Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-235.txt
Chương 235: ÔNG LÀ NỘI GIÁN
Trong phòng họp bỗng chốc trở nên xôn xao, mọi người nghị luận rối rít. Không một ai hiểu vì sao lại đột nhiên chiếu một đoạn video kỳ lạ như vậy?
Vì sao Hầu Mãnh lại xuất hiện trong đó?
Cuối cùng, Miêu Anh – người vừa cho phát đoạn video đi ra từ trong bóng tối. Cô nói với mọi người: “Thưa các vị Cục trưởng, thưa các đồng nghiệp, đoạn video này là do chúng tôi vừa mới lấy được. Mọi người có2thể nhìn thấy, thời gian trong video vừa vặn đúng là ngày mà tổ trưởng Khúc Bình bị hại, khoảng hai mươi phút ngay trước lúc chị ấy bị giết!”
Soạt...
Ngay lập tức, phòng họp lại càng hỗn loạn hơn. Tất cả các cảnh sát điều tra có mặt đều vô cùng khiếp sợ.
“Tổ... tổ trưởng Miêu... Cô đang...” Cục phó Loan không hiểu nên gặng hỏi: “Thế này là thế nào? Video này từ đâu ra? Sao tự dưng lại nhắc tới chuyện của8tổ trưởng Khúc? Không phải phạm nhân đã bị bắt rồi sao?”
“Cục phó Loan.” Miêu Anh nói một cách nghiêm túc: “Mời mọi người xem kỹ. Địa điểm mà đoạn video này quay lại là ở bên ngoài quán bar nơi Hầu Mãnh say rượu, thời gian lại đúng vào ngày tổ trưởng Khúc bị sát hại!”
“Mọi người xem, lúc đó Hầu Mãnh đang trong trạng thái hôn mê, có hai người nhét gã vào trong cốp sau chiếc xe ô tô nào đó!6Cũng có nghĩa là rất có khả năng Hầu Mãnh đã bị người khác hãm hại. Gã bị người ta di chuyển đến hiện trường xảy ra án mạng làm người chịu tội thay! Mà hung thủ thực sự giết chết tổ trưởng Khúc Bình rất có khả năng là người khác!!”
“Hả!? Thế này...” Cục trưởng Châu bỗng thấy nhức đầu. Chuyện này xảy ra quá mức đột ngột khiến ông ta không kịp chuẩn bị tâm lý, vẻ mặt vô cùng lúng túng.
Lưu3Trường Hổ cũng rất không vui. Ông ta lập tức gõ bàn, nói: “Miêu Anh, cô có ý gì? Các người phát hiện ra chứng cứ quan trọng như vậy, vì sao không báo trước lên cấp trên một tiếng? Sao cứ nhất định phải khui ra trong buổi lễ tuyên dương này? Cô làm vậy khiến chúng tôi trở tay không kịp, trong mắt cô có còn đội trưởng là tôi, có còn các vị Cục trưởng không? Thật sự là quá tệ5hại!”
Nghe những lời trách móc của Lưu Trường Hổ, Cục trưởng Châu cũng gật gù đồng ý.
“Cục trưởng Châu!” Miêu Anh vẫn rất bình tĩnh. Cô quay sang giải thích với Cục trưởng Châu: “Mong ngài lượng thứ việc tôi chưa báo cáo trước với ngài! Bởi vì chúng tôi cảm thấy, nếu như việc tổ trưởng Khúc bị hại còn có hung thủ thực sự khác, vậy thì chuyện này ảnh hưởng rất rộng. Chuyện quan trọng như vậy, chúng tôi lo lắng sẽ xảy ra điều gì bất trắc nên mới không báo lên theo như trình tự!”
“Bất trắc!?”
Cô vừa dứt lời, tất cả mọi người trong phòng lại ồ lên, hiện trường càng thêm hỗn loạn.
“Ngài nghe tôi nói đã.” Miêu Anh tiếp tục giải thích: “Nếu như cái chết của tổ trưởng Khúc là một âm mưu được dày công sắp đặt từ trước! Vậy thì mong mọi người nghĩ thử, hậu quả này đáng sợ đến nhường nào!? Đêm hôm đó, tổ trưởng Khúc tự mình quyết định tan ca về nhà, mà lúc ấy đã hơn 1 giờ đêm!”
“Vậy mà những tên hung thủ ấy lại có thể kịp thời nắm bắt được tin tức này, hơn nữa còn biết rõ tuyến đường về nhà của chị ấy. Mặt khác, chúng cũng cần phải kịp thời tìm ra con dê thế mạng Hầu Mãnh, khiến gã hôn mê rồi đưa đến hiện trường xảy ra án mạng, dùng chuyện này để hãm hại gã!”
“Mọi người nghĩ thử xem, một âm mưu giết người lớn như vậy, người bình thường sao có thể làm được!?”
Hả!?
Sau câu nói này, các cảnh sát điều tra lại được thêm một phen hoảng hốt. Mọi người đều ngạc nhiên đến mức không ngậm được mồm! Không ai có thể ngờ tới, đằng sau cái chết của tổ trưởng Khúc Bình còn có tình huống phức tạp như vậy?
“Nếu... Nếu đã như vậy...” Trương Diệu Huy đột nhiên nói: “Tổ trưởng Miêu, ý của cô là cái chết của tổ trưởng Khúc không phải là một tai nạn? Chị ấy đã bị một tập thể mưu hại? Cơ mà... rốt cuộc vì sao chị ấy lại chết chứ? Vì sao hung thủ lại muốn giết chị ấy? Không lẽ... tổ trưởng Khúc biết gì đó? Chị ấy đang điều tra thứ gì đó? Ông trời ơi, đáng... đáng sợ quá!”
“A!” Bành Hân bỗng lên tiếng: “Nếu những điều cô vừa nói là đúng, vậy thì ai có thể biết rõ hành tung của tổ trưởng Khúc mà kịp thời hành động? Chẳng lẽ... chẳng lẽ bọn chúng còn có đồng bọn trong Cục Cảnh sát? Trong cục có nội gián ư!?”
Lời nói này giống như một quả bom nặng ký bất ngờ nổ tung bên trong phòng họp.
“Không sai!” Miêu Anh nói: “Thưa các vị Cục trưởng, chính vì lo lắng có nội gián giở trò, nên chúng tôi mới không dám báo cáo lên trên ngay lập tức! Mong các vị có thể thông cảm! Bây giờ nếu đã có chứng cứ trực tiếp chứng minh Hầu Mãnh có khả năng bị người ta hãm hại, vậy thì mong các vị lãnh đạo minh xét. Xin các vị hãy ban hành mệnh lệnh, điều tra lại vụ án Khúc Bình bị hại lần nữa...”
“Thế này...”
Rõ ràng điều này khiến bọn họ vô cùng khó xử. Do vụ án Khúc Bình đã kết án, Hầu Mãnh cũng đã bị bắt giữ đợi xét xử, nếu như lúc này đột nhiên muốn lật lại vụ án, thì hiển nhiên sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn đối với Cục Cảnh sát. Thậm chí nếu làm không tốt, có khi còn bị cấp trên thẩm tra!
“Đâu thể làm vậy được?” Lưu Trường Hồ hiểu rõ nỗi khó xử của các lãnh đạo, vội nói: “Theo như tôi thấy, chúng ta phải đợi bàn bạc rõ hơn về tính chân thực và tính hữu hiệu của phần tài liệu này đã. Chúng ta không thể chỉ dựa vào một đoạn video như này mà võ đoán đưa ra quyết định! Lỡ như làm sai, vậy thì quá là mất mặt!”
“Đúng vậy!” Cục phó Loan gật đầu: “Tổ trưởng Miêu Anh, theo tôi thấy, việc này xảy ra quá đột ngột, chúng ta vẫn nên tra rõ tình hình trước mới được! Trước tiên cô hãy nói xem video này cô lấy từ đâu? Có khi nào có người muốn mượn nó để cứu Hầu Mãnh ra không?”
“Cục phó Loan, phần tài liệu này tuyệt đối chân thực và hữu hiệu!” Miêu Anh vội giải thích: “Việc tổ trưởng Khúc bị hại thực sự rất kỳ lạ, tôi hi vọng có thể mau chóng lập án điều tra!”
“Miêu Anh!” Lưu Trường Hổ bác bỏ: “Không phải cô nói hữu hiệu thì là hữu hiệu! Chúng ta đều phải giải quyết vấn đề dựa trên tình hình thực tế, chú trọng đến chứng cứ! Bây giờ tôi vẫn còn là đội trưởng đội trọng án, cô phải nghe lời tôi. Chúng ta vẫn nên từ từ bàn bạc trước đã rồi nói tiếp!”
“Ha ha ha...”.
Ai ngờ, Lưu Trường Hổ vừa dứt lời, trong phòng họp bỗng vang lên tiếng cười như điên của Triệu Ngọc: “Ha ha ha. Lưu Trường Hổ à, cuối cùng cũng bị tôi tóm được rồi. Hóa ra ông chính là tên nội gián đó!!”
Cái gì!?
Mọi người nghe xong lại ngỡ ngàng, nhốn nháo lần nữa.
Triệu Ngọc vênh mặt bước tới bên cạnh Miêu Anh. Tuy tóc hắn vẫn chưa mọc nhiều, nhưng khi đứng cùng cô lại trông có vẻ rất xứng đôi.
“Triệu Ngọc, cậu... cậu nói gì cơ? Ai là nội gián? Cậu đừng có gắp lửa bỏ tay người!” Lưu Trường Hổ tức giận gào lên.
“Hừ!” Triệu Ngọc chỉ vào video, nói: “Kẻ mưu hại tổ trưởng Khúc Bình chắc chắn không chỉ có một hai người, mà là một tổ chức rất lớn! Trong Cục Cảnh sát của chúng ta đều được trang bị đầy đủ các thiết bị phản trinh sát chuyên nghiệp, nếu như trong đội cảnh sát không có nội gián tiếp ứng, vậy thì hung thủ làm sao có thể biết được hành tung của Khúc Bình? Cho nên, bây giờ ai muốn ngăn cản việc điều tra lại vụ án Khúc Bình, thì kẻ đó chính là tên nội gián ấy!!”
“Triệu Ngọc! Cậu làm vậy hết sức vô lý!” Lưu Trường Hổ phản bác: “Hai người vốn chẳng có tí căn cứ nào, nhất định là đang nói nhăng nói cuội!”
“Tôi nói thêm cho ông biết vậy!” Triệu Ngọc cười lạnh: “Những ngày vừa qua, chúng tôi vẫn luôn bí mật điều tra, cuối cùng phát hiện ra tên nội gián trong Cục Cảnh sát chắc hẳn không phải là cảnh sát điều tra bình thường. Cấp bậc của kẻ này không cao cũng không thấp, vừa vặn ăn khớp với vị trí đội trưởng của ông!”
“Triệu Ngọc! Cậu! Vô liêm sỉ! Ngậm máu phun người!” Lưu Trường Hổ sắp tức đến mức nổ phổi.
“Đủ rồi!” Ai ngờ đúng lúc này, Cục trưởng Châu An Đông cuối cùng cũng lên tiếng: “Mấy người đừng cãi nữa! Triệu Ngọc, Miêu Anh, còn có các vị đồng nghiệp, thân làm Cục trưởng, tôi hi vọng mọi người có thể hiểu cho lập trường của tôi. Chắc mọi người ai cũng biết chuyện này vô cùng hệ trọng, nên khi xử lý phải càng thêm thận trọng!”
“Thế này đi! Tổ trưởng Miêu Anh, cô nhanh chóng viết một bản báo cáo chi tiết, tôi sẽ lập tức trình báo lên Cục thành phố, thử xem ý của bên đó thế nào. Nếu như thật sự cần phải điều tra lại, tôi tuyệt đối sẽ không phản đối! Dù sao tra rõ chân tướng mới chính là sứ mệnh của cảnh sát hình sự chúng ta!”
“Có điều, chúng ta cũng không thể làm việc lỗ mãng. Lỡ như trúng quỷ kế của kẻ địch, trái lại sẽ làm trò cười cho thiên hạ. Hơn nữa, hiện tại vụ án Miên Lĩnh đang tiến vào giai đoạn cuối, có rất nhiều việc cần phải xử lý. Lúc này tốt nhất là nên giảm bớt mấy chuyện phiền phức!”
“Nhưng mong mọi người hãy yên tâm. Nếu như cái chết của đồng chí Khúc Bình thật sự có âm mưu quỷ kế gì đó, Châu An Đông tôi tuyệt không nhân nhượng, nhất định sẽ điều tra kỹ đến cùng!!!”
Trong phòng họp bỗng chốc trở nên xôn xao, mọi người nghị luận rối rít. Không một ai hiểu vì sao lại đột nhiên chiếu một đoạn video kỳ lạ như vậy?
Vì sao Hầu Mãnh lại xuất hiện trong đó?
Cuối cùng, Miêu Anh – người vừa cho phát đoạn video đi ra từ trong bóng tối. Cô nói với mọi người: “Thưa các vị Cục trưởng, thưa các đồng nghiệp, đoạn video này là do chúng tôi vừa mới lấy được. Mọi người có2thể nhìn thấy, thời gian trong video vừa vặn đúng là ngày mà tổ trưởng Khúc Bình bị hại, khoảng hai mươi phút ngay trước lúc chị ấy bị giết!”
Soạt...
Ngay lập tức, phòng họp lại càng hỗn loạn hơn. Tất cả các cảnh sát điều tra có mặt đều vô cùng khiếp sợ.
“Tổ... tổ trưởng Miêu... Cô đang...” Cục phó Loan không hiểu nên gặng hỏi: “Thế này là thế nào? Video này từ đâu ra? Sao tự dưng lại nhắc tới chuyện của8tổ trưởng Khúc? Không phải phạm nhân đã bị bắt rồi sao?”
“Cục phó Loan.” Miêu Anh nói một cách nghiêm túc: “Mời mọi người xem kỹ. Địa điểm mà đoạn video này quay lại là ở bên ngoài quán bar nơi Hầu Mãnh say rượu, thời gian lại đúng vào ngày tổ trưởng Khúc bị sát hại!”
“Mọi người xem, lúc đó Hầu Mãnh đang trong trạng thái hôn mê, có hai người nhét gã vào trong cốp sau chiếc xe ô tô nào đó!6Cũng có nghĩa là rất có khả năng Hầu Mãnh đã bị người khác hãm hại. Gã bị người ta di chuyển đến hiện trường xảy ra án mạng làm người chịu tội thay! Mà hung thủ thực sự giết chết tổ trưởng Khúc Bình rất có khả năng là người khác!!”
“Hả!? Thế này...” Cục trưởng Châu bỗng thấy nhức đầu. Chuyện này xảy ra quá mức đột ngột khiến ông ta không kịp chuẩn bị tâm lý, vẻ mặt vô cùng lúng túng.
Lưu3Trường Hổ cũng rất không vui. Ông ta lập tức gõ bàn, nói: “Miêu Anh, cô có ý gì? Các người phát hiện ra chứng cứ quan trọng như vậy, vì sao không báo trước lên cấp trên một tiếng? Sao cứ nhất định phải khui ra trong buổi lễ tuyên dương này? Cô làm vậy khiến chúng tôi trở tay không kịp, trong mắt cô có còn đội trưởng là tôi, có còn các vị Cục trưởng không? Thật sự là quá tệ5hại!”
Nghe những lời trách móc của Lưu Trường Hổ, Cục trưởng Châu cũng gật gù đồng ý.
“Cục trưởng Châu!” Miêu Anh vẫn rất bình tĩnh. Cô quay sang giải thích với Cục trưởng Châu: “Mong ngài lượng thứ việc tôi chưa báo cáo trước với ngài! Bởi vì chúng tôi cảm thấy, nếu như việc tổ trưởng Khúc bị hại còn có hung thủ thực sự khác, vậy thì chuyện này ảnh hưởng rất rộng. Chuyện quan trọng như vậy, chúng tôi lo lắng sẽ xảy ra điều gì bất trắc nên mới không báo lên theo như trình tự!”
“Bất trắc!?”
Cô vừa dứt lời, tất cả mọi người trong phòng lại ồ lên, hiện trường càng thêm hỗn loạn.
“Ngài nghe tôi nói đã.” Miêu Anh tiếp tục giải thích: “Nếu như cái chết của tổ trưởng Khúc là một âm mưu được dày công sắp đặt từ trước! Vậy thì mong mọi người nghĩ thử, hậu quả này đáng sợ đến nhường nào!? Đêm hôm đó, tổ trưởng Khúc tự mình quyết định tan ca về nhà, mà lúc ấy đã hơn 1 giờ đêm!”
“Vậy mà những tên hung thủ ấy lại có thể kịp thời nắm bắt được tin tức này, hơn nữa còn biết rõ tuyến đường về nhà của chị ấy. Mặt khác, chúng cũng cần phải kịp thời tìm ra con dê thế mạng Hầu Mãnh, khiến gã hôn mê rồi đưa đến hiện trường xảy ra án mạng, dùng chuyện này để hãm hại gã!”
“Mọi người nghĩ thử xem, một âm mưu giết người lớn như vậy, người bình thường sao có thể làm được!?”
Hả!?
Sau câu nói này, các cảnh sát điều tra lại được thêm một phen hoảng hốt. Mọi người đều ngạc nhiên đến mức không ngậm được mồm! Không ai có thể ngờ tới, đằng sau cái chết của tổ trưởng Khúc Bình còn có tình huống phức tạp như vậy?
“Nếu... Nếu đã như vậy...” Trương Diệu Huy đột nhiên nói: “Tổ trưởng Miêu, ý của cô là cái chết của tổ trưởng Khúc không phải là một tai nạn? Chị ấy đã bị một tập thể mưu hại? Cơ mà... rốt cuộc vì sao chị ấy lại chết chứ? Vì sao hung thủ lại muốn giết chị ấy? Không lẽ... tổ trưởng Khúc biết gì đó? Chị ấy đang điều tra thứ gì đó? Ông trời ơi, đáng... đáng sợ quá!”
“A!” Bành Hân bỗng lên tiếng: “Nếu những điều cô vừa nói là đúng, vậy thì ai có thể biết rõ hành tung của tổ trưởng Khúc mà kịp thời hành động? Chẳng lẽ... chẳng lẽ bọn chúng còn có đồng bọn trong Cục Cảnh sát? Trong cục có nội gián ư!?”
Lời nói này giống như một quả bom nặng ký bất ngờ nổ tung bên trong phòng họp.
“Không sai!” Miêu Anh nói: “Thưa các vị Cục trưởng, chính vì lo lắng có nội gián giở trò, nên chúng tôi mới không dám báo cáo lên trên ngay lập tức! Mong các vị có thể thông cảm! Bây giờ nếu đã có chứng cứ trực tiếp chứng minh Hầu Mãnh có khả năng bị người ta hãm hại, vậy thì mong các vị lãnh đạo minh xét. Xin các vị hãy ban hành mệnh lệnh, điều tra lại vụ án Khúc Bình bị hại lần nữa...”
“Thế này...”
Rõ ràng điều này khiến bọn họ vô cùng khó xử. Do vụ án Khúc Bình đã kết án, Hầu Mãnh cũng đã bị bắt giữ đợi xét xử, nếu như lúc này đột nhiên muốn lật lại vụ án, thì hiển nhiên sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn đối với Cục Cảnh sát. Thậm chí nếu làm không tốt, có khi còn bị cấp trên thẩm tra!
“Đâu thể làm vậy được?” Lưu Trường Hồ hiểu rõ nỗi khó xử của các lãnh đạo, vội nói: “Theo như tôi thấy, chúng ta phải đợi bàn bạc rõ hơn về tính chân thực và tính hữu hiệu của phần tài liệu này đã. Chúng ta không thể chỉ dựa vào một đoạn video như này mà võ đoán đưa ra quyết định! Lỡ như làm sai, vậy thì quá là mất mặt!”
“Đúng vậy!” Cục phó Loan gật đầu: “Tổ trưởng Miêu Anh, theo tôi thấy, việc này xảy ra quá đột ngột, chúng ta vẫn nên tra rõ tình hình trước mới được! Trước tiên cô hãy nói xem video này cô lấy từ đâu? Có khi nào có người muốn mượn nó để cứu Hầu Mãnh ra không?”
“Cục phó Loan, phần tài liệu này tuyệt đối chân thực và hữu hiệu!” Miêu Anh vội giải thích: “Việc tổ trưởng Khúc bị hại thực sự rất kỳ lạ, tôi hi vọng có thể mau chóng lập án điều tra!”
“Miêu Anh!” Lưu Trường Hổ bác bỏ: “Không phải cô nói hữu hiệu thì là hữu hiệu! Chúng ta đều phải giải quyết vấn đề dựa trên tình hình thực tế, chú trọng đến chứng cứ! Bây giờ tôi vẫn còn là đội trưởng đội trọng án, cô phải nghe lời tôi. Chúng ta vẫn nên từ từ bàn bạc trước đã rồi nói tiếp!”
“Ha ha ha...”.
Ai ngờ, Lưu Trường Hổ vừa dứt lời, trong phòng họp bỗng vang lên tiếng cười như điên của Triệu Ngọc: “Ha ha ha. Lưu Trường Hổ à, cuối cùng cũng bị tôi tóm được rồi. Hóa ra ông chính là tên nội gián đó!!”
Cái gì!?
Mọi người nghe xong lại ngỡ ngàng, nhốn nháo lần nữa.
Triệu Ngọc vênh mặt bước tới bên cạnh Miêu Anh. Tuy tóc hắn vẫn chưa mọc nhiều, nhưng khi đứng cùng cô lại trông có vẻ rất xứng đôi.
“Triệu Ngọc, cậu... cậu nói gì cơ? Ai là nội gián? Cậu đừng có gắp lửa bỏ tay người!” Lưu Trường Hổ tức giận gào lên.
“Hừ!” Triệu Ngọc chỉ vào video, nói: “Kẻ mưu hại tổ trưởng Khúc Bình chắc chắn không chỉ có một hai người, mà là một tổ chức rất lớn! Trong Cục Cảnh sát của chúng ta đều được trang bị đầy đủ các thiết bị phản trinh sát chuyên nghiệp, nếu như trong đội cảnh sát không có nội gián tiếp ứng, vậy thì hung thủ làm sao có thể biết được hành tung của Khúc Bình? Cho nên, bây giờ ai muốn ngăn cản việc điều tra lại vụ án Khúc Bình, thì kẻ đó chính là tên nội gián ấy!!”
“Triệu Ngọc! Cậu làm vậy hết sức vô lý!” Lưu Trường Hổ phản bác: “Hai người vốn chẳng có tí căn cứ nào, nhất định là đang nói nhăng nói cuội!”
“Tôi nói thêm cho ông biết vậy!” Triệu Ngọc cười lạnh: “Những ngày vừa qua, chúng tôi vẫn luôn bí mật điều tra, cuối cùng phát hiện ra tên nội gián trong Cục Cảnh sát chắc hẳn không phải là cảnh sát điều tra bình thường. Cấp bậc của kẻ này không cao cũng không thấp, vừa vặn ăn khớp với vị trí đội trưởng của ông!”
“Triệu Ngọc! Cậu! Vô liêm sỉ! Ngậm máu phun người!” Lưu Trường Hổ sắp tức đến mức nổ phổi.
“Đủ rồi!” Ai ngờ đúng lúc này, Cục trưởng Châu An Đông cuối cùng cũng lên tiếng: “Mấy người đừng cãi nữa! Triệu Ngọc, Miêu Anh, còn có các vị đồng nghiệp, thân làm Cục trưởng, tôi hi vọng mọi người có thể hiểu cho lập trường của tôi. Chắc mọi người ai cũng biết chuyện này vô cùng hệ trọng, nên khi xử lý phải càng thêm thận trọng!”
“Thế này đi! Tổ trưởng Miêu Anh, cô nhanh chóng viết một bản báo cáo chi tiết, tôi sẽ lập tức trình báo lên Cục thành phố, thử xem ý của bên đó thế nào. Nếu như thật sự cần phải điều tra lại, tôi tuyệt đối sẽ không phản đối! Dù sao tra rõ chân tướng mới chính là sứ mệnh của cảnh sát hình sự chúng ta!”
“Có điều, chúng ta cũng không thể làm việc lỗ mãng. Lỡ như trúng quỷ kế của kẻ địch, trái lại sẽ làm trò cười cho thiên hạ. Hơn nữa, hiện tại vụ án Miên Lĩnh đang tiến vào giai đoạn cuối, có rất nhiều việc cần phải xử lý. Lúc này tốt nhất là nên giảm bớt mấy chuyện phiền phức!”
“Nhưng mong mọi người hãy yên tâm. Nếu như cái chết của đồng chí Khúc Bình thật sự có âm mưu quỷ kế gì đó, Châu An Đông tôi tuyệt không nhân nhượng, nhất định sẽ điều tra kỹ đến cùng!!!”