Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-695
Chương 695: Cô gái thái lan ở trong này
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Sư phụ à, làm sao mà trước giờ em chưa từng thấy anh thể hiện kỹ năng cao siêu như thế chứ? Thiết bị chuyên dụng nào cũng không sử dụng, chỉ cần dùng một cái máy tính bảng đã đối phó xong, thực sự quá... quá quá quá ghê gớm rồi!”
Đối với sự tán dương của Tô Kim Muội, ngay cả mí mắt Triệu Ngọc cũng chưa thèm nâng lên, hắn đang tập trung xem xét video trong máy tính, mong muốn tìm được bóng dáng Miêu Anh.
Thì ra, để lấy được video giám sát ở bến tàu, hắn đã không tiếc sử dụng hai mệnh lệnh hacker.
Cũng giống như những đạo cụ khác trong hệ thống, mệnh lệnh hacker này so với cao thủ hacker thực sự còn lợi hại hơn rất3nhiều. Thậm chí hắn chỉ truy cập bằng liên kết không dây đã thuận lợi đột nhập thành công vào trung tâm hệ thống giám sát của các thiết bị đầu cuối.
Nói cách khác, hiện tại hắn không cần sử dụng bản sao video mà có thể trực tiếp xem video được quay bởi tất cả các camera giám sát trên hệ thống bằng chiếc máy tính bảng đang cầm trên tay, không chỉ có thể xem video giám sát trong thời gian thực mà còn có thể xem tua lại.
“Em không hiểu, anh có kỹ thuật hacker cao siêu như vậy…” Tô Kim Muội lại nói: “Sao không trực tiếp dùng để lấy những video ở các cửa hàng? Đỡ phải mất công chúng ta tốn nhiều nước bọt như vậy! Việc gì1phải khổ thế chứ?”
“Ừm... Không giống nhau!” Triệu Ngọc đành phải giải thích lung tung. “Các cửa hàng buôn bán tư nhân là các máy chủ riêng, trong khi ở bến tàu là mạng công cộng, các lỗ hổng sẽ nhiều hơn một chút!”
“Ừm, phải vậy không?” Tô Kim Muội nghi ngờ nhìn Triệu Ngọc, cô thực sự không đoán được sâu cạn của vị sư phụ trẻ tuổi này, nghĩ một chút cô lại hỏi: “Sư phụ à, sao em lại có cảm giác, hình như anh còn là người có rất nhiều tiền ấy? Em vừa nhìn thực đơn, bữa ăn này của hai chúng ta cũng tốn mất mấy ngàn rồi! Tại sao nhìn anh lại không thấy chút đau lòng nào? Em nhớ rõ lúc ở Tần Sơn, anh còn3có vẻ rất là keo kiệt mà?”
“Hừ!” Triệu Ngọc buông máy tính xuống, tức giận nói với Tô Kim Muội. “Thế nào, ăn xong rồi hả? Ăn xong rồi thì chúng ta nhanh chóng quay về khách sạn đi! Nhiều video như vậy, tối hôm nay cũng đủ cho chúng ta xem cả đêm rồi!”
“Không phải chứ? Này... chỗ này còn hơn nửa con tôm hùm Úc! Anh... không ăn à?” Tô Kim Muội tiếc của.
“Gói lại, mang về khách sạn ăn, muộn sẽ không kịp nữa!” Ý Triệu Ngọc muốn nói tới phó bản Kỳ Ngộ hôm nay. Bây giờ đã gần tám giờ, hắn phải nhanh chóng quay về khách sạn mới được.
Nhưng Tô Kim Muội lại không nghe rõ, vội hỏi. “Sư phụ, anh đã nói là chúng ta còn thời3gian cả đêm cơ mà! Gấp như vậy làm gì? Anh cứ nghe lời đồ đệ này đi, em có thể hiểu việc anh sốt sắng tìm sư nương nhưng mà anh cũng phải ăn cơm chứ! Bụng đói hại thân thể, em lại phải chịu trách nhiệm! Nào nào nào, ăn tôm đi...”
Nói xong, Tô Kim Muội lột vỏ, lấy một miếng thịt tôm to đưa tới trước mặt Triệu Ngọc.
Thấy tiểu đồ đệ lo lắng như thế, Triệu Ngọc cũng không muốn già mồm cãi cố nữa, liền há mồm ăn hết chỗ thịt tôm hùm! Lúc ăn xong, hai người mới bắt xe taxi quay lại khách sạn.
Diện tích Landing Island không nhỏ, nhưng diện tích thành phố lại nhỏ đến đáng thương, ngồi xe taxi chưa đến mười phút, hai9người đã về đến cửa khách sạn.
“À hừ...” Lúc đứng trong thang máy lên lầu, Tô Kim Muội mệt mỏi duỗi người nói. “Buổi tối ăn no quá thấy hơi buồn ngủ! Thật muốn nằm ngủ một giấc quá!”
“Hừ, cô còn có mặt mũi nói!” Triệu Ngọc nghiêm mặt quát lớn. “Ngủ ở giường tôi thoải mái như vậy, còn buồn ngủ? Tôi cảnh cáo trước, nhẫn nại của ông đây cũng có mức độ, nếu hôm nay cô còn bò lên giường tôi! Ha ha...”
Nói xong, Triệu Ngọc làm động tác như sói vồ mồi.
“Được, đến đây đi, đến đây đi, em cầu còn không được!” Ai ngờ, Tô Kim Muội lại không thèm để ý. “Anh muốn sao cũng được, nhưng mà đợi đến lúc gặp sư nương, em nhất định sẽ khai báo chi tiết!”
Chỉ một câu nói, Triệu Ngọc như bị tạt một gáo nước lạnh, lòng tràn đầy thê lương.
“Ông trời ơi!” Triệu Ngọc ngửa mặt lên trời oán trách. “Kiếp trước tôi thiếu đức gì mà bây giờ lại thu nhận một đồ đệ xấu xa như vậy? Không được! Lát nữa, tôi phải thanh lý môn hộ, đoạn tuyệt quan hệ thầy trò với cô!”
“Đừng nói ông trời ơi nữa, anh nói như vậy khó nghe lắm...” Tô Kim Muội tròn mắt ngây ngô vỗ ngực nói. “Anh có thể nói như này... Ôi... bà nội gấu của tôi ơi... bà nội gấu cả! Bà nội gấu hai...”
“Tôi... tôi không chịu nổi nữa! Tôi phải bóp chết cô...” Triệu Ngọc sắp nổi điên rồi, hai bàn tay lao tới bóp cổ Tô Kim Muội.
Đúng lúc này, cửa thang máy mở ra, Tô Kim Muội cười ha ha, nhanh chóng trốn ra ngoài, chạy thẳng tới phòng của bọn họ.
Đương nhiên Triệu Ngọc chỉ đang đùa thôi, nhưng mà, đùa giỡn với tiểu đồ đệ chắc chắn có thể giảm bớt áp lực của hắn mấy ngày nay.
Hai tay Triệu Ngọc bóp cổ Tô Kim Muội nhưng Tô Kim Muội vừa cười khanh khách, vừa mở cửa vào phòng.
“Chạy đi đâu?” Triệu Ngọc âm trầm cười lớn. “Xem hôm nay tôi thu thập cô thế nào!”
“Được nha, đúng lúc em đang muốn xem xem!” Nói xong, Tô Kim Muội giãy thoát khỏi hai tay Triệu Ngọc, xoay người chạy tới phòng vệ sinh. “Không nhịn được nữa! Không nhịn được nữa, có bản lĩnh, anh dám theo em vào xem không?”
“Ồ?” Triệu Ngọc nhướn mày, cười lạnh nói. “Muốn giẫm lên mặt mũi phải không? Sư phụ cô dù sao cũng là nhân tài tốt nghiệp ở đại học lưu manh, cô nghĩ tôi sợ chắc? Được, đây là cô nói nhé, hôm nay tôi sẽ xem cô đi ngoài thế nào, xem cô có biết ngại không...”
Nói xong, Triệu Ngọc cũng chạy tới phòng vệ sinh. Tô Kim Muội là một cô gái thông minh, sau khi chạy vào trong phòng vệ sinh liền nhanh tay khóa cửa lại.
Triệu Ngọc xoay vặn một lúc cũng không mở được ra.
Tách!
Đèn bên trong nhà vệ sinh sáng lên nhưng ai ngờ, đèn vừa sáng, trong đó bỗng nhiên lại vang lên tiếng kêu đầy sợ hãi!
“Á!!!”
Tiếng kêu đó rõ ràng là của Tô Kim Muội, tiếng thét chói tai, vang vọng khắp phòng làm Triệu Ngọc cũng phải hoảng sợ.
Cạch cạch cạch cạch...
Tiếng nắm cửa xoay, Tô Kim Muội giống như người sắp chết cháy, từ trong phòng vệ sinh lao vụt ra.
“Á! Á... sư... sư sư phụ...” Cả người Tô Kim Muội run rẩy, tay chỉ vào trong nhà vệ sinh.
“Hừ!” Triệu Ngọc còn tưởng Tô Kim Muội lại thấy mấy con thiêu thân gì đó, cười khẩy, nói. “Sao nào? Có chuột hay là gián? Tôi thấy có phải không nằm trong tay sư phụ này, cô sẽ không tuyệt vọng phải không? Còn mặc...”
“Không không không phải...” Cả người Tô Kim Muội run bần bật, sắc mặt tái xanh chỉ vào trong nhà vệ sinh, nói: “Chết... Người chết!!!”
“Cái gì?”
Đến lúc này, Triệu Ngọc mới giật mình phát hiện, khuôn mặt Tô Kim Muội bởi vì sợ hãi đã tái xanh, nhăn nhó, dáng vẻ của cô ấy có vẻ không giống với nói dối.
Vì thế, Triệu Ngọc vội bước vào phòng vệ sinh xem xét.
Kết quả, vừa nhìn xuống, suy nghĩ của hắn đã rối hết...
Bên trong bồn tắm lớn có một cô gái không mặc quần áo đang nằm ở đó. Tóc cô gái đó rối tung, trên người toàn là máu tươi, làm người khác vô cùng sợ hãi! Mà máu tươi còn bắn tung tóe khắp nơi, toàn máu là máu, mùi rất gay mũi...
Chuyện này... chuyện này... làm sao có thể...
Hả?
Ai ngờ, lúc Triệu Ngọc nhìn tới khuôn mặt cô gái kia, hắn nháy mắt liền nhận ra. Cô gái đã chết nằm đó đúng là cô gái người Thái Lan đang mất tích!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Đối với sự tán dương của Tô Kim Muội, ngay cả mí mắt Triệu Ngọc cũng chưa thèm nâng lên, hắn đang tập trung xem xét video trong máy tính, mong muốn tìm được bóng dáng Miêu Anh.
Thì ra, để lấy được video giám sát ở bến tàu, hắn đã không tiếc sử dụng hai mệnh lệnh hacker.
Cũng giống như những đạo cụ khác trong hệ thống, mệnh lệnh hacker này so với cao thủ hacker thực sự còn lợi hại hơn rất3nhiều. Thậm chí hắn chỉ truy cập bằng liên kết không dây đã thuận lợi đột nhập thành công vào trung tâm hệ thống giám sát của các thiết bị đầu cuối.
Nói cách khác, hiện tại hắn không cần sử dụng bản sao video mà có thể trực tiếp xem video được quay bởi tất cả các camera giám sát trên hệ thống bằng chiếc máy tính bảng đang cầm trên tay, không chỉ có thể xem video giám sát trong thời gian thực mà còn có thể xem tua lại.
“Em không hiểu, anh có kỹ thuật hacker cao siêu như vậy…” Tô Kim Muội lại nói: “Sao không trực tiếp dùng để lấy những video ở các cửa hàng? Đỡ phải mất công chúng ta tốn nhiều nước bọt như vậy! Việc gì1phải khổ thế chứ?”
“Ừm... Không giống nhau!” Triệu Ngọc đành phải giải thích lung tung. “Các cửa hàng buôn bán tư nhân là các máy chủ riêng, trong khi ở bến tàu là mạng công cộng, các lỗ hổng sẽ nhiều hơn một chút!”
“Ừm, phải vậy không?” Tô Kim Muội nghi ngờ nhìn Triệu Ngọc, cô thực sự không đoán được sâu cạn của vị sư phụ trẻ tuổi này, nghĩ một chút cô lại hỏi: “Sư phụ à, sao em lại có cảm giác, hình như anh còn là người có rất nhiều tiền ấy? Em vừa nhìn thực đơn, bữa ăn này của hai chúng ta cũng tốn mất mấy ngàn rồi! Tại sao nhìn anh lại không thấy chút đau lòng nào? Em nhớ rõ lúc ở Tần Sơn, anh còn3có vẻ rất là keo kiệt mà?”
“Hừ!” Triệu Ngọc buông máy tính xuống, tức giận nói với Tô Kim Muội. “Thế nào, ăn xong rồi hả? Ăn xong rồi thì chúng ta nhanh chóng quay về khách sạn đi! Nhiều video như vậy, tối hôm nay cũng đủ cho chúng ta xem cả đêm rồi!”
“Không phải chứ? Này... chỗ này còn hơn nửa con tôm hùm Úc! Anh... không ăn à?” Tô Kim Muội tiếc của.
“Gói lại, mang về khách sạn ăn, muộn sẽ không kịp nữa!” Ý Triệu Ngọc muốn nói tới phó bản Kỳ Ngộ hôm nay. Bây giờ đã gần tám giờ, hắn phải nhanh chóng quay về khách sạn mới được.
Nhưng Tô Kim Muội lại không nghe rõ, vội hỏi. “Sư phụ, anh đã nói là chúng ta còn thời3gian cả đêm cơ mà! Gấp như vậy làm gì? Anh cứ nghe lời đồ đệ này đi, em có thể hiểu việc anh sốt sắng tìm sư nương nhưng mà anh cũng phải ăn cơm chứ! Bụng đói hại thân thể, em lại phải chịu trách nhiệm! Nào nào nào, ăn tôm đi...”
Nói xong, Tô Kim Muội lột vỏ, lấy một miếng thịt tôm to đưa tới trước mặt Triệu Ngọc.
Thấy tiểu đồ đệ lo lắng như thế, Triệu Ngọc cũng không muốn già mồm cãi cố nữa, liền há mồm ăn hết chỗ thịt tôm hùm! Lúc ăn xong, hai người mới bắt xe taxi quay lại khách sạn.
Diện tích Landing Island không nhỏ, nhưng diện tích thành phố lại nhỏ đến đáng thương, ngồi xe taxi chưa đến mười phút, hai9người đã về đến cửa khách sạn.
“À hừ...” Lúc đứng trong thang máy lên lầu, Tô Kim Muội mệt mỏi duỗi người nói. “Buổi tối ăn no quá thấy hơi buồn ngủ! Thật muốn nằm ngủ một giấc quá!”
“Hừ, cô còn có mặt mũi nói!” Triệu Ngọc nghiêm mặt quát lớn. “Ngủ ở giường tôi thoải mái như vậy, còn buồn ngủ? Tôi cảnh cáo trước, nhẫn nại của ông đây cũng có mức độ, nếu hôm nay cô còn bò lên giường tôi! Ha ha...”
Nói xong, Triệu Ngọc làm động tác như sói vồ mồi.
“Được, đến đây đi, đến đây đi, em cầu còn không được!” Ai ngờ, Tô Kim Muội lại không thèm để ý. “Anh muốn sao cũng được, nhưng mà đợi đến lúc gặp sư nương, em nhất định sẽ khai báo chi tiết!”
Chỉ một câu nói, Triệu Ngọc như bị tạt một gáo nước lạnh, lòng tràn đầy thê lương.
“Ông trời ơi!” Triệu Ngọc ngửa mặt lên trời oán trách. “Kiếp trước tôi thiếu đức gì mà bây giờ lại thu nhận một đồ đệ xấu xa như vậy? Không được! Lát nữa, tôi phải thanh lý môn hộ, đoạn tuyệt quan hệ thầy trò với cô!”
“Đừng nói ông trời ơi nữa, anh nói như vậy khó nghe lắm...” Tô Kim Muội tròn mắt ngây ngô vỗ ngực nói. “Anh có thể nói như này... Ôi... bà nội gấu của tôi ơi... bà nội gấu cả! Bà nội gấu hai...”
“Tôi... tôi không chịu nổi nữa! Tôi phải bóp chết cô...” Triệu Ngọc sắp nổi điên rồi, hai bàn tay lao tới bóp cổ Tô Kim Muội.
Đúng lúc này, cửa thang máy mở ra, Tô Kim Muội cười ha ha, nhanh chóng trốn ra ngoài, chạy thẳng tới phòng của bọn họ.
Đương nhiên Triệu Ngọc chỉ đang đùa thôi, nhưng mà, đùa giỡn với tiểu đồ đệ chắc chắn có thể giảm bớt áp lực của hắn mấy ngày nay.
Hai tay Triệu Ngọc bóp cổ Tô Kim Muội nhưng Tô Kim Muội vừa cười khanh khách, vừa mở cửa vào phòng.
“Chạy đi đâu?” Triệu Ngọc âm trầm cười lớn. “Xem hôm nay tôi thu thập cô thế nào!”
“Được nha, đúng lúc em đang muốn xem xem!” Nói xong, Tô Kim Muội giãy thoát khỏi hai tay Triệu Ngọc, xoay người chạy tới phòng vệ sinh. “Không nhịn được nữa! Không nhịn được nữa, có bản lĩnh, anh dám theo em vào xem không?”
“Ồ?” Triệu Ngọc nhướn mày, cười lạnh nói. “Muốn giẫm lên mặt mũi phải không? Sư phụ cô dù sao cũng là nhân tài tốt nghiệp ở đại học lưu manh, cô nghĩ tôi sợ chắc? Được, đây là cô nói nhé, hôm nay tôi sẽ xem cô đi ngoài thế nào, xem cô có biết ngại không...”
Nói xong, Triệu Ngọc cũng chạy tới phòng vệ sinh. Tô Kim Muội là một cô gái thông minh, sau khi chạy vào trong phòng vệ sinh liền nhanh tay khóa cửa lại.
Triệu Ngọc xoay vặn một lúc cũng không mở được ra.
Tách!
Đèn bên trong nhà vệ sinh sáng lên nhưng ai ngờ, đèn vừa sáng, trong đó bỗng nhiên lại vang lên tiếng kêu đầy sợ hãi!
“Á!!!”
Tiếng kêu đó rõ ràng là của Tô Kim Muội, tiếng thét chói tai, vang vọng khắp phòng làm Triệu Ngọc cũng phải hoảng sợ.
Cạch cạch cạch cạch...
Tiếng nắm cửa xoay, Tô Kim Muội giống như người sắp chết cháy, từ trong phòng vệ sinh lao vụt ra.
“Á! Á... sư... sư sư phụ...” Cả người Tô Kim Muội run rẩy, tay chỉ vào trong nhà vệ sinh.
“Hừ!” Triệu Ngọc còn tưởng Tô Kim Muội lại thấy mấy con thiêu thân gì đó, cười khẩy, nói. “Sao nào? Có chuột hay là gián? Tôi thấy có phải không nằm trong tay sư phụ này, cô sẽ không tuyệt vọng phải không? Còn mặc...”
“Không không không phải...” Cả người Tô Kim Muội run bần bật, sắc mặt tái xanh chỉ vào trong nhà vệ sinh, nói: “Chết... Người chết!!!”
“Cái gì?”
Đến lúc này, Triệu Ngọc mới giật mình phát hiện, khuôn mặt Tô Kim Muội bởi vì sợ hãi đã tái xanh, nhăn nhó, dáng vẻ của cô ấy có vẻ không giống với nói dối.
Vì thế, Triệu Ngọc vội bước vào phòng vệ sinh xem xét.
Kết quả, vừa nhìn xuống, suy nghĩ của hắn đã rối hết...
Bên trong bồn tắm lớn có một cô gái không mặc quần áo đang nằm ở đó. Tóc cô gái đó rối tung, trên người toàn là máu tươi, làm người khác vô cùng sợ hãi! Mà máu tươi còn bắn tung tóe khắp nơi, toàn máu là máu, mùi rất gay mũi...
Chuyện này... chuyện này... làm sao có thể...
Hả?
Ai ngờ, lúc Triệu Ngọc nhìn tới khuôn mặt cô gái kia, hắn nháy mắt liền nhận ra. Cô gái đã chết nằm đó đúng là cô gái người Thái Lan đang mất tích!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com