Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1608
Chương 1608 : Chương 1608SÁT THỦ HÀNG LOẠT?
Chương 1608SÁT THỦ HÀNG LOẠT?
Sáng sớm hôm sau, Triệu Ngọc tỉnh lại trên giường lớn trong phòng cho khách của nhà Jacob.
Nhớ lại tiệc rượu tối hôm qua, tuy hắn có dùng thuốc giải rượu nhưng vẫn cảm thấy choáng váng quay cuồng, có cảm giác rượu không say mà người tự say.
Hắn và Jacob đẩy chén nâng cốc, xưng huynh gọi đệ, hét khàn cả giọng, coi như cũng có một phen thú vị khác biệt.
Bản thân chuyện uống rượu đã tự mang ma lực không giống bình thường rồi, sau buổi tiệc rượu, Triệu Ngọc cảm thấy không quá xa lạ với Jacob nữa, tuy tuổi tác của hai người hơn kém nhau khá nhiều, nhưng vẫn cảm thấy hợp ý đến lạ.
Trên người Jacob, Triệu Ngọc có thể bắt giữ được bóng dáng của cha vợ Miêu Khôn, tức là Jacob và Miêu Khôn cũng là bạn hợp ý hiểu nhau mà không cần nói ra.
Càng hiếm có hơn nữa là đêm qua, Triệu Ngọc bất ngờ ngủ được một giấc cực kỳ ngon.
Ngủ mơ say nồng, nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa. Sáng sớm tỉnh lại, cảm thấy cả người thoải mái, tinh thần toả sáng, tìm lại được cảm giác tinh thần phấn chấn, trạng thái sinh long hoạt hổ trước kia.
A a...
Hắn vươn vai duỗi lưng thật dài, theo quán tính nhìn ra vườn hoa ngoài cửa sổ.
Xuyên qua vườn hoa, hắn còn có thể nhìn thấy giáo đường Thiên Chúa nơi xa và cư dân đang tập thể dục buổi sáng trên quảng trường.
Thật không ngờ, vụ án video giết người vừa mới được phá, mình đã phải tới nơi dị quốc tha hương nhanh đến vậy.
Tiết tấu này, chắc không ai bắt kịp rồi nhỉ?
Kosovo...
Đối với Triệu Ngọc mà nói, đây là một cái tên vô cùng xa lạ, trước kia chỉ từng nghe thấy trong bản tin thời sự, biết được đây là một quốc gia thường xuyên bị chiến hỏa rửa tội.
Không nghĩ tới mình lại có cơ hội đến đây, còn sắp tham gia vào việc điều tra một vụ án ví tiền giết người thần bí.
Thật ra, đừng nhìn vụ án ví tiền giết người liên lụy đến nhân vật quan trọng, công tác điều tra vô cùng mẫn cảm. Nhưng đối với Triệu Ngọc mà nói, hắn lại không có cảm giác gấp gáp và đè nén như khi phá các vụ án lớn trong nước.
Dù sao, hắn tới Kosovo chỉ là hợp tác hữu nghị, không có quá nhiều áp lực chính trị, có thể phá thì phá, phá không được cũng không sao cả.
Dù sao quốc gia bọn họ đã vận dụng tất cả tinh anh mà cũng không thể phá án, nếu Triệu Ngọc này không phá được, nói ra cũng không tính là mất mặt xấu hổ đâu nhỉ?
Bởi vậy, đây là lần đầu Triệu Ngọc được nếm cảm giác thoải mái, chỉ dựa vào hứng thú yêu thích để điều tra một án, mà cảm giác thoải mái này lại hoàn toàn khiến hắn cảm thấy dễ chịu, trạng thái vô cùng tốt.
Hôm nay, Jacob sẽ dẫn hắn đi thăm dò hiện trường và hỏi một số nhân chứng liên quan. Cho nên, trước khi xuất phát, Triệu Ngọc làm kế hoạch đơn giản trên quyển sổ tay của mình.
Sau khi lập kế hoạch xong, hắn nhịn không được nhìn về phía hệ thống Kỳ Ngộ trong đầu mình.
Sau khi phá vụ án video giết người, số điểm mà hắn sử dụng hết cho việc cường hóa đạo cụ đã sớm được hoàn vốn, còn có lợi nhuận nữa.
Nhìn điểm tích lũy Kỳ Ngộ sắp đột phá cánh cửa 20000, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng thoải mái.
Tiếc nuối duy nhất là công năng gieo quẻ vẫn đang trong thời gian cooldown, cách thời gian hắn có thể gieo quẻ còn hai tuần lễ nữa.
Ài!
Nếu là có thể sử dụng điểm Kỳ Ngộ để đẩy thời gian gieo quẻ lên trước thì tốt biết bao?
Triệu Ngọc không nhịn được nghĩ, một là có thể lợi dụng quẻ văn phá vụ án trước mắt mình, hai là có khi nó còn mang lại tác dụng quan trọng trong việc tìm kiếm Miêu Khôn nữa chứ.
Có điều, hắn đã nghiên cứu rất nhiều lần, một khi quẻ văn bị cooldown thì không có cách nào mở được, trước mắt, ngoài việc kiên nhẫn chờ đợi ra thì không có cách nào khác cả.
Sau khi dùng bữa sáng kiểu Tây Âu kinh điển, Jacob tự mình dẫn Triệu Ngọc đi xem hiện trường của vụ án ví tiền giết người.
Nhiệt độ không khí của Kosovo cao hơn thủ đô Kinh Châu một chút, nhưng dù sao bây giờ cũng đang là mùa đông, hầu hết hững người trên phố đều mặc các loại quần áo bông.
Kosovo là thành thị Đông Âu điển hình, đường phố và kiến trúc thấm đẫm hương vị và cảnh sắc cổ xưa, tràn ngập hơi thở thần bí, khiến du khách lần đầu đến đây như Triệu Ngọc cảm thấy cực kỳ mới mẻ.
“À...” Trên xe Land Rover, Jacob đưa tài liệu đã được phiên dịch cho Triệu Ngọc: “Người phiên dịch tiếng Trung của chúng tôi chỉ là nghiệp dư thôi, cậu xem đại đi, có chỗ nào không hiểu thì cứ hỏi tôi là được!”
Triệu Ngọc nhận lấy tài liệu, đúng như lời Jacob, bản phiên dịch tiếng Trung không đạt tiêu chuẩn, nhiều câu có lỗi sai, chỉ có thể miễn cưỡng xem hiểu thôi.
“Hơn nữa...” Jacob lại nói: “Tôi có thể dẫn cậu đi gặp nhân chứng một lần! Tài liệu thì tôi cũng có thể bổ sung giúp cậu.”
“Nhưng mà về vật chứng hoặc thi thể thì tôi không làm được gì cả. Cậu phải nhớ kĩ một điểm, tôi không phải cảnh sát hình sự, tôi chỉ đang bí mật hiến dâng tính mạng cho thủ tướng thôi, không thể làm việc đường hoàng được. Hiểu không?”
Lúc Jacob nói chuyện, trong miệng có mùi rượu rất đậm bay ra, qua đó có thể thấy được ngày hôm qua, Triệu Ngọc đúng là đã chuốc rượu anh ta quá nhiều.
“Được.” Triệu Ngọc trượt ngón tay qua tấm ảnh trên tài liệu và nói: “Tôi không biết các anh có phát hiện ra điều này chưa? Trong vụ án ví tiền giết người này, có mấy chỗ không hợp lý lắm.”
“Ví dụ như sát thủ giết ba người mà không có lý do gì; ví dụ như, ngài tướng quân là nhân vật lớn như vậy mà hung thủ cũng dám ra tay sao? Ví dụ như, vì sao hung thủ lại nhét một cái ví tiền được may thủ công vào buồng tim của nạn nhân, nhưng lại lấy đi trái tim của họ...”
“Đúng vậy, nếu này vụ án này mà dễ xử thì tôi đã không cần trăm phương nghìn kế mời cậu tới đây làm gì!” Jacob bất đắc dĩ nói: “Ban đầu, chúng tôi hoài nghi cái chết của tướng quân xuất phát từ một vụ ám sát chính trị, hoặc là một hành động ly khai do thế lực nước ngoài nào đó gây ra.”
“Phải biết rằng, nếu hung thủ chỉ là một sát thủ hàng loạt bình thường thì hắn ta không thể nào gây ra một cách lặng yên không một tiếng động, không để lại bất kỳ dấu vết gì.”
“Rất có khả năng, đây là một vụ ám sát có kế hoạch từ trước, cũng có thể không chỉ có một hung thủ!”
“Về phần tại sao trước đó còn có hai nạn nhân tương tự thì là bởi vì bọn họ muốn giả tạo sao cho giống một vụ án giết người hàng loạt!”
“Sai!” Triệu Ngọc nói rất chắc chắn: “Nếu đúng như anh nói thì bọn họ sẽ làm đơn giản trực tiếp hơn nữa mới hợp lý!”
“Chẳng lẽ anh không thấy chuyện lấy trái tim ra rồi đổi thành ví tiền vô cùng phiền toái à?”
“Còn nữa, địa điểm, thời gian và thân phận của nạn nhân cũng có vấn đề!” Triệu Ngọc lại nói: “Nếu muốn ngụy trang thành vụ án giết người hàng loạt thì không cần phải vứt xác cùng một chỗ, cũng không cần phải cách một khoảng thời gian mới tiếp tục gây án.”
“Nếu như là tôi, để tạo thành một vụ án giết người hàng loạt, tôi sẽ lựa chọn ra tay với quân đội hoặc nhân viên chính phủ, như vậy cảnh sát mới loại trừ khả năng ám sát quân sự một cách đương nhiên!”
“Ừm...” Jacob tiêu hóa thật lâu, mới ngộ ra gật đầu nói: “Nói có lý! Như vậy, nói như vậy... Ý của cậu là...”
“Vụ án này chắc là vụ án giết người hàng loạt! Chẳng qua...” Triệu Ngọc nói: “Năng lực của hung thủ ghê gớm hơn người bình thường, trước khi hành động, chắc chắn hắn ta đã chuẩn bị vô cùng kỹ càng, tỉ mỉ.”
“Tôi nghĩ, các anh nên điều tra trọng điểm về quỹ tích hành động của tướng quân trước khi bị hại, cả các đoạn ghi hình khi tham gia hoạt động công chúng, xem xem trong ghi hình có nhân vật nào khả nghi không?”
“Chuyện này...” Jacob nhíu mày nói: “Nói thực ra, chúng tôi đã sớm điều tra trên trăm lần rồi! Chúng tôi thậm chí còn điều tra mỗi người từng xuất hiện bên cạnh tướng quân nữa!”
“Thật sao?” Triệu Ngọc không cần nghĩ ngợi đã nói: “Vậy thì lấy hết tất cả tới cho tôi xem! Không chỉ có băng ghi hình thôi đâu, ảnh chụp hay báo chí cũng phải có!”
“Được, không thành vấn đề!” Jacob đồng ý, vẻ kính nể đã lộ ra trong mắt.
“Lão Jacob à!” Triệu Ngọc nhìn Jacob, nói: “Chúng ta cá cược đi! Nếu tôi thắng thì anh dẫn tôi đi thưởng thức nghệ thuật của nghệ sĩ múa chỗ các anh nhé?”
“À... À...” Jacob có vẻ không theo kịp suy nghĩ của Triệu Ngọc, chần chờ một lát rồi mới hỏi: “Cược cái gì?”
“Tôi đoán...” Triệu Ngọc nheo mắt, một tia cơ trí hiện lên trong mắt: “Vụ án ví tiền giết người này không chỉ là một vụ án giết người hàng loạt, mà hung thủ không hề chọn mục tiêu một cách tùy tiện, mà những người đó bị giết... là có mục đích!”
“Hả? Ý cậu là... trả thù?” Jacob hoảng sợ: “Hắn ta muốn báo thù sao? Thế thì...”
“Thế thì...” Triệu Ngọc lạnh buốt nói tiếp: “Cuộc điều tra của các anh vẫn chưa đủ cẩn thận tỉ mỉ đâu, hãy chờ xem! Giữa ba nạn nhân này - chắc chắn có liên hệ!”
Chương 1608SÁT THỦ HÀNG LOẠT?
Sáng sớm hôm sau, Triệu Ngọc tỉnh lại trên giường lớn trong phòng cho khách của nhà Jacob.
Nhớ lại tiệc rượu tối hôm qua, tuy hắn có dùng thuốc giải rượu nhưng vẫn cảm thấy choáng váng quay cuồng, có cảm giác rượu không say mà người tự say.
Hắn và Jacob đẩy chén nâng cốc, xưng huynh gọi đệ, hét khàn cả giọng, coi như cũng có một phen thú vị khác biệt.
Bản thân chuyện uống rượu đã tự mang ma lực không giống bình thường rồi, sau buổi tiệc rượu, Triệu Ngọc cảm thấy không quá xa lạ với Jacob nữa, tuy tuổi tác của hai người hơn kém nhau khá nhiều, nhưng vẫn cảm thấy hợp ý đến lạ.
Trên người Jacob, Triệu Ngọc có thể bắt giữ được bóng dáng của cha vợ Miêu Khôn, tức là Jacob và Miêu Khôn cũng là bạn hợp ý hiểu nhau mà không cần nói ra.
Càng hiếm có hơn nữa là đêm qua, Triệu Ngọc bất ngờ ngủ được một giấc cực kỳ ngon.
Ngủ mơ say nồng, nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa. Sáng sớm tỉnh lại, cảm thấy cả người thoải mái, tinh thần toả sáng, tìm lại được cảm giác tinh thần phấn chấn, trạng thái sinh long hoạt hổ trước kia.
A a...
Hắn vươn vai duỗi lưng thật dài, theo quán tính nhìn ra vườn hoa ngoài cửa sổ.
Xuyên qua vườn hoa, hắn còn có thể nhìn thấy giáo đường Thiên Chúa nơi xa và cư dân đang tập thể dục buổi sáng trên quảng trường.
Thật không ngờ, vụ án video giết người vừa mới được phá, mình đã phải tới nơi dị quốc tha hương nhanh đến vậy.
Tiết tấu này, chắc không ai bắt kịp rồi nhỉ?
Kosovo...
Đối với Triệu Ngọc mà nói, đây là một cái tên vô cùng xa lạ, trước kia chỉ từng nghe thấy trong bản tin thời sự, biết được đây là một quốc gia thường xuyên bị chiến hỏa rửa tội.
Không nghĩ tới mình lại có cơ hội đến đây, còn sắp tham gia vào việc điều tra một vụ án ví tiền giết người thần bí.
Thật ra, đừng nhìn vụ án ví tiền giết người liên lụy đến nhân vật quan trọng, công tác điều tra vô cùng mẫn cảm. Nhưng đối với Triệu Ngọc mà nói, hắn lại không có cảm giác gấp gáp và đè nén như khi phá các vụ án lớn trong nước.
Dù sao, hắn tới Kosovo chỉ là hợp tác hữu nghị, không có quá nhiều áp lực chính trị, có thể phá thì phá, phá không được cũng không sao cả.
Dù sao quốc gia bọn họ đã vận dụng tất cả tinh anh mà cũng không thể phá án, nếu Triệu Ngọc này không phá được, nói ra cũng không tính là mất mặt xấu hổ đâu nhỉ?
Bởi vậy, đây là lần đầu Triệu Ngọc được nếm cảm giác thoải mái, chỉ dựa vào hứng thú yêu thích để điều tra một án, mà cảm giác thoải mái này lại hoàn toàn khiến hắn cảm thấy dễ chịu, trạng thái vô cùng tốt.
Hôm nay, Jacob sẽ dẫn hắn đi thăm dò hiện trường và hỏi một số nhân chứng liên quan. Cho nên, trước khi xuất phát, Triệu Ngọc làm kế hoạch đơn giản trên quyển sổ tay của mình.
Sau khi lập kế hoạch xong, hắn nhịn không được nhìn về phía hệ thống Kỳ Ngộ trong đầu mình.
Sau khi phá vụ án video giết người, số điểm mà hắn sử dụng hết cho việc cường hóa đạo cụ đã sớm được hoàn vốn, còn có lợi nhuận nữa.
Nhìn điểm tích lũy Kỳ Ngộ sắp đột phá cánh cửa 20000, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng thoải mái.
Tiếc nuối duy nhất là công năng gieo quẻ vẫn đang trong thời gian cooldown, cách thời gian hắn có thể gieo quẻ còn hai tuần lễ nữa.
Ài!
Nếu là có thể sử dụng điểm Kỳ Ngộ để đẩy thời gian gieo quẻ lên trước thì tốt biết bao?
Triệu Ngọc không nhịn được nghĩ, một là có thể lợi dụng quẻ văn phá vụ án trước mắt mình, hai là có khi nó còn mang lại tác dụng quan trọng trong việc tìm kiếm Miêu Khôn nữa chứ.
Có điều, hắn đã nghiên cứu rất nhiều lần, một khi quẻ văn bị cooldown thì không có cách nào mở được, trước mắt, ngoài việc kiên nhẫn chờ đợi ra thì không có cách nào khác cả.
Sau khi dùng bữa sáng kiểu Tây Âu kinh điển, Jacob tự mình dẫn Triệu Ngọc đi xem hiện trường của vụ án ví tiền giết người.
Nhiệt độ không khí của Kosovo cao hơn thủ đô Kinh Châu một chút, nhưng dù sao bây giờ cũng đang là mùa đông, hầu hết hững người trên phố đều mặc các loại quần áo bông.
Kosovo là thành thị Đông Âu điển hình, đường phố và kiến trúc thấm đẫm hương vị và cảnh sắc cổ xưa, tràn ngập hơi thở thần bí, khiến du khách lần đầu đến đây như Triệu Ngọc cảm thấy cực kỳ mới mẻ.
“À...” Trên xe Land Rover, Jacob đưa tài liệu đã được phiên dịch cho Triệu Ngọc: “Người phiên dịch tiếng Trung của chúng tôi chỉ là nghiệp dư thôi, cậu xem đại đi, có chỗ nào không hiểu thì cứ hỏi tôi là được!”
Triệu Ngọc nhận lấy tài liệu, đúng như lời Jacob, bản phiên dịch tiếng Trung không đạt tiêu chuẩn, nhiều câu có lỗi sai, chỉ có thể miễn cưỡng xem hiểu thôi.
“Hơn nữa...” Jacob lại nói: “Tôi có thể dẫn cậu đi gặp nhân chứng một lần! Tài liệu thì tôi cũng có thể bổ sung giúp cậu.”
“Nhưng mà về vật chứng hoặc thi thể thì tôi không làm được gì cả. Cậu phải nhớ kĩ một điểm, tôi không phải cảnh sát hình sự, tôi chỉ đang bí mật hiến dâng tính mạng cho thủ tướng thôi, không thể làm việc đường hoàng được. Hiểu không?”
Lúc Jacob nói chuyện, trong miệng có mùi rượu rất đậm bay ra, qua đó có thể thấy được ngày hôm qua, Triệu Ngọc đúng là đã chuốc rượu anh ta quá nhiều.
“Được.” Triệu Ngọc trượt ngón tay qua tấm ảnh trên tài liệu và nói: “Tôi không biết các anh có phát hiện ra điều này chưa? Trong vụ án ví tiền giết người này, có mấy chỗ không hợp lý lắm.”
“Ví dụ như sát thủ giết ba người mà không có lý do gì; ví dụ như, ngài tướng quân là nhân vật lớn như vậy mà hung thủ cũng dám ra tay sao? Ví dụ như, vì sao hung thủ lại nhét một cái ví tiền được may thủ công vào buồng tim của nạn nhân, nhưng lại lấy đi trái tim của họ...”
“Đúng vậy, nếu này vụ án này mà dễ xử thì tôi đã không cần trăm phương nghìn kế mời cậu tới đây làm gì!” Jacob bất đắc dĩ nói: “Ban đầu, chúng tôi hoài nghi cái chết của tướng quân xuất phát từ một vụ ám sát chính trị, hoặc là một hành động ly khai do thế lực nước ngoài nào đó gây ra.”
“Phải biết rằng, nếu hung thủ chỉ là một sát thủ hàng loạt bình thường thì hắn ta không thể nào gây ra một cách lặng yên không một tiếng động, không để lại bất kỳ dấu vết gì.”
“Rất có khả năng, đây là một vụ ám sát có kế hoạch từ trước, cũng có thể không chỉ có một hung thủ!”
“Về phần tại sao trước đó còn có hai nạn nhân tương tự thì là bởi vì bọn họ muốn giả tạo sao cho giống một vụ án giết người hàng loạt!”
“Sai!” Triệu Ngọc nói rất chắc chắn: “Nếu đúng như anh nói thì bọn họ sẽ làm đơn giản trực tiếp hơn nữa mới hợp lý!”
“Chẳng lẽ anh không thấy chuyện lấy trái tim ra rồi đổi thành ví tiền vô cùng phiền toái à?”
“Còn nữa, địa điểm, thời gian và thân phận của nạn nhân cũng có vấn đề!” Triệu Ngọc lại nói: “Nếu muốn ngụy trang thành vụ án giết người hàng loạt thì không cần phải vứt xác cùng một chỗ, cũng không cần phải cách một khoảng thời gian mới tiếp tục gây án.”
“Nếu như là tôi, để tạo thành một vụ án giết người hàng loạt, tôi sẽ lựa chọn ra tay với quân đội hoặc nhân viên chính phủ, như vậy cảnh sát mới loại trừ khả năng ám sát quân sự một cách đương nhiên!”
“Ừm...” Jacob tiêu hóa thật lâu, mới ngộ ra gật đầu nói: “Nói có lý! Như vậy, nói như vậy... Ý của cậu là...”
“Vụ án này chắc là vụ án giết người hàng loạt! Chẳng qua...” Triệu Ngọc nói: “Năng lực của hung thủ ghê gớm hơn người bình thường, trước khi hành động, chắc chắn hắn ta đã chuẩn bị vô cùng kỹ càng, tỉ mỉ.”
“Tôi nghĩ, các anh nên điều tra trọng điểm về quỹ tích hành động của tướng quân trước khi bị hại, cả các đoạn ghi hình khi tham gia hoạt động công chúng, xem xem trong ghi hình có nhân vật nào khả nghi không?”
“Chuyện này...” Jacob nhíu mày nói: “Nói thực ra, chúng tôi đã sớm điều tra trên trăm lần rồi! Chúng tôi thậm chí còn điều tra mỗi người từng xuất hiện bên cạnh tướng quân nữa!”
“Thật sao?” Triệu Ngọc không cần nghĩ ngợi đã nói: “Vậy thì lấy hết tất cả tới cho tôi xem! Không chỉ có băng ghi hình thôi đâu, ảnh chụp hay báo chí cũng phải có!”
“Được, không thành vấn đề!” Jacob đồng ý, vẻ kính nể đã lộ ra trong mắt.
“Lão Jacob à!” Triệu Ngọc nhìn Jacob, nói: “Chúng ta cá cược đi! Nếu tôi thắng thì anh dẫn tôi đi thưởng thức nghệ thuật của nghệ sĩ múa chỗ các anh nhé?”
“À... À...” Jacob có vẻ không theo kịp suy nghĩ của Triệu Ngọc, chần chờ một lát rồi mới hỏi: “Cược cái gì?”
“Tôi đoán...” Triệu Ngọc nheo mắt, một tia cơ trí hiện lên trong mắt: “Vụ án ví tiền giết người này không chỉ là một vụ án giết người hàng loạt, mà hung thủ không hề chọn mục tiêu một cách tùy tiện, mà những người đó bị giết... là có mục đích!”
“Hả? Ý cậu là... trả thù?” Jacob hoảng sợ: “Hắn ta muốn báo thù sao? Thế thì...”
“Thế thì...” Triệu Ngọc lạnh buốt nói tiếp: “Cuộc điều tra của các anh vẫn chưa đủ cẩn thận tỉ mỉ đâu, hãy chờ xem! Giữa ba nạn nhân này - chắc chắn có liên hệ!”
Bình luận facebook