Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1450
Chương 1450 : Chương 1450
NGƯỜI BỊ TÌNH NGHI
Vù vù vù...
Một chiếc máy bay trực thăng quân dụng bay nhanh qua không trung của cánh đồng hoang vu.
Trước kia, Triệu Ngọc đã từng đi máy bay trực thăng vài lần nhưng không có lần nào phải lo lắng đề phòng như hôm nay.
Chiếc máy bay trực thăng thật sự quá cũ kĩ, lớp sơn quanh thân máy bay bị bong tróc, động cơ khi bay kêu ầm ầm, dường như có thể tan rã bất cứ lúc nào vậy, đi máy bay mà cứ như đang ngồi trên máy kéo.
Hơn nữa, máy bay này xóc nảy rất mạnh, thậm chí khiến người vốn chưa bao giờ có vấn đề như Triệu Ngọc lần đầu tiên bị choáng đầu.
“Yilmaz! Đúng thế.” Lúc này, Arnal ngồi ở bên cạnh Triệu Ngọc, lớn tiếng nói với hắn và Lục Khải Toàn: “Bên tình báo đã xác nhận rồi, người của chúng tôi ở thành phố Yilmaz đã vây bắt được một kẻ khả nghi, hoài nghi hắn ta là người của tổ chức Kỳ Xí!”
“Cái gì?” Triệu Ngọc cố đè cơn choáng váng đầu xuống, lớn tiếng hỏi: “Tổ chức Kỳ Xí là thứ gì vậy?”
“Là phần tử khủng bố!” Arnal giải thích: “Đây là một tổ chức khủng bố hoạt động mạnh mẽ tại khu vực Trung Á, vụ đánh bom ở Tashenbian hai năm trước là do bọn họ gây ra! Tổ chức này chính là đối thủ cũ của chúng tôi!”
“Đúng thế!” Lục Khải Toàn nói: “Trong tin tức mà tôi nhận được cũng nói rằng có khả năng tổ chức Kỳ Xí đang bí mật lên kế hoạch làm gì đó ở Yilmaz!”
“Có lẽ không chỉ có một người bị tình nghi thôi đâu!”
“Yilmaz... Ui chao...” Triệu Ngọc nhớ lại: “Đó không phải một trong hai thành phố lớn cách căn cứ của đội thăm dò gần nhất sao? Là thành phố giáp với Vaqueria ấy?”
“Đúng thế!” Arnal khẩn trương nói: “Yilmaz là một thành phố trọng điểm của nước tôi, bởi vì giáp biên với Vaqueria nên đó là một địa điểm mẫn cảm!”
“Hang ổ của tổ chức Kỳ Xí cũng nằm ở Vaqueria!”
“Nếu tôi đoán không lầm thì vụ việc đội thăm dò mất tích lần này, rất có khả năng liên quan tới bọn họ!”
“Đúng thế.” Lục Khải Toàn nói: “Căn cứ của đội thăm dò cách Yilmaz không tới tám mươi cây số, rất có khả năng là do tổ chức Kỳ Xí gây ra!”
“Ừm...” Triệu Ngọc suy nghĩ, vội hỏi: “Vậy người bị tình nghi đã bị bắt kia thì sao? Hắn ta nói gì chưa? Có nhắc tới đội thăm dò không? Có thể xác định hắn ta là phần tử khủng bố không?”
“Không có gì cả.” Lục Khải Toàn trả lời: “Miệng của tên đó rất cứng, đến bây vẫn chưa nói gì cả!”
“Nhưng mà, giấy chứng nhận của hắn ta là giả.” Arnal xem di động của mình, nói: “Thân phận đăng ký trên giấy chứng nhận giả đó là thương nhân của Kazakhstan!”
“Nhưng giọng của hắn ta lại mang khẩu âm của Vaqueria, trên người còn mang theo vũ khí vi phạm lệnh cấm, rõ ràng là có vấn đề.”
“Còn tình hình cụ thể là thế nào thì chúng tôi đang xác nhận với bên tình báo, bây giờ chỉ có thể để cho cảnh sát địa phương thẩm vấn trước!”
“Phải phái nhiều người vào!” Lục Khải Toàn nhắc nhở: “Có thể bắt cóc mười hai người chứng tỏ quy mô của bọn họ không nhỏ, tốt nhất hãy giới nghiêm cả thành phố, hơn nữa còn phải triển khai điều tra bắt đầu từ nơi bắt được người bị tình nghi, mau chóng tìm ra của đồng bọn của hắn ta!”
“Chắc chắn là ông không biết về Yilmaz rồi.” Arnal cười nói: “Mỗi ngày, mỗi giờ, thành phố này đều ở trong trạng thái giới nghiêm cả thành phố.”
“Các anh cứ yên tâm đi, sau khi bắt lấy người bị tình nghi thì bọn họ đã dốc hết toàn lực điều tra rồi!”
Bàn bạc với nhau xong, bởi vì máy bay xóc nảy quá mạnh nên Arnal và Lục Khải Toàn đều cảm thấy hơi không khoẻ, nên tất cả mọi người đều nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Tuy Triệu Ngọc cũng thấy không thoải mái, nhưng đầu óc thì không ngừng nghỉ một khắc nào. Hắn còn đang nghĩ, việc đội thăm dò mất tích liệu có liên quan tới người bị tình nghi mới xuất hiện này, hoặc là có liên quan tới tổ chức khủng bố của bọn họ không?
Một tổ chức khủng bố nước ngoài mạo hiểm tiến vào trung tâm Talstein, sau đó bắt cóc một đội thăm dò của Trung Quốc, chuyện này nghĩ thế nào cũng thấy không hợp lý đúng không?
Nhưng nếu đúng là do mấy tên phần tử khủng bố này làm thì mục đích của bọn họ là gì?
Lợi dụng con tin để uy hiếp chính phủ Talstein, hay là có mưu đồ gây rối gì nhằm vào nước ta?
Nhưng mà, Triệu Ngọc cho rằng dù là nguyên nhân gì đi nữa, nếu đúng là do phần tử khủng bố gây ra thì việc này chắc chắn sẽ không đơn giản...
...
Mặc dù máy bay cũ nát nhưng tốc độ không chậm, chỉ mất nửa giờ đã đáp xuống thành thị phía Tây của Talstein - Yilmaz.
Theo như lời của Arnal thì Yilmaz có nghĩa là minh châu của cao nguyên, nơi này ngoài sản vật dồi dào ra, còn là một thành phố cổ xưa có lịch sử lâu đời, rất nhiều di tích lịch sử được bảo tồn trong thành phố.
Nhưng mà, so với sản vật dồi dào và lịch sử lâu đời, thì điều nổi tiếng nhất của Yilmaz lại là phần tử khủng bố!
Theo công tác thống kê chưa hoàn thành, số lần mà thành phố này bị khủng bố tấn công đã đứng trong top mười của thế giới, gần như tháng nào cũng bị tấn công hai ba lần.
Cho dù chính phủ Talstein đã tăng mạnh phòng bị nhưng bởi vì tộc hệ ở nơi này rắc rối phức tạp, còn giáp biên với Vaqueria nên từ xưa tới nay vẫn không thể trị tận gốc.
Chính vì đủ loại duyên cớ cho nên đừng nói đến việc bắt được một tên, cho dù một hơi bắt được mấy chục tên phần tử khủng bố tại đây cũng không xem như tin gì mới.
Máy bay quân dụng rất kín, Triệu Ngọc lại hiếm khi say máy bay, cho nên mãi đến lúc máy bay hạ cánh, hắn mới tận mắt nhìn thấy chân dung của Yilmaz.
Phóng mắt nhìn ra, cả thành phố này gần như không có nhà nào cao hơn bốn tầng, thành phố cũng không có quy hoạch gì đáng nói, xây dựng rất là tùy tiện khiến Triệu Ngọc dường như quay ngược thời gian về lúc mình còn nhỏ vậy.
Hình như huyện nhỏ của Tần Sơn mà hắn sống trước đây còn được xây dựng kiến thiết tốt hơn nơi này một chút thì phải?
Sau khi máy bay đáp xuống sân bay được chỉ định sẵn, chỉ còn cách Cục Cảnh sát Yilmaz một khoảng, cảnh sát địa phương đã phái xe tới từ lâu để nghênh đón bọn họ, tất cả đều là xe Jeep kiểu cũ.
Đoàn xe nhanh chóng xuất phát, năm, sáu chiếc xe cảnh sát chậm rãi chạy về phía Cục Cảnh sát.
Ánh nắng tươi sáng, nhiệt độ không khí không ngừng tăng lên.
Triệu Ngọc mặc quần áo dày nặng bỗng cảm thấy vô cùng oi bức, đành hạ lớp thủy tinh trên cửa sổ ô tô xuống.
Ngoài cửa sổ là đường phố nước khác, trên đường phố chật hẹp có rất nhiều người đi đường, có người lái xe, có người chạy xe máy, thậm chí còn có người cưỡi bò Tây Tạng...
Bên đường ngoài các cửa hàng cũ kỹ ra, còn có rất nhiều đứa trẻ đang chơi đùa sát đường, có đứa đang chơi bùn, có mấy đứa đá bóng, thậm chí còn có mấy đứa chạy nhảy đùa giỡn, hoàn toàn không để ý tới xe đang chạy trên đường...
“Đã xác minh thân phận.” Lúc này, quan chỉ huy Arnal trên xe bỗng nhiên để điện thoại di động xuống, nói với Lục Khải Toàn và Triệu Ngọc: “Không thể tưởng tượng nổi, vậy mà chúng ta lại bắt được một con cá lớn! Người bị tình nghi bị bắt tên là Ekander Sail, hắn ta là thư ký của người lãnh đạo đương nhiệm của tổ chức Kỳ Xí - Roa!”
“Wow!” Triệu Ngọc chậc lưỡi: “Thời đại tiến bộ thật đấy, phần tử khủng bố mà cũng có thư ký cơ à?”
“Đây là một nhân vật quan trọng đó!” Arnal hưng phấn nói: “Chờ xem, nếu hắn ta đã xuất hiện tại Yilmaz thì chứng tỏ việc đội thăm dò mất tích chắc chắn có liên quan tới tổ chức Kỳ Xí!”
“Arnal.” Lục Khải Toàn cẩn thận nói: “Nếu đã xác nhận được thân phận thì tốt nhất bà hãy liên lạc với bên quân đội, nhờ họ phái cảnh lực chi viện cho chúng ta!”
“Tôi biết cách tổ chức Kỳ Xí làm việc, chúng ta không thể coi thường được!”
“Yên tâm đi!” Arnal tràn đầy tin tưởng nói: “Tôi đã điều bộ đội biên phòng gần đây sang rồi! Hơn nữa, số cảnh lực canh giữ ở đây vẫn đủ cho chúng ta sử dụng!”
“Ừm, vậy là tốt rồi...”
Trong lúc nói chuyện, Lục Khải Toàn và Triệu Ngọc nhìn nhau một cái, tuy Lục Khải Toàn trầm ổn lão luyện nhưng Triệu Ngọc vẫn có thể nhận ra ông ta đang cố hết sức che giấu sự căng thẳng của mình.
Triệu Ngọc biết rõ, không phải Lục Khải Toàn đang căng thẳng vì mấy tên phần tử khủng bố này mà là đang lo cho sự an toàn của các đội viên đội thăm dò. Ông ta sợ lỡ như xử lý không tốt sẽ nguy hiểm đến tính mạng của bọn họ...
NGƯỜI BỊ TÌNH NGHI
Vù vù vù...
Một chiếc máy bay trực thăng quân dụng bay nhanh qua không trung của cánh đồng hoang vu.
Trước kia, Triệu Ngọc đã từng đi máy bay trực thăng vài lần nhưng không có lần nào phải lo lắng đề phòng như hôm nay.
Chiếc máy bay trực thăng thật sự quá cũ kĩ, lớp sơn quanh thân máy bay bị bong tróc, động cơ khi bay kêu ầm ầm, dường như có thể tan rã bất cứ lúc nào vậy, đi máy bay mà cứ như đang ngồi trên máy kéo.
Hơn nữa, máy bay này xóc nảy rất mạnh, thậm chí khiến người vốn chưa bao giờ có vấn đề như Triệu Ngọc lần đầu tiên bị choáng đầu.
“Yilmaz! Đúng thế.” Lúc này, Arnal ngồi ở bên cạnh Triệu Ngọc, lớn tiếng nói với hắn và Lục Khải Toàn: “Bên tình báo đã xác nhận rồi, người của chúng tôi ở thành phố Yilmaz đã vây bắt được một kẻ khả nghi, hoài nghi hắn ta là người của tổ chức Kỳ Xí!”
“Cái gì?” Triệu Ngọc cố đè cơn choáng váng đầu xuống, lớn tiếng hỏi: “Tổ chức Kỳ Xí là thứ gì vậy?”
“Là phần tử khủng bố!” Arnal giải thích: “Đây là một tổ chức khủng bố hoạt động mạnh mẽ tại khu vực Trung Á, vụ đánh bom ở Tashenbian hai năm trước là do bọn họ gây ra! Tổ chức này chính là đối thủ cũ của chúng tôi!”
“Đúng thế!” Lục Khải Toàn nói: “Trong tin tức mà tôi nhận được cũng nói rằng có khả năng tổ chức Kỳ Xí đang bí mật lên kế hoạch làm gì đó ở Yilmaz!”
“Có lẽ không chỉ có một người bị tình nghi thôi đâu!”
“Yilmaz... Ui chao...” Triệu Ngọc nhớ lại: “Đó không phải một trong hai thành phố lớn cách căn cứ của đội thăm dò gần nhất sao? Là thành phố giáp với Vaqueria ấy?”
“Đúng thế!” Arnal khẩn trương nói: “Yilmaz là một thành phố trọng điểm của nước tôi, bởi vì giáp biên với Vaqueria nên đó là một địa điểm mẫn cảm!”
“Hang ổ của tổ chức Kỳ Xí cũng nằm ở Vaqueria!”
“Nếu tôi đoán không lầm thì vụ việc đội thăm dò mất tích lần này, rất có khả năng liên quan tới bọn họ!”
“Đúng thế.” Lục Khải Toàn nói: “Căn cứ của đội thăm dò cách Yilmaz không tới tám mươi cây số, rất có khả năng là do tổ chức Kỳ Xí gây ra!”
“Ừm...” Triệu Ngọc suy nghĩ, vội hỏi: “Vậy người bị tình nghi đã bị bắt kia thì sao? Hắn ta nói gì chưa? Có nhắc tới đội thăm dò không? Có thể xác định hắn ta là phần tử khủng bố không?”
“Không có gì cả.” Lục Khải Toàn trả lời: “Miệng của tên đó rất cứng, đến bây vẫn chưa nói gì cả!”
“Nhưng mà, giấy chứng nhận của hắn ta là giả.” Arnal xem di động của mình, nói: “Thân phận đăng ký trên giấy chứng nhận giả đó là thương nhân của Kazakhstan!”
“Nhưng giọng của hắn ta lại mang khẩu âm của Vaqueria, trên người còn mang theo vũ khí vi phạm lệnh cấm, rõ ràng là có vấn đề.”
“Còn tình hình cụ thể là thế nào thì chúng tôi đang xác nhận với bên tình báo, bây giờ chỉ có thể để cho cảnh sát địa phương thẩm vấn trước!”
“Phải phái nhiều người vào!” Lục Khải Toàn nhắc nhở: “Có thể bắt cóc mười hai người chứng tỏ quy mô của bọn họ không nhỏ, tốt nhất hãy giới nghiêm cả thành phố, hơn nữa còn phải triển khai điều tra bắt đầu từ nơi bắt được người bị tình nghi, mau chóng tìm ra của đồng bọn của hắn ta!”
“Chắc chắn là ông không biết về Yilmaz rồi.” Arnal cười nói: “Mỗi ngày, mỗi giờ, thành phố này đều ở trong trạng thái giới nghiêm cả thành phố.”
“Các anh cứ yên tâm đi, sau khi bắt lấy người bị tình nghi thì bọn họ đã dốc hết toàn lực điều tra rồi!”
Bàn bạc với nhau xong, bởi vì máy bay xóc nảy quá mạnh nên Arnal và Lục Khải Toàn đều cảm thấy hơi không khoẻ, nên tất cả mọi người đều nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Tuy Triệu Ngọc cũng thấy không thoải mái, nhưng đầu óc thì không ngừng nghỉ một khắc nào. Hắn còn đang nghĩ, việc đội thăm dò mất tích liệu có liên quan tới người bị tình nghi mới xuất hiện này, hoặc là có liên quan tới tổ chức khủng bố của bọn họ không?
Một tổ chức khủng bố nước ngoài mạo hiểm tiến vào trung tâm Talstein, sau đó bắt cóc một đội thăm dò của Trung Quốc, chuyện này nghĩ thế nào cũng thấy không hợp lý đúng không?
Nhưng nếu đúng là do mấy tên phần tử khủng bố này làm thì mục đích của bọn họ là gì?
Lợi dụng con tin để uy hiếp chính phủ Talstein, hay là có mưu đồ gây rối gì nhằm vào nước ta?
Nhưng mà, Triệu Ngọc cho rằng dù là nguyên nhân gì đi nữa, nếu đúng là do phần tử khủng bố gây ra thì việc này chắc chắn sẽ không đơn giản...
...
Mặc dù máy bay cũ nát nhưng tốc độ không chậm, chỉ mất nửa giờ đã đáp xuống thành thị phía Tây của Talstein - Yilmaz.
Theo như lời của Arnal thì Yilmaz có nghĩa là minh châu của cao nguyên, nơi này ngoài sản vật dồi dào ra, còn là một thành phố cổ xưa có lịch sử lâu đời, rất nhiều di tích lịch sử được bảo tồn trong thành phố.
Nhưng mà, so với sản vật dồi dào và lịch sử lâu đời, thì điều nổi tiếng nhất của Yilmaz lại là phần tử khủng bố!
Theo công tác thống kê chưa hoàn thành, số lần mà thành phố này bị khủng bố tấn công đã đứng trong top mười của thế giới, gần như tháng nào cũng bị tấn công hai ba lần.
Cho dù chính phủ Talstein đã tăng mạnh phòng bị nhưng bởi vì tộc hệ ở nơi này rắc rối phức tạp, còn giáp biên với Vaqueria nên từ xưa tới nay vẫn không thể trị tận gốc.
Chính vì đủ loại duyên cớ cho nên đừng nói đến việc bắt được một tên, cho dù một hơi bắt được mấy chục tên phần tử khủng bố tại đây cũng không xem như tin gì mới.
Máy bay quân dụng rất kín, Triệu Ngọc lại hiếm khi say máy bay, cho nên mãi đến lúc máy bay hạ cánh, hắn mới tận mắt nhìn thấy chân dung của Yilmaz.
Phóng mắt nhìn ra, cả thành phố này gần như không có nhà nào cao hơn bốn tầng, thành phố cũng không có quy hoạch gì đáng nói, xây dựng rất là tùy tiện khiến Triệu Ngọc dường như quay ngược thời gian về lúc mình còn nhỏ vậy.
Hình như huyện nhỏ của Tần Sơn mà hắn sống trước đây còn được xây dựng kiến thiết tốt hơn nơi này một chút thì phải?
Sau khi máy bay đáp xuống sân bay được chỉ định sẵn, chỉ còn cách Cục Cảnh sát Yilmaz một khoảng, cảnh sát địa phương đã phái xe tới từ lâu để nghênh đón bọn họ, tất cả đều là xe Jeep kiểu cũ.
Đoàn xe nhanh chóng xuất phát, năm, sáu chiếc xe cảnh sát chậm rãi chạy về phía Cục Cảnh sát.
Ánh nắng tươi sáng, nhiệt độ không khí không ngừng tăng lên.
Triệu Ngọc mặc quần áo dày nặng bỗng cảm thấy vô cùng oi bức, đành hạ lớp thủy tinh trên cửa sổ ô tô xuống.
Ngoài cửa sổ là đường phố nước khác, trên đường phố chật hẹp có rất nhiều người đi đường, có người lái xe, có người chạy xe máy, thậm chí còn có người cưỡi bò Tây Tạng...
Bên đường ngoài các cửa hàng cũ kỹ ra, còn có rất nhiều đứa trẻ đang chơi đùa sát đường, có đứa đang chơi bùn, có mấy đứa đá bóng, thậm chí còn có mấy đứa chạy nhảy đùa giỡn, hoàn toàn không để ý tới xe đang chạy trên đường...
“Đã xác minh thân phận.” Lúc này, quan chỉ huy Arnal trên xe bỗng nhiên để điện thoại di động xuống, nói với Lục Khải Toàn và Triệu Ngọc: “Không thể tưởng tượng nổi, vậy mà chúng ta lại bắt được một con cá lớn! Người bị tình nghi bị bắt tên là Ekander Sail, hắn ta là thư ký của người lãnh đạo đương nhiệm của tổ chức Kỳ Xí - Roa!”
“Wow!” Triệu Ngọc chậc lưỡi: “Thời đại tiến bộ thật đấy, phần tử khủng bố mà cũng có thư ký cơ à?”
“Đây là một nhân vật quan trọng đó!” Arnal hưng phấn nói: “Chờ xem, nếu hắn ta đã xuất hiện tại Yilmaz thì chứng tỏ việc đội thăm dò mất tích chắc chắn có liên quan tới tổ chức Kỳ Xí!”
“Arnal.” Lục Khải Toàn cẩn thận nói: “Nếu đã xác nhận được thân phận thì tốt nhất bà hãy liên lạc với bên quân đội, nhờ họ phái cảnh lực chi viện cho chúng ta!”
“Tôi biết cách tổ chức Kỳ Xí làm việc, chúng ta không thể coi thường được!”
“Yên tâm đi!” Arnal tràn đầy tin tưởng nói: “Tôi đã điều bộ đội biên phòng gần đây sang rồi! Hơn nữa, số cảnh lực canh giữ ở đây vẫn đủ cho chúng ta sử dụng!”
“Ừm, vậy là tốt rồi...”
Trong lúc nói chuyện, Lục Khải Toàn và Triệu Ngọc nhìn nhau một cái, tuy Lục Khải Toàn trầm ổn lão luyện nhưng Triệu Ngọc vẫn có thể nhận ra ông ta đang cố hết sức che giấu sự căng thẳng của mình.
Triệu Ngọc biết rõ, không phải Lục Khải Toàn đang căng thẳng vì mấy tên phần tử khủng bố này mà là đang lo cho sự an toàn của các đội viên đội thăm dò. Ông ta sợ lỡ như xử lý không tốt sẽ nguy hiểm đến tính mạng của bọn họ...
Bình luận facebook