Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1458
Chương 1458 : Chương 1458
HOANG ĐƯỜNG HẾT SỨC
Mẹ kiếp!
Vừa nhìn thấy khẩu súng máy hạng nặng đối diện, hai mắt Triệu Ngọc trợn trắng lên, hoàn toàn không thể ngờ đám phần tử khủng bố này vậy mà lại mang theo vũ khí đáng sợ như vậy?
Thao tác này cũng quá gì gì rồi đúng không?
Xem ra, để giải cứu đại ca của bọn chúng, bọn chúng cũng liều mạng rồi!
Có lẽ, cảnh lực trong Cục Cảnh sát không lợi hại như bọn họ nghĩ cho nên mới không sử dụng món vũ khí hạng nặng này?
Hay là... đã sử dụng bên trong Cục Cảnh sát rồi?
Hoặc là...
Hoặc đậu xanh rau má nhà nó?
Thời khắc mấu chốt, Triệu Ngọc mắng to mình một câu, lúc này mới tỉnh táo lại khỏi cơn chấn động.
Đây là súng máy hạng nặng đấy!
Hắn vĩnh viễn cũng không thể nào quên ác mộng lúc mình bị súng máy bắn phá trên đảo Kỳ Tích, cho dù mình có thêm mười cái áo chống đạn tàng hình cũng không thể đối kháng với sự bắn phá cuồng bạo của súng máy.
Lần trước, nếu không phải có quả cầu tránh nguy hiểm khẩn cấp bắn ra thì chỉ sợ mình đã bị súng máy bắn thành vụn rồi!
Lúc này, hai tên phần tử khủng bố đã chuẩn bị súng máy hạng nặng xong, nhắm họng súng ngay Triệu Ngọc, mắt thấy sắp sửa nổ súng!
Mả cha chúng mày...
Triệu Ngọc trợn trừng mắt, không chút suy nghĩ, lập tức chạy về phía sau như điên...
Tên phần tử khủng bố cầm súng máy hạng nặng cười hung dữ, nhằm phía Triệu Ngọc mà bóp cò!
Trong khoảnh khắc, ngọn lửa bốc lên, tiếng súng vang lên điếc tai, đầu đạn mang theo uy thế dời núi lấp biển mà vọt tới chỗ Triệu Ngọc, trong nháy mắt đã bao phủ cả chiếc ô tô bán tải trong cơn mưa đạn cuồng bạo.
Ác ác ác...
Triệu Ngọc kêu to chạy như điên về phía sau, nhưng hắn đang ở trên thùng xe bán tải, cho dù chạy cũng chỉ có thể chạy lên mui xe mà thôi!
Nhưng mà... Chạy lên mui xe thì có thể làm được gì chứ?
Trong tình thế cấp bách, nguy hiểm đến tính mạng này, Triệu Ngọc không kịp nghĩ gì cả, chỉ muốn nhanh chóng nhảy thật xa để tránh né, đừng bị đạn bắn trúng.
Nhưng mà ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc như vậy, bên cạnh chợt vang lên một tiếng thổi còi thanh thúy, Triệu Ngọc thấy có một chiếc xe lửa vừa khéo chạy qua đoạn đường ray ngay bên cạnh hắn!
Ừm?
Trong lúc sấm vang chớp giật, Triệu Ngọc chợt nảy ra một ý nghĩ, lại thấy một con đường sống.
Hắn nhanh chóng sử dụng một cái máy bật nhảy tàng hình, ngay lúc sắp bị ngọn lửa của súng máy hạng nặng nuốt chửng thì hắn giẫm thật mạnh để lấy đà, nhảy từ trên nóc xe bán tải sang nóc chiếc xe lửa đang chạy bên cạnh...
Ngay lúc Triệu Ngọc vừa nhảy ra khỏi xe thì làn đạn bắn vào xe bán tải, khiến chiếc xe bán tải vỡ nát.
Uy lực của đạn hết sức mạnh mẽ, gần như bắn xuyên qua cả chiếc xe, sau một vòng xạ kích xe bán tải đoàng đoàng một tiếng nổ tung, cả chiếc xe trong nháy mắt đã cháy thành một quả cầu lửa khổng lồ!
Ầm...
Chiếc ô tô lửa lao trên mặt đất thêm mấy mét, mấy cái săm lốp đồng thời nổ tung, cuối cùng, ô tô đâm vào rãnh nước khô cạn bên đường...
Sau khi ô tô nổ tung, một cụm khói dày đặc bay lên khỏi mặt đường quốc lộ, đám phần tử khủng bố bị khói đặc ngăn cản tầm mắt nên lúc này mới chịu ngừng bắn.
Ha ha ha ha!!!
Nhìn thấy chiếc xe bán tải ngã vào rãnh nước, mấy tên phần tử khủng bố trên thùng xe phát ra tiếng cười gằn hài lòng.
Tu...
Lúc này, còi xe lửa thanh thúy chạy qua bên cạnh đường ray bọn họ.
Tuy tốc độ của xe lửa không phải rất nhanh nhưng bởi vì chạy trên đường ray cho nên nhanh hơn ô tô chạy trên đường quốc lộ xóc nảy một chút.
Ai mà ngờ, ngay lúc đám phần tử khủng bố nhìn nhau cười, thả lỏng cảnh giác, dù là ai cũng không thể ngờ, đột nhiên lại có một bóng người nhảy xuống từ trên nóc của xe lửa!
Bóng người này là Triệu Ngọc, hóa ra vừa nãy, trong lúc hoảng loạn, hắn đã nhảy đi ngay trước khi xảy ra cú nổ mạnh, may mà đáp trúng nóc xe lửa thật.
Nhưng mà, Triệu Ngọc nghĩ thì rất hay ho, nhưng trên thực tế thì chuyện nhảy lên xe lửa không hề dễ dàng.
Tuy hắn lợi dụng máy bật nhảy tàng hình để nhảy lên trên nóc xe lửa, nhưng lại bởi vì nhảy quá dùng sức nên sau khi hạ xuống, hắn không đứng vững được, vậy mà ngã nhào sang một bên khác của xe lửa, suýt nữa thì bị rơi xuống!
May mà bên cạnh xe lửa có một hàng hiên nhỏ dùng để cất hành lý, hắn vươn tay phải nắm lấy nó cho nên không bị rơi khỏi xe lửa.
Nhưng mà xe lửa chạy quá nhanh, Triệu Ngọc thử mấy lần mà vẫn không thể leo lên được. Cuối cùng, hắn vẫn phải dựa vào một cái máy giác hút tàng hình mới miễn cưỡng bò lên nóc tàu.
Tuy hắn lợi dụng xe lửa để tránh không bị súng máy hạng nặng bắn phá, nhưng bây giờ trên người hắn không có vũ khí nào cả, phải làm thế nào mới có thể phản kích được?
Chuyện tới nước này, Triệu Ngọc thật sự sắp điên rồi. Vừa nhìn thấy ô tô của đám phần tử khủng bố ngay sát cạnh xe lửa, hắn không chút do dự nhảy từ trên nóc xe lửa xuống!
Á!!!
Đám phần tử khủng bố có nằm mơ cũng không thể ngờ, Triệu Ngọc vậy mà vẫn chưa chết! Chẳng những không chết mà còn đột nhiên nhảy xuống từ trên xe lửa, chuyện này đúng là hoang đường mà...
Nhưng mà, cho dù có hoang đường như thế nào đi chăng nữa thì Triệu Ngọc cũng đã nhảy xuống rồi.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Triệu Ngọc vừa mới nhảy xuống thì lập tức xông lên đấm ngã người đang đứng trước súng máy kia.
Ngay sau đó, hắn dùng hết sức mình đẩy phần sau báng súng của súng máy hạng nặng, khẩu súng lập tức xoay tròn rất nhanh, nòng súng cực dài đánh trúng mặt của một tên phần tử khủng bố khác!
Ui ui ui!
Bị “vả mặt” quá đột nhiên, người nọ chưa kịp phản ứng, cứ thế ngửa ra sau một cái, ngã từ trên thùng xe xuống.
Ô tô đang chạy như bay, người nọ còn ngã với tư thế lấy đầu chạm đất, về cơ bản thì không có khả năng sống sốt...
Á!!!
Triệu Ngọc như thần binh hạ phàm, khiến tình hình trên xe rơi vào cảnh đại loạn, nhưng vẫn có một tên phần tử khủng bố kịp phản ứng lại, quát to một tiếng mà xông về phía Triệu Ngọc.
Triệu Ngọc đang dựa lưng vào khoang điều khiển, thấy có người xông tới thì đá chân nghiêng một góc bốn mươi lăm độ về phía trước, vừa lúc đá trúng cằm của người này.
Á!!!
Người nọ hét thảm một tiếng, ngửa mặt ngã quỵ, trong lúc ngã xuống lại va vào một phần tử khủng bố khác khiến tên này ngã xuống theo.
Á!!!
Tên bị Triệu Ngọc đấm ngã xuống đất trước đó bỗng nhiên xoay người lại, bắt đầu đấu võ với Triệu Ngọc.
Triệu Ngọc vận dụng cả quyền đấm cước đá, vốn đã đánh cho người này không còn năng lực phản kháng gì, nhưng vào lúc này, cửa kính trên khoang điều khiển bỗng nhiên bị mở ra, người điều khiển bên trong giơ súng lên, đoàng một tiếng, bắn trúng cẳng chân của Triệu Ngọc!
Mẹ ơi!
Triệu Ngọc hoảng sợ, vội vàng nhảy ra một bước, lúc này mới nhìn rõ người đánh lén.
Mẹ bà nó chứ!
May mà áo chống đạn tàng hình của Triệu Ngọc vẫn chưa hết thời hạn sử dụng, bằng không, trúng một phát súng này, hắn sẽ rơi vào cảnh kêu trời trời không biết rồi!
A!!!
Nhìn thấy đồng bọn nã súng về phía Triệu Ngọc, sĩ khí của tên phần tử khủng bố kia lập tức phấn chấn, lại xông lên định đánh Triệu Ngọc lần nữa.
Nhưng Triệu Ngọc lại thuận thế đè đầu của hắn ta lại, chân trái đá vào cẳng chân của hắn ta, vậy mà nhét đầu của hắn ta vào cánh cửa sổ thông tới khoang điều khiển.
Như vậy là có thể ngăn chặn tên tài xế muốn dùng súng lục đánh lén hắn.
“Cho cái chân nhà bà nội mày chết đi!”
Sau khi nhét người vào trong cửa sổ, Triệu Ngọc Phi giơ chân đá một cú thật mạnh, khiến hơn nửa cơ thể người này lọt vào trong khoang điều khiển!
Nhưng mà chuyện đời khó lường, Triệu Ngọc vừa đá một cú thì kẻ bị nhét vào khoang điều khiển kia trùng hợp đụng trúng vào người tài xế. Tài xế ngồi không vững, đập vào tay lái!
Kết quả, ô tô kẽo kẹt một tiếng, vậy mà rẽ đầu lao về phía xe lửa bên cạnh!
Á!!!
Tên tài xế kia sắp sợ đến mức nổi điên, vội vàng xoay mạnh tay lái về, khiến cho ô tô vẽ một chữ S thật lớn ở trên đường cái, bánh xe phía sau cũng nhổng lên không trung!
Ấy ấy...
Bởi vì thân xe xóc lên kịch liệt nên Triệu Ngọc không đứng vững, bị ngã đến trước thành xe, mắt thấy sắp bị chiếc xe hất xuống đất.
Trong lúc hai tay Triệu Ngọc vung loạn, may sao ôm được nòng súng của khẩu súng máy hạng nặng kia.
Két... Két...
Để ổn định xe, tên tài xế lại dồn sức đánh tay lái một lần nữa, khiến Triệu Ngọc đang ôm nòng súng bị ném ra bên ngoài ô tô, hai chân đã bị quăng vào không trung!
Đậu xanh rau má nhà nó...
Triệu Ngọc sốt ruột nỗ lực phấn đấu, vùng vẫy cơ thể, muốn quay trở về trong xe.
Nhưng vào lúc này, một tên phần tử khủng bố lại xông tới trước báng súng của súng máy hạng nặng, vừa đặt tay lên cò súng vừa cười lạnh với Triệu Ngọc...
HOANG ĐƯỜNG HẾT SỨC
Mẹ kiếp!
Vừa nhìn thấy khẩu súng máy hạng nặng đối diện, hai mắt Triệu Ngọc trợn trắng lên, hoàn toàn không thể ngờ đám phần tử khủng bố này vậy mà lại mang theo vũ khí đáng sợ như vậy?
Thao tác này cũng quá gì gì rồi đúng không?
Xem ra, để giải cứu đại ca của bọn chúng, bọn chúng cũng liều mạng rồi!
Có lẽ, cảnh lực trong Cục Cảnh sát không lợi hại như bọn họ nghĩ cho nên mới không sử dụng món vũ khí hạng nặng này?
Hay là... đã sử dụng bên trong Cục Cảnh sát rồi?
Hoặc là...
Hoặc đậu xanh rau má nhà nó?
Thời khắc mấu chốt, Triệu Ngọc mắng to mình một câu, lúc này mới tỉnh táo lại khỏi cơn chấn động.
Đây là súng máy hạng nặng đấy!
Hắn vĩnh viễn cũng không thể nào quên ác mộng lúc mình bị súng máy bắn phá trên đảo Kỳ Tích, cho dù mình có thêm mười cái áo chống đạn tàng hình cũng không thể đối kháng với sự bắn phá cuồng bạo của súng máy.
Lần trước, nếu không phải có quả cầu tránh nguy hiểm khẩn cấp bắn ra thì chỉ sợ mình đã bị súng máy bắn thành vụn rồi!
Lúc này, hai tên phần tử khủng bố đã chuẩn bị súng máy hạng nặng xong, nhắm họng súng ngay Triệu Ngọc, mắt thấy sắp sửa nổ súng!
Mả cha chúng mày...
Triệu Ngọc trợn trừng mắt, không chút suy nghĩ, lập tức chạy về phía sau như điên...
Tên phần tử khủng bố cầm súng máy hạng nặng cười hung dữ, nhằm phía Triệu Ngọc mà bóp cò!
Trong khoảnh khắc, ngọn lửa bốc lên, tiếng súng vang lên điếc tai, đầu đạn mang theo uy thế dời núi lấp biển mà vọt tới chỗ Triệu Ngọc, trong nháy mắt đã bao phủ cả chiếc ô tô bán tải trong cơn mưa đạn cuồng bạo.
Ác ác ác...
Triệu Ngọc kêu to chạy như điên về phía sau, nhưng hắn đang ở trên thùng xe bán tải, cho dù chạy cũng chỉ có thể chạy lên mui xe mà thôi!
Nhưng mà... Chạy lên mui xe thì có thể làm được gì chứ?
Trong tình thế cấp bách, nguy hiểm đến tính mạng này, Triệu Ngọc không kịp nghĩ gì cả, chỉ muốn nhanh chóng nhảy thật xa để tránh né, đừng bị đạn bắn trúng.
Nhưng mà ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc như vậy, bên cạnh chợt vang lên một tiếng thổi còi thanh thúy, Triệu Ngọc thấy có một chiếc xe lửa vừa khéo chạy qua đoạn đường ray ngay bên cạnh hắn!
Ừm?
Trong lúc sấm vang chớp giật, Triệu Ngọc chợt nảy ra một ý nghĩ, lại thấy một con đường sống.
Hắn nhanh chóng sử dụng một cái máy bật nhảy tàng hình, ngay lúc sắp bị ngọn lửa của súng máy hạng nặng nuốt chửng thì hắn giẫm thật mạnh để lấy đà, nhảy từ trên nóc xe bán tải sang nóc chiếc xe lửa đang chạy bên cạnh...
Ngay lúc Triệu Ngọc vừa nhảy ra khỏi xe thì làn đạn bắn vào xe bán tải, khiến chiếc xe bán tải vỡ nát.
Uy lực của đạn hết sức mạnh mẽ, gần như bắn xuyên qua cả chiếc xe, sau một vòng xạ kích xe bán tải đoàng đoàng một tiếng nổ tung, cả chiếc xe trong nháy mắt đã cháy thành một quả cầu lửa khổng lồ!
Ầm...
Chiếc ô tô lửa lao trên mặt đất thêm mấy mét, mấy cái săm lốp đồng thời nổ tung, cuối cùng, ô tô đâm vào rãnh nước khô cạn bên đường...
Sau khi ô tô nổ tung, một cụm khói dày đặc bay lên khỏi mặt đường quốc lộ, đám phần tử khủng bố bị khói đặc ngăn cản tầm mắt nên lúc này mới chịu ngừng bắn.
Ha ha ha ha!!!
Nhìn thấy chiếc xe bán tải ngã vào rãnh nước, mấy tên phần tử khủng bố trên thùng xe phát ra tiếng cười gằn hài lòng.
Tu...
Lúc này, còi xe lửa thanh thúy chạy qua bên cạnh đường ray bọn họ.
Tuy tốc độ của xe lửa không phải rất nhanh nhưng bởi vì chạy trên đường ray cho nên nhanh hơn ô tô chạy trên đường quốc lộ xóc nảy một chút.
Ai mà ngờ, ngay lúc đám phần tử khủng bố nhìn nhau cười, thả lỏng cảnh giác, dù là ai cũng không thể ngờ, đột nhiên lại có một bóng người nhảy xuống từ trên nóc của xe lửa!
Bóng người này là Triệu Ngọc, hóa ra vừa nãy, trong lúc hoảng loạn, hắn đã nhảy đi ngay trước khi xảy ra cú nổ mạnh, may mà đáp trúng nóc xe lửa thật.
Nhưng mà, Triệu Ngọc nghĩ thì rất hay ho, nhưng trên thực tế thì chuyện nhảy lên xe lửa không hề dễ dàng.
Tuy hắn lợi dụng máy bật nhảy tàng hình để nhảy lên trên nóc xe lửa, nhưng lại bởi vì nhảy quá dùng sức nên sau khi hạ xuống, hắn không đứng vững được, vậy mà ngã nhào sang một bên khác của xe lửa, suýt nữa thì bị rơi xuống!
May mà bên cạnh xe lửa có một hàng hiên nhỏ dùng để cất hành lý, hắn vươn tay phải nắm lấy nó cho nên không bị rơi khỏi xe lửa.
Nhưng mà xe lửa chạy quá nhanh, Triệu Ngọc thử mấy lần mà vẫn không thể leo lên được. Cuối cùng, hắn vẫn phải dựa vào một cái máy giác hút tàng hình mới miễn cưỡng bò lên nóc tàu.
Tuy hắn lợi dụng xe lửa để tránh không bị súng máy hạng nặng bắn phá, nhưng bây giờ trên người hắn không có vũ khí nào cả, phải làm thế nào mới có thể phản kích được?
Chuyện tới nước này, Triệu Ngọc thật sự sắp điên rồi. Vừa nhìn thấy ô tô của đám phần tử khủng bố ngay sát cạnh xe lửa, hắn không chút do dự nhảy từ trên nóc xe lửa xuống!
Á!!!
Đám phần tử khủng bố có nằm mơ cũng không thể ngờ, Triệu Ngọc vậy mà vẫn chưa chết! Chẳng những không chết mà còn đột nhiên nhảy xuống từ trên xe lửa, chuyện này đúng là hoang đường mà...
Nhưng mà, cho dù có hoang đường như thế nào đi chăng nữa thì Triệu Ngọc cũng đã nhảy xuống rồi.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Triệu Ngọc vừa mới nhảy xuống thì lập tức xông lên đấm ngã người đang đứng trước súng máy kia.
Ngay sau đó, hắn dùng hết sức mình đẩy phần sau báng súng của súng máy hạng nặng, khẩu súng lập tức xoay tròn rất nhanh, nòng súng cực dài đánh trúng mặt của một tên phần tử khủng bố khác!
Ui ui ui!
Bị “vả mặt” quá đột nhiên, người nọ chưa kịp phản ứng, cứ thế ngửa ra sau một cái, ngã từ trên thùng xe xuống.
Ô tô đang chạy như bay, người nọ còn ngã với tư thế lấy đầu chạm đất, về cơ bản thì không có khả năng sống sốt...
Á!!!
Triệu Ngọc như thần binh hạ phàm, khiến tình hình trên xe rơi vào cảnh đại loạn, nhưng vẫn có một tên phần tử khủng bố kịp phản ứng lại, quát to một tiếng mà xông về phía Triệu Ngọc.
Triệu Ngọc đang dựa lưng vào khoang điều khiển, thấy có người xông tới thì đá chân nghiêng một góc bốn mươi lăm độ về phía trước, vừa lúc đá trúng cằm của người này.
Á!!!
Người nọ hét thảm một tiếng, ngửa mặt ngã quỵ, trong lúc ngã xuống lại va vào một phần tử khủng bố khác khiến tên này ngã xuống theo.
Á!!!
Tên bị Triệu Ngọc đấm ngã xuống đất trước đó bỗng nhiên xoay người lại, bắt đầu đấu võ với Triệu Ngọc.
Triệu Ngọc vận dụng cả quyền đấm cước đá, vốn đã đánh cho người này không còn năng lực phản kháng gì, nhưng vào lúc này, cửa kính trên khoang điều khiển bỗng nhiên bị mở ra, người điều khiển bên trong giơ súng lên, đoàng một tiếng, bắn trúng cẳng chân của Triệu Ngọc!
Mẹ ơi!
Triệu Ngọc hoảng sợ, vội vàng nhảy ra một bước, lúc này mới nhìn rõ người đánh lén.
Mẹ bà nó chứ!
May mà áo chống đạn tàng hình của Triệu Ngọc vẫn chưa hết thời hạn sử dụng, bằng không, trúng một phát súng này, hắn sẽ rơi vào cảnh kêu trời trời không biết rồi!
A!!!
Nhìn thấy đồng bọn nã súng về phía Triệu Ngọc, sĩ khí của tên phần tử khủng bố kia lập tức phấn chấn, lại xông lên định đánh Triệu Ngọc lần nữa.
Nhưng Triệu Ngọc lại thuận thế đè đầu của hắn ta lại, chân trái đá vào cẳng chân của hắn ta, vậy mà nhét đầu của hắn ta vào cánh cửa sổ thông tới khoang điều khiển.
Như vậy là có thể ngăn chặn tên tài xế muốn dùng súng lục đánh lén hắn.
“Cho cái chân nhà bà nội mày chết đi!”
Sau khi nhét người vào trong cửa sổ, Triệu Ngọc Phi giơ chân đá một cú thật mạnh, khiến hơn nửa cơ thể người này lọt vào trong khoang điều khiển!
Nhưng mà chuyện đời khó lường, Triệu Ngọc vừa đá một cú thì kẻ bị nhét vào khoang điều khiển kia trùng hợp đụng trúng vào người tài xế. Tài xế ngồi không vững, đập vào tay lái!
Kết quả, ô tô kẽo kẹt một tiếng, vậy mà rẽ đầu lao về phía xe lửa bên cạnh!
Á!!!
Tên tài xế kia sắp sợ đến mức nổi điên, vội vàng xoay mạnh tay lái về, khiến cho ô tô vẽ một chữ S thật lớn ở trên đường cái, bánh xe phía sau cũng nhổng lên không trung!
Ấy ấy...
Bởi vì thân xe xóc lên kịch liệt nên Triệu Ngọc không đứng vững, bị ngã đến trước thành xe, mắt thấy sắp bị chiếc xe hất xuống đất.
Trong lúc hai tay Triệu Ngọc vung loạn, may sao ôm được nòng súng của khẩu súng máy hạng nặng kia.
Két... Két...
Để ổn định xe, tên tài xế lại dồn sức đánh tay lái một lần nữa, khiến Triệu Ngọc đang ôm nòng súng bị ném ra bên ngoài ô tô, hai chân đã bị quăng vào không trung!
Đậu xanh rau má nhà nó...
Triệu Ngọc sốt ruột nỗ lực phấn đấu, vùng vẫy cơ thể, muốn quay trở về trong xe.
Nhưng vào lúc này, một tên phần tử khủng bố lại xông tới trước báng súng của súng máy hạng nặng, vừa đặt tay lên cò súng vừa cười lạnh với Triệu Ngọc...
Bình luận facebook