Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-390.txt
Chương 390: Không chỉ là truyền thuyết
“Không sai đâu!” Triệu Ngọc nói một cách chắc chắn: “Thứ mà bọn trộm muốn tìm chính là những kinh Phật này!”
“Vì sao?” Lương Hoan không hiểu: “Tìm kinh Phật là thế quái nào?”
“Không biết!” Triệu Ngọc chỉ vào những phiến đá ở đáy hồ: “Mấy người xem, hồ hoa sen này vẩn đục như vậy, theo lý mà nói, trên những phiến đá này phải phủ đầy bùn lắng mới đúng! Thế nhưng kinh Phật trên bia đá lại sạch sẽ, rõ ràng như2thế, hiển nhiên là có người đã lau chùi nó rồi!”
“Ừ... Là do mấy tên trộm kia làm!” Quản lý khu du lịch thở dài: “Nhưng lý do là gì?”
“Hồ hoa sen có phải di tích cổ thực sự không?” Triệu Ngọc hỏi anh ta: “Có phải những kinh Phật này là bút tích để lại từ thời nhà Minh cách đây mấy trăm năm không?”
“Cái này à...” Quản lý khu du lịch nhíu mày, đáp lại một cách vô cùng khó khăn: “Nói thì8nói như vậy, thế nhưng... chắc mấy người cũng biết, mấy thứ đó chẳng qua chỉ là mánh khóe để thu hút du khách mà thôi! Trên tư liệu lịch sử có ghi lại, hồ sen cổ bắt đầu xây dựng từ thời nhà Đường, sau đó trải qua các triều đại đều có tu sửa, đặc biệt là vào cuối thời kỳ nhà Thanh đã từng có một lần tu sửa trên quy mô lớn... Cho nên, những kinh Phật này có lẽ là6đồ từ thời nhà Thanh! Không thể nào còn có thứ cổ xưa hơn nữa!”
“Rốt cuộc trên những kinh Phật này viết gì vậy?” Triệu Ngọc lại hỏi.
“Ừm... chắc là vài kinh Phật đại chúng thôi?”
Quản lý khu du lịch liếc kế toán Vương một cái, kế toán Vương vội vàng bổ sung thêm: “Chắc là vậy, nếu như vô cùng có giá trị thì có lẽ đã không bị chìm dưới đáy nước như này! Anh cảnh sát à, chúng tôi quả thực không3có nghiên cứu sâu về chuyện này. Những thứ đó đều do các chuyên gia của Cục Văn hóa Khảo cổ thành phố đảm nhiệm, hay là... các anh hỏi Cục Văn hóa Khảo cổ xem sao?”
Cục Văn hóa Khảo cổ?
Triệu Ngọc chợt nhớ tới ba vị chuyên gia kia. Có phải ba vị chuyên gia kia đã nghiên cứu những kinh Phật này rất nhiều không? Đám trộm mộ bắt cóc bọn họ chính là muốn họ giúp chúng nghiên cứu kinh Phật?
Nhưng mà...5có lẽ không chỉ nghiên cứu kinh Phật thôi đâu nhỉ?
Có khi nào... hết thảy những chuyện này còn là vì tượng Phật bằng vàng?
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc vội hỏi tiếp quản lý khu du lịch xem liệu anh ta có biết về truyền thuyết về mười hai bức tượng Phật bằng vàng hay không?
“Biết chứ! Chùa Kim Phật nổi tiếng nhờ nó mà, làm sao lại không biết được chứ!” Quản lý khu du lịch gật đầu nói: “Năm đó lúc xây dựng lại chùa Kim Phật, các lãnh đạo còn từng đề nghị muốn mô phỏng ra mười hai pho tượng Phật bằng vàng để thờ cúng ở trên đại điện cơ! Thế nhưng sau cùng đề nghị không được phê duyệt, đổi thành thờ phụng Thích Ca Mâu Ni!”
Tiếp sau đó, quản lý khu du lịch kể lại cho mọi người nghe về truyền thuyết năm đó, cũng không khác chút nào so với lời kể của Lý Tu Sinh.
Sau khi nghe xong, trong đầu Triệu Ngọc lại chợt nghĩ đến một khả năng:
Không lẽ manh mối để tìm ra mười hai pho tượng Phật ẩn giấu trong những kinh Phật ở trước mặt này sao?
Ngoài hồ sen ra, còn có những bia đá kia nữa, trên bia đá cũng có kinh Phật! Còn nữa... trên tường trong mộ Thái thú cũng xuất hiện không ít kinh Phật giống thế!
Không lẽ... bọn trộm mộ quả thật là đang đi tìm tượng Phật bằng vàng? Bởi vì manh mối của tượng Phật ẩn giấu trong kinh Phật, cho nên bọn chúng mới phải đi lòng vòng như thế? Thậm chí còn không ngại trộm mộ, giết người?
Thế nhưng...
Vẫn có gì đó sai sai?
Triệu Ngọc lại nghĩ rằng mấy loại tài liệu như kinh Phật, đừng nói là trong sách vở, chỉ cần lên mạng tra chút là có thể tìm ra rồi. Nếu như manh mối thật sự ẩn dưới những lời kinh, vậy thì bọn trộm mộ cần gì phải khổ sở chạy đi rút sạch nước ở trong hồ sen chứ?
Hay là lời kinh trong hồ sen có chỗ nào đó khác biệt?
Chậc chậc...
Nhìn những lời kinh khắc trên bia đá mang phong cách cổ xưa kia, Triệu Ngọc ngẫm nghĩ, có cần phải tìm chuyên gia về phương diện kinh Phật để trưng cầu ý kiến hay không nhỉ?
Hắn đang nghĩ đến đây thì điện thoại chợt reo lên, Miêu Anh gọi cho hắn, hơn nữa cô còn nói cho hắn biết hai tin tức vô cùng quan trọng:
Tin thứ nhất, thông qua cuộc điều tra ngầm của Miêu Anh, cô đã phát hiện ra những tài liệu có liên quan đến mười hai bức tượng Phật bằng vàng trong phòng của cả ba vị chuyên gia khảo cổ. Hơn nữa, những tài liệu kia đều là bản thảo duy nhất chưa từng được công bố!
Dựa theo nghiên cứu của ba vị chuyên gia, mười hai bức tượng của chùa Kim Phật năm xưa đại biểu cho mười hai đức Phật của Phật giáo, còn được xưng là mười hai Thiên Thần Hộ Pháp! Bọn họ đại biểu cho các thiên thần, rồng, quỷ thần, các vì sao, quan lại cõi U Minh... Vào thời cổ đại, người ta thờ phụng mười hai đức Phật này là để cầu nguyện cho mưa thuận gió hòa, tai qua nạn khỏi.
Ngoài ra, trong bản thảo của các chuyên gia còn ghi chép về chiều cao, độ to nhỏ và cả bức vẽ tay của mười hai bức tượng Phật này. Theo ghi chép, mỗi một bức tượng Phật bằng vàng đều cao 50 centimét, rộng 25 centimét, chế tác vô cùng tinh xảo, hình dáng khác nhau, sinh động như thật. Tượng Phật này không chỉ vô giá, mà xét về mặt nghệ thuật cũng có khả năng là vật báu nghệ thuật cấp quốc gia!
Những bản thảo này có rất nhiều, cái sớm nhất thậm chí có thể ngược dòng về hai mươi năm trước. Do đó có thể thấy, ba vị chuyên gia đã dùng gần nửa đời người để nghiên cứu về các bức tượng Phật!
Song, tuy họ đã đạt được thành quả nghiên cứu nhất định, nhưng lại chưa bao giờ tiết lộ nghiên cứu của họ ra bên ngoài, thậm chí đến ngay cả người nhà của bọn họ cũng không biết được.
Bọn họ làm làm việc bí mật đến như vậy, hiển nhiên là có mục đích khác!
Còn về tin tức thứ hai lại càng kinh người hơn.
Miêu Anh vừa mới nhận được một thông tin, nói rằng Bảo tàng Tư liệu lịch sử của Cục Văn hóa Khảo cổ đã phát hiện ra một vụ trộm cắp. Một phần tư liệu lịch sử về các tấm bia đá cổ ở khu vực Tần Sơn đã bị người ta trộm mất!
Mà càng kinh ngạc hơn là, do kẻ trộm hành động quá sạch sẽ gọn gàng, nên đợi đến khi nhân viên phát hiện ra thì đã trôi qua một khoảng thời gian rất lâu rồi.
Sau khi cảnh sát nhân dân can thiệp điều tra mới phát hiện ra, những tư liệu đó đã bị mất trộm từ hai mươi ngày trước. Thậm chí ngay cả ổ cứng của camera giám sát ở bảo tàng cũng bị người ta đánh tráo!
Hả!?
Nhận được tin tức như vậy, hiển nhiên Triệu Ngọc vô cùng kinh hãi!
Lại là ổ cứng camera giám sát bị đánh tráo! Vụ án Bảo tàng Tư liệu lịch sử bị mất trộm giống y như đúc với tình trạng của chùa Kim Phật, đây rõ ràng là cùng một đám người gây ra!
Thứ bị trộm mất ở bảo tàng chính là tư liệu lịch sử về các bia khắc. Xem ra trong đó chắc chắn cũng có kinh Phật!
Ừm...
Bỗng nhiên, Triệu Ngọc giống như tóm được một ý nghĩ từ trong những tình tiết vụ án phức tạp kia:
Có lẽ đám trộm mộ đã lấy được manh mối gì đó từ trong ngôi mộ cổ, sau đó mới đến bảo tàng của Cục Văn hóa Khảo cổ đánh cắp tư liệu!
Hoặc là chúng chưa tìm thấy được, hoặc là tư liệu của Cục Văn hóa Khảo cổ không được đầy đủ, cho nên bọn chúng lại chạy tới chùa Kim Phật, rút nước hồ sen cổ và nghiên cứu bia đá!
Chậc chậc...
Triệu Ngọc liên tục tặc lưỡi, đồng thời càng lúc càng kích động!
Vụ việc này quả nhiên càng ngày càng thú vị! Rõ ràng là đằng sau vụ án giết người nơi mộ cổ vẫn còn ẩn chứa một vụ án lớn động trời: tìm kiếm bảo vật!
Có lẽ ba vị chuyên gia kia chỉ tình cờ bị cuốn vào, mà cũng có thể bản thân họ chính là kẻ đầu têu!
Triệu Ngọc cảm thấy nếu như đám trộm mộ cùng các chuyên gia không có bằng chứng gì đó rõ ràng, vậy thì vụ án giết người trong ngôi mộ cổ đó sẽ không xảy ra!
Cho nên, mười hai tượng Phật Tần Sơn trong truyền thuyết rất có thể không chỉ là một… truyền thuyết!?
Ái chà, con bà nó chứ!
Bỗng nhiên trong đầu hắn nảy ra một ý nghĩ xấu xa chưa từng có từ trước tới nay. Hệ thống đại ca à! Hay là ngày mai chúng ta cũng mở ra quẻ “Đoài” chơi chút đi?
“Không sai đâu!” Triệu Ngọc nói một cách chắc chắn: “Thứ mà bọn trộm muốn tìm chính là những kinh Phật này!”
“Vì sao?” Lương Hoan không hiểu: “Tìm kinh Phật là thế quái nào?”
“Không biết!” Triệu Ngọc chỉ vào những phiến đá ở đáy hồ: “Mấy người xem, hồ hoa sen này vẩn đục như vậy, theo lý mà nói, trên những phiến đá này phải phủ đầy bùn lắng mới đúng! Thế nhưng kinh Phật trên bia đá lại sạch sẽ, rõ ràng như2thế, hiển nhiên là có người đã lau chùi nó rồi!”
“Ừ... Là do mấy tên trộm kia làm!” Quản lý khu du lịch thở dài: “Nhưng lý do là gì?”
“Hồ hoa sen có phải di tích cổ thực sự không?” Triệu Ngọc hỏi anh ta: “Có phải những kinh Phật này là bút tích để lại từ thời nhà Minh cách đây mấy trăm năm không?”
“Cái này à...” Quản lý khu du lịch nhíu mày, đáp lại một cách vô cùng khó khăn: “Nói thì8nói như vậy, thế nhưng... chắc mấy người cũng biết, mấy thứ đó chẳng qua chỉ là mánh khóe để thu hút du khách mà thôi! Trên tư liệu lịch sử có ghi lại, hồ sen cổ bắt đầu xây dựng từ thời nhà Đường, sau đó trải qua các triều đại đều có tu sửa, đặc biệt là vào cuối thời kỳ nhà Thanh đã từng có một lần tu sửa trên quy mô lớn... Cho nên, những kinh Phật này có lẽ là6đồ từ thời nhà Thanh! Không thể nào còn có thứ cổ xưa hơn nữa!”
“Rốt cuộc trên những kinh Phật này viết gì vậy?” Triệu Ngọc lại hỏi.
“Ừm... chắc là vài kinh Phật đại chúng thôi?”
Quản lý khu du lịch liếc kế toán Vương một cái, kế toán Vương vội vàng bổ sung thêm: “Chắc là vậy, nếu như vô cùng có giá trị thì có lẽ đã không bị chìm dưới đáy nước như này! Anh cảnh sát à, chúng tôi quả thực không3có nghiên cứu sâu về chuyện này. Những thứ đó đều do các chuyên gia của Cục Văn hóa Khảo cổ thành phố đảm nhiệm, hay là... các anh hỏi Cục Văn hóa Khảo cổ xem sao?”
Cục Văn hóa Khảo cổ?
Triệu Ngọc chợt nhớ tới ba vị chuyên gia kia. Có phải ba vị chuyên gia kia đã nghiên cứu những kinh Phật này rất nhiều không? Đám trộm mộ bắt cóc bọn họ chính là muốn họ giúp chúng nghiên cứu kinh Phật?
Nhưng mà...5có lẽ không chỉ nghiên cứu kinh Phật thôi đâu nhỉ?
Có khi nào... hết thảy những chuyện này còn là vì tượng Phật bằng vàng?
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc vội hỏi tiếp quản lý khu du lịch xem liệu anh ta có biết về truyền thuyết về mười hai bức tượng Phật bằng vàng hay không?
“Biết chứ! Chùa Kim Phật nổi tiếng nhờ nó mà, làm sao lại không biết được chứ!” Quản lý khu du lịch gật đầu nói: “Năm đó lúc xây dựng lại chùa Kim Phật, các lãnh đạo còn từng đề nghị muốn mô phỏng ra mười hai pho tượng Phật bằng vàng để thờ cúng ở trên đại điện cơ! Thế nhưng sau cùng đề nghị không được phê duyệt, đổi thành thờ phụng Thích Ca Mâu Ni!”
Tiếp sau đó, quản lý khu du lịch kể lại cho mọi người nghe về truyền thuyết năm đó, cũng không khác chút nào so với lời kể của Lý Tu Sinh.
Sau khi nghe xong, trong đầu Triệu Ngọc lại chợt nghĩ đến một khả năng:
Không lẽ manh mối để tìm ra mười hai pho tượng Phật ẩn giấu trong những kinh Phật ở trước mặt này sao?
Ngoài hồ sen ra, còn có những bia đá kia nữa, trên bia đá cũng có kinh Phật! Còn nữa... trên tường trong mộ Thái thú cũng xuất hiện không ít kinh Phật giống thế!
Không lẽ... bọn trộm mộ quả thật là đang đi tìm tượng Phật bằng vàng? Bởi vì manh mối của tượng Phật ẩn giấu trong kinh Phật, cho nên bọn chúng mới phải đi lòng vòng như thế? Thậm chí còn không ngại trộm mộ, giết người?
Thế nhưng...
Vẫn có gì đó sai sai?
Triệu Ngọc lại nghĩ rằng mấy loại tài liệu như kinh Phật, đừng nói là trong sách vở, chỉ cần lên mạng tra chút là có thể tìm ra rồi. Nếu như manh mối thật sự ẩn dưới những lời kinh, vậy thì bọn trộm mộ cần gì phải khổ sở chạy đi rút sạch nước ở trong hồ sen chứ?
Hay là lời kinh trong hồ sen có chỗ nào đó khác biệt?
Chậc chậc...
Nhìn những lời kinh khắc trên bia đá mang phong cách cổ xưa kia, Triệu Ngọc ngẫm nghĩ, có cần phải tìm chuyên gia về phương diện kinh Phật để trưng cầu ý kiến hay không nhỉ?
Hắn đang nghĩ đến đây thì điện thoại chợt reo lên, Miêu Anh gọi cho hắn, hơn nữa cô còn nói cho hắn biết hai tin tức vô cùng quan trọng:
Tin thứ nhất, thông qua cuộc điều tra ngầm của Miêu Anh, cô đã phát hiện ra những tài liệu có liên quan đến mười hai bức tượng Phật bằng vàng trong phòng của cả ba vị chuyên gia khảo cổ. Hơn nữa, những tài liệu kia đều là bản thảo duy nhất chưa từng được công bố!
Dựa theo nghiên cứu của ba vị chuyên gia, mười hai bức tượng của chùa Kim Phật năm xưa đại biểu cho mười hai đức Phật của Phật giáo, còn được xưng là mười hai Thiên Thần Hộ Pháp! Bọn họ đại biểu cho các thiên thần, rồng, quỷ thần, các vì sao, quan lại cõi U Minh... Vào thời cổ đại, người ta thờ phụng mười hai đức Phật này là để cầu nguyện cho mưa thuận gió hòa, tai qua nạn khỏi.
Ngoài ra, trong bản thảo của các chuyên gia còn ghi chép về chiều cao, độ to nhỏ và cả bức vẽ tay của mười hai bức tượng Phật này. Theo ghi chép, mỗi một bức tượng Phật bằng vàng đều cao 50 centimét, rộng 25 centimét, chế tác vô cùng tinh xảo, hình dáng khác nhau, sinh động như thật. Tượng Phật này không chỉ vô giá, mà xét về mặt nghệ thuật cũng có khả năng là vật báu nghệ thuật cấp quốc gia!
Những bản thảo này có rất nhiều, cái sớm nhất thậm chí có thể ngược dòng về hai mươi năm trước. Do đó có thể thấy, ba vị chuyên gia đã dùng gần nửa đời người để nghiên cứu về các bức tượng Phật!
Song, tuy họ đã đạt được thành quả nghiên cứu nhất định, nhưng lại chưa bao giờ tiết lộ nghiên cứu của họ ra bên ngoài, thậm chí đến ngay cả người nhà của bọn họ cũng không biết được.
Bọn họ làm làm việc bí mật đến như vậy, hiển nhiên là có mục đích khác!
Còn về tin tức thứ hai lại càng kinh người hơn.
Miêu Anh vừa mới nhận được một thông tin, nói rằng Bảo tàng Tư liệu lịch sử của Cục Văn hóa Khảo cổ đã phát hiện ra một vụ trộm cắp. Một phần tư liệu lịch sử về các tấm bia đá cổ ở khu vực Tần Sơn đã bị người ta trộm mất!
Mà càng kinh ngạc hơn là, do kẻ trộm hành động quá sạch sẽ gọn gàng, nên đợi đến khi nhân viên phát hiện ra thì đã trôi qua một khoảng thời gian rất lâu rồi.
Sau khi cảnh sát nhân dân can thiệp điều tra mới phát hiện ra, những tư liệu đó đã bị mất trộm từ hai mươi ngày trước. Thậm chí ngay cả ổ cứng của camera giám sát ở bảo tàng cũng bị người ta đánh tráo!
Hả!?
Nhận được tin tức như vậy, hiển nhiên Triệu Ngọc vô cùng kinh hãi!
Lại là ổ cứng camera giám sát bị đánh tráo! Vụ án Bảo tàng Tư liệu lịch sử bị mất trộm giống y như đúc với tình trạng của chùa Kim Phật, đây rõ ràng là cùng một đám người gây ra!
Thứ bị trộm mất ở bảo tàng chính là tư liệu lịch sử về các bia khắc. Xem ra trong đó chắc chắn cũng có kinh Phật!
Ừm...
Bỗng nhiên, Triệu Ngọc giống như tóm được một ý nghĩ từ trong những tình tiết vụ án phức tạp kia:
Có lẽ đám trộm mộ đã lấy được manh mối gì đó từ trong ngôi mộ cổ, sau đó mới đến bảo tàng của Cục Văn hóa Khảo cổ đánh cắp tư liệu!
Hoặc là chúng chưa tìm thấy được, hoặc là tư liệu của Cục Văn hóa Khảo cổ không được đầy đủ, cho nên bọn chúng lại chạy tới chùa Kim Phật, rút nước hồ sen cổ và nghiên cứu bia đá!
Chậc chậc...
Triệu Ngọc liên tục tặc lưỡi, đồng thời càng lúc càng kích động!
Vụ việc này quả nhiên càng ngày càng thú vị! Rõ ràng là đằng sau vụ án giết người nơi mộ cổ vẫn còn ẩn chứa một vụ án lớn động trời: tìm kiếm bảo vật!
Có lẽ ba vị chuyên gia kia chỉ tình cờ bị cuốn vào, mà cũng có thể bản thân họ chính là kẻ đầu têu!
Triệu Ngọc cảm thấy nếu như đám trộm mộ cùng các chuyên gia không có bằng chứng gì đó rõ ràng, vậy thì vụ án giết người trong ngôi mộ cổ đó sẽ không xảy ra!
Cho nên, mười hai tượng Phật Tần Sơn trong truyền thuyết rất có thể không chỉ là một… truyền thuyết!?
Ái chà, con bà nó chứ!
Bỗng nhiên trong đầu hắn nảy ra một ý nghĩ xấu xa chưa từng có từ trước tới nay. Hệ thống đại ca à! Hay là ngày mai chúng ta cũng mở ra quẻ “Đoài” chơi chút đi?
Bình luận facebook