ngọc nhấn vào nút thì...
Không... Không không không...
Phi công sợ tới mức run rẩy, gấp gáp bổ nhào qua ngăn cản.
Nhưng mà động tác của Triệu Ngọc vô cùng hung mãnh, hắn ta không ngăn cản nổi.
Bang bang!
Bàn tay của Triệu Ngọc vỗ cái chụp nát nhừ, nặng nề vỗ vào nút bắn.
Rắc rắc...
Vù...
Chốt mở được đè xuống, một viên đạn đạo trong nháy mắt lao ra khỏi máy bay, bay thẳng đến chỗ chuồng ngựa...
Lại quay về chuồng ngựa, những binh sĩ đang phụ trách lục soát thi thể này cũng đủ xui xẻo, bọn họ vốn đang tìm thi thể thì đột nhiên nhìn thấy máy bay trực thăng xoay tròn như nổi điên, tất cả đều ngửa đầu lên tò mò nhìn về phía máy bay.
Nhưng mà, bọn họ còn chưa thấy rõ đến cùng máy bay xảy ra chuyện gì đã nhìn thấy máy bay vèo một tiếng phóng một quả đạn đạo tới chỗ bọn họ!
Đậu xanh rau má...
Chỉ một thoáng, cho dù bọn họ có chửi đổng thế nào cũng không có tác dụng, khoảng cách gần như vậy, đạn đạo không tới một giây đã nổ tung trên chuồng ngựa!
Ầm...
Tiếng nổ vang dội, ánh lửa ngút trời, uy lực của đạn đạo hết sức đáng sợ, chẳng những nổ cho chuồng ngựa dập nát như tương mà ánh lửa phóng lên trời và sóng xung kích còn phóng xạ đến chỗ máy bay trực thăng, khiến cho máy bay vốn đã không khống chế được càng thêm không chịu nổi, lao thẳng xuống mặt đất!
A!!!
Sóng xung kích mạnh mẽ quét tới, nhất thời đẩy Triệu Ngọc ra khỏi cabin, ngã ra ngoài không trung. Ngay sau đó, một luồng ánh lửa nóng rát bao phủ hắn trong đó...
Lúc này, Triệu Ngọc không quan tâm được gì nữa, nhanh chóng mở dù tàng hình của mình ra, sau đó ôm lấy đầu, không kịp để ý tới chuyện gì nữa.
Chỉ trong mấy giây, ánh lửa và sóng xung kích quay lại, Triệu Ngọc dựa vào dù tàng hình để nhảy xuống đất, lại mượn lực quán tính lăn mấy vòng trên mặt đất, cuối cùng xem như chạm đất thành công.
Mà hắn vừa mới rơi xuống đất chưa kịp đứng dậy thì đã nhìn thấy cái máy bay trực thăng to lớn kia rơi nát phía trước bên phải của mình, bởi vì đầu máy bay nhắm xuống đất, cánh quạt đánh trúng mặt đất nên lập tức vỡ vụn, bắn ra bốn phương tám hướng!
Ngay sau đó, thân máy bay rơi xuống, phát ra một tiếng nổ ầm ầm, cuối cùng toát ra một luồng khói đen, hoàn toàn tan xác...
CUỒNG BINH TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG (2)
Chỉ một thoáng, trong máy bay chỉ còn lại có một mình phi công, hắn ta vẫn đang giơ cánh tay lên thật cao, dùng súng chỉ vào chỗ Triệu Ngọc xuất hiện lúc nãy.
Giờ phút này, chỗ đó trừ không khí ra thì không có thứ gì khác. Nếu không phải tay bắn súng máy đã rớt xuống khỏi máy bay thì hắn ta thậm chí không thể tin vào hai mắt của mình, cho rằng tất cả mọi chuyện chỉ là ảo giác.
Chuyện vừa xảy ra khi nãy, mặc cho ai cũng sẽ ngơ ngác một lúc, hoảng hốt một lúc...
Tích tích... Tích tích...
Lúc này, máy bay đã đổi hướng của thân máy bay xong, lên tới độ cao tương đối cao, nghe tiếng vang trên bàn điều khiển, phi công muốn xoay người lại để điều khiển máy bay.
Nhưng mà, cơ thể của hắn ta còn chưa kịp động đậy thì đã kinh ngạc thấy được một cảnh tượng đáng sợ khác, chỉ thấy Triệu Ngọc vừa rồi lại vù một tiếng, bay trở về cabin, đứng ngay chỗ hắn đứng vừa nãy, không thay đổi chút nào.
“A!” Phi công sợ tới mức sắp nổi điên, vội vàng nổ súng bắn Triệu Ngọc.
Ầm ầm ầm...
Ầm ầm ầm...
Trong buồng máy bay vang lên tiếng súng nổ, phi công cũng vô cùng ngoan độc, phát nào cũng bắn về phía đầu, mặt và mắt của Triệu Ngọc...
Nhưng mà chuyện khủng khiếp vẫn còn đang tiếp diễn, Triệu Ngọc trước mắt hắn ta vẫn còn nguyên lành, không bị thương gì, cứ như thể làn đạn bay tới chẳng là gì vậy.
Ngay lúc phi công liều mạng xạ kích thì Triệu Ngọc lại kéo khẩu súng máy hạng nặng kia qua, nhắm họng súng về phía chuồng ngựa bên dưới!
Giờ phút này, một đám binh sĩ đi xuống khỏi xe điện, đang tìm kiếm thi thể của Triệu Ngọc trong chuồng ngựa, nếu bây giờ Triệu Ngọc mà nổ súng với bọn họ thì chắc chắn không ai sống nổi!
“Hả?” Phi công nhận ra ý đồ của Triệu Ngọc, nhanh nhẹn thả súng lục của mình xuống, xoay người lại, kéo mạnh cần điều khiển máy bay.
Vù...
Máy bay trực thăng tức khắc xoay vòng giữa không trung, Triệu Ngọc bị vòng xoay mạnh mẽ này lung lay một phen, không thể đứng vững. Vì không muốn mình lại bị quăng ra khỏi máy bay, hắn liều mạng bắt lấy báng của súng máy.
Tích tích tích... Tích tích tích...
Trên bàn điều khiển của máy bay vang lên cảnh báo màu đỏ rõ ràng, kêu loạn liên tục. Phi công sợ máy bay rơi xuống, đành phải đè cần điều khiển lại, thoáng ổn định máy bay.
Thừa dịp này, cuối cùng Triệu Ngọc cũng ấn ngón tay lên cò súng máy.
“Ha ha ha... Đi chết đi, đám rùa con này!” Triệu Ngọc cao giọng hô to, nhưng sau khi bóp cò súng, súng máy hạng nặng to như vậy lại không có phản ứng gì, cũng không phát ra ngọn lửa ngập trời và tiếng gầm điếc tai như trong tưởng tượng.
Chuyện này...
Triệu Ngọc nghiêng đầu nhìn, lúc này mới hiểu, hóa ra súng máy người ta vừa mới bắn hết một băng đạn, bây giờ cần phải đổi một băng đạn mới được!
Hắn chưa từng sử dụng vũ khí cao cấp như vậy, đương nhiên không thể nào biết phải đổi băng đạn như thế nào rồi?
Nhưng mà, phi công máy bay cũng không biết chuyện cần thay băng đạn! Hắn ta vừa thấy Triệu Ngọc lại muốn nổ súng, vội vàng kéo mạnh cần điều khiển, khiến máy bay trực thăng chuyển hướng.
Kết quả, bởi vì máy bay đang xoay tròn với tốc độ cao, làm như vậy càng khiến máy bay không thể khống chế được, giống như một con quay bắt đầu rơi xuống đất!
A!
Phi công kinh hãi, gắng sức khống chế máy bay, nhưng dưới sự lay động và xóc nảy mạnh thế này, hắn ta rất khó có thể khống chế máy bay.
Mà trong tình huống như vậy, Triệu Ngọc không thành thật đã lẻn từ phía sau lên phía trước xem náo nhiệt rồi!
Hắn vốn đến để phá hoại mà, thấy máy bay sắp gặp tai nạn, trong lòng hắn đang vô cùng chờ mong mà! Vì thế, hắn dùng một chiêu cá nhảy vọt lên, nhảy tới chỗ phi công đang đứng, bắt đầu đánh hắn ta một trận.
Bốp bốp...
Hắn múa may quả đấm sắt cuồng bạo của mình, đập mạnh lên đầu phi công. Cho dù phi công có mang mũ giáp, nhưng vẫn bị đánh đến mức đầu óc choáng váng.
Có điều phi công cũng không phải kẻ vô dụng, dưới tình thế cấp bách, hắn ta rút dao găm của mình ra, đâm về phía Triệu Ngọc.
Trên người Triệu Ngọc có mặc áo chống đạn, không sợ đạn nhưng sợ dao. Mắt thấy dao găm đâm tới, hắn muốn bắt lấy cổ tay của đối phương, không cho đối phương thực hiện được.
Cứ như vậy, hai người anh tới tôi đi, bắt đầu chiến đấu trong khoang điều khiển nhỏ hẹp.
Lúc này, máy bay càng ngày càng xoay tròn nhanh hơn, Triệu Ngọc chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, những thứ mà mắt thường nhìn thấy giống như bị đánh Mosaic vậy, trở nên rất mờ ảo!
Mà trong những mảnh nhỏ mờ ảo này, hắn bỗng dưng thấy được một thứ làm hắn vui sướng, chỉ thấy trên bàn điều khiển máy bay có một cái nút màu đỏ, cái nút này còn được một vòng kính trong suốt bao lại!
Hửm?
Trước kia Triệu Ngọc có thấy thứ này trong phim điện ảnh rồi, mấy cái nút màu đỏ kiểu này chắc là nút phóng đạn đạo của máy bay!
Có rồi!
Đột nhiên nhìn thấy thứ này, tinh thần của Triệu Ngọc nhất thời tỉnh táo lại, hắn cố gắng nhìn thoáng qua phía bên ngoài máy bay, sau khi nhìn thấy góc độ thích hợp thì vỗ một tát tới chỗ cái nút kia!
A!
Phi công nhìn thấy Triệu Ngọc ra tay với nút phóng đạn đạo thì sợ tới mức mặt không có chút máu, thất thanh kêu to.
Dựa theo trình tự thông thường mà nói, nếu không có khởi động trình tự phóng đạn đạo mà ấn vào nút phóng thì đương nhiên là vô ích.
Nhưng không may là, vừa rồi vì truy kích Triệu Ngọc chạy xe motor nên phi công đã sớm bật trình tự phóng đạn đạo rồi, hắn ta dự định, một khi bắn phá bằng súng máy không thành thì hắn ta sẽ sử dụng đạn đạo tập kích, nhưng sau cùng chưa dùng được.
Nói cách khác, bây giờ đạn đạo đang trong trạng thái sẵn sàng phóng ra, chỉ cần Triệu Ngọc nhấn vào nút thì...
Không... Không không không...
Phi công sợ tới mức run rẩy, gấp gáp bổ nhào qua ngăn cản.
Nhưng mà động tác của Triệu Ngọc vô cùng hung mãnh, hắn ta không ngăn cản nổi.
Bang bang!
Bàn tay của Triệu Ngọc vỗ cái chụp nát nhừ, nặng nề vỗ vào nút bắn.
Rắc rắc...
Vù...
Chốt mở được đè xuống, một viên đạn đạo trong nháy mắt lao ra khỏi máy bay, bay thẳng đến chỗ chuồng ngựa...
Lại quay về chuồng ngựa, những binh sĩ đang phụ trách lục soát thi thể này cũng đủ xui xẻo, bọn họ vốn đang tìm thi thể thì đột nhiên nhìn thấy máy bay trực thăng xoay tròn như nổi điên, tất cả đều ngửa đầu lên tò mò nhìn về phía máy bay.
Nhưng mà, bọn họ còn chưa thấy rõ đến cùng máy bay xảy ra chuyện gì đã nhìn thấy máy bay vèo một tiếng phóng một quả đạn đạo tới chỗ bọn họ!
Đậu xanh rau má...
Chỉ một thoáng, cho dù bọn họ có chửi đổng thế nào cũng không có tác dụng, khoảng cách gần như vậy, đạn đạo không tới một giây đã nổ tung trên chuồng ngựa!
Ầm...
Tiếng nổ vang dội, ánh lửa ngút trời, uy lực của đạn đạo hết sức đáng sợ, chẳng những nổ cho chuồng ngựa dập nát như tương mà ánh lửa phóng lên trời và sóng xung kích còn phóng xạ đến chỗ máy bay trực thăng, khiến cho máy bay vốn đã không khống chế được càng thêm không chịu nổi, lao thẳng xuống mặt đất!
A!!!
Sóng xung kích mạnh mẽ quét tới, nhất thời đẩy Triệu Ngọc ra khỏi cabin, ngã ra ngoài không trung. Ngay sau đó, một luồng ánh lửa nóng rát bao phủ hắn trong đó...
Lúc này, Triệu Ngọc không quan tâm được gì nữa, nhanh chóng mở dù tàng hình của mình ra, sau đó ôm lấy đầu, không kịp để ý tới chuyện gì nữa.
Chỉ trong mấy giây, ánh lửa và sóng xung kích quay lại, Triệu Ngọc dựa vào dù tàng hình để nhảy xuống đất, lại mượn lực quán tính lăn mấy vòng trên mặt đất, cuối cùng xem như chạm đất thành công.
Mà hắn vừa mới rơi xuống đất chưa kịp đứng dậy thì đã nhìn thấy cái máy bay trực thăng to lớn kia rơi nát phía trước bên phải của mình, bởi vì đầu máy bay nhắm xuống đất, cánh quạt đánh trúng mặt đất nên lập tức vỡ vụn, bắn ra bốn phương tám hướng!
Ngay sau đó, thân máy bay rơi xuống, phát ra một tiếng nổ ầm ầm, cuối cùng toát ra một luồng khói đen, hoàn toàn tan xác...
Bình luận facebook