Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-803
Chương 803: Cuộc chiến ngầm (1)
“À...” Miêu Anh thỏa mãn cười nói: “Không ngờ anh lại có tấm lòng này! Chả trách vừa rồi anh lại biểu hiện như vậy! Anh đừng lo, nói thật cho anh biết nhé...” Miêu Anh dẫn Triệu Ngọc vào góc tường, hạ giọng nói: “Bữa tiệc này là do cha em cố ý sắp xếp đấy! Ông muốn tuyên bố chuyện ông đã về nước, chờ qua hôm nay thì anh sẽ không biết cha mẹ em đã đi đâu đâu! Trước kia cũng đều làm thế cả!”
“Nhưng mà... có phải là đã hơi lộ liễu rồi không?” Triệu Ngọc vẫn tiếp tục lo lắng: “Làm sao có thể bảo đảm an toàn đây? Anh cũng từng đánh nhau với mấy sát thủ, đặc công đó rồi!”
“Không, mặc dù anh nhìn qua3thì cảm thấy an ninh của nơi này không cao, nhưng trên thực tế, tất cả mọi thứ đều được khống chế một cách bí mật! Nếu như thật sự có phần tử bất hợp pháp trà trộn vào, chắc chắn hắn ta sẽ có đến mà không có về!” Miêu Anh nói: “Mặc dù cha em không nói rõ với em, nhưng mà em biết ông làm việc gì cũng đều có mục đích cả!”
Xong rồi... Xong rồi...
Lời của Miêu Anh càng khiến Triệu Ngọc cảm thấy bất an. Một là nếu như cha vợ làm việc gì cũng có mục đích, như vậy chuyện ông không nói rõ sự kiện nồi lẩu ra tất nhiên cũng có nguyên nhân, cho nên ông chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ!
Hai là,1không thể quên rằng hôm nay mình mở được quẻ “Càn”, quẻ “Càn” đại diện cho tổ hợp quẻ, bên trong rất có khả năng bao hàm quẻ “Khôn”, quẻ “Khôn” mà ra thì chuyện sẽ lớn lắm!
Cho nên, trong bữa tiệc hôm nay rất có thể sẽ xuất hiện rối loạn gì đó! Lỡ như thật sự có sát thủ gì trà trộn vào đến, vậy coi như...
“Được rồi, những người bên cạnh cha em đều chuyên nghiệp cả, anh đừng nghĩ lung tung nữa!” Miêu Anh lại thờ ơ: “Em đã nói với anh rồi, cuộc đấu thương nghiệp ngầm kia đang trong lúc gay cấn nhất. Trong thời khắc mấu chốt thế này, những kẻ thù kia tuyệt đối không dám làm việc thiếu suy nghĩ đâu!”
“Hơn nữa, nếu như8bọn chúng thật sự phái người đến ám sát gia đình em, vậy bọn chúng đã phạm sai lầm rồi!” Miêu Anh nói: “Đây rất có thể là một cái hố to do cha em đào đấy!”
“À...” Câu nói cuối cùng của Miêu Anh đã làm Triệu Ngọc thoải mái hơn không ít, xem ra cha Miêu đúng là người đa mưu túc trí, đã chuẩn bị từ sớm.
Có điều, cứ nhớ tới cậu tùy tùng ở quán lẩu gà ngày đó là Triệu Ngọc lại không dám khen. Hôm nay lại không nhìn thấy người trẻ tuổi tên là Tiểu Cao kia đâu.
“Ừm... Miêu Miêu à.” Triệu Ngọc nửa đùa nửa thật mà hỏi một câu: “Em nói xem, cha mẹ em vừa nãy không phải là thế thân đấy chứ?”
“Hả? Nói9cái gì đấy? Anh vừa mới chín chắn chưa được một phút!” Miêu Anh lắc đầu: “Còn nữa, tại sao anh lại gọi em Miêu Miêu Miêu vậy hả, cứ như đang gọi mèo ấy!”
“À à, cứ coi như anh chưa nói gì nhé!” Triệu Ngọc lau một vệt mồ hôi lạnh, trong lòng thầm nói: Xem ra người bị mình tát vào mồm đúng là cha vợ của mình rồi!
Được rồi! Như vậy rất tốt, quẻ Ly đã quyết định ngày hôm nay sẽ không bình tĩnh!
Có lẽ, cuộc chiến thương nghiệp ngầm giữa các quốc gia kia không liên quan gì đến hắn, mà cuộc chiến ngầm giữa hắn và cha vợ mới là điều khiến hắn thực sự phải lo lắng!
“Đến đây đi, em dẫn anh đi dạo!” Miêu Anh7cũng không biết khúc chiết trong đó nên vẫn vui sướng kéo tay Triệu Ngọc, đi về phía đại sảnh tổ chức bữa tiệc: “Đúng như anh nói, thật ra căn biệt thự này em cũng chưa ở được mấy lần! Dù sao em lớn lên ở Tần Sơn mà!”
“Ồ?” Triệu Ngọc ngước nhìn căn phòng rộng lớn có đầy khách và bạn bè đang ngồi, hỏi: “Vậy bình thường, ai sống ở đây?”
“Chỉ để đó không dùng, cha mẹ em sống ở nước ngoài lâu rồi, cơ bản cũng chỉ chừa vài người quét dọn thôi!” Miêu Anh nói: “Trang viên này là nơi mà quốc gia đã thưởng cho ông vào hồi cha em còn trẻ! Thật ra cũng không có tác dụng gì với gia đình em cả.”
“Hữu dụng, hữu dụng chứ, đây là vũ khí sắc bén để tỏ ra ngầu đấy nhé! Nếu mà anh có một ngôi nhà như thế, ừm...” Triệu Ngọc còn chưa nói xong đã nhận ra mình lỡ lời, lập tức gỡ lại: “Mà thôi, dù sao đối với nhà em thì chắc không cần phải tỏ ra ngầu đâu nhỉ!”
“Ài! Không nghĩ tới, anh ở trong tổ điều tra đặc biệt lâu như vậy rồi mà vẫn không biết kín miệng chút nào!” Miêu Anh kéo cánh tay Triệu Ngọc, thở dài: “Có điều bà đây thích! Nếu như có một ngày, anh trở nên có tri thức hiểu lễ nghĩa, hào hoa phong nhã, em lại cảm thấy chán ghét đó!”
Hừ... Triệu Ngọc lầm bầm ở trong lòng, nếu như em biết chuyện anh hành hung cha em, chắn chắc em sẽ càng “thích” anh hơn!
“Ừm, Anh Anh à, vừa nãy anh thấy hình như mẹ em không thích anh cho lắm!” Triệu Ngọc nhàn tản quá mà gây sự một câu.
“Khụ! Mẹ em lúc nào cũng vậy, làm lãnh đạo quen rồi cho nên gặp ai cũng thế cả!” Miêu Anh sang sảng cười nói: “Chỉ cần em thích thì bọn họ không ai dám phản đối đâu! Đi thôi! Em đưa anh đi xem thứ tốt...”
Miêu Anh vừa nói vừa kéo Triệu Ngọc đi vào một căn phòng lớn phía sau biệt thự.
Cùng thời khắc đó, ở nơi hẻo lánh trong đại sảnh bữa tiệc, nhóm Nhiễm Đào, Tăng Khả ngồi ở chỗ đó giống như mấy tên đầu gỗ, đang thở dài than ngắn.
Chỉ có Thôi Lệ Châu vừa thưởng thức cocktail ngon lành vừa lẩm bẩm: “Nói vậy là tổ trưởng Triệu đã đánh cha vợ của mình à? Đúng là làm trò cười cho thiên hạ mà! Mọi người nói xem, sao mà lại trùng hợp đến vậy chứ? Cả Trung Quốc có biết bao nhiêu quán lẩu gà, vậy mà lại trùng hợp gặp nhau, lại còn đánh nhau nữa chứ...”
“Bà nội của tôi ơi, cô nhỏ giọng một chút đi được không? Nơi này đầy thiết bị nghe lén đấy!” Nhiễm Đào nói: “Cô định để người khác nghe thấy à!”
“Tôi không hiểu!” Ngô Tú Mẫn nói: “Nếu người đàn ông kia là cha của phó tổ trưởng Miêu, là cha vợ của tổ trưởng, nhưng vì sao vừa nãy bọn họ không vạch mặt nhau? Cha của Miêu Anh vẫn tỏ ra không có vấn đề gì cả! Nhưng rõ ràng mặt của ông ấy còn chưa hết sưng đâu...”
“Có thể là do tình hình hôm nay đặc biệt chăng!” Tăng Khả phán đoán: “Dù sao chuyện của bọn họ cũng là chuyện gia đình, nhưng hôm nay có nhiều khách quý tới đây như vậy, cha Miêu Khôn tiện làm to chuyện!”
“Thế thì tổ trưởng của chúng ta coi như thảm rồi!” Thôi Lệ Châu nói: “Đến khi bữa tiệc kết thúc chính là lúc tổ trưởng thân bại danh liệt! Hơn nữa còn có khả năng sẽ bị thương tích đầy mình...”
“Cô nói nghe thảm quá!” Nhiễm Đào che mặt, hỏi: “Như vậy... Mọi người nói xem, bây giờ chúng ta có thể giúp đỡ tổ trưởng nghĩ cách bù đắp không?”
“Có thể chứ!” Ngô Tú Mẫn gật đầu nói: “Tổ trưởng đối xử với chúng ta không tệ, dù thế nào thì chúng ta cũng phải giúp cậu ta chứ!”
“Được, tôi đồng ý!” Tăng Khả dứt khoát giơ tay đồng ý, hỏi: “Chị Ngô, chị mau nói cho em biết, chúng ta phải giúp thế nào?”
“Mọi người nên sớm chuẩn bị một chiếc xe cứu thương đậu sẵn ngoài trang viên là được rồi.” Ngô Tú Mẫn nghiêm túc nói: “Chờ đến lúc tổ trưởng bị đánh gần chết, chúng ta phải bảo đảm có thể đưa cậu ta đến bệnh viện cứu chữa kịp thời!”
“Hừ...” Đám người lập tức quăng ánh mắt khinh bỉ về phía cô ấy...
...
Cùng lúc đó, vợ chồng nhà họ Miêu vừa mới nghênh đón một phú hào nổi danh trong nước, cuối cùng cũng có cơ hội thở dốc một lát.
Mẹ Miêu lập tức không nén nổi mà kéo cha Miêu sang một bên, mặt âm trầm nói: “Này lão Miêu! Nhìn xem, nhìn xem... Sao lại có cái loại người như thế chứ? Còn thám tử nổi danh gì nữa, tôi thấy thần kinh của cậu ta không bình thường cho lắm! Ông nói xem, Anh Anh ngàn chọn vạn tuyển, sao lại nhìn trúng một tên như thế?”
“Không riêng gì cậu ta, ông xem mấy thành viên kia đi, ánh mắt người nào cũng có vẻ né tránh, trông đáng khinh, bỉ ổi quá, chẳng có ai bình thường hết! Sau này, Anh Anh còn phải đi phá án cùng cả đám người đó, làm vậy sao được chứ? Lão Miêu, lão Miêu!” Mẹ Miêu dùng sức lay ông: “Ông mau nghĩ cách đi chứ, hay là... mình nói chuyện với con gái đi?”
“Nói chuyện kiểu gì? Không lẽ bà không biết tính tình con gái bà sao?” Hai cánh tay của cha Miêu giao nhau, mày nhíu chặt.
“Hừ! Xem ra, ông lại rất hài lòng với cậu con rể tương lai này nhỉ!” Mẹ Miêu châm chọc nói: “Vừa rồi hai con mắt trợn to nhìn người ta, niềm nở dễ tính quá nhỉ?”
“Bà nói cái gì? Tôi hài lòng?” Cha Miêu vểnh mũi lên, sờ khuôn mặt còn chưa hết sưng của mình mà nói: “Bà còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì đâu! Nếu như tôi hài lòng thật thì tôi thành chày gỗ rồi!”
“Xảy ra chuyện gì? Thế nào?” Mẹ Miêu phát hiệu có điều bất thường: “Hai người... quen nhau thật hả?”
“Hừ!” Cha Miêu nắm chặt nắm đấm, mắt lộ ra vẻ hung hăng mà nói: “Mặc kệ có quen hay không, cậu ta cũng đừng mơ tưởng cướp được con gái của tôi! Hôm nay, tôi nhất định phải khiến cậu ta trả giá đắt vì hành động của mình!”
“Nhưng mà... có phải là đã hơi lộ liễu rồi không?” Triệu Ngọc vẫn tiếp tục lo lắng: “Làm sao có thể bảo đảm an toàn đây? Anh cũng từng đánh nhau với mấy sát thủ, đặc công đó rồi!”
“Không, mặc dù anh nhìn qua3thì cảm thấy an ninh của nơi này không cao, nhưng trên thực tế, tất cả mọi thứ đều được khống chế một cách bí mật! Nếu như thật sự có phần tử bất hợp pháp trà trộn vào, chắc chắn hắn ta sẽ có đến mà không có về!” Miêu Anh nói: “Mặc dù cha em không nói rõ với em, nhưng mà em biết ông làm việc gì cũng đều có mục đích cả!”
Xong rồi... Xong rồi...
Lời của Miêu Anh càng khiến Triệu Ngọc cảm thấy bất an. Một là nếu như cha vợ làm việc gì cũng có mục đích, như vậy chuyện ông không nói rõ sự kiện nồi lẩu ra tất nhiên cũng có nguyên nhân, cho nên ông chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ!
Hai là,1không thể quên rằng hôm nay mình mở được quẻ “Càn”, quẻ “Càn” đại diện cho tổ hợp quẻ, bên trong rất có khả năng bao hàm quẻ “Khôn”, quẻ “Khôn” mà ra thì chuyện sẽ lớn lắm!
Cho nên, trong bữa tiệc hôm nay rất có thể sẽ xuất hiện rối loạn gì đó! Lỡ như thật sự có sát thủ gì trà trộn vào đến, vậy coi như...
“Được rồi, những người bên cạnh cha em đều chuyên nghiệp cả, anh đừng nghĩ lung tung nữa!” Miêu Anh lại thờ ơ: “Em đã nói với anh rồi, cuộc đấu thương nghiệp ngầm kia đang trong lúc gay cấn nhất. Trong thời khắc mấu chốt thế này, những kẻ thù kia tuyệt đối không dám làm việc thiếu suy nghĩ đâu!”
“Hơn nữa, nếu như8bọn chúng thật sự phái người đến ám sát gia đình em, vậy bọn chúng đã phạm sai lầm rồi!” Miêu Anh nói: “Đây rất có thể là một cái hố to do cha em đào đấy!”
“À...” Câu nói cuối cùng của Miêu Anh đã làm Triệu Ngọc thoải mái hơn không ít, xem ra cha Miêu đúng là người đa mưu túc trí, đã chuẩn bị từ sớm.
Có điều, cứ nhớ tới cậu tùy tùng ở quán lẩu gà ngày đó là Triệu Ngọc lại không dám khen. Hôm nay lại không nhìn thấy người trẻ tuổi tên là Tiểu Cao kia đâu.
“Ừm... Miêu Miêu à.” Triệu Ngọc nửa đùa nửa thật mà hỏi một câu: “Em nói xem, cha mẹ em vừa nãy không phải là thế thân đấy chứ?”
“Hả? Nói9cái gì đấy? Anh vừa mới chín chắn chưa được một phút!” Miêu Anh lắc đầu: “Còn nữa, tại sao anh lại gọi em Miêu Miêu Miêu vậy hả, cứ như đang gọi mèo ấy!”
“À à, cứ coi như anh chưa nói gì nhé!” Triệu Ngọc lau một vệt mồ hôi lạnh, trong lòng thầm nói: Xem ra người bị mình tát vào mồm đúng là cha vợ của mình rồi!
Được rồi! Như vậy rất tốt, quẻ Ly đã quyết định ngày hôm nay sẽ không bình tĩnh!
Có lẽ, cuộc chiến thương nghiệp ngầm giữa các quốc gia kia không liên quan gì đến hắn, mà cuộc chiến ngầm giữa hắn và cha vợ mới là điều khiến hắn thực sự phải lo lắng!
“Đến đây đi, em dẫn anh đi dạo!” Miêu Anh7cũng không biết khúc chiết trong đó nên vẫn vui sướng kéo tay Triệu Ngọc, đi về phía đại sảnh tổ chức bữa tiệc: “Đúng như anh nói, thật ra căn biệt thự này em cũng chưa ở được mấy lần! Dù sao em lớn lên ở Tần Sơn mà!”
“Ồ?” Triệu Ngọc ngước nhìn căn phòng rộng lớn có đầy khách và bạn bè đang ngồi, hỏi: “Vậy bình thường, ai sống ở đây?”
“Chỉ để đó không dùng, cha mẹ em sống ở nước ngoài lâu rồi, cơ bản cũng chỉ chừa vài người quét dọn thôi!” Miêu Anh nói: “Trang viên này là nơi mà quốc gia đã thưởng cho ông vào hồi cha em còn trẻ! Thật ra cũng không có tác dụng gì với gia đình em cả.”
“Hữu dụng, hữu dụng chứ, đây là vũ khí sắc bén để tỏ ra ngầu đấy nhé! Nếu mà anh có một ngôi nhà như thế, ừm...” Triệu Ngọc còn chưa nói xong đã nhận ra mình lỡ lời, lập tức gỡ lại: “Mà thôi, dù sao đối với nhà em thì chắc không cần phải tỏ ra ngầu đâu nhỉ!”
“Ài! Không nghĩ tới, anh ở trong tổ điều tra đặc biệt lâu như vậy rồi mà vẫn không biết kín miệng chút nào!” Miêu Anh kéo cánh tay Triệu Ngọc, thở dài: “Có điều bà đây thích! Nếu như có một ngày, anh trở nên có tri thức hiểu lễ nghĩa, hào hoa phong nhã, em lại cảm thấy chán ghét đó!”
Hừ... Triệu Ngọc lầm bầm ở trong lòng, nếu như em biết chuyện anh hành hung cha em, chắn chắc em sẽ càng “thích” anh hơn!
“Ừm, Anh Anh à, vừa nãy anh thấy hình như mẹ em không thích anh cho lắm!” Triệu Ngọc nhàn tản quá mà gây sự một câu.
“Khụ! Mẹ em lúc nào cũng vậy, làm lãnh đạo quen rồi cho nên gặp ai cũng thế cả!” Miêu Anh sang sảng cười nói: “Chỉ cần em thích thì bọn họ không ai dám phản đối đâu! Đi thôi! Em đưa anh đi xem thứ tốt...”
Miêu Anh vừa nói vừa kéo Triệu Ngọc đi vào một căn phòng lớn phía sau biệt thự.
Cùng thời khắc đó, ở nơi hẻo lánh trong đại sảnh bữa tiệc, nhóm Nhiễm Đào, Tăng Khả ngồi ở chỗ đó giống như mấy tên đầu gỗ, đang thở dài than ngắn.
Chỉ có Thôi Lệ Châu vừa thưởng thức cocktail ngon lành vừa lẩm bẩm: “Nói vậy là tổ trưởng Triệu đã đánh cha vợ của mình à? Đúng là làm trò cười cho thiên hạ mà! Mọi người nói xem, sao mà lại trùng hợp đến vậy chứ? Cả Trung Quốc có biết bao nhiêu quán lẩu gà, vậy mà lại trùng hợp gặp nhau, lại còn đánh nhau nữa chứ...”
“Bà nội của tôi ơi, cô nhỏ giọng một chút đi được không? Nơi này đầy thiết bị nghe lén đấy!” Nhiễm Đào nói: “Cô định để người khác nghe thấy à!”
“Tôi không hiểu!” Ngô Tú Mẫn nói: “Nếu người đàn ông kia là cha của phó tổ trưởng Miêu, là cha vợ của tổ trưởng, nhưng vì sao vừa nãy bọn họ không vạch mặt nhau? Cha của Miêu Anh vẫn tỏ ra không có vấn đề gì cả! Nhưng rõ ràng mặt của ông ấy còn chưa hết sưng đâu...”
“Có thể là do tình hình hôm nay đặc biệt chăng!” Tăng Khả phán đoán: “Dù sao chuyện của bọn họ cũng là chuyện gia đình, nhưng hôm nay có nhiều khách quý tới đây như vậy, cha Miêu Khôn tiện làm to chuyện!”
“Thế thì tổ trưởng của chúng ta coi như thảm rồi!” Thôi Lệ Châu nói: “Đến khi bữa tiệc kết thúc chính là lúc tổ trưởng thân bại danh liệt! Hơn nữa còn có khả năng sẽ bị thương tích đầy mình...”
“Cô nói nghe thảm quá!” Nhiễm Đào che mặt, hỏi: “Như vậy... Mọi người nói xem, bây giờ chúng ta có thể giúp đỡ tổ trưởng nghĩ cách bù đắp không?”
“Có thể chứ!” Ngô Tú Mẫn gật đầu nói: “Tổ trưởng đối xử với chúng ta không tệ, dù thế nào thì chúng ta cũng phải giúp cậu ta chứ!”
“Được, tôi đồng ý!” Tăng Khả dứt khoát giơ tay đồng ý, hỏi: “Chị Ngô, chị mau nói cho em biết, chúng ta phải giúp thế nào?”
“Mọi người nên sớm chuẩn bị một chiếc xe cứu thương đậu sẵn ngoài trang viên là được rồi.” Ngô Tú Mẫn nghiêm túc nói: “Chờ đến lúc tổ trưởng bị đánh gần chết, chúng ta phải bảo đảm có thể đưa cậu ta đến bệnh viện cứu chữa kịp thời!”
“Hừ...” Đám người lập tức quăng ánh mắt khinh bỉ về phía cô ấy...
...
Cùng lúc đó, vợ chồng nhà họ Miêu vừa mới nghênh đón một phú hào nổi danh trong nước, cuối cùng cũng có cơ hội thở dốc một lát.
Mẹ Miêu lập tức không nén nổi mà kéo cha Miêu sang một bên, mặt âm trầm nói: “Này lão Miêu! Nhìn xem, nhìn xem... Sao lại có cái loại người như thế chứ? Còn thám tử nổi danh gì nữa, tôi thấy thần kinh của cậu ta không bình thường cho lắm! Ông nói xem, Anh Anh ngàn chọn vạn tuyển, sao lại nhìn trúng một tên như thế?”
“Không riêng gì cậu ta, ông xem mấy thành viên kia đi, ánh mắt người nào cũng có vẻ né tránh, trông đáng khinh, bỉ ổi quá, chẳng có ai bình thường hết! Sau này, Anh Anh còn phải đi phá án cùng cả đám người đó, làm vậy sao được chứ? Lão Miêu, lão Miêu!” Mẹ Miêu dùng sức lay ông: “Ông mau nghĩ cách đi chứ, hay là... mình nói chuyện với con gái đi?”
“Nói chuyện kiểu gì? Không lẽ bà không biết tính tình con gái bà sao?” Hai cánh tay của cha Miêu giao nhau, mày nhíu chặt.
“Hừ! Xem ra, ông lại rất hài lòng với cậu con rể tương lai này nhỉ!” Mẹ Miêu châm chọc nói: “Vừa rồi hai con mắt trợn to nhìn người ta, niềm nở dễ tính quá nhỉ?”
“Bà nói cái gì? Tôi hài lòng?” Cha Miêu vểnh mũi lên, sờ khuôn mặt còn chưa hết sưng của mình mà nói: “Bà còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì đâu! Nếu như tôi hài lòng thật thì tôi thành chày gỗ rồi!”
“Xảy ra chuyện gì? Thế nào?” Mẹ Miêu phát hiệu có điều bất thường: “Hai người... quen nhau thật hả?”
“Hừ!” Cha Miêu nắm chặt nắm đấm, mắt lộ ra vẻ hung hăng mà nói: “Mặc kệ có quen hay không, cậu ta cũng đừng mơ tưởng cướp được con gái của tôi! Hôm nay, tôi nhất định phải khiến cậu ta trả giá đắt vì hành động của mình!”
Bình luận facebook