Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-589.html
Chương 589: Viện dưỡng lão quý tộc
Vốn dĩ, Triệu Ngọc muốn đội điều tra đặc biệt một mình đến hoàn thành, nhưng sau khi cân nhắc, hắn vẫn đưa Lý Lạc Vân và Mã Lão Đán đi cùng.
Sở dĩ đưa hai người này theo, ngoài việc bọn họ có thể giúp đỡ ra, Triệu Ngọc vẫn còn chưa tin tưởng nhiều.
Qua mấy lần tiếp xúc trước với vụ án giết người thần tốc, hắn phát hiện hung thủ thực sự luôn có thể gây án xong nhanh hơn phía cảnh sát một bước. Cho nên, hắn không thể không nghi ngờ hung thủ có nội gián ở phía cảnh sát, bởi vì bọn chúng có thể có trước được thông tin, mới có thể đạt được mục đích hết lần này đến lần khác.
Vì vậy, Triệu Ngọc đưa hai người biết rõ tình tiết vụ án là Lý Lạc2Vân và Mã Lão Đán này đến cùng, dĩ nhiên là không muốn thông tin bị lọt ra ngoài. Một khi bọn người của gã đàn ông mặc áo gió biết được chuyện của viện dưỡng lão, nói không chừng lại gây ra sóng gió gì đó!
Đừng quên hôm nay mình đã mở được quẻ Càn, cho nên cho dù làm chuyện gì, vẫn phải cẩn thận mới được.
Lạch cạch…
Còn chưa xuống xe, Triệu Ngọc liền mở chốt an toàn khẩu súng mà Lý Lạc Vân cho hắn, chuẩn bị xuất phát.
“Tổ trưởng Triệu…” Lý Lạc Vân tuy không nghi ngờ năng lực của Triệu Ngọc, nhưng đối mặt với viện dưỡng lão phía trước, anh ta vẫn không thể nào cho rằng, Thôi Lệ Châu nhất định trốn ở đây. Thế là, trước khi hành động, anh ta đưa ra đề nghị7với Triệu Ngọc một lần nữa: “Nếu không thì, chúng ta vẫn làm việc theo cách chính quy đi! Giấy tờ chứng nhận tôi đều mang theo cả đây! Chỉ cần tìm ra người phụ trách của viện dưỡng lão, chúng ta có thể làm rõ ràng rồi!”
“Không được!” Triệu Ngọc quả quyết nói: “Thôi Lệ Châu thận trọng như vậy, có lẽ chúng ta vừa ấn chuông cửa, cô ta đã biết rồi! Chúng ta cần phải sử dụng cách không chính quy mới ổn! Tăng Khả, chị Ngô, hai người ở lại đây phối hợp tác chiến cho chúng tôi, những người khác theo tôi vào tìm kiếm.”
“Đội trưởng, diện tích viện dưỡng lão này không nhỏ, sau khi chúng ta vào, đi đâu tìm đây?” Nhiễm Đào nhíu mày hỏi: “Hơn nữa, cửa cũng không mở được mà?”
“Cửa không cần9phải lo! Chúng ta dẫn theo cao thủ mà!” Triệu Ngọc vỗ vỗ Mã Lão Đán: “Sau khi vào, chúng ta chạy thẳng đến kho hồ sơ của họ, đi kiểm tra một chút thông tin trên tờ hóa đơn mua sắm, xem thử Thôi Lệ Châu tiêu tiền vào đâu?”
“Chờ chút…” Ai ngờ, Triệu Ngọc vừa nhích người, Tăng Khả lại đột nhiên gọi hắn lại: “Đội trưởng, không cần đi kho hồ sơ gì đó đâu! Hệ thống đều liên kết với nhau mà, em đã hack vào được rồi! Anh xem…”
Ồ?
Triệu Ngọc quên mất bên cạnh mình còn có một vị cao thủ hacker, vội vàng bước lên xem xét thông tin Tăng Khả tra được.
“Mẹ nó!” Nhiễm Đào nhìn vài lần, liền kinh ngạc nói: “Ồn ào cả nửa ngày, chỗ này hoàn toàn không phải viện dưỡng lão5bình thường đâu! Mọi người xem… chỗ này, còn có chỗ này, không có mục sổ sách nào nhỏ hơn một trăm nghìn! Đây… đây rốt cuộc là nơi gì vậy?”
“A… Tôi nhớ ra rồi!” Lý Lạc Vân vỗ ót, nói với mọi người: “Tôi nói sao nghe quen như vậy! Trước đây tôi từng nghe người khác nhắc đến, nói có người ở Tấn Bình xây một viện dưỡng lão quý tộc, người đến chỗ này dưỡng lão đều được phục vụ một cách quý tộc, giá cả cũng cao hơn bình thường! Không lẽ... chỗ bọn họ nói, chính là chỗ này?”
“Trời ơi, chi phí một năm hơn một trăm nghìn sao?” Ngô Tú Mẫn lấy làm lạ: “Vậy phục vụ như thế nào nhỉ? Người bình thường nhất định không ở nổi!”
“Không phải!” Lý Lạc Vân lắc đầu: “Tôi nghe3nói, hơn một trăm nghìn hoặc là một quý, hoặc là một tháng! Ở đây mỗi người đều có bác sĩ riêng của mình và thầy vật lý trị liệu, nếu tôi nhớ không sai, ở trong này còn có một sân đánh golf sang trọng nữa!”
“Ôi trời đất ơi!” Tăng Khả líu lưỡi, chỉ vào số liệu trên máy tính nói: “Trên mục sổ sách hiển thị, ở đây có ít nhất là hơn một trăm người già, người có tiền thật nhiều!”
“Còn không phải sao!” Lý Lạc Vân gật đầu: “Tôi còn nghe nói, có rất nhiều người giàu thậm chí chưa đến tuổi dưỡng lão, còn thường xuyên vào đây để hưởng thụ nữa! Không yêu cầu tốt nhất, chỉ yêu cầu đắt nhất!”
“Nếu nói như vậy…” Nhiễm Đào sờ phần ót, nói: “Em gái ngực to đó nói không chừng thực sự sẽ trốn ở trong này! Tăng Khả, cậu tra nhanh lên, có tên cô ta không?”
“Không có!” Tăng Khả nhanh chóng gõ máy tính: “Nhưng tôi có thể dựa vào số hiệu trên biên lai mua sắm, tra ra thông tin cụ thể tài khoản giao dịch của cô ta! A, có rồi…”
Triệu Ngọc cúi đầu nhìn, chỉ nhìn thấy phía trên hiển thị một chữ số phòng “606”, sau khi Tăng Khả điều tra ra thông tin của căn phòng này, chỉ thấy bức ảnh của một ông cụ đột nhiên xuất hiện trước mắt mọi người.
Mọi người cẩn xem xét một chút, người đàn ông này tuy đã lớn tuổi, nhưng bề ngoài trông rất nổi bật. Chỉ là, ai cũng chưa từng gặp qua người này.
Tăng Khả vội vàng mở ra một cửa sổ máy tính khác, nhập họ tên và số chứng minh nhân dân của người đàn ông này vào, muốn tìm thông tin của ông ấy.
Kết quả, máy tính hiển thị, số chứng minh nhân dân của người này không có hiệu lực.
“Đội trưởng Lý nói không sai.” Tăng Khả nói: “Dựa theo nhật ký giao dịch hiển thị, có người trả trước cho ông ấy hơn một trăm bảy mươi nghìn chi phí ở viện dưỡng lão, mà một trăm bảy mươi nghìn này chỉ là chi phí ba tháng mà thôi!”
“Trời ơi, cho tôi một trăm bảy mươi nghìn, tôi có thể đi chu du cả thế giới rồi!” Mã Lão Đán chen vào nói: “Cho không viện dưỡng lão thật là tiếc! Cô Thôi của chúng ta cũng thật lợi hại, cô ta sớm đã nhắm vào miếng thịt béo bở này rồi! Ở đây khắp nơi đều là người trong gia đình giàu có, không cần nói, cô ta khẳng định ở đây kiếm chác được không ít! Nhưng mà… tôi cảm thấy, Thôi Lệ Châu chưa chắc thực sự trốn ở đây đâu?”
Chậc chậc…
Mã Lão Đán nói như vậy, Triệu Ngọc cũng hơi nhụt chí. Vừa bắt đầu, hắn chỉ cho rằng Thôi Lệ Châu và viện dưỡng lão có mánh khóe không thể cho ai biết! Hoặc là rửa tiền bất chính, hoặc chính là viện dưỡng lão giúp cô ta bỏ trốn các kiểu.
Nhưng bây giờ xem ra, một trăm bảy mươi nghìn đó chẳng qua chỉ là một món tiền phí dưỡng lão bình thường, thực sự là thế giới rộng lớn, không thiếu chuyện lạ nào!
Triệu Ngọc âm thầm nhắc nhở trong lòng, đợi mình có thời gian, không bằng cũng làm một viện dưỡng lão như thế này chơi, đảm bảo con đường kiếm tiền rộng mở!
Nhưng mà, bây giờ đã rất nguy cấp, bọn họ dĩ nhiên không có lý do để rút lui. Cho dù kết quả thế nào, bọn họ cũng đều phải vào kiểm tra một chuyến.
Hơn nữa, hóa đơn mua sắm đã xuất hiện trên xe của Thôi Lệ Châu, vậy thì ông cụ ở phòng 606 nói không chừng có mối quan hệ gì đó với Thôi Lệ Châu!
Nếu như một trăm bảy mươi nghìn đó là tiền Thôi Lệ Châu chi trả, vậy thì càng nói rõ, cô ta và ông cụ này có quan hệ không tệ.
Cho nên, cho dù thế nào, đều phải tra ra manh mối mới được.
Sau khi chuẩn bị ổn thỏa, nhóm người Triệu Ngọc cuối cùng đã xuất phát. Trước khi xuất phát, để không giẫm lại lên vết xe đổ, Triệu Ngọc còn dùng trước máy dò xét kéo dài kỳ hạn mười ngày.
Có thứ này, hắn có thể chú ý đến các thiết bị điện tử gần mình bất cứ lúc nào, cũng bảo đảm an toàn cho mình nhiều hơn.
Lần này, do có được sự giúp đỡ của Lý Lạc Vân, không những trong tay Triệu Ngọc có súng, Nhiễm Đào cũng có một khẩu.
Bốn người nhảy vào qua bức tường của viện dưỡng lão, sau đó chạy thẳng đến tòa nhà trung tâm. Trước đó, Tăng Khả đã làm xong bản đồ kiến trúc của viện dưỡng lão, đợi sau khi bọn họ tiến vào, liền bắt đầu chỉ đường cho họ.
Lý Lạc Vân và Nhiễm Đào tuy làm việc nhiều năm trên thực địa, nhưng trước giờ chưa từng làm qua chuyện trộm gà bắt chó này, lúc này lộ vẻ cực kì căng thẳng. Mà Triệu Ngọc và Mã Lão Đán thì hoàn toàn ngược lại, hai người này chính là dân thành thạo trong nghề, lập tức đi rất bình tĩnh, không lâu sau đã bí mật đi vào được trong tòa nhà.
Khóa cửa trong tòa nhà toàn bộ đều không ngăn nổi kỹ thuật bậc nhất của Mã Lão Đán, sau khi bốn người bước vào, thậm chí ngay cả cầu thang cũng không đi, trực tiếp sử dụng luôn thang máy đến tầng sáu.
Chỗ này không hổ là viện dưỡng lão cao cấp, ngay cả trong đại sảnh cũng đều là tranh chạm trổ trên trần nhà, lộng lẫy tráng lệ, tưởng chừng như bước vào hoàng cung vậy.
Từ khoảng cách có thể nhìn ra, diện tích của mỗi căn phòng chắc chắn cực kì rộng lớn, thật là hết sức xa xỉ, kiểu cách vua chúa.
606... 606...
Bốn người rón ra rón rén đến trước cửa phòng 606, đợi sau khi nhìn thấy khóa điện tử cao cấp ở cửa, Mã Lão Đán không ngừng nhíu mày, nhỏ tiếng nói: “Các đồng chí cảnh sát, muốn mở được cái này, tôi cần có chút thời gian!”
“Thời gian bao lâu?” Triệu Ngọc vội hỏi.
“Không biết, không chỉ là vấn đề thời gian, có thể mở hay không còn chưa chắc ấy!” Mã Lão Đán bất đắc dĩ lắc đầu: “Loại khóa điện tử này là mẫu mã mới nhất, trên thị trường của chúng ta không có loại nào sánh bằng!”
“Vậy...” Lý Lạc Vân đứng thẳng người nói: “Nếu không thì, chúng ta trực tiếp đi tìm bảo vệ đi! Chúng ta là cảnh sát, bọn họ không thể không mở cho!”
“Hay là... trực tiếp dùng cây cậy ra?” Nhiễm Đào làm động tác cậy đồ vật.
“Được rồi, hãy xem tôi này!”
Triệu Ngọc cong miệng nói một câu, liền nhấn mở một chiếc chìa khóa vạn năng từ trong đầu.
Vốn dĩ, Triệu Ngọc còn muốn nhân cơ hội ra oai, để ba người này mở mang tầm mắt! Ai ngờ, sau khi hắn dùng chìa khóa vạn năng mở khóa điện tử, dụng cụ hệ thống đột nhiên nhắc nhở, dụng cụ này không có hiệu lực.
Không có hiệu lực?
Không thể nào?
Chiếc chìa khóa vạn năng này đã dùng bao nhiêu lần rồi, sao hôm nay muốn ra oai, lại không có hiệu lực vậy?
Ồ... Lúc này Triệu Ngọc mới bỗng hiểu ra, vội vàng đưa tay cầm tay nắm cửa. Kết quả, cánh cửa phòng mở ra.
Ồn ào mãi, cánh cửa phòng này vốn là đang mở.
Bốn người đưa mắt nhìn nhau, Triệu Ngọc đẩy cửa bước vào.
Trong căn phòng quả nhiên cũng mang phong thái xa hoa như vậy, khác xa với bình thường, thậm chí ở góc tường còn bày ghế mát-xa và một số máy tập thể dục. Nhưng mà, Triệu Ngọc vừa mới bước vào liền lập tức phát hiện tình trạng bất thường!
Sở dĩ đưa hai người này theo, ngoài việc bọn họ có thể giúp đỡ ra, Triệu Ngọc vẫn còn chưa tin tưởng nhiều.
Qua mấy lần tiếp xúc trước với vụ án giết người thần tốc, hắn phát hiện hung thủ thực sự luôn có thể gây án xong nhanh hơn phía cảnh sát một bước. Cho nên, hắn không thể không nghi ngờ hung thủ có nội gián ở phía cảnh sát, bởi vì bọn chúng có thể có trước được thông tin, mới có thể đạt được mục đích hết lần này đến lần khác.
Vì vậy, Triệu Ngọc đưa hai người biết rõ tình tiết vụ án là Lý Lạc2Vân và Mã Lão Đán này đến cùng, dĩ nhiên là không muốn thông tin bị lọt ra ngoài. Một khi bọn người của gã đàn ông mặc áo gió biết được chuyện của viện dưỡng lão, nói không chừng lại gây ra sóng gió gì đó!
Đừng quên hôm nay mình đã mở được quẻ Càn, cho nên cho dù làm chuyện gì, vẫn phải cẩn thận mới được.
Lạch cạch…
Còn chưa xuống xe, Triệu Ngọc liền mở chốt an toàn khẩu súng mà Lý Lạc Vân cho hắn, chuẩn bị xuất phát.
“Tổ trưởng Triệu…” Lý Lạc Vân tuy không nghi ngờ năng lực của Triệu Ngọc, nhưng đối mặt với viện dưỡng lão phía trước, anh ta vẫn không thể nào cho rằng, Thôi Lệ Châu nhất định trốn ở đây. Thế là, trước khi hành động, anh ta đưa ra đề nghị7với Triệu Ngọc một lần nữa: “Nếu không thì, chúng ta vẫn làm việc theo cách chính quy đi! Giấy tờ chứng nhận tôi đều mang theo cả đây! Chỉ cần tìm ra người phụ trách của viện dưỡng lão, chúng ta có thể làm rõ ràng rồi!”
“Không được!” Triệu Ngọc quả quyết nói: “Thôi Lệ Châu thận trọng như vậy, có lẽ chúng ta vừa ấn chuông cửa, cô ta đã biết rồi! Chúng ta cần phải sử dụng cách không chính quy mới ổn! Tăng Khả, chị Ngô, hai người ở lại đây phối hợp tác chiến cho chúng tôi, những người khác theo tôi vào tìm kiếm.”
“Đội trưởng, diện tích viện dưỡng lão này không nhỏ, sau khi chúng ta vào, đi đâu tìm đây?” Nhiễm Đào nhíu mày hỏi: “Hơn nữa, cửa cũng không mở được mà?”
“Cửa không cần9phải lo! Chúng ta dẫn theo cao thủ mà!” Triệu Ngọc vỗ vỗ Mã Lão Đán: “Sau khi vào, chúng ta chạy thẳng đến kho hồ sơ của họ, đi kiểm tra một chút thông tin trên tờ hóa đơn mua sắm, xem thử Thôi Lệ Châu tiêu tiền vào đâu?”
“Chờ chút…” Ai ngờ, Triệu Ngọc vừa nhích người, Tăng Khả lại đột nhiên gọi hắn lại: “Đội trưởng, không cần đi kho hồ sơ gì đó đâu! Hệ thống đều liên kết với nhau mà, em đã hack vào được rồi! Anh xem…”
Ồ?
Triệu Ngọc quên mất bên cạnh mình còn có một vị cao thủ hacker, vội vàng bước lên xem xét thông tin Tăng Khả tra được.
“Mẹ nó!” Nhiễm Đào nhìn vài lần, liền kinh ngạc nói: “Ồn ào cả nửa ngày, chỗ này hoàn toàn không phải viện dưỡng lão5bình thường đâu! Mọi người xem… chỗ này, còn có chỗ này, không có mục sổ sách nào nhỏ hơn một trăm nghìn! Đây… đây rốt cuộc là nơi gì vậy?”
“A… Tôi nhớ ra rồi!” Lý Lạc Vân vỗ ót, nói với mọi người: “Tôi nói sao nghe quen như vậy! Trước đây tôi từng nghe người khác nhắc đến, nói có người ở Tấn Bình xây một viện dưỡng lão quý tộc, người đến chỗ này dưỡng lão đều được phục vụ một cách quý tộc, giá cả cũng cao hơn bình thường! Không lẽ... chỗ bọn họ nói, chính là chỗ này?”
“Trời ơi, chi phí một năm hơn một trăm nghìn sao?” Ngô Tú Mẫn lấy làm lạ: “Vậy phục vụ như thế nào nhỉ? Người bình thường nhất định không ở nổi!”
“Không phải!” Lý Lạc Vân lắc đầu: “Tôi nghe3nói, hơn một trăm nghìn hoặc là một quý, hoặc là một tháng! Ở đây mỗi người đều có bác sĩ riêng của mình và thầy vật lý trị liệu, nếu tôi nhớ không sai, ở trong này còn có một sân đánh golf sang trọng nữa!”
“Ôi trời đất ơi!” Tăng Khả líu lưỡi, chỉ vào số liệu trên máy tính nói: “Trên mục sổ sách hiển thị, ở đây có ít nhất là hơn một trăm người già, người có tiền thật nhiều!”
“Còn không phải sao!” Lý Lạc Vân gật đầu: “Tôi còn nghe nói, có rất nhiều người giàu thậm chí chưa đến tuổi dưỡng lão, còn thường xuyên vào đây để hưởng thụ nữa! Không yêu cầu tốt nhất, chỉ yêu cầu đắt nhất!”
“Nếu nói như vậy…” Nhiễm Đào sờ phần ót, nói: “Em gái ngực to đó nói không chừng thực sự sẽ trốn ở trong này! Tăng Khả, cậu tra nhanh lên, có tên cô ta không?”
“Không có!” Tăng Khả nhanh chóng gõ máy tính: “Nhưng tôi có thể dựa vào số hiệu trên biên lai mua sắm, tra ra thông tin cụ thể tài khoản giao dịch của cô ta! A, có rồi…”
Triệu Ngọc cúi đầu nhìn, chỉ nhìn thấy phía trên hiển thị một chữ số phòng “606”, sau khi Tăng Khả điều tra ra thông tin của căn phòng này, chỉ thấy bức ảnh của một ông cụ đột nhiên xuất hiện trước mắt mọi người.
Mọi người cẩn xem xét một chút, người đàn ông này tuy đã lớn tuổi, nhưng bề ngoài trông rất nổi bật. Chỉ là, ai cũng chưa từng gặp qua người này.
Tăng Khả vội vàng mở ra một cửa sổ máy tính khác, nhập họ tên và số chứng minh nhân dân của người đàn ông này vào, muốn tìm thông tin của ông ấy.
Kết quả, máy tính hiển thị, số chứng minh nhân dân của người này không có hiệu lực.
“Đội trưởng Lý nói không sai.” Tăng Khả nói: “Dựa theo nhật ký giao dịch hiển thị, có người trả trước cho ông ấy hơn một trăm bảy mươi nghìn chi phí ở viện dưỡng lão, mà một trăm bảy mươi nghìn này chỉ là chi phí ba tháng mà thôi!”
“Trời ơi, cho tôi một trăm bảy mươi nghìn, tôi có thể đi chu du cả thế giới rồi!” Mã Lão Đán chen vào nói: “Cho không viện dưỡng lão thật là tiếc! Cô Thôi của chúng ta cũng thật lợi hại, cô ta sớm đã nhắm vào miếng thịt béo bở này rồi! Ở đây khắp nơi đều là người trong gia đình giàu có, không cần nói, cô ta khẳng định ở đây kiếm chác được không ít! Nhưng mà… tôi cảm thấy, Thôi Lệ Châu chưa chắc thực sự trốn ở đây đâu?”
Chậc chậc…
Mã Lão Đán nói như vậy, Triệu Ngọc cũng hơi nhụt chí. Vừa bắt đầu, hắn chỉ cho rằng Thôi Lệ Châu và viện dưỡng lão có mánh khóe không thể cho ai biết! Hoặc là rửa tiền bất chính, hoặc chính là viện dưỡng lão giúp cô ta bỏ trốn các kiểu.
Nhưng bây giờ xem ra, một trăm bảy mươi nghìn đó chẳng qua chỉ là một món tiền phí dưỡng lão bình thường, thực sự là thế giới rộng lớn, không thiếu chuyện lạ nào!
Triệu Ngọc âm thầm nhắc nhở trong lòng, đợi mình có thời gian, không bằng cũng làm một viện dưỡng lão như thế này chơi, đảm bảo con đường kiếm tiền rộng mở!
Nhưng mà, bây giờ đã rất nguy cấp, bọn họ dĩ nhiên không có lý do để rút lui. Cho dù kết quả thế nào, bọn họ cũng đều phải vào kiểm tra một chuyến.
Hơn nữa, hóa đơn mua sắm đã xuất hiện trên xe của Thôi Lệ Châu, vậy thì ông cụ ở phòng 606 nói không chừng có mối quan hệ gì đó với Thôi Lệ Châu!
Nếu như một trăm bảy mươi nghìn đó là tiền Thôi Lệ Châu chi trả, vậy thì càng nói rõ, cô ta và ông cụ này có quan hệ không tệ.
Cho nên, cho dù thế nào, đều phải tra ra manh mối mới được.
Sau khi chuẩn bị ổn thỏa, nhóm người Triệu Ngọc cuối cùng đã xuất phát. Trước khi xuất phát, để không giẫm lại lên vết xe đổ, Triệu Ngọc còn dùng trước máy dò xét kéo dài kỳ hạn mười ngày.
Có thứ này, hắn có thể chú ý đến các thiết bị điện tử gần mình bất cứ lúc nào, cũng bảo đảm an toàn cho mình nhiều hơn.
Lần này, do có được sự giúp đỡ của Lý Lạc Vân, không những trong tay Triệu Ngọc có súng, Nhiễm Đào cũng có một khẩu.
Bốn người nhảy vào qua bức tường của viện dưỡng lão, sau đó chạy thẳng đến tòa nhà trung tâm. Trước đó, Tăng Khả đã làm xong bản đồ kiến trúc của viện dưỡng lão, đợi sau khi bọn họ tiến vào, liền bắt đầu chỉ đường cho họ.
Lý Lạc Vân và Nhiễm Đào tuy làm việc nhiều năm trên thực địa, nhưng trước giờ chưa từng làm qua chuyện trộm gà bắt chó này, lúc này lộ vẻ cực kì căng thẳng. Mà Triệu Ngọc và Mã Lão Đán thì hoàn toàn ngược lại, hai người này chính là dân thành thạo trong nghề, lập tức đi rất bình tĩnh, không lâu sau đã bí mật đi vào được trong tòa nhà.
Khóa cửa trong tòa nhà toàn bộ đều không ngăn nổi kỹ thuật bậc nhất của Mã Lão Đán, sau khi bốn người bước vào, thậm chí ngay cả cầu thang cũng không đi, trực tiếp sử dụng luôn thang máy đến tầng sáu.
Chỗ này không hổ là viện dưỡng lão cao cấp, ngay cả trong đại sảnh cũng đều là tranh chạm trổ trên trần nhà, lộng lẫy tráng lệ, tưởng chừng như bước vào hoàng cung vậy.
Từ khoảng cách có thể nhìn ra, diện tích của mỗi căn phòng chắc chắn cực kì rộng lớn, thật là hết sức xa xỉ, kiểu cách vua chúa.
606... 606...
Bốn người rón ra rón rén đến trước cửa phòng 606, đợi sau khi nhìn thấy khóa điện tử cao cấp ở cửa, Mã Lão Đán không ngừng nhíu mày, nhỏ tiếng nói: “Các đồng chí cảnh sát, muốn mở được cái này, tôi cần có chút thời gian!”
“Thời gian bao lâu?” Triệu Ngọc vội hỏi.
“Không biết, không chỉ là vấn đề thời gian, có thể mở hay không còn chưa chắc ấy!” Mã Lão Đán bất đắc dĩ lắc đầu: “Loại khóa điện tử này là mẫu mã mới nhất, trên thị trường của chúng ta không có loại nào sánh bằng!”
“Vậy...” Lý Lạc Vân đứng thẳng người nói: “Nếu không thì, chúng ta trực tiếp đi tìm bảo vệ đi! Chúng ta là cảnh sát, bọn họ không thể không mở cho!”
“Hay là... trực tiếp dùng cây cậy ra?” Nhiễm Đào làm động tác cậy đồ vật.
“Được rồi, hãy xem tôi này!”
Triệu Ngọc cong miệng nói một câu, liền nhấn mở một chiếc chìa khóa vạn năng từ trong đầu.
Vốn dĩ, Triệu Ngọc còn muốn nhân cơ hội ra oai, để ba người này mở mang tầm mắt! Ai ngờ, sau khi hắn dùng chìa khóa vạn năng mở khóa điện tử, dụng cụ hệ thống đột nhiên nhắc nhở, dụng cụ này không có hiệu lực.
Không có hiệu lực?
Không thể nào?
Chiếc chìa khóa vạn năng này đã dùng bao nhiêu lần rồi, sao hôm nay muốn ra oai, lại không có hiệu lực vậy?
Ồ... Lúc này Triệu Ngọc mới bỗng hiểu ra, vội vàng đưa tay cầm tay nắm cửa. Kết quả, cánh cửa phòng mở ra.
Ồn ào mãi, cánh cửa phòng này vốn là đang mở.
Bốn người đưa mắt nhìn nhau, Triệu Ngọc đẩy cửa bước vào.
Trong căn phòng quả nhiên cũng mang phong thái xa hoa như vậy, khác xa với bình thường, thậm chí ở góc tường còn bày ghế mát-xa và một số máy tập thể dục. Nhưng mà, Triệu Ngọc vừa mới bước vào liền lập tức phát hiện tình trạng bất thường!
Bình luận facebook