Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1459
Chương 1459 : Chương 1459
XOAY MỘT VÒNG NỮA NÀO
Không không không...
Nhìn thấy đối phương cười lạnh, Triệu Ngọc lập tức hiểu ra hắn ta muốn làm gì rồi.
Tuy hai tay Triệu Ngọc đang ôm nòng súng, không hề nằm thẳng trước họng súng nhưng chỉ cần đối phương bóp cò bắn thì nòng súng của súng máy hạng nặng chắc chắn sẽ sinh ra nhiệt độ nóng đến mức khó có thể tưởng tượng nổi, chắc chắn sẽ làm mình bỏng nặng!
Nhưng mà nếu mình buông tay thì chắc chắn sẽ bị rơi xuống khỏi ô tô. Bởi vì ô tô đang ở tương đối gần xe lửa, một khi mình bị rơi xuống đất thì rất có khả năng sẽ bị cuốn vào dưới bánh xe lửa, vậy thì chắc chắn sẽ chết!
Đừng mà...
Mắt thấy kẻ địch sắp nổ súng, Triệu Ngọc bất đắc dĩ, đành phải sử dụng một bộ quần áo phòng cháy tàng hình.
Kết quả, vừa mới sử dụng quần áo phòng cháy thành công thì kẻ địch đã ấn vào cò súng.
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Súng máy hạng nặng chỉ trong nháy mắt đã điên cuồng gầm rú, ngọn lửa đột nhiên bốc lên, một loạt đạn bắn trúng xe lửa.
Uy lực mạnh mẽ này khiến cho nòng súng chẳng những sản sinh ra nhiệt độ cực nóng mà còn sản sinh ra sức rung mạnh mẽ, cả người Triệu Ngọc bị lắc đến mức không ngừng rung lên, răng cũng sắp bị rung gãy rồi!
Trong lúc giãy chết, tiếng vang của súng máy hạng nặng quá lớn, đạn bắn ra sát bên người Triệu Ngọc, đúng là đinh tai nhức óc, khiến hắn lập tức ù tai.
Mà vỏ đạn súng máy hạng nặng bắn ra cũng có rất nhiều mảnh rơi vào người hắn, tình hình khó khăn nguy hiểm...
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Dưới ngọn lửa bạo ngược, Triệu Ngọc nắm nòng súng thật chặt, chết cũng không chịu buông tay, chuyện này không thể nghi ngờ rằng đã khiến cho đám phần tử khủng bố trên xe lại cảm thấy không thể tưởng tượng nổi lần nữa.
Sau khi bắn xong một băng đạn, có người bò lên thùng xe, bắt đầu cầm súng AK để bắn chết Triệu Ngọc; còn có người không biết đã quơ lấy dao bầu từ nơi nào, muốn Triệu Ngọc ăn mấy nhát...
Chậc chậc...
Giờ phút này, Triệu Ngọc vẫn đang ôm chặt lấy nòng súng, tuy quần áo phòng cháy không để cho hắn bị bỏng, nhưng tình hình của hắn rất không ổn, vụ rung động cuồng bạo lúc nãy khiến cho nội tạng của hắn đảo loạn hết cả lên.
Tiếng súng cuồng bạo cũng khiến hắn không nghe thấy gì nữa...
Nhận thấy mình rơi vào hiểm cảnh, Triệu Ngọc không dám tiếc đạo cụ nữa, lập tức nhấn vào giao diện đạo cụ, chuẩn bị dùng vũ khí cuối cùng là máy bay tàng hình và áo tàng hình để xử lý đám người này!
Nhưng mà, ngay lúc Triệu Ngọc chuẩn bị sử dụng kỹ năng vô địch này thì một chuyện ngoài ý muốn bỗng xảy ra.
Có thể là trước đó không bàn tính sẵn, cho nên lúc người điều khiển ô tô nhìn thấy súng máy hạng nặng vẫn không thể vứt Triệu Ngọc lại phía sau thì hung hăng bẻ tay lái sang bên phải, ô tô lao tới chỗ xe lửa!
Ý của hắn ta vô cùng rõ ràng, muốn tông Triệu Ngọc vào xe lửa, khiến cho hắn tan xương nát thịt.
Theo lý thuyết, hành vi bản năng này của hắn ta rất phù hợp với logic nhất định. Nhưng sai là sai ở chỗ, hắn ta đã quên một chuyện quan trọng, Triệu Ngọc đang ôm nòng súng, mà nòng súng thì dài hơn Triệu Ngọc nhiều.
Cho nên, thứ đầu tiên đâm phải xe lửa không phải Triệu Ngọc mà là súng máy hạng nặng!
Ầm...
Quả nhiên, khi ô tô tiến sát xe lửa, nòng súng va ầm một tiếng vào xe lửa vốn đang chạy như bay, súng máy hạng nặng lập tức xoay tròn thật mạnh, đưa Triệu Ngọc quay trở về thùng xe ô tô.
Bịch!
Triệu Ngọc sốt ruột nhảy vào trong thùng xe, thuận thế dùng chiêu trâu dữ va chạm kinh điển của mình để đánh bay kẻ địch đang cầm dao bầu.
Bởi vì chuyện này xảy ra quá đột nhiên nên người nọ ngay cả kêu thảm cũng chưa kịp, đầu đã lao ra khỏi xe từ thành bên kia!
“Ha ha ha...”
Triệu Ngọc đột nhiên quay lại thùng xe, giống như phượng hoàng sống lại từ tro tàn vậy, lập tức phát ra tiếng cười điên cuồng kinh điển của mình, sau đó thoải mái đánh nhau với đám phần tử khủng bố còn lại trên xe.
Ra quyền bên trái, đá chân bên phải... Có một tên khủng bố mới đánh nhau với Triệu Ngọc mấy hiệp đã bị Triệu Ngọc đấm trúng mặt, ngã xuống ngay tại chỗ.
A!!!
Một tên khủng bố cầm dao găm xông lên, đâm thẳng vào ngực Triệu Ngọc, Triệu Ngọc lắc mình né tránh, thuận thế bắt lấy cổ tay của người nọ.
Sau đó, hắn đập cánh tay của người nọ vào thân xe, dao găm rơi xuống, Triệu Ngọc lại đá một cú trúng ngay bụng dưới của người này khiến hắn ta bay ra.
Sức lực của cú đá này vô cùng mạnh mẽ, sau khi người nọ bay ra ngoài, sau lưng vừa lúc đụng phải súng máy hạng nặng, một tiếng ầm vang lên, khẩu súng bị đẩy ra, bản thân hắn ta cũng ngã lăn quay xuống đất.
Nòng súng bị va mạnh vào, tiếp tục xoay tròn với tốc độ cao, suýt nữa thì trúng vào một tên phần tử khủng bố khác.
Phản ứng của người này rất khá, sau khi cúi đầu tránh được nòng súng thì lập tức ôm súng trường AK trong tay, chuẩn bị nổ súng bắn Triệu Ngọc.
Nhưng mà Triệu Ngọc đã sớm chú ý tới hắn ta, lập tức bay lên đá một cú thật mạnh khiến nòng súng của súng máy hạng nặng quay trở về.
Vù...
Nòng súng xoay tròn ngược lại trong chớp mắt, tên phần tử khủng bố kia vội vàng lắc mình tránh né, thừa dịp lúc này, Triệu Ngọc đã vọt tới trước mặt hắn ta, nhanh chóng giữ chặt nòng súng AK, tay phải tìm cách ghìm chặt cổ của hắn ta lại.
Người nọ cố hết sức vùng vẫy, không để cho Triệu Ngọc thành công, hai người cứ thế quay cuồng tại đó mà đánh nhau.
Nhưng mà ngón trỏ của người nọ vẫn giữ chặt cò súng, trong lúc đánh nhau, AK nã một loạt đạn ra xung quanh.
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Đạn bay lung tung khắp nơi, chẳng những bắn trúng khoang điều khiển mà còn bắn trúng kẻ địch vốn đã bị Triệu Ngọc đánh ngã trước đó.
Á!!!
Người nọ phát ra tiếng kêu thảm thiết, đau đến mức lăn ra đất...
Úi chà!
Lúc này, có một kẻ địch nhặt con dao găm kia lên, đâm thẳng về phía Triệu Ngọc.
Triệu Ngọc gặp nguy nhưng không loạn, tay trái nâng AK lên cản một phen, sau đó giơ chân đá văng tên kia ra. Ngay sau đó, hắn giơ hai tay bóp chặt yết hầu của kẻ địch đang cầm AK, rồi đập đầu hắn ta vào thành xe phía sau một cách tàn nhẫn!
Bốp!
Người nọ không kịp hừ một tiếng đã chết ngất...
Hừ!
Triệu Ngọc cười lạnh một tiếng, giơ tay đoạt lấy súng trường, đoàng đoàng bắn một chuỗi đạn ra, thoải mái bắn chết tên phần tử khủng bố đang cầm dao găm trong tay kia!
Vù vù...
Sau khi bắn xong, Triệu Ngọc không ngừng thở dốc, ho khan kịch liệt. Ai ngờ, hắn đang ho khan thì đột ngột hộc ra một cái răng nanh lẫn máu.
Không thể nào...
Hắn thậm chí không nhớ rõ mình đã bị người ta đánh gãy răng từ khi nào?
Vù...
Cùng lúc đó, xe lửa gào rít đi qua, cuối cùng cũng vượt qua xe ô tô, lái đi ra xa.
Mãi đến lúc này, Triệu Ngọc mới phát hiện tai mình vẫn còn bị ù nặng, không hề nghe thấy gì cả...
Nhưng mà Triệu Ngọc không dám chậm trễ, lập tức ôm chặt lấy khẩu súng AK.
Tuy kẻ địch trong thùng xe đều đã bị tiêu diệt, nhưng trong khoang điều khiển đằng trước vẫn còn một người điều khiển nữa!
Triệu Ngọc biết trong tay người điều khiển có súng lục, hơn nữa, áo chống đạn tàng hình của mình đã mất đi hiệu lực, cho nên lần này tuyệt đối không thể coi thường.
Nhưng mà, Triệu Ngọc đang cân nhắc phải làm thế nào mới đối phó được với tên tài xế thì lại chợt phát hiện ra chiếc ô tô mà hắn đang đứng chợt giảm tốc độ, chỉ chốc lát sau, xe từ từ chạy qua bên phải rồi đỗ bên cạnh đường ray.
Triệu Ngọc cúi đầu nhìn vào khoang điều khiển, lúc này mới rõ, hóa ra do đợt bắn phá bằng súng AK vừa nãy, trùng hợp có một viên đạn bắn trúng đầu của tên tài xế, tên tài xế nằm úp sấp trên tay lái, đã sớm không còn hơi thở!
...
Một phút đồng hồ sau, trên con đường bên cạnh đường ray chỉ còn lại chiếc ô tô chở phần tử khủng bố cuối cùng đang chạy như bay, tên đầu lĩnh tên Sail kia có vẻ rất là căng thẳng.
Hắn ta không ngừng nhìn xung quanh thông qua lớp kính thủy tinh, trong lòng nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi, rõ ràng bên mình có hai xe đầy đủ trang bị vũ khí, tại sao vẫn không thể ngăn cản kẻ địch kia chứ?
Bây giờ thì hay rồi, ngay cả súng máy hạng nặng cũng mang ra rồi, nhưng không cách nào liên lạc được nữa, cứ như đá chìm đáy biển vậy.
“Ôi ôi ôi...”
Kết quả, ngay lúc hắn ta đang băn khoăn bất an thì bỗng nghe thấy đám thủ hạ trong thùng xe kinh hãi hô to.
Hắn ta vội vàng quay đầu lại nhìn, suýt nữa thì rơi luôn cả tròng mắt ra ngoài.
Chỉ thấy chiếc xe bán tải có trang bị súng máy hạng nặng mà bọn họ phái ra đã trở lại, chẳng qua, chiếc xe kia tuy chạy tới nhưng cứ có vẻ kỳ lạ thế nào ấy!
Khi nhìn kĩ, chỉ thấy sau súng máy hạng nặng có một người đang đứng, nhưng không phải thủ hạ của mình, mà là một tên da vàng tóc đen!
Không...
Không không không...
Trong phút chốc, Sail như hiểu ra mình sắp phải đối mặt với điều gì, sợ tới mức hồn bay phách tán...
Á!!!
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Một giây sau, tiếng gầm gừ của súng máy hạng nặng vang lên trên quốc lộ, tiếng vang đó bạo ngược nóng nảy, âm thanh phát ra quanh quẩn trong hẻm núi lại càng khiến người ta phải kinh sợ, vô cùng khủng khiếp...
XOAY MỘT VÒNG NỮA NÀO
Không không không...
Nhìn thấy đối phương cười lạnh, Triệu Ngọc lập tức hiểu ra hắn ta muốn làm gì rồi.
Tuy hai tay Triệu Ngọc đang ôm nòng súng, không hề nằm thẳng trước họng súng nhưng chỉ cần đối phương bóp cò bắn thì nòng súng của súng máy hạng nặng chắc chắn sẽ sinh ra nhiệt độ nóng đến mức khó có thể tưởng tượng nổi, chắc chắn sẽ làm mình bỏng nặng!
Nhưng mà nếu mình buông tay thì chắc chắn sẽ bị rơi xuống khỏi ô tô. Bởi vì ô tô đang ở tương đối gần xe lửa, một khi mình bị rơi xuống đất thì rất có khả năng sẽ bị cuốn vào dưới bánh xe lửa, vậy thì chắc chắn sẽ chết!
Đừng mà...
Mắt thấy kẻ địch sắp nổ súng, Triệu Ngọc bất đắc dĩ, đành phải sử dụng một bộ quần áo phòng cháy tàng hình.
Kết quả, vừa mới sử dụng quần áo phòng cháy thành công thì kẻ địch đã ấn vào cò súng.
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Súng máy hạng nặng chỉ trong nháy mắt đã điên cuồng gầm rú, ngọn lửa đột nhiên bốc lên, một loạt đạn bắn trúng xe lửa.
Uy lực mạnh mẽ này khiến cho nòng súng chẳng những sản sinh ra nhiệt độ cực nóng mà còn sản sinh ra sức rung mạnh mẽ, cả người Triệu Ngọc bị lắc đến mức không ngừng rung lên, răng cũng sắp bị rung gãy rồi!
Trong lúc giãy chết, tiếng vang của súng máy hạng nặng quá lớn, đạn bắn ra sát bên người Triệu Ngọc, đúng là đinh tai nhức óc, khiến hắn lập tức ù tai.
Mà vỏ đạn súng máy hạng nặng bắn ra cũng có rất nhiều mảnh rơi vào người hắn, tình hình khó khăn nguy hiểm...
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Dưới ngọn lửa bạo ngược, Triệu Ngọc nắm nòng súng thật chặt, chết cũng không chịu buông tay, chuyện này không thể nghi ngờ rằng đã khiến cho đám phần tử khủng bố trên xe lại cảm thấy không thể tưởng tượng nổi lần nữa.
Sau khi bắn xong một băng đạn, có người bò lên thùng xe, bắt đầu cầm súng AK để bắn chết Triệu Ngọc; còn có người không biết đã quơ lấy dao bầu từ nơi nào, muốn Triệu Ngọc ăn mấy nhát...
Chậc chậc...
Giờ phút này, Triệu Ngọc vẫn đang ôm chặt lấy nòng súng, tuy quần áo phòng cháy không để cho hắn bị bỏng, nhưng tình hình của hắn rất không ổn, vụ rung động cuồng bạo lúc nãy khiến cho nội tạng của hắn đảo loạn hết cả lên.
Tiếng súng cuồng bạo cũng khiến hắn không nghe thấy gì nữa...
Nhận thấy mình rơi vào hiểm cảnh, Triệu Ngọc không dám tiếc đạo cụ nữa, lập tức nhấn vào giao diện đạo cụ, chuẩn bị dùng vũ khí cuối cùng là máy bay tàng hình và áo tàng hình để xử lý đám người này!
Nhưng mà, ngay lúc Triệu Ngọc chuẩn bị sử dụng kỹ năng vô địch này thì một chuyện ngoài ý muốn bỗng xảy ra.
Có thể là trước đó không bàn tính sẵn, cho nên lúc người điều khiển ô tô nhìn thấy súng máy hạng nặng vẫn không thể vứt Triệu Ngọc lại phía sau thì hung hăng bẻ tay lái sang bên phải, ô tô lao tới chỗ xe lửa!
Ý của hắn ta vô cùng rõ ràng, muốn tông Triệu Ngọc vào xe lửa, khiến cho hắn tan xương nát thịt.
Theo lý thuyết, hành vi bản năng này của hắn ta rất phù hợp với logic nhất định. Nhưng sai là sai ở chỗ, hắn ta đã quên một chuyện quan trọng, Triệu Ngọc đang ôm nòng súng, mà nòng súng thì dài hơn Triệu Ngọc nhiều.
Cho nên, thứ đầu tiên đâm phải xe lửa không phải Triệu Ngọc mà là súng máy hạng nặng!
Ầm...
Quả nhiên, khi ô tô tiến sát xe lửa, nòng súng va ầm một tiếng vào xe lửa vốn đang chạy như bay, súng máy hạng nặng lập tức xoay tròn thật mạnh, đưa Triệu Ngọc quay trở về thùng xe ô tô.
Bịch!
Triệu Ngọc sốt ruột nhảy vào trong thùng xe, thuận thế dùng chiêu trâu dữ va chạm kinh điển của mình để đánh bay kẻ địch đang cầm dao bầu.
Bởi vì chuyện này xảy ra quá đột nhiên nên người nọ ngay cả kêu thảm cũng chưa kịp, đầu đã lao ra khỏi xe từ thành bên kia!
“Ha ha ha...”
Triệu Ngọc đột nhiên quay lại thùng xe, giống như phượng hoàng sống lại từ tro tàn vậy, lập tức phát ra tiếng cười điên cuồng kinh điển của mình, sau đó thoải mái đánh nhau với đám phần tử khủng bố còn lại trên xe.
Ra quyền bên trái, đá chân bên phải... Có một tên khủng bố mới đánh nhau với Triệu Ngọc mấy hiệp đã bị Triệu Ngọc đấm trúng mặt, ngã xuống ngay tại chỗ.
A!!!
Một tên khủng bố cầm dao găm xông lên, đâm thẳng vào ngực Triệu Ngọc, Triệu Ngọc lắc mình né tránh, thuận thế bắt lấy cổ tay của người nọ.
Sau đó, hắn đập cánh tay của người nọ vào thân xe, dao găm rơi xuống, Triệu Ngọc lại đá một cú trúng ngay bụng dưới của người này khiến hắn ta bay ra.
Sức lực của cú đá này vô cùng mạnh mẽ, sau khi người nọ bay ra ngoài, sau lưng vừa lúc đụng phải súng máy hạng nặng, một tiếng ầm vang lên, khẩu súng bị đẩy ra, bản thân hắn ta cũng ngã lăn quay xuống đất.
Nòng súng bị va mạnh vào, tiếp tục xoay tròn với tốc độ cao, suýt nữa thì trúng vào một tên phần tử khủng bố khác.
Phản ứng của người này rất khá, sau khi cúi đầu tránh được nòng súng thì lập tức ôm súng trường AK trong tay, chuẩn bị nổ súng bắn Triệu Ngọc.
Nhưng mà Triệu Ngọc đã sớm chú ý tới hắn ta, lập tức bay lên đá một cú thật mạnh khiến nòng súng của súng máy hạng nặng quay trở về.
Vù...
Nòng súng xoay tròn ngược lại trong chớp mắt, tên phần tử khủng bố kia vội vàng lắc mình tránh né, thừa dịp lúc này, Triệu Ngọc đã vọt tới trước mặt hắn ta, nhanh chóng giữ chặt nòng súng AK, tay phải tìm cách ghìm chặt cổ của hắn ta lại.
Người nọ cố hết sức vùng vẫy, không để cho Triệu Ngọc thành công, hai người cứ thế quay cuồng tại đó mà đánh nhau.
Nhưng mà ngón trỏ của người nọ vẫn giữ chặt cò súng, trong lúc đánh nhau, AK nã một loạt đạn ra xung quanh.
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Đạn bay lung tung khắp nơi, chẳng những bắn trúng khoang điều khiển mà còn bắn trúng kẻ địch vốn đã bị Triệu Ngọc đánh ngã trước đó.
Á!!!
Người nọ phát ra tiếng kêu thảm thiết, đau đến mức lăn ra đất...
Úi chà!
Lúc này, có một kẻ địch nhặt con dao găm kia lên, đâm thẳng về phía Triệu Ngọc.
Triệu Ngọc gặp nguy nhưng không loạn, tay trái nâng AK lên cản một phen, sau đó giơ chân đá văng tên kia ra. Ngay sau đó, hắn giơ hai tay bóp chặt yết hầu của kẻ địch đang cầm AK, rồi đập đầu hắn ta vào thành xe phía sau một cách tàn nhẫn!
Bốp!
Người nọ không kịp hừ một tiếng đã chết ngất...
Hừ!
Triệu Ngọc cười lạnh một tiếng, giơ tay đoạt lấy súng trường, đoàng đoàng bắn một chuỗi đạn ra, thoải mái bắn chết tên phần tử khủng bố đang cầm dao găm trong tay kia!
Vù vù...
Sau khi bắn xong, Triệu Ngọc không ngừng thở dốc, ho khan kịch liệt. Ai ngờ, hắn đang ho khan thì đột ngột hộc ra một cái răng nanh lẫn máu.
Không thể nào...
Hắn thậm chí không nhớ rõ mình đã bị người ta đánh gãy răng từ khi nào?
Vù...
Cùng lúc đó, xe lửa gào rít đi qua, cuối cùng cũng vượt qua xe ô tô, lái đi ra xa.
Mãi đến lúc này, Triệu Ngọc mới phát hiện tai mình vẫn còn bị ù nặng, không hề nghe thấy gì cả...
Nhưng mà Triệu Ngọc không dám chậm trễ, lập tức ôm chặt lấy khẩu súng AK.
Tuy kẻ địch trong thùng xe đều đã bị tiêu diệt, nhưng trong khoang điều khiển đằng trước vẫn còn một người điều khiển nữa!
Triệu Ngọc biết trong tay người điều khiển có súng lục, hơn nữa, áo chống đạn tàng hình của mình đã mất đi hiệu lực, cho nên lần này tuyệt đối không thể coi thường.
Nhưng mà, Triệu Ngọc đang cân nhắc phải làm thế nào mới đối phó được với tên tài xế thì lại chợt phát hiện ra chiếc ô tô mà hắn đang đứng chợt giảm tốc độ, chỉ chốc lát sau, xe từ từ chạy qua bên phải rồi đỗ bên cạnh đường ray.
Triệu Ngọc cúi đầu nhìn vào khoang điều khiển, lúc này mới rõ, hóa ra do đợt bắn phá bằng súng AK vừa nãy, trùng hợp có một viên đạn bắn trúng đầu của tên tài xế, tên tài xế nằm úp sấp trên tay lái, đã sớm không còn hơi thở!
...
Một phút đồng hồ sau, trên con đường bên cạnh đường ray chỉ còn lại chiếc ô tô chở phần tử khủng bố cuối cùng đang chạy như bay, tên đầu lĩnh tên Sail kia có vẻ rất là căng thẳng.
Hắn ta không ngừng nhìn xung quanh thông qua lớp kính thủy tinh, trong lòng nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi, rõ ràng bên mình có hai xe đầy đủ trang bị vũ khí, tại sao vẫn không thể ngăn cản kẻ địch kia chứ?
Bây giờ thì hay rồi, ngay cả súng máy hạng nặng cũng mang ra rồi, nhưng không cách nào liên lạc được nữa, cứ như đá chìm đáy biển vậy.
“Ôi ôi ôi...”
Kết quả, ngay lúc hắn ta đang băn khoăn bất an thì bỗng nghe thấy đám thủ hạ trong thùng xe kinh hãi hô to.
Hắn ta vội vàng quay đầu lại nhìn, suýt nữa thì rơi luôn cả tròng mắt ra ngoài.
Chỉ thấy chiếc xe bán tải có trang bị súng máy hạng nặng mà bọn họ phái ra đã trở lại, chẳng qua, chiếc xe kia tuy chạy tới nhưng cứ có vẻ kỳ lạ thế nào ấy!
Khi nhìn kĩ, chỉ thấy sau súng máy hạng nặng có một người đang đứng, nhưng không phải thủ hạ của mình, mà là một tên da vàng tóc đen!
Không...
Không không không...
Trong phút chốc, Sail như hiểu ra mình sắp phải đối mặt với điều gì, sợ tới mức hồn bay phách tán...
Á!!!
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Một giây sau, tiếng gầm gừ của súng máy hạng nặng vang lên trên quốc lộ, tiếng vang đó bạo ngược nóng nảy, âm thanh phát ra quanh quẩn trong hẻm núi lại càng khiến người ta phải kinh sợ, vô cùng khủng khiếp...
Bình luận facebook