Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1264 Không chịu nhận các người bất tài vô dụng?”
Matsumoto Ichiro nói xong, liền giang hai tay lên, vô cùng kiêu căng ngạo mạn.
Đôi mắt ấy chứa đầy sự hung hãn.
La Chí Cường nghiến răng, lạnh lùng nhìn hắn ta, nói: "Tốt nhất là mày đừng huênh hoang! Thật sự cho rằng mày là vô địch?"
“Sao?”
Biểu hiện của Matsumoto Ichiro cực kỳ khoa trương, giả vờ bản thân đang rất bối rối, nói: "Bây giờ tôi là người chiến thắng mà!"
"Sao các người có thể nói ra những lời như vậy, bị đánh bại rồi mà còn dám hung hăng thế?"
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
“Nhờ gì mà thắng, trong lòng mày không rõ sao?”, La Chí Cường lạnh lùng nhìn hắn ta, càng nhìn càng thấy ghê tởm.
“Hahahaha!”
Matsumoto Ichiro vô cùng đắc ý, sau đó rút thanh kiếm Katana trên tay ra, thô bạo đâm vào đầu Tiết Hữu Kỳ.
"Chỉ với hai tên vô dụng này, có phải ông tưởng bọn chúng có thể đánh bại tôi?"
"Đây chính là người truyền thừa võ học cổ truyền mạnh nhất của mấy người rồi sao?"
"Vô dụng chính là vô dụng, đánh không lại thì đừng đi kiếm cớ. Cho dù có thêm vài tên nữa lên đây, tôi vẫn có thể hạ gục tất cả!"
Người của Thượng Võ đường thấy vậy, mắt ai nấy cũng đỏ bừng, giận dữ trừng mắt về phía đối phương.
“Có gan thì ở trên võ đài công bằng minh bạch đánh một trận nữa!”
La Chí Cường siết chặt nắm đấm, tức giận nói.
“Thua thì liền có thái độ này? Không chịu nhận các người bất tài vô dụng?”
Matsumoto Ichiro nhướng mày, ý bỡn cợt không chút giấu giếm, rồi đột nhiên rút thanh kiếm Katana ra, biến thành một luồng sáng lấp lánh, phóng ra ngoài.
“Bụp!”
Trên bức tường ở phía chính nam cao nhất trong đại sảnh, có một tấm biển ghi chữ Thượng Võ Đường, chỉ là thanh kiếm kia lại trực tiếp găm vào đó, phát ra âm thanh chấn động.
Lúc này, tất cả mọi người có mặt đều bàng hoàng trước cảnh tượng này.
Trên mặt ai nấy cũng lập tức xuất hiện ánh mắt cực kỳ hưng phấn, vô cùng kích động.
"Trời đất quỷ thần ơi! Sao cảnh này trông quen thế! Hình như đã từng nhìn thấy trong phim rồi!"
"Haha, tôi cũng vậy, nhưng mà lần này hả giận thật đấy, đâm thẳng vào biển hiệu của bọn chúng".
"Phải khiến bọn chúng sau này không thể ngẩng đầu lên được nữa, nhìn thấy tấm biển hiệu này sẽ nhớ tới cảnh tượng ngày hôm nay!"
Đôi mắt ấy chứa đầy sự hung hãn.
La Chí Cường nghiến răng, lạnh lùng nhìn hắn ta, nói: "Tốt nhất là mày đừng huênh hoang! Thật sự cho rằng mày là vô địch?"
“Sao?”
Biểu hiện của Matsumoto Ichiro cực kỳ khoa trương, giả vờ bản thân đang rất bối rối, nói: "Bây giờ tôi là người chiến thắng mà!"
"Sao các người có thể nói ra những lời như vậy, bị đánh bại rồi mà còn dám hung hăng thế?"
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
“Nhờ gì mà thắng, trong lòng mày không rõ sao?”, La Chí Cường lạnh lùng nhìn hắn ta, càng nhìn càng thấy ghê tởm.
“Hahahaha!”
Matsumoto Ichiro vô cùng đắc ý, sau đó rút thanh kiếm Katana trên tay ra, thô bạo đâm vào đầu Tiết Hữu Kỳ.
"Chỉ với hai tên vô dụng này, có phải ông tưởng bọn chúng có thể đánh bại tôi?"
"Đây chính là người truyền thừa võ học cổ truyền mạnh nhất của mấy người rồi sao?"
"Vô dụng chính là vô dụng, đánh không lại thì đừng đi kiếm cớ. Cho dù có thêm vài tên nữa lên đây, tôi vẫn có thể hạ gục tất cả!"
Người của Thượng Võ đường thấy vậy, mắt ai nấy cũng đỏ bừng, giận dữ trừng mắt về phía đối phương.
“Có gan thì ở trên võ đài công bằng minh bạch đánh một trận nữa!”
La Chí Cường siết chặt nắm đấm, tức giận nói.
“Thua thì liền có thái độ này? Không chịu nhận các người bất tài vô dụng?”
Matsumoto Ichiro nhướng mày, ý bỡn cợt không chút giấu giếm, rồi đột nhiên rút thanh kiếm Katana ra, biến thành một luồng sáng lấp lánh, phóng ra ngoài.
“Bụp!”
Trên bức tường ở phía chính nam cao nhất trong đại sảnh, có một tấm biển ghi chữ Thượng Võ Đường, chỉ là thanh kiếm kia lại trực tiếp găm vào đó, phát ra âm thanh chấn động.
Lúc này, tất cả mọi người có mặt đều bàng hoàng trước cảnh tượng này.
Trên mặt ai nấy cũng lập tức xuất hiện ánh mắt cực kỳ hưng phấn, vô cùng kích động.
"Trời đất quỷ thần ơi! Sao cảnh này trông quen thế! Hình như đã từng nhìn thấy trong phim rồi!"
"Haha, tôi cũng vậy, nhưng mà lần này hả giận thật đấy, đâm thẳng vào biển hiệu của bọn chúng".
"Phải khiến bọn chúng sau này không thể ngẩng đầu lên được nữa, nhìn thấy tấm biển hiệu này sẽ nhớ tới cảnh tượng ngày hôm nay!"
Bình luận facebook