• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (15 Viewers)

  • chap-827

Chương 827: Giết người trong phòng kín




78503.png

78503_2.png
“Cuối cùng, tôi chẳng những không đánh thắng ván đó mà lại còn cho người khác ăn trọn! Chán nản quá, tôi mới mở tin nhắn ra đọc, ai ngờ... tôi lại thấy hình ảnh đáng sợ như vậy!” Anh ta nhớ lại. “Trên bức ảnh là cổ tay của một người đã bị cắt, máu chảy ra lênh láng...” Trương Tỉnh Phong nói dồn dập. “Lúc ấy, tôi mới nhận ra có thể chị của tôi đã xảy ra chuyện rồi!”



“Đó là tay trái hay tay phải?” Triệu Ngọc hỏi. “Làm sao anh biết là chị anh đã xảy ra chuyện?”



“Ừm...” Trương Tỉnh Phong vươn tay miêu tả, khẳng định chắc chắn. “Là tay phải! Tôi nhận ra chiếc vòng đang đeo trên tay phải của chị tôi, ngoài ra, tôi cũng nhận ra chăn nhà chị ấy, không thể sai được, chắc3chắn là chị ấy, chắc chắn là chị ấy đang ở nhà!”



“À...” Triệu Ngọc nhíu mày. “Sau khi anh thấy bức ảnh liền lập tức chạy tới nhà chị anh à?”



“Đúng vậy! Tuy rằng chị tôi là người hướng ngoại nhưng chưa bao giờ đùa kiểu này cả!” Trương Tỉnh Phong nói. “Lúc ấy, đầu tiên là tôi gọi lại điện thoại cho chị tôi! Chị ấy không bắt máy! Tôi lại gọi điện cho anh rể, cũng không thấy bắt máy! Lúc ấy, tôi cuống cả lên, ngay cả tiền cũng không cầm, lập tức chạy tới nhà chị tôi...”



“Vậy... từ lúc nhận điện thoại đến khi đến nhà chị anh, anh đã mất tổng cộng bao nhiêu thời gian?” Triệu Ngọc lại hỏi.



“Ừm... Bành Lĩnh khá xa! Tôi đi xe điện đến chỗ Lăng Mộ Hoàng Gia thì hết điện, phải dùng1chân đạp một lúc, ừm...” Trương Tỉnh Phong nhớ lại. “Đại khái là chưa đến một giờ? Ở trên đường, tôi càng nghĩ càng thấy bất thường, lo lắng nếu ảnh chụp là thật, có thể tôi lại không tới kịp lúc nên vừa đạp xe vừa gọi điện báo 110!”



“Nhưng mà, tôi không ngờ là đến khi tôi đến nơi rồi mà những cảnh sát kia vẫn chưa tới! Đúng là một đám ăn không ngồi rồi!” Trương Tỉnh Phong có chút tức giận nói. “Tôi sợ bọn họ chậm trễ, nên lúc báo án, tôi đã nói là tình hình vô cùng nghiêm trọng, nói là có kẻ giết người nên báo án! Nhưng thật không ngờ, đợi đến khi tôi trèo tường nhảy vào trong sân nhà chị tôi thì bọn họ mới tới nơi, anh nói xem có tức hay8không?”



“Anh biết không? Tôi thấy bọn họ tới, nhanh chóng chạy ra mở cổng cho bọn họ nhưng bọn họ lại coi tôi là thằng ăn trộm!” Trương Tỉnh Phong tức giận nói. “Giải thích một lúc lâu, bọn họ mới hiểu được đã xảy ra chuyện gì! Chị gái đáng thương của tôi, nếu bọn họ có thể đến sớm hơn một chút... nói không chừng đã cứu được chị ấy rồi!”



“Không kịp!” Tăng Khả ở bên cạnh cầm bản báo cáo khám nghiệm tử thi và nói. “Dù hung thủ là ai thì hắn đều đã tính toán thời gian kỹ càng rồi. Căn cứ vào lượng máy chảy ra, sau hai mươi phút là không cứu được nữa!” Sau đó, Tăng Khả lại cầm điện thoại lên. “Hơn nữa, nhìn vết cắt trong bức ảnh, lúc chụp ảnh, cổ tay Trương9Tỉnh Như đã bị cắt một lúc rồi! Vì thế, dù là anh hay cảnh sát cũng đều không thể cứu được cô ấy!”



“Được rồi! Tôi biết thừa các anh cùng một giuộc, chắc chắn là các anh muốn trốn tránh trách nhiệm nên mới bao biện cho nhau, có ý nghĩa gì chứ?” Trương Tỉnh Phong không phục, khó chịu nói một câu rồi mới tiếp tục. “Nhưng mà... tôi không tranh luận vấn đề này với các anh, cho dù cảnh sát đến sớm hơn tôi thì cũng không còn kịp nữa! Bởi vì cửa phòng đã bị khóa! Lúc ấy, chúng tôi dùng búa đập vỡ khung cửa mới xông vào được! Chỉ dựa vào thời gian phá cửa thôi cũng đã không kịp nữa rồi!”



“Anh còn nhớ cách khóa cửa phòng trộm như thế nào không?” Triệu Ngọc hỏi.



“Đương nhiên7là tôi nhớ rõ!” Vẻ mặt Trương Tỉnh Phong vô cùng phẫn nộ. “Tôi đã nói hơn tám trăm lần rồi! Hơn nữa, tất cả cảnh sát có mặt ở hiện trường đều có thể làm chứng! Cửa nhà chị tôi bị khóa từ bên trong, đó là khóa an toàn! Nếu có thể sử dụng chìa ở bên ngoài để khóa lại thì không thể nào chạm tới ổ khóa an toàn kia được!”



“Cho nên...” Trương Tỉnh Phong cắn răng nói. “Nếu không phải chị tôi tự sát thì hung thủ chỉ có thể là một người, chính là cái tên họ Hàn kia! Các người có thể hỏi xem, chị tôi là một người sáng sủa, lạc quan như thế nào? Làm sao chị ấy có thể tự sát được? Vì thế hung thủ không có khả năng là người khác, chỉ có thể là Hàn Khoan mà thôi!”



Thì ra là thế... Lúc này Triệu Ngọc mới hiểu được vì sao cảnh sát lại cho rằng Hàn Khoan là kẻ giết người. Thì ra đây chính là vụ án giết người trong phòng kín mà mọi người vẫn thường hay kể!



“Trương Tỉnh Phong!” Triệu Ngọc nói. “Nếu Hàn Khoan là kẻ giết người thì ông ta cũng đâu có động cơ? Chị anh và ông ta từ trước giờ vẫn yêu thương nhau, không hề có mâu thuẫn gì mà?”



“Tôi nói này, có phải đầu óc các anh đều bị bệnh hết rồi không?” Trương Tỉnh Phong kích động đừng lên mắng chửi.” Việc này còn cần động cơ làm gì? Chứng cứ! Chứng cứ không phải đã quá rõ ràng rồi sao? Lúc chúng tôi xông vào, Hàn Khoan còn đang cầm con dao trong tay, không phải là hắn giết chị tôi thì còn có thể là ai?”



“Cửa chống trộm bị khóa ở bên trong, tôi không hiểu các anh còn cần động cơ làm cái gì?” Trương Tỉnh Phong đập tay. “Chẳng lẽ… là chị tôi tự sát hay sao? Trên đời này còn chuyện gì buồn cười hơn chuyện này chứ? Chị tôi khiến Hàn Khoan bất tỉnh, rồi tự mình uống thuốc ngủ, sau đó lại đi khóa cửa, cắt đứt cổ tay mình, nhét con dao ấy vào tay Hàn Khoan, xong xuôi lại chụp ảnh gửi cho tôi, chị ấy còn gọi điện thoại bảo tôi đến, để bắt Hàn Khoan lộ rõ bản chất à?”



“Cuối cùng, chị tôi dùng cái chết của mình để tống chồng mình vào tù? Ha ha ha...” Trương Tỉnh Phong điên cuồng cười to. “Chị của tôi bị bệnh à?”



“Đúng vậy, tôi cũng thừa nhận” Trương Tỉnh Phong lại nói. “Tuy rằng tôi thấy chướng mắt tên anh rể hói đầu kia nhưng mà tôi không phủ nhận rằng hắn rất yêu thương chị tôi! Hai người tình cảm mặn nồng, thắm thiết, đã kết hôn nhiều năm như vậy nhưng mỗi ngày ra đường vẫn đều nắm tay nhau!”



“Vậy... chuyện con cái thì sao?” Triệu Ngọc nhân cơ hội hỏi một vấn đề quan trọng. “Hai người bọn họ kết hôn bao nhiêu năm mà vẫn chưa có con, liệu có thể nảy sinh mâu thuẫn gì hay không?”



“Chuyện này... có mâu thuẫn thì cũng không phải là tại chị tôi cơ mà!” Trương Tỉnh Phong lập tức nói. “Hai người bọn họ đã kiểm tra bao nhiêu lần rồi? Vấn đề là tại tên họ Hàn đó không có khả năng sinh con, không liên quan gì tới chị tôi hết! Nhưng dù là như vậy đi nữa, chị tôi từ trước tới nay vẫn chưa bao giờ oán giận hắn ta, vậy là đủ rồi...”



Ai ngờ nói tới đây, Trương Tỉnh Phong vốn đang tức giận đùng đùng lại bỗng nhiên đỏ mắt, nghẹn ngào khóc lóc kể lể. “Tên họ Hàn kia không biết, có mấy lần, chị ấy chỉ tâm sự với tôi mà không nói với hắn. Chị ấy hy vọng tôi có thể sớm kết hôn, sinh con, bảo tôi sinh nhiều đứa để chị ấy nhận một đứa làm con nối dõi cho nhà họ Hàn!”



“Chị gái đáng thương của tôi, hu hu hu... chị ấy toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho hắn như thế mà cuối cùng lại rơi vào kết cục thế này! Cha mẹ tôi mất sớm, một tay chị tôi đã nuôi dưỡng tôi trưởng thành, hu hu... Tôi thật có lỗi chị ấy... Tên họ Hàn kia... càng có lỗi với chị tôi... hu hu hu...”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom