Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-668
Chương 668: Bóng tối
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Mà bên trong phòng thẩm vấn, Triệu Ngọc là tổ trưởng tổ điều tra đặc biệt dĩ nhiên phải được đảm nhận vị trí quan trọng và khó khăn nhất. Triệu Ngọc chủ thẩm, Ngô Tú Mẫn làm trợ lý, Tăng Khả chịu trách nhiệm ghi chép, Nhiễm Đào phụ trách đưa tin tức.
Ngoài ra, bởi vì Thôi Lệ Châu là một mắt xích quan trọng trong vụ án này, hơn nữa còn hiểu rõ tình hình bên trong của nhóm trộm cướp, cho nên Triệu Ngọc cũng yêu cầu cô ta cùng đi vào phòng thẩm vấn, đứng phía sau phụ giúp Ngô Tú Mẫn.
Sau khi sắp xếp xong xuôi hết thảy, cuộc thẩm vấn có quy mô to lớn chưa từng có, cuối cùng cũng bắt đầu.
Có điều, mặc dù trước đó Triệu Ngọc đã chuẩn bị tâm lý phải đánh một trận ác liệt với phạm3nhân, nhưng mà, liên quan tới tra hỏi Lý Phi lại thuận lợi ngoài dự liệu, thậm chí còn trót lọt hơn khi xử lý những vụ án khác nữa.
Trước khi thẩm vấn, chuyên gia tâm lý Ngô Tú Mẫn đã trò chuyện câu thông với Lý Phi, Lý Phi chẳng những tâm lý ổn định, hơn nữa còn đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhận tội, đối với tội lỗi của mình đều khai nhận không hề kiêng kỵ.
Vì vậy, cuộc tra hỏi vừa mới bắt đầu, hai bên vốn cũng không cần nói lời mở đầu, Lý Phi đã thản nhiên khai nhận tất cả những gì mình đã làm.
Điều khiến mọi người bất ngờ nhất chính là, Lý Phi nói từ đầu tới đuôi, nội dung câu chuyện hầu như bao quanh cuộc sống của ông ta từ nhỏ đến lớn. Mặc dù những lời tự0thuật của ông ta có chút vặt vãnh, lộn xộn, nhưng khi nghe vào tai, tâm trạng mọi người đều phập phồng lên xuống, chấn động lòng người.
Ngược lại, Triệu Ngọc vừa nghe đã liên tục lắc đầu, mặc dù hắn đã đoán được kết quả nhưng toàn bộ quá trình phát triển tâm lý của tên cuồng giết người này vẫn có sự sai biệt so với điều mà hắn đã suy đoán.
“Căn nhà cũ kia là nơi mà ban đầu sư phụ thu nhận chúng tôi.” Lý Phi nói: “Lúc ấy, còn có mấy đứa trẻ cũng không biết bản thân từ đâu tới giống như tôi, được sư phụ và sư nương nuôi dưỡng. Nhưng đến cuối cùng, chỉ còn sót lại hai người là tôi cùng với Đào Hương.”
“Thật ra thì, sau khi thành danh, Đào Hương mới đổi cho bản thân cái tên này,5còn tên thật gọi là... Ừm... Ai! Tôi thấy, đã không còn quan trọng nữa...”
“Tôi lớn hơn Đào Hương một chút, nhưng cụ thể là bao nhiêu cũng không biết!” Trong giọng nói của Lý Phi mang theo một loại thổn thức cùng chán chường, khiến người nghe cảm thấy lạnh tận trong tim. “Chúng tôi thậm chí còn không biết bản thân là con giáp gì!”
“Các người cũng đã thấy rồi đó, căn nhà cũ kia nằm bên cạnh nghĩa địa, vị trí cũng khá vắng vẻ, nhưng lại không xa thành phố lắm, rất phù hợp để làm căn cứ trộm cướp!”
“Từ nhỏ, tôi cùng với Đào Hương đã được sư phu huấn luyện rất nghiêm khắc, học tập phương pháp làm thế nào để trộm đồ. Các người làm sao mà biết được, lúc ấy hai người chúng tôi phải chịu đựng cái gì, ăn những4loại đau khổ nào! Hơi luyện không tốt, chính là một trận đòn ác độc, nhất là mụ la sát đáng ghét đó!”
“Bà ta có bệnh! Mỗi một lần huấn luyện, bà ta đều giống như mong chờ chúng tôi phạm phải sai lầm để cho bà ta có cơ hội ngược đãi chúng tôi, tay đấm chân đá, quất bằng dây thép, những thứ này còn nhẹ! Về sau còn dùng đến tàn thuốc, dao nhíp, thậm chí còn dùng tới nước sôi nữa...”
Nói tới chỗ này, tâm lý Lý Phi trở nên vô cùng kích động, ngôn ngữ cũng bởi vì nghẹn ngào mà ngừng lại, như vậy có thể thấy, cả quá trình mà ông ta bị ngược đãi, không phải một người bình thường có thể tưởng tượng tới được.
Ngô Tú Mẫn rất có kinh nghiệm, cô ấy lập tức ra hiệu cho bọn Triệu9Ngọc đừng lên tiếng, cho Lý Phi thêm một ít thời gian, để ông ta tự làm bản thân tỉnh táo lại.
“Các người... các người... Nếu như tôi có thể cởi quần áo ra, các người liền có thể nhìn thấy...” Trong mắt Lý Phi chứa nước mắt, kích động nói: “Sáu mươi năm, những dấu vết kia... dùng cả đời cũng lau không hết được...”
Sau đó, Lý Phi lại nghẹn ngào dừng lại một hai phút, mới tiếp tục nói: “Tôi và Đào Hương đều giống nhau, nhưng Đào Hương còn thảm hơn tôi nữa, trong một lần bị ngược đãi ác liệt, chỗ đó của cậu ấy bị sư nương đánh hỏng mất, không còn chức năng một người đàn ông nên có nữa!”
“A...” Nghe đến lời này, Thôi Lệ Châu đứng sau lưng Ngô Tú Mẫn bất ngờ kêu lên một tiếng. Cô ta không nghĩ tới, chức năng của Đào Hương lại bị người phá hủy đi bằng cách đó.
“Có điều... Đào Hương kiên cường hơn tôi nhiều, nó cắn răng tiếp tục kiên trì, học hết tất cả tài nghệ của sư phụ!” Lý Phi lại nói: “Nhưng tôi lại không như thế! Sự ngược đãi cùng với bị đối xử như không phải con người tạo thành bóng ma nghiêm trọng trong lòng tôi. Mỗi lần huấn luyện, tôi đều không thể hoàn thành, sau đó lúc cùng sư phụ đi ra ngoài làm việc, chỉ có thể làm một tên chạy vặt, hóng gió một chút, tôi thật sự biến thành một tên vô dụng!”
“Càng như vậy, tần số bị đánh lại càng nhiều hơn, trình độ tàn nhẫn của bà sư nương cũng càng ngày càng lợi hại! Thật ra thì, không phải sư phụ không biết bà ta có tật xấu này, nhưng ông ta cũng chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt, cho dù Đào Hương bị đánh thành như vậy, ông ta cũng không thể làm gì được!”
“Sau này tôi mới biết được, thì ra bà ta không thể sinh con! Nhưng mà, bà ta không sinh được con cũng không phải lỗi của chúng tôi mà! Tại sao phải đối xử với chúng tôi như thế?”
“Khi đó, có thể sư phụ nhìn ra tôi không thể làm được cho nên trong một khoảng thời gian ngắn lại lục tục chọn không ít đứa trẻ về. Sau đó, ông ta chỉ giữ lại hai người, nam họ Thôi, nữ họ Đỗ, hai người này chính là Tam đệ và Tứ muội của tôi và Đào Hương. Theo như lời sư phụ nói, hai người này căn cơ cũng khá thích hợp, nếu như luyện tập tốt, khẳng định tương lai sẽ không kém cỏi!”
“Mặc dù hai người này nhỏ hơn tôi cùng Đào Hương không ít, nhưng chúng tôi vẫn xem nhau là bạn, tình cảm vẫn luôn rất tốt đẹp. Tứ muội có dáng dấp xinh đẹp, ba người đàn ông chúng tôi đều chưa từng thấy qua con gái, cho nên đều vô cùng thích con bé, có thứ gì ăn ngon đều sẽ giữ lại cho con bé!”
“Có điều, bất kể là ai đều không thể chạy thoát nanh vuốt ma quỷ của mụ la sát kia, cách không mấy ngày sẽ bị bà ta kiếm cớ đánh một trận, Tam đệ và Tứ muội cũng không ngoại lệ!”
“Khi đó, chỉ có Đào Hương tạm được, tài nghệ càng ngày càng cao, thậm chí chuyện sư phụ không làm được, nó đều có thể làm. Cho nên mỗi lần sư phụ đi ra ngoài đều mang nó theo.”
“Về sau, có thể là có tiền, sư phụ liền đưa chúng tôi đổi đến một khu căn cứ gần thành phố hơn, hơn nữa còn dùng một cửa hàng bán nhôm để che chắn.”
“Một năm kia, cũng không biết là mười bảy, mười tám, hay là mười chín tuổi, cũng có lẽ... có thể ngay cả mười bảy cũng chưa tới?” Lý Phi nhớ lại rồi nói: “Sư phụ lại nhận thêm hai tên học trò, theo thứ tự thì một người đứng thứ năm, một người đứng thứ sáu. Có điều, hai người này chỉ mang danh nghĩa là học trò học nghề mà thôi, cũng không ở lại trong căn cứ, cho nên bọn họ cũng không biết sư nương có loại tật xấu này, vậy cũng tốt!”
“Nhưng chỉ có tôi cùng lão Tam, lão Tứ mới biết được, mặc dù điều kiện sống đã tốt lên nhưng tính xấu của sư nương chẳng những không giảm, ngược lại càng ngày càng biến thái hơn! Khi đó, tôi cũng không biết thời kỳ mãn kinh là cái gì, sau lại suy tính một chút, mới phát hiện mụ la sát kia đúng là đang trong giai đoạn này.”
“Bà ta ngược đãi chúng tôi đã đến mức không cách nào có thể nhịn được nữa! Đối với tôi cùng lão Tam thì thôi, nhưng mà có một ngày, tôi chợt nhìn thấy, bà ta lột sạch quần áo Tứ muội, trên tay còn cầm một cái ấm nước sôi định đổ lên ngực con bé!”
“Tứ muội sợ tới mức cả người đều run lên, nhưng lại không dám phản kháng, thậm chí ngay cả kêu khóc cũng không dám, nhưng mà lúc đó con bé chỉ là một cô gái mới mười ba, mười bốn tuổi mà thôi, chắc chắn đã bị dọa sợ muốn chết rồi!”
“Khi còn bé, tôi cũng đã từng bị sư nương dùng nước sôi tạt lên người, nếu Tứ muội cũng bị tạt nước sôi thì cả đời con bé sẽ bị hủy hoại!”
“Lần đó, tôi thật sự rất sốt ruột, cũng không biết lấy can đảm từ đâu ra, xông tới đẩy sư nương sang một bên! Ấm nước cũng rơi xuống mặt đất!” Lý Phi lo lắng nói rằng: “Mụ la sát kia sau khi đứng lên, sao mà chịu từ bỏ ý định? Ngay tức khắc bà ta liền há miệng mắng ầm ĩ, kéo tôi đứng dậy, đừng thấy tôi đã là một người thanh niên mười bảy mười tám tuổi nhưng thân thể vẫn luôn không cường tráng, không mấy cái đã bị bà ta đẩy ngã xuống đất!”
“Tiếp theo, bà ta nhặt một cái xẻng lên đập vào tôi! Sau đó, bà ta giống như lên cơn điên vậy, dùng cái xẻng đập liên tiếp lên đầu và người tôi, nhìn dáng vẻ kia, thế nào cũng phải đánh tôi đến chết mới vừa lòng!”
“Tôi đã bị bà ta đánh sắp hôn mê, trên mặt đều là máu, trời đất quay cuồng, thậm chí ngay cả đau đớn cũng sắp không thể nào cảm giác được...” Lý Phi thống khổ nói: “Nhưng, đánh, đánh, tôi lại chợt phát hiện, mụ la sát thế nhưng lại dừng tay!”
“Chờ tôi lau đi máu trên trán, lần nữa quay đầu nhìn xung quanh, mới hoảng sợ nhìn thấy, trên cổ mụ la sát bị cắm một cái cời than!”
“Cái cời than kia đâm xuyên cổ bà ta, bà ta té ngã trên mặt đất, sau đó máu chảy ra...”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Ngoài ra, bởi vì Thôi Lệ Châu là một mắt xích quan trọng trong vụ án này, hơn nữa còn hiểu rõ tình hình bên trong của nhóm trộm cướp, cho nên Triệu Ngọc cũng yêu cầu cô ta cùng đi vào phòng thẩm vấn, đứng phía sau phụ giúp Ngô Tú Mẫn.
Sau khi sắp xếp xong xuôi hết thảy, cuộc thẩm vấn có quy mô to lớn chưa từng có, cuối cùng cũng bắt đầu.
Có điều, mặc dù trước đó Triệu Ngọc đã chuẩn bị tâm lý phải đánh một trận ác liệt với phạm3nhân, nhưng mà, liên quan tới tra hỏi Lý Phi lại thuận lợi ngoài dự liệu, thậm chí còn trót lọt hơn khi xử lý những vụ án khác nữa.
Trước khi thẩm vấn, chuyên gia tâm lý Ngô Tú Mẫn đã trò chuyện câu thông với Lý Phi, Lý Phi chẳng những tâm lý ổn định, hơn nữa còn đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhận tội, đối với tội lỗi của mình đều khai nhận không hề kiêng kỵ.
Vì vậy, cuộc tra hỏi vừa mới bắt đầu, hai bên vốn cũng không cần nói lời mở đầu, Lý Phi đã thản nhiên khai nhận tất cả những gì mình đã làm.
Điều khiến mọi người bất ngờ nhất chính là, Lý Phi nói từ đầu tới đuôi, nội dung câu chuyện hầu như bao quanh cuộc sống của ông ta từ nhỏ đến lớn. Mặc dù những lời tự0thuật của ông ta có chút vặt vãnh, lộn xộn, nhưng khi nghe vào tai, tâm trạng mọi người đều phập phồng lên xuống, chấn động lòng người.
Ngược lại, Triệu Ngọc vừa nghe đã liên tục lắc đầu, mặc dù hắn đã đoán được kết quả nhưng toàn bộ quá trình phát triển tâm lý của tên cuồng giết người này vẫn có sự sai biệt so với điều mà hắn đã suy đoán.
“Căn nhà cũ kia là nơi mà ban đầu sư phụ thu nhận chúng tôi.” Lý Phi nói: “Lúc ấy, còn có mấy đứa trẻ cũng không biết bản thân từ đâu tới giống như tôi, được sư phụ và sư nương nuôi dưỡng. Nhưng đến cuối cùng, chỉ còn sót lại hai người là tôi cùng với Đào Hương.”
“Thật ra thì, sau khi thành danh, Đào Hương mới đổi cho bản thân cái tên này,5còn tên thật gọi là... Ừm... Ai! Tôi thấy, đã không còn quan trọng nữa...”
“Tôi lớn hơn Đào Hương một chút, nhưng cụ thể là bao nhiêu cũng không biết!” Trong giọng nói của Lý Phi mang theo một loại thổn thức cùng chán chường, khiến người nghe cảm thấy lạnh tận trong tim. “Chúng tôi thậm chí còn không biết bản thân là con giáp gì!”
“Các người cũng đã thấy rồi đó, căn nhà cũ kia nằm bên cạnh nghĩa địa, vị trí cũng khá vắng vẻ, nhưng lại không xa thành phố lắm, rất phù hợp để làm căn cứ trộm cướp!”
“Từ nhỏ, tôi cùng với Đào Hương đã được sư phu huấn luyện rất nghiêm khắc, học tập phương pháp làm thế nào để trộm đồ. Các người làm sao mà biết được, lúc ấy hai người chúng tôi phải chịu đựng cái gì, ăn những4loại đau khổ nào! Hơi luyện không tốt, chính là một trận đòn ác độc, nhất là mụ la sát đáng ghét đó!”
“Bà ta có bệnh! Mỗi một lần huấn luyện, bà ta đều giống như mong chờ chúng tôi phạm phải sai lầm để cho bà ta có cơ hội ngược đãi chúng tôi, tay đấm chân đá, quất bằng dây thép, những thứ này còn nhẹ! Về sau còn dùng đến tàn thuốc, dao nhíp, thậm chí còn dùng tới nước sôi nữa...”
Nói tới chỗ này, tâm lý Lý Phi trở nên vô cùng kích động, ngôn ngữ cũng bởi vì nghẹn ngào mà ngừng lại, như vậy có thể thấy, cả quá trình mà ông ta bị ngược đãi, không phải một người bình thường có thể tưởng tượng tới được.
Ngô Tú Mẫn rất có kinh nghiệm, cô ấy lập tức ra hiệu cho bọn Triệu9Ngọc đừng lên tiếng, cho Lý Phi thêm một ít thời gian, để ông ta tự làm bản thân tỉnh táo lại.
“Các người... các người... Nếu như tôi có thể cởi quần áo ra, các người liền có thể nhìn thấy...” Trong mắt Lý Phi chứa nước mắt, kích động nói: “Sáu mươi năm, những dấu vết kia... dùng cả đời cũng lau không hết được...”
Sau đó, Lý Phi lại nghẹn ngào dừng lại một hai phút, mới tiếp tục nói: “Tôi và Đào Hương đều giống nhau, nhưng Đào Hương còn thảm hơn tôi nữa, trong một lần bị ngược đãi ác liệt, chỗ đó của cậu ấy bị sư nương đánh hỏng mất, không còn chức năng một người đàn ông nên có nữa!”
“A...” Nghe đến lời này, Thôi Lệ Châu đứng sau lưng Ngô Tú Mẫn bất ngờ kêu lên một tiếng. Cô ta không nghĩ tới, chức năng của Đào Hương lại bị người phá hủy đi bằng cách đó.
“Có điều... Đào Hương kiên cường hơn tôi nhiều, nó cắn răng tiếp tục kiên trì, học hết tất cả tài nghệ của sư phụ!” Lý Phi lại nói: “Nhưng tôi lại không như thế! Sự ngược đãi cùng với bị đối xử như không phải con người tạo thành bóng ma nghiêm trọng trong lòng tôi. Mỗi lần huấn luyện, tôi đều không thể hoàn thành, sau đó lúc cùng sư phụ đi ra ngoài làm việc, chỉ có thể làm một tên chạy vặt, hóng gió một chút, tôi thật sự biến thành một tên vô dụng!”
“Càng như vậy, tần số bị đánh lại càng nhiều hơn, trình độ tàn nhẫn của bà sư nương cũng càng ngày càng lợi hại! Thật ra thì, không phải sư phụ không biết bà ta có tật xấu này, nhưng ông ta cũng chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt, cho dù Đào Hương bị đánh thành như vậy, ông ta cũng không thể làm gì được!”
“Sau này tôi mới biết được, thì ra bà ta không thể sinh con! Nhưng mà, bà ta không sinh được con cũng không phải lỗi của chúng tôi mà! Tại sao phải đối xử với chúng tôi như thế?”
“Khi đó, có thể sư phụ nhìn ra tôi không thể làm được cho nên trong một khoảng thời gian ngắn lại lục tục chọn không ít đứa trẻ về. Sau đó, ông ta chỉ giữ lại hai người, nam họ Thôi, nữ họ Đỗ, hai người này chính là Tam đệ và Tứ muội của tôi và Đào Hương. Theo như lời sư phụ nói, hai người này căn cơ cũng khá thích hợp, nếu như luyện tập tốt, khẳng định tương lai sẽ không kém cỏi!”
“Mặc dù hai người này nhỏ hơn tôi cùng Đào Hương không ít, nhưng chúng tôi vẫn xem nhau là bạn, tình cảm vẫn luôn rất tốt đẹp. Tứ muội có dáng dấp xinh đẹp, ba người đàn ông chúng tôi đều chưa từng thấy qua con gái, cho nên đều vô cùng thích con bé, có thứ gì ăn ngon đều sẽ giữ lại cho con bé!”
“Có điều, bất kể là ai đều không thể chạy thoát nanh vuốt ma quỷ của mụ la sát kia, cách không mấy ngày sẽ bị bà ta kiếm cớ đánh một trận, Tam đệ và Tứ muội cũng không ngoại lệ!”
“Khi đó, chỉ có Đào Hương tạm được, tài nghệ càng ngày càng cao, thậm chí chuyện sư phụ không làm được, nó đều có thể làm. Cho nên mỗi lần sư phụ đi ra ngoài đều mang nó theo.”
“Về sau, có thể là có tiền, sư phụ liền đưa chúng tôi đổi đến một khu căn cứ gần thành phố hơn, hơn nữa còn dùng một cửa hàng bán nhôm để che chắn.”
“Một năm kia, cũng không biết là mười bảy, mười tám, hay là mười chín tuổi, cũng có lẽ... có thể ngay cả mười bảy cũng chưa tới?” Lý Phi nhớ lại rồi nói: “Sư phụ lại nhận thêm hai tên học trò, theo thứ tự thì một người đứng thứ năm, một người đứng thứ sáu. Có điều, hai người này chỉ mang danh nghĩa là học trò học nghề mà thôi, cũng không ở lại trong căn cứ, cho nên bọn họ cũng không biết sư nương có loại tật xấu này, vậy cũng tốt!”
“Nhưng chỉ có tôi cùng lão Tam, lão Tứ mới biết được, mặc dù điều kiện sống đã tốt lên nhưng tính xấu của sư nương chẳng những không giảm, ngược lại càng ngày càng biến thái hơn! Khi đó, tôi cũng không biết thời kỳ mãn kinh là cái gì, sau lại suy tính một chút, mới phát hiện mụ la sát kia đúng là đang trong giai đoạn này.”
“Bà ta ngược đãi chúng tôi đã đến mức không cách nào có thể nhịn được nữa! Đối với tôi cùng lão Tam thì thôi, nhưng mà có một ngày, tôi chợt nhìn thấy, bà ta lột sạch quần áo Tứ muội, trên tay còn cầm một cái ấm nước sôi định đổ lên ngực con bé!”
“Tứ muội sợ tới mức cả người đều run lên, nhưng lại không dám phản kháng, thậm chí ngay cả kêu khóc cũng không dám, nhưng mà lúc đó con bé chỉ là một cô gái mới mười ba, mười bốn tuổi mà thôi, chắc chắn đã bị dọa sợ muốn chết rồi!”
“Khi còn bé, tôi cũng đã từng bị sư nương dùng nước sôi tạt lên người, nếu Tứ muội cũng bị tạt nước sôi thì cả đời con bé sẽ bị hủy hoại!”
“Lần đó, tôi thật sự rất sốt ruột, cũng không biết lấy can đảm từ đâu ra, xông tới đẩy sư nương sang một bên! Ấm nước cũng rơi xuống mặt đất!” Lý Phi lo lắng nói rằng: “Mụ la sát kia sau khi đứng lên, sao mà chịu từ bỏ ý định? Ngay tức khắc bà ta liền há miệng mắng ầm ĩ, kéo tôi đứng dậy, đừng thấy tôi đã là một người thanh niên mười bảy mười tám tuổi nhưng thân thể vẫn luôn không cường tráng, không mấy cái đã bị bà ta đẩy ngã xuống đất!”
“Tiếp theo, bà ta nhặt một cái xẻng lên đập vào tôi! Sau đó, bà ta giống như lên cơn điên vậy, dùng cái xẻng đập liên tiếp lên đầu và người tôi, nhìn dáng vẻ kia, thế nào cũng phải đánh tôi đến chết mới vừa lòng!”
“Tôi đã bị bà ta đánh sắp hôn mê, trên mặt đều là máu, trời đất quay cuồng, thậm chí ngay cả đau đớn cũng sắp không thể nào cảm giác được...” Lý Phi thống khổ nói: “Nhưng, đánh, đánh, tôi lại chợt phát hiện, mụ la sát thế nhưng lại dừng tay!”
“Chờ tôi lau đi máu trên trán, lần nữa quay đầu nhìn xung quanh, mới hoảng sợ nhìn thấy, trên cổ mụ la sát bị cắm một cái cời than!”
“Cái cời than kia đâm xuyên cổ bà ta, bà ta té ngã trên mặt đất, sau đó máu chảy ra...”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook