Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-227.txt
Chương 227: TỪ “TẤT NHIÊN” ĐẦY TUYỆT VỌNG
Sau khi cho phát nổ, ba người không rời khỏi đó ngay mà đi chôn chiếc xe hơi trong một cái hố ở dưới núi.
Tuy rằng đã đánh mất túi tiền chuộc của ông Đào, nhưng suy cho cùng bọn họ cũng đã lấy được nhiều tiền mặt như thế, nên cũng không cảm thấy có gì đáng tiếc cả. Vả lại, bọn họ cảm nhận được sự dữ dội của thuốc nổ, nghĩ rằng tiền cũng đã bị nổ tanh bành2hết rồi. Sau này, họ cũng không hề nghĩ đến việc quay lại đó để đào túi tiền lên.
Vài năm sau, Hám Văn Quân lại chạy về đó một lần nữa. Ông ta lo rằng sẽ có người chạy lạc vào trong đấy nên đã dùng hàng rào gỗ vây cái hang đá bị nổ sụp kia.
Quyết định của Hách Cương là một quyết định đúng đắn, chính vì lúc đó bọn họ không bỏ trốn nên cảnh sát mới không điều8tra ra được bọn họ.
Mà điểm quan trọng nhất là ban đầu ba người họ vốn không định nhắm vào năm đứa trẻ này, cũng giống như phỏng đoán của Triệu Ngọc vậy. Vụ bắt cóc gây chấn động Tần Sơn này vốn chỉ là một sự cố ngoài ý muốn!
Cảnh sát điều tra vụ án này rất khó khăn, rất khó để tìm được manh mối.
Tuy Hách Cương đã bán căn nhà nhưng đến cuối cùng cũng chuộc nó lại được.6Ông ta bèn đào một cái hầm bí mật trong nhà mình, nhốt Lương Tư Tư trong đó.
Hách Cương là một người khá cẩn thận. Mãi cho đến ngày hôm nay, dù đã có quyền có thế rồi, nhưng ông ta cũng chưa từng để Lương Tư Tư xuất hiện trước mặt bất kỳ ai. Thậm chí ngay cả con trai ruột Hách Gia Tuấn cũng chưa từng gặp cô ta bao giờ.
Sau vụ án bắt cóc, ba người Hách Cương vẫn3sống một cuộc sống bình dị. Họ nhẫn nhịn suốt nhiều năm, không hề động đến số tiền chuộc khổng lồ đó. Mãi cho đến khi mọi chuyện lắng xuống rồi, họ mới bắt đầu đứng ra lập nghiệp của mình.
Hách Cương xin nghỉ việc, dùng số tiền chuộc khổng lồ đó để kinh doanh, mở xưởng, mở công ty. Dựa vào sự gan dạ liều lĩnh hơn người, ông ta dần gây dựng được cơ nghiệp của bản thân mình.
Sau này,5việc làm ăn của ông ta càng lúc càng lớn, thế lực càng lúc càng mạnh, nhanh chóng nổi danh tại Tần Sơn.
Khi ấy, rốt cuộc ông ta cũng có đủ vốn để đối phó với Trình Tam Lý, từ đó triển khai kế hoạch trả thù điên cuồng của mình. Ông ta bắt đầu nghĩ đủ mọi cách, không tiếc bất cứ điều gì cả, liên tục chèn ép Trình Tam Lý. Cuối cùng, ông ta cũng khiến cho Trình Tam Lý thất bại thảm hại!
Trình Quang Minh nói không sai chút nào, Hách Cương là một người tàn nhẫn ác độc. Ông ta chính là người đã ra lệnh tìm người đi cưỡng bức con gái Trình Tam Lý! Hơn nữa, nếu không phải Trình Tam Lý đã giấu Trình Quang Minh đi, thì gã cũng khó tránh khỏi việc bị truy sát, không chết cũng sẽ bị tàn phế!
Tiếp theo chính là chuyện Trình Quang Minh ám sát Hách Cương. Hách Cương đại nạn không chết, lập tức tiến hành trả thù một cách điên dại, không những bỏ tiền phán tội nặng cho Trình Quang Minh, mà còn thuê người chọc mù mắt gã...
Cái tên Hách Cương này có một sự cố chấp bệnh hoạn. Vì sự xuất hiện của Lương Tư Tư, ông ta vẫn luôn coi cô ta là người vợ quá cố A Quân của mình. Tuy rằng trên thương trường, ông ta làm ăn phát đạt, nhưng lại chưa từng phát sinh quan hệ với bất kì một người phụ nữ nào khác.
Người ngoài đều tưởng là Hách Cương chung tình, nhưng thật không ngờ rằng, ẩn giấu trong đó là nghiệp chướng động trời đến vậy…
Suốt thời gian qua, bí mật giữa Hách Cương và Lương Tư Tư, chỉ có Cao Dương và Hám Văn Quân hay biết mà thôi.
Từ khi Hách Cương thành lập tập đoàn Dung Thiên đến nay, Hám Văn Quân luôn là cánh tay phải đắc lực của ông ta, đã từng giúp ông ta xử lí rất nhiều vấn đề khó khăn. Để cám ơn Hám Văn Quân, ông ta liền giao công ty sản xuất kim loại màu của mình cho Hám Văn Quân quản lí.
Thế nhưng, tình trạng của Cao Dương – một tên đồng bọn khác thì lại trái ngược hoàn toàn. Vụ án bắt cóc đã khiến cho ông ta bị kích thích nghiêm trọng, trạng thái tâm lí không được tốt lắm.
Tuy rằng Hách Cương và Hám Văn Quân cũng đã cố gắng giúp ông ta, đặc biệt là chưa từng bạc đãi ông ta về phương diện tiền bạc. Thế nhưng cảm giác tội lỗi đã khiến cho Cao Dương sống không bằng chết, mơ mơ màng màng, cuối cùng bị bệnh tâm thần nặng, được đưa vào bệnh viện tâm thần.
Mặt khác, sau khi nằm viện, ông ta thường xuyên nói lảm nhảm về một số chi tiết của vụ án bắt cóc Miên Lĩnh.
Cuối cùng, Hách Cương và Hám Văn Quân cảm thấy không ổn, quyết định không thể cứ để yên như thế được nữa. Một khi để người khác nghe thấy, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!
Vì thế, hai người họ bàn bạc với nhau, cử tên vệ sĩ có vết sẹo ở trên mặt lẻn vào trong bệnh viện tâm thần, tiêm cho Cao Dương một mũi thuốc có chứa chất làm tim ngừng đập, giết chết ông ta!
Do Cao Dương không có người thân nên phía bệnh viện cũng không có điều tra kĩ về chuyện này. Dưới sự sắp xếp âm thầm của Hách Cương, Cao Dương đã được đưa đi chôn cất một cách nhanh chóng.
Cao Dương qua đời, cộng với việc vụ án bắt cóc đã qua lâu rồi, Hách Cương cảm thấy yên lòng hẳn. Ông ta cho rằng cả đời này không ai có thể truy lùng ra bí mật của mình nữa.
Thế nhưng, xưa nay ông trời luôn có mắt. Sau khi hài cốt của Ngưu Vĩ Quang và bọn trẻ được đào lên, vụ án bắt cóc Miên Lĩnh năm đó lại được lật lại. Vì chuyện này mà Hách Cương đã bị dọa cho sợ chết khiếp. Ông ta vội tìm đến Hám Văn Quân để bàn bạc đối sách, thậm chí hai người họ còn chuẩn bị xong xuôi cho việc bỏ trốn rồi.
Vì thế, hai người họ đã tốn rất nhiều công sức để xoá sạch những manh mối có liên quan đến Trình Tam Lý. Không những thế, họ còn phải thường xuyên chú ý đến nhất cử nhất động của cảnh sát.
Nhưng hai người sợ hãi đợi hết vài ngày mà vẫn không thấy bên phía cảnh sát có tiến triển gì cả. Sau khi hỏi thăm từ nhiều nguồn, lúc này bọn họ mới biết được, thì ra cảnh sát chỉ mới tìm được hài cốt thôi. Vì manh mối quá ít nên bọn họ căn bản không thể điều tra ra mình được.
Vì thế, hai người dần lơ là cảnh giác. Còn Hách Cương thì vẫn cho rằng mình may mắn, chỉ cần mình không rời khỏi đây thì sẽ không có ai nghi ngờ gì cả! Quan trọng hơn là ông ta không nỡ buông bỏ cơ nghiệp mà mình đã cực khổ gây dựng cả đời.
Mãi cho đến khi Triệu Ngọc xuất hiện, vận may của Hách Cương mới tuyên bố chấm dứt!
Hôm đó, trong buổi lễ đính hôn của Diêu Giai, Triệu Ngọc đột nhiên nhắc đến những cụm từ nhạy cảm như vụ án Miên Lĩnh, Hám Văn Quân, Cao Dương v.v… Điều này đã khiến cho Hách Cương vô cùng hoảng hốt, giống như bị sét đánh trúng vậy.
Ông ta không thể nào ngờ nổi, một tên cảnh sát tầm thường như thế lại thật sự có thể điều tra ra mình.
Vì thế, ông ta đâu còn tâm trạng gì để quậy phá buổi lễ đính hôn của Diêu Giai nữa, mà vội vàng bảo thuộc hạ của mình đi điều tra về Triệu Ngọc. Ở trong buổi tiệc, tuy bên ngoài ông ta tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại cảm thấy hoảng hốt và bất an vô cùng.
Buổi tiệc vừa mới kết thúc thì ông ta liền chạy về toà nhà Dung Thiên để nghe ngóng thông tin.
Lần này, Triệu Ngọc lại đoán đúng rồi!
Người thần bí gọi điện thoại cho Hách Cương chính là Hám Văn Quân. Ông ta nhắc nhở Hách Cương rằng cảnh sát đã điều tra đến chỗ mình rồi, bảo Hách Cương mau chóng chuẩn bị!
Mặt khác, Hám Văn Quân còn nhắc đến Lương Tư Tư, bảo rằng cô ta là chứng cứ duy nhất còn sót lại. Chỉ cần cô ta biến mất, dù cho cảnh sát có tìm đến tận nơi cũng không thể làm gì được bọn họ cả!
Vì thế, Hách Cương mới nảy sinh ý định nổ súng giết chết Lương Tư Tư. Nhưng mối nghiệt duyên hai mươi sáu năm qua đã khiến cho ông ta xem Lương Tư Tư như người vợ quá cố A Quân của mình. Cô ta đã trở thành niềm an ủi duy nhất của ông ta, dù thế nào đi nữa ông ta cũng không thể ra tay được.
Hôm đó, đừng nói chi là Triệu Ngọc chạy đến kịp lúc, mà cho dù hắn không chạy tới thì ông ta cũng không dám bóp cò.
Nhưng bây giờ, mọi thứ đều đã không còn nghĩa lí gì nữa!
Khi Hách Cương kể hết đầu đuôi mọi chuyện xong, trong phòng bỗng im lặng hẳn. Miêu Anh và Triệu Ngọc đều không lên tiếng nói một câu nào.
Không chỉ có hai người họ mà cả Cục trưởng Châu, Cục phó Loan và các cảnh sát khác đang ngồi bên ngoài tấm kính ngăn cách để quan sát quá trình thẩm vấn đều sững sờ đến nỗi không nói nên lời.
Thật không ngờ chân tướng sự thật của vụ án Miên Lĩnh gây chấn động Tần Sơn lại là như thế!
Một vụ trộm cướp ngoài ý muốn, một vụ bắt cóc thiếu chuyên nghiệp, một vụ giết người tàn nhẫn, túi tiền chuộc bị bỏ lại ở hiện trường và cả nạn nhân bị mất tích… Toàn bộ những điểm mấu chốt này bây giờ đã được móc nối lại bởi một cốt truyện đơn giản, khiến người ta cảm thấy sửng sốt nhưng cũng rất hợp tình hợp lí...
Thì ra vụ án Miên Lĩnh này không hề phức tạp như mọi người nghĩ.
Hơn nữa, Trình Tam Lý quả thật đã đóng một vai trò quan trọng trong vụ án Miên Lĩnh, nhưng ông ta lại không hề liên quan gì đến vụ án này cả. Mà nếu nói là không liên quan cũng không đúng, vì những hành động của ông ta chính là nhân tố trực tiếp dẫn đến vụ án này.
Vụ án đã được phá xong rồi!
Một vụ án lớn như thế, cuối cùng cũng đã được điều tra rõ ràng!
Tuy nhiên, cũng giống với những lần trước, sau khi phá án xong, Triệu Ngọc không hề cảm thấy mừng rỡ gì cả, trái lại còn cảm thấy nặng nề và buồn rầu hơn.
Nếu như lúc trước Trình Tam Lý không xé bỏ hợp đồng,
Nếu như lúc đó chiếc xe chạy vào đường hầm không phải là xe của Ngưu Vĩ Quang.
Nếu như lúc đó Lưu Hồng Tường không kêu lên một tiếng “cậu họ”.
Nếu như sau khi Lưu Hồng Tường kêu lên xong, ba người Hách Cương liền bỏ chạy.
Nếu như sau khi lấy được tiền chuộc, Hách Cương và Hám Văn Quân có một chút xíu nhân tính...
Vậy... có phải vụ án Miên Lĩnh sẽ không xảy ra không? Nhưng dường như đằng sau những từ “nếu” này lại ẩn giấu một từ “tất nhiên” đầy tuyệt vọng...
Lòng người hiểm ác, tội nghiệt ngập trời!
Đối mặt với bốn đứa trẻ còn đang cắp sách đến trường mà đám người Hách Cương lại có thể nhẫn tâm dùng thuốc nổ giết chết chúng! Sự tàn nhẫn này quả thật là mất hết nhân tính, khiến mọi người và cả ông trời đều căm phẫn!
Vì thế, bọn họ nhất định phải chịu sự phán quyết của chính nghĩa!!!
Sau khi cho phát nổ, ba người không rời khỏi đó ngay mà đi chôn chiếc xe hơi trong một cái hố ở dưới núi.
Tuy rằng đã đánh mất túi tiền chuộc của ông Đào, nhưng suy cho cùng bọn họ cũng đã lấy được nhiều tiền mặt như thế, nên cũng không cảm thấy có gì đáng tiếc cả. Vả lại, bọn họ cảm nhận được sự dữ dội của thuốc nổ, nghĩ rằng tiền cũng đã bị nổ tanh bành2hết rồi. Sau này, họ cũng không hề nghĩ đến việc quay lại đó để đào túi tiền lên.
Vài năm sau, Hám Văn Quân lại chạy về đó một lần nữa. Ông ta lo rằng sẽ có người chạy lạc vào trong đấy nên đã dùng hàng rào gỗ vây cái hang đá bị nổ sụp kia.
Quyết định của Hách Cương là một quyết định đúng đắn, chính vì lúc đó bọn họ không bỏ trốn nên cảnh sát mới không điều8tra ra được bọn họ.
Mà điểm quan trọng nhất là ban đầu ba người họ vốn không định nhắm vào năm đứa trẻ này, cũng giống như phỏng đoán của Triệu Ngọc vậy. Vụ bắt cóc gây chấn động Tần Sơn này vốn chỉ là một sự cố ngoài ý muốn!
Cảnh sát điều tra vụ án này rất khó khăn, rất khó để tìm được manh mối.
Tuy Hách Cương đã bán căn nhà nhưng đến cuối cùng cũng chuộc nó lại được.6Ông ta bèn đào một cái hầm bí mật trong nhà mình, nhốt Lương Tư Tư trong đó.
Hách Cương là một người khá cẩn thận. Mãi cho đến ngày hôm nay, dù đã có quyền có thế rồi, nhưng ông ta cũng chưa từng để Lương Tư Tư xuất hiện trước mặt bất kỳ ai. Thậm chí ngay cả con trai ruột Hách Gia Tuấn cũng chưa từng gặp cô ta bao giờ.
Sau vụ án bắt cóc, ba người Hách Cương vẫn3sống một cuộc sống bình dị. Họ nhẫn nhịn suốt nhiều năm, không hề động đến số tiền chuộc khổng lồ đó. Mãi cho đến khi mọi chuyện lắng xuống rồi, họ mới bắt đầu đứng ra lập nghiệp của mình.
Hách Cương xin nghỉ việc, dùng số tiền chuộc khổng lồ đó để kinh doanh, mở xưởng, mở công ty. Dựa vào sự gan dạ liều lĩnh hơn người, ông ta dần gây dựng được cơ nghiệp của bản thân mình.
Sau này,5việc làm ăn của ông ta càng lúc càng lớn, thế lực càng lúc càng mạnh, nhanh chóng nổi danh tại Tần Sơn.
Khi ấy, rốt cuộc ông ta cũng có đủ vốn để đối phó với Trình Tam Lý, từ đó triển khai kế hoạch trả thù điên cuồng của mình. Ông ta bắt đầu nghĩ đủ mọi cách, không tiếc bất cứ điều gì cả, liên tục chèn ép Trình Tam Lý. Cuối cùng, ông ta cũng khiến cho Trình Tam Lý thất bại thảm hại!
Trình Quang Minh nói không sai chút nào, Hách Cương là một người tàn nhẫn ác độc. Ông ta chính là người đã ra lệnh tìm người đi cưỡng bức con gái Trình Tam Lý! Hơn nữa, nếu không phải Trình Tam Lý đã giấu Trình Quang Minh đi, thì gã cũng khó tránh khỏi việc bị truy sát, không chết cũng sẽ bị tàn phế!
Tiếp theo chính là chuyện Trình Quang Minh ám sát Hách Cương. Hách Cương đại nạn không chết, lập tức tiến hành trả thù một cách điên dại, không những bỏ tiền phán tội nặng cho Trình Quang Minh, mà còn thuê người chọc mù mắt gã...
Cái tên Hách Cương này có một sự cố chấp bệnh hoạn. Vì sự xuất hiện của Lương Tư Tư, ông ta vẫn luôn coi cô ta là người vợ quá cố A Quân của mình. Tuy rằng trên thương trường, ông ta làm ăn phát đạt, nhưng lại chưa từng phát sinh quan hệ với bất kì một người phụ nữ nào khác.
Người ngoài đều tưởng là Hách Cương chung tình, nhưng thật không ngờ rằng, ẩn giấu trong đó là nghiệp chướng động trời đến vậy…
Suốt thời gian qua, bí mật giữa Hách Cương và Lương Tư Tư, chỉ có Cao Dương và Hám Văn Quân hay biết mà thôi.
Từ khi Hách Cương thành lập tập đoàn Dung Thiên đến nay, Hám Văn Quân luôn là cánh tay phải đắc lực của ông ta, đã từng giúp ông ta xử lí rất nhiều vấn đề khó khăn. Để cám ơn Hám Văn Quân, ông ta liền giao công ty sản xuất kim loại màu của mình cho Hám Văn Quân quản lí.
Thế nhưng, tình trạng của Cao Dương – một tên đồng bọn khác thì lại trái ngược hoàn toàn. Vụ án bắt cóc đã khiến cho ông ta bị kích thích nghiêm trọng, trạng thái tâm lí không được tốt lắm.
Tuy rằng Hách Cương và Hám Văn Quân cũng đã cố gắng giúp ông ta, đặc biệt là chưa từng bạc đãi ông ta về phương diện tiền bạc. Thế nhưng cảm giác tội lỗi đã khiến cho Cao Dương sống không bằng chết, mơ mơ màng màng, cuối cùng bị bệnh tâm thần nặng, được đưa vào bệnh viện tâm thần.
Mặt khác, sau khi nằm viện, ông ta thường xuyên nói lảm nhảm về một số chi tiết của vụ án bắt cóc Miên Lĩnh.
Cuối cùng, Hách Cương và Hám Văn Quân cảm thấy không ổn, quyết định không thể cứ để yên như thế được nữa. Một khi để người khác nghe thấy, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!
Vì thế, hai người họ bàn bạc với nhau, cử tên vệ sĩ có vết sẹo ở trên mặt lẻn vào trong bệnh viện tâm thần, tiêm cho Cao Dương một mũi thuốc có chứa chất làm tim ngừng đập, giết chết ông ta!
Do Cao Dương không có người thân nên phía bệnh viện cũng không có điều tra kĩ về chuyện này. Dưới sự sắp xếp âm thầm của Hách Cương, Cao Dương đã được đưa đi chôn cất một cách nhanh chóng.
Cao Dương qua đời, cộng với việc vụ án bắt cóc đã qua lâu rồi, Hách Cương cảm thấy yên lòng hẳn. Ông ta cho rằng cả đời này không ai có thể truy lùng ra bí mật của mình nữa.
Thế nhưng, xưa nay ông trời luôn có mắt. Sau khi hài cốt của Ngưu Vĩ Quang và bọn trẻ được đào lên, vụ án bắt cóc Miên Lĩnh năm đó lại được lật lại. Vì chuyện này mà Hách Cương đã bị dọa cho sợ chết khiếp. Ông ta vội tìm đến Hám Văn Quân để bàn bạc đối sách, thậm chí hai người họ còn chuẩn bị xong xuôi cho việc bỏ trốn rồi.
Vì thế, hai người họ đã tốn rất nhiều công sức để xoá sạch những manh mối có liên quan đến Trình Tam Lý. Không những thế, họ còn phải thường xuyên chú ý đến nhất cử nhất động của cảnh sát.
Nhưng hai người sợ hãi đợi hết vài ngày mà vẫn không thấy bên phía cảnh sát có tiến triển gì cả. Sau khi hỏi thăm từ nhiều nguồn, lúc này bọn họ mới biết được, thì ra cảnh sát chỉ mới tìm được hài cốt thôi. Vì manh mối quá ít nên bọn họ căn bản không thể điều tra ra mình được.
Vì thế, hai người dần lơ là cảnh giác. Còn Hách Cương thì vẫn cho rằng mình may mắn, chỉ cần mình không rời khỏi đây thì sẽ không có ai nghi ngờ gì cả! Quan trọng hơn là ông ta không nỡ buông bỏ cơ nghiệp mà mình đã cực khổ gây dựng cả đời.
Mãi cho đến khi Triệu Ngọc xuất hiện, vận may của Hách Cương mới tuyên bố chấm dứt!
Hôm đó, trong buổi lễ đính hôn của Diêu Giai, Triệu Ngọc đột nhiên nhắc đến những cụm từ nhạy cảm như vụ án Miên Lĩnh, Hám Văn Quân, Cao Dương v.v… Điều này đã khiến cho Hách Cương vô cùng hoảng hốt, giống như bị sét đánh trúng vậy.
Ông ta không thể nào ngờ nổi, một tên cảnh sát tầm thường như thế lại thật sự có thể điều tra ra mình.
Vì thế, ông ta đâu còn tâm trạng gì để quậy phá buổi lễ đính hôn của Diêu Giai nữa, mà vội vàng bảo thuộc hạ của mình đi điều tra về Triệu Ngọc. Ở trong buổi tiệc, tuy bên ngoài ông ta tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại cảm thấy hoảng hốt và bất an vô cùng.
Buổi tiệc vừa mới kết thúc thì ông ta liền chạy về toà nhà Dung Thiên để nghe ngóng thông tin.
Lần này, Triệu Ngọc lại đoán đúng rồi!
Người thần bí gọi điện thoại cho Hách Cương chính là Hám Văn Quân. Ông ta nhắc nhở Hách Cương rằng cảnh sát đã điều tra đến chỗ mình rồi, bảo Hách Cương mau chóng chuẩn bị!
Mặt khác, Hám Văn Quân còn nhắc đến Lương Tư Tư, bảo rằng cô ta là chứng cứ duy nhất còn sót lại. Chỉ cần cô ta biến mất, dù cho cảnh sát có tìm đến tận nơi cũng không thể làm gì được bọn họ cả!
Vì thế, Hách Cương mới nảy sinh ý định nổ súng giết chết Lương Tư Tư. Nhưng mối nghiệt duyên hai mươi sáu năm qua đã khiến cho ông ta xem Lương Tư Tư như người vợ quá cố A Quân của mình. Cô ta đã trở thành niềm an ủi duy nhất của ông ta, dù thế nào đi nữa ông ta cũng không thể ra tay được.
Hôm đó, đừng nói chi là Triệu Ngọc chạy đến kịp lúc, mà cho dù hắn không chạy tới thì ông ta cũng không dám bóp cò.
Nhưng bây giờ, mọi thứ đều đã không còn nghĩa lí gì nữa!
Khi Hách Cương kể hết đầu đuôi mọi chuyện xong, trong phòng bỗng im lặng hẳn. Miêu Anh và Triệu Ngọc đều không lên tiếng nói một câu nào.
Không chỉ có hai người họ mà cả Cục trưởng Châu, Cục phó Loan và các cảnh sát khác đang ngồi bên ngoài tấm kính ngăn cách để quan sát quá trình thẩm vấn đều sững sờ đến nỗi không nói nên lời.
Thật không ngờ chân tướng sự thật của vụ án Miên Lĩnh gây chấn động Tần Sơn lại là như thế!
Một vụ trộm cướp ngoài ý muốn, một vụ bắt cóc thiếu chuyên nghiệp, một vụ giết người tàn nhẫn, túi tiền chuộc bị bỏ lại ở hiện trường và cả nạn nhân bị mất tích… Toàn bộ những điểm mấu chốt này bây giờ đã được móc nối lại bởi một cốt truyện đơn giản, khiến người ta cảm thấy sửng sốt nhưng cũng rất hợp tình hợp lí...
Thì ra vụ án Miên Lĩnh này không hề phức tạp như mọi người nghĩ.
Hơn nữa, Trình Tam Lý quả thật đã đóng một vai trò quan trọng trong vụ án Miên Lĩnh, nhưng ông ta lại không hề liên quan gì đến vụ án này cả. Mà nếu nói là không liên quan cũng không đúng, vì những hành động của ông ta chính là nhân tố trực tiếp dẫn đến vụ án này.
Vụ án đã được phá xong rồi!
Một vụ án lớn như thế, cuối cùng cũng đã được điều tra rõ ràng!
Tuy nhiên, cũng giống với những lần trước, sau khi phá án xong, Triệu Ngọc không hề cảm thấy mừng rỡ gì cả, trái lại còn cảm thấy nặng nề và buồn rầu hơn.
Nếu như lúc trước Trình Tam Lý không xé bỏ hợp đồng,
Nếu như lúc đó chiếc xe chạy vào đường hầm không phải là xe của Ngưu Vĩ Quang.
Nếu như lúc đó Lưu Hồng Tường không kêu lên một tiếng “cậu họ”.
Nếu như sau khi Lưu Hồng Tường kêu lên xong, ba người Hách Cương liền bỏ chạy.
Nếu như sau khi lấy được tiền chuộc, Hách Cương và Hám Văn Quân có một chút xíu nhân tính...
Vậy... có phải vụ án Miên Lĩnh sẽ không xảy ra không? Nhưng dường như đằng sau những từ “nếu” này lại ẩn giấu một từ “tất nhiên” đầy tuyệt vọng...
Lòng người hiểm ác, tội nghiệt ngập trời!
Đối mặt với bốn đứa trẻ còn đang cắp sách đến trường mà đám người Hách Cương lại có thể nhẫn tâm dùng thuốc nổ giết chết chúng! Sự tàn nhẫn này quả thật là mất hết nhân tính, khiến mọi người và cả ông trời đều căm phẫn!
Vì thế, bọn họ nhất định phải chịu sự phán quyết của chính nghĩa!!!
Bình luận facebook