Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-696
Chương 696: Quẻ khôn ứng nghiệm
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Không, sao có thể chứ...” Triệu Ngọc vò đầu nói. “Chúng ta vừa mới quay lại khách sạn, khách sạn đều có camera giám sát! Hơn nữa, chúng ta không hề có động cơ, cô gái này đã mất tích rất lâu rồi. Khi đó, chúng ta còn chưa tới New Zealand...”
Vừa nói xong, Triệu Ngọc bắt đầu nghiêm túc kiểm tra quan sát xác chết, xuất phát từ sự mẫn cảm của nghề nghiệp, hắn nói. “Người chết là một phụ nữ trẻ tuổi, khỏa thân hoàn toàn, trên cánh tay có vết chém rõ ràng, động mạch bị tổn thương nghiêm trọng, ngực và bụng cũng đều bị chém! Có lẽ, hung khí gây án là loại rìu nào đó!”
“Còn nữa, trên mặt đất không có dấu vết kéo lê, người chết3chắc chắn là bị bắt vào bồn tắm lớn trước, sau đó mới bị giết! Hơn nữa, dường như không có dấu vết giãy giụa, có thể người chết trước đó đã bị hôn mê! Vết máu chưa khô, án mạng chắc là vừa xảy ra, Kim Muội...” Xem tới đây, Triệu Ngọc đột nhiên nhớ tới cái gì đó, vội vàng chạy ra khỏi toilet, nhìn kỹ tủ quần áo ở phía ngoài, nói. “Chú ý bảo vệ hiện trường! Tôi nghĩ, hung thủ có khả năng vẫn chưa đi xa!”
“Hả? Đúng không...” Tô Kim Muội sợ đến căng cứng cả người, vội vàng núp ở phía sau Triệu Ngọc, mắt nơm nớp lo sợ nhìn về phần còn lại của văn phòng.
Lúc này, Triệu Ngọc đã mở máy thăm dò tàng hình,1kiểm tra qua căn phòng một chút, nhưng không phát hiện dấu vết tồn tại của người khác?
Thế nhưng, khi hắn nhìn về phía ban công của khách sạn, lại phát hiện cửa ban công bị mở! Hắn nhớ rõ ràng, từ tối hôm qua đến giờ, hắn vẫn chưa hề mở cánh cửa kia.
Vì vậy, hắn vội chạy ra ban công kiểm tra, trên ban công trống không không có vật gì. Triệu Ngọc liền nhìn xuống dưới. Ngay phía dưới ban công có một bể bơi nhỏ, phòng của bọn họ ở tầng ba, từ trên này nhìn xuống dưới, Triệu Ngọc thấy trong bể bơi có một vật thể lạ.
Tuy rằng khoảng cách hơi xa nhưng Triệu Ngọc vẫn có thể nhìn ra, đó là một cái rìu kim loại!
Hung khí?
Ông3trời ơi!
Hung thủ giết người, sau đó ném hung khí từ ban công xuống hồ bơi?
Thế nhưng...
Việc này có gì đó không đúng?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Hướng dẫn viên du lịch... Hàn Đức Vượng... chính là hắn!” Ai ngờ, Triệu Ngọc vừa mới quay lại phòng, liền nghe thấy giọng Tô Kim Muội run rẩy khẳng định. “Sư phụ à, nhất định là tên hướng dẫn viên du lịch kia, hôm qua em đã có cảm giác hắn có gì đó không bình thường! Không phải hắn muốn nói với chúng ta chuyện về cô gái Thái Lan mất tích! Thật không ngờ, cô gái ấy lại nằm trong tay hắn!”
“Hắn là kẻ bắt cóc giết người! Bây giờ hắn giết người rồi, còn giết trong phòng chúng ta, đây rõ ràng3là muốn vu oan hãm hại chúng ta!”
“Hừ... Không trách được, ngày hôm qua hắn hỏi có phải chúng ta đang tìm kiếm cô gái Thái Lan hay không? Hắn sợ chúng ta phát hiện bí mật của hắn... Kẻ đó...”
Ai biết, trong lúc Tô Kim Muội nhắc tới Hàn Đức Vượng thì điện thoại di động của Triệu Ngọc chợt vang lên. Hắn vừa cầm lên xem, vậy mà lại là Hàn Đức Vượng gọi tới.
Á?
Tô Kim Muội càng sợ hãi, Triệu Ngọc cũng giật mình, nhanh chóng nghe điện thoại đồng thời còn ấn nút ghi âm, muốn lưu lại chứng cứ cuộc nói chuyện.
“A lô? Anh Triệu à, hôm nay tiến triển thế nào?” Đầu điện thoại bên kia, Hàn Đức Vượng vẫn khách sáo hỏi. “Là thế này, thực sự9xin lỗi... Tôi muốn báo cho anh một chút, ngày mai công ty du lịch của chúng tôi có một hoạt động quan trọng. Nếu ngày mai anh không cần tôi, có thể cho tôi xin nghỉ một hôm được không?”
“Hoạt động này vô cùng quan trọng đối với tôi! Vì thế tôi rất hy vọng anh có thể đồng ý, nửa ngày cũng được... Anh Triệu, a lô? Anh còn nghe không? Anh Triệu... a lô a lô a lô...”
Triệu Ngọc vốn định hỏi vài câu. Nhưng thấy Hàn Đức Vượng nói năng khách sáo lịch sự với mình, đột nhiên Triệu Ngọc cảm thấy, nếu chẳng may hung thủ không phải Hàn Đức Vượng, vậy chuyện này có thể phiền phức lớn rồi!
Nếu chỉ theo cảm giác của cá nhân, hắn cảm thấy Hàn Đức Vượng thật sự chưa chắc đã là hung thủ!
Đầu tiên, Hàn Đức Vượng là một hướng dẫn viên du lịch đã nhiều năm, không lý nào lại đi làm chuyện giết người rồi vu oan giá họa cho người khác.
Tiếp theo, Triệu Ngọc biết rõ, nếu muốn giết người để vu oan hãm hại người khác còn khó hơn rất nhiều so với việc giết người đơn thuần! Nếu Hàn Đức Vượng thực sự là kẻ bắt cóc giết người, vậy chỉ cần giết người xong tìm một chỗ chôn là được, như vậy chẳng phải mọi việc ổn thỏa hơn sao?
Nơi này là khách sạn, chỗ nào cũng có camera theo dõi, chỗ nào cũng có nhân chứng, ai sẽ ngốc đến mức chọn chỗ này là nơi giết người vu oan hãm hại người khác?
Cuối cùng còn có một điểm, nếu thực sự là Hàn Đức Vượng làm, vậy hiện tại anh ta gọi điện thoại đến đây là có ý gì? Mỉa mai cười nhạo hay chỉ do anh ta biến thái?
Không... không đúng!
Triệu Ngọc càng tìm hiểu càng cảm thấy có lẽ người chết trong bồn tắm kia không có quan hệ gì với Hàn Đức Vượng!
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc lập tức vô cùng sợ hãi, bởi vì, nếu thực sự không có quan hệ gì với Hàn Đức Vượng! Vậy chỉ có một khả năng! Có thể nào... là bởi vì Miêu Anh?
Hỏng rồi!
Triệu Ngọc càng nghĩ càng thấy không ổn, dứt khoát ngắt điện thoại không nói thêm câu nào với Hàn Đức Vượng nữa, sau đó hốt hoảng nói với Tô Kim Muội.
“Kim muội, nhanh, báo cảnh sát mau!” Triệu Ngọc nói. “Chúng ta không xử lý được chuyện này, phải giao cho cảnh sát địa phương!”
“À... được!” Tô Kim Muội vội lấy điện thoại di động của mình ra.
Nhưng ngay trong lúc hai người đang vô cùng khẩn trương thì một chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xảy ra! Tô Kim Muội còn chưa kịp ấn nút điện thoại thì cửa phòng bọn họ bỗng nhiên bị người khác đập dồn dập!
Rầm rầm rầm...
Tiếng đập vô cùng lớn đủ để chứng minh người gõ cửa đang dùng sức rất nhiều.
Mà trong lúc tiếng đập cửa vang lên thì còi xe cảnh sát hú vang, tiếng ô tô ầm vang, rõ ràng là tới không ít xe cảnh sát.
A?
Triệu Ngọc và Tô Kim Muội liếc nhau một cái, càng cảm thấy sự tình không ổn.
Rầm rầm rầm...
Rầm rầm rầm...
Tiếng đập cửa ngày càng dồn dập, ngoài cửa còn truyền tới hàng loạt tiếng ồn ào.
“Ai thế?” Tô Kim Muội do dự hỏi một câu. Bên ngoài cửa lập tức truyền lại một tràng tiếng Anh dài kêu gọi đầu hàng.
Nghe thấy mấy câu kêu gọi đầu hàng, căn bản không cần Tô Kim Muội phiên dịch, dĩ nhiên Triệu Ngọc cũng nghe hiểu, không còn nghi ngờ gì nữa, những người ngoài cửa đúng là cảnh sát!
Hỏng rồi!
Triệu Ngọc biết, nếu sau khi bọn họ gọi điện báo thì cảnh sát đến hiện trường không có gì đặc biệt cả. Nhưng mà rõ ràng bọn họ còn chưa kịp báo cảnh sát!
Vậy... vì cái gì cảnh sát lại tới?
Quá rõ ràng, đây là vì hung thủ giết người thực sự đã gọi điện báo cảnh sát! Nếu mở cửa, chắc chắn cảnh sát sẽ coi hắn và Tô Kim Muội là nghi phạm chính!
Có điều... dù gì Triệu Ngọc cũng là cảnh sát, trong lòng hắn hiểu rất rõ. Tuy rằng nhìn qua hắn và Tô Kim Muội là nghi phạm chính nhưng nếu cảnh sát cẩn thận điều tra sẽ phát hiện hung phạm không phải hai người bọn họ.
Huống hồ, dưới tình huống này, bọn họ cũng không thể làm ra chuyện gì khác, cũng không thể chạy trốn? Người một khi đã chạy trốn vậy thì hiềm nghi lại càng lớn!
Bởi vậy Triệu Ngọc vội ra hiệu cho Tô Kim Muội, ý bảo cô ấy mở cửa cho những cảnh sát kia.
“Kim Muội, nhớ kĩ, lát nữa không cần phải phản kháng, cứ phối hợp với cảnh sát là được rồi!” Triệu Ngọc khuyên nhủ. “Chúng ta là người trong sạch, sẽ không bị chịu thiệt đâu!”
“Ừm... được, được...” Tô Kim Muội nơm nớp lo sợ đáp ứng, chậm rãi đi tới cửa.
Haiz!
Lúc này, Triệu Ngọc còn đang cảm thán về quẻ “Khôn” hắn đã mở được ngày hôm nay. Thực sự là hắn không bao giờ nghĩ tới, quẻ “Khôn” lại là như thế này!
Nhưng Triệu Ngọc vẫn còn xem nhẹ uy lực của quẻ “Khôn” này. Đúng lúc Tô Kim Muội đang chuẩn bị mở cửa thì một chuyện vô cùng kỳ lạ đã xảy ra!
Phụt!
Trong khoảng không đột nhiên truyền đến tiếng rít, một viên đạn từ ban công bay tới, sau đó xuyên qua phòng bắn trúng cửa phòng bọn họ!
Uy lực của viên đạn đó rất lớn, đâm xuyên qua tạo thành một cái lỗ nhỏ ở trên cửa!
Bên ngoài vang lên tiếng hét thảm, chắc là có người trúng đạn, sau đó là tiếng người ngã xuống đất. Ngay sau đó, nhóm cảnh sát bên ngoài cũng không ồn ào nữa, lập tức truyền đến một loạt tiếng tách tách tách lên cò súng, rõ ràng là bọn họ muốn tiến hành phản kích...
Đáng chết!
Lúc này Triệu Ngọc mới ý thức được, hắn và Tô Kim Muội đã gặp phải phiền phức lớn rồi...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Vừa nói xong, Triệu Ngọc bắt đầu nghiêm túc kiểm tra quan sát xác chết, xuất phát từ sự mẫn cảm của nghề nghiệp, hắn nói. “Người chết là một phụ nữ trẻ tuổi, khỏa thân hoàn toàn, trên cánh tay có vết chém rõ ràng, động mạch bị tổn thương nghiêm trọng, ngực và bụng cũng đều bị chém! Có lẽ, hung khí gây án là loại rìu nào đó!”
“Còn nữa, trên mặt đất không có dấu vết kéo lê, người chết3chắc chắn là bị bắt vào bồn tắm lớn trước, sau đó mới bị giết! Hơn nữa, dường như không có dấu vết giãy giụa, có thể người chết trước đó đã bị hôn mê! Vết máu chưa khô, án mạng chắc là vừa xảy ra, Kim Muội...” Xem tới đây, Triệu Ngọc đột nhiên nhớ tới cái gì đó, vội vàng chạy ra khỏi toilet, nhìn kỹ tủ quần áo ở phía ngoài, nói. “Chú ý bảo vệ hiện trường! Tôi nghĩ, hung thủ có khả năng vẫn chưa đi xa!”
“Hả? Đúng không...” Tô Kim Muội sợ đến căng cứng cả người, vội vàng núp ở phía sau Triệu Ngọc, mắt nơm nớp lo sợ nhìn về phần còn lại của văn phòng.
Lúc này, Triệu Ngọc đã mở máy thăm dò tàng hình,1kiểm tra qua căn phòng một chút, nhưng không phát hiện dấu vết tồn tại của người khác?
Thế nhưng, khi hắn nhìn về phía ban công của khách sạn, lại phát hiện cửa ban công bị mở! Hắn nhớ rõ ràng, từ tối hôm qua đến giờ, hắn vẫn chưa hề mở cánh cửa kia.
Vì vậy, hắn vội chạy ra ban công kiểm tra, trên ban công trống không không có vật gì. Triệu Ngọc liền nhìn xuống dưới. Ngay phía dưới ban công có một bể bơi nhỏ, phòng của bọn họ ở tầng ba, từ trên này nhìn xuống dưới, Triệu Ngọc thấy trong bể bơi có một vật thể lạ.
Tuy rằng khoảng cách hơi xa nhưng Triệu Ngọc vẫn có thể nhìn ra, đó là một cái rìu kim loại!
Hung khí?
Ông3trời ơi!
Hung thủ giết người, sau đó ném hung khí từ ban công xuống hồ bơi?
Thế nhưng...
Việc này có gì đó không đúng?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Hướng dẫn viên du lịch... Hàn Đức Vượng... chính là hắn!” Ai ngờ, Triệu Ngọc vừa mới quay lại phòng, liền nghe thấy giọng Tô Kim Muội run rẩy khẳng định. “Sư phụ à, nhất định là tên hướng dẫn viên du lịch kia, hôm qua em đã có cảm giác hắn có gì đó không bình thường! Không phải hắn muốn nói với chúng ta chuyện về cô gái Thái Lan mất tích! Thật không ngờ, cô gái ấy lại nằm trong tay hắn!”
“Hắn là kẻ bắt cóc giết người! Bây giờ hắn giết người rồi, còn giết trong phòng chúng ta, đây rõ ràng3là muốn vu oan hãm hại chúng ta!”
“Hừ... Không trách được, ngày hôm qua hắn hỏi có phải chúng ta đang tìm kiếm cô gái Thái Lan hay không? Hắn sợ chúng ta phát hiện bí mật của hắn... Kẻ đó...”
Ai biết, trong lúc Tô Kim Muội nhắc tới Hàn Đức Vượng thì điện thoại di động của Triệu Ngọc chợt vang lên. Hắn vừa cầm lên xem, vậy mà lại là Hàn Đức Vượng gọi tới.
Á?
Tô Kim Muội càng sợ hãi, Triệu Ngọc cũng giật mình, nhanh chóng nghe điện thoại đồng thời còn ấn nút ghi âm, muốn lưu lại chứng cứ cuộc nói chuyện.
“A lô? Anh Triệu à, hôm nay tiến triển thế nào?” Đầu điện thoại bên kia, Hàn Đức Vượng vẫn khách sáo hỏi. “Là thế này, thực sự9xin lỗi... Tôi muốn báo cho anh một chút, ngày mai công ty du lịch của chúng tôi có một hoạt động quan trọng. Nếu ngày mai anh không cần tôi, có thể cho tôi xin nghỉ một hôm được không?”
“Hoạt động này vô cùng quan trọng đối với tôi! Vì thế tôi rất hy vọng anh có thể đồng ý, nửa ngày cũng được... Anh Triệu, a lô? Anh còn nghe không? Anh Triệu... a lô a lô a lô...”
Triệu Ngọc vốn định hỏi vài câu. Nhưng thấy Hàn Đức Vượng nói năng khách sáo lịch sự với mình, đột nhiên Triệu Ngọc cảm thấy, nếu chẳng may hung thủ không phải Hàn Đức Vượng, vậy chuyện này có thể phiền phức lớn rồi!
Nếu chỉ theo cảm giác của cá nhân, hắn cảm thấy Hàn Đức Vượng thật sự chưa chắc đã là hung thủ!
Đầu tiên, Hàn Đức Vượng là một hướng dẫn viên du lịch đã nhiều năm, không lý nào lại đi làm chuyện giết người rồi vu oan giá họa cho người khác.
Tiếp theo, Triệu Ngọc biết rõ, nếu muốn giết người để vu oan hãm hại người khác còn khó hơn rất nhiều so với việc giết người đơn thuần! Nếu Hàn Đức Vượng thực sự là kẻ bắt cóc giết người, vậy chỉ cần giết người xong tìm một chỗ chôn là được, như vậy chẳng phải mọi việc ổn thỏa hơn sao?
Nơi này là khách sạn, chỗ nào cũng có camera theo dõi, chỗ nào cũng có nhân chứng, ai sẽ ngốc đến mức chọn chỗ này là nơi giết người vu oan hãm hại người khác?
Cuối cùng còn có một điểm, nếu thực sự là Hàn Đức Vượng làm, vậy hiện tại anh ta gọi điện thoại đến đây là có ý gì? Mỉa mai cười nhạo hay chỉ do anh ta biến thái?
Không... không đúng!
Triệu Ngọc càng tìm hiểu càng cảm thấy có lẽ người chết trong bồn tắm kia không có quan hệ gì với Hàn Đức Vượng!
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc lập tức vô cùng sợ hãi, bởi vì, nếu thực sự không có quan hệ gì với Hàn Đức Vượng! Vậy chỉ có một khả năng! Có thể nào... là bởi vì Miêu Anh?
Hỏng rồi!
Triệu Ngọc càng nghĩ càng thấy không ổn, dứt khoát ngắt điện thoại không nói thêm câu nào với Hàn Đức Vượng nữa, sau đó hốt hoảng nói với Tô Kim Muội.
“Kim muội, nhanh, báo cảnh sát mau!” Triệu Ngọc nói. “Chúng ta không xử lý được chuyện này, phải giao cho cảnh sát địa phương!”
“À... được!” Tô Kim Muội vội lấy điện thoại di động của mình ra.
Nhưng ngay trong lúc hai người đang vô cùng khẩn trương thì một chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xảy ra! Tô Kim Muội còn chưa kịp ấn nút điện thoại thì cửa phòng bọn họ bỗng nhiên bị người khác đập dồn dập!
Rầm rầm rầm...
Tiếng đập vô cùng lớn đủ để chứng minh người gõ cửa đang dùng sức rất nhiều.
Mà trong lúc tiếng đập cửa vang lên thì còi xe cảnh sát hú vang, tiếng ô tô ầm vang, rõ ràng là tới không ít xe cảnh sát.
A?
Triệu Ngọc và Tô Kim Muội liếc nhau một cái, càng cảm thấy sự tình không ổn.
Rầm rầm rầm...
Rầm rầm rầm...
Tiếng đập cửa ngày càng dồn dập, ngoài cửa còn truyền tới hàng loạt tiếng ồn ào.
“Ai thế?” Tô Kim Muội do dự hỏi một câu. Bên ngoài cửa lập tức truyền lại một tràng tiếng Anh dài kêu gọi đầu hàng.
Nghe thấy mấy câu kêu gọi đầu hàng, căn bản không cần Tô Kim Muội phiên dịch, dĩ nhiên Triệu Ngọc cũng nghe hiểu, không còn nghi ngờ gì nữa, những người ngoài cửa đúng là cảnh sát!
Hỏng rồi!
Triệu Ngọc biết, nếu sau khi bọn họ gọi điện báo thì cảnh sát đến hiện trường không có gì đặc biệt cả. Nhưng mà rõ ràng bọn họ còn chưa kịp báo cảnh sát!
Vậy... vì cái gì cảnh sát lại tới?
Quá rõ ràng, đây là vì hung thủ giết người thực sự đã gọi điện báo cảnh sát! Nếu mở cửa, chắc chắn cảnh sát sẽ coi hắn và Tô Kim Muội là nghi phạm chính!
Có điều... dù gì Triệu Ngọc cũng là cảnh sát, trong lòng hắn hiểu rất rõ. Tuy rằng nhìn qua hắn và Tô Kim Muội là nghi phạm chính nhưng nếu cảnh sát cẩn thận điều tra sẽ phát hiện hung phạm không phải hai người bọn họ.
Huống hồ, dưới tình huống này, bọn họ cũng không thể làm ra chuyện gì khác, cũng không thể chạy trốn? Người một khi đã chạy trốn vậy thì hiềm nghi lại càng lớn!
Bởi vậy Triệu Ngọc vội ra hiệu cho Tô Kim Muội, ý bảo cô ấy mở cửa cho những cảnh sát kia.
“Kim Muội, nhớ kĩ, lát nữa không cần phải phản kháng, cứ phối hợp với cảnh sát là được rồi!” Triệu Ngọc khuyên nhủ. “Chúng ta là người trong sạch, sẽ không bị chịu thiệt đâu!”
“Ừm... được, được...” Tô Kim Muội nơm nớp lo sợ đáp ứng, chậm rãi đi tới cửa.
Haiz!
Lúc này, Triệu Ngọc còn đang cảm thán về quẻ “Khôn” hắn đã mở được ngày hôm nay. Thực sự là hắn không bao giờ nghĩ tới, quẻ “Khôn” lại là như thế này!
Nhưng Triệu Ngọc vẫn còn xem nhẹ uy lực của quẻ “Khôn” này. Đúng lúc Tô Kim Muội đang chuẩn bị mở cửa thì một chuyện vô cùng kỳ lạ đã xảy ra!
Phụt!
Trong khoảng không đột nhiên truyền đến tiếng rít, một viên đạn từ ban công bay tới, sau đó xuyên qua phòng bắn trúng cửa phòng bọn họ!
Uy lực của viên đạn đó rất lớn, đâm xuyên qua tạo thành một cái lỗ nhỏ ở trên cửa!
Bên ngoài vang lên tiếng hét thảm, chắc là có người trúng đạn, sau đó là tiếng người ngã xuống đất. Ngay sau đó, nhóm cảnh sát bên ngoài cũng không ồn ào nữa, lập tức truyền đến một loạt tiếng tách tách tách lên cò súng, rõ ràng là bọn họ muốn tiến hành phản kích...
Đáng chết!
Lúc này Triệu Ngọc mới ý thức được, hắn và Tô Kim Muội đã gặp phải phiền phức lớn rồi...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook