Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1607
Chương 1607 : Chương 1607CẠN TRƯỚC LÀ KÍNH
Chương 1607CẠN TRƯỚC LÀ KÍNH
“Ha ha ha, nào, cụng ly!” Trên bàn cơm bày đầy sơn hào hải vị, Jacob đứng lên kính Triệu Ngọc một ly rượu: “Hoan nghênh thần thám Trung Quốc đến đây! Tôi đã ngóng trông ngày này từ lâu lắm rồi!”
Triệu Ngọc cũng đứng lên, sau khi chạm ly với Jacob thì uống một hơi cạn sạch số rượu mạnh.
Rượu mạnh có vị cay rất đậm, sau khi uống xong, Triệu Ngọc có cảm giác trong lồng ngực như có lửa đốt vậy.
Nhưng để thể hiện mình không giống người thường, hắn vẫn cố gắng tỏ ra như không có việc gì, miệng hô “rượu ngon rượu ngon”.
“Ha ha ha... Sảng khoái! Sảng khoái! Mạnh hơn cha vợ nhà cậu nhiều!” Jacob phất tay ra hiệu, lập tức có người phục vụ mặc tây trang thẳng thớm rót đầy chén rượu cho Triệu Ngọc.
Thứ bọn họ uống là một loại rượu mạnh số độ rất cao, tương tự Vodka của vùng này, vô cùng cay nồng. Lúc uống bình thường, người ta sẽ pha với đồ uống hoặc là nước đá, còn trực tiếp uống thì cùng không khác gì uống rượu tinh cả.
Ly rượu mà bọn họ sử dụng cũng rất đặc biệt, là một loại ly rượu có tạo hình hoa sen màu vàng, một ly có thể đựng gần hai lượng rượu, dựa theo độ mạnh của rượu thì người thường chỉ uống hai, ba ly là xem như đạt đến cực hạn rồi.
“Ha hô hô!” Triệu Ngọc phát ra tiếng cười cuồng dã kinh điển của mình, vừa mới rót đầy rượu, hắn lập tức quơ lấy ly, nói với Jacob: “Nào, cảm ơn lão Jacob đã nhiệt tình chiêu đãi, chén rượu này - tôi kính anh!”
“Ừm...” Jacob không nghĩ tới Triệu Ngọc lại uống rượu như vậy, nhất thời lộ ra ánh mắt kỳ dị.
“Nào, cạn trước vì kính!” Triệu Ngọc hơi ngưỡng cổ, nâng ly lên uống sạch, không thừa giọt rượu nào.
Hắn lật ngược ly rượu lại cho Jacob xem, khiến anh ta có phần xấu hổ.
Bất đắc dĩ, Jacob cũng đành phải cau mày, mạnh mẽ uống hết cả ly.
“Hô...” Cho dù là chủ nhà, Jacob cũng bị cay đến mức liên tục cắn miệng...
Người phục vụ nhìn vẻ mặt của Jacob, có hơi do dự, đứng tại chỗ không dám tiếp tục rót rượu.
“Hả?” Triệu Ngọc lại nghiêng mũi méo mặt, không chút khách sáo chỉ vào phục vụ mà quát: “Cậu phục vụ này sao mà không lễ phép như vậy hả? Không phát hiện chúng tôi không còn rượu à? Nào nào nào, rót đầy cho chúng tôi đi!”
Triệu Ngọc gào thét, cực kỳ hùng hổ, nhất thời khiến cậu phục vụ sợ run cả người. Cậu ta căng thẳng tiến lên rót đầy ly rượu cho Triệu Ngọc và Jacob lần nữa.
“Ha hô hô... Vậy mới đúng chứ!” Triệu Ngọc vừa điên cuồng cười to, vừa nâng ly rượu lên mà nói với Jacob: “Phong tục ở chỗ chúng tôi là phải uống trước ba ly!”
“Tới đây, lão Jacob, một ly này chúc chúng ta sớm ngày tìm được Miêu Khôn!!”
“...” Jacob nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn về phía Triệu Ngọc giống như đang nhìn quái vật vậy.
Không thể không nói, sở dĩ Jacob sắp xếp khoản đãi Triệu Ngọc bằng rượu mạnh trong tiệc tối thế này là do có tính toán nhỏ nhặt của mình.
Anh ta muốn nhân cơ hội này khiến Triệu Ngọc uống nhiều vài ly, lợi dụng uy lực của rượu mạnh khiến Triệu Ngọc phải rụt rè, hoặc là sẽ để lộ chút tin tức nào đó.
Nhưng mà anh ta tuyệt đối không ngờ Triệu Ngọc vậy mà vừa lên đã đảo khách thành chủ, ra uy với anh ta.
“Chuyện này...” Jacob đỏ bừng cả mặt, gáy toát mồ hôi, cho dù tửu lượng của anh ta hơn người, nhưng vẫn chưa từng uống nhiều rượu mạnh như vậy, đành phải xua tay ra hiệu: “Uống như vậy không được đâu! Rượu mà chúng ta đang uống có số độ cao lắm, không thể uống như vậy được!”
“Đờ mờ!” Triệu Ngọc sa sầm mặt: “Khinh thường tôi phải không? Làm thế là không nể mặt đấy nhé! Uống trước ba ly là lễ nghi cơ bản nhất của quê hương tôi, cho dù uống xong ba ly sẽ chết nhưng cũng không thể thất lễ với khách quý được!”
“Nào! Tôi cạn trước là kính!”
Nói xong, Triệu Ngọc lại ngưỡng cổ lần nữa, một hơi uống cạn sạch rượu mạnh nồng đậm, lật ngược ly lại, không có giọt rượu nào rơi xuống.
Lần này, Jacob hoàn toàn xấu hổ.
Nếu uống một chén nữa thì đã là sáu lượng, tức là hơn nửa cân rượu một chút. Loại rượu này có độ cồn tầm trên dưới sáu mươi độ, nếu tiếp ly rượu này thì Jacob rất khó bảo đảm mình còn có thể giữ cho đầu óc tỉnh táo.
Bởi vậy, anh ta bưng ly rượu, cả người đều có vẻ mờ mịt.
Hừ!
Trong lòng Triệu Ngọc cười nói, nhóc con, ông đây không chơi chết mày mới là lạ! Dù sao ông đây có thuốc giải rượu, đừng nói là mấy lượng rượu trắng, cho dù uống mấy bình cũng không có vấn đề gì hết.
“Hửm? Chẳng lẽ chút mặt mũi này mà anh cũng không chịu cho tôi à?” Triệu Ngọc tỏ ra bất ngờ: “Sau khi uống ba ly rượu thì mới có thể chính thức uống cho sảng khoái chứ!”
Rầm...
Người phục vụ bên cạnh không đứng vững nổi, bình rượu phát ra tiếng rung...
“Ừm...” Jacob thật sự không có cách nào, đành phải bịt mũi như uống độc dược, gian nan mà uống hết ly rượu này.
Vẻ mặt của anh ta khó chịu giống hệt như cha chết vậy.
“Đúng vậy! Đây mới là bạn tốt của tôi chứ, ha ha ha!” Triệu Ngọc lại cười điên cuồng, sau đó giơ cánh tay lên, muốn ra hiệu cho người phục vụ rót rượu.
Lần này, tóc gáy của người phục vụ đã dựng đứng lên luôn rồi, tám đời cậu ta cũng chưa từng thấy ai có tửu lượng cao như vậy.
Thời khắc mấu chốt, vẫn là Jacob có phản ứng nhanh, anh ta căng thẳng đè cánh tay của Triệu Ngọc lại, tươi cười nói: “Thần thám Triệu, Triệu lão đệ ơi!” Jacob gần như cầu xin: “Cậu không biết đâu, Kosovo chúng tôi ngoài rượu mạnh ra thì rượu nho cũng vô cùng nổi tiếng đấy!”
“Mau...” Anh ta nhanh chóng nhấc tay ra hiệu cho người phục vụ: “Cậu đã đến rồi thì phải... ừm... thì phải nếm thử chứ, ha ha ha...”
Bởi vì cồn ngấm vào người nên lời nói của Jacob không còn lưu loát nữa.
Người phục vụ vừa nghe thấy thế là hiểu ngay, lập tức chạy tới chỗ giá rượu, đặt bình rượu mạnh kia xuống, đổi thành một bình rượu vang đỏ.
Hừ...
Thấy Jacob biết sợ, Triệu Ngọc hài lòng cười, cũng tỏ ra choáng váng mà phụ họa: “Ừm, cái này không tệ, cái này không tệ!
“Có điều, quê hương của chúng tôi có một nguyên tắc, sau khi đổi rượu, cũng phải uống cạn ba ly mới được! Khà khà khà...”
Đờ mờ...
Nghe thấy lời ấy, người phục vụ và Jacob song song ngã xuống đất...
...
Hơn mười phút sau, cuối cùng Jacob cũng lấy lại được tinh thần, ánh mắt khôi phục một chút tỉnh táo.
Lúc này, anh ta không dám chủ động kính Triệu Ngọc nữa, liên tiếp chuyển đề tài, nói: “Nói như vậy... Chuyện cứu Female Miêu phải tạm hoãn một thời gian hả?” Jacob lắc đầu thở dài: “Thật ra... Cậu là thần thám, có rất nhiều chuyện hẳn là không giấu giếm được ánh mắt của cậu.”
“Nói thật, tôi sốt ruột lắm đó!”
“Vài năm trước lúc còn ở Bucharest, nếu không phải Female Miêu chấp nhận nguy hiểm tính mạng để lộ tin tức cho tôi, tôi đã sớm bị bom nổ chết rồi!”
“Bởi vì chuyện này mà ông ấy còn bị xử phạt đấy!”
“Lần này, ông ấy xảy ra chuyện, dù thế nào tôi cũng sẽ không bàng quan đứng nhìn đâu! Cậu biết không?” Anh ta đỏ bừng cả khuôn mặt, vẻ mặt chân thành thản nhiên: “Muốn giải quyết những chuyện thế này, có đôi khi, phía chính phủ ra mặt còn không dễ làm bằng những người không chính thức như chúng tôi!”
“Nhân mạch của chúng tôi rộng hơn, xài tiền hào phóng, thường thường có thể điều tra ra tin tức mà phía chính phủ không điều tra được!”
“Mấy năm nay, tôi rất chăm chỉ đi châu Âu, mạng lưới quan hệ của tôi rất rộng, thậm chí có rất nhiều phương diện mà quốc gia gặp phải khó khăn, đều phải dựa vào nhân mạch của tôi mới giải quyết được!”
“Tôi hiểu, nhưng mà... Quân lệnh như núi!” Triệu Ngọc nói: “Nếu bây giờ anh hành động thì rất có khả năng sẽ xảy ra hiểu lầm với chúng tôi, đây cũng là chuyện mà cha vợ của tôi không muốn nhìn thấy.”
“Cho nên anh đừng nhúng tay vào chuyện này! Tôi nghĩ bọn họ có thể làm được!” Triệu Ngọc nói.
“Được rồi!” Jacob bất đắc dĩ nói: “Tôi vốn định liên lạc với Lee Bon Seong! Nếu đã như vậy thì đành nghe lời cậu vậy. Có điều, tôi thật sự có rất nhiều quan hệ ở Bắc Phi, nếu cậu cần giúp gì thì nhất định phải tìm tôi đó!”
“Tôi biết rồi, có điều...” Triệu Ngọc lại nói: “Vì tị hiềm nên bây giờ tôi cũng không được qua đó.”
“Vừa hay có thể lợi dụng khoảng thời gian này để thực hiện lời hứa của tôi, giúp anh nghiên cứu - vụ án ví tiền giết người này!”
Chương 1607CẠN TRƯỚC LÀ KÍNH
“Ha ha ha, nào, cụng ly!” Trên bàn cơm bày đầy sơn hào hải vị, Jacob đứng lên kính Triệu Ngọc một ly rượu: “Hoan nghênh thần thám Trung Quốc đến đây! Tôi đã ngóng trông ngày này từ lâu lắm rồi!”
Triệu Ngọc cũng đứng lên, sau khi chạm ly với Jacob thì uống một hơi cạn sạch số rượu mạnh.
Rượu mạnh có vị cay rất đậm, sau khi uống xong, Triệu Ngọc có cảm giác trong lồng ngực như có lửa đốt vậy.
Nhưng để thể hiện mình không giống người thường, hắn vẫn cố gắng tỏ ra như không có việc gì, miệng hô “rượu ngon rượu ngon”.
“Ha ha ha... Sảng khoái! Sảng khoái! Mạnh hơn cha vợ nhà cậu nhiều!” Jacob phất tay ra hiệu, lập tức có người phục vụ mặc tây trang thẳng thớm rót đầy chén rượu cho Triệu Ngọc.
Thứ bọn họ uống là một loại rượu mạnh số độ rất cao, tương tự Vodka của vùng này, vô cùng cay nồng. Lúc uống bình thường, người ta sẽ pha với đồ uống hoặc là nước đá, còn trực tiếp uống thì cùng không khác gì uống rượu tinh cả.
Ly rượu mà bọn họ sử dụng cũng rất đặc biệt, là một loại ly rượu có tạo hình hoa sen màu vàng, một ly có thể đựng gần hai lượng rượu, dựa theo độ mạnh của rượu thì người thường chỉ uống hai, ba ly là xem như đạt đến cực hạn rồi.
“Ha hô hô!” Triệu Ngọc phát ra tiếng cười cuồng dã kinh điển của mình, vừa mới rót đầy rượu, hắn lập tức quơ lấy ly, nói với Jacob: “Nào, cảm ơn lão Jacob đã nhiệt tình chiêu đãi, chén rượu này - tôi kính anh!”
“Ừm...” Jacob không nghĩ tới Triệu Ngọc lại uống rượu như vậy, nhất thời lộ ra ánh mắt kỳ dị.
“Nào, cạn trước vì kính!” Triệu Ngọc hơi ngưỡng cổ, nâng ly lên uống sạch, không thừa giọt rượu nào.
Hắn lật ngược ly rượu lại cho Jacob xem, khiến anh ta có phần xấu hổ.
Bất đắc dĩ, Jacob cũng đành phải cau mày, mạnh mẽ uống hết cả ly.
“Hô...” Cho dù là chủ nhà, Jacob cũng bị cay đến mức liên tục cắn miệng...
Người phục vụ nhìn vẻ mặt của Jacob, có hơi do dự, đứng tại chỗ không dám tiếp tục rót rượu.
“Hả?” Triệu Ngọc lại nghiêng mũi méo mặt, không chút khách sáo chỉ vào phục vụ mà quát: “Cậu phục vụ này sao mà không lễ phép như vậy hả? Không phát hiện chúng tôi không còn rượu à? Nào nào nào, rót đầy cho chúng tôi đi!”
Triệu Ngọc gào thét, cực kỳ hùng hổ, nhất thời khiến cậu phục vụ sợ run cả người. Cậu ta căng thẳng tiến lên rót đầy ly rượu cho Triệu Ngọc và Jacob lần nữa.
“Ha hô hô... Vậy mới đúng chứ!” Triệu Ngọc vừa điên cuồng cười to, vừa nâng ly rượu lên mà nói với Jacob: “Phong tục ở chỗ chúng tôi là phải uống trước ba ly!”
“Tới đây, lão Jacob, một ly này chúc chúng ta sớm ngày tìm được Miêu Khôn!!”
“...” Jacob nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn về phía Triệu Ngọc giống như đang nhìn quái vật vậy.
Không thể không nói, sở dĩ Jacob sắp xếp khoản đãi Triệu Ngọc bằng rượu mạnh trong tiệc tối thế này là do có tính toán nhỏ nhặt của mình.
Anh ta muốn nhân cơ hội này khiến Triệu Ngọc uống nhiều vài ly, lợi dụng uy lực của rượu mạnh khiến Triệu Ngọc phải rụt rè, hoặc là sẽ để lộ chút tin tức nào đó.
Nhưng mà anh ta tuyệt đối không ngờ Triệu Ngọc vậy mà vừa lên đã đảo khách thành chủ, ra uy với anh ta.
“Chuyện này...” Jacob đỏ bừng cả mặt, gáy toát mồ hôi, cho dù tửu lượng của anh ta hơn người, nhưng vẫn chưa từng uống nhiều rượu mạnh như vậy, đành phải xua tay ra hiệu: “Uống như vậy không được đâu! Rượu mà chúng ta đang uống có số độ cao lắm, không thể uống như vậy được!”
“Đờ mờ!” Triệu Ngọc sa sầm mặt: “Khinh thường tôi phải không? Làm thế là không nể mặt đấy nhé! Uống trước ba ly là lễ nghi cơ bản nhất của quê hương tôi, cho dù uống xong ba ly sẽ chết nhưng cũng không thể thất lễ với khách quý được!”
“Nào! Tôi cạn trước là kính!”
Nói xong, Triệu Ngọc lại ngưỡng cổ lần nữa, một hơi uống cạn sạch rượu mạnh nồng đậm, lật ngược ly lại, không có giọt rượu nào rơi xuống.
Lần này, Jacob hoàn toàn xấu hổ.
Nếu uống một chén nữa thì đã là sáu lượng, tức là hơn nửa cân rượu một chút. Loại rượu này có độ cồn tầm trên dưới sáu mươi độ, nếu tiếp ly rượu này thì Jacob rất khó bảo đảm mình còn có thể giữ cho đầu óc tỉnh táo.
Bởi vậy, anh ta bưng ly rượu, cả người đều có vẻ mờ mịt.
Hừ!
Trong lòng Triệu Ngọc cười nói, nhóc con, ông đây không chơi chết mày mới là lạ! Dù sao ông đây có thuốc giải rượu, đừng nói là mấy lượng rượu trắng, cho dù uống mấy bình cũng không có vấn đề gì hết.
“Hửm? Chẳng lẽ chút mặt mũi này mà anh cũng không chịu cho tôi à?” Triệu Ngọc tỏ ra bất ngờ: “Sau khi uống ba ly rượu thì mới có thể chính thức uống cho sảng khoái chứ!”
Rầm...
Người phục vụ bên cạnh không đứng vững nổi, bình rượu phát ra tiếng rung...
“Ừm...” Jacob thật sự không có cách nào, đành phải bịt mũi như uống độc dược, gian nan mà uống hết ly rượu này.
Vẻ mặt của anh ta khó chịu giống hệt như cha chết vậy.
“Đúng vậy! Đây mới là bạn tốt của tôi chứ, ha ha ha!” Triệu Ngọc lại cười điên cuồng, sau đó giơ cánh tay lên, muốn ra hiệu cho người phục vụ rót rượu.
Lần này, tóc gáy của người phục vụ đã dựng đứng lên luôn rồi, tám đời cậu ta cũng chưa từng thấy ai có tửu lượng cao như vậy.
Thời khắc mấu chốt, vẫn là Jacob có phản ứng nhanh, anh ta căng thẳng đè cánh tay của Triệu Ngọc lại, tươi cười nói: “Thần thám Triệu, Triệu lão đệ ơi!” Jacob gần như cầu xin: “Cậu không biết đâu, Kosovo chúng tôi ngoài rượu mạnh ra thì rượu nho cũng vô cùng nổi tiếng đấy!”
“Mau...” Anh ta nhanh chóng nhấc tay ra hiệu cho người phục vụ: “Cậu đã đến rồi thì phải... ừm... thì phải nếm thử chứ, ha ha ha...”
Bởi vì cồn ngấm vào người nên lời nói của Jacob không còn lưu loát nữa.
Người phục vụ vừa nghe thấy thế là hiểu ngay, lập tức chạy tới chỗ giá rượu, đặt bình rượu mạnh kia xuống, đổi thành một bình rượu vang đỏ.
Hừ...
Thấy Jacob biết sợ, Triệu Ngọc hài lòng cười, cũng tỏ ra choáng váng mà phụ họa: “Ừm, cái này không tệ, cái này không tệ!
“Có điều, quê hương của chúng tôi có một nguyên tắc, sau khi đổi rượu, cũng phải uống cạn ba ly mới được! Khà khà khà...”
Đờ mờ...
Nghe thấy lời ấy, người phục vụ và Jacob song song ngã xuống đất...
...
Hơn mười phút sau, cuối cùng Jacob cũng lấy lại được tinh thần, ánh mắt khôi phục một chút tỉnh táo.
Lúc này, anh ta không dám chủ động kính Triệu Ngọc nữa, liên tiếp chuyển đề tài, nói: “Nói như vậy... Chuyện cứu Female Miêu phải tạm hoãn một thời gian hả?” Jacob lắc đầu thở dài: “Thật ra... Cậu là thần thám, có rất nhiều chuyện hẳn là không giấu giếm được ánh mắt của cậu.”
“Nói thật, tôi sốt ruột lắm đó!”
“Vài năm trước lúc còn ở Bucharest, nếu không phải Female Miêu chấp nhận nguy hiểm tính mạng để lộ tin tức cho tôi, tôi đã sớm bị bom nổ chết rồi!”
“Bởi vì chuyện này mà ông ấy còn bị xử phạt đấy!”
“Lần này, ông ấy xảy ra chuyện, dù thế nào tôi cũng sẽ không bàng quan đứng nhìn đâu! Cậu biết không?” Anh ta đỏ bừng cả khuôn mặt, vẻ mặt chân thành thản nhiên: “Muốn giải quyết những chuyện thế này, có đôi khi, phía chính phủ ra mặt còn không dễ làm bằng những người không chính thức như chúng tôi!”
“Nhân mạch của chúng tôi rộng hơn, xài tiền hào phóng, thường thường có thể điều tra ra tin tức mà phía chính phủ không điều tra được!”
“Mấy năm nay, tôi rất chăm chỉ đi châu Âu, mạng lưới quan hệ của tôi rất rộng, thậm chí có rất nhiều phương diện mà quốc gia gặp phải khó khăn, đều phải dựa vào nhân mạch của tôi mới giải quyết được!”
“Tôi hiểu, nhưng mà... Quân lệnh như núi!” Triệu Ngọc nói: “Nếu bây giờ anh hành động thì rất có khả năng sẽ xảy ra hiểu lầm với chúng tôi, đây cũng là chuyện mà cha vợ của tôi không muốn nhìn thấy.”
“Cho nên anh đừng nhúng tay vào chuyện này! Tôi nghĩ bọn họ có thể làm được!” Triệu Ngọc nói.
“Được rồi!” Jacob bất đắc dĩ nói: “Tôi vốn định liên lạc với Lee Bon Seong! Nếu đã như vậy thì đành nghe lời cậu vậy. Có điều, tôi thật sự có rất nhiều quan hệ ở Bắc Phi, nếu cậu cần giúp gì thì nhất định phải tìm tôi đó!”
“Tôi biết rồi, có điều...” Triệu Ngọc lại nói: “Vì tị hiềm nên bây giờ tôi cũng không được qua đó.”
“Vừa hay có thể lợi dụng khoảng thời gian này để thực hiện lời hứa của tôi, giúp anh nghiên cứu - vụ án ví tiền giết người này!”