Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-749
Chương 749: Giấc mộng diễn viên mỗi lúc một xa
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Đệch mợ.” Triệu Ngọc nghĩ thầm trong bụng, dáng vẻ vô sỉ này của Nhiễm Đào rất giống với mình trước đây: “Vậy cậu nói mau, rốt cuộc giữa cô ta và Quách Nhất Hàng đã xảy ra chuyện gì?”
“Cô ta thừa nhận, lúc còn đi học, thật sự có cùng Quách Nhất Hàng yêu đương, nhưng yêu nhanh, chia tay cũng rất nhanh!” Nhiễm Đào nghiêm túc nói: “Dùng lời nói của Kiều Như Tuyết mà nói thì hai cực dương đẩy nhau, bởi vì hai người họ đều cùng là trai xinh gái đẹp cộng thêm lòng dạ hẹp hòi, cho nên trước sau chưa tới mấy tháng đã hoàn toàn bị vạch trần bộ mặt thật.”
“Kiều Như Tuyết còn nói, từ sau3khi tốt nghiệp, hai người đã mỗi người một ngả, chưa từng gặp lại nhau. Cho nên, tình cảm giữa hai người bọn họ cũng không giống như chúng ta nghĩ đâu, Quách Nhất Hàng không thể nào báo thù cho Kiều Như Tuyết được!”
“Ồ...” Triệu Ngọc nặng nề ồ lên một tiếng, sau khi thấy đám người Đậu Tự Lực đều đang nhìn về phía mình, hắn dứt khoát mở chế độ loa ngoài để cho mọi người cùng nghe.
“Có điều... Tuy đã đoán sai chuyện yêu đương nhưng manh mối mà hung thủ để lại đều rất khớp!” Nhiễm Đào quay lại nói: “Kiều Như Tuyết đã thừa nhận, đạo diễn Tiền Tiến đã bố trí một cuộc giao dịch bất chính, hơn1nữa cuối cùng còn thu được một khoản tài trợ những hai triệu năm trăm năm mươi nghìn. Nhưng mà cuối cùng bởi vì cô ta đột ngột bị dị ứng nên mới tạm thời thay nữ chính khác. Kiều Như Tuyết mất hết can đảm mới quyết định nhảy lầu tự tử!”
“Ừm...” Giọng Nhiễm Đào trầm xuống một chút, còn nói: “Có điều, Kiều Như Tuyết vẫn luôn nghĩ chuyện lúc trước là do thời vận của mình không đủ! Tới tận bây giờ vẫn không hề nghi ngờ là do thợ trang điểm Tần Hảo giở trò!”
“Hả?” Triệu Ngọc lại hỏi: “Vậy còn những người khác thì sao? Cậu đã hỏi hết chưa?”
“Tôi hỏi rồi!” Nhiễm Đào đáp: “Thời điểm mới bước chân6vào giới giải trí, Kiều Như Tuyết đã từng tham gia mấy bộ phim, tiền đồ vốn rất tốt đẹp. Nhưng mà trong một cảnh quay, biên kịch Thái Kim Đạt đã thêm cho cô ta một phân cảnh giường chiếu mãnh liệt, không những vậy mà còn phải lộ ra ngay tại trường quay! Kiều Như Tuyết không chịu, ngay sau đó đã cãi nhau với Thái Kim Đạt.”
“Nhưng mà, Thái Kim Đạt lúc đó vừa có tiếng vừa có thế lực cho nên cả đoàn làm phim đều nghe theo ông ta. Cho nên, dưới nhiều lần cân nhắc, Kiều Như Tuyết vẫn nhẫn nhục chịu đựng, bị ép nhận phân cảnh kia.”
“Nhưng mà Thái Kim Đạt là một gã âm hiểm, hèn4hạ, ông ta lại lục tục thêm mấy phân cảnh như vậy cho Kiều Như Tuyết. Mà điều khiến Kiều Như Tuyết không thể tiếp tục nhẫn nhịn nữa chính là, trong quá trình quay, nam diễn viên Tạ Hạo cũng chính là người cùng cô ta diễn phân cảnh đó đã nhân cơ hội này mà sàm sỡ cô ta, thậm chí còn ngầm muốn diễn giả thành thật nữa!
Khi đó, Kiều Như Tuyết tuổi trẻ nóng tính, lập tức làm ầm lên với Tạ Hạo ngay tại trường quay! Nào biết hậu đài của Tạ Hạo cũng rất vững chắc, Kiều Như Tuyết vừa nháo ra chuyện như vậy, ngược lại khiến đạo diễn và nhà sản xuất phim phiền chán, cho nên3cuối cùng đã bị đuổi ra khỏi đoàn làm phim.
Từ đó về sau, Kiều Như Tuyết mới lĩnh ngộ được cái gì gọi là thói đời nóng lạnh, một người thành công không thể chỉ nhìn ở vẻ bề ngoài. Nhưng mà khi cô ta hiểu được chuyện đó thì đã quá muộn màng rồi, cơ hội cũng đã vụt mất, mà sau đó, sự nghiệp của cô ta càng ngày càng tụt dốc cho nên cuối cùng chỉ có thể quay một vài bộ phim nhỏ vốn thấp kiếm ăn.”
“Chính vào lúc đó, cô ta mới quen biết Khang Nhạc Minh!” Nhiễm Đào nói: “Là Khang Nhạc Minh giới thiệu Kiều Như Tuyết vào công ty điện ảnh Quán Quân, giới thiệu cho đạo diễn Tiền Tiến.”
“Kiều Như Tuyết kể, ban đầu Khang Nhạc Minh nói vô cùng dễ nghe, nói công ty khiến bao nhiêu minh tinh nổi như cồn, có thể nhận bao nhiêu bộ phim, còn sẽ chuẩn bị cho cô ta những vai diễn đặc biệt chỉ dành riêng cho cô ta gì gì đó, nhưng sau khi đến công ty, tình cảnh của cô ta còn thê thảm hơn trước kia nữa!”
“Nhiệm vụ chủ yếu của cô ta chính là đi theo lãnh đạo ăn uống xã giao, đi phục vụ những nhà đầu tư và danh nhân nổi tiếng, nói dễ nghe chính là nữ minh tinh, nói khó nghe thì chính là đi tiếp khách, thường xuyên bị người ta trêu đùa sờ soạng, nhưng trên mặt vẫn phải làm ra vẻ cười vui.”
“Nhưng vì giấc mộng diễn viên, Kiều Như Tuyết vẫn nuốt xuống, cắn răng tiếp tục kiên trì.”
“Sau đó, cô ta cuối cùng đã tìm thấy cơ hội đóng vai nữ chính trong ‘Cô gái chuyển phát nhanh điên cuồng’, bộ phim này mặc dù có vốn làm phim thấp nhưng nội dung cả bộ phim lại khiến Kiều Như Tuyết rung động, khiến cô ta ý thức được đây là cơ hội cuối cùng cũng là duy nhất có thể giúp mình bay lên!”
“Vì vậy, vì có thể có được cơ hội này, cô ta không tiếc đồng ý yêu cầu quá phận của Tiền Tiến, dùng thân mình đổi lấy vốn tài trợ hai triệu năm trăm năm mươi nghìn cho công ty!”
“Nhưng mà, điều khiến cô ta trăm triệu lần không thể ngờ tới chính là cơ hội chín phần mười có thể bắt tới tay cuối cùng lại bởi vì bị dị ứng da mà trôi theo dòng nước!”
“Vì thế, dưới sự thất vọng tràn trề, cuối cùng cô ta lựa chọn nhảy lầu!” Nói xong, Nhiễm Đào hạ giọng bổ sung thêm một câu: “Đáng tiếc, cô ta chưa trải việc đời cho nên mới không biết tại sao mình lại đột nhiên có triệu chứng của dị ứng da!”
Nghe xong lời giải thích của Nhiễm Đào, mọi người bên phía Triệu Ngọc đều đồng loạt yên tĩnh lại. Tất cả mọi người đều cảm thấy căm giận cùng đồng tình thay cho cảnh ngộ bi thảm mà Kiều Như Tuyết đã gặp phải.
“Có điều, có thể là người tốt sẽ được hồi báo!” Nhiễm Đào tiếp tục nói: “Nhảy lầu không chết, sau khi xuất viện, Kiều Như Tuyết được cha mẹ đón về quê. Nhưng giấy không gói được lửa, sau khi lời đồn đãi bị truyền ra ngoài, hai ông bà vì tránh đứa con bị đả kích cho nên cả nhà quyết định dời đến Kim Hải sinh sống, mở một quán ăn sáng, làm ăn cũng khấm khá lắm.”
“Thật sự là không thể ngờ tới, Kiều Như Tuyết không thể làm được diễn viên, nhưng lại nhờ vào quán bán đồ ăn sáng này mà trở thành cô bé lọ lem! Không ngờ cô ta lại được một ông trùm ngành dược ở địa phương nhìn trúng, trở thành bà chủ giàu có! Ha ha... có phải là vận may hay trêu đùa con người không?”
“Con bà nó.” Triệu Ngọc không được nhịn quát lên một câu: “Này Nhiễm Đào, cậu cũng biết không ít thành ngữ nhỉ? Có thôi ngay đi không? Vậy cậu có hỏi Kiều Như Tuyết chuyện về Hứa Hữu, Lý Thiến và Trương Dũng không? Ba người này có dây mơ rễ má gì với Kiều Như Tuyết không?”
“Ừm... tôi đã hỏi rồi!” Nhiễm Đào vội vàng nói: “Tôi là người chuyên nghiệp mà, Kiều Như Tuyết nói rằng cô ta không biết Lý Thiến, mặc dù có biết Hứa Hữu và Trương Dũng nhưng lại không thân quen với hai người này cho lắm!”
“Vậy còn... Quách Nhất Hàng?” Triệu Ngọc lại hỏi: “Kiều Như Tuyết đánh giá Quách Nhất Hàng là người như thế nào?”
“Ừm... Chuyện này hả... tôi không hỏi!” Nhiễm Đào nói quanh co: “Có điều, Kiều Như Tuyết đang cưỡi ngựa, lát nữa chờ xong rồi tôi hỏi cũng được!”
“Nhiễm Đào.” Triệu Ngọc dặn dò: “Lát nữa, cậu cứ nói rõ toàn bộ vụ án mạng cho Kiều Như Tuyết nghe, nói cho cô ta rằng tất cả những người hãm hại cô ta đều đã bị giết hết cả rồi! Xem cô ta có phản ứng gì không?”
“Hả? Lão đại, anh... chẳng lẽ...” Nhiễm Đào kinh ngạc hỏi một câu: “Anh nghi ngờ chuyện này do Kiều Như Tuyết phái người ra tay hả? Cô ta báo thù cho mình? Nhưng mà... cuộc sống bây giờ của Kiều Như Tuyết đang tốt như vậy, hẳn là không cần phải làm vậy chứ?”
“Thằng nhóc ngốc nghếch này!” Triệu Ngọc mắng: “Ý của tôi là cậu hỏi Kiều Như Tuyết xem cô ta có fans trung thành hoặc là người thầm yêu nào có khả năng sẽ ra mặt giết người trả thù cho Kiều Như Tuyết không!?”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Cô ta thừa nhận, lúc còn đi học, thật sự có cùng Quách Nhất Hàng yêu đương, nhưng yêu nhanh, chia tay cũng rất nhanh!” Nhiễm Đào nghiêm túc nói: “Dùng lời nói của Kiều Như Tuyết mà nói thì hai cực dương đẩy nhau, bởi vì hai người họ đều cùng là trai xinh gái đẹp cộng thêm lòng dạ hẹp hòi, cho nên trước sau chưa tới mấy tháng đã hoàn toàn bị vạch trần bộ mặt thật.”
“Kiều Như Tuyết còn nói, từ sau3khi tốt nghiệp, hai người đã mỗi người một ngả, chưa từng gặp lại nhau. Cho nên, tình cảm giữa hai người bọn họ cũng không giống như chúng ta nghĩ đâu, Quách Nhất Hàng không thể nào báo thù cho Kiều Như Tuyết được!”
“Ồ...” Triệu Ngọc nặng nề ồ lên một tiếng, sau khi thấy đám người Đậu Tự Lực đều đang nhìn về phía mình, hắn dứt khoát mở chế độ loa ngoài để cho mọi người cùng nghe.
“Có điều... Tuy đã đoán sai chuyện yêu đương nhưng manh mối mà hung thủ để lại đều rất khớp!” Nhiễm Đào quay lại nói: “Kiều Như Tuyết đã thừa nhận, đạo diễn Tiền Tiến đã bố trí một cuộc giao dịch bất chính, hơn1nữa cuối cùng còn thu được một khoản tài trợ những hai triệu năm trăm năm mươi nghìn. Nhưng mà cuối cùng bởi vì cô ta đột ngột bị dị ứng nên mới tạm thời thay nữ chính khác. Kiều Như Tuyết mất hết can đảm mới quyết định nhảy lầu tự tử!”
“Ừm...” Giọng Nhiễm Đào trầm xuống một chút, còn nói: “Có điều, Kiều Như Tuyết vẫn luôn nghĩ chuyện lúc trước là do thời vận của mình không đủ! Tới tận bây giờ vẫn không hề nghi ngờ là do thợ trang điểm Tần Hảo giở trò!”
“Hả?” Triệu Ngọc lại hỏi: “Vậy còn những người khác thì sao? Cậu đã hỏi hết chưa?”
“Tôi hỏi rồi!” Nhiễm Đào đáp: “Thời điểm mới bước chân6vào giới giải trí, Kiều Như Tuyết đã từng tham gia mấy bộ phim, tiền đồ vốn rất tốt đẹp. Nhưng mà trong một cảnh quay, biên kịch Thái Kim Đạt đã thêm cho cô ta một phân cảnh giường chiếu mãnh liệt, không những vậy mà còn phải lộ ra ngay tại trường quay! Kiều Như Tuyết không chịu, ngay sau đó đã cãi nhau với Thái Kim Đạt.”
“Nhưng mà, Thái Kim Đạt lúc đó vừa có tiếng vừa có thế lực cho nên cả đoàn làm phim đều nghe theo ông ta. Cho nên, dưới nhiều lần cân nhắc, Kiều Như Tuyết vẫn nhẫn nhục chịu đựng, bị ép nhận phân cảnh kia.”
“Nhưng mà Thái Kim Đạt là một gã âm hiểm, hèn4hạ, ông ta lại lục tục thêm mấy phân cảnh như vậy cho Kiều Như Tuyết. Mà điều khiến Kiều Như Tuyết không thể tiếp tục nhẫn nhịn nữa chính là, trong quá trình quay, nam diễn viên Tạ Hạo cũng chính là người cùng cô ta diễn phân cảnh đó đã nhân cơ hội này mà sàm sỡ cô ta, thậm chí còn ngầm muốn diễn giả thành thật nữa!
Khi đó, Kiều Như Tuyết tuổi trẻ nóng tính, lập tức làm ầm lên với Tạ Hạo ngay tại trường quay! Nào biết hậu đài của Tạ Hạo cũng rất vững chắc, Kiều Như Tuyết vừa nháo ra chuyện như vậy, ngược lại khiến đạo diễn và nhà sản xuất phim phiền chán, cho nên3cuối cùng đã bị đuổi ra khỏi đoàn làm phim.
Từ đó về sau, Kiều Như Tuyết mới lĩnh ngộ được cái gì gọi là thói đời nóng lạnh, một người thành công không thể chỉ nhìn ở vẻ bề ngoài. Nhưng mà khi cô ta hiểu được chuyện đó thì đã quá muộn màng rồi, cơ hội cũng đã vụt mất, mà sau đó, sự nghiệp của cô ta càng ngày càng tụt dốc cho nên cuối cùng chỉ có thể quay một vài bộ phim nhỏ vốn thấp kiếm ăn.”
“Chính vào lúc đó, cô ta mới quen biết Khang Nhạc Minh!” Nhiễm Đào nói: “Là Khang Nhạc Minh giới thiệu Kiều Như Tuyết vào công ty điện ảnh Quán Quân, giới thiệu cho đạo diễn Tiền Tiến.”
“Kiều Như Tuyết kể, ban đầu Khang Nhạc Minh nói vô cùng dễ nghe, nói công ty khiến bao nhiêu minh tinh nổi như cồn, có thể nhận bao nhiêu bộ phim, còn sẽ chuẩn bị cho cô ta những vai diễn đặc biệt chỉ dành riêng cho cô ta gì gì đó, nhưng sau khi đến công ty, tình cảnh của cô ta còn thê thảm hơn trước kia nữa!”
“Nhiệm vụ chủ yếu của cô ta chính là đi theo lãnh đạo ăn uống xã giao, đi phục vụ những nhà đầu tư và danh nhân nổi tiếng, nói dễ nghe chính là nữ minh tinh, nói khó nghe thì chính là đi tiếp khách, thường xuyên bị người ta trêu đùa sờ soạng, nhưng trên mặt vẫn phải làm ra vẻ cười vui.”
“Nhưng vì giấc mộng diễn viên, Kiều Như Tuyết vẫn nuốt xuống, cắn răng tiếp tục kiên trì.”
“Sau đó, cô ta cuối cùng đã tìm thấy cơ hội đóng vai nữ chính trong ‘Cô gái chuyển phát nhanh điên cuồng’, bộ phim này mặc dù có vốn làm phim thấp nhưng nội dung cả bộ phim lại khiến Kiều Như Tuyết rung động, khiến cô ta ý thức được đây là cơ hội cuối cùng cũng là duy nhất có thể giúp mình bay lên!”
“Vì vậy, vì có thể có được cơ hội này, cô ta không tiếc đồng ý yêu cầu quá phận của Tiền Tiến, dùng thân mình đổi lấy vốn tài trợ hai triệu năm trăm năm mươi nghìn cho công ty!”
“Nhưng mà, điều khiến cô ta trăm triệu lần không thể ngờ tới chính là cơ hội chín phần mười có thể bắt tới tay cuối cùng lại bởi vì bị dị ứng da mà trôi theo dòng nước!”
“Vì thế, dưới sự thất vọng tràn trề, cuối cùng cô ta lựa chọn nhảy lầu!” Nói xong, Nhiễm Đào hạ giọng bổ sung thêm một câu: “Đáng tiếc, cô ta chưa trải việc đời cho nên mới không biết tại sao mình lại đột nhiên có triệu chứng của dị ứng da!”
Nghe xong lời giải thích của Nhiễm Đào, mọi người bên phía Triệu Ngọc đều đồng loạt yên tĩnh lại. Tất cả mọi người đều cảm thấy căm giận cùng đồng tình thay cho cảnh ngộ bi thảm mà Kiều Như Tuyết đã gặp phải.
“Có điều, có thể là người tốt sẽ được hồi báo!” Nhiễm Đào tiếp tục nói: “Nhảy lầu không chết, sau khi xuất viện, Kiều Như Tuyết được cha mẹ đón về quê. Nhưng giấy không gói được lửa, sau khi lời đồn đãi bị truyền ra ngoài, hai ông bà vì tránh đứa con bị đả kích cho nên cả nhà quyết định dời đến Kim Hải sinh sống, mở một quán ăn sáng, làm ăn cũng khấm khá lắm.”
“Thật sự là không thể ngờ tới, Kiều Như Tuyết không thể làm được diễn viên, nhưng lại nhờ vào quán bán đồ ăn sáng này mà trở thành cô bé lọ lem! Không ngờ cô ta lại được một ông trùm ngành dược ở địa phương nhìn trúng, trở thành bà chủ giàu có! Ha ha... có phải là vận may hay trêu đùa con người không?”
“Con bà nó.” Triệu Ngọc không được nhịn quát lên một câu: “Này Nhiễm Đào, cậu cũng biết không ít thành ngữ nhỉ? Có thôi ngay đi không? Vậy cậu có hỏi Kiều Như Tuyết chuyện về Hứa Hữu, Lý Thiến và Trương Dũng không? Ba người này có dây mơ rễ má gì với Kiều Như Tuyết không?”
“Ừm... tôi đã hỏi rồi!” Nhiễm Đào vội vàng nói: “Tôi là người chuyên nghiệp mà, Kiều Như Tuyết nói rằng cô ta không biết Lý Thiến, mặc dù có biết Hứa Hữu và Trương Dũng nhưng lại không thân quen với hai người này cho lắm!”
“Vậy còn... Quách Nhất Hàng?” Triệu Ngọc lại hỏi: “Kiều Như Tuyết đánh giá Quách Nhất Hàng là người như thế nào?”
“Ừm... Chuyện này hả... tôi không hỏi!” Nhiễm Đào nói quanh co: “Có điều, Kiều Như Tuyết đang cưỡi ngựa, lát nữa chờ xong rồi tôi hỏi cũng được!”
“Nhiễm Đào.” Triệu Ngọc dặn dò: “Lát nữa, cậu cứ nói rõ toàn bộ vụ án mạng cho Kiều Như Tuyết nghe, nói cho cô ta rằng tất cả những người hãm hại cô ta đều đã bị giết hết cả rồi! Xem cô ta có phản ứng gì không?”
“Hả? Lão đại, anh... chẳng lẽ...” Nhiễm Đào kinh ngạc hỏi một câu: “Anh nghi ngờ chuyện này do Kiều Như Tuyết phái người ra tay hả? Cô ta báo thù cho mình? Nhưng mà... cuộc sống bây giờ của Kiều Như Tuyết đang tốt như vậy, hẳn là không cần phải làm vậy chứ?”
“Thằng nhóc ngốc nghếch này!” Triệu Ngọc mắng: “Ý của tôi là cậu hỏi Kiều Như Tuyết xem cô ta có fans trung thành hoặc là người thầm yêu nào có khả năng sẽ ra mặt giết người trả thù cho Kiều Như Tuyết không!?”
Bình luận facebook