• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (5 Viewers)

  • cuong-tham-225.txt

Chương 225: TỘI ÁC BẮT NGUỒN TỪ TỘI ÁC




Hai mươi bảy năm trước, vào một đêm mùa thu, trong sân một căn nhà nhỏ nào đó, Hách Cương đã chuẩn bị một bàn tiệc rượu giản đơn, đang cạn ly uống rượu với chiến hữu của mình là Hám Văn Quân và Cao Dương.



Con trai của Hách Cương là Hách Gia Tuấn vừa mới ra đời được một tháng,2bữa cơm này xem như là bữa tiệc đầy tháng của đứa trẻ.



Tuy nhiên, mặc dù đây là một buổi tiệc mừng nhưng bầu không khí trên bàn ăn lại ảm đạm vô cùng. Lý do là vì vợ của Hách Cương – A Quân vừa mới được chẩn đoán là mắc phải căn bệnh thiếu máu bất sản, một dạng8của bệnh bạch huyết. Theo như trình độ y học thời đó thì đây được xem như một căn bệnh nan y gây nguy hiểm đến tính mạng.



“Anh Cương.” Cao Dương thấy Hách Cương buồn rầu, vội lên tiếng khuyên giải: “Hay là chúng ta góp chút tiền, anh dẫn chị dâu đến bệnh viện ở thủ đô để khám thử!6Lỡ may có cách chữa được thì sao?”



“Haizz!” Hách Cương uống cạn ngụm rượu trắng, nói với vẻ rầu rĩ: “Không có tác dụng gì đâu! Bệnh viện nào cũng không chữa được cả! Tôi hỏi rồi, nếu muốn cứu được chị dâu của cậu, chỉ có thể đi ra nước ngoài để làm phẫu thuật gì đó. Nhưng mà... tiền3đâu ra!”



“Anh Cương, thiếu bao nhiêu, anh nói đi!” Cao Dương vỗ ngực, nói: “Chúng tôi nghĩ cách gom tiền cho anh!”



“Không được! Chắc chắn không đủ!” Hách Cương lắc đầu: “Chỉ tính riêng tiền phẫu thuật thôi cũng đã bốn trăm nghìn rồi! Cho dù có bán hết nhà của ba người chúng ta cũng vẫn còn thiếu rất nhiều!5Ông trời ơi, sao số của tôi khổ vậy! Chẳng lẽ con tôi vừa mới ra đời thì đã không có mẹ rồi sao?”



“Anh Cương!” Cao Dương tiếp tục khuyên: “Ở hiền gặp lành, biết đâu bác sĩ khám nhầm thì sao? Bố mẹ tôi đều bán thuốc bắc, hay là nhờ họ tìm một vị bác sĩ đông y lành nghề đến khám chữa cho chị dâu!”



“Đợi một chút!” Nào ngờ, Hám Văn Quân ngồi im lặng nãy giờ đột nhiên để ly rượu xuống bàn, quay sang nói với Hách Cương: “Anh Cương! Tôi có một vụ làm ăn có thể kiếm tiền nhanh chóng, không biết anh có chịu làm không? Nếu như thành công thì thậm chí còn có dư tiền cho chị dâu ra nước ngoài chữa bệnh!”



“Vụ làm ăn gì? Nói mau đi!” Hách Cương giống như vừa bắt được một cái phao cứu sinh, vội vàng nắm lấy tay Hám Văn Quân: “Tôi và A Quân là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau! Chỉ cần cứu được A Quân, cái gì tôi cũng chịu làm cả!”



“Văn Quân, tôi nói này!” Cao Dương hỏi với vẻ lo lắng: “Vụ làm ăn gì vậy? Không có phạm pháp chứ?”



“Sao có thể làm chuyện phạm pháp được?” Hám Văn Quân nói: “Hai người từng nghe đến cái tên Trình Tam Lý chưa? Ông ta thầu một khu mỏ bạc lớn ở núi Ngân Bàn, bây giờ đã phát tài rồi!”



“Thầu mỏ bạc? Có ổn không?” Cao Dương tỏ vẻ lo âu.



“Có gì mà không ổn?” Hám Văn Quân lên tiếng: “Tôi làm việc trong đội do thám này. Tôi nói cho hai người biết, tôi nghe được thông tin nội bộ là bạc trong núi Ngân Bàn vẫn chưa có khai thác hết. Chỉ cần có thể chọn đúng mỏ đá, bảo đảm có thể phát tài!”



“Nhưng...”



“Gần đây tôi nghe nói,” Hám Văn Quân tiếp tục: “Những mỏ đá mà Trình Tam Lý thầu chỉ còn lại hai ba cái ít ỏi thôi. Mà mấy cái hầm đó đều rất cứng, không dễ đào bới, cần phải nhập thêm một mớ máy móc mới có thể khai thác được! Trình Tam Lý đã kiếm đủ lời rồi, ông ta chê phiền phức quá nên mới nói bóng gió, bảo là có ai muốn làm thì ông ta có thể chuyển giao cho. Tôi có thể giúp mọi người liên hệ với ông ta.”



“Anh Cương! Tuy đầu tư có hơi lớn, nhưng một khi khai thác được bạc, không những chị dâu được chữa lành mà ba anh em chúng ta cũng có thể phát tài!”



“Ừ...” Hách Cương vội hỏi thêm: “Vậy cần phải đầu tư bao nhiêu tiền?”



“Tiền thuê lại ít nhất phải năm mươi nghìn, tiền máy móc cũng trên dưới năm sáu mươi nghìn!” Hám Văn Quân trả lời.



“Nhiều thế sao? Chúng ta làm gì có nhiều tiền thế?” Cao Dương cảm thấy khó xử.



“Đánh liều thôi!” Hách Cương nói với vẻ dứt khoát: “Vì để cứu được A Quân, tôi quyết định cược một ván! Cùng lắm thì bán luôn căn nhà!”



“Vậy... Được thôi!” Cao Dương gật đầu: “Tôi cũng sẽ mượn chút tiền từ chỗ bố mẹ để gom góp cho anh!”



...



Bốn tháng sau, tại mỏ đá núi Ngân Bàn, khó khăn lắm ba người Hách Cương mới nhập được những máy móc mới về. Họ bắt đầu khai thác mỏ bạc được chuyển nhượng lại từ tay Trình Tam Lý.



Kết quả là sau mười mấy ngày khai thác, quả nhiên họ nhận được tin tốt, nói là bọn họ gặp may, đào trúng một cái mỏ bạc vừa to vừa hiếm! Một khi khai thác được rồi sẽ có thể kiếm được hơn cả triệu tiền lời!



Giây phút đó, Hách Cương kích động đến nỗi quỳ xuống đất vái trời, bật khóc nức nở! Ông ta luôn miệng nói rằng A Quân được cứu rồi!



Tuy nhiên, khi tin này truyền đến tai Trình Tam Lý, ông ta bỗng nổi lòng tham, bị lợi ích làm mờ mắt. Thế là ông ta đột nhiên dẫn người xông vào khu mỏ đá, xé rách hợp đồng, không chịu cho bọn họ thuê nữa!



Hiển nhiên ba người Hách Cương đâu thể chấp nhận, muốn cãi lí với ông ta. Nhưng Trình Tam Lý có quyền có thế, lập tức ra lệnh cho người đánh bọn họ một trận, cuối cùng chỉ trả lại số tiền chuyển nhượng và tiền nhập máy móc cho họ thôi.



Mà khi đó, Hách Cương đã bán hết cả nhà rồi! Quả ngọt đã đến gần ngay trước mắt, nhưng không ngờ lại gặp phải cái tên tiểu nhân bỉ ổi Trình Tam Lý kia!



Sau đó, Hách Cương đã tìm rất nhiều cách khác hòng gặp Trình Tam Lý để nói chuyện rõ ràng, nhưng đều không có kết quả gì cả.



Cũng chính vào lúc này, tin xấu lại ập đến. Vợ Hách Cương bị vỡ mạch máu não, không kịp cứu chữa nên đã qua đời. Cũng vì thế mà đứa trẻ Hách Gia Tuấn mới tròn một tuổi đã phải mất mẹ!



Kể từ giây phút vợ mình qua đời, Hách Cương đã hoàn toàn tuyệt vọng với thế giới này! Hạt giống thù hận được chôn sâu trong tim ông ta, từ đó trong lòng ông ta chỉ còn nghĩ đến một điều duy nhất thôi, đó chính là trả thù Trình Tam Lý, trả thù cho vợ mình!



Vì thế, Hách Cương đưa con đến nhà của một người họ hàng xa, nhờ họ chăm sóc giùm. Sau đó ông ta hợp tác với Hám Văn Quân và Cao Dương, chuẩn bị liều mạng với Trình Tam Lý.



Khi ấy, tiền của Hám Văn Quân và Cao Dương cũng bị Trình Tam Lý lừa hết. Hai người họ cũng trong hoàn cảnh khó khăn, bắt đầu ghi hận trong lòng.



Vì thế ba người họ bắt đầu lên kế hoạch, định bắt cóc Trình Tam Lý để uy hiếp, ép người nhà ông ta giao một số tiền chuộc khổng lồ!



Trước khi hành động, cả ba người họ đều đã thăm dò cặn kẽ giờ giấc sinh hoạt của Trình Tam Lý. Họ dự định ra tay bắt cóc trên đường ông ta quay về thôn Mã Phường.



Tuy nhiên trước giờ cả ba người họ chưa từng bắt cóc ai bao giờ. Bọn họ bỗng phát hiện ra rằng, nếu như muốn bắt cóc Trình Tam Lý thì ít nhất phải có một chiếc xe ô tô đã.



Thế nhưng ba người họ không biết trộm xe, lại không có tiền. Vì vậy, họ quyết định cướp đại một chiếc xe trên đường.



Thế là họ chạy đến xa lộ ở gần thôn Miên Lĩnh. Vì để tiện cho việc ẩn náu, bọn họ còn cố tình chui vào trong đường hầm Hồ Gia Chuỷ, định cướp xe trong chỗ đó.



Kết quả là, xe khác thì không thấy đâu, họ chỉ bắt gặp mỗi chiếc xe nhỏ màu đỏ do Ngưu Vĩ Quang lái mà thôi.



Ba người họ bịt mặt sẵn, sau khi Ngưu Vĩ Quang cho xe chạy vào đường hầm thì họ lập tức chặn chiếc xe lại rồi cầm dao vọt lên xe.



Lúc đó Cao Dương là người đầu tiên xông lên xe. Do đây là lần đầu tiên hành nghề bắt cóc nên ông ta khẩn trương vô cùng, vừa lên xe liền quát tháo ầm ĩ, bảo những người trên xe mau chóng đi xuống!



Nào ngờ, một chuyện khiến ông ta phát điên đã xảy ra. Lưu Hồng Tường ngồi ngay trên chiếc xe ấy. Cô bé nghe ra được giọng của ông ta, vội hét lên một câu: “Cậu họ! Sao lại là cậu!?”



Trong thoáng chốc, bầu không khí trong xe bỗng trở nên căng thẳng lạ thường. Lúc này cả ba người mới nhìn thấy rõ, thì ra những người ngồi trên xe đều là học sinh tiểu học cả!



Cao Dương vốn tưởng rằng chuyện này chỉ là một sự cố nhầm lẫn, ba người họ nên lập tức bỏ chạy thôi!



Nào ngờ Hách Cương đã gấp đến đỏ mắt. Ông ta bỗng quát lên một tiếng, bảo Hám Văn Quân kề dao vào cổ tài xế, còn mình thì dùng dao uy hiếp đám học sinh ngồi yên.



Sau đó, theo mệnh lệnh của Hách Cương, chiếc xe lại chạy tiếp về phía trước...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom