Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1333 Nơi này gọi là phố ẩm thực Musashi.
"Ây da, lần sau không thể nói chuyện với Tiểu Vũ đến khuya như vậy được".
Dương Cẩm Tú thở dài.
"Nếu em muốn đi, anh cũng có thể đi cùng em, đúng lúc bây giờ chúng ta đang ở nước Tịch, ở đây cũng có rất nhiều cảnh đẹp".
Vu Kiệt nhớ lại những lời Triệu Hoa Tây vừa nói với anh: "Hôm nay vừa hay dẫn em đi đến mấy quán ăn vặt, nhiều lắm, em có thể chọn thỏa thích".
Ánh mắt Dương Cẩm Tú loé lên, cô trợn tròn hai mắt, vô cùng phấn khích nói: "Vâng ạ!"
"Nhắm mắt lại đi, anh xoa cho em thêm một lúc nữa".
Vu Kiệt cười nói.
Dương Cẩm Tú tiếp tục nhắm mắt lại, cảm giác trong mắt cực kỳ ấm áp và thoải mái.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Lại nửa giờ trôi qua.
"Được rồi".
Vu Kiệt thả tay ra, nói: "Em tắm rửa thay đồ đi, anh xuống tầng một đợi em".
Sau đó chuẩn bị ra ngoài.
Dương Cẩm Tú gật đầu, giơ tay lấy gương trang điểm ra soi, xem thử đã đỡ hơn chưa.
Cô đột nhiên giật mình, nói: “Anh à, anh lợi hại thật đấy, nhờ anh xoa mà hết luôn rồi này!”
Vu Kiệt mỉm cười rồi rời đi.
Dương Cẩm Tú rất phấn khích, ngồi ngắm mặt mình trong gương cả buổi.
“Lợi hại thật đấy, vậy thì sau này mình sẽ không có quầng thâm mắt nữa? Thức khuya…muốn thức bao nhiêu thì thức bấy nhiêu?”
Cô cười vui vẻ, vội vàng đi tắm rửa.
Lúc hai người rời đi cũng đã là giữa trưa rồi.
Tần Hiểu Lam đứng ở cửa biệt thự, lặng lẽ đợi bọn họ.
“Cậu chủ, cô Dương, mời lên xe ạ”.
Vu Kiệt và Dương Cẩm Tú gật đầu.
Lúc ở trên xe, Tần Hiểu Lam hỏi: “Cậu chủ, hai người đã chọn xong địa điểm mỹ thực muốn đi chưa ạ?”
“Cô Hiểu Lam, chúng tôi cũng không hiểu rõ nơi này lắm, cô thấy nơi nào ngon nhất?”
Dương Cẩm Tú hưng phấn nói.
Tần Hiểu Lam suy nghĩ một lát, nói với tài xế: “Vậy thì đến phố ăn vặt ở Đông Thành đi, ở đó nổi tiếng nhất, cũng là nơi tôi cảm thấy ngon nhất”.
“Được, vậy thì nghe theo kiến nghị của cô”.
Vu Kiệt nói.
Tần Hiểu Lam gật đầu với tài xế, chiếc xe liền đi về phía phố ăn vặt.
Trong khoảng thời gian này, Tần Hiểu Lam cũng bắt đầu kể về lịch sử của phố ăn vặt này.
Nơi này gọi là phố ẩm thực Musashi.
Bắt đầu từ bảy mươi năm trước, có một người đàn ông tên là Musashi đã mở một nhà hàng món Tịch tại đây.
Vì các món ăn ở đó rất ngon nên ngày càng có nhiều người tìm đến.
Dương Cẩm Tú thở dài.
"Nếu em muốn đi, anh cũng có thể đi cùng em, đúng lúc bây giờ chúng ta đang ở nước Tịch, ở đây cũng có rất nhiều cảnh đẹp".
Vu Kiệt nhớ lại những lời Triệu Hoa Tây vừa nói với anh: "Hôm nay vừa hay dẫn em đi đến mấy quán ăn vặt, nhiều lắm, em có thể chọn thỏa thích".
Ánh mắt Dương Cẩm Tú loé lên, cô trợn tròn hai mắt, vô cùng phấn khích nói: "Vâng ạ!"
"Nhắm mắt lại đi, anh xoa cho em thêm một lúc nữa".
Vu Kiệt cười nói.
Dương Cẩm Tú tiếp tục nhắm mắt lại, cảm giác trong mắt cực kỳ ấm áp và thoải mái.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Lại nửa giờ trôi qua.
"Được rồi".
Vu Kiệt thả tay ra, nói: "Em tắm rửa thay đồ đi, anh xuống tầng một đợi em".
Sau đó chuẩn bị ra ngoài.
Dương Cẩm Tú gật đầu, giơ tay lấy gương trang điểm ra soi, xem thử đã đỡ hơn chưa.
Cô đột nhiên giật mình, nói: “Anh à, anh lợi hại thật đấy, nhờ anh xoa mà hết luôn rồi này!”
Vu Kiệt mỉm cười rồi rời đi.
Dương Cẩm Tú rất phấn khích, ngồi ngắm mặt mình trong gương cả buổi.
“Lợi hại thật đấy, vậy thì sau này mình sẽ không có quầng thâm mắt nữa? Thức khuya…muốn thức bao nhiêu thì thức bấy nhiêu?”
Cô cười vui vẻ, vội vàng đi tắm rửa.
Lúc hai người rời đi cũng đã là giữa trưa rồi.
Tần Hiểu Lam đứng ở cửa biệt thự, lặng lẽ đợi bọn họ.
“Cậu chủ, cô Dương, mời lên xe ạ”.
Vu Kiệt và Dương Cẩm Tú gật đầu.
Lúc ở trên xe, Tần Hiểu Lam hỏi: “Cậu chủ, hai người đã chọn xong địa điểm mỹ thực muốn đi chưa ạ?”
“Cô Hiểu Lam, chúng tôi cũng không hiểu rõ nơi này lắm, cô thấy nơi nào ngon nhất?”
Dương Cẩm Tú hưng phấn nói.
Tần Hiểu Lam suy nghĩ một lát, nói với tài xế: “Vậy thì đến phố ăn vặt ở Đông Thành đi, ở đó nổi tiếng nhất, cũng là nơi tôi cảm thấy ngon nhất”.
“Được, vậy thì nghe theo kiến nghị của cô”.
Vu Kiệt nói.
Tần Hiểu Lam gật đầu với tài xế, chiếc xe liền đi về phía phố ăn vặt.
Trong khoảng thời gian này, Tần Hiểu Lam cũng bắt đầu kể về lịch sử của phố ăn vặt này.
Nơi này gọi là phố ẩm thực Musashi.
Bắt đầu từ bảy mươi năm trước, có một người đàn ông tên là Musashi đã mở một nhà hàng món Tịch tại đây.
Vì các món ăn ở đó rất ngon nên ngày càng có nhiều người tìm đến.
Bình luận facebook