• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (15 Viewers)

  • chap-834

Chương 834: Điều tra lại từ đầu




78782.png

78782_2.png
“Vậy...” Đợi đôi anh rể - em vợ kia đi khỏi, Ba Thần nhíu mày hỏi Triệu Ngọc: “Đồng chí đặc phái viên, chúng ta nên làm gì tiếp theo?”



Ai ngờ, sau khi anh ta hỏi xong, Triệu Ngọc vẫn đang trầm tư, chưa trả lời vấn đề của anh ta.



“Vụ án này thật sự rất khó điều tra!” Thôi Lệ Châu cắn môi nói: “Bởi vì là giết người trong căn phòng kín nên mọi chứng cứ đều chĩa vào Hàn Khoan. Xem ra, ông ta khó lòng thoát khỏi tội danh mưu sát này rồi!”



“Hiện tại nói những điều này vẫn còn quá sớm!” Tăng Khả nói: “Có lẽ sau khi phó tổ trưởng Miêu điều tra ra hung thủ của vụ án giết người theo tiểu thuyết kia thì sẽ giúp được chúng ta phần nào. Hiện tại, em đang rất muốn biết kẻ giết người hàng loạt3kia rốt cuộc là ai!”



“Trưởng phòng Ba!” Cuối cùng Triệu Ngọc đã ngừng suy nghĩ, nghiêm nghị nói: “Tiếp theo, tôi cần anh đi làm một chuyện quan trọng. Anh nhất định phải đảm bảo hoàn thành được nó cho tôi.”



“A... Được... được! Anh nói đi!” Ba Thần khom cái bụng bia của mình xuống và nói.



“Tiểu Thôi nói đúng, bởi vì là căn phòng kín cho nên tôi cũng không dám chắc chắn có thêm hung thủ nào khác có mặt ở đây nữa hay không. Chúng ta chỉ có thể đặt ra hai giả thiết.” Triệu Ngọc giơ hai ngón tay lên và nói: “Hoặc là Trương Tỉnh Như tự sát, lấy cái chết của mình để hãm hại chồng; hoặc là Hàn Khoan chính là hung thủ.”



“Sở dĩ đến bây giờ, chúng ta vẫn còn do dự chính là bởi vì còn rất nhiều chứng cứ quan trọng1chưa được tìm ra! Chúng ta không thể tìm ra một lý do hợp lý cho vụ giết người này. Vì thế, tôi phải biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì giữa hai người họ?”



“Ừm… vậy… Ý của anh là...” Ba Thần nghe xong mà vẫn cảm thấy khó hiểu.



“Lập tức huy động mọi người điều tra về Trương Tỉnh Như trong vòng ba tháng trước khi gặp chuyện không may, ghi chép lại thật tỉ mỉ toàn bộ hoạt động của hai vợ chồng Hàn Khoan và Trưởng Tỉnh Như.” Triệu Ngọc dặn dò: “Nhớ kĩ, tư liệu phải thật chi tiết, tôi phải biết cụ thể mỗi ngày hai người họ đã làm những gì? Tiếp xúc với người nào? Xảy ra chuyện gì? Cho dù là mua đồ ăn, đi dạo phố, đi xem phim... linh tinh cũng phải thật chi tiết, không được bỏ qua8bất cứ chuyện gì.”



“Hả? Chuyện này...” Ba Thần tỏ vẻ khó xử.



“Các anh có thể điều động các camera có liên quan.” Triệu Ngọc tiếp tục dặn: “Tra hỏi từng nhân chứng một, kiểm tra từng tờ hóa đơn! Tóm lại, tôi không quan tâm các anh dùng biện pháp gì, dùng bao nhiêu người, trong vòng ba ngày phải điều tra rõ toàn bộ cho tôi.”



“Ừm.. Chuyện này...” Ba Thần nhíu mày, tuy rằng vô cùng khó xử nhưng vẫn phải miễn cưỡng đồng ý: “Được rồi, chúng... chúng tôi sẽ cố gắng hết sức!”



“Hết sức cái đầu nhà anh ấy!” Triệu Ngọc trừng mắt quát: “Chuyển lời giúp tôi tới Cục trưởng của các anh, vụ án Hàn Khoan này, bản thân các anh đã mắc phải sai lầm rất lớn. Còn cả vụ án giết người theo tiểu thuyết kia nữa, đều là do sự thất trách nghiêm9trọng của các anh cả. Tôi nói cho anh biết, nếu như ngay cả việc nhỏ này mà anh còn không làm được thì cả Cục Cảnh sát của các anh cứ chờ bị xử lý từng người một đi!”



“A... Vâng! Rõ...!” Ba Thần vội vàng đứng nghiêm, cung kính khom mình chào và cam đoan: “Chúng tôi cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”



“Vậy thì anh còn chờ đợi gì nữa, bắt đầu ngay đi!” Triệu Ngọc nói tiếp: “Tuy nhiên, tôi còn có một yêu cầu nữa. Việc điều tra thì các anh cứ điều tra, nhưng không được đến hỏi Hàn Khoan.”



“À...” Ba Thần nhíu mày: “Tại sao?”



“Sao anh cứ hỏi tại sao nhiều thế?” Triệu Ngọc trừng mắt: “Bảo anh làm thế nào thì anh cứ làm theo như thế! Đã hiểu chưa?”



“Vâng... Tôi hiểu… tôi hiểu rồi!” Ba Thần gật đầu, trên trán thậm chí còn7lấm tấm mồ hôi lạnh.



“Còn nữa...” Triệu Ngọc giơ tay ra: “Anh bố trí cho chúng tôi một chiếc xe, chúng tôi còn muốn ở lại hiện trường thêm một lúc nữa. Các anh đi trước đi.”



“Được, được, được...” Ba Thần nhanh chóng giao hết chìa khóa cửa và chìa khóa xe ô tô cho Triệu Ngọc, sau đó dẫn hầu hết cảnh sát đi thu thập tư liệu.



“Tổ trưởng...” Người vừa đi, Tăng Khả liền tò mò hỏi Triệu Ngọc: “Chẳng lẽ... anh cho rằng chúng ta đã bỏ qua điều gì sao?”



“Không phải chứ? Theo tôi thấy, là tổ trưởng cố tình giao việc cho họ thì có!” Thôi Lệ Châu cười xấu xa nói: “Anh nhìn kĩ lại họ đi, cả đám cà lơ phất phơ, ngoại trừ cái anh béo tốt, mập mạp ra thì làm gì có ai ra dáng cảnh sát chứ?”



“Không!” Triệu Ngọc nghiêm túc nói: “Tăng Khả nói đúng, với tình hình điều tra vụ án hiện tại, chúng ta thực sự đã đi vào bế tắc. Nếu muốn tháo gỡ bế tắc này thì phải quay lại điều tra từ đầu. Tôi nghi ngờ, hoặc là chúng ta đã bỏ sót điều gì, hoặc là chính hai vợ chồng Hàn Khoan còn che giấu điều gì đó nữa!”



“Đừng đùa chứ!” Thôi Lệ Châu lè lưỡi: “Trương Tỉnh Như đã chết rồi, cô ta còn có thể che giấu được điều gì?”



“Ừm... Hình như em... đã hiểu được ý của anh rồi!” Tăng Khả gật đầu: “Xem ra, vụ án Hàn Khoan này có lẽ thực sự không đơn giản như bề ngoài đâu!”



“Tăng Khả!” Triệu Ngọc dặn dò: “Sau khi trở về, cậu tập trung tra hỏi Hàn Khoan, yêu cầu ông ta viết một bản tường trình, ghi chép lại tất cả các hoạt động trong ba tháng qua. Tất cả mọi chuyện của ông ta và vợ ông ta đều phải ghi lại, rõ chưa?”



“Không thành vấn đề!” Tăng Khả giơ tay ra hiệu OK và nói: “Chờ nhóm Ba Thần điều tra xong, chúng ta có thể so sánh đối chiếu hai phần tài liệu với nhau để xem xem rốt cuộc ai là người nói dối!”



“Thông minh!” Triệu Ngọc giơ ngón tay cái lên và nói: “Tuy nhiên... Cậu cũng không được bỏ qua những cảnh sát có mặt vừa rồi. Lát nữa, cậu tập hợp tất cả hồ sơ chi tiết về họ rồi chuyển cho tôi. Không cần biết có hung thủ thứ ba hay không, chúng ta đều không thể bỏ qua bất kỳ manh mối hay chi tiết nào!”



“Tuân lệnh!” Tăng Khả gật đầu, sau đó nói: “Nếu như vậy thì có phải giờ chúng ta sẽ quay trở về trụ Cục Cảnh sát không?”



“Không! Còn có một việc, tôi muốn làm sáng tỏ!” Nói xong, Triệu Ngọc chỉ ngón tay về phía giường lớn - nơi xảy ra án mạng, sau đó vỗ vỗ vai Thôi Lệ Châu, nói với ánh mắt nham hiểm: “Tiểu Thôi, lại đây! Lên giường với tôi nào!”



“À, vâng...” Thôi Lệ Châu ngay lập tức gật đầu, đi theo Triệu Ngọc vài bước rồi mới ngẩng phắt đầu lên hỏi: “Anh... anh vừa nói cái gì cơ? Tôi không nghe nhầm đấy chứ?”



“Mẹ kiếp, cô bị điếc à? Tôi bảo là chúng ta lên giường! Nói thế mà cũng không hiểu à?” Triệu Ngọc không kiên nhẫn xua tay nói: “Nhanh lên đi, phải tận dụng thời gian mới được!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom