• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (3 Viewers)

  • cuong-tham-321.txt

Chương 321: Quỷ thành




Thân là cảnh sát điều tra chuyên nghiệp, hiển nhiên bọn họ sẽ không tùy tiện phỏng đoán ai là hung thủ thực sự!



Nếu như hiện tại chỉ còn dư lại bốn người thoát nạn, vậy thì bọn họ hoàn toàn có thể triển khai những hành động thực tế nhắm vào bốn người này!



Miêu Anh cùng Triệu Ngọc đang tập kết các cảnh sát lại,2phân chia nhiệm vụ cho mọi người. Ai ngờ, đúng lúc này Trương Cảnh Phong lại cầm một phần tài liệu mới nhất chạy vào phòng.



“Mọi người, đợi chút đã, mau xem đoạn video này trước! Tôi cảm thấy, phạm vi mục tiêu của chúng ta có thể thu nhỏ được hơn chút nữa rồi!”



Nói xong, anh ta nhanh chóng cắm USB vào màn hình, phát8video cho mọi người xem.



Trong video, mọi người có thể thấy được đài truyền hình đã quay lại hiện trường cứu viện năm đó. Có rất nhiều xe cứu thương và cứu hộ vây quanh hiện trường.



Chẳng mấy chốc mà nhóm người thoát nạn đầu tiên được khênh ra ngoài, mặc dù ống kính không được rõ nét cho lắm nhưng vẫn có thể nhìn thấy6được đại khái ngoại hình của bọn họ.



Các cảnh sát điều tra chăm chú xem, Trương Cảnh Phong chỉ vào từng người được cứu sống trong video, giới thiệu cho mọi người.



Bấy giờ mọi người mới hiểu, thì ra mười bảy người thoát nạn năm xưa được phân ra làm mấy nhóm để cứu ra khỏi đường hầm.



Hồi đó, diện tích sụp đổ của đường hầm3vô cùng lớn, ngoài chiếc ô tô đường dài kia ra, còn có rất nhiều xe hơi cá nhân cũng bị vùi lấp bên trong. Do vị trí bị vùi lấp của những chiếc xe này cách nhau khá xa, thế nên bọn họ cũng không phải là được cứu ra cùng lúc, mà thời gian cách nhau cũng phải cả ngày trời.



Theo như đoạn video5này, trong mấy nhóm người được cứu ra đầu tiên không có mấy nạn nhân bị giết trong vụ án giấu xác kia. Mãi đến khi nhóm người thoát nạn cuối cùng được cứu ra, các cảnh sát điều tra mới nhìn thấy đám người Đoàn Đại Thành, Đông Vân...



“Ừm...” Miêu Anh nhìn chăm chú vào màn hình, nói: “Như vậy có nghĩa là chiếc xe đường dài bị kẹt ở sâu bên trong nhất. Cho dù là nạn nhân hay là hung thủ trong vụ án giấu xác, cũng đều nằm trong nhóm người thoát nạn cuối cùng kia!”



“Đúng!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Xem ra, mọi ngọn nguồn của vụ án giấu xác nằm ngay trong chuyến xe đường dài kia!”



“Bọn tôi đã đối chiếu ra rồi!” Trương Cảnh Phong cầm tập tài liệu do các chuyên gia cắt ra, sau đó bấm dừng video lại rồi nói: “Đây, trong nhóm người thoát nạn sau cùng, ngoài những người bị hại ở trong vụ án giấu xác ở ngân hàng ra thì còn có ba người. Một người là bà của Đông Vân, bà ấy và Đông Vân cùng được cứu, thế nhưng sau này đã qua đời!”



“Hai người còn lại, một người là Tôn Nghệ Hàm, một người là Cầu Tân Dương!” Trương Cảnh Phong gấp rút đối chiếu với tài liệu để xem thông tin rồi nói khái quát: “Tôn Nghệ Hàm, nữ, năm nay 42 tuổi, kế toán Cục Chăn nuôi huyện Đồng Dương! Cầu Tân Dương, nam, năm nay 31 tuổi, kinh doanh một cửa hàng sách!”



Anh ta vừa dứt lời, trong phòng lập tức rơi vào một khoảng yên lặng ngắn ngủi.



Trong đầu các cảnh sát điều tra đều đang nhanh chóng suy nghĩ, rốt cuộc trong số ba người này ai mới là hung thủ thực sự? Rất hiển nhiên, bà của Đông Vân đã sớm bị loại ra ngoài, vậy còn dư lại Tôn Nghệ Hàm và Cầu Tân Dương là rất đáng nghi ngờ thôi!



“Là người phụ nữ này sao?” Lý Bối Ni dùng ngón tay chạm vào môi, suy đoán: “Mười bảy năm trước, người phụ nữ này mới 25 tuổi. Mà Cầu Tân Dương thì... thì 14 tuổi!”



“Không phải vấn đề về tuổi tác!” Phản ứng của Triệu Ngọc luôn rất nhanh, hắn lập tức nói ngay: “Đoàn Đại Thành là nạn nhân đầu tiên, ông ta bị hại vào 7 năm về trước, khi đó thì một tên nhóc 14 tuổi, cũng đã 24 tuổi rồi! Đã hoàn toàn có được năng lực tự mình giết người rồi!”



“Có còn nhớ đến đoạn video ở ngân hàng kia không?” Lương Hoan nói: “Theo tôi thấy, hình dáng chiều cao của hai người này, dường như cũng không chênh bao nhiêu so với kẻ giấu xác kia!”



“Ôi trời!” Lan Bác đột nhiên sợ hãi nói: “Nếu... lỡ như... hai người này liên hợp lại giết người thì sao!?”



Lời nói này khiến mọi người đều kinh hãi.



“Không thể đợi được nữa!” Miêu Anh lên tiếng: “Mọi người nhanh chóng chuẩn bị đi, chúng ta lập tức xuất phát bắt người! Trước tiên khống chế hai người này lại đã rồi nói!”



“Rõ!” Thật ra từ nãy đến giờ các cảnh sát điều tra đã không thể nhẫn nại được nữa rồi.



Miêu Anh và Triệu Ngọc lập tức bố trí nhân lực, chia binh thành hai đường, phân công đi bắt Tôn Nghệ Hàm và Cầu Tân Dương. Trong khi đó, những người còn lại sẽ ở lại cục, tiếp tục phân tích mối quan hệ giữa hai người này và giữa những người thoát nạn khác.



Do Miêu Anh và Triệu Ngọc là tổ trưởng của hai tổ A, B, nên hiển nhiên mỗi người đều tự dẫn đầu một chi đội. Miêu Anh dẫn theo các tinh anh của tổ B đi thăm dò Tôn Nghệ Hàm, còn Triệu Ngọc dẫn theo kiện tướng của tổ A đi lùng bắt Cầu Tân Dương.



Vì phải ra ngoài truy bắt kẻ tình nghi quan trọng nên hiển nhiên các cảnh sát điều tra đều cần trang bị đầy đủ rồi mới xuất phát. Tất cả mọi người lập tức đến kho đạn dược nhận các trang bị như súng, đạn, cùng với áo chống đạn.



Đám người Triệu Ngọc lái tổng cộng hai chiếc xe, phi nhanh về phía nơi ở của mục tiêu.



Trên tư liệu nói rõ, Cầu Tân Dương mở một tiệm sách ở phố Tân Nguyên khu Mạt Dương. Giống với đường Thuận Phong, cửa hàng ở nơi đó cũng đều là những căn nhà độc lập nhiều tầng, tầng dưới mở tiệm sách, tầng trên dùng để ở!



“Phố Tân Nguyên!?” Đại Phi tìm trên GPS, nói: “Lúc trước tôi từng đến đó điều tra vụ án, nơi đó rất hẻo lánh! Hồi xưa khu Mạt Dương còn được gọi là khu khai thác, nơi đó toàn bộ đều là đất mới khai thác thôi. Thế nhưng về sau bởi vì do chính sách cải cách, có rất nhiều công trình đều bị gác lại! Hiện tại sống dở chết dở, ít người sinh sống, qua lại!”



“Tôi biết, tôi biết.” Lương Hoan sửa sang lại áo chống đạn, nói: “Nơi đó có quỷ thành ấy! Hồi trước còn được đăng trên bản tin cả nước cơ mà! Dự án mấy chục tỉ, nói dừng là dừng luôn. Bỏ lại nhiều công trình đang xây dở như thế, u ám kinh lên được, ngay cả bọn lang thang cũng không dám đến!”



“Cái gì? Quỷ thành?” Bành Hân hỏi: “Diện tích lớn như vậy, chính là nơi rất tốt để giấu người! Mấy người nói xem, có khi nào những người bị bỏ đói đến chết ấy từng bị hung thủ nhốt ở đó không?”



“Chị hai à, bây giờ vẫn chưa thể xác định được, Cầu Tân Dương này có chắc chắn là hung thủ hay không mà!” Đại Phi nói: “Tôi cảm thấy, sự việc có lẽ không đơn giản như vậy, nói không chừng, hung thủ thực sự lại là người phụ nữ kia thì sao!”



“Không!” Triệu Ngọc lại lên tiếng khẳng định: “Không có khả năng nào khác! Cầu Tân Dương chính là hung thủ thực sự của vụ án giấu xác, điều này là chắc chắn rồi!!!”



“Hả? Vì sao?” Các cảnh sát đi cùng đều không hiểu, khó tránh khỏi có hơi khẩn trương.



“Lý Bối Ni vừa chuyển cho tôi tài liệu chi tiết về hai người này!” Triệu Ngọc nói tiếp: “Trong vụ tai nạn ấy, Tôn Nghệ Hàm một mình ra ngoài, không có người đi cùng! Hơn nữa, lúc đó cô ta còn đang có em bé, là phụ nữ có thai. Sau khi thoát nạn, cô ta thuận lợi sinh đứa bé ra, cả nhà hạnh phúc viên mãn. Người đang sống hạnh phúc, sao có thể vô cớ đi hành hung được chứ?”



“Ừ...” Các cảnh sát bắt đầu hiểu ra.



“Nhưng Cầu Tân Dương thì lại khác hoàn toàn!” Triệu Ngọc giơ tư liệu trong điện thoại lên: “Trong chuyến xe đường dài năm đó, có tổng cộng hai thai phụ, một người là Tôn Nghệ Hàm, một người khác chính là mẹ của Cầu Tân Dương!”



Hả!?



Mọi người lại khiếp sợ, trong lòng đã mơ hồ cảm nhận được điều gì.



“Đúng vậy.” Triệu Ngọc thâm trầm nói: “Mẹ của Cầu Tân Dương không vượt qua được, đã bất hạnh qua đời cùng với đứa trẻ trong bụng mình! Năm đó Cầu Tân Dương mới chỉ là một đứa trẻ 14 tuổi, vụ tai nạn đó nhất định đã tạo nên thương tổn nghiêm trọng cho tinh thần của gã!”



“Thực ra, điều kiện gia đình của Cầu Tân Dương khá tốt, cha gã kinh doanh bất động sản, mẹ lại là giám đốc ngân hàng.” Triệu Ngọc nói tiếp: “Mẹ của Cầu Tân Dương là người huyện Đồng Dương, lúc xảy ra chuyện, bà ấy vốn định dắt con trai mình về nhà ăn Tết! Thế nhưng, do công việc của cha Cầu Tân Dương quá bận rộn, nên không lái xe đưa họ về mà để hai mẹ con gã đi xe khách.”



“Tình cảm giữa cha mẹ của Cầu Tân Dương vô cùng thắm thiết, sau khi xảy ra chuyện, cha gã vẫn luôn day dứt trong lòng, công việc làm ăn cũng thất bại hoàn toàn. Sau khi công ty đóng cửa, chẳng bao lâu sau ông ta cũng uất ức đến nỗi thành bệnh, mắc bệnh nặng mà qua đời!”



“Mấy người xem!” Triệu Ngọc giơ điện thoại ra trước mặt mọi người: “Cha gã ta qua đời vào tám năm trước, mà bảy năm trước thì lại xảy ra vụ án giấu xác ở ngân hàng đầu tiên!!!”



A...



Trong giây phút ấy, các cảnh sát điều tra có mặt tại đó đều dựng tóc gáy, nổi hết cả da gà.



Chẳng lẽ... hung thủ thực sự của vụ án giấu xác ở ngân hàng, thực sự là Cầu Tân Dương!!?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom