Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-521.html
Chương 521: Bưu kiện chuyển phát bị trì hoãn
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Lúc này, cơn mưa chẳng những không ngớt đi, mà ngược lại càng lớn càng nặng hạt hơn, thậm chí đằng xa còn có tiếng sấm rền vang. Dòng người đi trên phố càng thưa thớt, có vẻ đìu hiu đến không ngờ.
Tô Kim Muội cởi áo mưa ra, vội vàng xoa đôi bàn tay, hơn nữa còn hà hơi sưởi ấm lên tay.
Triệu Ngọc thấy vậy bèn mở điều hòa trong xe lên.
“Sư phụ à, nếu quả thật có một phong thư chuyển phát như thế, vậy anh cho rằng bên trong sẽ viết gì?” Tô Kim Muội hỏi: “Có phải là chân tướng khác của vụ án nhảy lầu không? Hoặc là Cận Siêu còn giữ một phần chứng cứ khác?”
“Khó nói lắm!” Triệu Ngọc lắc đầu, chỉ trả lời có ba chữ.
“Vậy... anh có thể nói cho em biết rốt cuộc bây giờ chúng ta phải2đi đâu không?” Tô Kim Muội lại hỏi lần nữa: “Với cả người biết rõ chuyện mà anh nói là ai?”
“Đến rồi cô sẽ biết thôi!” Triệu Ngọc thần bí đáp: “Đó là một người lái một chiếc Bentley!”
...
Bốn giờ mười lăm phút chiều, Triệu Ngọc lái chiếc Land Rover đi tới trụ sở chính của tập đoàn sản xuất giày Bạch Thế Lợi.
Vì đã có hẹn từ trước, Triệu Ngọc thuận lợi gặp được vị Giám đốc Lý Thầm lái chiếc xe Benltey từng thông báo muốn tuyển dụng hắn làm vệ sĩ kia.
Thì ra, “người biết chuyện” trong lời Triệu Ngọc chính là Giám đốc của tập đoàn Bạch Thế Lợi này.
Phòng làm việc của Lý Thầm khá xa hoa. Sau khi ông ta đuổi nhân viên bên cạnh mình đi, trong phòng chỉ còn lại ba người bọn họ.
“Giám đốc Lý, tôi đã nói rõ mục9đích mình tới đây với ông qua điện thoại rồi!” Triệu Ngọc mở lời, đi thẳng vào vấn đề: “Chúng tôi chỉ muốn tìm hiểu về mối quan hệ giao thiệp của Chủ tịch Trần mà thôi!”
“Được, được!” Lý Thầm trả lời rất nghiêm túc: “Chỉ cần là điều tôi biết thì tôi nhất định nói ra mà không giấu giếm! Nói với anh một câu thật lòng, tôi là người nhìn chị em Millie lớn lên. Đối với cái chết thê thảm của hai cô ấy, trong lòng tôi... Haiz!”
“Tôi đã âm thầm điều tra một chút!” Triệu Ngọc nghiêm túc nói: “Tôi phát hiện lần trước ông đến mời tôi làm vệ sĩ cho các cô ấy hoàn toàn xuất phát từ quyết định cá nhân của ông, cho nên tôi mới tìm tới ông để tìm hiểu tình hình!”
“Đúng vậy!” Lý Thầm gật đầu thừa nhận:6“Lần trước anh đã một hơi đánh gục những thuộc hạ ưu tú của tôi, hơn nữa còn rất được tiểu thư Maggie ngưỡng mộ, cho nên tôi mới muốn lần theo con đường này, tìm một vệ sĩ đáng tin cậy cho tiểu thư Maggie!”
“Giám đốc Lý.” Triệu Ngọc lập tức nói: “Cuộc đối thoại này của chúng ta không thể để người thứ tư biết được!”
“Hiểu, hiểu mà!” Lý Thầm nói cực kỳ thành khẩn: “Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không để lộ nửa chữ ra bên ngoài! Haiz!” Dứt lời, ông ta lại thở dài một tiếng, dáng vẻ tràn ngập u oán: “Không dối gạt anh, quan hệ gia đình nhà họ Trần thật quá phức tạp. Ông hai Trần Bỉnh Tiên, chị em Millie và Maggie, phu nhân Ngải Lỵ Lỵ, thậm chí cả Chủ tịch Trần nữa, quan hệ giữa bọn0họ… bất kể là ai gặp được ai đều như nước với lửa!”
Ồ?
Triệu Ngọc nhướng mày, thật không ngờ gia đình tài phiệt này còn có ân oán như vậy?
“Thật ra, từ lúc Chủ tịch Trần bất ngờ hôn mê, tôi đã sớm cảm nhận được sẽ có chuyện lớn xảy ra. Đáng tiếc, tôi vẫn không thể ngăn cản tai nạn ấy, thật sự hổ thẹn với Chủ tịch Trần!”
Nói đến đây, lồng ngực của Lý Thầm phập phồng kịch liệt, dáng vẻ khá kích động.
“Đừng nôn nóng, từ từ nói!” Triệu Ngọc khuyên nhủ: “Hãy kể từng chuyện một!”
“Được...” Lý Thầm sắp xếp lại từ ngữ một lần nữa rồi lên tiếng: “Vậy trước tiên là nói về chuyện của ông hai Trần Bỉnh Tiên đi! Thật ra, ông ta và Chủ tịch chính là anh em cùng cha khác mẹ, cũng không phải anh em ruột7thịt gì. Bởi vì đấu tranh lợi ích nên quan hệ giữa họ xưa nay khá căng thẳng.”
“Mấy năm trước, vì chuyện phân chia lại cổ phần, hai người tranh giành cấu xé lẫn nhau cả trong tối lẫn ngoài sáng, đấu đá túi bụi. Cuối cùng, vẫn là Chủ tịch cao hơn một bậc, chẳng những bảo vệ được cái ghế Chủ tịch, mà còn hại Trần Bỉnh Tiên không nhẹ!”
“Bởi vậy, Trần Bỉnh Tiên vẫn hận gia đình Chủ tịch đến thấu xương. Tôi nghĩ, chính vì vậy nên ông ta mới làm ra chuyện cực đoan như thế!”
“Ồ...” Triệu Ngọc gật đầu: “Vậy... còn Ngải Lỵ Lỵ thì sao? Ông có cách nhìn gì với con người này?”
“Người phụ nữ này à...” Lý Thầm suy nghĩ một chút rồi nói: “Trước kia cô ta chỉ là một vị phu nhân nhà giàu mà thôi, rất ít can thiệp vào chuyện của công ty. Cho đến khi Chủ tịch hôn mê, cô ta mới dùng thân phận của Chủ tịch tạm thời tham dự vào. Có điều, người phụ này thực sự rất giỏi. Vì không để cho Trần Bỉnh Tiên nhân cơ hội chen chân vào, cô ta đã nghĩ đủ mọi cách để duy trì ổn định hội đồng quản trị.”
“Tôi nghĩ, chắc đây cũng là nguyên nhân mà Trần Bỉnh Tiên luôn tìm trăm phương ngàn kế muốn diệt trừ cô ta?”
“Vậy chị em họ Trần thì sao?” Triệu Ngọc lại hỏi.
“Haiz!” Lý Thầm lại thở dài nặng nề: “Đối với hai vị tiểu thư, tôi nghĩ chắc cảnh sát Triệu đã thấu hiểu rất rõ rồi nhỉ? Chủ tịch Trần không quan tâm dạy dỗ gì, chỉ luôn nuông chiều hai vị tiểu thư, khiến cá tính của các cô ấy trở nên đặc biệt, tùy hứng làm bậy như vậy. Không chỉ so đo tranh đấu với mẹ kế Ngải Lỵ Lỵ, mà cũng không thèm nể nang Chủ tịch Trần, thường hay khiến Chủ tịch Trần tức giận đến phát điên!”
Nghe tới đó, Tô Kim Muội trợn tròn mắt liếc Triệu Ngọc, ý muốn hỏi hắn là, sao vậy? Chẳng lẽ sư phụ và hai vị tiểu thư này còn có tình cảm gì hả? Thảo nào anh lại để bụng vụ án này như vậy!
Triệu Ngọc lại không để ý tới ánh mắt đặc biệt của Tô Kim Muội, còn đang tập trung tinh thần lắng nghe Lý Thầm nói chuyện.
“Trước kia, Chủ tịch phái đi biết bao nhiêu vệ sĩ cho hai vị tiểu thư, nhưng cuối cùng tất cả những vệ sĩ này đều từ chức không làm nữa. Chẳng ai hầu hạ được hai vị tiểu thư bốc đồng này!”
“Ừ... lại nói về Chủ tịch đi. Ngài ấy và Ngải Lỵ Lỵ cũng luôn có mâu thuẫn, trong mấy năm gần đây bọn họ cũng thường xuyên ầm ĩ loạn cả lên.” Lý Thầm nhớ lại: “Nói chung thì toàn là chuyện nhà chuyện cửa cả! Phu nhân chê Chủ tịch quá lăng nhăng, hơn nữa còn mặc kệ không thèm dạy bảo con cái. Chủ tịch thì chê phu nhân quá dông dài, quản quá nhiều chuyện. Tóm lại, tuy bọn họ ở dưới cùng một mái hiên, nhưng trái tim đã sớm chia hai ngả rồi!”
“Vậy... về chuyện di chúc, ông có biết gì không?” Triệu Ngọc lại hỏi: “Tôi nghe nói trước khi Trần Bỉnh Quang gặp phải chuyện bất trắc đã từng định sửa lại di chúc? Có chuyện này sao?”
“Bên ngoài cơ bản đều là lời đồn!” Lý Thầm lập tức giải thích rõ: “Chứ thực ra đây chẳng qua chỉ là một câu nói nhảm mà Chủ tịch từng nói mà thôi!”
“Có một hôm, hai người bọn họ cãi vã tới mức nóng gan nóng ruột, Ngải Lỵ Lỵ muốn ly hôn phân chia tài sản, mà Chủ tịch thì nói ông ấy thà quyên hết tài sản cho xã hội cũng không cho cô ta!”
“Ồ...” Tin tức này lập tức thu hút sự chú ý của Triệu Ngọc.
“Bởi vậy, đây chẳng qua chỉ là một câu nói giận dỗi mà thôi.” Lý Thầm tiếp tục: “Thật ra, có lẽ là trước đó Chủ tịch đã thông qua hiệp hội luật sư, để lại di chúc rồi. Không ngại nói thẳng với hai vị, tôi thân là Giám đốc, quan hệ cá nhân giữa tôi và Chủ tịch khá hợp nhau. Nếu ông ấy thật sự có ý định sửa lại di chúc thì tôi không thể nào không biết được!”
“Hơn nữa, nếu thực sự quyên tài sản ra ngoài cũng đồng nghĩa với việc cả hai vị tiểu thư cũng không có phần thừa kế! Ông ấy sẽ không làm vậy!”
“Ồ...” Triệu Ngọc than thở, phát hiện hóa ra bên trong cánh cổng hào nhoáng ấy chẳng phải là khung cảnh xa hoa như người ngoài nhìn vào. Lợi ích và tiền bạc luôn có thể điều khiển và hoàn toàn thay đổi một con người.
Không ngờ đúng vào lúc này, điện thoại của Triệu Ngọc đột ngột reo lên, là đội trưởng Trương gọi điện tới. Để tránh bị nghi ngờ, Triệu Ngọc vội vàng ra hiệu tỏ ý với Lý Thầm rồi đi ra khỏi phòng làm việc của ông ta, nhấn nút trả lời.
“Anh rể! Tìm được rồi! Tìm được rồi!” Kết quả là, điện thoại vừa được kết nối, trong di động bỗng vang lên tiếng kêu to sung sướng của Tiểu Trương: “Anh rể! Thật sự có hàng chuyển phát đó! Bọn em tra ra rồi! Đó là một gói bưu kiện nặc danh được chuyển phát theo lịch đặt hẹn, ba tháng sau sẽ được gửi tới một tiệm may!”
“Tiệm may?” Triệu Ngọc nhíu mày.
“Chính là chỗ vợ của Cận Siêu làm đấy! Vợ gã không phải thợ may sao?” Tiểu Trương gấp gáp nói: “Người nhận bưu kiện chính là vợ của gã - Tân Hiểu Như!”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Tô Kim Muội cởi áo mưa ra, vội vàng xoa đôi bàn tay, hơn nữa còn hà hơi sưởi ấm lên tay.
Triệu Ngọc thấy vậy bèn mở điều hòa trong xe lên.
“Sư phụ à, nếu quả thật có một phong thư chuyển phát như thế, vậy anh cho rằng bên trong sẽ viết gì?” Tô Kim Muội hỏi: “Có phải là chân tướng khác của vụ án nhảy lầu không? Hoặc là Cận Siêu còn giữ một phần chứng cứ khác?”
“Khó nói lắm!” Triệu Ngọc lắc đầu, chỉ trả lời có ba chữ.
“Vậy... anh có thể nói cho em biết rốt cuộc bây giờ chúng ta phải2đi đâu không?” Tô Kim Muội lại hỏi lần nữa: “Với cả người biết rõ chuyện mà anh nói là ai?”
“Đến rồi cô sẽ biết thôi!” Triệu Ngọc thần bí đáp: “Đó là một người lái một chiếc Bentley!”
...
Bốn giờ mười lăm phút chiều, Triệu Ngọc lái chiếc Land Rover đi tới trụ sở chính của tập đoàn sản xuất giày Bạch Thế Lợi.
Vì đã có hẹn từ trước, Triệu Ngọc thuận lợi gặp được vị Giám đốc Lý Thầm lái chiếc xe Benltey từng thông báo muốn tuyển dụng hắn làm vệ sĩ kia.
Thì ra, “người biết chuyện” trong lời Triệu Ngọc chính là Giám đốc của tập đoàn Bạch Thế Lợi này.
Phòng làm việc của Lý Thầm khá xa hoa. Sau khi ông ta đuổi nhân viên bên cạnh mình đi, trong phòng chỉ còn lại ba người bọn họ.
“Giám đốc Lý, tôi đã nói rõ mục9đích mình tới đây với ông qua điện thoại rồi!” Triệu Ngọc mở lời, đi thẳng vào vấn đề: “Chúng tôi chỉ muốn tìm hiểu về mối quan hệ giao thiệp của Chủ tịch Trần mà thôi!”
“Được, được!” Lý Thầm trả lời rất nghiêm túc: “Chỉ cần là điều tôi biết thì tôi nhất định nói ra mà không giấu giếm! Nói với anh một câu thật lòng, tôi là người nhìn chị em Millie lớn lên. Đối với cái chết thê thảm của hai cô ấy, trong lòng tôi... Haiz!”
“Tôi đã âm thầm điều tra một chút!” Triệu Ngọc nghiêm túc nói: “Tôi phát hiện lần trước ông đến mời tôi làm vệ sĩ cho các cô ấy hoàn toàn xuất phát từ quyết định cá nhân của ông, cho nên tôi mới tìm tới ông để tìm hiểu tình hình!”
“Đúng vậy!” Lý Thầm gật đầu thừa nhận:6“Lần trước anh đã một hơi đánh gục những thuộc hạ ưu tú của tôi, hơn nữa còn rất được tiểu thư Maggie ngưỡng mộ, cho nên tôi mới muốn lần theo con đường này, tìm một vệ sĩ đáng tin cậy cho tiểu thư Maggie!”
“Giám đốc Lý.” Triệu Ngọc lập tức nói: “Cuộc đối thoại này của chúng ta không thể để người thứ tư biết được!”
“Hiểu, hiểu mà!” Lý Thầm nói cực kỳ thành khẩn: “Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không để lộ nửa chữ ra bên ngoài! Haiz!” Dứt lời, ông ta lại thở dài một tiếng, dáng vẻ tràn ngập u oán: “Không dối gạt anh, quan hệ gia đình nhà họ Trần thật quá phức tạp. Ông hai Trần Bỉnh Tiên, chị em Millie và Maggie, phu nhân Ngải Lỵ Lỵ, thậm chí cả Chủ tịch Trần nữa, quan hệ giữa bọn0họ… bất kể là ai gặp được ai đều như nước với lửa!”
Ồ?
Triệu Ngọc nhướng mày, thật không ngờ gia đình tài phiệt này còn có ân oán như vậy?
“Thật ra, từ lúc Chủ tịch Trần bất ngờ hôn mê, tôi đã sớm cảm nhận được sẽ có chuyện lớn xảy ra. Đáng tiếc, tôi vẫn không thể ngăn cản tai nạn ấy, thật sự hổ thẹn với Chủ tịch Trần!”
Nói đến đây, lồng ngực của Lý Thầm phập phồng kịch liệt, dáng vẻ khá kích động.
“Đừng nôn nóng, từ từ nói!” Triệu Ngọc khuyên nhủ: “Hãy kể từng chuyện một!”
“Được...” Lý Thầm sắp xếp lại từ ngữ một lần nữa rồi lên tiếng: “Vậy trước tiên là nói về chuyện của ông hai Trần Bỉnh Tiên đi! Thật ra, ông ta và Chủ tịch chính là anh em cùng cha khác mẹ, cũng không phải anh em ruột7thịt gì. Bởi vì đấu tranh lợi ích nên quan hệ giữa họ xưa nay khá căng thẳng.”
“Mấy năm trước, vì chuyện phân chia lại cổ phần, hai người tranh giành cấu xé lẫn nhau cả trong tối lẫn ngoài sáng, đấu đá túi bụi. Cuối cùng, vẫn là Chủ tịch cao hơn một bậc, chẳng những bảo vệ được cái ghế Chủ tịch, mà còn hại Trần Bỉnh Tiên không nhẹ!”
“Bởi vậy, Trần Bỉnh Tiên vẫn hận gia đình Chủ tịch đến thấu xương. Tôi nghĩ, chính vì vậy nên ông ta mới làm ra chuyện cực đoan như thế!”
“Ồ...” Triệu Ngọc gật đầu: “Vậy... còn Ngải Lỵ Lỵ thì sao? Ông có cách nhìn gì với con người này?”
“Người phụ nữ này à...” Lý Thầm suy nghĩ một chút rồi nói: “Trước kia cô ta chỉ là một vị phu nhân nhà giàu mà thôi, rất ít can thiệp vào chuyện của công ty. Cho đến khi Chủ tịch hôn mê, cô ta mới dùng thân phận của Chủ tịch tạm thời tham dự vào. Có điều, người phụ này thực sự rất giỏi. Vì không để cho Trần Bỉnh Tiên nhân cơ hội chen chân vào, cô ta đã nghĩ đủ mọi cách để duy trì ổn định hội đồng quản trị.”
“Tôi nghĩ, chắc đây cũng là nguyên nhân mà Trần Bỉnh Tiên luôn tìm trăm phương ngàn kế muốn diệt trừ cô ta?”
“Vậy chị em họ Trần thì sao?” Triệu Ngọc lại hỏi.
“Haiz!” Lý Thầm lại thở dài nặng nề: “Đối với hai vị tiểu thư, tôi nghĩ chắc cảnh sát Triệu đã thấu hiểu rất rõ rồi nhỉ? Chủ tịch Trần không quan tâm dạy dỗ gì, chỉ luôn nuông chiều hai vị tiểu thư, khiến cá tính của các cô ấy trở nên đặc biệt, tùy hứng làm bậy như vậy. Không chỉ so đo tranh đấu với mẹ kế Ngải Lỵ Lỵ, mà cũng không thèm nể nang Chủ tịch Trần, thường hay khiến Chủ tịch Trần tức giận đến phát điên!”
Nghe tới đó, Tô Kim Muội trợn tròn mắt liếc Triệu Ngọc, ý muốn hỏi hắn là, sao vậy? Chẳng lẽ sư phụ và hai vị tiểu thư này còn có tình cảm gì hả? Thảo nào anh lại để bụng vụ án này như vậy!
Triệu Ngọc lại không để ý tới ánh mắt đặc biệt của Tô Kim Muội, còn đang tập trung tinh thần lắng nghe Lý Thầm nói chuyện.
“Trước kia, Chủ tịch phái đi biết bao nhiêu vệ sĩ cho hai vị tiểu thư, nhưng cuối cùng tất cả những vệ sĩ này đều từ chức không làm nữa. Chẳng ai hầu hạ được hai vị tiểu thư bốc đồng này!”
“Ừ... lại nói về Chủ tịch đi. Ngài ấy và Ngải Lỵ Lỵ cũng luôn có mâu thuẫn, trong mấy năm gần đây bọn họ cũng thường xuyên ầm ĩ loạn cả lên.” Lý Thầm nhớ lại: “Nói chung thì toàn là chuyện nhà chuyện cửa cả! Phu nhân chê Chủ tịch quá lăng nhăng, hơn nữa còn mặc kệ không thèm dạy bảo con cái. Chủ tịch thì chê phu nhân quá dông dài, quản quá nhiều chuyện. Tóm lại, tuy bọn họ ở dưới cùng một mái hiên, nhưng trái tim đã sớm chia hai ngả rồi!”
“Vậy... về chuyện di chúc, ông có biết gì không?” Triệu Ngọc lại hỏi: “Tôi nghe nói trước khi Trần Bỉnh Quang gặp phải chuyện bất trắc đã từng định sửa lại di chúc? Có chuyện này sao?”
“Bên ngoài cơ bản đều là lời đồn!” Lý Thầm lập tức giải thích rõ: “Chứ thực ra đây chẳng qua chỉ là một câu nói nhảm mà Chủ tịch từng nói mà thôi!”
“Có một hôm, hai người bọn họ cãi vã tới mức nóng gan nóng ruột, Ngải Lỵ Lỵ muốn ly hôn phân chia tài sản, mà Chủ tịch thì nói ông ấy thà quyên hết tài sản cho xã hội cũng không cho cô ta!”
“Ồ...” Tin tức này lập tức thu hút sự chú ý của Triệu Ngọc.
“Bởi vậy, đây chẳng qua chỉ là một câu nói giận dỗi mà thôi.” Lý Thầm tiếp tục: “Thật ra, có lẽ là trước đó Chủ tịch đã thông qua hiệp hội luật sư, để lại di chúc rồi. Không ngại nói thẳng với hai vị, tôi thân là Giám đốc, quan hệ cá nhân giữa tôi và Chủ tịch khá hợp nhau. Nếu ông ấy thật sự có ý định sửa lại di chúc thì tôi không thể nào không biết được!”
“Hơn nữa, nếu thực sự quyên tài sản ra ngoài cũng đồng nghĩa với việc cả hai vị tiểu thư cũng không có phần thừa kế! Ông ấy sẽ không làm vậy!”
“Ồ...” Triệu Ngọc than thở, phát hiện hóa ra bên trong cánh cổng hào nhoáng ấy chẳng phải là khung cảnh xa hoa như người ngoài nhìn vào. Lợi ích và tiền bạc luôn có thể điều khiển và hoàn toàn thay đổi một con người.
Không ngờ đúng vào lúc này, điện thoại của Triệu Ngọc đột ngột reo lên, là đội trưởng Trương gọi điện tới. Để tránh bị nghi ngờ, Triệu Ngọc vội vàng ra hiệu tỏ ý với Lý Thầm rồi đi ra khỏi phòng làm việc của ông ta, nhấn nút trả lời.
“Anh rể! Tìm được rồi! Tìm được rồi!” Kết quả là, điện thoại vừa được kết nối, trong di động bỗng vang lên tiếng kêu to sung sướng của Tiểu Trương: “Anh rể! Thật sự có hàng chuyển phát đó! Bọn em tra ra rồi! Đó là một gói bưu kiện nặc danh được chuyển phát theo lịch đặt hẹn, ba tháng sau sẽ được gửi tới một tiệm may!”
“Tiệm may?” Triệu Ngọc nhíu mày.
“Chính là chỗ vợ của Cận Siêu làm đấy! Vợ gã không phải thợ may sao?” Tiểu Trương gấp gáp nói: “Người nhận bưu kiện chính là vợ của gã - Tân Hiểu Như!”