Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1441
Chương 1441 : Chương 1441
NỖI KHỔ TÂM CỦA NGƯỜI LÃNH TỤ
Nhìn thấy Shea đau khổ cầu xin, Triệu Ngọc cảm thấy có lẽ ông ta có rất nhiều nỗi khổ trong lòng, nên hắn định muốn nghe đầu đuôi ngọn nguồn.
Nhưng mà đội trưởng Tư Nhuệ lại vô tình ngắt lời ông ta, làm cho Triệu Ngọc hơi không vui.
“Đội trưởng Tư, ông là người có kinh nghiệm.” Triệu Ngọc bắt đầu trình bày tỉ mỉ lý luận của hắn: “Dẫu sao thì ông Shea cũng từng là lãnh tụ của một nước, nếu như đổi lại để ông bắt cóc ông ta thì ông sẽ dùng cách gì?”
“Tôi...” Tư Nhuệ dựa theo mạch suy nghĩ của Triệu Ngọc mà suy nghĩ một chút, lập tức hiểu ra.
Triệu Ngọc nói không sai, ông ta có ít nhất một trăm cách ổn thỏa hơn để bắt cóc con tin, nhưng mà không có cách nào cẩu thả như vậy cả.
“Dùng một chiếc xe rách nát để bắt cóc một nhân vật nổi tiếng, có vẻ hơi bị tầm thường quá nhỉ?” Triệu Ngọc chỉ hai, ba miếng đã ăn hết quả táo, tiếp tục nói: “Chọn địa điểm này không hợp với lẽ thường, tuy rằng gần hiện trường không có camera, nhưng mà bên ngoài đều là đường quốc lộ lớn, bắt cóc con tin như vậy thì có thể chạy được bao xa chứ?”
“Lại đổi một góc nhìn khác, bên Vaqueria làm tưng bừng như vậy thì ai cũng biết ông Shea có ý nghĩa gì với Vaqueria.”
“Nhưng mà, cẩn thận nghĩ lại thì cho dù là đảng nào phái nào cũng đâu ai dám chạy qua đây bắt cóc ông ta chứ?” Triệu Ngọc chỉ vào điện thoại của mình: “Tôi đã tìm một vài tư liệu. Bây giờ, người hy vọng ông Shea trở về không phải là những đảng phái đấy mà là người dân Vaqueria!”
“Ai dám chạm vào một đầu ngón tay của Shea thì chính là đang đối đầu với người dân! Một khi chuyện này bị bại lộ thì sẽ chết rất thảm!”
Lời nói của Triệu Ngọc rõ ràng và khéo léo, khiến người khác tin tưởng và kính nể, tất cả các cảnh sát đều liên tục gật đầu.
“Còn chính quyền của đất nước ông ta thì lại càng không dám mạo hiểm như thế!” Triệu Ngọc lại nói: “Nhất là trên địa bàn của chúng ta thì ai lại muốn mạo hiểm để đắc tội chúng ta chứ!?”
“Cho nên, tôi mới kết luận, ông Shea cũng không phải bị bắt cóc thật!” Hắn ném hột táo vào thùng rác, tiếp tục nói: “Còn nữa, lúc trước, tôi đã từng điều tra phá không ít vụ án bắt cóc, cái hiện trường này bị làm giả hơi qua loa rồi đấy!”
“Nếu như ông ngồi trên ghế lái bị bắt cóc, như vậy trong lúc bị người ta kéo ra khỏi ghế thì sẽ phải để lại dấu chân trên ghế dựa hoặc là trên cửa xe mới đúng. Bởi vì tên bắt cóc có thể giữ chặt nửa người trên của ông nhưng không thể giữ được chân ông!”
Thật ra, Triệu Ngọc chưa xử lý được bao nhiêu vụ án bắt cóc, sở dĩ hắn hiểu rõ như vậy là vì trước khi xuyên không, hắn là một tên ác ôn, thường làm những chuyện chặn xe, bắt người.
“Không phải chứ?” Lúc này, có cảnh sát nhịn không được mà hỏi: “Nếu như tên bắt cóc vừa xông lên đã đánh ngất con tin thì sao? Như vậy chẳng phải sẽ không để lại dấu chân à?”
“Khả năng này cũng có thể.” Triệu Ngọc cười nói: “Nhưng mà, ly nước trên xe đã bị đổ ra, còn tấm che nắng rơi lả tả và đai an toàn thì phải giải thích thế nào đây?”
“À...” Các cảnh sát lặng lẽ gật đầu, cảm thấy đã học được rất nhiều thứ từ Triệu Ngọc.
“Trừ những cái này ra thì còn rất nhiều sơ hở nữa...” Triệu Ngọc lại nói: “Trên núi Yên có không ít ao hồ và khe núi, nếu thật sự là bắt cóc, để che giấu dấu vết thì ít nhất cũng phải đẩy xe vào đấy chứ nhỉ? Sao lại dừng ở nơi dễ tìm như vậy được?”
“Ừm, vậy cậu nói thử xem.” Đội trưởng Tư Nhuệ lại hỏi: “Cậu tìm được Shea ở đâu? Sao cậu lại biết ông ta trốn ở chỗ nào?”
“Thanh tra.” Lúc này, cảnh sát đứng gác ở bên ngoài lúc trước giơ tay báo cáo với Tư Nhuệ: “Thần thám Triệu bắt được người từ một nhà hàng xóm!”
“Cái gì? Hàng xóm!?” Tư Nhuệ kinh ngạc, mắt nhìn về phía căn biệt thự hàng xóm, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
“Nói thật, chuyện này thì tôi thật sự không biết.” Triệu Ngọc nhún vai, chỉ vào Guli - vợ của Shea nói: “Là vợ của ông ta nói cho tôi biết!”
“Sao cơ!?”
Mọi người đều kinh ngạc, Guli đứng lên ngay lập tức, lắc đầu như trống bỏi.
“Không... Không có mà, tôi không hề nói với anh ta, thật đấy!” Vẻ mặt Guli tái xanh, vô cùng căng thẳng.
“Tình hình là như thế này.” Triệu Ngọc mỉm cười, cuối cùng cũng nói ra tình hình thực tế: “Sau khi tôi phát hiện có khả năng Shea đang diễn kịch, nên tôi muốn đối chất qua vợ ông ta để bà ấy nói ra tình hình thực tế.”
“Nhưng mà... Sau khi tôi và vị phu nhân này gặp mặt, tôi đột nhiên lại cảm thấy đáp án có thể đang ở ngay trước mắt. Phu nhân à.” Triệu Ngọc nhìn Guli cười nói: “Tôi phải nói với bà câu này, quả thật bà không giỏi nói dối! Lo lắng và khẩn trương hoàn toàn là hai loại cảm xúc không giống nhau, xem ra bà chưa từng xem ‘Sự ra đời của diễn viên’ rồi phải không?”
“Thật ra, qua ánh mắt đầu tiên khi tôi gặp bà, tôi đã nhìn ra được là bà đã bàn bạc xong với chồng bà rồi!”
“Ừm... Ừm...” Mặt Guli lộ ra vẻ hổ thẹn, vô cùng lúng túng, không biết làm thế nào: “Cậu nhìn ra được sao?”
“Nói thừa, tôi chính là Triệu đại thần thám nổi tiếng khắp trong và ngoài nước, uy chấn vũ trụ, nếu như không nhìn ra chuyện này thì chẳng phải là nên về nhà bán khoai lang sao? Ha ha ha...” Triệu Ngọc cười ha hả một tiếng rồi nói: “Tôi phát hiện ánh mắt của bà cứ liếc ra bên ngoài, cho nên tôi không vạch trần bà ngay tại chỗ mà để bà đưa tôi đi một vòng quanh nhà.”
“Mục đích của tôi không phải để nghe bà kể tình hình mà là muốn xác định xem suy đoán của tôi có chính xác hay không? Kể từ khi chúng ta bắt đầu gặp mặt, bà đã liếc qua căn nhà đối diện tất cả mười hai lần, nhưng mà hễ đến chỗ không nhìn thấy căn nhà kia thì bà lại yên tâm, muốn tôi không xác định được cũng khó!”
“Chuyện này...” Guli đổ mồ hôi trán, không dám ngẩng đầu lên nữa.
“Cho nên.” Triệu Ngọc nói: “Tôi vừa mới kiếm cớ ra ngoài, nhân tiện điều tra tình hình của căn nhà kế bên xem sao. Gần đây, căn nhà này đang cho một người tên là Lăng Tử Duệ thuê, mà cậu Lăng Tử Duệ này...” Triệu Ngọc liếc nhìn Shea: “Có vẻ như là bạn học của con trai ông nhỉ?”
“...” Lần này, vẻ mặt của Shea càng hổ thẹn, không ngừng lau mồ hôi.
“Cho nên.” Triệu Ngọc mở tay ra, nhìn đội trưởng Tư Nhuệ rồi nói: “Trò cười này cứ kết thúc vui vẻ như vậy đi! Bây giờ, tôi phải đi rồi, tối nay, các quan chức của Cục Cảnh sát nước Pháp còn muốn hỏi ý kiến của tôi về một vụ án tầm quốc tế chưa được giải quyết đấy!”
Nói xong, Triệu Ngọc đứng lên, chuẩn bị rời khỏi.
“Ngài Shea, bởi vì ngài là nhân vật của công chúng nên tôi không cần nói tội danh là gì nữa.” Đội trưởng Tư Nhuệ quay lại nói với Shea: “Bây giờ, ngài hãy về Cục Cảnh sát với chúng tôi một chuyến đi! Hành vi của ngài đã vi phạm vào điều lệ dẫn độ quốc tế rồi, tốt nhất là các ông nên chuẩn bị trước để chuẩn bị về nước đi!”
“Hả!? Đừng... Đừng, đừng mà...” Nghe thấy những lời này, thiếu chút nữa là Shea đã ngã quỵ xuống đất, vội vàng chắp hay tay thi lễ với Tư Nhuệ: “Ngài thanh tra, đừng mà! Tôi... Tôi không thể quay về được, thật sự là không thể quay về được đâu!”
“Ông nói gì với tôi cũng không có tác dụng đâu, tôi chỉ dựa theo điều lệ mà làm việc thôi!” Tư Nhuệ thoáng gật đầu với cấp dưới, lập tức có cảnh sát tiến lên, chuẩn bị đưa Shea đi.
“Đợi đã.” Ai ngờ, bỗng nhiên Triệu Ngọc lại ngăn những tên cảnh sát đó lại rồi nói: “Cho dù kết quả thế nào đi nữa, cứ thử nghe nguyên nhân trước cũng không có gì quá đáng chứ?”
Sở dĩ Triệu Ngọc mở miệng ngăn trở là bởi vì hắn cảm thấy vợ chồng Shea không phải là loại người gian xảo, cho nên chuyện này chắc chắn là có nguyên nhân.
“Là, là em trai của tôi!” Thấy Triệu Ngọc cho phép ông ta nói chuyện, Shea vội vàng mở miệng giải thích: “Em trai của tôi là Kolim đã thành lập lại đảng phái của chúng tôi, cho nên cậu ấy hy vọng tôi có thể nhanh chóng về nước chủ trì đại cục!”
“Nhưng mà, tôi thật sự đã chán ngán rồi!” Shea đau khổ nói: “Đã sáu năm rồi, tôi sống ở Trung Quốc rất tốt, tôi không muốn quay về để bị những kẻ có lòng dạ đáng sợ đó lợi dụng!”
“Các anh cũng biết tôi vốn không phải là lãnh tụ gì cả, chỉ là con rối gỗ cho bọn họ tùy ý thao túng mà thôi. Nếu như tôi quay về thì mạng sống của tôi chẳng là gì cả, nhưng người nhà của tôi sẽ bị đẩy vào hố lửa, từ nay sẽ phải sống bi thảm, nước sôi lửa bỏng, sống không bằng chết!”
“Cha ơi...” Shea vừa dứt lời thì thấy một cậu bé tóc vàng khoảng hai mươi tuổi dẫn một cô bé mười hai, mười ba tuổi đến trước mặt, song song dựa sát vào bên cạnh vợ chồng Shea.
Triệu Ngọc biết, một nam một nữ này chính là con của vợ chồng Shea.
Cậu bé vừa vào đại học, cô bé thì vừa mới trở thành học sinh cấp hai...
NỖI KHỔ TÂM CỦA NGƯỜI LÃNH TỤ
Nhìn thấy Shea đau khổ cầu xin, Triệu Ngọc cảm thấy có lẽ ông ta có rất nhiều nỗi khổ trong lòng, nên hắn định muốn nghe đầu đuôi ngọn nguồn.
Nhưng mà đội trưởng Tư Nhuệ lại vô tình ngắt lời ông ta, làm cho Triệu Ngọc hơi không vui.
“Đội trưởng Tư, ông là người có kinh nghiệm.” Triệu Ngọc bắt đầu trình bày tỉ mỉ lý luận của hắn: “Dẫu sao thì ông Shea cũng từng là lãnh tụ của một nước, nếu như đổi lại để ông bắt cóc ông ta thì ông sẽ dùng cách gì?”
“Tôi...” Tư Nhuệ dựa theo mạch suy nghĩ của Triệu Ngọc mà suy nghĩ một chút, lập tức hiểu ra.
Triệu Ngọc nói không sai, ông ta có ít nhất một trăm cách ổn thỏa hơn để bắt cóc con tin, nhưng mà không có cách nào cẩu thả như vậy cả.
“Dùng một chiếc xe rách nát để bắt cóc một nhân vật nổi tiếng, có vẻ hơi bị tầm thường quá nhỉ?” Triệu Ngọc chỉ hai, ba miếng đã ăn hết quả táo, tiếp tục nói: “Chọn địa điểm này không hợp với lẽ thường, tuy rằng gần hiện trường không có camera, nhưng mà bên ngoài đều là đường quốc lộ lớn, bắt cóc con tin như vậy thì có thể chạy được bao xa chứ?”
“Lại đổi một góc nhìn khác, bên Vaqueria làm tưng bừng như vậy thì ai cũng biết ông Shea có ý nghĩa gì với Vaqueria.”
“Nhưng mà, cẩn thận nghĩ lại thì cho dù là đảng nào phái nào cũng đâu ai dám chạy qua đây bắt cóc ông ta chứ?” Triệu Ngọc chỉ vào điện thoại của mình: “Tôi đã tìm một vài tư liệu. Bây giờ, người hy vọng ông Shea trở về không phải là những đảng phái đấy mà là người dân Vaqueria!”
“Ai dám chạm vào một đầu ngón tay của Shea thì chính là đang đối đầu với người dân! Một khi chuyện này bị bại lộ thì sẽ chết rất thảm!”
Lời nói của Triệu Ngọc rõ ràng và khéo léo, khiến người khác tin tưởng và kính nể, tất cả các cảnh sát đều liên tục gật đầu.
“Còn chính quyền của đất nước ông ta thì lại càng không dám mạo hiểm như thế!” Triệu Ngọc lại nói: “Nhất là trên địa bàn của chúng ta thì ai lại muốn mạo hiểm để đắc tội chúng ta chứ!?”
“Cho nên, tôi mới kết luận, ông Shea cũng không phải bị bắt cóc thật!” Hắn ném hột táo vào thùng rác, tiếp tục nói: “Còn nữa, lúc trước, tôi đã từng điều tra phá không ít vụ án bắt cóc, cái hiện trường này bị làm giả hơi qua loa rồi đấy!”
“Nếu như ông ngồi trên ghế lái bị bắt cóc, như vậy trong lúc bị người ta kéo ra khỏi ghế thì sẽ phải để lại dấu chân trên ghế dựa hoặc là trên cửa xe mới đúng. Bởi vì tên bắt cóc có thể giữ chặt nửa người trên của ông nhưng không thể giữ được chân ông!”
Thật ra, Triệu Ngọc chưa xử lý được bao nhiêu vụ án bắt cóc, sở dĩ hắn hiểu rõ như vậy là vì trước khi xuyên không, hắn là một tên ác ôn, thường làm những chuyện chặn xe, bắt người.
“Không phải chứ?” Lúc này, có cảnh sát nhịn không được mà hỏi: “Nếu như tên bắt cóc vừa xông lên đã đánh ngất con tin thì sao? Như vậy chẳng phải sẽ không để lại dấu chân à?”
“Khả năng này cũng có thể.” Triệu Ngọc cười nói: “Nhưng mà, ly nước trên xe đã bị đổ ra, còn tấm che nắng rơi lả tả và đai an toàn thì phải giải thích thế nào đây?”
“À...” Các cảnh sát lặng lẽ gật đầu, cảm thấy đã học được rất nhiều thứ từ Triệu Ngọc.
“Trừ những cái này ra thì còn rất nhiều sơ hở nữa...” Triệu Ngọc lại nói: “Trên núi Yên có không ít ao hồ và khe núi, nếu thật sự là bắt cóc, để che giấu dấu vết thì ít nhất cũng phải đẩy xe vào đấy chứ nhỉ? Sao lại dừng ở nơi dễ tìm như vậy được?”
“Ừm, vậy cậu nói thử xem.” Đội trưởng Tư Nhuệ lại hỏi: “Cậu tìm được Shea ở đâu? Sao cậu lại biết ông ta trốn ở chỗ nào?”
“Thanh tra.” Lúc này, cảnh sát đứng gác ở bên ngoài lúc trước giơ tay báo cáo với Tư Nhuệ: “Thần thám Triệu bắt được người từ một nhà hàng xóm!”
“Cái gì? Hàng xóm!?” Tư Nhuệ kinh ngạc, mắt nhìn về phía căn biệt thự hàng xóm, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
“Nói thật, chuyện này thì tôi thật sự không biết.” Triệu Ngọc nhún vai, chỉ vào Guli - vợ của Shea nói: “Là vợ của ông ta nói cho tôi biết!”
“Sao cơ!?”
Mọi người đều kinh ngạc, Guli đứng lên ngay lập tức, lắc đầu như trống bỏi.
“Không... Không có mà, tôi không hề nói với anh ta, thật đấy!” Vẻ mặt Guli tái xanh, vô cùng căng thẳng.
“Tình hình là như thế này.” Triệu Ngọc mỉm cười, cuối cùng cũng nói ra tình hình thực tế: “Sau khi tôi phát hiện có khả năng Shea đang diễn kịch, nên tôi muốn đối chất qua vợ ông ta để bà ấy nói ra tình hình thực tế.”
“Nhưng mà... Sau khi tôi và vị phu nhân này gặp mặt, tôi đột nhiên lại cảm thấy đáp án có thể đang ở ngay trước mắt. Phu nhân à.” Triệu Ngọc nhìn Guli cười nói: “Tôi phải nói với bà câu này, quả thật bà không giỏi nói dối! Lo lắng và khẩn trương hoàn toàn là hai loại cảm xúc không giống nhau, xem ra bà chưa từng xem ‘Sự ra đời của diễn viên’ rồi phải không?”
“Thật ra, qua ánh mắt đầu tiên khi tôi gặp bà, tôi đã nhìn ra được là bà đã bàn bạc xong với chồng bà rồi!”
“Ừm... Ừm...” Mặt Guli lộ ra vẻ hổ thẹn, vô cùng lúng túng, không biết làm thế nào: “Cậu nhìn ra được sao?”
“Nói thừa, tôi chính là Triệu đại thần thám nổi tiếng khắp trong và ngoài nước, uy chấn vũ trụ, nếu như không nhìn ra chuyện này thì chẳng phải là nên về nhà bán khoai lang sao? Ha ha ha...” Triệu Ngọc cười ha hả một tiếng rồi nói: “Tôi phát hiện ánh mắt của bà cứ liếc ra bên ngoài, cho nên tôi không vạch trần bà ngay tại chỗ mà để bà đưa tôi đi một vòng quanh nhà.”
“Mục đích của tôi không phải để nghe bà kể tình hình mà là muốn xác định xem suy đoán của tôi có chính xác hay không? Kể từ khi chúng ta bắt đầu gặp mặt, bà đã liếc qua căn nhà đối diện tất cả mười hai lần, nhưng mà hễ đến chỗ không nhìn thấy căn nhà kia thì bà lại yên tâm, muốn tôi không xác định được cũng khó!”
“Chuyện này...” Guli đổ mồ hôi trán, không dám ngẩng đầu lên nữa.
“Cho nên.” Triệu Ngọc nói: “Tôi vừa mới kiếm cớ ra ngoài, nhân tiện điều tra tình hình của căn nhà kế bên xem sao. Gần đây, căn nhà này đang cho một người tên là Lăng Tử Duệ thuê, mà cậu Lăng Tử Duệ này...” Triệu Ngọc liếc nhìn Shea: “Có vẻ như là bạn học của con trai ông nhỉ?”
“...” Lần này, vẻ mặt của Shea càng hổ thẹn, không ngừng lau mồ hôi.
“Cho nên.” Triệu Ngọc mở tay ra, nhìn đội trưởng Tư Nhuệ rồi nói: “Trò cười này cứ kết thúc vui vẻ như vậy đi! Bây giờ, tôi phải đi rồi, tối nay, các quan chức của Cục Cảnh sát nước Pháp còn muốn hỏi ý kiến của tôi về một vụ án tầm quốc tế chưa được giải quyết đấy!”
Nói xong, Triệu Ngọc đứng lên, chuẩn bị rời khỏi.
“Ngài Shea, bởi vì ngài là nhân vật của công chúng nên tôi không cần nói tội danh là gì nữa.” Đội trưởng Tư Nhuệ quay lại nói với Shea: “Bây giờ, ngài hãy về Cục Cảnh sát với chúng tôi một chuyến đi! Hành vi của ngài đã vi phạm vào điều lệ dẫn độ quốc tế rồi, tốt nhất là các ông nên chuẩn bị trước để chuẩn bị về nước đi!”
“Hả!? Đừng... Đừng, đừng mà...” Nghe thấy những lời này, thiếu chút nữa là Shea đã ngã quỵ xuống đất, vội vàng chắp hay tay thi lễ với Tư Nhuệ: “Ngài thanh tra, đừng mà! Tôi... Tôi không thể quay về được, thật sự là không thể quay về được đâu!”
“Ông nói gì với tôi cũng không có tác dụng đâu, tôi chỉ dựa theo điều lệ mà làm việc thôi!” Tư Nhuệ thoáng gật đầu với cấp dưới, lập tức có cảnh sát tiến lên, chuẩn bị đưa Shea đi.
“Đợi đã.” Ai ngờ, bỗng nhiên Triệu Ngọc lại ngăn những tên cảnh sát đó lại rồi nói: “Cho dù kết quả thế nào đi nữa, cứ thử nghe nguyên nhân trước cũng không có gì quá đáng chứ?”
Sở dĩ Triệu Ngọc mở miệng ngăn trở là bởi vì hắn cảm thấy vợ chồng Shea không phải là loại người gian xảo, cho nên chuyện này chắc chắn là có nguyên nhân.
“Là, là em trai của tôi!” Thấy Triệu Ngọc cho phép ông ta nói chuyện, Shea vội vàng mở miệng giải thích: “Em trai của tôi là Kolim đã thành lập lại đảng phái của chúng tôi, cho nên cậu ấy hy vọng tôi có thể nhanh chóng về nước chủ trì đại cục!”
“Nhưng mà, tôi thật sự đã chán ngán rồi!” Shea đau khổ nói: “Đã sáu năm rồi, tôi sống ở Trung Quốc rất tốt, tôi không muốn quay về để bị những kẻ có lòng dạ đáng sợ đó lợi dụng!”
“Các anh cũng biết tôi vốn không phải là lãnh tụ gì cả, chỉ là con rối gỗ cho bọn họ tùy ý thao túng mà thôi. Nếu như tôi quay về thì mạng sống của tôi chẳng là gì cả, nhưng người nhà của tôi sẽ bị đẩy vào hố lửa, từ nay sẽ phải sống bi thảm, nước sôi lửa bỏng, sống không bằng chết!”
“Cha ơi...” Shea vừa dứt lời thì thấy một cậu bé tóc vàng khoảng hai mươi tuổi dẫn một cô bé mười hai, mười ba tuổi đến trước mặt, song song dựa sát vào bên cạnh vợ chồng Shea.
Triệu Ngọc biết, một nam một nữ này chính là con của vợ chồng Shea.
Cậu bé vừa vào đại học, cô bé thì vừa mới trở thành học sinh cấp hai...