Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuồng thám-619
Chương 619: Thực sự phải tra sao?
“Tổ trưởng Triệu...” Trần Trác nhìn Triệu Ngọc nhíu mày nói: “Bằng không, cậu hỏi riêng Sở trưởng Tiêu, hỏi xem rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Đây là lần đầu tiên tôi là người liên lạc, nếu như tổ điều tra đặc biệt bị giải tán, công trạng của tôi sẽ lập tức về không, về sau ngay cả cơ hội thăng chức cũng không có!”
“Hả? Đúng rồi!” Nhiễm Đào chợt nhớ tới cái gì, vội vàng chuyển hướng hỏi Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, không phải anh vừa mới nói, anh có một biện pháp sao? Rốt cuộc là biện pháp gì vậy, mau nói một chút xem?”
“Biện pháp của tôi chính là...” Triệu Ngọc lộ vẻ mặt đắng chát: “Chính là phá vụ án trộm cướp này, tìm viên đá quý3về!”
“Mẹ nó, nói điều này có khác gì không nói không?” Nhiễm Đào bất đắc dĩ, đám người lắc đầu.
“Haiz!” Ngô Tú Mẫn thở dài một hơi: “Nếu như đầu óc của Đào Hương không có vấn đề, có lẽ còn có cơ hội! Thế nhưng, cái ông này đã bị thần kinh hoàn toàn, thôi miên cũng vô dụng, còn có thể làm gì chứ?”
“Đúng vậy, nếu sớm biết mọi chuyện sẽ như thế…” Nhiễm Đào khoát tay áo, nhỏ giọng nói: “Không bằng lúc trước chúng ta cái gì cũng mặc kệ! Tiếp tục để Đào Hương ở trong viện dưỡng lão, tốt bao nhiêu!”
“Hiện tại nói cái gì cũng đều vô dụng!” Tăng Khả bất đắc dĩ lắc đầu, nói với Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, nếu như phía trên đã để chúng0ta cùng tổ chuyên án đá quý hợp tác điều tra án, vậy là có phải, hiện tại chúng ta phải đi tìm hỏa tỷ kia, lấy một phần tư liệu không?”
“Ô Phương Phương!” Triệu Ngọc ngước mắt nhìn Tăng Khả một cái, sau đó xông đến chỗ người liên lạc Trần Trác hỏi: “Cán sự Trần, Ô Phương Phương đang ở đâu vậy? Nếu là hợp tác phá án, có phải chúng ta phải gọi cô ấy đến đây thương lượng một chút không?”
“À, tổ viên trong tổ của Ô Phương Phương đã chạy tới rồi.” Trần Trác chỉ vào cửa sổ nói: “Tôi nghe nói, bọn họ đang làm thủ tục bàn giao cho Đào Hương, muốn đem ông ta về thủ đô đó! Tôi nghĩ, cô ấy hẳn là nhận được thời5hạn rồi chứ nhỉ? Nhưng mà...” Anh ta nhíu chặt lông mày nói với Triệu Ngọc: “Triệu Ngọc, cậu có ý gì, chẳng lẽ... Các cậu thật sự muốn tra sao? Cậu sẽ không đi tìm Sở trưởng Tiêu thương lượng một chút à?”
“Không lẽ anh không nhìn ra, đây là có người cố ý chỉnh chúng ta sao?” Triệu Ngọc lắc đầu: “Đừng nói Sở trưởng, cho dù là Bộ trưởng cũng không được! Chỉ có tìm được viên đá quý mới là đường ra duy nhất của chúng ta!”
“Thế nhưng mà... Chỉ có bảy ngày! Chuyện này...” Trần Trác lại nhíu mày một lần nữa, sau đó không tình nguyện mà lấy điện thoại ra, gọi cho Ô Phương Phương một cú điện thoại, nhưng mà, không biết nguyên nhân gì, đối phương4vậy mà không nhận điện thoại, vang lên thật lâu cũng không có ai nghe.
“Chậc chậc... Ô Phương Phương lại làm sao rồi?” Trần Trác bất đắc dĩ cúp điện thoại.
Ầu...
Xem tình hình này, Triệu Ngọc dường như nhận ra điều gì, vội vàng xông đến chỗ Nhiễm Đào nói: “Nhiễm Đào, Tăng Khả từng nói, nếu như muốn tra án, chúng ta chắc chắn phải cần tư liệu của bọn họ. Cho nên, bây giờ cậu đi tìm Ô Phương Phương, lấy tư liệu từ chỗ cô ấy đi! Hiện tại cô ấy khẳng định đang ở chỗ giam giữ Đào Hương, chuẩn bị áp giải phạm nhân đi đó!”
“À... Được!” Nhiễm Đào đồng ý một tiếng, liền quay người đi gấp.
“Đúng rồi!” Ai ngờ, Triệu Ngọc dặn dò: “Nhớ kĩ một điều, hiện9tại chúng ta đang làm việc theo mệnh lệnh của cấp trên, nếu như Ô Phương Phương không cho, vậy cậu liền lập tức đánh cô ấy! Đã hiểu chưa?”
“What?” Nhiễm Đào choáng váng: “Tổ... Tổ trưởng, còn phải đánh người sao?”
Nhiễm Đào bất ngờ, đám người cũng không ngờ đến.
“Đúng!” Triệu Ngọc lại cười không có ý tốt, nói: “Không cho tư liệu, chính là xem thường chúng ta! Tôi đã sớm nhìn không vừa mắt cô gái này, cho nên cậu không cần sợ cô ấy, không cho liền đánh! Có bất cứ hậu quả gì, tôi sẽ chịu trách nhiệm cho cậu! Nhưng mà, tôi cũng cảnh báo trước, nếu như cậu không thể lấy được tư liệu, cũng đừng trách tôi không khách sáo! Hiểu không?”
“Ừm... À... Ha ha...” Nhiễm Đào mặc dù có chút mơ hồ, nhưng vẫn là đi làm theo lời của Triệu Ngọc.
Bên này Nhiễm Đào vừa đi ra, Triệu Ngọc liền nói với Trần Trác: “Cán sự Trần, không cần nhìn cũng biết, nhất định là Nhiễm Đào không lấy được tư liệu! Cho nên, chuyện này liền trông cậy vào anh rồi! Nếu như anh còn muốn sau này có thể thăng chức, vậy thì đi làm theo lời tôi nói, mặc kệ dùng phương pháp gì, cũng phải đem tài liệu chi tiết của vụ án đá quý cho tôi! Lấy được tới tay liền nói cho tôi biết, tôi sẽ liên hệ với anh!”
“À... Được...” Trong nháy mắt, Trần Trác lại choáng váng một lần nữa.
“Chị Ngô, Tăng Khả, đi thôi! Hai người đi theo tôi, tôi có chuyện quan trọng hơn muốn giao cho hai người!” Nói xong, cũng không đợi đám người phản ứng ra sao, Triệu Ngọc liền trực tiếp lôi hai người Ngô Tú Mẫn đi.
Sau đó, ba người Triệu Ngọc cùng nhau lên xe cảnh sát, lái ra ngoài Cục Cảnh sát.
“Tổ trưởng, anh có thể nghĩ rõ ràng một chút, vụ án đá quý này chúng ta thật sự phải tra sao?” Ngô Tú Mẫn lo lắng mà hỏi thăm: “Chẳng lẽ... Chúng ta không thể nghĩ thêm biện pháp khác? Ví dụ như, tìm ra người tiết lộ tin tức? Chúng ta không thể vô duyên vô cớ cõng nỗi oan ức này được!”
“Đúng vậy! Chỉ cần chúng ta tra một chút, chẳng khác nào công nhận thời hạn gấp gáp này!” Tăng Khả nói: “Bởi như vậy, chúng ta liền không có đường rút lui! Chỉ có bảy ngày, chuyện này căn bản là một nhiệm vụ bất khả thi!”
“Hừ! Các người không nghĩ tới...” Triệu Ngọc dừng lại một chút, hỏi: “Lỡ như chúng ta không tìm được người tiết lộ tin tức thì phải làm sao? Nếu như người hãm hại chúng ta đến từ quan chức cấp cao của phòng Hình sự, vậy thì chúng ta sẽ phải làm thế nào đây?”
“Hả... Không thể nào?” Hai người kinh ngạc không hiểu, Tăng Khả vội nói: “Tổ trưởng, có phải là anh đã suy nghĩ nhiều rồi không? Quan chức cấp cao của phòng Hình sự... Tại sao bọn họ phải làm như vậy chứ?”
“Không biết!” Triệu Ngọc lắc đầu: “Tôi chỉ biết là, từ tình cảnh trước mắt của chúng ta mà nói, chỉ có tìm lại viên đá quý này thì mới có thể vượt qua được khổ ải! Cho nên, so với việc lãng phí thời gian đi thăm dò chuyện tiết lộ bí mật, không bằng đi làm chút chính sự! Cho nên, hai người hiện tại nên đi xây dựng tốt phòng làm việc của chúng ta, đi sưu tập tất cả tư liệu liên quan tới vụ án viên đá quý bị mất trộm!”
“Phòng làm việc?” Lúc này hai người mới nhớ tới, trước đó vào thời điểm điều tra vụ án giết người thần tốc, bọn họ đã từng xây dựng một căn cứ bí mật. Thế nhưng căn cứ xây xong không bao lâu, vụ án giết người thần tốc đã được phá, không phát huy được tác dụng.
“Vậy... Còn anh? Anh đi đâu vậy?” Tăng Khả vội hỏi.
“Đừng để ý!” Triệu Ngọc trực tiếp khoát tay: “Xuống xe đi, làm theo lời tôi nói, tôi sẽ mau chóng tụ họp cùng mọi người!”
Mặc dù Ngô Tú Mẫn cùng Tăng Khả còn rất nhiều nghi hoặc cùng lo lắng, nhưng khi thấy Triệu Ngọc đã quyết như vậy, bọn họ cũng không thể nói thêm điều gì, đành phải dựa theo sắp xếp của Triệu Ngọc, đi đến phòng làm việc trước để làm công tác chuẩn bị.
Sau khi để hai người xuống, lúc này Triệu Ngọc mới gia tăng tốc độ, lái xe về hướng bệnh viện Bethune.
Hóa ra, Triệu Ngọc đã sớm nhìn ra, Ô Phương Phương kia căn bản không có ý định hợp tác với mình! Mặc dù cô ta ý thức được người tiết lộ bí mật cũng không phải là nhóm người Triệu Ngọc, cũng biết hiện tại đang ngồi trên cùng một thuyền với Triệu Ngọc. Thế nhưng mà, cô ta vẫn xem thường tổ điều tra đặc biệt của Triệu Ngọc, không muốn để cho Triệu Ngọc tham dự vào.
Nhưng mà, Triệu Ngọc lại là con người tùy tiện chịu ăn quả đắng sao? Ô Phương Phương xem thường hắn, hắn cũng không thèm đi lấy lòng cô gái nóng nảy này đâu!
Cho nên, hắn tự có chủ ý của mình. Hắn để Nhiễm Đào đi lấy tư liệu ở chỗ Ô Phương Phương, đơn giản là muốn quấy nhiễu đối phương, kéo dài thời gian. Mà mục đích thật sự của hắn, lại là muốn tới bệnh viện gặp Thôi Lệ Châu.
Triệu Ngọc quá rõ ràng, nếu như thật sự muốn phá được vụ án viên đá quý bị mất trộm này, thực ra Thôi Lệ Châu còn quan trọng hơn cả Đào Hương! Bởi vì Thôi Lệ Châu là người duy nhất hiểu được quỹ đạo sinh hoạt của Đào Hương, chỉ có cô ta mới có thể biết được manh mối liên quan tới viên đá quý.
Thực sự là... Bà nội gấu nhà nó chứ!
Vừa lái xe, Triệu Ngọc vẫn không ngừng chửi đổng.
Thật không nghĩ tới, hắn muốn tập trung điều tra vụ án thi thể nữ không đầu, vậy mà lại khó như vậy! Đầu tiên là xuất hiện vụ án giết người thần tốc, sau đó không hiểu sao lại bị cuốn vào vụ án viên đá quý bị mất trộm, thật là khiến người ta đau đầu!
Hiện tại xem ra, chuyện bí mật bị lộ ra khiến lãnh đạo rất tức giận, nếu như không thể tìm được viên đá quý về đúng thời hạn, hắn thật sự có khả năng bị đem trả về nhà.
Đến lúc đó, đừng nói vụ án thi thể nữ không đầu, ngay cả những vụ án khác ở trong quyển sổ bìa da màu vàng cũng không có cơ hội tra xét nữa.
Thế nhưng, ai cũng biết, tìm kiếm viên đá “Ngôi sao Tamil” này khó đến mức nào! Tổ chuyên án đau khổ tìm kiếm sáu năm nhưng vẫn không có kết quả gì, hắn ra tay thì lập tức có thể tìm được sao?
Thực ra, Triệu Ngọc quyết định tìm kiếm viên đá, một phần là bất đắc dĩ vì bị ép buộc, một lý do khác càng nhiều là đến từ sự quật cường của bản thân!
Hắn cảm thấy, mình đã làm tới chức tổ trưởng tổ điều tra đặc biệt, vậy thì phải đi tranh một chút, không thể bị người ta coi thường được! Trước đây, mặc dù hắn phá được vụ án giết người thần tốc, nhưng vụ án này cũng có quá nhiều người tham dự, làm giảm rất nhiều ánh sáng của hắn, khiến hắn cảm thấy chưa đã nghiện!
Cho nên, hắn rất muốn thông qua việc điều tra vụ án viên đá quý để gia tăng ánh sáng của mình, để những người xem thường hắn, nhất là người ở phía sau bày trò với hắn kia phải nhìn hắn với một con mắt khác!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Hả? Đúng rồi!” Nhiễm Đào chợt nhớ tới cái gì, vội vàng chuyển hướng hỏi Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, không phải anh vừa mới nói, anh có một biện pháp sao? Rốt cuộc là biện pháp gì vậy, mau nói một chút xem?”
“Biện pháp của tôi chính là...” Triệu Ngọc lộ vẻ mặt đắng chát: “Chính là phá vụ án trộm cướp này, tìm viên đá quý3về!”
“Mẹ nó, nói điều này có khác gì không nói không?” Nhiễm Đào bất đắc dĩ, đám người lắc đầu.
“Haiz!” Ngô Tú Mẫn thở dài một hơi: “Nếu như đầu óc của Đào Hương không có vấn đề, có lẽ còn có cơ hội! Thế nhưng, cái ông này đã bị thần kinh hoàn toàn, thôi miên cũng vô dụng, còn có thể làm gì chứ?”
“Đúng vậy, nếu sớm biết mọi chuyện sẽ như thế…” Nhiễm Đào khoát tay áo, nhỏ giọng nói: “Không bằng lúc trước chúng ta cái gì cũng mặc kệ! Tiếp tục để Đào Hương ở trong viện dưỡng lão, tốt bao nhiêu!”
“Hiện tại nói cái gì cũng đều vô dụng!” Tăng Khả bất đắc dĩ lắc đầu, nói với Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, nếu như phía trên đã để chúng0ta cùng tổ chuyên án đá quý hợp tác điều tra án, vậy là có phải, hiện tại chúng ta phải đi tìm hỏa tỷ kia, lấy một phần tư liệu không?”
“Ô Phương Phương!” Triệu Ngọc ngước mắt nhìn Tăng Khả một cái, sau đó xông đến chỗ người liên lạc Trần Trác hỏi: “Cán sự Trần, Ô Phương Phương đang ở đâu vậy? Nếu là hợp tác phá án, có phải chúng ta phải gọi cô ấy đến đây thương lượng một chút không?”
“À, tổ viên trong tổ của Ô Phương Phương đã chạy tới rồi.” Trần Trác chỉ vào cửa sổ nói: “Tôi nghe nói, bọn họ đang làm thủ tục bàn giao cho Đào Hương, muốn đem ông ta về thủ đô đó! Tôi nghĩ, cô ấy hẳn là nhận được thời5hạn rồi chứ nhỉ? Nhưng mà...” Anh ta nhíu chặt lông mày nói với Triệu Ngọc: “Triệu Ngọc, cậu có ý gì, chẳng lẽ... Các cậu thật sự muốn tra sao? Cậu sẽ không đi tìm Sở trưởng Tiêu thương lượng một chút à?”
“Không lẽ anh không nhìn ra, đây là có người cố ý chỉnh chúng ta sao?” Triệu Ngọc lắc đầu: “Đừng nói Sở trưởng, cho dù là Bộ trưởng cũng không được! Chỉ có tìm được viên đá quý mới là đường ra duy nhất của chúng ta!”
“Thế nhưng mà... Chỉ có bảy ngày! Chuyện này...” Trần Trác lại nhíu mày một lần nữa, sau đó không tình nguyện mà lấy điện thoại ra, gọi cho Ô Phương Phương một cú điện thoại, nhưng mà, không biết nguyên nhân gì, đối phương4vậy mà không nhận điện thoại, vang lên thật lâu cũng không có ai nghe.
“Chậc chậc... Ô Phương Phương lại làm sao rồi?” Trần Trác bất đắc dĩ cúp điện thoại.
Ầu...
Xem tình hình này, Triệu Ngọc dường như nhận ra điều gì, vội vàng xông đến chỗ Nhiễm Đào nói: “Nhiễm Đào, Tăng Khả từng nói, nếu như muốn tra án, chúng ta chắc chắn phải cần tư liệu của bọn họ. Cho nên, bây giờ cậu đi tìm Ô Phương Phương, lấy tư liệu từ chỗ cô ấy đi! Hiện tại cô ấy khẳng định đang ở chỗ giam giữ Đào Hương, chuẩn bị áp giải phạm nhân đi đó!”
“À... Được!” Nhiễm Đào đồng ý một tiếng, liền quay người đi gấp.
“Đúng rồi!” Ai ngờ, Triệu Ngọc dặn dò: “Nhớ kĩ một điều, hiện9tại chúng ta đang làm việc theo mệnh lệnh của cấp trên, nếu như Ô Phương Phương không cho, vậy cậu liền lập tức đánh cô ấy! Đã hiểu chưa?”
“What?” Nhiễm Đào choáng váng: “Tổ... Tổ trưởng, còn phải đánh người sao?”
Nhiễm Đào bất ngờ, đám người cũng không ngờ đến.
“Đúng!” Triệu Ngọc lại cười không có ý tốt, nói: “Không cho tư liệu, chính là xem thường chúng ta! Tôi đã sớm nhìn không vừa mắt cô gái này, cho nên cậu không cần sợ cô ấy, không cho liền đánh! Có bất cứ hậu quả gì, tôi sẽ chịu trách nhiệm cho cậu! Nhưng mà, tôi cũng cảnh báo trước, nếu như cậu không thể lấy được tư liệu, cũng đừng trách tôi không khách sáo! Hiểu không?”
“Ừm... À... Ha ha...” Nhiễm Đào mặc dù có chút mơ hồ, nhưng vẫn là đi làm theo lời của Triệu Ngọc.
Bên này Nhiễm Đào vừa đi ra, Triệu Ngọc liền nói với Trần Trác: “Cán sự Trần, không cần nhìn cũng biết, nhất định là Nhiễm Đào không lấy được tư liệu! Cho nên, chuyện này liền trông cậy vào anh rồi! Nếu như anh còn muốn sau này có thể thăng chức, vậy thì đi làm theo lời tôi nói, mặc kệ dùng phương pháp gì, cũng phải đem tài liệu chi tiết của vụ án đá quý cho tôi! Lấy được tới tay liền nói cho tôi biết, tôi sẽ liên hệ với anh!”
“À... Được...” Trong nháy mắt, Trần Trác lại choáng váng một lần nữa.
“Chị Ngô, Tăng Khả, đi thôi! Hai người đi theo tôi, tôi có chuyện quan trọng hơn muốn giao cho hai người!” Nói xong, cũng không đợi đám người phản ứng ra sao, Triệu Ngọc liền trực tiếp lôi hai người Ngô Tú Mẫn đi.
Sau đó, ba người Triệu Ngọc cùng nhau lên xe cảnh sát, lái ra ngoài Cục Cảnh sát.
“Tổ trưởng, anh có thể nghĩ rõ ràng một chút, vụ án đá quý này chúng ta thật sự phải tra sao?” Ngô Tú Mẫn lo lắng mà hỏi thăm: “Chẳng lẽ... Chúng ta không thể nghĩ thêm biện pháp khác? Ví dụ như, tìm ra người tiết lộ tin tức? Chúng ta không thể vô duyên vô cớ cõng nỗi oan ức này được!”
“Đúng vậy! Chỉ cần chúng ta tra một chút, chẳng khác nào công nhận thời hạn gấp gáp này!” Tăng Khả nói: “Bởi như vậy, chúng ta liền không có đường rút lui! Chỉ có bảy ngày, chuyện này căn bản là một nhiệm vụ bất khả thi!”
“Hừ! Các người không nghĩ tới...” Triệu Ngọc dừng lại một chút, hỏi: “Lỡ như chúng ta không tìm được người tiết lộ tin tức thì phải làm sao? Nếu như người hãm hại chúng ta đến từ quan chức cấp cao của phòng Hình sự, vậy thì chúng ta sẽ phải làm thế nào đây?”
“Hả... Không thể nào?” Hai người kinh ngạc không hiểu, Tăng Khả vội nói: “Tổ trưởng, có phải là anh đã suy nghĩ nhiều rồi không? Quan chức cấp cao của phòng Hình sự... Tại sao bọn họ phải làm như vậy chứ?”
“Không biết!” Triệu Ngọc lắc đầu: “Tôi chỉ biết là, từ tình cảnh trước mắt của chúng ta mà nói, chỉ có tìm lại viên đá quý này thì mới có thể vượt qua được khổ ải! Cho nên, so với việc lãng phí thời gian đi thăm dò chuyện tiết lộ bí mật, không bằng đi làm chút chính sự! Cho nên, hai người hiện tại nên đi xây dựng tốt phòng làm việc của chúng ta, đi sưu tập tất cả tư liệu liên quan tới vụ án viên đá quý bị mất trộm!”
“Phòng làm việc?” Lúc này hai người mới nhớ tới, trước đó vào thời điểm điều tra vụ án giết người thần tốc, bọn họ đã từng xây dựng một căn cứ bí mật. Thế nhưng căn cứ xây xong không bao lâu, vụ án giết người thần tốc đã được phá, không phát huy được tác dụng.
“Vậy... Còn anh? Anh đi đâu vậy?” Tăng Khả vội hỏi.
“Đừng để ý!” Triệu Ngọc trực tiếp khoát tay: “Xuống xe đi, làm theo lời tôi nói, tôi sẽ mau chóng tụ họp cùng mọi người!”
Mặc dù Ngô Tú Mẫn cùng Tăng Khả còn rất nhiều nghi hoặc cùng lo lắng, nhưng khi thấy Triệu Ngọc đã quyết như vậy, bọn họ cũng không thể nói thêm điều gì, đành phải dựa theo sắp xếp của Triệu Ngọc, đi đến phòng làm việc trước để làm công tác chuẩn bị.
Sau khi để hai người xuống, lúc này Triệu Ngọc mới gia tăng tốc độ, lái xe về hướng bệnh viện Bethune.
Hóa ra, Triệu Ngọc đã sớm nhìn ra, Ô Phương Phương kia căn bản không có ý định hợp tác với mình! Mặc dù cô ta ý thức được người tiết lộ bí mật cũng không phải là nhóm người Triệu Ngọc, cũng biết hiện tại đang ngồi trên cùng một thuyền với Triệu Ngọc. Thế nhưng mà, cô ta vẫn xem thường tổ điều tra đặc biệt của Triệu Ngọc, không muốn để cho Triệu Ngọc tham dự vào.
Nhưng mà, Triệu Ngọc lại là con người tùy tiện chịu ăn quả đắng sao? Ô Phương Phương xem thường hắn, hắn cũng không thèm đi lấy lòng cô gái nóng nảy này đâu!
Cho nên, hắn tự có chủ ý của mình. Hắn để Nhiễm Đào đi lấy tư liệu ở chỗ Ô Phương Phương, đơn giản là muốn quấy nhiễu đối phương, kéo dài thời gian. Mà mục đích thật sự của hắn, lại là muốn tới bệnh viện gặp Thôi Lệ Châu.
Triệu Ngọc quá rõ ràng, nếu như thật sự muốn phá được vụ án viên đá quý bị mất trộm này, thực ra Thôi Lệ Châu còn quan trọng hơn cả Đào Hương! Bởi vì Thôi Lệ Châu là người duy nhất hiểu được quỹ đạo sinh hoạt của Đào Hương, chỉ có cô ta mới có thể biết được manh mối liên quan tới viên đá quý.
Thực sự là... Bà nội gấu nhà nó chứ!
Vừa lái xe, Triệu Ngọc vẫn không ngừng chửi đổng.
Thật không nghĩ tới, hắn muốn tập trung điều tra vụ án thi thể nữ không đầu, vậy mà lại khó như vậy! Đầu tiên là xuất hiện vụ án giết người thần tốc, sau đó không hiểu sao lại bị cuốn vào vụ án viên đá quý bị mất trộm, thật là khiến người ta đau đầu!
Hiện tại xem ra, chuyện bí mật bị lộ ra khiến lãnh đạo rất tức giận, nếu như không thể tìm được viên đá quý về đúng thời hạn, hắn thật sự có khả năng bị đem trả về nhà.
Đến lúc đó, đừng nói vụ án thi thể nữ không đầu, ngay cả những vụ án khác ở trong quyển sổ bìa da màu vàng cũng không có cơ hội tra xét nữa.
Thế nhưng, ai cũng biết, tìm kiếm viên đá “Ngôi sao Tamil” này khó đến mức nào! Tổ chuyên án đau khổ tìm kiếm sáu năm nhưng vẫn không có kết quả gì, hắn ra tay thì lập tức có thể tìm được sao?
Thực ra, Triệu Ngọc quyết định tìm kiếm viên đá, một phần là bất đắc dĩ vì bị ép buộc, một lý do khác càng nhiều là đến từ sự quật cường của bản thân!
Hắn cảm thấy, mình đã làm tới chức tổ trưởng tổ điều tra đặc biệt, vậy thì phải đi tranh một chút, không thể bị người ta coi thường được! Trước đây, mặc dù hắn phá được vụ án giết người thần tốc, nhưng vụ án này cũng có quá nhiều người tham dự, làm giảm rất nhiều ánh sáng của hắn, khiến hắn cảm thấy chưa đã nghiện!
Cho nên, hắn rất muốn thông qua việc điều tra vụ án viên đá quý để gia tăng ánh sáng của mình, để những người xem thường hắn, nhất là người ở phía sau bày trò với hắn kia phải nhìn hắn với một con mắt khác!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook