Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1266 “Chó ở đâu sủa bậy thế!”
Trong khi bọn họ đang do dự rối rắm thì người của tổ chức Yamaguchi cũng nhìn thấy cảnh này.
"Ây dô, nhìn thấy không, ông chủ tịch tập đoàn Long Viêm này giống y hệt con rùa rụt cổ vậy!"
"Đúng thế, lúc nãy sắp xếp hai người kia lên võ đài đánh không lại, những người khác muốn lên đấu tiếp, vậy mà ông chủ tịch này không cho lên!"
"Có lẽ là sợ thua tiếp đấy, dù sao bọn họ cũng không còn ai có thể ứng chiến được nữa".
"Hừ! Đơn giản thôi, nhanh đưa Thượng Võ đường cho tổ chức Yamaguchi chúng ta đi. Dù sao giữ lại cũng chả có ích gì, thêm mất mặt!"
"Chỉ có thể nói là vùng Hoa Hạ nhỏ bé của bọn chúng không có người nào tài giỏi sất! Toàn là những kẻ vô dụng!"
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Người của tổ chức Yamaguchi trào phúng cười lớn, thu hút sự chú ý của mọi người.
Hiện giờ, tất cả mọi người có mặt đều đang nhìn chằm chằm về phía Thượng Võ đường.
Quả nhiên thật sự đúng như những lời của tổ chức Yamaguchi vừa nói!
Những người này đang do dự, đang rối bời!
Thậm chí là hoảng sợ!
Điều này khiến đám người nước Tịch đều rất phấn khích.
Giống như chuyện này khiến bọn họ vô cùng mở mày mở mặt.
"Không ngờ tập đoàn Long Viêm chỉ có hai người dám lên võ đài, còn tưởng bọn họ lợi hại thế nào!"
"Xem ra có một vài hợp tác với tập đoàn Long Viêm cũng không cần thiết nữa. Hợp tác với kẻ hèn nhát không có ý nghĩa gì cả".
"Tôi cũng rất tò mò, rốt cuộc ông chủ tịch La này nghĩ gì vậy nhỉ, không sợ mất mặt sao!"
Đám đông bàn tán xôn xao, vô cùng náo nhiệt.
Đột nhiên…
Đúng lúc này.
Từ ngoài cổng vang lên một giọng nói lạnh lùng.
Chỉ thấy sắc mặt Vu Kiệt thờ ơ, ánh mắt lạnh lùng lướt qua đám người của tổ chức Yamaguchi.
“Ai nói Hoa Hạ lớn mạnh bọn tao không còn người nào ứng chiến?”
“Chó ở đâu sủa bậy thế!”
Vu Kiệt, đến rồi!
Vu Kiệt đã đứng ở cửa được một lúc lâu, nhưng sự chú ý của mọi người đều đổ dồn về phía Thượng Võ đường.
Không ai thèm quan tâm đến sự xuất hiện của anh.
"Ây dô, nhìn thấy không, ông chủ tịch tập đoàn Long Viêm này giống y hệt con rùa rụt cổ vậy!"
"Đúng thế, lúc nãy sắp xếp hai người kia lên võ đài đánh không lại, những người khác muốn lên đấu tiếp, vậy mà ông chủ tịch này không cho lên!"
"Có lẽ là sợ thua tiếp đấy, dù sao bọn họ cũng không còn ai có thể ứng chiến được nữa".
"Hừ! Đơn giản thôi, nhanh đưa Thượng Võ đường cho tổ chức Yamaguchi chúng ta đi. Dù sao giữ lại cũng chả có ích gì, thêm mất mặt!"
"Chỉ có thể nói là vùng Hoa Hạ nhỏ bé của bọn chúng không có người nào tài giỏi sất! Toàn là những kẻ vô dụng!"
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Người của tổ chức Yamaguchi trào phúng cười lớn, thu hút sự chú ý của mọi người.
Hiện giờ, tất cả mọi người có mặt đều đang nhìn chằm chằm về phía Thượng Võ đường.
Quả nhiên thật sự đúng như những lời của tổ chức Yamaguchi vừa nói!
Những người này đang do dự, đang rối bời!
Thậm chí là hoảng sợ!
Điều này khiến đám người nước Tịch đều rất phấn khích.
Giống như chuyện này khiến bọn họ vô cùng mở mày mở mặt.
"Không ngờ tập đoàn Long Viêm chỉ có hai người dám lên võ đài, còn tưởng bọn họ lợi hại thế nào!"
"Xem ra có một vài hợp tác với tập đoàn Long Viêm cũng không cần thiết nữa. Hợp tác với kẻ hèn nhát không có ý nghĩa gì cả".
"Tôi cũng rất tò mò, rốt cuộc ông chủ tịch La này nghĩ gì vậy nhỉ, không sợ mất mặt sao!"
Đám đông bàn tán xôn xao, vô cùng náo nhiệt.
Đột nhiên…
Đúng lúc này.
Từ ngoài cổng vang lên một giọng nói lạnh lùng.
Chỉ thấy sắc mặt Vu Kiệt thờ ơ, ánh mắt lạnh lùng lướt qua đám người của tổ chức Yamaguchi.
“Ai nói Hoa Hạ lớn mạnh bọn tao không còn người nào ứng chiến?”
“Chó ở đâu sủa bậy thế!”
Vu Kiệt, đến rồi!
Vu Kiệt đã đứng ở cửa được một lúc lâu, nhưng sự chú ý của mọi người đều đổ dồn về phía Thượng Võ đường.
Không ai thèm quan tâm đến sự xuất hiện của anh.
Bình luận facebook