Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-447.txt
Chương 447: Ferrari
Khách sạn Thời Thượng Quốc Tế là một nơi xa hoa hội tụ đủ những dịch vụ cần thiết như tắm hơi, ngủ nghỉ, ăn uống và giải trí. Mỗi khi đến thời gian vui chơi vào buổi tối, hàng loạt những kẻ có tiền ở Tần Sơn sẽ tập trung lại đây để tiêu khiển.
Nhưng mà…
Sau khi cẩn thận đối chiếu thì Triệu Ngọc lại phát hiện, vị trí được chỉ định trong quẻ bói không nằm trong khu dịch vụ giải trí, mà2là bãi đỗ xe trên không ở phía Nam của khách sạn.
Chậc chậc…
Trong lòng Triệu Ngọc càng lúc càng không chắc chắn, có khi nào mình đã hiểu sai ý nghĩa của những con số đó rồi không? Tại sao kết quả thu được lại là bãi đỗ xe cơ chứ?
Có điều, nói thế nào thì mình cũng đến đây rồi, mà chẳng còn bao lâu nữa là đến 21 giờ 09 phút. Thôi thì cứ qua đó xem thử một cái, biết đâu lại8thật sự gặp được kỳ ngộ gì thì sao?
Sau khi đi vào bãi đỗ xe trên không, cuối cùng Triệu Ngọc cũng hiểu được con số 0013 kia. Bãi đỗ xe này tổng cộng có khoảng mười mấy tầng, nếu không đưa ra chỉ dẫn về độ cao thì chẳng thể nào tìm thấy vị trí chính xác.
Nếu như 0013 thật sự đại diện cho độ cao, vậy có nghĩa là nơi xảy ra kỳ ngộ nằm cách mặt đất mười ba mét.
Mười ba mét…
Triệu6Ngọc tính sơ qua một chút, mỗi một tầng của bãi đỗ xe này cao khoảng năm mét. Nếu là mười ba mét, vậy thì chắc là ở ngay tầng ba.
Vì vậy, hắn lái con Land Rover của Miêu Anh đến thẳng tầng ba.
Bởi vì khách sạn có một bãi đỗ xe ngầm khác, cho nên ngày thường hiếm ai đến đây đỗ xe. Sau khi đến tầng ba, Triệu Ngọc liếc nhìn một lượt nhưng chỉ thấy trống không. Chẳng những ở đây có3rất ít xe đỗ lại, mà một bóng người cũng chẳng thấy đâu.
8927 mét?
Triệu Ngọc kiểm tra khoảng cách trên phần mềm bản đồ trong di động của mình. Tính từ chỗ hắn mở quẻ là đường Thuận Phong cho đến bãi đỗ trên không này là khoảng 8900 đến 9000 mét.
Nói cách khác, nếu đơn vị là đúng, vậy thì vào 21 giờ 09 phút, ở đây sẽ xảy ra chuyện gì đó!
Nhưng thật sự sẽ xảy ra chuyện gì sao?
Nếu quả thật có5kỳ ngộ, vậy thì sẽ là kỳ ngộ thế nào, liệu có... nguy hiểm hay không?
Triệu Ngọc nghĩ đến đây bèn dừng xe của mình ở một chỗ khuất. Sau đó hắn ngồi yên trên ghế lái, chờ đợi thời điểm 21 giờ 09 phút đến.
Nhưng hắn chờ chưa được bao lâu, bên ngoài còn chưa xảy ra chuyện khác lạ gì thì trong đầu hắn lại đột nhiên vang lên âm thanh réo rắt, làm loạn hết cả dự định của hắn.
Thật không ngờ lúc này hệ thống bỗng nhiên tuyên bố, kỳ ngộ hôm nay đã kết thúc!
Hệ thống nói rằng lần này độ hoàn thành của hắn đạt đến 141%! Lại còn thu được năm đạo cụ gọi là “Mệnh lệnh Hacker”!
Ơ kìa?
Triệu Ngọc đứng hình ngay lập tức. Một mặt, hắn bị độ hoàn thành cao chót vót và năm đạo cụ mới làm cho hơi kinh ngạc. Mặt khác, hắn lại bất chợt nhận ra, kỳ ngộ hôm nay kết thúc cũng có nghĩa là hắn tới bãi đỗ xe này chẳng để làm gì, bởi vì sẽ không còn kỳ ngộ nào hết!
Không phải chứ?
Lẽ nào... hắn tính sai rồi sao? Quẻ bói vốn chẳng liên quan gì đến “Bát Quái Quỷ Công” hết? Đống dãy số kia cũng chỉ là trùng hợp mà thôi?
Tâm trạng của Triệu Ngọc lúc này khá phức tạp, hết ngạc nhiên mừng rỡ lại thất vọng não nề.
Có điều, không cần biết hiện giờ cảm xúc của hắn thế nào, nếu đã hoàn thành kỳ ngộ rồi thì vẫn phải tổng kết và ghi chép lại kỹ lưỡng.
Đầu tiên, Triệu Ngọc mở cái đạo cụ vừa mới nhận được ra. Theo như lời giới thiệu của hệ thống thì đây là đạo cụ cấp một, khi kích hoạt thì có thể tùy chọn một trong mười điều “Mệnh lệnh hacker” có sẵn và áp dụng trên các loại máy thông minh.
Chỉ với vài lời giới thiệu vắn tắt này, Triệu Ngọc đã nhanh chóng hiểu rõ tính chất của đạo cụ. Với món đồ này, hắn có thể làm những chuyện linh tinh trên máy tính như cài virus, gỡ khóa mật mã, copy hồ sơ và kiểm soát từ xa! Nói cách khác, cho dù hắn không phải là cao thủ máy tính thì vẫn có thể đi hack máy của người khác giống như hacker!
Không cần phải nói, loại đạo cụ này hợp với gu của Triệu Ngọc nhất. Bởi vậy, bây giờ hắn mừng như vừa nhặt được của quý, cảm thấy sau này chắc chắn sẽ có tác dụng lớn!
Sau khi kiểm tra đạo cụ xong, Triệu Ngọc lại bắt đầu ghi chép lại những sự việc liên quan đến quẻ bói hôm nay.
Quẻ mà hắn nhận được ngày hôm nay là “Đoài Chấn”. Sau khi ngẫm lại cuộc hành trình ngày hôm nay, cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao độ hoàn thành của mình lại cao như vậy!
141%, đây chính là độ hoàn thành cao thứ nhì từ sau khi hắn mở trúng quẻ Càn.
Đầu tiên phải nói đến việc hôm nay hắn đã nhận được hai khoản tiền nho nhỏ, nhiêu đó là đủ đáp ứng quẻ Đoài đại diện cho tiền bạc rồi.
Khoản đầu tiên chính là tiền thưởng vì đã phá được vụ án giết người trong ngôi mộ cổ và xác chết nữ mặc trang phục cổ vào mười tám năm trước. Vụ án mộ cổ chỉ là phụ, còn vụ án xác chết nữ đã tồn đọng lâu ngày, vậy nên mức treo thưởng rất cao.
Hai vụ án cộng lại, Triệu Ngọc nhận được tổng cộng đến hơn chín mươi ngàn tiền thưởng. Tuy rằng trước mắt còn chưa được chuyển vào tài khoản, nhưng mà hắn đã ký tên xác nhận ở bên kế toán rồi.
Mặt khác, khoản tiền thứ hai chính là “tiền lương” thật sự. Hôm nay vừa vặn là ngày bên phòng tập gym kết toán sổ sách. Tháng vừa rồi, trừ tiền lương và vốn đầu tư ra thì phòng tập gym Hít Thở Sâu thu được một trăm bảy mươi ngàn tiền lợi nhuận. Lúc chia theo thỏa thuận, Triệu Ngọc nhận được đến hơn một trăm mười nghìn!
Tính ra hôm nay hắn thu được đến hai trăm nghìn, nên đương nhiên là phù hợp với quẻ Đoài rồi.
Không những thế, hắn là người phát hiện ra tượng Phật bằng vàng, tên tuổi cũng được nhắc đến cùng với kho báu ấy. Việc này không thể không nói là có một bước nhảy vọt trong địa vị, hoàn toàn thích hợp với quẻ Chấn.
Tất nhiên, nếu như chỉ xét về mặt hiệu quả thì có lẽ kỳ ngộ hôm nay vẫn chưa thể đạt đến tiêu chuẩn 141%. Nhưng mà đừng quên, cho dù là thu được tiền thưởng phá án, chia phần trong phòng tập gym, hay là lưu danh sử sách với tượng Phật, thì những việc này đều là những việc có ích, tràn đầy tinh thần chính nghĩa!
Cũng chính vì quy tắc “làm càng nhiều chuyện tốt, độ hoàn thành càng cao”, cho nên mới có mức 141% của ngày hôm nay!
Nhưng mà…
Độ hoàn thành cao chót vót và năm đạo cụ cấp một vẫn không thể bù đắp cho sự mất mát của Triệu Ngọc được. Bởi vì hiện giờ xem như hắn đã mất toi cả một đêm vất vả nghiên cứu, hôm nay cũng hưng phấn vô ích cả một ngày. Cuối cùng, tất cả đều chỉ vô dụng.
Mà bây giờ đã hoàn thành kỳ ngộ rồi, vậy thì hiển nhiên ở đây chẳng còn có chuyện gì nữa đúng không?
Chậc chậc…
Triệu Ngọc chậc chậc lưỡi, nhưng mãi vẫn chưa chịu khởi động ô tô. Bởi vì lúc này đã là 21 giờ 08 phút, thêm một phút nữa thì sẽ đến thời gian dự tính.
Cho nên, Triệu Ngọc cảm thấy mình hoàn toàn có thể chờ thêm một phút nữa!
Ối?
Ai ngờ, Triệu Ngọc đang nghĩ đến đây thì đột nhiên nghe thấy tiếng động cơ gầm rú bên tai.
Ôi đệt!
Triệu Ngọc cũng có nghiên cứu ô tô một chút, hắn vừa nghe tiếng là nhận ra ngay, đây nhất định là một chiếc xe thể thao với mã lực rất mạnh! Chỉ có xe thể thao mới có thể phát ra cái loại âm thanh bá đạo đến thế.
Đúng như những gì hắn dự đoán, vài giây sau, một chiếc xe thể thao màu vàng lao nhanh vào từ ngoài cổng. Tại bãi đỗ xe hoang vắng này, tiếng rú vang ầm ĩ của động cơ tốc độ cao có vẻ càng vang dội khác thường.
Triệu Ngọc cầm lòng không đậu, nghiêng đầu ra ngoài xe xem. Tốc độ của chiếc xe thể thao đó rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã chạy đến trước xe của hắn. Sau đó, cùng với một tiếng “két”, chiếc xe chui nghiêng vào chỗ đậu ở ngay đối diện Triệu Ngọc.
“Vãi thật!”
Triệu Ngọc lại bật thốt ra một tiếng kinh ngạc. Hóa ra nó chính là một chiếc Ferrari siêu ngầu! Hơn nữa ngay cả hắn cũng không nhìn ra được đây là Ferrari đời nào?
Xe thể thao mới vừa dừng lại, cánh cửa được đẩy lên trên mở ra, một người phụ nữ mặc váy màu đen, áo màu đỏ cấp tốc chạy ra khỏi ghế lái.
Ngay sau đó, cô ta chạy đến cây cột ở gần đó, một tay vịn lên cột, bắt đầu nôn ọe…
Ôi mẹ ơi!
Triệu Ngọc nhíu mày, cẩn thận quan sát người phụ nữ ấy. Bởi vì người nọ đưa lưng về phía Triệu ngọc nên hắn không thể thấy rõ khuôn mặt thế nào, nhưng xuyên qua cửa sổ xe, hắn vẫn có thể thấy vóc dáng đại khái. Người phụ nữ này không cao, dáng người thon thả, mái tóc còn nhuộm một màu bạc nổi bật! Hơn nữa, còn là một kiểu đầu nấm không lộ tai nữa.
Một người phụ nữ uống say lái Ferrari!
Đây là ấn tượng đầu tiên hiện ra trong đầu Triệu Ngọc. Nếu là trước kia, có lẽ hắn sẽ tiến lên dụ dỗ một chút, xem liệu mình có thể vui vẻ với em gái giàu có ấy hay không?
Thế nhưng giờ đây trong lòng hắn đã không còn tạp niệm, không chứa được bất kỳ người phụ nữ nào ngoài Miêu Anh nữa. Vì thế, sau vài cái liếc nhìn, Triệu Ngọc định khởi động xe rời đi.
Có điều, cảnh tượng kiếp theo khiến hắn phải trừng to mắt lần nữa.
Không ngờ sau khi người phụ nữ kia nôn xong lại chênh vênh bước trên đôi giày cao gót của mình, lảo đảo tiến đến chỗ rào chắn của bãi đỗ xe!
Rào chắn xi măng của bãi đỗ xe không cao, người phụ nữ đó vậy mà lại leo lên trên, hơn nữa còn bước không vững!
Không phải chứ!?
Bên ngoài cao đến mười ba mét đấy!
Triệu Ngọc giật nảy mình, nghĩ thầm trong lòng, chẳng lẽ… cô gái này muốn nhảy lầu à!?
Khách sạn Thời Thượng Quốc Tế là một nơi xa hoa hội tụ đủ những dịch vụ cần thiết như tắm hơi, ngủ nghỉ, ăn uống và giải trí. Mỗi khi đến thời gian vui chơi vào buổi tối, hàng loạt những kẻ có tiền ở Tần Sơn sẽ tập trung lại đây để tiêu khiển.
Nhưng mà…
Sau khi cẩn thận đối chiếu thì Triệu Ngọc lại phát hiện, vị trí được chỉ định trong quẻ bói không nằm trong khu dịch vụ giải trí, mà2là bãi đỗ xe trên không ở phía Nam của khách sạn.
Chậc chậc…
Trong lòng Triệu Ngọc càng lúc càng không chắc chắn, có khi nào mình đã hiểu sai ý nghĩa của những con số đó rồi không? Tại sao kết quả thu được lại là bãi đỗ xe cơ chứ?
Có điều, nói thế nào thì mình cũng đến đây rồi, mà chẳng còn bao lâu nữa là đến 21 giờ 09 phút. Thôi thì cứ qua đó xem thử một cái, biết đâu lại8thật sự gặp được kỳ ngộ gì thì sao?
Sau khi đi vào bãi đỗ xe trên không, cuối cùng Triệu Ngọc cũng hiểu được con số 0013 kia. Bãi đỗ xe này tổng cộng có khoảng mười mấy tầng, nếu không đưa ra chỉ dẫn về độ cao thì chẳng thể nào tìm thấy vị trí chính xác.
Nếu như 0013 thật sự đại diện cho độ cao, vậy có nghĩa là nơi xảy ra kỳ ngộ nằm cách mặt đất mười ba mét.
Mười ba mét…
Triệu6Ngọc tính sơ qua một chút, mỗi một tầng của bãi đỗ xe này cao khoảng năm mét. Nếu là mười ba mét, vậy thì chắc là ở ngay tầng ba.
Vì vậy, hắn lái con Land Rover của Miêu Anh đến thẳng tầng ba.
Bởi vì khách sạn có một bãi đỗ xe ngầm khác, cho nên ngày thường hiếm ai đến đây đỗ xe. Sau khi đến tầng ba, Triệu Ngọc liếc nhìn một lượt nhưng chỉ thấy trống không. Chẳng những ở đây có3rất ít xe đỗ lại, mà một bóng người cũng chẳng thấy đâu.
8927 mét?
Triệu Ngọc kiểm tra khoảng cách trên phần mềm bản đồ trong di động của mình. Tính từ chỗ hắn mở quẻ là đường Thuận Phong cho đến bãi đỗ trên không này là khoảng 8900 đến 9000 mét.
Nói cách khác, nếu đơn vị là đúng, vậy thì vào 21 giờ 09 phút, ở đây sẽ xảy ra chuyện gì đó!
Nhưng thật sự sẽ xảy ra chuyện gì sao?
Nếu quả thật có5kỳ ngộ, vậy thì sẽ là kỳ ngộ thế nào, liệu có... nguy hiểm hay không?
Triệu Ngọc nghĩ đến đây bèn dừng xe của mình ở một chỗ khuất. Sau đó hắn ngồi yên trên ghế lái, chờ đợi thời điểm 21 giờ 09 phút đến.
Nhưng hắn chờ chưa được bao lâu, bên ngoài còn chưa xảy ra chuyện khác lạ gì thì trong đầu hắn lại đột nhiên vang lên âm thanh réo rắt, làm loạn hết cả dự định của hắn.
Thật không ngờ lúc này hệ thống bỗng nhiên tuyên bố, kỳ ngộ hôm nay đã kết thúc!
Hệ thống nói rằng lần này độ hoàn thành của hắn đạt đến 141%! Lại còn thu được năm đạo cụ gọi là “Mệnh lệnh Hacker”!
Ơ kìa?
Triệu Ngọc đứng hình ngay lập tức. Một mặt, hắn bị độ hoàn thành cao chót vót và năm đạo cụ mới làm cho hơi kinh ngạc. Mặt khác, hắn lại bất chợt nhận ra, kỳ ngộ hôm nay kết thúc cũng có nghĩa là hắn tới bãi đỗ xe này chẳng để làm gì, bởi vì sẽ không còn kỳ ngộ nào hết!
Không phải chứ?
Lẽ nào... hắn tính sai rồi sao? Quẻ bói vốn chẳng liên quan gì đến “Bát Quái Quỷ Công” hết? Đống dãy số kia cũng chỉ là trùng hợp mà thôi?
Tâm trạng của Triệu Ngọc lúc này khá phức tạp, hết ngạc nhiên mừng rỡ lại thất vọng não nề.
Có điều, không cần biết hiện giờ cảm xúc của hắn thế nào, nếu đã hoàn thành kỳ ngộ rồi thì vẫn phải tổng kết và ghi chép lại kỹ lưỡng.
Đầu tiên, Triệu Ngọc mở cái đạo cụ vừa mới nhận được ra. Theo như lời giới thiệu của hệ thống thì đây là đạo cụ cấp một, khi kích hoạt thì có thể tùy chọn một trong mười điều “Mệnh lệnh hacker” có sẵn và áp dụng trên các loại máy thông minh.
Chỉ với vài lời giới thiệu vắn tắt này, Triệu Ngọc đã nhanh chóng hiểu rõ tính chất của đạo cụ. Với món đồ này, hắn có thể làm những chuyện linh tinh trên máy tính như cài virus, gỡ khóa mật mã, copy hồ sơ và kiểm soát từ xa! Nói cách khác, cho dù hắn không phải là cao thủ máy tính thì vẫn có thể đi hack máy của người khác giống như hacker!
Không cần phải nói, loại đạo cụ này hợp với gu của Triệu Ngọc nhất. Bởi vậy, bây giờ hắn mừng như vừa nhặt được của quý, cảm thấy sau này chắc chắn sẽ có tác dụng lớn!
Sau khi kiểm tra đạo cụ xong, Triệu Ngọc lại bắt đầu ghi chép lại những sự việc liên quan đến quẻ bói hôm nay.
Quẻ mà hắn nhận được ngày hôm nay là “Đoài Chấn”. Sau khi ngẫm lại cuộc hành trình ngày hôm nay, cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao độ hoàn thành của mình lại cao như vậy!
141%, đây chính là độ hoàn thành cao thứ nhì từ sau khi hắn mở trúng quẻ Càn.
Đầu tiên phải nói đến việc hôm nay hắn đã nhận được hai khoản tiền nho nhỏ, nhiêu đó là đủ đáp ứng quẻ Đoài đại diện cho tiền bạc rồi.
Khoản đầu tiên chính là tiền thưởng vì đã phá được vụ án giết người trong ngôi mộ cổ và xác chết nữ mặc trang phục cổ vào mười tám năm trước. Vụ án mộ cổ chỉ là phụ, còn vụ án xác chết nữ đã tồn đọng lâu ngày, vậy nên mức treo thưởng rất cao.
Hai vụ án cộng lại, Triệu Ngọc nhận được tổng cộng đến hơn chín mươi ngàn tiền thưởng. Tuy rằng trước mắt còn chưa được chuyển vào tài khoản, nhưng mà hắn đã ký tên xác nhận ở bên kế toán rồi.
Mặt khác, khoản tiền thứ hai chính là “tiền lương” thật sự. Hôm nay vừa vặn là ngày bên phòng tập gym kết toán sổ sách. Tháng vừa rồi, trừ tiền lương và vốn đầu tư ra thì phòng tập gym Hít Thở Sâu thu được một trăm bảy mươi ngàn tiền lợi nhuận. Lúc chia theo thỏa thuận, Triệu Ngọc nhận được đến hơn một trăm mười nghìn!
Tính ra hôm nay hắn thu được đến hai trăm nghìn, nên đương nhiên là phù hợp với quẻ Đoài rồi.
Không những thế, hắn là người phát hiện ra tượng Phật bằng vàng, tên tuổi cũng được nhắc đến cùng với kho báu ấy. Việc này không thể không nói là có một bước nhảy vọt trong địa vị, hoàn toàn thích hợp với quẻ Chấn.
Tất nhiên, nếu như chỉ xét về mặt hiệu quả thì có lẽ kỳ ngộ hôm nay vẫn chưa thể đạt đến tiêu chuẩn 141%. Nhưng mà đừng quên, cho dù là thu được tiền thưởng phá án, chia phần trong phòng tập gym, hay là lưu danh sử sách với tượng Phật, thì những việc này đều là những việc có ích, tràn đầy tinh thần chính nghĩa!
Cũng chính vì quy tắc “làm càng nhiều chuyện tốt, độ hoàn thành càng cao”, cho nên mới có mức 141% của ngày hôm nay!
Nhưng mà…
Độ hoàn thành cao chót vót và năm đạo cụ cấp một vẫn không thể bù đắp cho sự mất mát của Triệu Ngọc được. Bởi vì hiện giờ xem như hắn đã mất toi cả một đêm vất vả nghiên cứu, hôm nay cũng hưng phấn vô ích cả một ngày. Cuối cùng, tất cả đều chỉ vô dụng.
Mà bây giờ đã hoàn thành kỳ ngộ rồi, vậy thì hiển nhiên ở đây chẳng còn có chuyện gì nữa đúng không?
Chậc chậc…
Triệu Ngọc chậc chậc lưỡi, nhưng mãi vẫn chưa chịu khởi động ô tô. Bởi vì lúc này đã là 21 giờ 08 phút, thêm một phút nữa thì sẽ đến thời gian dự tính.
Cho nên, Triệu Ngọc cảm thấy mình hoàn toàn có thể chờ thêm một phút nữa!
Ối?
Ai ngờ, Triệu Ngọc đang nghĩ đến đây thì đột nhiên nghe thấy tiếng động cơ gầm rú bên tai.
Ôi đệt!
Triệu Ngọc cũng có nghiên cứu ô tô một chút, hắn vừa nghe tiếng là nhận ra ngay, đây nhất định là một chiếc xe thể thao với mã lực rất mạnh! Chỉ có xe thể thao mới có thể phát ra cái loại âm thanh bá đạo đến thế.
Đúng như những gì hắn dự đoán, vài giây sau, một chiếc xe thể thao màu vàng lao nhanh vào từ ngoài cổng. Tại bãi đỗ xe hoang vắng này, tiếng rú vang ầm ĩ của động cơ tốc độ cao có vẻ càng vang dội khác thường.
Triệu Ngọc cầm lòng không đậu, nghiêng đầu ra ngoài xe xem. Tốc độ của chiếc xe thể thao đó rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã chạy đến trước xe của hắn. Sau đó, cùng với một tiếng “két”, chiếc xe chui nghiêng vào chỗ đậu ở ngay đối diện Triệu Ngọc.
“Vãi thật!”
Triệu Ngọc lại bật thốt ra một tiếng kinh ngạc. Hóa ra nó chính là một chiếc Ferrari siêu ngầu! Hơn nữa ngay cả hắn cũng không nhìn ra được đây là Ferrari đời nào?
Xe thể thao mới vừa dừng lại, cánh cửa được đẩy lên trên mở ra, một người phụ nữ mặc váy màu đen, áo màu đỏ cấp tốc chạy ra khỏi ghế lái.
Ngay sau đó, cô ta chạy đến cây cột ở gần đó, một tay vịn lên cột, bắt đầu nôn ọe…
Ôi mẹ ơi!
Triệu Ngọc nhíu mày, cẩn thận quan sát người phụ nữ ấy. Bởi vì người nọ đưa lưng về phía Triệu ngọc nên hắn không thể thấy rõ khuôn mặt thế nào, nhưng xuyên qua cửa sổ xe, hắn vẫn có thể thấy vóc dáng đại khái. Người phụ nữ này không cao, dáng người thon thả, mái tóc còn nhuộm một màu bạc nổi bật! Hơn nữa, còn là một kiểu đầu nấm không lộ tai nữa.
Một người phụ nữ uống say lái Ferrari!
Đây là ấn tượng đầu tiên hiện ra trong đầu Triệu Ngọc. Nếu là trước kia, có lẽ hắn sẽ tiến lên dụ dỗ một chút, xem liệu mình có thể vui vẻ với em gái giàu có ấy hay không?
Thế nhưng giờ đây trong lòng hắn đã không còn tạp niệm, không chứa được bất kỳ người phụ nữ nào ngoài Miêu Anh nữa. Vì thế, sau vài cái liếc nhìn, Triệu Ngọc định khởi động xe rời đi.
Có điều, cảnh tượng kiếp theo khiến hắn phải trừng to mắt lần nữa.
Không ngờ sau khi người phụ nữ kia nôn xong lại chênh vênh bước trên đôi giày cao gót của mình, lảo đảo tiến đến chỗ rào chắn của bãi đỗ xe!
Rào chắn xi măng của bãi đỗ xe không cao, người phụ nữ đó vậy mà lại leo lên trên, hơn nữa còn bước không vững!
Không phải chứ!?
Bên ngoài cao đến mười ba mét đấy!
Triệu Ngọc giật nảy mình, nghĩ thầm trong lòng, chẳng lẽ… cô gái này muốn nhảy lầu à!?