• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (6 Viewers)

  • cuong-tham-635

Chương 635: Bảo tàng của vua trộm




73741.png
Bởi vì có máy thăm dò tàng hình nên Triệu Ngọc biết chắc vị trí của cái rương, đoán chừng không bao lâu nữa là có thể đào nó lên.



Hắn cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, một khi trong rương kim loại thật sự chứa bảo tàng của Đào Hương thì hắn sẽ lập tức báo cảnh sát, nhờ đội cảnh sát địa phương trợ giúp. Nếu như Thôi Lệ Châu thật sự có dị động thì hắn không tiếc dùng vũ lực, không thể để cô ta lại phạm sai lầm.



Có điều, Thôi Lệ Châu không biết độ sâu của cái rương chứa đồ, còn đang nghiêm túc đào hố, không giống như đang có ý nghĩ gì.



Ầm!



Đúng lúc này, Thôi Lệ Châu vừa đào một xẻng xuống, đúng3lúc đào trúng một vật thể cứng, phát ra tiếng va chạm đặc thù của kim loại.



“Hả?”



Thôi Lệ Châu vui mừng, vội vàng bật đèn pin trên điện thoại di động để chiếu vào mục tiêu. Triệu Ngọc cũng tranh thủ nhảy vào đáy hố, cẩn thận xem xét, thấy ngay dưới tầng đất quả nhiên lộ ra một vật thể màu bạch kim!



“Là... Là cái rương!”



Thôi Lệ Châu hưng phấn lập tức đổi một chiếc xẻng ngắn hơn, bắt đầu đào dọc xung quanh rương kim loại, Triệu Ngọc cũng ra tay giúp đỡ...



Không bao lâu, hai người đã hợp lực đào ra một bộ phận của cái rương, thế nhưng bởi vì cái rương rất sâu, có hơn nửa thân còn chôn trong bùn đất nặng nề, nhất thời chưa0thể đào ra hết.



Có điều, nắp của rương kim loại cũng đã hoàn toàn lộ ra, có thể mở nắp rương ra xem thử.



“Không thể nào? Sao còn có khóa nữa vậy?” Thôi Lệ Châu cẩn thận kiểm tra một chút, phát hiện chiếc rương trông cũ kỹ này có lắp đặt hai cái khóa, một khóa cần mật mã, một khóa khác thì cần chìa khoá.



“Cô có thể mở ra không?” Triệu Ngọc hỏi: “Cô là con gái của vua trộm đấy!”



“Mật mã thì tôi biết, cha tôi có nói cho tôi! Khóa thì đương nhiên có thể mở ra, chỉ là...” Thôi Lệ Châu khó xử nói: “Bây giờ tôi không có công cụ! Không có công cụ thì không thể nào mở ra được! Để tôi thử xem...”



Nói xong,5Thôi Lệ Châu cẩn thận lục lọi mấy lần, phát hiện mật mã của cái rương còn có thể xoay tròn, nên cô ta nhập mật mã mà cô ta nhớ.



Kết quả, “tạch tạch” một tiếng, cái khóa thứ nhất được nhẹ nhàng mở ra. Chỉ là vị trí của hai cái khóa giao thoa, chỉ mở một cái khóa thì không thể mở rương ra được.



“Sa lầy rồi!” Thôi Lệ Châu cẩn thận kiểm tra ổ khóa, bất đắc dĩ nói: “Nơi này là nghĩa địa, chúng ta phải vào nội thành trước để mua dụng cụ mới được! Thế nhưng giờ này chắc nhiều chỗ đã đóng cửa rồi nhỉ? Hơn nữa...” Thôi Lệ Châu nháy mắt với Triệu Ngọc mấy cái, ý là ai trong hai người ở lại4trông cái rương này cũng đều không nên đúng không?



“Hay là...” Thế là, Thôi Lệ Châu chịu nhường nhịn một bước, nói: “Hai chúng ta vẫn nên tiếp tục đào đi, đào được cái rương ra ngoài rồi nói sau!”



“Chậc chậc...” Triệu Ngọc thầm ước lượng một chút, cũng ý thức được chuyện này phức tạp, nhìn thể tích rương này, nếu như bên trong đúng là bảo tàng thì cái xe điện nhỏ mà Thôi Lệ Châu trộm được hiển nhiên không thể chở đi.



“Ừm... Để tôi xem thế nào đã...”



Vừa nói, Triệu Ngọc vừa bước lên trước, thay thế vị trí của Thôi Lệ Châu. Đồng thời, hắn mở thanh đạo cụ, sử dụng một chìa khóa vạn năng.



Chìa khóa vạn năng vừa ra, ổ khóa cao cấp đến đâu9cũng không thể ngăn cản nổi.



Có điều, Triệu Ngọc là người giỏi diễn kịch, hắn biết vào thời điểm như thế này, không thể để cho Thôi Lệ Châu biết bản lĩnh của mình. Thế là hắn giả vờ làm động tác vận khí, sau đó gào thét một tiếng, phối hợp với chìa khóa vạn năng, lập tức mở ra được ổ khóa thứ hai!



“Nhìn thấy chưa? Cái này gọi là sức mạnh làm nên kỳ tích!” Vì muốn Thôi Lệ Châu không hoài nghi, hắn còn thêm mắm thêm muối mà khoe khoang vài câu: “Đừng có bội phục anh, anh đây sẽ kiêu ngạo đó!”



Quả nhiên, Thôi Lệ Châu không truy hỏi đến cùng, chỉ lau lau mồ hôi trên gương mặt, đồng thời bắn ánh mắt khinh bỉ mà thôi.



Nhìn thấy hai ổ khóa đều đã mở, một giây sau, trái tim của Triệu Ngọc và Thôi Lệ Châu không khỏi đột nhiên đập nhanh, bịch bịch điên cuồng, hai người mở to mắt, nín thở ngưng thần, đều đợi thời khắc chứng kiến kỳ tích đến!



Chiếc rương được làm bằng kim loại, ngay cả nắp rương cũng vô cùng nặng. Triệu Ngọc và Thôi Lệ Châu cùng duỗi một tay, hợp sức mở nắp rương ra!



Nắp rương vừa mới được mở ra thì một mùi cũ kỹ lại ẩm ướt bốc lên từ bên trong, nhưng kỳ lạ là, cùng với mùi vị ẩm ướt này lại còn có một mùi tanh hôi.



Thần kinh phản xạ của Triệu Ngọc cũng nhanh nhạy, lập tức sử dụng một đạo cụ tàng hình có thể đo lường chất lượng không khí để kiểm tra. Kết quả, dụng cụ đo lường chứng minh không khí trong rương rất bình thường, không có bất kỳ tác dụng phụ gì.



Phù... Lúc này Triệu Ngọc mới yên lòng lại, cùng Thôi Lệ Châu nhìn vào trong rương.



“Hả?” Lúc này, Thôi Lệ Châu lại phát hiện có vấn đề, nhíu mày nói: “Sao mà... Sao lại chỉ màu đen thế?”



Đúng thật... Triệu Ngọc cũng đồng cảm.



Hắn nghĩ sẽ giống như lúc mình tìm được bảo tàng tượng Phật bằng vàng vậy, lần đầu tiên mở ra chính là vàng bạc lấp lánh, châu báu loá mắt cơ! Không ngờ trong rương lại chỉ có một màu đen kịt!



“Không thể nào? Chẳng lẽ là rương rỗng?” Triệu Ngọc nói, trái tim cũng bị rớt xuống ngàn trượng.



“Không đúng... Đây là... Đây là thứ gì thế?” Thôi Lệ Châu gần như chĩa cả cái đèn của điện thoại vào trong rương để tìm kiếm, đến khi nhìn thấy có đồ vật bên trong, cô ta cũng không dám đưa tay sờ, đành phải cầm lấy cái xẻng ngắn ban nãy mà chọc mấy cái...



Bị cái xẻng chọc, một đồ vật đen thui bên trong dần dần trở nên rõ ràng.



“Đây là...” Thôi Lệ Châu vẫn còn cúi đầu cẩn thận quan sát, bỗng dưng thấy rõ vật kia...



“Á!!!!!”



Thôi Lệ Châu sợ đến mức cả người run lên, điện thoại cũng rơi mất, xẻng ngắn cũng rơi xuống, cả người ngã về phía sau, đặt mông ngồi bệt xuống đất!



“Ôi trời ơi...”



Triệu Ngọc cũng cầm điện thoại di động của mình để chiếu vào trong! Hắn với Thôi Lệ Châu gần như cùng một lúc nhìn thấy rõ thứ ở bên trong rốt cuộc là gì!



Đó là một cái đầu người!!!



“Sao... Sao lại thế... thế này...” Mặt Thôi Lệ Châu trắng như tờ giấy, hồn bay phách lạc, cả người run rẩy mà hỏi Triệu Ngọc: “Là... Là thật sao?”



Giờ này khắc này, dù cho là người thần kinh thô như Triệu Ngọc cũng phải hoảng sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, da đầu tê dại.



Hắn thấy rất rõ ràng thứ trong rương tuyệt đối là một cái đầu người! Mặc dù đại bộ phận đã biến thành đầu lâu cháy đen mốc meo, nhưng trên đầu vẫn còn tóc!



Không phải giả, là thật...



Hơn nữa... Hơn nữa... Chỉ một thoáng, Triệu Ngọc cảm thấy thần kinh dường như đã chết lặng, máu khắp người cũng đông lại.



Để xác nhận suy đoán của mình, hắn cầm điện thoại lên một lần nữa, chiếu vào trong rương.



Cái đầu lâu kia nằm trong một góc rương, Triệu Ngọc vươn tay vào, cầm lấy cái xẻng ngắn kia rồi khảy chỗ khác mấy cái.



Hóa ra tầng dưới chót của cái rương có một tầng nước đọng, cái xẻng ngắn quấy lên, từ trong vũng nước đọng dần dần lộ ra một vài thứ.



Ông trời ơi!



Trong nháy mắt, cảm giác ngạt thở mãnh liệt truyền đến, khiến Triệu Ngọc hoàn toàn ngây ngẩn tại chỗ!



“Một... Hai... Ba...” Hắn chết lặng mà đếm, đếm tới “sáu” mới dừng lại!



“Sáu!” Hắn yên lặng thì thầm trong lòng: “Sáu cái đầu người, không ngờ trong rương chứa sáu cái đầu người!!? Không cần phải nói nữa, không cần nữa...” Sau đó, hắn quay đầu lại, vẻ mặt đầy đau thương mà nói với Thôi Lệ Châu: “Đào Hương... Đào Hương chính là hung thủ của vụ án thi thể nữ không đầu!”




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom