Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-80.txt
Chương 80: HỔ GẦM RỒNG THÉT
Miêu Anh phản xạ cực nhanh, lúc sắp bị Triệu Ngọc tát vào mặt, cô liền nghiêng đầu sang một bên, Triệu Ngọc chỉ tát trúng vào một bên tai của cô.
Leng keng, quả đầu nấm bị Triệu Ngọc tát tung lên, cùng với đó là một chiếc2hoa tai văng ra. Chiếc hoa tai sượt ngang qua, lưu lại vết máu trên một bên má của Miêu Anh.
Triệu Ngọc cũng phản xạ nhanh không kém, lúc sắp bị đá trúng bụng, hắn nghiêng người, Miêu Anh chỉ đá trúng đùi ngoài. Có điều cú đá8của Miêu Anh vừa nhanh lại vừa mạnh, khiến cho Triệu Ngọc đau đến nhe răng trợn mắt, phải liên tục dùng tay xoa xoa chỗ đau.
Rắc rắc...
Lúc này, lửa giận trong người Miêu Anh đã hoàn toàn bị Triệu Ngọc châm ngòi, cô bóp chặt nắm tay,6xương kêu rắc rắc. Những cảnh sát vốn hiểu rõ sự lợi hại của Miêu Anh đều không khỏi căng thẳng, vội rút lui hết, lo sợ sẽ liên lụy tới bản thân.
Triệu Ngọc cũng bị đánh thẹn quá hóa giận, trừng to mắt lên như một con3bò đực.
“Đồng chí Triệu Ngọc...”
“Đồng chí Miêu Anh...”
Hai người đồng thời lên tiếng: “Tôi còn cách hóa giải khác nữa đó, có muốn tiếp không?”.
“Tiếp đi!”
Hai người hét lớn một tiếng, rồi xông vào nhau, chẳng còn ai quan tâm đến khóa tay gì nữa, cả hai đều5thi triển tuyệt chiêu sở trường của mình, vận dụng cả tay lẫn chân, triển khai một trận đánh xáp lá cà một mất một còn.
Suy cho cùng, Miêu Anh được đào tạo chuyên nghiệp, vừa giao đấu đã thể hiện được ưu thế của mình, đặc biệt là đôi chân dài đá lên xuống liên lục, rất nhanh đã đá trúng Triệu Ngọc mấy phát.
Tuy nhiên, Triệu Ngọc lại có kinh nghiệm thực tế nhiều hơn Miêu Anh rất nhiều, nhìn thấy đòn đánh của Miêu Anh hơi rắn, hắn quyết định không đánh trả, mà tranh thủ ôm được thì ôm, nắm được thì nắm, cố gắng làm sao để tiếp cận cơ thể thì làm! Như vậy vừa có thể giảm sự tấn công của đôi chân dài vào người, lại vừa lợi dụng được chút, dù gì đối phương cũng là con gái mà!
Thế nhưng Miêu Anh không chỉ là có đôi chân dài lợi hại, cô ấy còn học qua võ judo, Triệu Ngọc ôm được vài ba cái thì bị cô nhìn thấy được sơ hở, vật ngã xuống đất.
Miêu Anh ra tay độc ác hơn bình thường, Triệu Ngọc vừa ngã xuống, cô đã vung nắm đấm lên, nện thẳng xuống mặt của Triệu Ngọc. Hắn chỉ có thể dùng hai tay che lại, an phận chịu đòn.
Tuy nhiên, Triệu Ngọc lại có một điểm mạnh hơn so với Miêu Anh, đó chính là chịu đòn! Anh chàng này bị đánh đến nổi điên, bỏ tay che mặt ra luôn, không quan tâm tới những cú đấm vào mặt nữa, mà đấm lại vào mặt của đối phương.
Dù gì thì Triệu Ngọc cũng là đàn ông, đấm vài cái thì Miêu Anh đã bắt đầu không trụ nổi, Triệu Ngọc chớp lấy thời cơ, co chân phải lên, đá thẳng vào ngực của Miêu Anh.
Miêu Anh hết cách, đành phải xoay người né tránh, Triệu Ngọc đạp thẳng vào nách cô, khiến cho Miêu Anh bay lên rồi ngã mạnh xuống đất.
Á!
Miêu Anh nhanh chóng lật người lại như một cái diều, rồi lại đá về phía Triệu Ngọc. Triệu Ngọc thuận thế bắt lấy chân phải của cô, ra sức kéo mạnh.
Miêu Anh phi chân trái lên đá Triệu Ngọc văng ra xa, nhưng giày chân phải bị Triệu Ngọc lột mất, thậm chí cả quần cũng bị kéo xuống một khúc, quần lót cũng bị lộ ra một nửa.
Á!
Miêu Anh sắp tức điên lên rồi, đá bịch bịch mấy phát vào người Triệu Ngọc, khiến Triệu Ngọc lăn mấy vòng.
Lúc này, vị sĩ quan huấn luyện sợ xảy ra án mạng, vội tiến tới kéo Miêu Anh lại. Ai ngờ Miêu Anh đã mất hết lý trí, chẳng thèm nghĩ ngợi gì đã xoay ngược cổ tay quật vị sĩ quan huấn luyện ngã xuống đất. Sau đó phi chân lên, tung chiêu bò cạp vẫy đuôi, đá vị huấn luyện viên kia bay xa ra.
Mọi người nhìn thấy huấn luyện viên bay thành một đường vòng cung đẹp mắt trên không, sau đó rơi bịch ra ngoài rào chắn của võ đài, sùi bọt mép!
Bên này sĩ quan huấn luyện bị đánh, đằng kia cũng có người tới ngăn Triệu Ngọc lại. Mọi người cũng chỉ có ý tốt, muốn tách Triệu Ngọc ra, dừng trận chiến thế kỷ này lại trước rồi tính.
Ai ngờ Triệu Ngọc cũng mất hết lý trí. Hắn ta vung mạnh cánh tay như một kẻ điên, đẩy cả đám người ngã nhào. Băng ghế bị đổ ngã, máy uống nước bị rơi vỡ! Sau khi bình nước bị vỡ, nước chảy lênh láng khắp nơi...
A…
Triệu Ngọc mạnh mẽ xông về phía Miêu Anh lần nữa như một con giao long rời biển.
Mắt Miêu Anh trợn to như sắp nổ tung, cô cũng gào lên một tiếng, xông vào Triệu Ngọc như một con mãnh hổ xuống núi.
Lần chạm trán này tựa như cuộc chiến giữa rồng và hổ, tranh đấu quyết liệt, hổ gầm rồng thét, cả hai đều tung ra hết những món võ tuyệt chiêu quý báu của mình, không giấu giếm gì nữa.
Đánh đến lúc quyết liệt nhất, dường như cả mặt đất cũng rung chuyển theo.
Đặc biệt là Triệu Ngọc, hắn đã ở trong trạng thái điên loạn. Khi đối mặt với những đòn công kích từ đôi chân dài của Miêu Anh, hắn không thèm né tránh, cứ để mặc cho cô đạp thẳng vào người mình, rồi xông thẳng tới, đấm một cú như trời giáng vào mặt Miêu Anh.
Mặc dù Miêu Anh đã giơ tay lên che mặt lại nhưng vẫn bị lực đấm mạnh làm cho chảy máu miệng. Triệu Ngọc nhân cơ hội tiến lên phía trước, định đấm thêm một cú hạ gục đối thủ. Nhưng không ngờ Miêu Anh lại rất bình tĩnh, lăn ra sau, né được cú đấm của Triệu Ngọc.
Ngay sau đó, Miêu Anh đứng thẳng dậy, tung ra một cú đá xoáy tuyệt đẹp.
Cú đá xoáy này xé gió lao đến, lực đá vô cùng mạnh, dù cho Triệu Ngọc đã dồn hết sức đưa tay đỡ đòn nhưng cơ thể vẫn bị đá xoay một vòng, để lộ ra phần lưng trước mặt Miêu Anh.
Miêu Anh vui mừng, nhón chân lên đá một phát, không lệch một phân, đá trúng ngay vào mông của Triệu Ngọc.
Ối hu hu!
Triệu Ngọc che mông nhảy lên mấy mét, tiếng hét cũng thay đổi.
“Đi chết đi!”
Miêu Anh nghiến răng, lại đá thêm một phát nữa, đạp mạnh vào lưng của Triệu Ngọc, khiến cho Triệu Ngọc té sõng soài ra đất.
Nhìn thấy Triệu Ngọc ngã mạnh xuống đất, Miêu Anh tưởng rằng hắn đã không còn sức chống trả nữa, liền gào lên xông vào đá tới tấp! Trông tình hình thì nếu không khiến cho Triệu Ngọc phải nằm viện nửa năm, có lẽ cô sẽ không dừng lại.
Tuy nhiên, sức chiến đấu của Triệu Ngọc nằm ngoài sức tưởng tượng của cô, chỉ mới đá được 2 cái thì Triệu Ngọc đột nhiên xoay người, dùng hai tay tóm lấy đùi của Miêu Anh, sau đó dùng sức bẻ xuống, đè Miêu Anh ngã xuống đất.
Sau đó hai người vật lộn lưới đất trong tư thế 69! Nước và bụi dưới đất đã trộn thành bùn, dính vào người, chẳng mấy chốc đã biến họ thành hai pho tượng đất.
Miêu Anh áp dụng kỹ thuật khóa trong đánh tự do, bắt chéo hai chân, khóa chặt Triệu Ngọc lại.
Triệu Ngọc cũng không thua kém, cũng bắt chéo hai chân thành hình cây kéo, kẹp chặt lấy Miêu Anh.
Cứ như vậy, hai người quấn chặt lấy nhau, chỉ còn nắm đấm là có thể sử dụng được, đành phải đấm tới tấp vào người đối phương. Nhưng hai người bị quấn quá chặt nên lực tay không đủ mạnh. Miêu Anh nổi điên quyết định há miệng cắn vào bắp chân của Triệu Ngọc.
Phát cắn quá hiểm, suýt chút nữa cắn đứt cả thịt!
Triệu Ngọc “ai da” một tiếng, đau đớn ngửa mặt hét toáng lên!
Có điều sau khi gào thét xong, Triệu Ngọc nổi điên, hắn cũng há miệng cắn lại.
Tuy nhiên, do hai người họ ngược đầu với nhau, nên phát cắn này lại cắn trúng vào mông của Miêu Anh! Một là do mông mềm nên khó cắn, hai là Miêu Anh mặc đồ thể thao khá trơn, cho nên mặc dù Triệu Ngọc vùi đầu vào trong mông người ta nhưng vẫn chỉ cắn được lớp vải bên ngoài.
Phẹt!
Hắn nhổ một ngụm nước bọt, rồi cố dũi đầu lên phía trên như một con rắn, đến khi dũi đến chỗ đùi của Miêu Anh, hắn mới cắn tiếp.
“Á....”
Miêu Anh kêu lên thảm thiết, rồi lại há miệng cắn vào chân của Triệu Ngọc!
“Hu....”
Giọng Triệu Ngọc càng ngày càng cao, trong lúc tức giận, hắn lại cúi đầu cắn thêm một phát. Triệu Ngọc còn ác hơn cả Miêu Anh, cả hai lần đều cắn vào cùng một vị trí, khiến cho Miêu Anh đau đến toàn thân run rẩy!
Hai người định cắn tiếp, nhưng vặn vẹo một hồi, cơ thể bị tách rời ra một chút.
Hai người đều là cao thủ nên vừa nhìn thấy cơ hội thì lập tức ra chân. Kết quả là hai chân đồng thời đạp trúng vào bụng của đối phương, hai người như hai trái khúc côn cầu, xoay vòng rồi trượt ra xa.
Lúc này, các cảnh sát điều tra ở hai bên không do dự nữa, tất cả nhào lên, giữ chặt hai người này lại, chỉ thiếu điều tặng thêm cho đôi còng tay mà thôi.
Miêu Anh phản xạ cực nhanh, lúc sắp bị Triệu Ngọc tát vào mặt, cô liền nghiêng đầu sang một bên, Triệu Ngọc chỉ tát trúng vào một bên tai của cô.
Leng keng, quả đầu nấm bị Triệu Ngọc tát tung lên, cùng với đó là một chiếc2hoa tai văng ra. Chiếc hoa tai sượt ngang qua, lưu lại vết máu trên một bên má của Miêu Anh.
Triệu Ngọc cũng phản xạ nhanh không kém, lúc sắp bị đá trúng bụng, hắn nghiêng người, Miêu Anh chỉ đá trúng đùi ngoài. Có điều cú đá8của Miêu Anh vừa nhanh lại vừa mạnh, khiến cho Triệu Ngọc đau đến nhe răng trợn mắt, phải liên tục dùng tay xoa xoa chỗ đau.
Rắc rắc...
Lúc này, lửa giận trong người Miêu Anh đã hoàn toàn bị Triệu Ngọc châm ngòi, cô bóp chặt nắm tay,6xương kêu rắc rắc. Những cảnh sát vốn hiểu rõ sự lợi hại của Miêu Anh đều không khỏi căng thẳng, vội rút lui hết, lo sợ sẽ liên lụy tới bản thân.
Triệu Ngọc cũng bị đánh thẹn quá hóa giận, trừng to mắt lên như một con3bò đực.
“Đồng chí Triệu Ngọc...”
“Đồng chí Miêu Anh...”
Hai người đồng thời lên tiếng: “Tôi còn cách hóa giải khác nữa đó, có muốn tiếp không?”.
“Tiếp đi!”
Hai người hét lớn một tiếng, rồi xông vào nhau, chẳng còn ai quan tâm đến khóa tay gì nữa, cả hai đều5thi triển tuyệt chiêu sở trường của mình, vận dụng cả tay lẫn chân, triển khai một trận đánh xáp lá cà một mất một còn.
Suy cho cùng, Miêu Anh được đào tạo chuyên nghiệp, vừa giao đấu đã thể hiện được ưu thế của mình, đặc biệt là đôi chân dài đá lên xuống liên lục, rất nhanh đã đá trúng Triệu Ngọc mấy phát.
Tuy nhiên, Triệu Ngọc lại có kinh nghiệm thực tế nhiều hơn Miêu Anh rất nhiều, nhìn thấy đòn đánh của Miêu Anh hơi rắn, hắn quyết định không đánh trả, mà tranh thủ ôm được thì ôm, nắm được thì nắm, cố gắng làm sao để tiếp cận cơ thể thì làm! Như vậy vừa có thể giảm sự tấn công của đôi chân dài vào người, lại vừa lợi dụng được chút, dù gì đối phương cũng là con gái mà!
Thế nhưng Miêu Anh không chỉ là có đôi chân dài lợi hại, cô ấy còn học qua võ judo, Triệu Ngọc ôm được vài ba cái thì bị cô nhìn thấy được sơ hở, vật ngã xuống đất.
Miêu Anh ra tay độc ác hơn bình thường, Triệu Ngọc vừa ngã xuống, cô đã vung nắm đấm lên, nện thẳng xuống mặt của Triệu Ngọc. Hắn chỉ có thể dùng hai tay che lại, an phận chịu đòn.
Tuy nhiên, Triệu Ngọc lại có một điểm mạnh hơn so với Miêu Anh, đó chính là chịu đòn! Anh chàng này bị đánh đến nổi điên, bỏ tay che mặt ra luôn, không quan tâm tới những cú đấm vào mặt nữa, mà đấm lại vào mặt của đối phương.
Dù gì thì Triệu Ngọc cũng là đàn ông, đấm vài cái thì Miêu Anh đã bắt đầu không trụ nổi, Triệu Ngọc chớp lấy thời cơ, co chân phải lên, đá thẳng vào ngực của Miêu Anh.
Miêu Anh hết cách, đành phải xoay người né tránh, Triệu Ngọc đạp thẳng vào nách cô, khiến cho Miêu Anh bay lên rồi ngã mạnh xuống đất.
Á!
Miêu Anh nhanh chóng lật người lại như một cái diều, rồi lại đá về phía Triệu Ngọc. Triệu Ngọc thuận thế bắt lấy chân phải của cô, ra sức kéo mạnh.
Miêu Anh phi chân trái lên đá Triệu Ngọc văng ra xa, nhưng giày chân phải bị Triệu Ngọc lột mất, thậm chí cả quần cũng bị kéo xuống một khúc, quần lót cũng bị lộ ra một nửa.
Á!
Miêu Anh sắp tức điên lên rồi, đá bịch bịch mấy phát vào người Triệu Ngọc, khiến Triệu Ngọc lăn mấy vòng.
Lúc này, vị sĩ quan huấn luyện sợ xảy ra án mạng, vội tiến tới kéo Miêu Anh lại. Ai ngờ Miêu Anh đã mất hết lý trí, chẳng thèm nghĩ ngợi gì đã xoay ngược cổ tay quật vị sĩ quan huấn luyện ngã xuống đất. Sau đó phi chân lên, tung chiêu bò cạp vẫy đuôi, đá vị huấn luyện viên kia bay xa ra.
Mọi người nhìn thấy huấn luyện viên bay thành một đường vòng cung đẹp mắt trên không, sau đó rơi bịch ra ngoài rào chắn của võ đài, sùi bọt mép!
Bên này sĩ quan huấn luyện bị đánh, đằng kia cũng có người tới ngăn Triệu Ngọc lại. Mọi người cũng chỉ có ý tốt, muốn tách Triệu Ngọc ra, dừng trận chiến thế kỷ này lại trước rồi tính.
Ai ngờ Triệu Ngọc cũng mất hết lý trí. Hắn ta vung mạnh cánh tay như một kẻ điên, đẩy cả đám người ngã nhào. Băng ghế bị đổ ngã, máy uống nước bị rơi vỡ! Sau khi bình nước bị vỡ, nước chảy lênh láng khắp nơi...
A…
Triệu Ngọc mạnh mẽ xông về phía Miêu Anh lần nữa như một con giao long rời biển.
Mắt Miêu Anh trợn to như sắp nổ tung, cô cũng gào lên một tiếng, xông vào Triệu Ngọc như một con mãnh hổ xuống núi.
Lần chạm trán này tựa như cuộc chiến giữa rồng và hổ, tranh đấu quyết liệt, hổ gầm rồng thét, cả hai đều tung ra hết những món võ tuyệt chiêu quý báu của mình, không giấu giếm gì nữa.
Đánh đến lúc quyết liệt nhất, dường như cả mặt đất cũng rung chuyển theo.
Đặc biệt là Triệu Ngọc, hắn đã ở trong trạng thái điên loạn. Khi đối mặt với những đòn công kích từ đôi chân dài của Miêu Anh, hắn không thèm né tránh, cứ để mặc cho cô đạp thẳng vào người mình, rồi xông thẳng tới, đấm một cú như trời giáng vào mặt Miêu Anh.
Mặc dù Miêu Anh đã giơ tay lên che mặt lại nhưng vẫn bị lực đấm mạnh làm cho chảy máu miệng. Triệu Ngọc nhân cơ hội tiến lên phía trước, định đấm thêm một cú hạ gục đối thủ. Nhưng không ngờ Miêu Anh lại rất bình tĩnh, lăn ra sau, né được cú đấm của Triệu Ngọc.
Ngay sau đó, Miêu Anh đứng thẳng dậy, tung ra một cú đá xoáy tuyệt đẹp.
Cú đá xoáy này xé gió lao đến, lực đá vô cùng mạnh, dù cho Triệu Ngọc đã dồn hết sức đưa tay đỡ đòn nhưng cơ thể vẫn bị đá xoay một vòng, để lộ ra phần lưng trước mặt Miêu Anh.
Miêu Anh vui mừng, nhón chân lên đá một phát, không lệch một phân, đá trúng ngay vào mông của Triệu Ngọc.
Ối hu hu!
Triệu Ngọc che mông nhảy lên mấy mét, tiếng hét cũng thay đổi.
“Đi chết đi!”
Miêu Anh nghiến răng, lại đá thêm một phát nữa, đạp mạnh vào lưng của Triệu Ngọc, khiến cho Triệu Ngọc té sõng soài ra đất.
Nhìn thấy Triệu Ngọc ngã mạnh xuống đất, Miêu Anh tưởng rằng hắn đã không còn sức chống trả nữa, liền gào lên xông vào đá tới tấp! Trông tình hình thì nếu không khiến cho Triệu Ngọc phải nằm viện nửa năm, có lẽ cô sẽ không dừng lại.
Tuy nhiên, sức chiến đấu của Triệu Ngọc nằm ngoài sức tưởng tượng của cô, chỉ mới đá được 2 cái thì Triệu Ngọc đột nhiên xoay người, dùng hai tay tóm lấy đùi của Miêu Anh, sau đó dùng sức bẻ xuống, đè Miêu Anh ngã xuống đất.
Sau đó hai người vật lộn lưới đất trong tư thế 69! Nước và bụi dưới đất đã trộn thành bùn, dính vào người, chẳng mấy chốc đã biến họ thành hai pho tượng đất.
Miêu Anh áp dụng kỹ thuật khóa trong đánh tự do, bắt chéo hai chân, khóa chặt Triệu Ngọc lại.
Triệu Ngọc cũng không thua kém, cũng bắt chéo hai chân thành hình cây kéo, kẹp chặt lấy Miêu Anh.
Cứ như vậy, hai người quấn chặt lấy nhau, chỉ còn nắm đấm là có thể sử dụng được, đành phải đấm tới tấp vào người đối phương. Nhưng hai người bị quấn quá chặt nên lực tay không đủ mạnh. Miêu Anh nổi điên quyết định há miệng cắn vào bắp chân của Triệu Ngọc.
Phát cắn quá hiểm, suýt chút nữa cắn đứt cả thịt!
Triệu Ngọc “ai da” một tiếng, đau đớn ngửa mặt hét toáng lên!
Có điều sau khi gào thét xong, Triệu Ngọc nổi điên, hắn cũng há miệng cắn lại.
Tuy nhiên, do hai người họ ngược đầu với nhau, nên phát cắn này lại cắn trúng vào mông của Miêu Anh! Một là do mông mềm nên khó cắn, hai là Miêu Anh mặc đồ thể thao khá trơn, cho nên mặc dù Triệu Ngọc vùi đầu vào trong mông người ta nhưng vẫn chỉ cắn được lớp vải bên ngoài.
Phẹt!
Hắn nhổ một ngụm nước bọt, rồi cố dũi đầu lên phía trên như một con rắn, đến khi dũi đến chỗ đùi của Miêu Anh, hắn mới cắn tiếp.
“Á....”
Miêu Anh kêu lên thảm thiết, rồi lại há miệng cắn vào chân của Triệu Ngọc!
“Hu....”
Giọng Triệu Ngọc càng ngày càng cao, trong lúc tức giận, hắn lại cúi đầu cắn thêm một phát. Triệu Ngọc còn ác hơn cả Miêu Anh, cả hai lần đều cắn vào cùng một vị trí, khiến cho Miêu Anh đau đến toàn thân run rẩy!
Hai người định cắn tiếp, nhưng vặn vẹo một hồi, cơ thể bị tách rời ra một chút.
Hai người đều là cao thủ nên vừa nhìn thấy cơ hội thì lập tức ra chân. Kết quả là hai chân đồng thời đạp trúng vào bụng của đối phương, hai người như hai trái khúc côn cầu, xoay vòng rồi trượt ra xa.
Lúc này, các cảnh sát điều tra ở hai bên không do dự nữa, tất cả nhào lên, giữ chặt hai người này lại, chỉ thiếu điều tặng thêm cho đôi còng tay mà thôi.
Bình luận facebook