• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (15 Viewers)

  • Chap-1408

Chương 1408 : Chương 1408








TÌNH TIẾT THẬT SỰ MÁU CHO



Một năm rưỡi trước, tại thành phố Palu, trung tâm đảo Sulawesi, Indonesia.



Một người đàn ông trung niên để tóc dài dẫn theo một cô gái trẻ đẹp đang mang thai, cả hai đang mua sắm bên trong một siêu thị lớn ở địa phương.



Bọn họ đã mua rất nhiều đồ, bây giờ đang xếp hàng trước quầy thu ngân đợi tính tiền.



“K.” Cô gái nói bằng tiếng Trung: “Em muốn mua thêm ít kem, dạo này nóng nực quá. Nước mình gọi cái này là tâm hoả vượng, em nghĩ...” Cô gái mỉm cười, tay chỉ vào cái bụng đã nhô lên của mình: “Có lẽ là con trai đấy anh?”



“Ừ.” Người đàn ông trung niên tên K này khẽ nở nụ cười đầy quyến rũ: “Em chờ anh ở đây, anh đi mua!”



Nói xong, người đàn ông quay người đi đến khu đồ ăn uống lạnh.



Khu đồ ăn uống lạnh cách quầy thu ngân khá xa, người đàn ông vì muốn mua được kem nhanh đã đi bộ thật nhanh đến tủ đồ ăn uống lạnh.



“Anh muốn mua kem sao?” Nhân viên phục vụ trước quầy nhiệt tình hỏi bằng tiếng Indonesia: “Ở đây chúng tôi có đến mấy vị! Không biết anh muốn loại nào ạ?”



“Ừ...” Người đàn ông chỉ vào đống kem rực rỡ sắc màu trong tủ lạnh, rực rỡ đến độ hoa mắt rồi nói với nhân viên phục vụ: “Lấy cho tôi loại đắt tiền nhất là được!”



“Oa, anh thật hào phóng...” Nhân viên phục vụ mở tủ ra, giới thiệu với người đàn ông: “Những loại này đều là... Á... Á... Á... Chuyện gì... Chuyện gì vậy...”



Nào ngờ, trong lúc cô nhân viên đang giới thiệu với người đàn ông thì cô ta bỗng nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng. Một giây sau đó, cô ta mới sực phản ứng, thứ choáng váng không phải là đầu óc cô ta mà là toà nhà này...



“Á...” Phía xa vang lên những tiếng kêu thảm thiết: “Động... động đất... là động đất...!”



Người đàn ông tên K cũng cảm thấy toà nhà đang rung chuyển, cả toà nhà đang nghiêng ngả, ngay lập tức tất cả hàng hoá đều rơi lộp bộp xuống đất...



Rét... Rét...



Ngay sau đó, dưới đất phát ra tiếng vỡ nứt, mọi người đều sợ đến la thất thanh, mạnh ai nấy lao đến cửa thoát hiểm như ong vỡ tổ.



“Không... Không không không...”



Người đàn ông tên K lập tức nhớ đến người vợ đang mang thai của mình, buông cái túi trong tay ra, chạy như điên đến quầy thu ngân.



Nhưng đúng lúc này, toà nhà rung chuyển càng lúc càng mạnh, đèn treo trên trần chớp nháy, vô số mảnh gạch rớt xuống từ trần nhà, khiến cho cả siêu thị lập tức rơi vào cảnh tượng hỗn loạn.



“Hạ!” Người đàn ông tên K vừa chạy như điên vừa gào thét tên cô gái. Thế nhưng, do khoảng cách quá xa, K không thể thấy được bóng dáng của cô ta, cũng không nghe thấy tiếng đáp trả của cô ta.



Trong lúc K chạy, toà nhà cũng bắt đầu nứt toác, sụp đổ, hàng hoá trên quầy cứ thi nhau rơi rầm rầm, đám người hoảng sợ ùa về phía lối ra, đụng đến té nhào trên mặt đất.



“Hạ!” Lúc này, người đàn ông tên K đã đến gần khu vực quầy thu ngân, thậm chí có thể thấy được bóng dáng cô gái. Cô gái đang bất lực đứng gần quầy thu ngân và lo lắng chờ đợi K.



Ầm...



Phút chốc, mặt đất nứt ra thành một cái hố sâu, chặn ngay đường đi của K, nhưng K không một chút do dự nhảy vọt lên, bay qua cái hố sâu.



Nhưng mà do diện tích hố thật sự quá lớn, K không thể nhảy qua, lúc sắp rớt xuống hố K đã vươn tay bám vào mép hố.



“Aaa...” K hét to lấy sức bò lên trên.



Nhưng đúng lúc bò được một nửa, K phát hiện tòa nhà lại nghiêng kinh khủng hơn, những người đứng gần quầy thu ngân mất thăng bằng, tất cả đều trượt về phía con hố.



“Không...” K gào thét lên, không quan tâm đến sự an nguy của mình và đống hàng hoá hỗn độn đang rơi xuống, mắt K vẫn luôn hướng về người mình thương yêu.



Đúng lúc này, cô gái tên Hạ không thể tránh khỏi trượt từ trên cao xuống, đúng lúc trượt về phía K.



“Đừng sợ... Anh sẽ bắt được em!” K giơ một tay bám víu lấy sàn, tay kia duỗi về phía trước, định túm lấy Hạ đang trượt về phía mình.







Kết quả, K vừa vươn tay ra thì xà ngang trên nóc toà nhà đột nhiên không chịu được sức nặng mà đứt gãy, đúng lúc đập vào người Hạ!



Ầm...



Trong tiếng nổ rung trời, tiếng hét thất thanh của K bị dòng khói cuồn cuộn dày đặc nuốt chửng...



...



Thời gian quay về hiện tại, ba ngày hẹn với tội phạm giết người Lương Nghị Lực chỉ còn lại một ngày cuối cùng.



Nếu nhóm Triệu Ngọc vẫn không giải được câu đố giết người mà hắn ta để lại thì không ai biết tiếp theo đây Lương Nghị Lực sẽ làm ra chuyện gì nữa?



Điều duy nhất mà mọi người có thể chắn chắn là việc Lương Nghị Lực sắp làm tuyệt đối không phải chuyện tốt gì!



“Cũng có nghĩa là bây giờ chúng ta có thể chứng minh...” Triệu Ngọc đứng trước tấm bảng trắng, hỏi nhân viên pháp y Trương Bồi Bồi: “Lương Nghị Lực và Ngu Chính Nhiên không có quan hệ huyết thống phải không?”



“Đúng thế!” Trương Bồi Bồi nói: “Thầy Cao đã mời cả chuyên gia di truyền học đến, kết quả ADN của Lương Nghị Lực cho thấy hắn ta không có bất cứ đặc điểm nào của người Đông Nam Á, có lẽ là người Trung Quốc chính gốc!”



“Nói cách khác...” Triệu Ngọc suy xét nói: “Lương Nghị Lực và cháu gái Ngu Chính Nhiên, không phải là cha con, mà là...”



“Người yêu, chắc chắn là người yêu!” Thôi Lệ Châu kiên trì với suy nghĩ của mình: “Không phải tôi đã nói rồi sao? Lương Nghị Lực giết người rút xương, chính là vì muốn gọi hồn cho người hắn ta yêu thương nhất!”



“Tổ trưởng...” Tăng Khả suy đoán: “Anh nói xem, Lương Nghị Lực có phải là vệ sĩ của Ngu Chính Nhiên không? Cả nhà Ngu Chính Nhiên bị người giết chết, sau đó hắn ta cứu cháu gái của Ngu Chính Nhiên; Sau đó, bọn họ nảy sinh tình cảm, trở thành người yêu; Sau đó nữa, bọn sát thủ tìm được bọn họ, rồi lại giết cháu gái của Ngu Chính Nhiên; Cuối cùng, Lương Nghị Lực phát điên, quay về báo thù?”



“Oa, anh nói gì máu chó dữ vậy...” Thôi Lệ Châu bĩu môi: “Tình tiết quê mùa quá!”



“Mặc kệ tình tiết có máu chó hay không... Ít ra có thể khẳng định được một chuyện!” Triệu Ngọc nói: “Nếu như Lương Nghị Lực đã mang hộp sọ về nhà họ Ngu để gọi hồn, thì chủ nhân của hộp sọ chắc hẳn là người nhà họ Ngu!”



“Nhưng mà...” Miêu Anh cân nhắc nói: “Nếu điều mà Tăng Khả nói là đúng, vậy thì quan hệ giữa Lương Nghị Lực và ba thi thể nam phải giải thích thế nào đây? Có lẽ bọn họ đều thuộc cùng một tổ chức sát thủ.”



“Nội chiến ư?” Thôi Lệ Châu lắc đầu.



“Tôi cảm thấy...” Triệu Ngọc chỉ vào tấm bảng trắng nói: “Nếu như Lương Nghị Lực dùng ba thi thể nam này để ra câu đố, vậy thì có lẽ đáp án chính là ở trong mối quan hệ giữa bọn họ! Chỉ cần biết được quan hệ của bọn họ là gì, chúng ta sẽ biết rốt cuộc Lương Nghị Lực đang muốn làm gì!”



Cốc cốc cốc...



Triệu Ngọc vừa nói dứt lời thì chợt có người gõ cửa văn phòng.



Thôi Lệ Châu đứng gần cửa vào nhất vội chạy đến mở cửa, nhưng sau khi cô ta thấy người đi vào, liền lập tức thì nhe răng bĩu môi, có vẻ không hoan nghênh.



Bởi vì người đi vào là đội phó Tiêu Hàng - người đã từng bắt Thôi Lệ Châu.



“Tổ trưởng Triệu.” Sau khi Tiêu Hàng thấy Thôi Lệ Châu, chào cô ta bằng ánh mắt rồi vội vã báo cáo với Triệu Ngọc: “Chúng tôi đã làm theo đề nghị của anh, âm thầm điều ra chỗ ở của hai thi thể nam đó, kết quả...”



“Anh xem đi...” Anh ta lấy ra một xấp ảnh chụp đưa cho Triệu Ngọc xem, đồng thời hưng phấn nói: “Chúng tôi đã tìm thấy đồ vật liên quan đến Bà Đà giáo ở trong nhà hai người họ. Chứng minh hai người họ cũng thờ phụng Bà Đà giáo!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom