Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-694
Chương 694: Địa điểm giống nhau
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Chuyện lớn có phải không?
Được thôi?
Đến đi, xem ông đây ai sợ ai nào?
Nhưng mà... quẻ Chấn phía sau là có ý gì?
Quẻ Chấn đại diện cho địa vị, hắn đã chạy tới New Zealand rồi, còn mưu toan địa vị gì nữa? Hiện tại thân phận của hắn chỉ là một khách du lịch mà thôi, địa vị còn có thể tới mức nào nữa? Chẳng lẽ muốn hắn làm cán bộ cấp cao ở New Zealand?
Haiz?
Ồ...
Ai ngờ, trải qua khoảnh khắc kinh hãi lúc đầu, Triệu Ngọc lại có một loại dự cảm. Hắn cảm thấy được, quẻ “Khôn Chấn” này có thể không phải có ý nghĩa như vậy?
Ví dụ như, dụng ý của quẻ Khôn Chấn này3có thể là hắn cứu được nhân vật quan trọng nào đấy hoặc là bắt được tội phạm quan trọng nào đó... ở trên đảo? Sau đó trở thành người hùng của quần chúng, vì thế tăng thêm địa vị của hắn?
Tưởng tượng đến đây, Triệu Ngọc không ngăn được nhớ tới cô gái người Thái Lan mất tích kia. Chẳng lẽ trong lúc tìm kiếm Miêu Anh sẽ ngẫu nhiên tìm được tung tích cô gái này? Sau đó cứu được cô ta? Đánh một trận oanh liệt với bọn bắt cóc, nhờ vậy mà tạo nên danh tiếng của bản thân?
Khả năng này... có thể xảy ra chứ?
Có điều, nếu thực sự nói như vậy, có phải gieo được1quẻ “Khôn Cấn” thì chính xác hơn chứ?
Còn nữa... ông đây đã mất bao nhiêu công sức như thế mà vẫn không gieo được quẻ “Khảm” mong muốn, vậy chẳng phải chứng tỏ việc tìm kiếm Miêu Anh của hắn chỉ có thể dừng lại tại đây?
Chậc chậc...
Đại ca hệ thống à, rốt cuộc là mày bị làm sao? Nếu như thực sự bị không quen khí hậu, tao tìm bác sĩ đến khám cho mày được không? Chúng ta đừng đùa nữa được chứ?
Mày tính làm cái gì đây hả?
Đột nhiên cho tao một quẻ “Khôn” thì thôi không nói, lại còn thêm quẻ “Chấn” quái lạ nữa, rốt cuộc là mày muốn làm cái gì?
Triệu Ngọc càng nghĩ càng3nhức đầu, càng nghĩ càng không ra. Khó trách mọi người thường nói “chuyện đời khó đoán”! Nếu ai đó có thể nắm tương lai của chính mình trong tay vậy chắc chắn người đó sẽ trở thành một người vô cùng thành công!
Nhưng tương lai nào có dễ dàng nắm giữ như vậy?
Lấy quẻ văn trong hệ thống Kỳ Ngộ để nói đi! Tuy rằng rõ ràng biết bản thân sẽ gặp được kỳ ngộ nhưng kết quả là vẫn không thể biết rốt cuộc sẽ phát sinh cái gì? Trong ấn tượng của Triệu Ngọc, dường như trước giờ hắn vẫn chưa lần nào thực sự đoán đúng!
Vì thế, hiện tại hắn cố gắng hết sức ức chế bản3thân, không miên man suy nghĩ nữa. Nếu tương lai thực sự không thể nắm bắt được, vậy thì hãy chuẩn bị sẵn sàng, đừng tới lúc đó lại luống cuống chân tay!
Nghĩ đến đây, lúc này Triệu Ngọc mới tạm thời không nghĩ tới quẻ “Khôn” làm chấn kinh tâm hồn kia nữa, ngược lại dồn sự chú ý về phó bản Kỳ Ngộ.
Ai ngờ, hắn vừa mới mở phó bản Kỳ Ngộ ra xem một chút, tâm tình khó khăn lắm mới ức chế được lại bộc phát..
Ấy?
Cái này...
Cái này cũng không phải chỉ có chút thú vị, đây là thú vị quá rồi!
Đại ca hệ thống à, chẳng lẽ, mày thực sự có vấn đề rồi?
Sao lại xảy9ra lần nữa vậy?
Tọa độ trên phó bản Kỳ Ngộ giống hệt ngày hôm qua, vẫn là tám giờ tối tại phòng của bọn họ.
Địa điểm, thời gian tất cả đều không thay đổi!
Phù...
Triệu Ngọc thở mạnh ra, càng có cảm giác khó có thể nắm bắt.
Vì sao lại như thế này? Phải chăng vì Landing Island hơi nhỏ, hơn nữa người lại ít khiến đại ca hệ thống khó sắp xếp kỳ ngộ? Vì thế mới đem tất cả phó bản Kỳ Ngộ sắp xếp trong phòng của hắn?
Ngày hôm qua là Hàn Đức Vượng tới tìm hiểu, vậy hôm nay thì sao? Không phải là Hàn Đức Vượng lại tới đây lần nữa chứ?
Như vậy... được rồi, nếu hệ thống đã gieo ra quẻ Khôn, thì mày thực sự cũng có bản lĩnh. Nếu vậy mày có dám trực tiếp đưa Miêu Anh đến phòng của tao không? Đại ca! Hệ thống! Nói đi mày…
Cứ như vậy, quẻ văn khiến người ta khiếp sợ, thêm cả phó bản Kỳ Ngộ gần như vô nghĩa làm đầu óc Triệu Ngọc suy nghĩ rối tung cả một đêm. Hắn đã thử vài lần, muốn nghĩ được điều gì đó có ý nghĩa nhưng cuối cùng chỉ thấy kết thúc thất bại.
Không còn cách nào khác, nếu không thể biết trước được tương lại vậy làm sao hắn có thể nắm trong tay chứ?
...
Không biết là do trong lòng có tâm sự hay là do phó bản Kỳ Ngộ quấy nhiễu, lúc Triệu Ngọc tỉnh lại sáng hôm sau, mọi chuyện xảy ra không khác ngày hôm qua là mấy, khiến hắn có cảm giác chỉ sống có một ngày.
Tô Kim Muội hôm qua vốn nằm ngủ trên sô pha vậy mà lúc này lại đang nằm trên giường của hắn, hơn nữa còn chui vào trong chăn của hắn!
Có điều, lúc này đây, trình độ tiếp nhận kinh ngạc của Triệu Ngọc đã không còn như ngày hôm qua, thậm chí đồ ngủ còn nguyên hay không hắn cũng lười nhìn, cứ thế xuống giường rửa mặt đánh răng.
Đợi sau khi hắn dùng nước lạnh rửa mặt cho tỉnh táo, lúc này mới chợt ý thức được một việc: Phụ nữ mặc đồ ngủ nằm ngủ ngon lành trên giường cùng hắn hai ngày liền vậy mà hắn lại không làm gì!
Chuyện này nói ra, thậm chí bản thân hắn cũng không dám tin! Nhưng sự thật bày ra trước mắt, hắn cũng không biết làm thế nào lại được như thế...
Sau khi rời giường, tất cả hành động của hai người cũng giống như ngày hôm qua. Ăn cơm, xuất phát, đi tới phố mua sắm tiếp tục thăm dò, xem xem rốt cuộc Miêu Anh đi tới nơi nào?
Bởi vì công việc cũng giống như ngày hôm qua nên hôm nay hai người bắt đầu làm việc rất thuận lợi, không bao lâu đã lần lượt lấy được video giám sát của mấy cửa hàng, tìm được bóng dáng của Miêu Anh hôm qua.
Từ các video có thể thấy quả nhiên Miêu Anh đi dọc theo ngã tư về phía bến tàu.
Nhưng hai người Triệu Ngọc tìm một lúc lại bỗng nhiên phát hiện trong các video khác không hề thấy bóng dáng Miêu Anh! Vốn dĩ từ camera của một cửa hàng thấy Miêu Anh tiếp tục đi theo hướng Nam nhưng sau đó trong camera của cửa hàng tiếp theo lại không thấy Miêu Anh đâu nữa! Từ đó về sau tất cả các video còn lại đều không xuất hiện bóng dáng Miêu Anh.
Tô Kim Muội nhận định, sở dĩ Miêu Anh biến mất chỉ có hai khả năng, một là cô ấy đi vào cửa hàng, hai là cô ấy đã bắt xe.
Rất nhanh, hai người liền loại trừ khả năng đầu tiên. Bởi vì trong camera giám sát gần đó, không hề thấy dấu vết Miêu Anh đi vào cửa hàng, ngược lại lại có một chiếc xe taxi dừng ở chỗ Miêu Anh biến mất. Vì thế, hai người Triệu Ngọc cảm thấy, rất có thể Miêu Anh đã lên xe ở chỗ đó.
Chỗ đó cách bến tàu khoảng ba cây số, xem ra, Miêu Anh hẳn là bắt xe đi tới bến tàu.
Để xác minh ý nghĩ đó, hai người liền trực tiếp đi tới bến tàu, tiếp tục tìm kiếm tung tích chiếc xe taxi kia qua video của những cửa hàng gần bến tàu.
Tuy rằng bọn họ đã tìm được tung tích chiếc taxi kia qua video của một của hàng nhưng lại không thể nhìn rõ người ngồi trên xe rốt cuộc có phải Miêu Anh hay không? Bọn họ chỉ có thể thấy chiếc xe taxi kia đã chạy vào bãi đỗ xe của bến tàu, hơn nữa còn ở lại đó mấy phút đồng hồ mới rời đi, thêm vào đó lúc rời đi, lái xe đã để biển xe trống, chứng tỏ trên xe không có khách.
Theo tới nơi này, Triệu Ngọc không thể không chấp nhận dự đoán tồi tệ nhất. Bởi vì rất nhiều các dấu hiệu cho thấy, cùng ngày đó, Miêu Anh đã lên thuyền rời khỏi Landing Island.
Nhưng điều khiến Triệu Ngọc nghi hoặc đó là hành tung của Miêu Anh vô cùng khả nghi. Từ các camera giám sát hoàn toàn không thể nhìn thấy rốt cuộc cô ấy đang làm cái gì?
Theo hình dung, cô ấy dạo hết con phố mua sắm trên Landing Island một vòng rồi cứ thế mà rời đi sao? Vậy... lúc ở trong tiệm cà phê kia cô ấy chuẩn bị khẩn trương như thế lại là vì điều gì?
Không được... Lúc này Triệu Ngọc vẫn chưa từ bỏ ý định, nhất định phải vào trong bến tàu tiếp tục điều tra thêm. Hắn muốn xem xem Miêu Anh đã thực sự lên tàu rời đảo chưa?
Nhưng mà vấn đề khó khăn lại xuất hiện. Bến tàu không phải là nơi giống với những cửa hàng tư nhân bình thường, muốn xem được các video ở đó không phải là Tô Kim Muội làm nũng vài lần là có thể lấy được!
Vậy... làm thế nào mới có thể lấy được các video giám sát ở bến tàu đây?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Được thôi?
Đến đi, xem ông đây ai sợ ai nào?
Nhưng mà... quẻ Chấn phía sau là có ý gì?
Quẻ Chấn đại diện cho địa vị, hắn đã chạy tới New Zealand rồi, còn mưu toan địa vị gì nữa? Hiện tại thân phận của hắn chỉ là một khách du lịch mà thôi, địa vị còn có thể tới mức nào nữa? Chẳng lẽ muốn hắn làm cán bộ cấp cao ở New Zealand?
Haiz?
Ồ...
Ai ngờ, trải qua khoảnh khắc kinh hãi lúc đầu, Triệu Ngọc lại có một loại dự cảm. Hắn cảm thấy được, quẻ “Khôn Chấn” này có thể không phải có ý nghĩa như vậy?
Ví dụ như, dụng ý của quẻ Khôn Chấn này3có thể là hắn cứu được nhân vật quan trọng nào đấy hoặc là bắt được tội phạm quan trọng nào đó... ở trên đảo? Sau đó trở thành người hùng của quần chúng, vì thế tăng thêm địa vị của hắn?
Tưởng tượng đến đây, Triệu Ngọc không ngăn được nhớ tới cô gái người Thái Lan mất tích kia. Chẳng lẽ trong lúc tìm kiếm Miêu Anh sẽ ngẫu nhiên tìm được tung tích cô gái này? Sau đó cứu được cô ta? Đánh một trận oanh liệt với bọn bắt cóc, nhờ vậy mà tạo nên danh tiếng của bản thân?
Khả năng này... có thể xảy ra chứ?
Có điều, nếu thực sự nói như vậy, có phải gieo được1quẻ “Khôn Cấn” thì chính xác hơn chứ?
Còn nữa... ông đây đã mất bao nhiêu công sức như thế mà vẫn không gieo được quẻ “Khảm” mong muốn, vậy chẳng phải chứng tỏ việc tìm kiếm Miêu Anh của hắn chỉ có thể dừng lại tại đây?
Chậc chậc...
Đại ca hệ thống à, rốt cuộc là mày bị làm sao? Nếu như thực sự bị không quen khí hậu, tao tìm bác sĩ đến khám cho mày được không? Chúng ta đừng đùa nữa được chứ?
Mày tính làm cái gì đây hả?
Đột nhiên cho tao một quẻ “Khôn” thì thôi không nói, lại còn thêm quẻ “Chấn” quái lạ nữa, rốt cuộc là mày muốn làm cái gì?
Triệu Ngọc càng nghĩ càng3nhức đầu, càng nghĩ càng không ra. Khó trách mọi người thường nói “chuyện đời khó đoán”! Nếu ai đó có thể nắm tương lai của chính mình trong tay vậy chắc chắn người đó sẽ trở thành một người vô cùng thành công!
Nhưng tương lai nào có dễ dàng nắm giữ như vậy?
Lấy quẻ văn trong hệ thống Kỳ Ngộ để nói đi! Tuy rằng rõ ràng biết bản thân sẽ gặp được kỳ ngộ nhưng kết quả là vẫn không thể biết rốt cuộc sẽ phát sinh cái gì? Trong ấn tượng của Triệu Ngọc, dường như trước giờ hắn vẫn chưa lần nào thực sự đoán đúng!
Vì thế, hiện tại hắn cố gắng hết sức ức chế bản3thân, không miên man suy nghĩ nữa. Nếu tương lai thực sự không thể nắm bắt được, vậy thì hãy chuẩn bị sẵn sàng, đừng tới lúc đó lại luống cuống chân tay!
Nghĩ đến đây, lúc này Triệu Ngọc mới tạm thời không nghĩ tới quẻ “Khôn” làm chấn kinh tâm hồn kia nữa, ngược lại dồn sự chú ý về phó bản Kỳ Ngộ.
Ai ngờ, hắn vừa mới mở phó bản Kỳ Ngộ ra xem một chút, tâm tình khó khăn lắm mới ức chế được lại bộc phát..
Ấy?
Cái này...
Cái này cũng không phải chỉ có chút thú vị, đây là thú vị quá rồi!
Đại ca hệ thống à, chẳng lẽ, mày thực sự có vấn đề rồi?
Sao lại xảy9ra lần nữa vậy?
Tọa độ trên phó bản Kỳ Ngộ giống hệt ngày hôm qua, vẫn là tám giờ tối tại phòng của bọn họ.
Địa điểm, thời gian tất cả đều không thay đổi!
Phù...
Triệu Ngọc thở mạnh ra, càng có cảm giác khó có thể nắm bắt.
Vì sao lại như thế này? Phải chăng vì Landing Island hơi nhỏ, hơn nữa người lại ít khiến đại ca hệ thống khó sắp xếp kỳ ngộ? Vì thế mới đem tất cả phó bản Kỳ Ngộ sắp xếp trong phòng của hắn?
Ngày hôm qua là Hàn Đức Vượng tới tìm hiểu, vậy hôm nay thì sao? Không phải là Hàn Đức Vượng lại tới đây lần nữa chứ?
Như vậy... được rồi, nếu hệ thống đã gieo ra quẻ Khôn, thì mày thực sự cũng có bản lĩnh. Nếu vậy mày có dám trực tiếp đưa Miêu Anh đến phòng của tao không? Đại ca! Hệ thống! Nói đi mày…
Cứ như vậy, quẻ văn khiến người ta khiếp sợ, thêm cả phó bản Kỳ Ngộ gần như vô nghĩa làm đầu óc Triệu Ngọc suy nghĩ rối tung cả một đêm. Hắn đã thử vài lần, muốn nghĩ được điều gì đó có ý nghĩa nhưng cuối cùng chỉ thấy kết thúc thất bại.
Không còn cách nào khác, nếu không thể biết trước được tương lại vậy làm sao hắn có thể nắm trong tay chứ?
...
Không biết là do trong lòng có tâm sự hay là do phó bản Kỳ Ngộ quấy nhiễu, lúc Triệu Ngọc tỉnh lại sáng hôm sau, mọi chuyện xảy ra không khác ngày hôm qua là mấy, khiến hắn có cảm giác chỉ sống có một ngày.
Tô Kim Muội hôm qua vốn nằm ngủ trên sô pha vậy mà lúc này lại đang nằm trên giường của hắn, hơn nữa còn chui vào trong chăn của hắn!
Có điều, lúc này đây, trình độ tiếp nhận kinh ngạc của Triệu Ngọc đã không còn như ngày hôm qua, thậm chí đồ ngủ còn nguyên hay không hắn cũng lười nhìn, cứ thế xuống giường rửa mặt đánh răng.
Đợi sau khi hắn dùng nước lạnh rửa mặt cho tỉnh táo, lúc này mới chợt ý thức được một việc: Phụ nữ mặc đồ ngủ nằm ngủ ngon lành trên giường cùng hắn hai ngày liền vậy mà hắn lại không làm gì!
Chuyện này nói ra, thậm chí bản thân hắn cũng không dám tin! Nhưng sự thật bày ra trước mắt, hắn cũng không biết làm thế nào lại được như thế...
Sau khi rời giường, tất cả hành động của hai người cũng giống như ngày hôm qua. Ăn cơm, xuất phát, đi tới phố mua sắm tiếp tục thăm dò, xem xem rốt cuộc Miêu Anh đi tới nơi nào?
Bởi vì công việc cũng giống như ngày hôm qua nên hôm nay hai người bắt đầu làm việc rất thuận lợi, không bao lâu đã lần lượt lấy được video giám sát của mấy cửa hàng, tìm được bóng dáng của Miêu Anh hôm qua.
Từ các video có thể thấy quả nhiên Miêu Anh đi dọc theo ngã tư về phía bến tàu.
Nhưng hai người Triệu Ngọc tìm một lúc lại bỗng nhiên phát hiện trong các video khác không hề thấy bóng dáng Miêu Anh! Vốn dĩ từ camera của một cửa hàng thấy Miêu Anh tiếp tục đi theo hướng Nam nhưng sau đó trong camera của cửa hàng tiếp theo lại không thấy Miêu Anh đâu nữa! Từ đó về sau tất cả các video còn lại đều không xuất hiện bóng dáng Miêu Anh.
Tô Kim Muội nhận định, sở dĩ Miêu Anh biến mất chỉ có hai khả năng, một là cô ấy đi vào cửa hàng, hai là cô ấy đã bắt xe.
Rất nhanh, hai người liền loại trừ khả năng đầu tiên. Bởi vì trong camera giám sát gần đó, không hề thấy dấu vết Miêu Anh đi vào cửa hàng, ngược lại lại có một chiếc xe taxi dừng ở chỗ Miêu Anh biến mất. Vì thế, hai người Triệu Ngọc cảm thấy, rất có thể Miêu Anh đã lên xe ở chỗ đó.
Chỗ đó cách bến tàu khoảng ba cây số, xem ra, Miêu Anh hẳn là bắt xe đi tới bến tàu.
Để xác minh ý nghĩ đó, hai người liền trực tiếp đi tới bến tàu, tiếp tục tìm kiếm tung tích chiếc xe taxi kia qua video của những cửa hàng gần bến tàu.
Tuy rằng bọn họ đã tìm được tung tích chiếc taxi kia qua video của một của hàng nhưng lại không thể nhìn rõ người ngồi trên xe rốt cuộc có phải Miêu Anh hay không? Bọn họ chỉ có thể thấy chiếc xe taxi kia đã chạy vào bãi đỗ xe của bến tàu, hơn nữa còn ở lại đó mấy phút đồng hồ mới rời đi, thêm vào đó lúc rời đi, lái xe đã để biển xe trống, chứng tỏ trên xe không có khách.
Theo tới nơi này, Triệu Ngọc không thể không chấp nhận dự đoán tồi tệ nhất. Bởi vì rất nhiều các dấu hiệu cho thấy, cùng ngày đó, Miêu Anh đã lên thuyền rời khỏi Landing Island.
Nhưng điều khiến Triệu Ngọc nghi hoặc đó là hành tung của Miêu Anh vô cùng khả nghi. Từ các camera giám sát hoàn toàn không thể nhìn thấy rốt cuộc cô ấy đang làm cái gì?
Theo hình dung, cô ấy dạo hết con phố mua sắm trên Landing Island một vòng rồi cứ thế mà rời đi sao? Vậy... lúc ở trong tiệm cà phê kia cô ấy chuẩn bị khẩn trương như thế lại là vì điều gì?
Không được... Lúc này Triệu Ngọc vẫn chưa từ bỏ ý định, nhất định phải vào trong bến tàu tiếp tục điều tra thêm. Hắn muốn xem xem Miêu Anh đã thực sự lên tàu rời đảo chưa?
Nhưng mà vấn đề khó khăn lại xuất hiện. Bến tàu không phải là nơi giống với những cửa hàng tư nhân bình thường, muốn xem được các video ở đó không phải là Tô Kim Muội làm nũng vài lần là có thể lấy được!
Vậy... làm thế nào mới có thể lấy được các video giám sát ở bến tàu đây?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com