Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1335 chính là của tổ chức Yamaguchi.
Hắn biết rất rõ người trước mặt là ai, vị cậu chủ Yamaguchi này chính là cậu chủ của tổ chức Yamaguchi.
Yamaguchi Harayo.
"Đừng lề mề nữa, tôi đang rất đói bụng đấy, nếu như làm lỡ thời gian ăn uống, đừng trách tôi dỡ nhà hàng của các người!"
Yamaguchi Harayo lạnh giọng, mất kiên nhẫn nói.
Nhân viên phục vụ lập tức gật đầu đáp: "Vâng ạ vâng ạ, mời đi theo tôi”.
Sau đó, hắn vội vàng tiến lên dẫn đường, dẫn mọi người đi về phía trước.
Yamaguchi Harayo không vội bước đi, sắc mặt hắn ta kiêu ngạo, dáng vẻ chẳng coi ai ra gì.
Trên mặt của đám côn đồ phía sau đều lộ rõ vẻ đắc ý.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
"Không hổ là cậu chủ Yamaguchi, ngay cả trong nhà hàng Musashi mà cũng có tiếng nói như vậy!"
"Nghĩ gì vậy, đừng nói là nhà hàng Musashi, cho dù là cả con phố này, ai dám hó hé nửa lời với cậu chủ Yamaguchi chứ!"
"Đi theo cậu chủ Yamaguchi, làm một con chó trung thành tốt thật đấy!"
Những tên côn đồ phía sau đều nhao nhao cả lên, tên nào tên nấy cũng cười tươi nịnh nọt.
Những âm thanh này rất lớn, thu hút sự chú ý của nhiều người.
Sau khi Yamaguchi Harayo nghe được những lời này, trong lòng hắn ta cũng cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Hắn ta đi về phía trước, nhìn mọi người bằng ánh mắt khinh thường.
Sau khi thấy một vài thân hình xinh đẹp, Yamaguchi Harayo khẽ nhướng mày.
Không ngờ ở đây lại có nhiều phụ nữ quyến rũ như vậy.
Hắn ta đột nhiên dừng lại, hơi nghiêng đầu, tầm mắt rơi vào mấy người phụ nữ bên trái.
Yamaguchi Harayo bước về phía đó, đánh giá bọn họ một lượt.
"Trông cũng không tệ".
Hắn ta đưa tay ra, bắt đầu trực tiếp chạm vào mặt, cổ, ngực…và miệng của những người phụ nữ này vài lần.
Khi những người phụ nữ này nghe nói người đàn ông trước mặt bọn họ là cậu chủ của tổ chức Yamaguchi thì đều sợ hãi không dám cử động.
Sao bọn họ có thể không biết thực lực của tổ chức Yamaguchi chứ, nếu như đắc tội với vị cậu chủ này thì làm gì có kết cục tốt đẹp.
Nhiều phụ nữ cũng lần lượt lùi về phía sau, cúi đầu không nói lời nào.
Những người xung quanh cũng im lặng theo dõi, sợ hãi không dám lên tiếng.
Bọn họ đều nhìn thấy đám côn đồ mang thanh Katana đang đứng sau người đàn ông này, tất cả đều mặc trang phục võ sĩ.
Đặc biệt là logo trên quần áo của bọn họ, chính là của tổ chức Yamaguchi.
Ở Đông Thành, bọn họ không biết một số thương hiệu cao cấp, nhưng logo của Yamaguchi đã được khắc ghi tận xương tủy từ lâu.
"Hả? Nhà hàng này còn có cả phụ nữ ngoại quốc à".
Khi Yamaguchi Harayo nhìn thấy một người phụ nữ cao ráo, mắt xanh, tóc vàng, ánh mắt hắn ta chợt lóe lên.
Hắn ta trực tiếp bước đến trước mặt người phụ nữ này.
"Cô em xinh đẹp, có muốn dùng bữa với anh không? Bảo đảm cô em sẽ được ăn uống no nê thỏa thích, còn vô cùng thoải mái nữa".
Khóe miệng Yamaguchi Harayo khẽ nhếch lên, nở một nụ cười xấu xa.
Yamaguchi Harayo.
"Đừng lề mề nữa, tôi đang rất đói bụng đấy, nếu như làm lỡ thời gian ăn uống, đừng trách tôi dỡ nhà hàng của các người!"
Yamaguchi Harayo lạnh giọng, mất kiên nhẫn nói.
Nhân viên phục vụ lập tức gật đầu đáp: "Vâng ạ vâng ạ, mời đi theo tôi”.
Sau đó, hắn vội vàng tiến lên dẫn đường, dẫn mọi người đi về phía trước.
Yamaguchi Harayo không vội bước đi, sắc mặt hắn ta kiêu ngạo, dáng vẻ chẳng coi ai ra gì.
Trên mặt của đám côn đồ phía sau đều lộ rõ vẻ đắc ý.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
"Không hổ là cậu chủ Yamaguchi, ngay cả trong nhà hàng Musashi mà cũng có tiếng nói như vậy!"
"Nghĩ gì vậy, đừng nói là nhà hàng Musashi, cho dù là cả con phố này, ai dám hó hé nửa lời với cậu chủ Yamaguchi chứ!"
"Đi theo cậu chủ Yamaguchi, làm một con chó trung thành tốt thật đấy!"
Những tên côn đồ phía sau đều nhao nhao cả lên, tên nào tên nấy cũng cười tươi nịnh nọt.
Những âm thanh này rất lớn, thu hút sự chú ý của nhiều người.
Sau khi Yamaguchi Harayo nghe được những lời này, trong lòng hắn ta cũng cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Hắn ta đi về phía trước, nhìn mọi người bằng ánh mắt khinh thường.
Sau khi thấy một vài thân hình xinh đẹp, Yamaguchi Harayo khẽ nhướng mày.
Không ngờ ở đây lại có nhiều phụ nữ quyến rũ như vậy.
Hắn ta đột nhiên dừng lại, hơi nghiêng đầu, tầm mắt rơi vào mấy người phụ nữ bên trái.
Yamaguchi Harayo bước về phía đó, đánh giá bọn họ một lượt.
"Trông cũng không tệ".
Hắn ta đưa tay ra, bắt đầu trực tiếp chạm vào mặt, cổ, ngực…và miệng của những người phụ nữ này vài lần.
Khi những người phụ nữ này nghe nói người đàn ông trước mặt bọn họ là cậu chủ của tổ chức Yamaguchi thì đều sợ hãi không dám cử động.
Sao bọn họ có thể không biết thực lực của tổ chức Yamaguchi chứ, nếu như đắc tội với vị cậu chủ này thì làm gì có kết cục tốt đẹp.
Nhiều phụ nữ cũng lần lượt lùi về phía sau, cúi đầu không nói lời nào.
Những người xung quanh cũng im lặng theo dõi, sợ hãi không dám lên tiếng.
Bọn họ đều nhìn thấy đám côn đồ mang thanh Katana đang đứng sau người đàn ông này, tất cả đều mặc trang phục võ sĩ.
Đặc biệt là logo trên quần áo của bọn họ, chính là của tổ chức Yamaguchi.
Ở Đông Thành, bọn họ không biết một số thương hiệu cao cấp, nhưng logo của Yamaguchi đã được khắc ghi tận xương tủy từ lâu.
"Hả? Nhà hàng này còn có cả phụ nữ ngoại quốc à".
Khi Yamaguchi Harayo nhìn thấy một người phụ nữ cao ráo, mắt xanh, tóc vàng, ánh mắt hắn ta chợt lóe lên.
Hắn ta trực tiếp bước đến trước mặt người phụ nữ này.
"Cô em xinh đẹp, có muốn dùng bữa với anh không? Bảo đảm cô em sẽ được ăn uống no nê thỏa thích, còn vô cùng thoải mái nữa".
Khóe miệng Yamaguchi Harayo khẽ nhếch lên, nở một nụ cười xấu xa.
Bình luận facebook