Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-655
Chương 655: Lại có người độc ác hơn cả tôi
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Ừm…” Triệu Ngọc nhất thời lĩnh ngộ, đưa ngón tay cái hướng về Sở trưởng Tiêu như hồi nãy nói: “Tình cảm… các bà là cố ý chọc tức người Ấn Độ đó phải không! Các bà thật sự cay độc lắm! Cố tình lan truyền thông tin ra khắp nơi, chính là để cái tên AK biết là, tuy chúng ta tìm được nghi phạm ăn cắp viên đá quý, nhưng không tìm được viên đá quý, tôi làm ông tức chết đó!”
“Ha ha…” Sở trưởng Tiêu không nhịn cười được: “Sinh động lắm phải không! Nhưng mà, không đơn giản như cậu nói đâu, không phải chỉ là vì chuyện bực tức không đâu! Quan hệ trong chuyện này cũng rất phức tạp, nhưng mà, không thể phủ nhận, Akakasha quả3thật đụng đến chúng ta rồi!
“Nếu như nói, viên đá quý bị mất xác thực là trách nhiệm của cảnh sát chúng ta, vậy thì cho dù bồi thường cũng được, truy cứu trách nhiệm cũng được, chúng ta cũng sẽ chịu trách nhiệm!” Sở trưởng Tiêu lạnh lùng nói: “Nhưng mà, các dấu hiệu cho thấy, là hắn ta tự mình diễn vở kịch hay ăn cướp còn la làng!”
“Sau khi diễn xong, còn mặt dày đến đòi cái này cái kia với chúng ta, cậu nói, chúng ta có thể nuốt cơn giận này không?”
“Đúng, theo tôi, nếu như tìm được viên đá quý rồi, cũng nói không tìm được!” Triệu Ngọc thẳng thắn nói: “Loại người tiểu nhân bỉ ổi này, đúng là muốn đánh mà!”
“Chúng ta tiết lộ thông0tin ra ngoài không phải chỉ vì muốn chọc giận hắn.” Sở trưởng Tiêu lại nói: “Bây giờ khác với xưa rồi, chúng ta đang mong chờ hắn sẽ gây ra sóng gió gì ở bên ngoài! Người này liên quan đến nhiều vụ án phạm tội quốc tế, bao gồm vụ án trúng độc do khí gas của Lư Cương năm đó, cảnh sát quốc tế cũng đang điều tra hắn, bên Ấn Độ cũng đang thèm thuồng tài sản của hắn, tình cảnh bây giờ của hắn đã không còn yên ổn nữa rồi!”
“Lúc này, chúng ta tiết lộ thông tin viên đá quý ra ngoài, cũng như thả ra thuốc xúc tác, một mặt là muốn kích thích hắn, mặt khác là chúng ta cũng muốn xem hiệu quả của5thuốc xúc tác này. Nếu như Akakasha vì viên đá quý đó mà bị bắt, thì chúng ta có thể có được nhiều thông tin hơn, nếu như có được chứng cứ, thì có thể xử hắn theo đúng pháp luật!”
“Cao! Cao! Quả thực là cao chiêu!” Triệu Ngọc lại đưa ngón tay cái lên, đổi lời: “Nhưng mà… nói gì thì nói, mẹ tôi ơi, tôi không quan tâm ân ân oán oán của các bà với người Ấn Độ! Nhưng mà, không cần phải đem lính như chúng tôi khai đao chứ? Lệnh có thời hạn lại là cái giống gì nữa chứ?”
“Ha ha…” Sở trưởng Triệu không trả lời ngay lập tức, mà nghiêm túc trầm tư mội hồi, rồi sau đó mới nói: “Đây là một chuyện khác mà4tôi muốn nói với cậu! Người Ấn Độ với chúng ta, tuy là ân oán quốc gia, nhưng chuyện của lệnh thời hạn thì… ừ…”
“Ân oán cá nhân sao! Hơn nữa….” Triệu Ngọc xoay hướng, chỉ vào mình nói: “Chắc chắc không phải vì tôi đâu! Nếu không, bà cũng sẽ không nói với tôi rồi!”
“Đúng!” Sở trưởng Tiêu gật đầu thừa nhận: “Cậu có thể yên tâm, thứ nhất, cậu phá vụ án giết người ở xưởng sản xuất thuốc, thật sự là có công không ít! Thứ hai, cậu tìm được những cái đầu bị mất trong vụ án thi thể nữ không đầu, hơn nữa còn bắt được nghi phạm quan trọng Đào Hương! Bây giờ cậu là người quan trọng của Tổng cục Hình sự, cho nên, cho dù9không có tôi chống lưng cho cậu, cậu cũng sẽ không bị chịu ảnh hưởng gì, tiếp tục điều tra vụ án của cậu là được rồi! Chỉ là… liên quan đến vụ án đá quý… cậu cũng đừng tìm nữa!”
“À…thì ra là vậy! Ha ha.. Ô Phương Phương à, cuối cùng cô cũng xong đời rồi!”
Tư duy Triệu Ngọc nhanh nhẹn, sớm đã hiểu rõ cả quá trình rồi, nếu như lệnh thời hạn không phải sắp đặt cho mình, vậy nhất định là sắp đặt cho Ô Phương Phương rồi!
Không cần nói, nhất định là tính cách nóng nảy của Ô Phương Phương đã đắc tội với người ta, làm giận lãnh đạo, mới để cho lãnh đạo mượn cơ hội sỉ nhục người Ấn Độ, sẵn tiện giải quyết cô ta luôn!
Hơn nữa, Sở trưởng Tiêu dẫn Thôi Lệ Châu đi rồi, còn bắt ngừng lại mọi hành động của tổ điều tra, thật ra là vì không muốn để bọn họ tìm được viên đá quý!
Chỉ cần không tìm được viên đá quý, Ô Phương Phương coi như xong đời rồi!
Âm mưu trong âm mưu, lần này, Triệu Ngọc hoàn toàn phục rồi, nước trong Tổng cục Hình sự sâu như đáy biển!
“À! Triệu Ngọc à, có những chuyện, thật ra đứng trên góc độ của tôi mà nói, rất khó phân biệt ai đúng ai sai, Ô Phương Phương có không đúng thật, nhưng mà, mọi việc cũng không nên chỉ xem một mặt!” Sở trưởng Tiêu làm khó dễ nói một câu.
“Hả?” Triệu Ngọc hiếu kỳ, vội vàng hỏi bà: “Sở trưởng đại nhân, Ô Phương Phương rốt cuộc đã đắc tội như thế nào với lãnh đạo lớn?”
“Ừ! Thật ra cũng không phải bí mật gì hết!” Sở trưởng Tiêu than thở, nói: “Trước đây Ô Phương Phương có vị hôn phu, là bên tổ điều tra ma túy! Không may là trong một lần hành động, vị hôn phu của cô ta bị tội phạm đâm mấy nhát dao liền, bất hạnh tử vong! Hơn nữa, tên tội phạm đó cuối cùng đã trốn thoát!”
“Sau đó, Ô Phương Phương lợi dụng chức vụ của tổ điều tra để điều tra thông tin, cuối cùng cũng đích thân bắt được tên tội phạm giết chết vị hôn phu của cô ta!” Sở trưởng Tiêu chau mày: “Hơn nữa, cô ta không biết, tên tội phạm đó lúc ấy đã thay đổi, làm gián điệp cho cảnh sát! Vì muốn lợi dụng người này để điều tra tập đoàn ma túy đằng sau, cho nên cảnh sát không thể không thả tên tội phạm này ra!”
“Cho nên.. với tính cách của Ô Phương Phương…”
“Kết quả, trong đại hội động viên của đại đội điều tra ma túy, trước mặt hàng nghìn người, cô ta lấy nước hất vào mặt của lãnh đạo lớn nào đó!”
“Trời ạ, còn nóng hơn cả tôi nữa!” Triệu Ngọc xoa vào mặt theo bản năng.
“Lãnh đạo lớn là quan chỉ huy lớn nhất trong đội điều tra ma túy, cơn giận này làm sao ông ta có thể nuốt được chứ? Ông ta đã năm lần bảy lượt gây áp lực cho Tổng cục Hình sự, yêu cầu khai trừ chức vụ của Ô Phương Phương!” Sở trưởng Tiêu tiếp tục nói: “Nhưng mà, Tổng cục trưởng của chúng ta hiểu tình người lắm, chỉ giáng Ô Phương Phương xuống tổ chuyên điều tra đá quý mà thôi!”
“Thật ra, Ô Phương Phương cũng lập rất nhiều công ở Tổng cục Hình sự, cô ta có năng lực lắm! Vốn dĩ, ý của Tổng cục trưởng đại nhân là đợi chuyện này qua đi mới từ từ đưa cô ta lên lại! Nhưng mà… vào lúc mấu chốt quan trọng này… lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn!”
“Chuyện gì ngoài ý muốn?”
“Tên tội phạm được thả ra kia chết rồi!” Sở trưởng Tiêu lắc đầu nói: “Bị kẻ đứng đầu vụ buôn bán ma túy kia giết chết! Nghe nói, chính vì Ô Phương Phương từng bắt người này, mà người này lại được cảnh sát thả ra, cho nên mới để lộ ra sơ suất! Cho nên, cậu nghĩ xem, đội điều tra ma túy bên kia có thể để yên chuyện này sao?”
“À... thì ra là như vậy...” Triệu Ngọc cân nhắc nói: “Tổng cục trưởng chống đỡ không nổi rồi, cho nên lợi dụng chuyện viên đá quý này, đưa ra lệnh thời hạn để giải quyết Ô Phương Phương luôn? Đây… không hợp đạo lý thì phải?”
“Cậu lại nghĩ sai rồi!” Sở trưởng Cục mỉm cười nói: “Tổng cục trưởng đang cứu Ô Phương Phương đó! Bên kia không những yêu cầu khai trừ chức vụ của Ô Phương Phương, mà còn truy cứu trách nhiệm nữa! Nhưng mà, lệnh thời hạn làm sao nói chứ? Tìm không được viên đá quý thì phải giải tán, bị đưa về nguyên quán!”
“Như vậy, Ô Phương Phương không cần bị trục xuất ra khỏi đội cảnh sát! Chỉ là trở về quê tiếp tục làm cảnh sát hình sự mà thôi! Cậu nói, như vậy còn không nói đạo nghĩa sao?”
“Ừm…” Triệu Ngọc không ngờ rằng, chuyện lại phức tạp như vậy, vốn hắn rất thù ghét Ô Phương Phương, nhưng mà, sau khi hắn biết được những gì Ô Phương Phương đã trải qua, sự thù hận đó lại từ từ thay đổi rồi.
“Cho nên, cậu có thù với Ô Phương Phương cũng được, đồng tình cũng được!” Sở trưởng Tiêu chắp hai tay nói: “Cậu không cần phải đi tìm viên đá quý Tamil nữa! Nếu như cậu muốn tìm thì cũng đợi lệnh thời hạn qua đi rồi mới nói!”
Chà chà…
Nghe được những lời nói của sở trưởng đại nhân, tuy Triệu Ngọc cảm thấy rất khó xử, nhưng cũng không thể nói gì.
“Triệu Ngọc à! Tiếp theo, vẫn là nói về cậu đi nhỉ, có thể cậu vẫn chưa biết được, biểu hiện của cậu đã gây sự chú ý của các cấp lạnh đạo. Lần này, chỉ cần phá được vụ án thi thể nữ không đầu, vậy thì cậu có thể tiền đồ vô lượng! Cậu sẽ có cơ hội phá được kỷ lục nhiều hạng mục của tổ điều tra! Nếu đoán không sai, cậu còn có thể phá lệ thăng chức lên làm ở Tổng cục Hình sự nữa!!” Sở trưởng Tiêu sâu xa nói xong, mới nhớ đến vụ án, liền hỏi: “Đúng rồi, nếu như đã bắt được hung thủ rồi, vậy công việc đi tìm chứng cứ có phải cũng gần xong rồi phải không?”
“Vâng…” Triệu Ngọc vâng một tiếng dài, phiền muộn nói: “Nói cả nửa ngày trời, bà ngăn cản hành động của tôi, chỉ vì nghĩ rằng tôi sẽ đi tìm viên đá quý đó có phải không?”
“Đúng rồi?” Lần này, cũng đến lượt Sở trưởng Tiêu ngạc nhiên rồi: “Lẽ nào không phải sao?”
“Mẹ tôi ơi, tôi bị bà hại chết rồi!” Triệu Ngọc vội vàng nói ra sự thật: “Bà có biết không? Vụ án thi thể nữ không đầu có thể có hung thủ khác. Tôi khó khăn lắm mới tìm được manh mối quan trọng, sắp phải đi bắt người rồi, bà lại kêu tôi rút binh, bà có biết, vậy có ý nghĩa gì không?”
“Cái gì? Có hung thủ khác sao? Sao lại… sao lại…” Sở trưởng Tiêu đơ người.
“A… Anh hùng…”
Thời khắc quan trọng, tiếng chuông điện thoại siêu cấp của Triệu Ngọc vang lên. Lần này, Triệu Ngọc không cấm kỵ gì cả, trực tiếp bấm vào nút nghe.
Trong điện thoại vang lên tiếng kêu phấn khích của Nhiễm Đào: “Lão đại à, ha ha ha… mấy người chúng ta không cần điều tra vụ án thi thể nữ không đầu nữa! Phi Thử Cao kia đã bị chúng tôi bắt được rồi!!!”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Ha ha…” Sở trưởng Tiêu không nhịn cười được: “Sinh động lắm phải không! Nhưng mà, không đơn giản như cậu nói đâu, không phải chỉ là vì chuyện bực tức không đâu! Quan hệ trong chuyện này cũng rất phức tạp, nhưng mà, không thể phủ nhận, Akakasha quả3thật đụng đến chúng ta rồi!
“Nếu như nói, viên đá quý bị mất xác thực là trách nhiệm của cảnh sát chúng ta, vậy thì cho dù bồi thường cũng được, truy cứu trách nhiệm cũng được, chúng ta cũng sẽ chịu trách nhiệm!” Sở trưởng Tiêu lạnh lùng nói: “Nhưng mà, các dấu hiệu cho thấy, là hắn ta tự mình diễn vở kịch hay ăn cướp còn la làng!”
“Sau khi diễn xong, còn mặt dày đến đòi cái này cái kia với chúng ta, cậu nói, chúng ta có thể nuốt cơn giận này không?”
“Đúng, theo tôi, nếu như tìm được viên đá quý rồi, cũng nói không tìm được!” Triệu Ngọc thẳng thắn nói: “Loại người tiểu nhân bỉ ổi này, đúng là muốn đánh mà!”
“Chúng ta tiết lộ thông0tin ra ngoài không phải chỉ vì muốn chọc giận hắn.” Sở trưởng Tiêu lại nói: “Bây giờ khác với xưa rồi, chúng ta đang mong chờ hắn sẽ gây ra sóng gió gì ở bên ngoài! Người này liên quan đến nhiều vụ án phạm tội quốc tế, bao gồm vụ án trúng độc do khí gas của Lư Cương năm đó, cảnh sát quốc tế cũng đang điều tra hắn, bên Ấn Độ cũng đang thèm thuồng tài sản của hắn, tình cảnh bây giờ của hắn đã không còn yên ổn nữa rồi!”
“Lúc này, chúng ta tiết lộ thông tin viên đá quý ra ngoài, cũng như thả ra thuốc xúc tác, một mặt là muốn kích thích hắn, mặt khác là chúng ta cũng muốn xem hiệu quả của5thuốc xúc tác này. Nếu như Akakasha vì viên đá quý đó mà bị bắt, thì chúng ta có thể có được nhiều thông tin hơn, nếu như có được chứng cứ, thì có thể xử hắn theo đúng pháp luật!”
“Cao! Cao! Quả thực là cao chiêu!” Triệu Ngọc lại đưa ngón tay cái lên, đổi lời: “Nhưng mà… nói gì thì nói, mẹ tôi ơi, tôi không quan tâm ân ân oán oán của các bà với người Ấn Độ! Nhưng mà, không cần phải đem lính như chúng tôi khai đao chứ? Lệnh có thời hạn lại là cái giống gì nữa chứ?”
“Ha ha…” Sở trưởng Triệu không trả lời ngay lập tức, mà nghiêm túc trầm tư mội hồi, rồi sau đó mới nói: “Đây là một chuyện khác mà4tôi muốn nói với cậu! Người Ấn Độ với chúng ta, tuy là ân oán quốc gia, nhưng chuyện của lệnh thời hạn thì… ừ…”
“Ân oán cá nhân sao! Hơn nữa….” Triệu Ngọc xoay hướng, chỉ vào mình nói: “Chắc chắc không phải vì tôi đâu! Nếu không, bà cũng sẽ không nói với tôi rồi!”
“Đúng!” Sở trưởng Tiêu gật đầu thừa nhận: “Cậu có thể yên tâm, thứ nhất, cậu phá vụ án giết người ở xưởng sản xuất thuốc, thật sự là có công không ít! Thứ hai, cậu tìm được những cái đầu bị mất trong vụ án thi thể nữ không đầu, hơn nữa còn bắt được nghi phạm quan trọng Đào Hương! Bây giờ cậu là người quan trọng của Tổng cục Hình sự, cho nên, cho dù9không có tôi chống lưng cho cậu, cậu cũng sẽ không bị chịu ảnh hưởng gì, tiếp tục điều tra vụ án của cậu là được rồi! Chỉ là… liên quan đến vụ án đá quý… cậu cũng đừng tìm nữa!”
“À…thì ra là vậy! Ha ha.. Ô Phương Phương à, cuối cùng cô cũng xong đời rồi!”
Tư duy Triệu Ngọc nhanh nhẹn, sớm đã hiểu rõ cả quá trình rồi, nếu như lệnh thời hạn không phải sắp đặt cho mình, vậy nhất định là sắp đặt cho Ô Phương Phương rồi!
Không cần nói, nhất định là tính cách nóng nảy của Ô Phương Phương đã đắc tội với người ta, làm giận lãnh đạo, mới để cho lãnh đạo mượn cơ hội sỉ nhục người Ấn Độ, sẵn tiện giải quyết cô ta luôn!
Hơn nữa, Sở trưởng Tiêu dẫn Thôi Lệ Châu đi rồi, còn bắt ngừng lại mọi hành động của tổ điều tra, thật ra là vì không muốn để bọn họ tìm được viên đá quý!
Chỉ cần không tìm được viên đá quý, Ô Phương Phương coi như xong đời rồi!
Âm mưu trong âm mưu, lần này, Triệu Ngọc hoàn toàn phục rồi, nước trong Tổng cục Hình sự sâu như đáy biển!
“À! Triệu Ngọc à, có những chuyện, thật ra đứng trên góc độ của tôi mà nói, rất khó phân biệt ai đúng ai sai, Ô Phương Phương có không đúng thật, nhưng mà, mọi việc cũng không nên chỉ xem một mặt!” Sở trưởng Tiêu làm khó dễ nói một câu.
“Hả?” Triệu Ngọc hiếu kỳ, vội vàng hỏi bà: “Sở trưởng đại nhân, Ô Phương Phương rốt cuộc đã đắc tội như thế nào với lãnh đạo lớn?”
“Ừ! Thật ra cũng không phải bí mật gì hết!” Sở trưởng Tiêu than thở, nói: “Trước đây Ô Phương Phương có vị hôn phu, là bên tổ điều tra ma túy! Không may là trong một lần hành động, vị hôn phu của cô ta bị tội phạm đâm mấy nhát dao liền, bất hạnh tử vong! Hơn nữa, tên tội phạm đó cuối cùng đã trốn thoát!”
“Sau đó, Ô Phương Phương lợi dụng chức vụ của tổ điều tra để điều tra thông tin, cuối cùng cũng đích thân bắt được tên tội phạm giết chết vị hôn phu của cô ta!” Sở trưởng Tiêu chau mày: “Hơn nữa, cô ta không biết, tên tội phạm đó lúc ấy đã thay đổi, làm gián điệp cho cảnh sát! Vì muốn lợi dụng người này để điều tra tập đoàn ma túy đằng sau, cho nên cảnh sát không thể không thả tên tội phạm này ra!”
“Cho nên.. với tính cách của Ô Phương Phương…”
“Kết quả, trong đại hội động viên của đại đội điều tra ma túy, trước mặt hàng nghìn người, cô ta lấy nước hất vào mặt của lãnh đạo lớn nào đó!”
“Trời ạ, còn nóng hơn cả tôi nữa!” Triệu Ngọc xoa vào mặt theo bản năng.
“Lãnh đạo lớn là quan chỉ huy lớn nhất trong đội điều tra ma túy, cơn giận này làm sao ông ta có thể nuốt được chứ? Ông ta đã năm lần bảy lượt gây áp lực cho Tổng cục Hình sự, yêu cầu khai trừ chức vụ của Ô Phương Phương!” Sở trưởng Tiêu tiếp tục nói: “Nhưng mà, Tổng cục trưởng của chúng ta hiểu tình người lắm, chỉ giáng Ô Phương Phương xuống tổ chuyên điều tra đá quý mà thôi!”
“Thật ra, Ô Phương Phương cũng lập rất nhiều công ở Tổng cục Hình sự, cô ta có năng lực lắm! Vốn dĩ, ý của Tổng cục trưởng đại nhân là đợi chuyện này qua đi mới từ từ đưa cô ta lên lại! Nhưng mà… vào lúc mấu chốt quan trọng này… lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn!”
“Chuyện gì ngoài ý muốn?”
“Tên tội phạm được thả ra kia chết rồi!” Sở trưởng Tiêu lắc đầu nói: “Bị kẻ đứng đầu vụ buôn bán ma túy kia giết chết! Nghe nói, chính vì Ô Phương Phương từng bắt người này, mà người này lại được cảnh sát thả ra, cho nên mới để lộ ra sơ suất! Cho nên, cậu nghĩ xem, đội điều tra ma túy bên kia có thể để yên chuyện này sao?”
“À... thì ra là như vậy...” Triệu Ngọc cân nhắc nói: “Tổng cục trưởng chống đỡ không nổi rồi, cho nên lợi dụng chuyện viên đá quý này, đưa ra lệnh thời hạn để giải quyết Ô Phương Phương luôn? Đây… không hợp đạo lý thì phải?”
“Cậu lại nghĩ sai rồi!” Sở trưởng Cục mỉm cười nói: “Tổng cục trưởng đang cứu Ô Phương Phương đó! Bên kia không những yêu cầu khai trừ chức vụ của Ô Phương Phương, mà còn truy cứu trách nhiệm nữa! Nhưng mà, lệnh thời hạn làm sao nói chứ? Tìm không được viên đá quý thì phải giải tán, bị đưa về nguyên quán!”
“Như vậy, Ô Phương Phương không cần bị trục xuất ra khỏi đội cảnh sát! Chỉ là trở về quê tiếp tục làm cảnh sát hình sự mà thôi! Cậu nói, như vậy còn không nói đạo nghĩa sao?”
“Ừm…” Triệu Ngọc không ngờ rằng, chuyện lại phức tạp như vậy, vốn hắn rất thù ghét Ô Phương Phương, nhưng mà, sau khi hắn biết được những gì Ô Phương Phương đã trải qua, sự thù hận đó lại từ từ thay đổi rồi.
“Cho nên, cậu có thù với Ô Phương Phương cũng được, đồng tình cũng được!” Sở trưởng Tiêu chắp hai tay nói: “Cậu không cần phải đi tìm viên đá quý Tamil nữa! Nếu như cậu muốn tìm thì cũng đợi lệnh thời hạn qua đi rồi mới nói!”
Chà chà…
Nghe được những lời nói của sở trưởng đại nhân, tuy Triệu Ngọc cảm thấy rất khó xử, nhưng cũng không thể nói gì.
“Triệu Ngọc à! Tiếp theo, vẫn là nói về cậu đi nhỉ, có thể cậu vẫn chưa biết được, biểu hiện của cậu đã gây sự chú ý của các cấp lạnh đạo. Lần này, chỉ cần phá được vụ án thi thể nữ không đầu, vậy thì cậu có thể tiền đồ vô lượng! Cậu sẽ có cơ hội phá được kỷ lục nhiều hạng mục của tổ điều tra! Nếu đoán không sai, cậu còn có thể phá lệ thăng chức lên làm ở Tổng cục Hình sự nữa!!” Sở trưởng Tiêu sâu xa nói xong, mới nhớ đến vụ án, liền hỏi: “Đúng rồi, nếu như đã bắt được hung thủ rồi, vậy công việc đi tìm chứng cứ có phải cũng gần xong rồi phải không?”
“Vâng…” Triệu Ngọc vâng một tiếng dài, phiền muộn nói: “Nói cả nửa ngày trời, bà ngăn cản hành động của tôi, chỉ vì nghĩ rằng tôi sẽ đi tìm viên đá quý đó có phải không?”
“Đúng rồi?” Lần này, cũng đến lượt Sở trưởng Tiêu ngạc nhiên rồi: “Lẽ nào không phải sao?”
“Mẹ tôi ơi, tôi bị bà hại chết rồi!” Triệu Ngọc vội vàng nói ra sự thật: “Bà có biết không? Vụ án thi thể nữ không đầu có thể có hung thủ khác. Tôi khó khăn lắm mới tìm được manh mối quan trọng, sắp phải đi bắt người rồi, bà lại kêu tôi rút binh, bà có biết, vậy có ý nghĩa gì không?”
“Cái gì? Có hung thủ khác sao? Sao lại… sao lại…” Sở trưởng Tiêu đơ người.
“A… Anh hùng…”
Thời khắc quan trọng, tiếng chuông điện thoại siêu cấp của Triệu Ngọc vang lên. Lần này, Triệu Ngọc không cấm kỵ gì cả, trực tiếp bấm vào nút nghe.
Trong điện thoại vang lên tiếng kêu phấn khích của Nhiễm Đào: “Lão đại à, ha ha ha… mấy người chúng ta không cần điều tra vụ án thi thể nữ không đầu nữa! Phi Thử Cao kia đã bị chúng tôi bắt được rồi!!!”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com